







Preview text:
Dàn ý Tả một cô Y tá đang chăm sóc bệnh nhân 1. Mở bài
Giới thiệu về cô y tá mà em định tả (Tên, tuổi, nơi làm việc, công tác), hoàn
cảnh em gặp cô y tá đang chăm sóc cho bệnh nhân. 2. Thân bài
* Tả khái quát ngoại hình của cô y tá
• Tả dáng người, dáng đi: cô y tá có dáng người nhỏ, thanh mảnh, dáng đi
nhanh nhẹn, uyển chuyển.
• Nước da trắng, mái tóc đen dài búi cao gọn gàng.
• Trang phục: áo bờ-lu trắng (bộ quần áo bảo hộ màu xanh), đi găng tay cao su trắng.
* Tả công việc của cô y tá
• Cô y tá tất bật đón tiếp bệnh nhân, hỗ trợ cán bộ tiêm phòng vắc xin
• Cô y tá cầm trên tay hồ sơ của các bệnh nhân, hỏi thăm tình hình sức khỏe
• Tiêm thuốc, truyền nước và hướng dẫn chăm sóc cho bệnh nhân
* Thái độ khi làm việc, chăm sóc bệnh nhân
• Cô y tá rất nhỏ nhẹ, lịch sự khi nói chuyện với bệnh nhân
• Ân cần hỏi thăm, nhắc nhở bệnh nhân một cách nhẹ nhàng
• Làm việc nghiêm túc, thực hiện thủ thuật chính xác, khéo léo
• Hòa đồng, vui vẻ với mọi người, động viên, an ủi bệnh nhân mau khỏi bệnh 1 3. Kết bài
Nêu cảm nghĩ của em về cô y tá Tả cô y tá lớp 5
Chiều nay, em đến bệnh viện để thăm bạn cùng lớp bị ốm. Ở đó, em được
chứng kiến hình ảnh rất đẹp của một chị y tá.
Lúc em đến, chị ấy đang chăm sóc một bạn nhỏ chừng 5 tuổi bị ốm. Phần mệt
mỏi do ốm, phần sợ uống thuốc, nên bạn nhỏ ấy khóc không ngừng nghỉ, chẳng
chịu uống thuốc gì cả. Nghe thấy tiếng khóc, chị y tá đã tiến lại gần, ngồi xuống
bên giường và nhẹ nhàng khuyên bảo bạn ấy. Đặt bàn tay lên chân của bạn nhỏ, cô y tá nói:
- Sao con lại không uống thuốc?
- Thuốc đắng lắm cô ạ. Con không muốn uống đâu. - Bạn nhỏ mếu máo trả lời.
- Thuốc đắng thật, nhưng như thế thì mới khỏi bệnh được con ạ. Con há miệng
nuốt viên thuốc thật nhanh thì sẽ không đắng đâu nè. Con chăm chỉ uống thuốc,
thì ngày mai là được về nhà rồi! - Cô y tá dịu dàng khuyên bảo.
bạn nhỏ nghe thế, im lặng suy nghĩ. Cô y tá vẫn kiên nhẫn ngồi cạnh, dùng ánh
mắt trìu mến quan sát bạn ấy. Cuối cùng, một hồi lâu sau, bạn nhỏ liền chủ động
xin mẹ uống thuốc. Thấy vậy, cô mỉm cười thật tươi và xoa đầu bạn ấy.
Cách chăm sóc bệnh nhân đầy yêu thương và kiên nhẫn của cô y tá khiến em rất
yêu mến và kính trọng cô.
Tả cô y tá đang chăm sóc bệnh nhân 2
Em đã rất nhiều lần đến bệnh viện, đa số là em đi khám sức khỏe định kỳ cùng
với mẹ, hoặc là đi thăm người thân bị ốm. Lần trước khi đi đến bệnh viện em đã
gặp một cô y tá rất quan tâm đến bệnh nhân.
Đó là một cô y tá trẻ, chỉ trạc ngoài 20 tuổi, nghe mọi người nói chuyện thì đó
là cô ý tá đã hoàn thành xong đợt thực tập tại bệnh viện và vì thành tích tốt nên
đã được ở lại làm việc luôn. Cô y tá có dáng người nhỏ nhắn, mảnh khảnh
nhưng lại rất nhanh nhẹn, tháo vát. Mặc trên người trang phục quần áo bờ-lu
trắng đặc trưng của y tá bệnh viện, cô ý tá còn đội trên đầu một chiếc mũ trùm
đầu bằng nilon có chun xung quanh, chiếc mũ đó giúp cho tóc tai của các cô y tá
gọn gàng và vệ sinh hơn.
Cô y tá đeo khẩu trang và kính chống giọt bắn nên em chỉ nhìn thấy mỗi đôi mắt,
một đôi mắt to và sáng, ánh mắt nhìn bệnh nhân rất trìu mến, đôi khi nhìn ánh
mắt của cô là em cũng biết cô đang mỉm cười với bệnh nhân. Giọng nói của cô
ấm áp, đến giờ tiêm cô bước vào phòng, gọi tất cả bệnh nhân chú ý đã đến giờ
tiêm. Từng động tác lấy thuốc, lấy kim tiêm, hút thuốc vào kim tiêm rồi làm thủ
thuật tiêm cho bệnh nhân đều rất dứt khoát, chính xác và nhanh gọn.
Các bệnh nhân ai cũng khen cô y tá này tiêm êm tay hơn nhiều y tá khác. Hơn
thế trong lúc tiêm cô còn liên tục hỏi thăm tình hình bệnh nhân, dặn dò bệnh
nhân. Có bà lão không có người nhà chăm sóc chỉ có một mình, cô y tá liền nói
với bà lão "Bà cần gì cứ gọi cháu cháu sẽ giúp bà, có bệnh nằm đây mà không
có người phục vụ là khổ lắm".
Mỗi người đều có công việc, gia đình và những nỗi lo khác nhau, các cô y tá
cũng vậy. Thế nhưng cô y tá vẫn luôn ân cần hỏi thăm người bệnh, dành thời
gian giúp đỡ người khác, đó là điều đáng quý.
Tả một cô Y tá đang chăm sóc bệnh nhân - Mẫu 1 3
Mới đây, theo mẹ vào thăm dì Tư đang nằm bệnh viện, em mới có dịp biết cô
Tuyên, nữ y tá của bệnh viện Thị Xã.
Trang phục của cô toàn màu trắng. Chiếc áo bờ - lu dài tới đầu gối màu trắng
quần trắng, nón trắng, đôi găng tay cũng màu trắng. Chỉ có hình chữ thập và
dòng chữ thêu tên cô trên ngực là màu đỏ. Từ người cô toát lên vẻ đẹp như một
nhành hoa huệ trắng muốt, sạch sẽ và thanh cao, gương mặt cô trắng trẻo, đầy
đặn trông rất phúc hậu. Đôi mắt cô đen láy, hiền hoà, thâm trầm giống như cô
giáo em ở trường, nên nhìn cô em đem lòng kính trọng ngay.
Đến bên dì Tư, cô Tuyên ân cần hỏi thăm bệnh tình, sức khoẻ. Dì Tư em báo:
- Thưa cô, đêm qua tôi ngủ được đôi chút, nhưng ăn chưa biết ngon lắm.
Cô dùng tay nhè nhẹ ấn vào các vùng trên bụng dì Tư để dò tìm bệnh trạng. Từ
trong túi xách tay, cô lấy ra một vật giống như cuộn vải dày, gắn liền với chiếc
đồng hồ. Mẹ em bảo đó là dụng cụ đo huyết áp. Dì Tư xắn tay áo lên để cô quấn
cuộn vải đó vào cánh tay. Em theo dõi mỗi lần có bóp núm cao su thì kim đồng
hồ nhích dần, nhích dần lên. Cuối cùng, cô ghi kết quả vào sổ bệnh án.
Trên cái mâm bằng inox sáng loáng, em thấy có mấy bao ni lông, trong đó để
sẵn ống chích và một cây kim. Cô cẩn thận dùng kéo cắt bao ni lông, tra kim
vào ống, rồi từ từ rút thuốc vào. Mọi việc cô làm hết sức gọn gàng, thành thạo.
Vừa chích thuốc, cô vừa tươi cười nói với dì Tư:
Tả một cô Y tá đang chăm sóc bệnh nhân - Mẫu 2
Chiều hôm qua, mẹ em đi khám ở bệnh viện huyện; trong lúc chờ mẹ ngoài
hành lang em chú ý đến cô y tá đang chăm sóc bệnh nhân. Cô y tá đó tỉ mỉ, cẩn
thận hỏi han bệnh nhân và luôn tạo cảm giác thoải mái nhất cho người bệnh.
Cũng vì thế mà em ấn tượng với cô y tá đó. 4
Cô y tá mặc một bộ đồ màu trắng của bệnh viện, trên đầu đội mũ cũng màu
trắng. Cô đi một đôi hài màu đen thấp. Dáng cô mảnh mai nên khi có yêu cầu gì
khẩn cấp cô có thể chạy đi nhanh chóng.
Trong lúc cô chăm sóc cho bệnh nhân, cô luôn nở nụ cười thật tươi và thật hiền.
Giọng nói trầm nhẹ khi trò chuyện với bệnh nhân khiến người khác cảm thấy dễ
chịu. Mặc dù trong phòng bệnh có rất nhiều người, ai cũng có nhu cầu chăm sóc,
tuy nhiên cô vẫn không hề kêu ca, lần lượt chăm sóc người này sang người khác.
Cứ từng người, từng người một đều do bàn tay của cô chăm sóc.
Cô thay ga trải giường cho bệnh nhân, mang thuốc và nước đến tận giường cho
bệnh nhân. Có nhiều bệnh nhân khó tính, không chịu uống thuốc, cô đều nhẹ
nhàng khuyên bảo. Giọng nói của cô nhẹ nhàng, ngọt ngào khiến cho người
bệnh không muốn uống cũng chấp nhận uống thuốc.
Ánh mắt cô khi nhìn bệnh nhân rất trìu mến. Em đã từng bắt gặp những cô y tá
khó tính, gắt gỏng bệnh nhân nhưng cô y tá này hoàn toàn ngược lại. Một phòng
bệnh có 6 người bệnh nhưng cô đều nhẹ nhàng đến từng giường bệnh hỏi han và tiêm cho bệnh nhân.
Lúc cô tiêm thuốc cho bệnh nhân, cô tiêm rất nhẹ nhàng và động viên mọi
người sẽ không đau đâu. Chính điều này đã tạo thiện cảm tốt dành cho cô y tá.
Khi bệnh nhân đau nhức ở chỗ nào, nếu cô có thể giúp được thì cô vẫn sẵn sàng
giúp đỡ mà không hề kêu ca bất cứ điều gì.
Em đã từng thấy nhiều cô y tá gắt gỏng bệnh nhân nhưng cô y tá này thì ngược
lại. Cô luôn tìm mọi cách để tạo cảm giác thoải mái nhất cho bệnh nhân trong quá trình điều trị. 5
Đối với những chị thực tập mới vào, cô cũng hướng dẫn rất nhiệt tình và chu
đáo. Luôn động viên thực tập sinh phải cố gắng hết mình để hoàn thành tốt công việc.
Cô y tá chăm sóc bệnh nhân này thực sự khiến cho em khâm phục vì đức tính
cần cù, chịu khó cũng như có tấm lòng bồ tát với mọi người.
Tả một cô Y tá đang chăm sóc bệnh nhân- Mẫu 3
Hôm nay là ngày thầy thuốc Việt Nam làm em nhớ đến một người thầy thuốc:
bác sĩ Lê Thị Thanh Xuân, người đã trực tiếp chăm lo, săn sóc bệnh cho Nội của
em hồi Nội nằm điều trị tại bệnh viện Nguyễn Đình Chiểu.
Bác sĩ Xuân có dáng người thanh tú. Khuôn mặt hình trái xoan, mái tóc đen
nhánh luôn buông xoã xuống bờ vai. Đôi mắt tròn và vẻ mặt luôn tươi tỉnh.
Cũng như các cần bộ y tế khác, bác sĩ Xuân mặc một chiếc áo khoác trắng dài
đến. đầu gối và đội chiếc mũ trắng, dáng đi nhanh nhẹn, hoạt bát.
Ngay buổi đầu tiên Nội em nhập viện, bác sĩ đã ân cần thăm hỏi bệnh tình của
Nội, đỡ Nội nằm xuống, cẩn thận sửa lại nệm, gối, lấy chiếc mền đắp lên người
Nội như một người con chăm sóc cha, rồi bác sĩ quay lại nói với người y tá của
mình, chuẩn bị dụng cụ để đo nhiệt độ cho Nội. Bác sĩ dặn đi dặn lại: “Cụ giữ
ống nhiệt kế cho chặt, mười lăm phút sau cháu xin lại”. Chăm sóc Nội em xong,
bác sĩ đi sang giường bệnh khác để thăm bệnh cho một bác đã lớn tuổi. Trong
khi làm, nhìn gương mặt bác sĩ thật hiền từ, nhân ái. Xong việc bác sĩ ân cần nói
với bệnh nhân: “Khi nào cô thấy đau trở lại, nhớ gọi y tá báo cho tôi biết”. Cứ
ân cần cẩn thận như thế, bác sĩ đi hết giường nọ đến giường kia. Cả phòng có
tám giường thì cả tám bệnh nhân đều được bác sĩ thăm hỏi. Tất cả bệnh nhân
đều nhìn bác sĩ với một sự tin yêu, trìu mến. Em nhớ có lúc quay lại giường Nội,
bác sĩ còn hỏi han việc học hành của em và dặn dò em lưu ý động viên, an ủi
Nội. Lúc bác sĩ nói, em nghe giọng nói thật ấm áp và đầy sự thông cảm sẻ chia. 6
Khi khỏi bệnh, Nội trở về nhà, gia đình em chia tay với bác sĩ. Cả em và Nội
đều lưu luyến. Hôm nay nhớ lại em càng cảm phục sự tận tình chu đáo của bác
sĩ Xuân. Em muốn mình sau này lớn lên cũng sẽ trở thành bác sĩ để cứu giúp
Tả một cô Y tá đang chăm sóc bệnh nhân- Mẫu 4
Chiều thứ năm tuần trước, lớp em lao động làm cỏ sân trường. Lúc gần xong
công việc thì trời đổ cơn mưa quá lớn. Vì chủ quan không đem theo áo mưa nên
em bị cảm lạnh, viêm phế quản và sốt rất cao. Ba mẹ em phải đưa em vào bệnh viện tỉnh.
Phòng em nằm có tới tám bệnh nhân, phần lớn đều các bạn trạc tuổi em. Ba mẹ
em rất yên tâm khi biết em sẽ được bác sĩ Mạnh Hùng điều trị.
Bác sĩ Mạnh Hùng nổi tiếng là chữa bệnh mát tay. Năm nay, bác sĩ đã ngoài
năm mươi tuổi, dáng người to lớn nhưng tác phong làm việc rất nhanh nhẹn.
Mái tóc của bác đã điểm bạc, đôi mắt bác lấp lánh sau tròng kính trắng. Bộ áo
khoác dài màu trắng tuy đã cũ nhưng rất sạch sẽ. Bàn tay của bác tuy to nhưng
lại rất mềm và mát. Mỗi lần nghe giọng bác nói chuyện với bệnh nhân, em cảm
tưởng như giọng nói của một người cha vừa dịu dàng, vừa ấm áp làm sao!
Sáng nào, bác cũng đến từng giường khám và theo dõi sức khỏe cho từng bệnh
nhân. Bác đặt tay lên trán em, để một lúc rồi ân cần nói: “Hôm nay, cháu đỡ sốt
nhiều rồi đấy. Chịu khó uống thuốc cho mau khỏi. Vài hôm nữa cháu có thể
xuất viện, trở lại đi học nhanh thôi. Đừng lo lắng gì cháu nhé!”. Rồi bác quay
sang giường kế bên hỏi bạn Long bị sốt xuất huyết: “Tối qua cháu ngủ có ngon
không? Có còn đắng miệng nữa không?”. Bác lật áo Long lên, áp ống nghe vào
tai, vẻ mặt đăm chiêu suy nghĩ. Rồi bác ấn nhẹ tay lên vùng bụng, bắt mạch cho
Long… Một hồi sau, thấy gương mặt bác vui vẻ hẳn lên. Bác bảo Long: “Cháu
uống nhiều nước cam vào, chỉ độ vài ngày nữa là khỏi thôi . 7
Cứ thế, bác sĩ Mạnh Hùng ân cần, tận tụy với tất cả mọi người, bệnh nhân hết
thảy đều tin tưởng vào bác sĩ. Ai cũng nói bác sĩ xứng đáng với danh hiệu thầy thuốc như mẹ hiền. 8