Phát triển gì? Nguồn gốc, tính chất và ý nghĩa
sự phát triển
1. Phát triển gì?
Trong lịch sử phát triển của triết học, hai phương pháp nhận thức đối lập
nhau phương pháp biện chứng phương pháp siêu nh. Do đó, khái
niệm phát triển theo hai trường phái này ng quan điểm khác nhau, cụ
thể:
- Quan điểm siêu hình:
Phủ nhận sự phát triển, tuyệt đối hóa mặt ổn định của sự vật, hiện tượng
Phát triển chỉ sự tăng hoặc giảm về mặt lượng, không sự thay đổi về
chất, không sự ra đời của sự vật, hiện tượng mới.
- Quan điểm biện chứng:
Phát triển sự vận động theo hướng đi lên, từ thấp đến cao, từ đơn giản
đến phức tạp, từ chưa hoàn thiện đến hoàn thiện của sự vật.
Sự phát triển không diễn ra theo đường thẳng quanh co phức tạp thậm
chí những bước thụt lùi.
Tựu chung lại, phát triển một phạm trù triết học dùng để chỉ quá trình vận
động của sự vật theo khuynh hướng đi lên từ thấp đến cao, từ đơn giản
đến phức tạp, từ kém hoàn thiện đến hoàn thiện hơn.
Khuynh hướng chung đi lên, điều đó không nghĩa sự phát triển của
sự vật theo con đường thẳng mà một con đường quanh co phức tạp
theo đường xoáy ốc.
dụ: Chúng ta thừa nhận kinh tế Việt Nam trong những năm vừa qua, đặc
biệt từ công cuộc đổi mới đất nước đi lên, khuynh hướng chung là đi lên.
Nhưng điều đó không nghĩa con đường thẳng. Không phải tất cả
mọi thành phần kinh tế đều đi lên, không phải mọi tất cả các doanh nghiệp
đều thành công, mà trong sự phát triển đó, khuyng hướng chúng nền kinh
tế Việt Nam đi lên điều chính xác, nhưng không phải mọi thành phần
kinh tế, doanh nghiệp hoạt động bị chững lại, bị phá sản. Nhưng điều đó
lại không phủ nhận kinh tế Việt Nam trong bối cảnh hiện nay từ đổi mới
đến nay đi lên với con đường rất quanh co, phức tạp theo đường xoáy ốc.
Phân biệt phát triển với tiến hóa, tiến bộ vận động:
- Tiến a một dạng của phát triển, diễn ra từ từ; sự biến đổi hình tức
của tồn tại từ đơn giản đến phức tạp.
- Tiến bộ một quá trình biến đổi hướng tới cải thiện thực trạng hội từ
chỗ chưa hoàn thiện đến hoàn thiện hơn.
- Khái niệm vận động nội m rộng hơn phát triển, chỉ vận động o theo
khuuynh hướng đi lên thì mới phát triển. Do đó, phát triển chỉ một
trường hợp đặc biệt của vận động, chỉ khái quát xu hướng chung của
vận động vận động đi lên của sự vật, hiện tượng mới trong quá trình thay
thế sự vât, hiện tượng cũ.
2. Nguồn gốc của sự phát triển
Nguồn gốc của sự phát triển quá trình giải quyết mâu thuẫn trong bản thân
sự vật. Theo đó, nguồn gốc của sự phát triển xuất phát từ "mâu thuẫn" theo
quan điểm của chủ nghĩa Mác - nin.
Quy trình để dẫn đến phát triển sự vận động của các sự vật, hiện tượng
trong đó mâu thuẫn nguồn gốc của sự vận động.
Từ a đến nay, mỗi mâu thuẫn sẽ bao hàm sự thống nhất đấu tranh
giữa các mặt đối lập, làm cho sự vật hiện tượng không thể giữ nguyên trạng
thái cũ. Đến một thời điểm nhất định, những mâu thuẫn mất đi thì những
mâu thuẫn mới sẽ được hình thành, những sự vật hiện tượng cũng từ
đó được thay thế bằng những sự vật, hiện tượng mới.
Từ mâu thuẫn dẫn đến đấu tranh, sự đấu tranh giữa c mặt đối lập chính
nguồn gốc vận động phát triển của sự vật hiện tượng trong hội.
3. Tính chất của s phát triển
- Tính khách quan: Nguồn gốc của sự phát triển do các quy luật khách quan
chi phối bản nhất quy luật mâu thuẫn. Thực chất giải quyết ng
loạt mâu thuẫn trong quá trình phát triển.
dụ: Muốn phát triển về năng lực, trình độ, bằng cấp... thực chất giải
quyết ng loạt các mâu thuẫn trong chính sự vật, trong chính quá trình nhận
thức chứ không thể trông chờ, cầu mong o bất cứ ai, không thể cầu mong
vào một thế lực siêu nhiên nào đó ban phát cho... Phải giải quyết hàng loạt
mâu thuẫn, xem trong bản thân bao nhiêu mâu thuẫn, giải quyết được
cái đó thì mới phát triển.
- Tính phổ biến: Sự phát triển diễn ra trong mọi lĩnh vực, mọi sự vật, hiện
tượng, mọi quá trình giai đoạn của chúng kết quả i mới xuất hiện.
dụ: Trong tự nhiên, sự phát triển thực vật động vật con người...; sự
phát triển của các hình thái kinh tế hội từ cộng sản nguyên thủy...→ Cộng
sản chủ nghĩa.
- Tính phong phú, đa dạng: Quá trình phát triển của sự vật, hiện tượng
không hoàn toàn giống nhau, những không gian thời gian khác nhau,
chịu sự tác động của nhiều yếu tố điều kiện lịch sử cụ thể.
dụ: Trong cùng một lớp học, cùng một thầy giáo dạy, cùng kiến thức đó
nhưng sau này sự phát triển của c bạn học sinh chắc chắn sẽ khác nhau.
Cùng học một thầy nhưng kết quả đánh giá, sự vận dụng kiến thức đó
trong đời sống của mỗi người ng khác nhau.
+ Tính kế thừa: sự vật, hiện tượng mới ra đời từ sự vật, hiện tượng chứ
không phải ra đời từ vô. vậy, trong sự vật, hiện tượng mới còn giữ lại,
chọn lọc cải tạo các yếu t còn tác dụng, còn thích hợp với chúng,
trong khi vẫn gạt b mặt tiêu cực, lỗi thời, lạc hậu của sự vật, hiện tượng
đang gây cản trở sự vật mới tiếp tục phát triển.
dụ: Sự ra đời học thuyết Mác kế thừa 3 tiền đề luận.
4. Ý nghĩa của sự phát triển
- Thứ nhất, khi nghiên cứu, cần đặt đối tượng vào sự vận động, phát hiện xu
hướng biến đổi của đ không chỉ nhận thức trạng thái hiện tại,
còn dự báo được khuynh hướng phát triển của trong tương lai.
dụ: Lựa chọn ngành nghề để học đại học của học sinh; việc xây dưng một
chiến lược phát triển kinh tế (địa phương, quốc gia) phải dự báo được
khuynh hướng phát triển trước hiện tại nhiều năm (căn cứ vào quá khứ, hiện
tại) để d báo ơng lai...
- Thứ hai, cần nhận thức được rằng, phát triển quá trình trải qua nhiều giai
đoạn, mỗi giai đoạn đặc điểm, tính chất, hình thức khác nhau nên cần tìm
hình thức, phương pháp tác động phù hợp để thúc đẩy hoặc kìm hãm sự
phát triển đó quan điểm lịch sử - cụ thể.
dụ: Sự phát triển về trình độ, bằng cấp...của học sinh tiểu học THCS
THPT Đại học... ứng sự phát triển của học sinh sinh viên, mỗi giai
đoạn đó đặc điểm, tính chất, hình thức khác nhau.
- Thứ ba, phải sớm phát hiện ủng hộ đối tượng mới hợp quy luật, tạo
điều kiện cho phát triển, chống lại quan điểm bảo thủ, trì trệ, định kiến.
dụ: Mọi sự vật đều thay đổi, cái mới ra đời, phủ định cái tất yếu...sự
ra đời của khoán 10 kết quả của quá trình thai nghén từ khoán chui Nảy
sinh từ việc canh tác trong hợp tác không hiệu quả; một sáng kiến mới
trong một tập thể để thay đổi cách làm, quản chúng ta cần trân trọng,
ủng hộ; một người lầm lỡ mắc phải sai lầm thì tập thể, người quản cần phải
nhân n, chỉ cho họ thấy sai....
- Thứ tư, trong quá trình thay thế đối tượng bằng đối tượng mới phải biết
kế thừa các yếu tố tích cực từ đối tượng phát triển sáng tạo chúng
trong điều kiện mới.
dụ: Sự ra đời của chủ nghĩa hội phải kế thừa thành tựu của chủ nghĩa
bản.

Preview text:

Phát triển là gì? Nguồn gốc, tính chất và ý nghĩa sự phát triển 1. Phát triển là gì?
Trong lịch sử phát triển của triết học, có hai phương pháp nhận thức đối lập
nhau là phương pháp biện chứng và phương pháp siêu hình. Do đó, khái
niệm phát triển theo hai trường phái này cũng có quan điểm khác nhau, cụ thể:
- Quan điểm siêu hình: 
Phủ nhận sự phát triển, tuyệt đối hóa mặt ổn định của sự vật, hiện tượng 
Phát triển chỉ là sự tăng hoặc giảm về mặt lượng, không có sự thay đổi về
chất, không có sự ra đời của sự vật, hiện tượng mới.
- Quan điểm biện chứng: 
Phát triển là sự vận động theo hướng đi lên, từ thấp đến cao, từ đơn giản
đến phức tạp, từ chưa hoàn thiện đến hoàn thiện của sự vật. 
Sự phát triển không diễn ra theo đường thẳng mà quanh co phức tạp thậm
chí có những bước thụt lùi.
Tựu chung lại, phát triển là một phạm trù triết học dùng để chỉ quá trình vận
động của sự vật theo khuynh hướng đi lên từ thấp đến cao, từ đơn giản
đến phức tạp, từ kém hoàn thiện đến hoàn thiện hơn.
Khuynh hướng chung là đi lên, điều đó không có nghĩa là sự phát triển của
sự vật theo con đường thẳng mà nó là một con đường quanh co phức tạp theo đường xoáy ốc.
Ví dụ: Chúng ta thừa nhận kinh tế Việt Nam trong những năm vừa qua, đặc
biệt là từ công cuộc đổi mới đất nước có đi lên, khuynh hướng chung là đi lên.
Nhưng điều đó không có nghĩa nó là con đường thẳng. Không phải là tất cả
mọi thành phần kinh tế đều đi lên, không phải mọi tất cả các doanh nghiệp
đều thành công, mà trong sự phát triển đó, khuyng hướng chúng là nền kinh
tế Việt Nam đi lên là điều chính xác, nhưng không phải là mọi thành phần
kinh tế, có doanh nghiệp hoạt động bị chững lại, bị phá sản. Nhưng điều đó
lại không phủ nhận kinh tế Việt Nam trong bối cảnh hiện nay và từ đổi mới
đến nay là đi lên với con đường rất quanh co, phức tạp theo đường xoáy ốc.
Phân biệt phát triển với tiến hóa, tiến bộ và vận động:
- Tiến hóa là một dạng của phát triển, diễn ra từ từ; là sự biến đổi hình tức
của tồn tại từ đơn giản đến phức tạp. 
- Tiến bộ là một quá trình biến đổi hướng tới cải thiện thực trạng xã hội từ
chỗ chưa hoàn thiện đến hoàn thiện hơn. 
- Khái niệm vận động có nội hàm rộng hơn phát triển, chỉ vận động nào theo
khuuynh hướng đi lên thì mới là phát triển. Do đó, phát triển chỉ là một
trường hợp đặc biệt của vận động, nó chỉ khái quát xu hướng chung của
vận động là vận động đi lên của sự vật, hiện tượng mới trong quá trình thay
thế sự vât, hiện tượng cũ.
2. Nguồn gốc của sự phát triển
Nguồn gốc của sự phát triển là quá trình giải quyết mâu thuẫn trong bản thân
sự vật. Theo đó, nguồn gốc của sự phát triển xuất phát từ "mâu thuẫn" theo
quan điểm của chủ nghĩa Mác - Lê nin.
Quy trình để dẫn đến phát triển là sự vận động của các sự vật, hiện tượng
mà trong đó mâu thuẫn là nguồn gốc của sự vận động.
Từ xưa đến nay, mỗi mâu thuẫn sẽ bao hàm sự thống nhất và đấu tranh
giữa các mặt đối lập, làm cho sự vật hiện tượng không thể giữ nguyên trạng
thái cũ. Đến một thời điểm nhất định, những mâu thuẫn cũ mất đi thì những
mâu thuẫn mới sẽ được hình thành, những sự vật và hiện tượng cũ cũng từ
đó mà được thay thế bằng những sự vật, hiện tượng mới.
Từ mâu thuẫn dẫn đến đấu tranh, sự đấu tranh giữa các mặt đối lập chính là
nguồn gốc vận động và phát triển của sự vật và hiện tượng trong xã hội.
3. Tính chất của sự phát triển
- Tính khách quan:
Nguồn gốc của sự phát triển do các quy luật khách quan
chi phối mà cơ bản nhất là quy luật mâu thuẫn. Thực chất là giải quyết hàng
loạt mâu thuẫn trong quá trình phát triển.
Ví dụ: Muốn phát triển về năng lực, trình độ, bằng cấp... thực chất là giải
quyết hàng loạt các mâu thuẫn trong chính sự vật, trong chính quá trình nhận
thức chứ không thể trông chờ, cầu mong vào bất cứ ai, không thể cầu mong
vào một thế lực siêu nhiên nào đó ban phát cho. . Phải giải quyết hàng loạt
mâu thuẫn, xem trong bản thân có bao nhiêu mâu thuẫn, có giải quyết được
cái đó thì mới phát triển.
- Tính phổ biến: Sự phát triển diễn ra ở trong mọi lĩnh vực, mọi sự vật, hiện
tượng, mọi quá trình và giai đoạn của chúng và kết quả là cái mới xuất hiện.
Ví dụ: Trong tự nhiên, sự phát triển thực vật → động vật → con người...; sự
phát triển của các hình thái kinh tế xã hội từ cộng sản nguyên thủy...→ Cộng sản chủ nghĩa.
- Tính phong phú, đa dạng: Quá trình phát triển của sự vật, hiện tượng
không hoàn toàn giống nhau, ở những không gian và thời gian khác nhau,
chịu sự tác động của nhiều yếu tố và điều kiện lịch sử cụ thể.
Ví dụ: Trong cùng một lớp học, cùng một thầy giáo dạy, cùng kiến thức đó
nhưng sau này sự phát triển của các bạn học sinh chắc chắn sẽ khác nhau.
Cùng học một thầy cô nhưng kết quả đánh giá, sự vận dụng kiến thức đó
trong đời sống của mỗi người cũng khác nhau.
+ Tính kế thừa: sự vật, hiện tượng mới ra đời từ sự vật, hiện tượng cũ chứ
không phải ra đời từ hư vô. Vì vậy, trong sự vật, hiện tượng mới còn giữ lại,
có chọn lọc và cải tạo các yếu tố còn tác dụng, còn thích hợp với chúng,
trong khi vẫn gạt bỏ mặt tiêu cực, lỗi thời, lạc hậu của sự vật, hiện tượng cũ
đang gây cản trở sự vật mới tiếp tục phát triển.
Ví dụ: Sự ra đời học thuyết Mác kế thừa 3 tiền đề lý luận.
4. Ý nghĩa của sự phát triển
- Thứ nhất,
khi nghiên cứu, cần đặt đối tượng vào sự vận động, phát hiện xu
hướng biến đổi của nó để không chỉ nhận thức nó ở trạng thái hiện tại, mà
còn dự báo được khuynh hướng phát triển của nó trong tương lai.
Ví dụ: Lựa chọn ngành nghề để học đại học của học sinh; việc xây dưng một
chiến lược phát triển kinh tế (địa phương, quốc gia) phải dự báo được
khuynh hướng phát triển trước hiện tại nhiều năm (căn cứ vào quá khứ, hiện
tại) để dự báo tương lai...
- Thứ hai, cần nhận thức được rằng, phát triển là quá trình trải qua nhiều giai
đoạn, mỗi giai đoạn có đặc điểm, tính chất, hình thức khác nhau nên cần tìm
hình thức, phương pháp tác động phù hợp để thúc đẩy hoặc kìm hãm sự
phát triển đó → quan điểm lịch sử - cụ thể.
Ví dụ: Sự phát triển về trình độ, bằng cấp...của học sinh tiểu học → THCS →
THPT → Đại học... ứng nó là sự phát triển của học sinh → sinh viên, mỗi giai
đoạn đó có đặc điểm, tính chất, hình thức khác nhau.
- Thứ ba, phải sớm phát hiện và ủng hộ đối tượng mới hợp quy luật, tạo
điều kiện cho nó phát triển, chống lại quan điểm bảo thủ, trì trệ, định kiến.
Ví dụ: Mọi sự vật đều thay đổi, cái mới ra đời, phủ định cái cũ là tất yếu. .sự
ra đời của khoán 10 là kết quả của quá trình thai nghén từ khoán chui → Nảy
sinh từ việc canh tác trong hợp tác xã không hiệu quả; một sáng kiến mới
trong một tập thể để thay đổi cách làm, quản lý cũ chúng ta cần trân trọng,
ủng hộ; một người lầm lỡ mắc phải sai lầm thì tập thể, người quản lý cần phải
nhân văn, chỉ cho họ thấy sai....
- Thứ tư, trong quá trình thay thế đối tượng cũ bằng đối tượng mới phải biết
kế thừa các yếu tố tích cực từ đối tượng cũ và phát triển sáng tạo chúng trong điều kiện mới.
Ví dụ: Sự ra đời của chủ nghĩa xã hội phải kế thừa thành tựu của chủ nghĩa tư bản.
Document Outline

  • Phát triển là gì? Nguồn gốc, tính chất và ý nghĩa
    • 1. Phát triển là gì?
    • 2. Nguồn gốc của sự phát triển
    • 3. Tính chất của sự phát triển
    • 4. Ý nghĩa của sự phát triển