Tả người ông đáng kính của em | Tập làm văn lớp 5

Tài liệu Tập làm văn 5 giúp các em học sinh lớp 5 có thêm nhiều vốn từ nhanh chóng hoàn thiện bài văn thật hay, dễ dàng đạt điểm cao cho bài thi của mình. Sau khi lập được dàn ý, các em dễ dàng triển khai thành bài văn với đầy đủ các ý quan trọng. Đồng thời, thầy cô cũng có thể tham khảo để soạn giáo án cho học sinh của mình. Mời thầy cô và các em cùng theo dõi bài viết!

1
Tả người ông đáng kính của em hay nhất
Dàn ý tả ông của em
1. Mở i
Trong gia đình người em gần gũi và quý mến nhất là ông nội.
2. Thân bài
* Thình dáng
Ông gần 80 tuổi, người ông hơi gầy nhưng còn nhanh nhẹn, trán cao, mắt
còn tinh, răng rụng nhiều.
Ông ăn mặc giản dị, đc sách báo mới đeo kính và đi b xa thường chống
gậy.
Ông tuy đã già nhưng mỗi buổi sáng vẫn thường xuyên tập thể dục đ
duy trì sức khe hàng ngày.
* Ttính tình cùng hành động:
Chăm lao động, chăm việc nhà, tích cực tham gia các công việc xã hội
của địa phương, thương yêu và chăm sóc chu đáo.
Ông thích chăm sóc cây cối và có thú vui là ni chim, những con chim
của ôngt líu lo rất hay.
Ông luôn hòa nhã đôn hậu được mọi người trong làng rất yêu mến quý
trọng.
Luôn chỉ bảo mọi người trong nhà những điều hay lẽ phải, đưa ra những
lời khuyên với con cháu.
3. Kết bài
Em yêu quý ông và mong ông khỏe mạnh để sống chung với con cháu.
2
Người ông luôn là tấm gương cho em luôn học hỏi và noi gương trong
học tập, trong cuộc sống.
Sau này lớn lên đi đâu thì trong tâm trí của cháu ông là người ông
đáng mến, hiền hậu và luôn yêu thương cháu.
Tả người ông đáng kính
Em ln lên và sng cùng cha m vi ông ngoi thành ph. Ông ca em
cùng hin t, vui v năng động. Ông ngưi tuyt vi nhất, nên ông cũng là
người mà em thương rt nhiu.
Ông của em tên là Phúc, dáng ni của ông cũng thế, một ni ông phúc hu,
kiểu người hiện đi sang trng. Ông cao khong mt mét bảy mươi. Năm nay,
ông đã ngoài năm mươi tui nhưng đôi ng y của ông vẫn đen láy. Đôi mắt
ông nhỏ, dài, đuôi mắt có vài vết nhăn lúc nào cũng cong lên nđang i.
Ánh mt ông hin t và du dàng luôn cho em cm giác m áp như được k bên
cha m. Hằng ngày ông đến công ty trong b vest đen, áo mi trng tht
sang trng, mang c giày tây, đeo cái kính rayban u vàng l ra phn sng
mũi rất cao. Chưa hết đâu, ông còn rất lch m vi mái c by ba c đin kèm
theo hương nước hoa thơm du. Râu ca ông rt nhiu, rt cng, không ch thế
ông mt đôi môi dày màu nâu rt êm ái khi hôn em. Ging nói ca ông
vn rt trong tro, vn rt trìu mến.Tui ông đã cao, tóc đen đã xen k nhng si
bạc, nhưng ông vẫn ln gi cho mình mt sc khe tht tt. Mi ngày ông đu
chy b quanh ng viên cnh nhà và c tp luyện hít đất nên thân th ông vn
còn rất cường tráng, đôi tay vn chc nch ngỗ lim và làn da u a mch
giòn tươi, khỏe khon. Nhng phần của ông rt cng, em cm nhận được
điều đó khi ông cõng em trên lưng và c những bước chân rất điềm tĩnh.
Nhng chiều đp trời, ông đưa bà ni rang viên tập khiêu vũ cùng các ông bà
3
khác trong khu ph. Ngm ông uyn chuyn trong nhịp điu rn ràng, em
ngưng m ông vô cùng.
Vào mi ngày cui tuần ông đu dắt em đi ănn của Texas nm xéo nhà th
Đức Bà, đi xem phim rạp Galaxy trên đường Nguyễn Du, ông cũng chng
ngi dắt em đi chơi công viên hay đi nhà sách. Mi lần đến nsách ông đu
k cn bên em, giúp em la chn nhng quyn sách hay và b ích nhất đ giúp
em có kiến thc hc tp, gii trí các kiến thc v đi sng b ích. Nhiu khi
ông còn mua c b truyn c tích khp thế gii v đ đọc. Sau đó, ông li k
cho em nghe, xoa xoa i đu d dành đưa em vào gic ng nchính m hay
ngoại đã tng d em ng như thế.
Thế đó, ông ngoi ca em kng ging ông Bt trong chuyn c tích nhưng rt
tuyt vi, luôn dành những điều tt đp cho em. Ông là ngn hi đăng luôn luôn
ch dn cho em nhng c cn, gần i và chăm sóc em một cách chu đáo. Thế
nên em rt thương ông ngoi, hi vng ông s luôn sc khe dồi dào để cùng
em đi chơi tht nhiều i, cùng nhau sng tht hnh phúc.
Bài văn Tả ông của em
Tả ông của em - Mẫu 1
Bên cạnh ng tay yêu thương của cha, của mẹ, em còn được lớn lên chăm
sóc trong sự đùm bọc, che chở của ông.
Ông em năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi nhưng trông ông vẫn còn khỏe mạnh,
nhanh nhẹn. Bởi sáng nào ông cũng dậy tnăm giờ sáng để tập dưỡng sinh nên
giữ được một cơ thể như vậy. Ôngdáng người dong dỏng cao nhưng i gầy.
Ông có khn mặt vuông chữ điền, c cạnh với hai gò má n cao. Làn da ông
đã điểm những chm đồi mồi. Với em, chúng càng m cho ông trở nên
duyên hơn. Mỗi khi ông cười để lộ ra hàm răng đã ngmàu uống nước chè
4
nh không mấy ngay ngắn, thẳng hàng. Nhưng chuyện đó vẫn kng ảnh
hưởng đến sự tươi tắn trong nụ cười của ông. Những c khoái chí ông thường
cười khanh khách, tiếng cười âm vang đầy uy quyền. Đôi mắt của ông dẫu vẫn
còn tinh tường hơn rất nhiều nhưng đã trở nên mờ đục. Nếu đôi mắt em tràn
ngập sự trong trẻo và hồn nhiên thì trong đôi mắt ông, em lại thấy chất chứa đầy
sự ưu tư, từng trải, dẫu ông cười thì cũng không khuất lấp đi. Ánh mắt y
mỗi khi nhìn con nhìn cháu rất hiền từ, dịu dàng tràn đầy tình yêu thương.
Khi đc báo, ông phải đeo kính lại, thỉnh thoảng các nếp nhăn trên trán lại
với nhau nếu bắt gặp tin tức không hài ng. Hàng lông mày của ông rậm rạp và
sắc nét. Mái tóc ông đã bị thời gian phủ lên một màu bạc trắng. Mái tóc ấy càng
khiến ông thêm phần pc hậu và giống như ông tiên trong truyện cổ tích. Bàn
tay ông gầy , xương xẩu và thô ráp. Nhưng bàn tay ấy đã dùng tất cả sự ấm áp
để xoa đầu em, v về nhữngc em thấy mệt mỏi. Ông sở hữu giọng nói ồm ồm
dễ khiến cho nhiều người cảm thấy khó gần. Nhưng thực ra, những lúc dạy bảo
hay khuyên nhủ em, giọng của ông bng trở nên trầm và m. Giọng ca ông rất
hợp để kcác u chuyện sử thi hay những trận chiến ác liệt. Biết điều này nên
ông mỗi lần kchuyện, ông đều chọn một trong hai thể loại ấy và kể rất lôi
cuốn, hấp dẫn.
Ông đã kinh qua chặng đường dài của cuộc đời, dấu vết thời gian hằn in trên
dáng hình của ông. Nhưng thế, ông đã dạy em biết bao bài hc, bao cách đối
nhân xử thế để em hoàn thiện và khôn lớn từng ngày.
Tả ông của em - Mẫu 2
Gia đình mái ấm hạnh phúc nhất của mỗi con người. Từ nh, b mẹ em
thường xuyên đi công tác xa nhà nên ông người gần gũi vi em nhất. Ông
người em kính yêu nhất. Ông đã luôn yêu thương chăm sóc cho em trong
suốt quãng thời ấu thơ.
5
Ông em năm nay đã tròn m mươi tuổi nhưng ông vẫn còn nhanh nhẹn lắm.
Ông dáng người gầy gầy. Khuôn mặt sắt lại với nhiều nếp nhăn của những
ngày tháng khó khăn, vất vả mà ông đã đi qua trong cuộc đời mình. Khuôn mặt
vuông vuông chữ điền, nước da sạm lại với nhiều chấm đồi mồi, đuôi mắt lại
đầy những vết chân chim, vậy mà ông em trông vẫn đẹp lão lắm. Mái tóc ông đã
bạc phơ theo màu ca thời gian. Tuy tóc đã bạc nhưng mái đầu ấy luôn được
ông cắt tỉa gn gàng và chải ngược ra sau để lộ vầng trán cao cao, hằn in những
dấu vết của tuổi già. Mỗi khi ông mặc chiếc áo ba màu xám, ng với khuôn
mặt hiền từ trông ông nông bụt nhân đức bước ra từ những trang truyện cổ
tích. Đôi mắt ông vẫn ng trong như vì sao trên bầu trời, nhìn được mọi vật
xung quanh. Mỗi khi ông mỉm cười, đôi mắt ông dịu hiền khó tả, hàm răng b
mai một vì tui gcũng lra. Hàm răng mất đi mấy chiếc n cái miệng ông
i móm mém khi i, khi cười. i rất thích đôi bàn tay của ông. Đôi bàn tay
của ông tuy đã yếu, những đường gân tay nổi hẳn lên nhưng hằng ngày ông vẫn
làm những việc nhỏ trong gia đình như chăm sóc cây cối, cho chim ăn.
Ông thường mặc trang phục rất giản dị. nhà ông chỉ mặc áo mi, áo phông
cùng chiếc quần dài ống rộng, khi đi ra ngoài hay đến những dịp lễ quan trọng,
ông lại khoác lên mình khi thì bộ quần áo ka-ki đậm màu, khi t bộ com-lê
trung tuổi khiến cho ông trở nên đầy uy thế. Ông em rất thích đc sách, ngày
ngày, ông đều đeo chiếc kính lão nhỏ, ngồi trước ban công đọc những cuốn sách
về mọi lĩnh vực, vậy nên ông có một kho kiến thức sâu rộng. Bố mem thường
xuyên đi công tác xa nhà, chính ông là người hàng ngày đưa đón em đi học, dạy
em hc bài. Ông thường kể cho em nghe những câu chuyện vngày xưa, v
chiến tranh, về cuộc sống con người, những tập tục truyền thống. Giọng nói của
ông rất ấm áp hiền từ, mỗi lần nghe ông kể, em đều bcuốn t như chính
mình đang một nhân vật trong mỗi câu chuyện của ông vậy. Nhờ những
câu chuyện của ông mà em kn lớn nên người. Ông em một người tuyệt vời
nhưng sương gcuộc đời đã khiến ông dần dần yếu đi. Nhng cơn ho hàng
6
đêm không ngừng làm dang dgiấc ngcủa ông. Nhìn ông như thế, em cảm
thấyng mình thật xót xa.
Ông người ông đáng kính nhất của em, em mong ông luôn khỏe mạnh sống
thật lâu. Giờ đây, khi em thtự chăm c cho bản thân, nhưng em vẫn luôn
khao khát được ông nâng niu, âu yếm trongng. Cả cuộc đời ông đã hi sinh hết
mình con vì cháu. Thương ông, em hứa scố gắng hc tập thật tốt để đền đáp
tình yêu thương vô bờ bến mà ông dành cho em.
Tả ông của em - Mẫu 3
Trong gia đình, tôi yêu quý tất cả mọi người, nhưng người i yêu mến nhất,
kính trọng nhất vẫn ông ngoại. Bất cc nào, hình ảnh của ông cũng thật
ngọt ngào trong trái tim tôi.
Ông i chưa glm đâu, chỉ khoảng bảy ơi thôi. Dáng ông tầm thước n
bao cụ già khác. Khuôn mặt sắt lại với nhiều nếp nhăn của những ngày tháng
khó khăn, vất vả. Gian khnhất những năm tháng trong chiến trường miền
Đông Nam Bộ xưa kia. Khuôn mặt vuông vuông chữ điền, nước da sạm lại với
nhiều chấm đi mồi, đuôi mắt lại đầy những vết chân chim; vậy ông i
trông vẫn đẹp lão lắm. Đặc biệt là với tôi, ông quả thật đẹp. Hạnh pc nhất
được nằm trong lòng ông, tay vuốt ve chòm râu điểm bạc, ngước nn đôi mắt
ấm áp, hiền từ của ông. c đó i cảm giác nđang trong truyện cổ ch,
như có ông Bụt ở bên với bao phép màu tốt lành và đẹp đẽ.
Tôi rất thích nắm tay ông, được thấy i ấm nóng từ tay ông truyền sang, thật là
khoan khoái. Bố mẹ đi m suốt ngày, ông với tôi sao thân thiết thế. Giọng
i của ông trầm trầm và rất truyền cảm, bởi hồi trẻ ông đã một y” kịch nói
nghiệp dư nổi tiếng của trung đoàn. Chính thế, ông ru hoặc kể chuyện,
cháu chúng tôi nghe, chỉ được một c díp cả mắt lại. Ông i nhiều con cho
nên cũng lắm cháu. Tôi chưa thấy ai yêu và quyến luyến với lũ cháu nông.
Ông thường thẳng thắn bộc bạch: Khi cháu, lại thấy yêu cháu n con rất
7
nhiều!”. chúng i cũng yêu q và gắn với ông lắm. Nhất i, thằng
cháu “đích tôn” như ông vẫn trìu mến gi vậy.
Lại một bất ngờ nữa khiến các bạn k tin, chính ông tôi chứ không phải ai
khác trong gia đình này là người ngoại trợ chính. Đứng cạnh Ông, bà tôi trở nên
vụng về, lúng túng, như thường t nhận “Bà của cháu mồ côi sớm nên việc
bếp c, nội trợ đoảng vị quá!”. Cứ ng sớm, sau khi tập thdục, luyện vài bài
dưỡng sinh là ông lại xách giỏ đi chợ. Ong đâm nghiện những tiếng chào mời,
lời kèo qua lại của cái chợ nhỏ nằm tại khu chung của chúng tôi. Những
thứ ông mua đều tươi rói, vừa ngon lại vừa đẹp mắt bởi nhiều màu sắc. Ông nấu
nướng ngon lắm, mời các bạn đến ni xem, ông tôi sẽ trổ tài nghtuyệt
vời của mình để các bạn thưởng thức. Đố có mà chê nổi.
Tôi còn quên chưa i tới sự quan m đặc biệt na của ông mình về nh hình
thời sự trong và ngoài nước. Không chương trình thời sự nào của Truyền
hình, của Đài Tiếng nói Việt Nam, của báo chí nào ông bqua. Đã thế ông
còn năng trao đổi với bạn bè, không gặp gỡ, không họp hành thì ông lại gọi điện
thoại. lẽ, điện thoại của ông i chỉ đlàm hai việc, hỏi thăm con cháu
bàn bạc về thời sự nóng hổi. Khi nói, ông tỏ ra say sưa, nhiệt nh nbạn
mình trước mặt vậy. Hầu hết các thông tin vthời sự, tôi được biết qua ông
mình. đánh I-rắc cũng khiến ông i buồn bực, phiền muộn vô cùng, làm cả
nhà xót cả ruột.
Trong nhà tôi, ông thường coi vườn cây xanh trên tầng thượng tài sản của
mình. Trên đó bao nhiêu cây, hoa. Thnào ngoài tên ra cũng đều
lịch riêng của nó. Nào là kỉ niệm ngày chiến trường về, ngày thăm Điện Biên
Phủ, ngày sinh đứa cháu đầu,… Công ông tưới bón, chăm chút, bắt sâu, tạo nên
vườn cây này.
Sinh nhật vừa rồi của tôi, ông tặng một chiếc kèn nhỏ xinh. Tôi tự mày
bây giờ đã thi được bài “Nhạc rừngmà ông yêu thích. Ỏng tôi thào lắm, cứ
8
khoe khắp khu nhà vtài của cháu mình. Nhưng tôi hiểu không phải vậy, chẳng
qua ông yêu tôi quá thôi!
Tôi yêu quý kính mến ông rất nhiều và cũng biết ông yêu lại tôi như vậy.
Ông là người hay là ông Bụt, tôi cũng không biết nữa.
“Cháu sẽ phải cố gắng nhiều đlàm vui lòng ông, ông ơi!”. Tôi vẫn nhủ thầm
như vậy.
Tả ông của em - Mẫu 4
Tuổi t ai chẳng những tháng năm quấn quýt bên ông bà, và em ng vậy.
Em được sống trong tình thương yêu vô bbến của ông, trong thời gian bố
mẹ đi làm xa, nhà chỉ hai ông cháu nhưng gia đình lại luôn tràn ngập niềm
vui và nụ cười.
Năm nay ông em đã bảy mươi hai tui, cái tuổi nhiều những người ông,
người bà khác đã m yếu. Nhưng ông em lại rất khỏe, nhà, ông làm hầu hết
các công việc nặng nhọc n chặt củi, gánh nước, tưới cây, Ông i em n
nhtuổi, những việc như thế em chưa thlàm được, chỉ thgiúp ông làm
những công việc nhà nhnhàng. Ông mái tóc bạc p, mái c ấy giống máu
tóc của những ông bụt, ông tiên trong truyện cổ tích. Nước da ông đã ngsang
màu vàng sm, trên gương mặt và đi bàn tay gầy gò đã nhiều những nếp
nhăn. em mới qua đời m ngoái, ông đã bun rất nhiều nhưng ông nói từ
ngày em sang cùng ông đã bớt đơn hơn. những ngày hè rảnh, ông
nằm trên cái ghế tựa nơi đầu hè và chợp mắt trong cơn g mơn man. Nhng lúc
như vậy, em càng được ngắm nhìn ông kĩ hơn. Gương mặt già nua hằn in bao
vất vả của cuộc đời, đôi tay gầy gò ni rõ những đường gân xanh nhưng đôi tay
ấy lại ẩn chứa biết bao sức mạnh phi thường, nuôi nấng đứa cháu nhngày một
lớn khôn. Em luôn nhnụ cười hiền tmóm mém như điệu ời ông bụt, luôn
nhánh mắt cong cong nơi khóe mi những nếp nhăn đã xô lại càng nhiều.
Em còn nhcả màu mắt nâu đã i nhạt màu của ông, nhưng ông vẫn luôn nói
9
ông còn nhìn tinh lắm. Đôi chân gầy nhưng mỗi lần mặc chiếc quần kẻ sọc
đen kĩ ông lại sắn lên đến trên đầu gối. Ông chmặc đi mặc lại bốn chiếc áo
mi màu trắng nay đã ngmàu, mỗi lần ai ý định mua quần áo mới hay đồ
đạc mới cho ông lại gạt phăng đi nói đồ còn dùng được mua mới vông
không mặc cũng ung. Ông có đôi dép cao su kng biết đã đi từ bao giờ nhưng
đế dép đã mòn đi rất nhiều. Ông là một người giản dị như vậy đấy.
Tuy giản dị là thế nhưng với con cháu ông lại không tiếc gì. Ông là người đã chỉ
dạy cho em biết bao điều hay lphải trong cuộc sống. Tuy em n nhnhưng
ông đã chỉ dạy rất nhiều những kĩ năng cần thiết đsau này em có thể ứng dụng
trong cuộc sống. Ông còn kcho em rất nhiều những câu chuyện hay, dạy cho
em những bài học em chưa hiểu. Sống cùng với ông em như được chìm đm
trong biển yêu thương bờ bến.
Em rất yêu quý ông em, mỗi ngày mỗi tháng trôi qua em luôn sợ một ngày
ông sẽ rời xa em mãi mãi. vậy, em càng thêm trân trọng càng thêm yêu
quý ông hơn. Ông không chmột người ông mà còn một người bạn, một
người thầy, là một người cùng quan trọng với em trong cuộc sống này.
Bài văn tả ông ngoại
Tả ông ngoi - Mẫu 1
"Nh hoài! Nhi Ngoi ơi!
Nh cây gy g, nh đời còn đây
c sương mui bc gi này
Đầu con Ngoi gõ, còn đây nh hoài ….!''
Khi đc xong câu thơ này bn s nghĩ ngay đến ai nào? Ông ngoại đúng
không? Người được mnh danh yêu cháu nht trên đời. Tôi cũng một ông
ngoi siêu d thương và đ xem là ông ngoi tôi d thương như thế nào nhé!
10
Ông i năm nay đã chm mc 70 tui và hiện nay đã ngh hưu. Trông ông rất
gy, gần như nhìn được xương của ông. Tôi thy rt kì l vì mi bữa ông ăn
n một bát cơm to ú sao ông vn không béo lên vy? Không giống như
ngoi, ông ngoi mt làn da trng hng. Khn mt ca ông k gy,
chng cần ông cười ttôi cũng đã nhìn đưc nếp nhăn. i v tóc thì trong nhà
ông ít tóc nhất, trên đu ông chắc cũng ch được hơn 500 sợi tóc và màu
của ông cũng rất đc bit vì ch mt màu trng thôi ch không có màu đen.
Đôi bàn tay gy guc, nhăn nheo; đôi mt m đục, không còn tinh nhanh như
hi n tr. N i ca ông vô cùng hin hu, m áp, ging i trm m, nh
nhàng ca ông khiến i cm thấy nkhi trời rét mà được ngi trước sưởi
vy. S thích ca ông tôi là khi còn nhà cũ chiều nào ông cũng lau t tng mt
đến tầng ba, cònc đã chuyn v chung cư dì tôi đã mua cho ông -bt hút bi
ông không còn lau nnữa thay vào đó xem con -bt làm vic. Mi
ngày, theo tôi biết thì ông thưng dy c sáu gi dù là ngày thường hay cui
tun. Bn biết sao mà i nói ông tôi d thương kng? ông i rt hay
gin ca i mi khi bà l ln tiếng vi ông và c đó cả nhà tôi s đưc
mt trận cười ln vang c nhà. K nim ca tôi ông thì không nhiu nên i
không nh nhng k nim đó. Gia đình tôi không sng ng ông bà nên ch
cui tun mi v nhà ông bà và mi khi v là ông s cho nhà tôi rt nhiều đồ ăn.
Tôi rt yêu quý ông. Tôi mong rng ông c gng gi gìn sc khe ca mình. Tôi
s c gng hc tht gii đ không ph lòng ông.
Tả ông ngoi - Mẫu 2
Điều tuyệt vời nhất đối với em mỗi nghỉ là được vquê thăm ông ngoại.
Năm nào cũng vậy, em đều về quê thăm ông vào dịp nghhè. Một tháng được
đón nhận trọn vẹn tình yêu và squan tâm, chăm sóc ân cần của ông một
món quà ý nghĩa rất lớn với em. Không gì ngạc nhiên khi ông là người em
yêu quý và tôn trọng nhất trong gia đình.
11
Ông ngoại em năm nay đã tám mươi tuổi rồi. nhiều nếp nhăn trên khn mặt cứ
ngày một nhiều nhưng chúng không thể làm mất đi nét hiền dịu trong n cười
của ông. Ông em rụng sắp hết răng rồi nhưng vẫn còn rất ăn trầu nên đi đâu
ông cũng mang theo mình chiếc cối gỗ tí xíu đgtrầu. Em rất thích mùi thơm
từ gỗ hòa lẫn với mùi trầu cay. i hương đặc biệt ấy đã in vào tâm trí của em
từ rất lâu. Bây giờ nó đã trở nên thân thuộc với em. Đến tuổi y, tóc ông em đã
bạc hết. ng đi chm chập của ông bên cạnh chiếc gậy tre nhìn nông Bụt
bước ra từ câu chuyện cổ tích. Tuy tuổi cao sức yếu nhưng mắt ông em vẫn rất
tinh tường. Ông có thể đc báo không cần mang kính. Ông em bảo, đôi mắt
thquý giá của con người, nó là cửa sổ tâm hồn, nên đừng làm hng nó. Mỗi
lần em học bài hay ngồi lâu trước màn hình máy tính, ông đều dặn em nhphải
để mắt được nghni. Cho đến nay, c bạn của em rất nhiều đứa bị cận, ấy
vậy mà mắt em vẫn rất tốt..
Ông em nuôi một chú chim chích chòe nhỏ, em đặt tên cho nó Ki. hót
rất hay. Mỗi khi ông đi đâu về, nó nghe thấy tiếng nó liền nhảy nhót, hót loạn cả
lên ở trong lồng, trông mà đáng yêu lắm. Ông cũng rất thích chó, ông em có một
con chó ta rất khôn, tên nó Vện. Vẫn clẽo đẽo theo ông em cngày, khi
bàn uống nước, lúc lại mon men theo ông ra vườn… Con Vện giống như là vệ sĩ
cho ông em vậy.
Ông em có một vườn cây hoa qusau nhà rất xanh tốt. Chị Lan của em rất thích
ăn na, ông em trồng rất nhiều na trong vườn xen với các bụi chui tây. ch
hàng xóm trêu rằng, “tr trồng na, g trồng chui”. Ông em trồng cả na cả
chuối tkhông phân biệt già hay trẻ! Ông em thường bảo rằng, ông gkng
ăn được thì còn con cháu, cứ trông đó để con để cháu ăn thì đi đâu mà thiệt. Mọi
người trong m người nào cũng tôn trọng ông, không chỉ ông người già
bởi ông là người sống chừng mực gương mẫu. Ai mà vứt c ba bãi, ông
em nhắc nhở ngay.
12
Ông em là một người tưởng nthế đấy. Em yêu ông em rất nhiều. Em rất
mong đến hè để được về thăm ông và khoe với ông thành tích học tập của mình.
Mong sao ông sống khỏe mạnh giống như bây giờ, ông ơi…
Tả ông ngoi - Mẫu 3
Điều tuyệt vời nhất với em mỗi kì nghỉ hè được vquê thăm ông ngoại. Năm
nào cũng vậy, b mẹ đều cho em vquê thăm ông dịp nghỉ hè. Một tháng được
hưởng trọn vẹn tình yêu thương và sự quan tâm, chăm sóc chu đáo của ông
một món q ý nga rất lớn với em. Không gì ngạc nhiên khi ông
người em yêu q và kính trọng nhất trong gia đình.
Ông ngoại em m nay đã 83 tuổi rồi. Những nếp nhăn trên mặt cứ ngày một
nhiều nhưng chúng chẳng thể giảm đi sự hiền dịu trong n cười của ông. Ông
em rụng gần hết răng rồi nhưng vẫn còn rất ăn trầu nên đi đâu ông cũng
mang theo mình chiếc cối ggiã trầu. Em rất thích mùi tm ti gquyện
lẫn với mùi trầu cay. Thứ mùi vị đặc biệt ấy đã đi vào giấc ngủ ca em từ rất lâu
rồi, giờ nó quen thuộc với em lắm.
cái tuổi này rồi, tóc ông em cũng bạc hết. Trông cái dáng đi chầm chậm của
ông cạnh chiếc gậy tre và mái tóc bạc, em nghĩ ngay tới ông Bt hiền ttrong
các câu chuyện c ch. Tuổi cao sức yếu nhưng mắt ông em vn n tinh tường
lắm. Ông thđọc báo mỗi sáng không cần kính. Ông bảo em rằng, đôi
mắt là thứ quý giá của con người, là cửa sổ tâm hồn, đừng làm hỏng.
Mỗi lần em hc bài hay ngồi trước màn hình y tính, ông đều căn dặn em nhớ
để mắt được nghỉ ngơi. Đến giờ, c bạn của em biết bao đứa bị cận, ấy vậy
mắt em vẫn rất tốt. Ông em nuôi một em chim chích chòe nhỏ, em gọi
Ki. t rất hay. Mỗi khi ông đi đâu về, nhảy nhót, hót loạn cả lên, trông
mà đáng yêu. Em cũng rất thích chó, ông em mt con chó ta rất khôn, tên nó
Vện. Vện cứ lẽo đẽo theo ông em cả ngày, khi bàn uống nước, khi lại mon
men theo ông ra vườn. Con Vện như là vệ sĩ cho ông em vậy.
13
Ông em có một vườn cây hoa qusau nhà rất xanh tốt. Chị Lan của em rất thích
ăn na, ông em trồng rất nhiều na trong vườn xem với những bụi chuối tây. Bác
Bình thường trêu rằng, “trẻ trồng na, gtrồng chuối” ông em trồng cả na cả
chuối tkhông phân biệt già hay trẻ! Ông em thường bảo rằng, ông gkng
ăn được thì n các con các cháu, cứ trồng đấy để con đcháu ăn thì đi đâu
thiệt.
Mọi người trong xóm ai cũng kính trọng ông, không chỉ ông là người cao tuổi
bởi ông là người sống có chừng mực gương mẫu. Ai vứt rác ba bãi,
ông em nhắc nhở ngay. Ông ngoại em là một người tuyệt vời như thế đấy. Em
yêu ông vô cùng. Em rất mong ngóng đến hè đđược về thăm ông khoe với
ông thành ch học tập của mình. Ước sao ông sống khỏe mạnh mãi với cháu
như bây giờ, ông ơi.
Tả ông ngoi - Mẫu 4
Ai cũng có mt mái ấm gia đình, ai cũng có ngưi thân. Và ngưi em yêu quý
nhất trong gia đình là ông ngoại của em.
Ông em m nay đã bảy mươi tám tui, tóc đã bc trng. Ông là một người gin
d, hin t. Ông có thân hình thon thả, đôi mắt hin t lúc nào cũng sn sàng
chia s vi em v bt c vấn đ nào mà em không dám chia s vi b mẹ, như là
đim kém, b mng lp hay đánh nhau vi bạn. Đôi tay ông gy gò vì đã có
tui, nhưng ông rt khe, sáng nào ông cũng dy sm tp th dc ri ra quét
n, nghe tiếng chim hót. Đối vi ông, mt bui sáng như thế này là bui tinh
thần ông được thư thái nht. Ông rt thích thư giãn vào bui này bng cách
ng cái không khí trong lành mà thiên nhiên đã ban tặng. Như tng l,
bui sáng ông quét vưn và ăn ng, buổi trưa ông đi do quanh nhà, bui chiu
ông ph bà i làm các công vic nhà ndn dp, cho mèo ăn, nấu cơm. Mặc
dù làm nhiều như vậy nhưng ông luôn thy thoi mái, lúc nào cũng tươi cười
vui v. Bui ti, ông hay ngi xem tivi hoặc đọc báo ri ông khóa cửa đi ng.
14
Nhng lúc dỗi, ông thường k truyn cho các cháu nghe, ông k đủ loi truyn,
nào là truyn dân gian, nào là truyện cười, chuyn hi nh ca ông. Ông rt gii
v đa cht, em còn nh, hi tháng ba năm nay, ông đưc giải thưởng H Chí
Minh v đa cht. Ông còn là mt ha sĩ, ông v rt gii, nhng bc tranh nào
em nh ông v cũng được điểm chín và i. Hi nh, ông hc rt gii, lúc nào
cũng xếp th nht lp. Ông hc tt c các môn.
Ông còn k vi em, hi chiến tranh, ông phải chăm c tng miếng ăn, áo mc
cho b em, bác em và em. Tt c mi người phi trn dưới hm, trên đy
tiếng súng, bom nghe rt s. Hi đó còn kng có tivi đ xem, ch đi hc và mi
khi loa phát thanh kêu có máy bay và gic ca M đến là mọi người li t
xung hầm đ trn. Ông rt thích đi du lch, vì mi lần đi ông li thy sng
khoái, được thư gn. Vì vy, mi ln ngh hè b m em đu t chc cho c nhà
đi du lịch bin, nhiu nht là Đà Nng. Vẫn như nhà, ông thc dy sm vào
bui sáng và đi do, tp th dc cùng vi những người già khác và ông làm
quen được vi rt nhiều người. Bui chiu ông ra tm bin. Bin Đà Nng xanh
và trong vắt như thủy tinh. Ông thường bơi ra xa, sau khi bơi đưc nhiu vòng,
ông vào trong đ chơi vi các cháu, nhy sóng vi các cháu. Sau mi ln tm
bin, ông i, em tôi "thu hoch" được rt nhiu v sò, c và nhng con còn
sống để mang v Hà Ni làm quà k nim cùng vi chai nước bin và ít cát đ
nuôi chúng.
Em rt yêu ông, em ch mong ông sống được trăm tui, sng mãi với gia đình
em và dù ông có đi đến phương tri nào đi chăng na thì hình nh ca ông vn
còn mãi trong tâm trí em, kng bao gi phai.
Tả ông ngoi - Mẫu 5
Mỗi lần về thăm ông, lòng i lại dâng trào một tình cm yêu thương đặc biệt
mà tôi chưa bao giờ khám phá được.
15
Ông ngoại tôi đã ngoài bảy mươi nhưng nhìn ông vẫn còn nhanh nhẹn lắm. c
dáng ông bây giờ khác hẳn với hồi ông còn là một chiến trẻ. Chắc hẳn đng
đội của ông ngày ấy k tin được ông chính anh Thu, một thanh niên
xung phong được xếp vào hạng dẻo dai nhất toàn tiu đi. Gi đây, mái c
xanh của ông đã bị thời gian chiếm đoạt, thay thế vào đó một u trắng n
những đám mây hiền hòa.
Những tháng ngày phục vquê hương, gia đình đã để lại cho ông một làn da
ngăm ngăm đen. Không chỉ vậy, tuổi già đã đổi làn da mềm mại của ông với
những nếp nhăn và vết đồi mồi trên bàn tay chai sạm ấy. Gương mặt hiền từ n
một ông bt trong truyện thần tiên thì lchẳng kẻ nào thể lấy được của
ông tôi cả. Đôi mắt ông luôn ánh n một tia sáng m áp, dịu ngọt, sưởi m biết
bao tim lầm lỗi.
Ông với nụ cười tinh khiết như những đóa hoa thơm mát đã tiếp thêm sức mạnh
cho tôi vượt qua khó khăn. Từng bước đi thật dứt khoát, nhanh nhẹn giống hệt
đức nh của ông, một người đầy nhiệt huyết. Ông có một vgiản dị, đầy phong
cách của một người lao động chân chính, với bộ quần áo nâu và đôi dép cao su.
Đặc biệt thời n trẻ, ông năng khiếu hát nên cũng trở thành một gương mặt
quen thuộc của đoàn diễn. Bà tôi c đó là một cô du kích xinh đẹp, đã có những
cảm c đầu tiên khi nhìn thấy ông. Với giọng hát vàng của ông và một khn
mặt khá bảnh trai, mà ông i đã trở thành một thanh niên tốt số. đã sống
n nửa đời người, nhưng ông vẫn chăm chỉ lắm. Nhất vviệc chăm c cây
thì ông qumột thiên tài. Chẳng thế mà khu vườn xinh xắn của ông lúc nào
cũng tươi tốt do bàn tay khéo léo ấy chăm bón.
Ông sống trước sau nên ai tính kênh kiệu, lại ông ghét lắm. Biết
điều đó, tôi luôn tránh xa những tính nết xấu đông vui lòng. Ông luôn quan
tâm đến việc học hành của con cháu, mỗi lần i khoe điểm tốt là ông lại tặng
tôi một cái hôn đầy tình cảm yêu quý.
16
Thời gian cứ trôi đi, tôi lưu luyến chia tay ông lòng còn vấn vương nơi quê
hương, tình cảm trìu mến của ông nồng nàn, tha thiết. i mong ông luôn
luôn khỏe mạnh là chỗ dựa tinh thần vững chắc cho con cháu.
Tả ông ngoi - Mẫu 6
Ông ngoại người em yêu quý nh trọng nhất trong gia đình của mình,
ông của em tuy hơi nghiêm khắc trong ch giáo dục các con, c cháu nhưng
ông lại một người hiền hậu, quan tâm đến mọi người hơn ai hết. Ông không
bộc lộ những tình cảm, sự yêu thương ra bên ngoài nhưng tất ccác thành viên
trong gia đình đều có thể cảm nhận được sự ấm áp, tmến nơi ông.
Mẹ em con út trong gia đình năm anh chem gái, đnuôi nấng giáo dục
năm người con thì ông của em cũng đã rất vt vả, đc biệt là ông ngoại của
em. ông là trụ cột của gia đình nên mi việc nặng nhc đều một tay ông đảm
đương, ông cũng từng làm rất nhiều ng việc nặng nhọc đđảm bảo cuộc sống
của các con. Ông ngoại em từng là một người nh nên ông thường nghiêm khắc
với các con, muốn giáo dục c con trong một kỉ luật nhất định của gia đình, chỉ
mong các con có thể trưởng thành và trở thành những người tốt.
Năm mười tám tuổi thì ông ngoại của em đã xung phong lên đường kháng chiến
chống giặc ngoại xâm, đòi lại tự do, độc lập của dân tộc Việt Nam, ông đã
mười năm chiến đấu ngoài chiến trường, những vết thương do chiến tranh để lại
vẫn còn đlại vết ch trên thân thể của ông, mà mỗi khi trái gtrở trời t
thể của ông lại đau nhức. Đối với em, ông ngoại là một người anh hùng thực sự,
ông dám đương đầu với mọi hiểm nguy, thậm chí sự hi sinh, nhưng ông đã
không hề i bước vì tưởng cứu nước đầy cao cả, thiêng liêng của mình. em
yêu ông ngoại em nhất trên đời.
Tả ông ngoi - Mẫu 7
17
Những kniệm về ông ngoại sẽ không bao giờ xóa nhòa trong m trí em, hình
ảnh người ông cần mẫn, nhẹ nhàng, hết ng con cháu mà mỗi lần nhớ lại,
được nhắc lại là em không sao cầm được nước mắt.
Em thương ông rất nhiều, ông ngoại em đã mất khi em học lớp 3. Ông em từ
khn mặt đã hiện lên đầy đủ những nét hiền từ, mái tóc ông đã bạc màu, làn da
rám nắng vì sương, đã nhăn nheo cả, nụ cười của ông rất phúc hậu. Các cụ bô
lão trong ng ai cũng quý mến khâm phục ông, họ i khi là một người lính
ông đã một người nh rất cừ khôi, dũng cảm bất chấp tính mạng chiến đấu vì
độc lập Tổ quốc nhưng không may, khi a bình lập lại, a bình đất nước
sự đóng góp của ông, cả thanh xuân, cả tuổi trẻ, chỉ vài m sau đó ông trở
thành trống ni con, sợ các con thiệt ti khi mẹ kế, ông nhất quyết
không đi bước nữa, mặc bao lời khuyên nhủ của mọi người. Hàng ngày ông ch
biết làm lụng vất vđlo cho cuộc sng của đàn con 6 đứa chn, không để đứa
nào đói rách và ai cũng được học hành đoàng hoàng thành đạt. Bởi vậy, m
và các bác, c dì ai cũng thương yêu ông vô bờ bến. Ông là một người lính nên
ông rất thích kể những câu chuyện chiến tranh. Ông kể cho chúng tôi nghe rất
nhiều những u chuyện về ông và những người bạn lính chiến của ông. Chúng
tôi thấy cảm động và biết ơn rất nhiều.
Hằng ngày ông đều chỉ thú vui với con cháu, rồi trồng rau sạch, quả sạch,
nuôi gà lấy trứng cũng chỉ để dành cho các con các cháu. Thi thoảng ông mới
dành chút thời gian đi đánh cờ với các ông trong hội phụ o. Ông biết rất
nhiều t văn cách mạng và hay đọc cho chúng tôi nghe, ông còn hay kvề bà
ngoại với những lời ltrân trọng giàu nh cảm nhất, điều đó khiến cng tôi
cảm động rất nhiều.
Những kniệm vông sẽ những kniệm em kng bao giờ quên được,
hình ảnh vmột người ông rất hiền từ, dịu dàng cần mẫn sluôn sống mãi
trong trái tim em.
18
Tả ông ngoi - Mẫu 8
Cứ đến dịp nghhè, b mẹ lại cho tôi về quê ngoại chơi. Bước vào trong nhà,
một giọng nói trầm m quen thuc vang lên và kèm theo một i xoa đầu: “Ôi!
Đứa cháu yêu của ông đã về, năm nay kết quhọc tập của cháu thế nào, tốt
không?” Đó chính giọng i của ông ngoại i đấy và cũng người mà i
yêu quý nhất trong nhà.
Năm nay, ông tôi đã chín mươi hai tuổi rồi nhưng vẫn còn minh mẫn. Ông
không còn khỏe mạnh như xưa nữa mà gầy hẳn đi. Khuôn mặt in sâu những nếp
nhăn vất vả. Đôi mắt đã mờ đục, không còn được tinh nữa nên mỗi khi đọc báo
thì phải đeo kính, nhưng đôi mắt ấy luôn luôn nhìni với một vẻ trìu mến, hiền
từ.
Mái c ông bạc trắng như cước m ông giống như một ông bụt tấm ng
nhân hậu trong những câu chuyện cổ tích bước ra vậy. Đôi bàn tay gầy gầy
xương xương, rám nắng, luôn run run mỗi khi làm việc. Nước da của ông không
còn hồng hào nữa đen sạm đi vì nắng. Răng của ông đã rụng nhiều nhưng
nhđeo thêm hàm răng giả nên nụ cười vẫn còn tươi.
Ông ăn mặc rất giản dị, với những bộ quần áo được may bằng vải t màu ng
đi đôi dép cao su màu nâu của bđội. Vào những buổi sớm, khi mặt trời bắt
đầu từ từ nhô lên sau những dãy núi, màn sương trắng mỏng của ban đêm còn
chưa tan hết, ông tỉnh dậy và cũng là người dậy sớm nhất nhà. Ra sân, ông hít
căng lồng ngực tận hưởng không khí trong lành dễ chịu của buổi sáng.
Năm nay, tuổi của ông đã cao vẫn dậy sớm để tập thể dục. Nhìn đng tác
ông xoay người, i xuống thì mới thấy hi còn trẻ ông rất dẻo dai nhanh
nhẹn làm sao. Sau khi tập thể dục xong, ông thường làm bữa sáng cho cả nhà.
Mặc năm nay ông đã chín mươi hai tuổi, nhưng ông vẫn rất chăm chỉ. Ông
rất tích cực tham gia c hoạt động hi và các chương trình của nhà văn hóa
đề ra.
19
một lần ông nói với tôi rằng: “Từ hồi còn nhông đã một cậu bé rất yêu
quý thiên nhiên”. Cho nên ông rất thích trồng cây, chăm sóc cây cảnh những
chú sâu tinh nghịch nào đến quấy phá khu vườn của ông ông đi bắt ngay
rồi lấy nước đi tưới cho cây. Cứ mỗi khi rảnh rỗi là ông lại ngồi vót tre hoặc đi
cho ăn. o những buổi trưa hè nóng bức, ông thường mắc võng nằm nghe
đài phát thanh, tay phe phẩy chiếc quạt nan.
Vào những đêm trăng, ông thường lấy cái ghế mây trong nhà ra hiên ngồi k
chuyện cổ tích choi và một vài đa trẻ con trong làng. Con cháu nhà mình mà
làm điều gì sai trái thì ông không hề quát mắng, trách móc mà nhnhàng ôn
tồn giảng giải, khuyên bảo. Ông rất nhiệt tình khi hàng xóm nhờ một việc gì đó
nên mọi người trong làng ai cũng kính trọng và quý mến ông.
Mọi người ai ai cũng cc thọ cho ông nhưng riêng tôi, tôi sẽ cgắng hc hành
chăm chỉ, ngoan ngoãn để làm ông vui lòng, sống lâu trăm tui. Tôi rất yêu quý
và kính trọng người ông của mình...
Tả ông ngoi - Mẫu 9
Gia đình luôn là nơi mà ta nhận được nh yêu thương vô bờ bến. Em cũng vậy,
trong gia đình, em luôn nhận biết bao tình yêu thương từ mi người nhưng
người em yêu q nhất đó chính là ông ngoại của em.
Ông em năm nay đã gần m mươi tuổi nhưng ông vẫn còn khỏe lắm. Ông
dáng người, hơi gầy do tuổi đã cao với một làn da hơi ngăm của một người con
xuất thân từ miền biển đầy nắng, gió. Mái c ông giờ đã thưa, không còn dày
như khi còn trẻ, điểm những sợi c trắng như cước. Khuôn mặt hiền từ, pc
hậu như ông tiên trong truyện cổ tích, khuôn mặt ấy hơi gầy gò, nhăn nheo
những nếp nhăn lại vào nhau ng những chấm đồi mồi do dấu hiệu của tuổi
tác. Tuy vậy, đôi mắt ông vẫn ng trong như vì sao trên bầu trời, nhìn được
mọi vật xung quanh. Hai gò ông cao, cùng vầng trán nhn nhụi tựa như hình
ảnh của Bác Hồ kính yêu cũng hiền hậu như vậy. Đôi bàn tay của ông tuy đã
20
yếu, những đường gân tay ni hẳn lên nhưng hằng ngày ông vẫn làm những việc
nhtrong gia đình như chăm sóc cây cối, cho chim ăn.
Ông thường mặc trang phục rất giản dị. nhà ông chỉ mặc áo mi, áo phông
cùng chiếc quần dài ống rộng, khi đi ra ngoài hay đến những dịp lễ quan trọng,
ông lại khoác lên mình khi thì bộ quần áo màu đm, khi thì bcom-lê trung tuổi
khiến cho ông trở nên đầy uy thế. Ông em rất thích đc sách, ngày ngày, ông
đều đeo chiếc kính lão nhỏ, ngồi trước ban công đọc những cuốn sách vmọi
lĩnh vực, vậy nên ông một kho kiến thức sâu rộng. Ông thường kcho em
nghe những câu chuyện vngày xưa, vchiến tranh, vcuộc sống con người,
những tập tục truyền thống, những lúc như vậy, em lại đắm chìm trong giọng
i ấm áp mà cũng có phần dõng dạc của ông.
Ông rất yêu thương em, ông ln dạy dỗ, chỉ bảo em từng li từng tí, ông dạy em
những bài học làm người sâu sắc, dạy em cách trở thành một con người tự lập.
Những c rảnh rỗi, ông lại đưa em đi chơi, mua những thđồ ăn em thích, kể
chuyện cho em nghe và c nào trên môi ông cũng nn cười đầy hiền từ, ấm
áp như ánh nắng mặt trời vậy.
Em rất yêu quý ông ngoại của em. Cả cuộc đời ông đã luôn hy sinh hết mình đ
con cháu có được ngày hôm nay. Ông luôn là một người ông với những đức tính
tốt đẹp để em noi theo. Em mong ông sẽ luôn khỏe mạnh để mãi bên cạnh em.
Tả ông ngoi - Mu 10
Ông ngoại em là người mà em yêu mến nhất. Ông rất gần gũi và chăm nom
trong cả quãng đời thơ ấu của em.
Ông em năm nay đã ngoài 70 tuổi. Ông có vóc người gầy gầy, nhưng đi lại vẫn
còn nhanh nhẹn. Hằng ngày ông thường mặc bộ đ bà ba màu xám trông rất
sạch sẽ. Khi đi đâu thì ông mặc quần tây áo mi. Khn mặt ông gầy gầy,
xương xương vì ông phải trải qua bao nhc nhằn, vất vả.
21
Tóc ông bạc gần hết, chải ngược ra sau để lvầng trán cao cao, hằn in nhiều
nếp thời gian. Đôi mắt ông còn rất ng. Mỗi tối ông thường xem tivi, chương
trình thời sự. Răng ca ông trắng đều nhưng đã rụng mấy cái m cho i miệng
ông móm m nhưng mỗi khi ông cười nghe mới thật sảng khoái và hào sảng
làm sao.
Đôi bàn tay xương xương m nắng của ông minh chứng một điều ông đã
phải trải qua những tháng ngày vất vả để ni con cháu. Thế nhưng, hiện giờ
đôi bàn tay ấy vẫn còn nhanh nhẹn. Mỗi buổi chiều ông thường xách nước tưới
cây cảnh chăm c cây, đó một thói quen ông không th bỏ được.
Vườn cây của ông mùa nào qunấy. Mỗi lần vthăm ngoại, chúng em tha h
hái ăn mà không hề bị rầy la.
Ông em luôn quan tâm đến con, cháu. Ông nhắc nhở từng li, từng tí, ông dạy
chúng em biết yêu thương quan m đến mọi người xung quanh. Ông đối x
tốt với những người trong xóm nên ai cũng quý ông. Thương ông, em mong ông
khỏe mạnh sống thật lâu. Ông nbóng mát của cây đa đcho con cháu làm
chỗ dựa và phấn đấu vươn lên trong học tập và trong cuộc sống.
Tả ông ngoi - Mu 11
“Ngó lên nuộc lạt mái n
Bao nhiêu lạt buộc thương ông bà bấy nhiêu”
Em kng thể trả lời được mình yêu ai nhất trong gia đình, nhưng nếu được hỏi
ai người gần gũi với em nhất trong nhà, em skhông ngần ngại mà i rằng
đó là ông ngoại.
Ông năm nay đã 70 tuổi rồi, ông cựu chiến binh nên dáng người cao ráo, chỉ
tiếc là giờ ông không n khỏe mạnh như những chu b đội nữa lại gầy gò
n nhiều. Ông hay mặc bộ thường phục thoải mái màu xanh hoặc xám đi
đôi dép cao su. Khn mặt ông pc hậu, trên làn da ngăm ngăm và nhăn nheo
22
đã những vết đi mồi lấm tm nhằn sâu sự khắc khổ ca từng năm tháng.
Mái c bạc trắng như cước i mỏng, trông ông như một ông tiên hiền từ tốt
bụng. Tuổi già khiến lông y của ông cũng màu trắng nmây, thế nhưng
duy chỉ có đôi mắt của ông vẫn còn sáng ngời, tinh anh, thỉnh thoảng ông vẫn
ngồi đọc những cuốn sách vchiến tranh không cần đeo kính. Miệng ông
móm mém, khi cười, khóe miệng ông cong lên đlnếp nhăn gần mũi và vết
chân chim ở đuôi mắt. n tay ông gầy gầy xương nổi những đường gân năm
tháng vất vả, tuy tuổi cao sức yếu không nhanh nhạy nhưng bàn tay của ông
vẫn rất khéo léo tỉa cây cảnh, pha nước trà. Tuy nhiên em thích nhất là được bàn
tay y xoa đầu em mỗi khi em được điểm cao hay làm việc tốt, lòng bàn tay của
ông ấm áp xoa nh mái tóc em đầy trìu mến âu yếm cùng với những lời
khích lệ, khen ngợi của ông đng lực lớn nhất đem n luyện học tập chăm
chỉ hơn. Em nhớ nhất lần, trong dịp sinh nhật mình, giữa hàng loạt món quà
đồ chơi búp bê, ô hay sách vthì món quà của ông n quà đặc biệt
nhất, ông tặng em cây xương rồng ông đã cất công chăm sóc n một năm.
n quà của ông cũng sâu sắc ý nghĩa như chính con người ông, ông nói:
“Ông muốn cháu mạnh mẽ ncây xương rồng, bên ngoài đầy gai nhọn
nhưng bên trong ln tươi tắn và tiềm tàng sức sống!”.
Em vô cùng yêu quý ông, mọi bước trưởng thành của em đều có hình bóng của
ông. Em hi vọng sau này có thể trở thành một người như ông.
Bài văn tả ông nội
Tả ông nội - Mẫu 1
Ông ni ca em là mt giáo viên đã v hưu. Trong nhà, ông là ngưi dành nhiu
thi gian đ chăm sóc cho em nht.
Năm nay ông đã 60 tui rồi, nhưng ngoi hình vn phong đ lm. Ông không
quá cao, ch khong 1m65, với dáng người dong dng. Phần lưng của ông hơi
23
khom xung, vì thi gian dài ngi làm vic bàn giy. c ca ông lm tm
nhng si bạc, nhưng chưa rng nhiu, nên không b i n ông Hạc hàng
m. Làn da ông nhăn nheo, đôi ch lác đác mấy vết đi mi. Khuôn mt ông
toát lên v hin t, vi vng trán rộng và đôi mắt đen c nào cũng nhìn em âu
yếm. Hằng ngày, ông đưa đón em tới trường, ri dy em hc, dẫn em đi chơi.
Ngoài ra, ông dành thi gian để chăm sóc vườn hoa ca mình chơi cờ, tp
ng sinh vi c ông bạn già. Ông người truyền cho em năng lượng sng
tích cc và yêu đi mi ngày.
Em yêu ông ca em lm!
Tả ông nội - Mẫu 2
Người thân trong gia đình, mi người đều một vị trí quan trọng trong lòng
em. Cha mẹ là người sinh em ra và ni em khôn lớn thành người. n những
người xung quanh luôn yêu thương chăm c cho em. lẽ trong tất cả, ông
nội là người em thân thiết và yêu kính nhất.
Ông nội em một người hiền từ. Từ những ngày còn bé cho đến tận bây giờ,
em vẫn nhớ ti quen xoa đầu và nở một nụ cười hiền hậu mỗi ln em làm được
việc tốt khiến ông vui vẻ. Giọng nói của ông rất ấm áp và hiền từ, giống như của
những ông Bụt bước ra từ trong thế giới cổ tích vậy.
Em rất thích được nằm nghe ông kể chuyện, mỗi lần như thế, em như được trở
về với thế giới của ngày xưa thế giới của nhữnggái hin nh, những chàng
trai chăm chỉ, chất phác, hiền gặp lành, kiên trì rồi cũng ngày được nếm
qungt. Qua mỗi câu chuyện, ông đều giảng giải cho em nghe những bài hc
ẩn dấu bên trong nhắc em phải luôn nhớ chúng. Nhờ những câu chuyện
của ông mà em kn lớn nên người.
Ông nội em tuổi đã xế chiều, mái c đã bạc đi rất nhiều nhưng ông vẫn còn
minh mẫn lắm. Mỗi sáng, ông đều dậy sớm tập thể dc, tưới c cho mấy chậu
24
hoa phong lan quý của mình. Chiều chiều, ông lại đi dạo xung quanh chào hỏi
hàng xóm láng giềng nên ai cũng rất yêu quý ông.
Ông rất thích chơi cờ đọc báo. Những buổi chiều chủ nhật, em đều theo ông
ra lũy tre của làng, xem ông chơi cvới mọi người. Đôi tay gầy điểm những vết
đồi mồi cầm quân cờ đi vô ng chuẩn c. Ông chơi cờ hay lắm, ai ng thích
xem. Mỗi lần ông chơi là xung quanh vô số người chen chúc ồn ào.
Ông một người tuyệt vời nhưng thời gian đang dần khiến ông yếu đi. Những
cơn ho hằng đêm không ngừng làm dang dở giấc ngủ của ông. Những viên
thuc Tây mỗi ngày khiến ông thêm gầy đi rệt. Em thương ông lắm, bởi vậy
em luôn cố gắng học thật tốt và ngoan ngoãn để khiến ông kng phải phiền
lòng.
Em rất yêu kính ông nội em. Em mong một ngày nào đó, ông sẽ khe mạnh hơn
tiếp tục những thói quen của mình, những đêm lại kchuyện cổ tích cho
em nghe như thuở ấu thơ.
Tả ông nội - Mẫu 3
Nhà em khá đông người, ai em cũng yêu quý và kính trọng nhưng người em gần
i, kính trọng hơn cả là ông ni của em.
Ông em m nay đã gần tám mươi tuổi nhưng trông ông còn rất nhanh nhẹn.
Người ông tầm thước, hơi gầy, da dẻ vẫn hng hào. Đầu ông n rất ít c, chỉ
còn thơ một vài sợi tóc bạc trắng như cước.Vầng trán ông cao, hằn sâu những
nếp nhăn. Đôi mắt còn tinh nhanh ẩn dưới cặp lông mày đã ngbạc. Má ông hơi
p làm cho hai gò nhô cao hẳn lên. Răng ông đã rụng nhiều nhưng nhlắp
hàng răng giả nên n cười vẫn tươi tắn. Em thích nhất chòm râu của ông, mỗi
lần được ngồi trong ng ông, em ngước nhìn i những sợi râu trắng dài và
thích được ông cho vuốt râu. Hằng ngày, ông thường mặc b quần áo ta bng
25
loại vải mềm, màu sẫm, đi đôi dép nhựa đã mòn. Chỉ lúc đc sách báo, ông mới
đeo kính và khi nào phải đi ra ngoài, ông thường phải chống gậy.
Tuổi đã cao nhưng ông làm việc luôn chân luôn tay thích tự tay m mọi
việc. Khi thì ông quét nhà, quét vườn; lúc vun gốc cho mấy y trong vườn; khi
lại tỉa cây, bắt sâu, tưới cây cảnh. Ông thường xuyên dành thời gian kiểm tra
việc học của em, dạy em tập viết, tập làm nh, tập đọc diễn cảm,... Không chỉ
vậy, ông còn dành thời gian tham gia công việc của phường như xây dựng tủ
sách cho nhà văn a, ủng hộ đồng bào bị lũ lụt. Những lúc rảnh rỗi, ông nội em
thường đọc sách báo, nằm võng ngoài hiên nghe đài hoặc xem tuyến. Em
thích nhất những đêm trăng sáng, chúng em thường ngồi quây quần bên ông
nghe ông kể chuyện cổ tích thật hay và thú v. Ông em ngưi rất hiền lành
nhưng đối với con cháu, ông rất nghiêm khắc mỗi khi ai mắc lỗi, ông thẳng
thắn phê nh nhưng ông luôn nhẹ nhàng chỉ ra lỗi sai để cho chúng em sửa
chữa. Đối vi mọi người xung quanh, ông luôn chan hòa, đôn hậu nên ai ng
yêu mến. Bà con hàng xóm có điều gì xích mích đều nhông giúp giải quyết.
Em rất yêu quý ông ni em, ông luôn là tấm gương sáng cho con cháu noi theo.
Em mong ước ông sống thật khỏe mạnh, sống mãi bên em.
Tả ông nội - Mẫu 4
Trong gia đình, ngoài bố và mẹ thì ông ni là người mà em kính yêu nhất.
Năm nay ông đã bước vào tuổi bảy mươi, một đ tuổi người ta thường i:
“Nhân sinh thất thập cổ lai hy”. Em không hiểu hết ý nghĩa của câu i ấy,
nhưng em biết chắc chắn rằng tuổi ông đã già, một đ tuổi tương đi hiếm của
người đi. Mái tóc ông đã bạc phơ, lông đã tắm gội nước thời gian nhiều
quá. Tuy tóc bạc nhưng i đầu rất đẹp bởi ông luôn cắt c cao và chải gọn
gàng. Mái tóc bạc phơ ấy rất hợp với khuôn mặt hiền từ của ông. Mỗi lúc ông
mặc b bà ba u m, trông ông thật giống ông tiên nhân đức trong truyện cổ
tích, ông tiên hay giả người phàm để thng dạ con người, vẻ hiền từ, nhân
26
hậu của ông không chthể hiện trên khuôn mặt n hiện trong ánh mắt.
Đôi mắt ông kng còn tinh anh nhưng ẩn trong đôi mắt ấy một i gì đó khác
lạ với nhiều người em thường gặp. lẽ đó sự bao dung, rộng lượng,
lòng nhân ái khôn cùng.
Mỗi khi ông mỉm cười, đôi mắt ông dịu hiền khó tả, hàm răng đã bị mai một bởi
tuổi gcũng lộ ra. Hàm răng mất đi mấy chiếc nên cái miệng ông hơi m
mém khi nói, khi cười. ncười của ông cũng toát lên vẻ hiền từ, nhân hậu.
Điều đáng chú ý nhất là đôi bàn tay ông - một đôi tay khéo léo.n tay gầy gầy,
xương xương và chai sần nhưng ông làm đâu ra đấy. ông thường đan lát những
đồ dùng bằng tre để b mẹ em có i sử dụng. Nhữngc khỏe, ông vun xới cây
trồng, chăm bón từng y con. Bởi vậy, cây trái trong vườn nhà ông em c nào
cũng xanh tốt, sum sê.
Những ngày thơ ấu, em thường quấn qt bên ông. Bố mẹ em đi làm xa, em
nhà với ông, đòi ông kể chuyện, hát ru. Giọng nói của ông thật ấm, như một
âm thanh không th không vang vọng trong em. Em nh nhất từng lời kể
chuyện ngọt ngào ông chậm rãi kcho em nghe. Em lại nhớ từng thao tác
làm việc của ông trong vườn nhà. lần em đã i vi ông khi chăm chú nhìn
ông cần mẫn làm việc:
- Ông ơi, ông có “đôi tay vàng” đấy ạ!
Ông mỉm cười nhìn em, một ncười trìu mến vô cùng.
Ông cứ cần mẫn làm việc, hết vun xi gốc cho cây này lại tỉa nh khô lá úa cho
cây nọ. Rõ ràng, ông rất thích làm vic, ít muốn nghỉ ngơi. Tuy tuổi cao lại luôn
làm trong vườn nhưng ông luôn quan tâm đến con cháu, ông nhắc nh từng
công việc làm của bố và mẹ em, ông quan tâm đến cái ăn và giấc ngủ của em,
quan tâm đến cviệc hc hành. Mỗi khi em đạt điểm mười, ông thật vui, thật
hài lòng, ông thường dạy em những điều hay, lẽ phải, ông nhắc bem cách “đối
nhân xthế”, cách sống với họ hàng, với con làng xóm. Ông luôn gần gũi
27
với con cháu, gần gũi với láng giềng, coi trọng “tình làng nghĩa xóm”, luôn giúp
đỡ những người nghèo, quan tâm đến người hoàn cảnh kkhăn. Squan
tâm ấy của ông đã làm ông không ngần ngại khi tham gia công tác của Hội
người cao tuổi, Hội khuyến học phường, ông ln dành những phần quà cho
trẻ em nghèo, những phần thưởng cho những học sinh vượt khó hc giỏi. Ai
cũng nói ông đặc biệt quan tâm đến trẻ thơ.
Tấm lòng nhân hậu của ông đã m cho tâm hồn em tm phong phú, đã truyền
thêm sức mạnh cho em đvững bước đi lên. Ông là chỗ dựa tinh thần cho em,
chỗ dựa tinh thần cho cả gia đình. Nhông, gia đình em luôn vui vẻ và đầm
ấm.
Em kính yêu ông hạn. Em quyết chăm ngoan, học giỏi, đsau này trở thành
người “hiền tài” như sự mong đợi của ông.
Tả ông nội - Mẫu 5
Gia đình em ba thế hvới m thành viên: ông nội, b mem và em. Em
thành viên nhỏ nhất nnên được quan tâm đc biệt. Tuy được quan tâm đc
biệt nhưng em không bao giờ “tận dụngđiều đó để vòi vĩnh. Nếu nội
người trực tiếp chăm sóc em trong từng bữa ăn giấc ngủ thì ông nội lại người
lo cho việc học hành của em. Ông còn là “người bạn” tâm tình ca em nữa đấy.
Năm nay, ông nội em sáu mươi lăm tuổi. Ông đã ngh hưu được năm năm rồi.
Khi chưa nghhưu, ông nội em là công nhân làm ở ga xe lửa Hà Nội. ng ông
nội thấp. Da ông nội ngăm ngăm. Tóc nội bạc muối tiêu và hơi quăn tnhiên.
Ông nội hiền lành và ít nói.
Ông nội hay làm thơ làm t cũng rất hay. Những bài thơ của ông nội em
làm thường được đăng trên các bản tin cơ quan của nội. Ông nội thường viết về
những sự việc diễn ra trong quan, trong cuộc sống đời thường hằng ngày.
Lúc còn đi làm, nội em thường mặc bộ quần áo đồng phục màu xanh công nhân,
28
đội chiếc , đi đôi giày cũng u xanh công nhân. Lúc nhà ông nội em
thường mặc bộ sọc được cắt may rất khéo.
Tuy đã về hưu nhưng ông nội em vẫn giữ được thói quen như ngày còn đi làm.
Hôm nào cũng vậy, nội em dậy sớm lắm. Hai ông cháu lên sàn thượng của khu
tập thđể tập thể dục. Ăn sáng xong, bố hoặc mẹ đưa em đi học còn ông ngồi
đọc báo hoặc xem chương trình thời sự buổi sáng. m nào, bố mẹ em đi công
tác, ông nội đưa em đi học.
Thường vào buổi tối, ông nội em dạy cho em học bài. Ông nội đã nghhưu nên
thời gian quan tâm đến việc hc tập của em. Không hiểu bằng cách nào
những kiến thức toán học ông nội học cách đây mấy chục năm ni em vẫn
nhớ. Em được kết quhọc tập nngày m nay, phần lớn nhờ công của
ông nội em đây.
Những c hai ông cháu ngồi ngắm trăng, ông thường kể cho em nghe về cuộc
sống của nội. Nhà nghèo nên ông ni không được học tiếp nên đi công nhân để
kiếm tiền phgiúp gia đình. Ông nội còn kcho em nghe sự vt vcủa những
ngày đầu ông nội xa nhà đi làm công nhân. Ông ni đúng người bạn” m
tình của em. Khi chuyện vui hay buồn trường, em thường kể cho ông nội
em nghe. Điều diệu chít lời đng viên của ông tất cả sự buồn phiền
trong em đều tan biến hết.
Từ khi nghhưu, ông nội em m tổ trưởng tdân phố. con khu tập thể
cũng như tổ dân phố rất yêu quý và kính trọng ông ni của em vì ông nội em rất
tốt bụng và luôn gương mẫu trong công việc của khu tập thể, của tổ dân phố.
Ông nội em người ông cùng đáng kính trọng của em. Em yêu qvà biết
ơn ông nội của em nhiều lắm. Em mong ước lớn lên em được như nội, luôn
sống trong sự yêu thương và kính trọng của mọi người.
Tả ông nội - Mẫu 6
29
Gia đình tôi gm ông, bà, cha mvà hai chị em. Nhưng ngưi được gia đình
kính trọng và yêu quý nhất vẫn là ông nội.
Ông nội tôi năm nay ngoài bảy mươi tui. Tuy vậy, dáng người ông trông thật
khỏe mạnh. Chòm râu dài, trắng trông rất giống chòm râu của Bác Hồ. Mỗi lần
ông bế Bi trên tay, bé cứ thích vuốt chòm râu của ông hoài. Mái tóc ông đã
bạc trắng, nước da ông ngăm đen, nhăn nheo. Gương mặt hiền từ với cái nhìn
trìu mến trông ông thật phúc hậu.
Mỗi khi ông ời để lộ những chiếc răng trng thưa thớt. Đôi tai ông dài to
như tai phật. Người ta thường i: "Ai đôi tai phật thì sống rất th". Không
biết câu nói đó đúng kng, nhưng tôi mong đúng như vậy. Tuy tuổi cao
nhưng bước đi của ông vẫn nhanh nhẹn. Tối tối ông đi ngủ sớm dậy vào c
năm giờ sáng để tập thể dục dưỡng sinh.
Ông i rất thích trồng y. Những loại y ông trồng luôn nở hoa quanh năm.
a nào thoa y. Tháng giêng hoa đào, tháng năm có hoa cẩm tú cầu. Tháng
sáu,tháng bảy - mùa hoa sen nở với sắc hồng dịu dàng. Vào thu thì hoa cúc vàng
tươi, cúc đại đóa. Đông đến những loài hoa của xứ lạnh ông phải tốn
nhiều công chăm sóc mới ra hoa đẹp được.
Đặc biệt là thú vui trồng lan của ông th kể đến như lan Tai Châu sắc m,
Bạch Ngọc trắng muốt , kiêu sa, rồi lan sao rồi hoa lan sc vàng nhiều giống
lan rừng em kng nhớ tên nữa. Bên phía hàng rào vài bụi hng cSa Pa dịu
dàng đài các. Cmỗi dịp xuân về, cây cối đâm chồi nảy lộc, hoa ntừng
chùm đu sc sặc sỡ, chim chóc cũng bay vnhảy nhót trên nh làm cho
khu vườn trở nên đẹp đẽ, rộn ràng.
Khi rảnh rỗi, ông thường kể chuyện cho chúng tôi nghe, mỗi câu chuyện ông k
thường lôi cuốn chúng i vào những giấc tuyệt đẹp. Đối với hàng m, ông
đối xrất tốt, khi gia đình ai chuyện gì ông đều đến hi thăm đng viên
ân cần, vì vậy mọi người trong khu phố đều rất kính trọng ông.
30
Tuy đã già, nhưng ông rất thương con quý cháu, cởi mở hòa thuận với mọi
người. i mong ước rằng ông ln khỏe mạnh để sống lâu và tôi sẽ cố học giỏi
để ông vui lòng.
Tả ông nội - Mẫu 7
Gia đình em 3 thế hệ nhưng cũng ch 3 thành viên: ông nội, b mẹ em
em. Em thành viên nhỏ nhất nnên được quan tâm đặc biệt. Tuy được
quan tâm đặc biệt nhưng em không bao giờ “tận dụngđiều đó để mà vòi vĩnh.
Nếu ni người trực tiếp chăm c em trong từng bữa ăn giấc ngthì ông
nội lại là người lo cho việc học hành của em. Ông còn “người bạn” tâm tình
của em nữa đy.
Năm nay, ông ni em 65 tuổi. Ông đã ngh hưu được 5 năm rồi. Khi chưa ngh
hưu, ông nội em công nhân làm ga xe lửa Nội. Dáng ông nội thấp, mọi
người thưởng trêu ông em vào dạng thấp bé, nhẹ cân”. Da ông nội ngăm ngăm.
Tóc nội bạc muối tiêu và hơi quăn tự nhiên. Ông nội hiền lành, ít nói. Ông nội
hay làm thơ làm thơ cũng rất hay. Những bài thơ của ông nội em làm thường
được đăng trên c bản tin quan của nội. Ông ni thường viết vnhững sự
việc diễn ra trong quan, trong cuộc sống đời thường hằng ngày. c còn đi
làm, nội em thường mặc bquần áo đồng phục màu xanh công nhân, đi chiếc
mũ, đi đôi giày ng màu xanh công nhân. c nhà ông ni em thường mặc
bộ pyjama sọc được cắt may rt khéo.
Tuy đã về hưu nhưng ông nội em vẫn giữ được thói quen như ngày còn đi làm.
Hôm nào cũng vậy, nội em dậy sớm lắm. Hai ông cháu lên sàn thượng của khu
tập thđể tập thể dục. Ăn sáng xong, bố hoặc mẹ đưa em đi học còn ông ngồi
đọc báo hoặc xem chương trình thời sự buổi sáng. m nào, bố mẹ em đi công
tác, ông nội đưa em đi học. Thường vào buổi tối, ông nội em dạy cho em học
bài. Ông nội đã nghhưu nên có thời gian quan tâm đến việc học tập của em.
Không hiểu bằng ch nào những kiến thức toán học ông nội học cách đây
31
mấy chục năm nội em vẫn nhớ. Em được kết quả học tập như ngày hôm
nay, phần lớn là nhờ công của ông nội em đây.
Những c hai ông cháu ngồi ngắm trăng, ông thường kể cho em nghe về cuộc
sống của nội. Nhà nghèo nên ông ni không được học tiếp nên đi công nhân để
kiếm tiền phgiúp gia đình. Ông nội còn kcho em nghe sự vt vcủa những
ngày đầu ông nội xa nhà đi làm công nhân.
Ông nội đúng “người bạn” m tình của em. Khi chuyện vui hay buồn
trường, em thường kể cho ông nội em nghe. Điều kì diệu chỉ ít lời động viên
của ông là tất cả sự bun phiền trong em đều tan biến hết.
Từ khi nghhưu, ông nội em m tổ trưởng tdân phố. con khu tập thể
cũng như tổ dân phố rất yêu quý và kính trọng ông ni của em vì ông nội em rất
tốt bụng và luôn gương mẫu trong công việc của khu tập thể, của tổ dân phố.
Ông nội em người ông cùng đáng kính trọng của em. Em yêu qvà biết
ơn ông nội của em nhiều lắm. Em mong ước lớn lên em được như nội, luôn
sống trong sự yêu thương và kính trọng của mọi người.
Tả ông nội - Mẫu 8
“Thương ni lắm một đời tần tảo
Năm tháng dài tần tảo nuôi con
Chỉ mong sức khỏe i còn
Chúng con kính cẩn lòng son gửi người”
Không như nhiều người khác, hoàn cảnh gia đình khó khăn nên em sống xa cha
mẹ từ nhỏ. Tuổi t em lớn lên bên vòng tay và sự chở che yêu thương của ông
nội. Những câu chuyện c ch hay những bài học vgtrị sống đã nuôi dưỡng
32
tâm hồn em đến tận bây giờ. Bên nội, em thấy mình bé bỏng đến lbi tình
thương ấm áp. Vì lẽ đó, ni chính là người em kính trọng và yêu thương nhất.
Đến tết này là ni em chính thức m lễ mừng thọ bước qua tuổi bảy mươi lăm.
tui đã cao nhưng mái c nội vẫn đen nhánh, lưa thưa vài sợi bạc. Khuôn
mặt ông nhiều nếp nhăn và những vết đồi mồi dấu hiệu của tuổi tác. Đôi mắt
ông dịu hiền nhưng cũng đầy nghiêm nghị, trong đôi mắt ấy ánh lên những tia
sáng chứa chan niềm yêu thương. Trên gò má ông một vết thẹo dài đnhững
năm tháng chiến tranh để lại nó như một chứng nhân cho tình yêu và chiến
công của ông với cách mạng. Những c trở trời, nó khiến ông khó chịu, đau
nhức. Ôngnụ cười hiền từ, pc hậu, đó là nụ cười khích lệ em học tập, là nụ
cười hài lòng, mãn nguyện mỗi lần em làm việc tốt, là ncười bao dung, thứ tha
cho những lỗi lầm của em. Giọng nói của ông trầm m, ngọt ngào và dễ chịu,
ông cũng hát rất hay đặc biệt ông rất yêu những ca khúc thời chiến như Lên
Đàng hay Năm anh em trên một chiếc xe tăng.....
Dáng người ông hơi gầy, lưng còng xung nhưng ông đi lại khá nhanh nhẹn.
Hồi em bé xíu, một mình nội chăm lo việc đồng áng, ni bảo "tấc đất tấc vàng"
nên chả khi nào cho đất được nghni. Đôi bàn tay nhăn nheo chai sạn
minh chứng cho những năm tháng vất vả, hi sinh của ông. Đến giờ, ông vẫn
thích tự tay dọn dẹp ncửa, chăm n mảnh vườn trước sân. Nội hay kcho
em nghe những u chuyện về lịch sử dân tộc những năm tháng cùng đồng
đội kháng chiến. Tình đồng chí gắn bó và những đêm bom đạn rơi ác liệt, những
chiếc xe không kính bon bon chạy trên tuyến đường Trường Sơn chở gạo tiếp tế
cho miền Nam thân yêu. Qua những câu chuyện ấy, em thêm tự hào về ni và
những chiến công hào hùng của dân tộc. Ông rất yêu thương sống chan h
với mọi người. Mọi người trong li xóm rất q ông, luôn hỏi ý kiến để ông đưa
ra lời khuyên giúp đ. Ông dạy cho em những điều nhnhặt nhất trong cuộc
sống, cách cư xử kính trên nhường dưới, đi thưa về chào, vâng lời người lớn.
33
Trong cuộc sống ai cũng cho mình một người quan trọng.Với em, nội chính
người quan trọng nhất trong cuộc đời, là điều đẹp đẽ nhất mà ông trời đã ban
tặng cho em. Em luôn trân quý những khoảnh khắc bên nội. Cứ mi đ xuân về
ông lại gthêm tuổi, chmong nội thật nhiều sức khođvui với cháu con.
Em luôn tự nhphải cố gắng học thật giỏi, cố gắng thành công đsớm báo đáp
ông.
Tả ông nội - Mẫu 9
Được sinh ra trên cuộc đời này tôi đã thấy rất hạnh phúc rồi, nhưng được những
người sinh ra mình quan tâm chăm sóc mình thì ti càng cảm thấy yêu cuộc
sống này biết bào. i muốn cho cả thế giới này biết rằng tôi rất hạnh pc.
Đặc biệt ngoài sự yêu thương của cha mẹ, anh chem trong gia đình thì tôi còn
được sự yêu mến của ông ni i. Ông như một tấm gương sáng để i noi theo
về phẩm chất và tích cách tuyệt vời ấy.
Ông có một khuôn mặt rất đẹp theo như nhiều người nhận xét là như thế. Khn
mặt của ông mang một vẻ đẹp rất riêng rất đàn ông và lịch m. Cũng chính vì
vẻ đẹp ấy bà nội tôi đã phải lòng ông. Gò má hơi cao cộng thêm đôi môi đẹp
chiếc mồm rộng khiến cho ông i thật đẹp cả đến khi ông g đi như bây giờ
tôi vẫn thấy được vđp đó. Người ta nói đàn ông mồm rộng thì sang phải
chăng ôngi sang trọng lịch lãm nhcái mồm.
Ông i giờ đã chín mươi tuổi, ông vẫn hồng hào trông ông như một ông bụt,
ông tiên trong truyện cổ tích chui ra. Mái c ông bc phơ như sợi cước, ng
mảnh trắng bạc phơ như màu của đám y. Thỉnh thoảng những sợi c lạc
đàn phất p trước g mềm như mây vậy. già đi nhưng ôngi vẫn rất khỏe
ông vẫn đi lại bình thường, vẫn mang về cho tôi những món quà kẹo ngon ngọt
của trcon. Mắt ông tinh lắm, i mới ít tuổi đầu mà đã cận trong khi ông i
mắt sáng mto tròn khi nào bị ông dọa cho thì sợ phải biết. ông rất hiền chả
bao giờ chùng mắt với i, nhưng khi ông da ma thì nhìn đôi mắt to của ông
34
i sợ. Ông tôi gầy lắm chỉ bốn lăm cân thôi, nhìn thân hình ông chỉ còn
da bọc sương thế nhưng ông vẫn ngày ngày tập thể dc thường xuyên để giữ gìn
sức khỏe.
Trên khuôn mặt ông n điểm nhấn bộ râu. Ông i đu trông thật hiền
lành, brâu ấy cũng bạc phơ như mái tóc trông thật như phật sống. Đôi ng
mày cũng chuyển sang màu trắng nhìn ông với mái tóc bộ u đôi lông mày
cùng nước da hồng hào ấy nhìn thật đẹp lão biết bao. Ông một người liêm
khiết nhất mà tôi từng thấy. Khi nhà nước tng ông một mảnh đất trên thủ đô thì
ông lại từ chối. Ai cũng bảo rằng ông rất liêm khiết nếu như ông nhận miếng đất
ấy thì bây giờ con cháu thsung sướng trên Nội rồi. Bởi dẫu gì một
mảnh đất trên thủ đô cũng rất giá. Thế nhưng ông nhất đnh không nhận, ông
quthật là liêm khiết hết mức. điều đó rất đáng để i học tập noi theo.
Mỗi khi buồn tôi thường đến bên ông để vuốt ve mái tóc bạc trắng ấy, vuốt râu
của ông và nghe giọng cười khanh khách giòn giã của nội.
Những nét đẹp trên khuôn mặt ni hay vẻ đẹp tâm hồn đều làm cho tôi thấy yêu
quý và khâm phục trân trọng nội tôi nhiều hơn.
Tả ông nội - Mẫu 10
Trong gia đình, em yêu quý tất cả mọi người, nhưng người em yêu mến
nhất, kính trọng nhất vẫn là ông nội. Bất cc nào, hình ảnh ông hiện n cũng
thật hiền hậu, ấm áp trong trái tim em.
Ông em năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi, cái tui đã không còn trẻ trung gì, cái
tuổi đã nếm trải đủ mọi vất vả, lo toan ca cuộc sống. Dáng người ông gầy gầy,
tuy nhiên bước chân đi vẫn còn nhanh nhẹn. Ở nhà ông ăn mặc rất giản dị, chỉ
chiếc áo mi khoc chiếc áo phông trắng cùng chiếc quần ống rộng. Khi đi
ra ngoài hoặc dự những buổi lquan trọng ông lại khoác lên mình khi thì bộ
quần áo ka-ki đậm màu, khi thì bộ com-trung tuổi khiến cho ông trở nên đầy
uy thế. Ông ni em gương mặt vuông chữ điền đã đầy những vết nhăn theo
35
năm tháng. Khoé mắt lấm tấm những chm đồi mồi và vết chân chim, nhưng
đối với em, ông đẹp lão lắm.
Ngày xưa đi bộ đội, ông bị một viên đạn bắn qua mắt nên chỉ n một bên mắt
hoạt động. Nhưng lẽ đúng như mọi người vẫn nói: “Ông Trời không lấy hết
đi của ai bao giờ” nên bên mắt còn lại của ông em vẫn nhìn rõ. Ông ít khi dùng
đến kính đ đọc báo, đc sách. Ông chỉ mang theo khi đi họp đâu đó trong
phường. Ông em mái tóc dài, bạc trng giống hệt ông Tiên trong câu chuyện
cổ tích mẹ vẫn kể cho em nghe hằng đêm. Em rất thích được ngồi chải tóc cho
ông, được hít hà hương thơm thảo dược toả ra từ mái tóc của ông. Nào là bồ kết,
sả, bưởi, hương nhu, mần trầu. Chúng quyện lại với nhau tạo thành một mùi
thơm dịu nh k lòng quên được. Em thích nhất được nắm bàn tay ông.
Tuy bàn tay gầy guộc, đầy những xương nhưng bàn tay ấy lại ấm áp cùng.
Hồi em còn nhỏ, bàn tay đó đã thay ba mẹ chăm c cho em, bế bồng em mỗi
khi em khóc, n cho em từng miếng m, thìa cháo. Bàn tay của ông còn xoa
đầu em mỗi khi em được điểm tốt, vồ vem trong những giấc ngsay. Bàn tay
ấy ni nấng những mầm non trong vườn để trưởng thành qua bão táp, vươn lên
mạnh mẽ.
Em thường ra vườn xem ông chăm c cây. Đôi bàn tay khéo léo của ông uốn
từng nhánh y, tỉa từng chiếc lá, nâng niu, vun xới từng gốc hoa. Ông giải
thích cặn kcho em ý nghĩa của từng loài cây, bông hoa trong vườn. Loài hoa
tùng, cúc, trúc, mai tượng trưng cho ktiết thanh cao, hiên ngang và quan niệm
sống đứng đắn ca người quân tử. Cây si bon sai đặt trong chiếc khay gốm hình
bầu dục năm tng lá so le, ông bảo tượng trưng cho năm điều cốt yếu trong
đạo làm người nhân, nghĩa, lễ, tín, trí. Không chỉ khéo tay khi làm vườn, ông
em còn là người có vn hiểu biết uyên bác. Ông dạy cho e những bài học địa lí,
lịch sử, klại những chiến ch hào hùng của dân tộc. Ngoài ra ông còn th
i được tiếng Trung, tiếng Pháp, tiếng Nhật. thế em rất tự hào khâm
phục ông em.
36
Em rất yêu quý ông nội của em. Cả cuộc đời ông đã luôn hy sinh hết mình đ
con cháu có được ngày hôm nay. Ông luôn là một người ông với những đức tính
tốt đẹp để em noi theo. Em mong ông sẽ luôn khỏe mạnh để mãi bên cạnh em
Tả ông nội - Mẫu 11
Tuổi thơ của chúng ta luôn gắn liền vi tiếng hát ru của mẹ, vòng tay ấm áp của
cha những u chuyện cổ tích của bà. Nhưng trong kí ức của em không chỉ
bố, mẹ, bà còn cả hình ảnh của ông nội - người em yêu q
nhất.
Ông nội em năm nay cũng đã ngoài sáu mươi tuổi. Mái c của ông đã kng
còn đen như thời trai tráng đã chuyển sang mt màu hoa râm. Gương mặt
ông cũng xuất hiện những nếp nhăn tựa như dấu n thời gian để lại. Đôi mắt
của ông cũng không n tinh tường như trước, nên phải đeo kính lão nhưng
khi ông nhìn em, ánh mắt ấy vẫn hiện lên sự ấm áp, tràn đầy tình yêu thương.
Trên gò ông đã xuất hiện những vết đồi mi, chân chim nhưng trong mắt
em, chúng không hề xấu lại mang một nét hiền hậu đến l. Tuy đôi bàn
tay của ông đã yếu dần, đen sạm vì nắng g cuộc đời, ni những gân nhưng ông
vẫn thường xuyên làm những ng việc nhtrong nnhư chăm sóc cây cảnh,
cho những chú chó,chú mèo hay chim ăn.
Ông em rất giản dị và hiền lành nên người trong xóm ai ai cũng kính trọng ông.
Ông đối xrất ôn hòa với mọi người, thường xuất hiện để giảng hòa những
cuộc cãi vã. Với con cháu trong nhà, ông hết mực quan tâm yêu thương nhưng
cũng rất nghiêm khắc mỗi khi ai đó mc lỗi. Mỗi bui tối chúng em thường
ngồi quây quần bên ông, nghe ông kchuyện kháng chiến,đánh giặc cuộc
sống ngày xưa. Điều này khiến những đứa trẻ có cuộc sống yên bình như cng
em cảm thấy rất thích thú và tò mò.
Em rất yêu q và kính trọng ông. Em mong ông luôn khỏe mạnh và sống thật
vui vẻ để có thể ở bên gia đình thật lâu.
37
Tả ông nội - Mẫu 12
Ông ni của em trước đây một người lính. Những năm tháng trong quân ngũ
đã tôi luyn ông tr thành mt người vô ng dũng cảm. Trong cuc sng hàng
ngày, ông và em rt thân vi nhau.
Năm nay ông em đã nhiu tui ri nên sc khỏe không còn được dẻo dai như
trước na. Mc vy, ông vn th k cho em nghe nhng câu chuyn thi
chiến tranh ác liệt. Đó những năm người dân Vit Nam chìm trong bin
la của bom đạn. Ông đã phi ri xa gia đình đ lên đường ra trn. c tr v
nhà, trên lưng ông nhng vết so dài do roi của đch quất vào. Ông đã tng b
địch bt gi nhưng thật may là ông trn thoát được. Người lính năm nào nay đã
thành ông lão 90 râu tóc bạc phơ. Da ông ngăm đen, gương mt gy gò. Mi khi
ông nói, không thường phi dn rt nhiều hơi vì sức khỏe đã yếu đi nhiu. Thế
nhưng ông vẫn gi một thói quen đó chính lau tm nh ông chp ng đng
đội. Mi ln k chuyn cho em nghe mt ln ông khóc vì nh những người
đồng đội đã ngã xung. Tm nh chp tiểu đoàn của ông năm y và tm nh
chp những người còn sng ca tiểu đoàn năm nào, c hai ông đều gi cùng
cn thn. Ông em trí nh rt tt, ông th k tên từng người mt trong tiu
đoàn của mình, nh những người đng đi của ông đã hi sinh như thế nào.
Ông em người sng rt tình cm. Mi người vẫn thường nói nh em ging
tính ông. Em không biết ging không, ch biết là bn thân em dành rt nhiu
tình cm cho ông.
Tả ông nội - Mẫu 13
Trong gia đình, i yêu tt c mọi người, nhưng nời i yêu thương nht,
tôn trng nht vn ông ni. Bt c khi nào, dáng hình ca ông cũng tht m
áp trong trái tim tôi.
38
Ông i không glắm đâu, ch khong bảy mươi thôi. Dáng ông tm thưc
giống như bao c già khác. mt st li vi nhiu nếp nhăn của nhng ngày tháng
khó khăn, nng nhc gian kh nht nhiu ngày tháng trên mt trn min
Đông Nam Bộ ngày trưc. Khuôn mt vuông ch đin, làn da sm li vi nhiu
chm đồi mi, đuôi mắt lại đy nhng vết chân chim; thế mà ông i trông vn
đẹp lão lắm. Đc bit là vii, ông tht s rất đp.
Hnh phúc nhất được nm trong ng ông, tay vut ve chòm râu đim bc,
ngưc nhìn hai mt nng m, hin hu ca ông. lúc y tôi cm giác như đang
lc trong truyn c tích, như ông Bt bên vi bao phép u tt lành đp
đẽ. Tôi rt thích nắm tay ông, đưc thấy hơi m t bàn tay ông truyn sang, tht
là khoan khoái.
Ông đi vi i sao mà thân thiết thế. ging ca ông trm trm và rt truyn cm,
bi hi tr ông đã một “cây” kịch i nghiệp ni tiếng của trung đoàn.
Chính thế, ông ru hoc k chuyện cho cháu chúng i nghe, ch đưc mt
lúc là đứa nào đa ny díp c mt li.
Ông i nhiu con vì vậy cũng lắm cháu. Tôi chưa thy ai yêu quý qun quýt
vi cháu như ông. Ông thưng thng thn bc bch: khi có cháu, li thy yêu
cháu hơn con rất nhiều!”. chúng tôi ng yêu mến và gn bó vi ông lm.
Nht là tôi, thng cháu “đíchn” ging như ông vẫn đằm thm gi vy.
Li mt bt ng na khiến các bn khó tin, chính ông tôi ch chng phải ni
nào khác trong gia đình là ngưi ni tr chính. Đứng cnh ông, i tr nên
vng về, lúng túng, như thưng t nhận “Bà của cháu m côi sm nên vic
bếp nước, ni tr đoảng quá!”. C sáng sm, sau khi tp th dc, luyn vài bài
ng sinh xong là ông xách gi đi chợ.
Ông đâm nghin nhng tiếng chào mi, li kèo ca cái ch nh nm khu
chung của chúng tôi. Nhng th ông mua đều tươi i, va ngon li vừa đp
39
mt. Ông nấu ăn ngon lm, mi c bn ti nhà tôi xem, ông tôi s tr tài
ngh xut sc ca mình đ các bạn thưởng thức, đchê ni.
Tôi còn quên chưa i ti s quan m đc bit na ca ông mình v tình nh
thi s trong và ngoài nước. Không chương trình thi s nào của đài truyn
hình, ca Đài tiếng nói Vit Nam, ca tin báo nào mà ông b qua. Đã thế ông
còn năng đàm đo vi bè bn, không gp g, kng hp hành thì ông li gi
đin thoi. lẽ, điện thoi ca ông tôi ch để m hai vic, hi thăm con cháu
và bàn bc v thi s nóng hi.
Khi nói, ông t ra say sưa, chu đáo giống như bạn mình trước mt vậy. Đa
s c thông báo v thi sự, tôi đưc biết qua ông mình. M đánh I-rắc cũng
khiến cho ông i bun bc, phin mun rt, làm c nxót c rut. Trong nhà
tôi, ông thường coi vườn cây xanh trên tầng thượng tài sn ca mình. Trên đó
bao nhiêu là cây, hoa. Loi cây nào ngoài tên gi ra cũng đu lch
riêng ca nó. Nào k nim ngày chiến trường về, ngày thăm Điện Biên Ph,
ngày sinh đứa cháu đầu,Công ông i nước,chăm bón k ng, bắt sâu đã
tạo nên vườn cây này.
Sinh nht va ri ca i, ông tng i mt chiếc kèn nh xinh. i t mày
bây gi đã thổi được bài “Nhc rừng” mà ông yêu thích. Ông tôi t hào lm,
c khoe khp khu nhà v tài của cháu mình. nhưng i hiu không phi vy,
chng qua ông yêu mến tôi quá thôi!
Tôi yêu và kính mến ông vô cùng cũng biết ông yêu mến i như vy. Tôi
vn t nh s phi n lc nhiều đ làm ông vui lòng.
T ông ni - Mu 14
Trong gia đình mình, ngưi em yêu quý nht đó chính ông ni. Ông
ln tui nhưng c nào cũng sn sàng cùng em chơi nhng trò tr con.
40
Thường ngày ông hay ngi bên ca s đ ngắm nhìn đường ph bên ngoài. Ông
bo vi em ông gyếu ri, chân tay chm ri, không đi được thì đành nhìn
ngắm cho đ nh ph phường. Mái tóc ca ông gi đây đã phủ kín nhng si
bc. Nếu muốn m tóc đen e là rất khó. Chính mái đu bc trng li khiến ông
tr nên đẹp lão hơn. c da ca ông đã đen xm đi theo năm tháng, hàm răng
cũng có nhng chiếc đã b gy rng. Ông em lông mày rất đm. Ông nói hi
ông còn tr bà ng đôi lông mày của ông nên mi theo ông v làm v. Ông
em có tài xut khẩu thành thơ. Đôi khi trong lúc nói chuyn vi c gia đình ông
li th đọc được mấy câu thơ ngay tại ch. Ông c nói cho vui thế ch chng
bao gi ghi chép lại. Ông thường đùa rằng nếu ông mà chép lại thơ của mình thì
bây gi th bán được mt núi tin. Bui chiều, ông tng chng gy ba
toong đi do mt hai ng quanh sân nhà. Ông nói còn chút sc khe thì c
gắng đi li mt chút cho chân tay đtúng li khe người.
Ông em lúc nào cũng suy ng tích cực nvậy đấy. Trong nhà, ông lúc nào
cũng bênh em mi khi b m ý đnh trách pht. Chính vì vy mà em li càng
yêu ông nhiều hơn.
| 1/40

Preview text:

Tả người ông đáng kính của em hay nhất
Dàn ý tả ông của em 1. Mở bài
● Trong gia đình người em gần gũi và quý mến nhất là ông nội. 2. Thân bài
* Tả hình dáng
● Ông gần 80 tuổi, người ông hơi gầy nhưng còn nhanh nhẹn, trán cao, mắt
còn tinh, răng rụng nhiều.
● Ông ăn mặc giản dị, đọc sách báo mới đeo kính và đi bộ xa thường chống gậy.
● Ông tuy đã già nhưng mỗi buổi sáng vẫn thường xuyên tập thể dục để
duy trì sức khỏe hàng ngày.
* Tả tính tình cùng hành động:
● Chăm lao động, chăm việc nhà, tích cực tham gia các công việc xã hội
của địa phương, thương yêu và chăm sóc chu đáo.
● Ông thích chăm sóc cây cối và có thú vui là nuôi chim, những con chim
của ông hót líu lo rất hay.
● Ông luôn hòa nhã đôn hậu được mọi người trong làng rất yêu mến quý trọng.
● Luôn chỉ bảo mọi người trong nhà những điều hay lẽ phải, đưa ra những
lời khuyên với con cháu. 3. Kết bài
● Em yêu quý ông và mong ông khỏe mạnh để sống chung với con cháu. 1
● Người ông luôn là tấm gương cho em luôn học hỏi và noi gương trong
học tập, trong cuộc sống.
● Sau này lớn lên dù có đi đâu thì trong tâm trí của cháu ông là người ông
đáng mến, hiền hậu và luôn yêu thương cháu.
Tả người ông đáng kính
Em lớn lên và sống cùng cha mẹ với ông ngoại ở thành phố. Ông của em vô
cùng hiền từ, vui vẻ và năng động. Ông là người tuyệt vời nhất, nên ông cũng là
người mà em thương rất nhiều.
Ông của em tên là Phúc, dáng người của ông cũng thế, một người ông phúc hậu,
kiểu người hiện đại sang trọng. Ông cao khoảng một mét bảy mươi. Năm nay,
ông đã ngoài năm mươi tuổi nhưng đôi lông mày của ông vẫn đen láy. Đôi mắt
ông nhỏ, dài, đuôi mắt có vài vết nhăn lúc nào cũng cong lên như đang cười.
Ánh mắt ông hiền từ và dịu dàng luôn cho em cảm giác ấm áp như được kề bên
cha và mẹ. Hằng ngày ông đến công ty trong bộ vest đen, áo sơ mi trắng thật
sang trọng, mang cả giày tây, đeo cái kính rayban có màu vàng lộ ra phần sống
mũi rất cao. Chưa hết đâu, ông còn rất lịch lãm với mái tóc bảy ba cổ điển kèm
theo hương nước hoa thơm dịu. Râu của ông rất nhiều, rất cứng, không chỉ thế
ông có một đôi môi dày màu nâu rất êm ái khi hôn má em. Giọng nói của ông
vẫn rất trong trẻo, vẫn rất trìu mến.Tuổi ông đã cao, tóc đen đã xen kẽ những sợi
bạc, nhưng ông vẫn luôn giữ cho mình một sức khỏe thật tốt. Mỗi ngày ông đều
chạy bộ quanh công viên cạnh nhà và cả tập luyện hít đất nên thân thể ông vẫn
còn rất cường tráng, đôi tay vẫn chắc nịch như gỗ lim và làn da màu lúa mạch
giòn tươi, khỏe khoắn. Những phần cơ của ông rất cứng, em cảm nhận được
điều đó khi ông cõng em trên lưng và bước những bước chân rất điềm tĩnh.
Những chiều đẹp trời, ông đưa bà nội ra công viên tập khiêu vũ cùng các ông bà 2
khác trong khu phố. Ngắm ông uyển chuyển trong nhịp điệu rộn ràng, em
ngưỡng mộ ông vô cùng.
Vào mỗi ngày cuối tuần ông đều dắt em đi ăn gà rán của Texas nằm xéo nhà thờ
Đức Bà, đi xem phim ở rạp Galaxy trên đường Nguyễn Du, ông cũng chẳng
ngại dắt em đi chơi ở công viên hay đi nhà sách. Mỗi lần đến nhà sách ông đều
kề cận bên em, giúp em lựa chọn những quyển sách hay và bổ ích nhất để giúp
em có kiến thức học tập, giải trí và các kiến thức về đời sống bổ ích. Nhiều khi
ông còn mua cả bộ truyện cổ tích khắp thế giới về để đọc. Sau đó, ông lại kể
cho em nghe, xoa xoa cái đầu dỗ dành đưa em vào giấc ngủ như chính mẹ hay
ngoại đã từng dỗ em ngủ như thế.
Thế đó, ông ngoại của em không giống ông Bụt trong chuyện cổ tích nhưng rất
tuyệt vời, luôn dành những điều tốt đẹp cho em. Ông là ngọn hải đăng luôn luôn
chỉ dẫn cho em những lúc cần, gần gũi và chăm sóc em một cách chu đáo. Thế
nên em rất thương ông ngoại, hi vọng ông sẽ luôn có sức khỏe dồi dào để cùng
em đi chơi thật nhiều nơi, cùng nhau sống thật hạnh phúc.
Bài văn Tả ông của em
Tả ông của em - Mẫu 1
Bên cạnh vòng tay yêu thương của cha, của mẹ, em còn được lớn lên và chăm
sóc trong sự đùm bọc, che chở của ông.
Ông em năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi nhưng trông ông vẫn còn khỏe mạnh,
nhanh nhẹn. Bởi sáng nào ông cũng dậy từ năm giờ sáng để tập dưỡng sinh nên
giữ được một cơ thể như vậy. Ông có dáng người dong dỏng cao nhưng hơi gầy.
Ông có khuôn mặt vuông chữ điền, góc cạnh với hai gò má nhô cao. Làn da ông
đã điểm những chấm đồi mồi. Với em, chúng càng làm cho ông trở nên có
duyên hơn. Mỗi khi ông cười để lộ ra hàm răng đã ngả màu vì uống nước chè 3
nhỏ và không mấy ngay ngắn, thẳng hàng. Nhưng chuyện đó vẫn không ảnh
hưởng đến sự tươi tắn trong nụ cười của ông. Những lúc khoái chí ông thường
cười khanh khách, tiếng cười âm vang đầy uy quyền. Đôi mắt của ông dẫu vẫn
còn tinh tường hơn rất nhiều nhưng đã trở nên mờ đục. Nếu đôi mắt em tràn
ngập sự trong trẻo và hồn nhiên thì trong đôi mắt ông, em lại thấy chất chứa đầy
sự ưu tư, từng trải, dẫu ông có cười thì nó cũng không khuất lấp đi. Ánh mắt ấy
mỗi khi nhìn con nhìn cháu rất hiền từ, dịu dàng và tràn đầy tình yêu thương.
Khi đọc báo, ông phải đeo kính lại, thỉnh thoảng các nếp nhăn trên trán xô lại
với nhau nếu bắt gặp tin tức không hài lòng. Hàng lông mày của ông rậm rạp và
sắc nét. Mái tóc ông đã bị thời gian phủ lên một màu bạc trắng. Mái tóc ấy càng
khiến ông thêm phần phúc hậu và giống như ông tiên trong truyện cổ tích. Bàn
tay ông gầy gò, xương xẩu và thô ráp. Nhưng bàn tay ấy đã dùng tất cả sự ấm áp
để xoa đầu em, vỗ về những lúc em thấy mệt mỏi. Ông sở hữu giọng nói ồm ồm
dễ khiến cho nhiều người cảm thấy khó gần. Nhưng thực ra, những lúc dạy bảo
hay khuyên nhủ em, giọng của ông bỗng trở nên trầm và ấm. Giọng của ông rất
hợp để kể các câu chuyện sử thi hay những trận chiến ác liệt. Biết điều này nên
ông mỗi lần kể chuyện, ông đều chọn một trong hai thể loại ấy và kể rất lôi cuốn, hấp dẫn.
Ông đã kinh qua chặng đường dài của cuộc đời, dấu vết thời gian hằn in trên
dáng hình của ông. Nhưng vì thế, ông đã dạy em biết bao bài học, bao cách đối
nhân xử thế để em hoàn thiện và khôn lớn từng ngày.
Tả ông của em - Mẫu 2
Gia đình là mái ấm hạnh phúc nhất của mỗi con người. Từ nhỏ, bố mẹ em
thường xuyên đi công tác xa nhà nên ông là người gần gũi với em nhất. Ông là
người mà em kính yêu nhất. Ông đã luôn yêu thương và chăm sóc cho em trong
suốt quãng thời ấu thơ. 4
Ông em năm nay đã tròn tám mươi tuổi nhưng ông vẫn còn nhanh nhẹn lắm.
Ông có dáng người gầy gầy. Khuôn mặt sắt lại với nhiều nếp nhăn của những
ngày tháng khó khăn, vất vả mà ông đã đi qua trong cuộc đời mình. Khuôn mặt
vuông vuông chữ điền, nước da sạm lại với nhiều chấm đồi mồi, đuôi mắt lại
đầy những vết chân chim, vậy mà ông em trông vẫn đẹp lão lắm. Mái tóc ông đã
bạc phơ theo màu của thời gian. Tuy tóc đã bạc nhưng mái đầu ấy luôn được
ông cắt tỉa gọn gàng và chải ngược ra sau để lộ vầng trán cao cao, hằn in những
dấu vết của tuổi già. Mỗi khi ông mặc chiếc áo bà ba màu xám, cùng với khuôn
mặt hiền từ trông ông như ông bụt nhân đức bước ra từ những trang truyện cổ
tích. Đôi mắt ông vẫn sáng trong như vì sao trên bầu trời, nhìn rõ được mọi vật
xung quanh. Mỗi khi ông mỉm cười, đôi mắt ông dịu hiền khó tả, hàm răng bị
mai một vì tuổi già cũng lộ ra. Hàm răng mất đi mấy chiếc nên cái miệng ông
hơi móm mém khi nói, khi cười. Tôi rất thích đôi bàn tay của ông. Đôi bàn tay
của ông tuy đã yếu, những đường gân tay nổi hẳn lên nhưng hằng ngày ông vẫn
làm những việc nhỏ trong gia đình như chăm sóc cây cối, cho chim ăn.
Ông thường mặc trang phục rất giản dị. Ở nhà ông chỉ mặc áo sơ mi, áo phông
cùng chiếc quần dài ống rộng, khi đi ra ngoài hay đến những dịp lễ quan trọng,
ông lại khoác lên mình khi thì bộ quần áo ka-ki đậm màu, khi thì bộ com-lê
trung tuổi khiến cho ông trở nên đầy uy thế. Ông em rất thích đọc sách, ngày
ngày, ông đều đeo chiếc kính lão nhỏ, ngồi trước ban công đọc những cuốn sách
về mọi lĩnh vực, vậy nên ông có một kho kiến thức sâu rộng. Bố mẹ em thường
xuyên đi công tác xa nhà, chính ông là người hàng ngày đưa đón em đi học, dạy
em học bài. Ông thường kể cho em nghe những câu chuyện về ngày xưa, về
chiến tranh, về cuộc sống con người, những tập tục truyền thống. Giọng nói của
ông rất ấm áp và hiền từ, mỗi lần nghe ông kể, em đều bị cuốn hút như chính
mình đang là một nhân vật trong mỗi câu chuyện của ông vậy. Nhờ có những
câu chuyện của ông mà em khôn lớn nên người. Ông em là một người tuyệt vời
nhưng sương gió cuộc đời đã khiến ông dần dần yếu đi. Những cơn ho hàng 5
đêm không ngừng làm dang dở giấc ngủ của ông. Nhìn ông như thế, em cảm
thấy lòng mình thật xót xa.
Ông là người ông đáng kính nhất của em, em mong ông luôn khỏe mạnh sống
thật lâu. Giờ đây, khi em có thể tự chăm sóc cho bản thân, nhưng em vẫn luôn
khao khát được ông nâng niu, âu yếm trong lòng. Cả cuộc đời ông đã hi sinh hết
mình vì con vì cháu. Thương ông, em hứa sẽ cố gắng học tập thật tốt để đền đáp
tình yêu thương vô bờ bến mà ông dành cho em.
Tả ông của em - Mẫu 3
Trong gia đình, tôi yêu quý tất cả mọi người, nhưng người mà tôi yêu mến nhất,
kính trọng nhất vẫn là ông ngoại. Bất cứ lúc nào, hình ảnh của ông cũng thật
ngọt ngào trong trái tim tôi.
Ông tôi chưa già lắm đâu, chỉ khoảng bảy mươi thôi. Dáng ông tầm thước như
bao cụ già khác. Khuôn mặt sắt lại với nhiều nếp nhăn của những ngày tháng
khó khăn, vất vả. Gian khổ nhất là những năm tháng trong chiến trường miền
Đông Nam Bộ xưa kia. Khuôn mặt vuông vuông chữ điền, nước da sạm lại với
nhiều chấm đồi mồi, đuôi mắt lại đầy những vết chân chim; vậy mà ông tôi
trông vẫn đẹp lão lắm. Đặc biệt là với tôi, ông quả thật đẹp. Hạnh phúc nhất là
được nằm trong lòng ông, tay vuốt ve chòm râu điểm bạc, ngước nhìn đôi mắt
ấm áp, hiền từ của ông. Lúc đó tôi có cảm giác như đang ở trong truyện cổ tích,
như có ông Bụt ở bên với bao phép màu tốt lành và đẹp đẽ.
Tôi rất thích nắm tay ông, được thấy hơi ấm nóng từ tay ông truyền sang, thật là
khoan khoái. Bố mẹ đi làm suốt ngày, ông với tôi sao mà thân thiết thế. Giọng
nói của ông trầm trầm và rất truyền cảm, bởi hồi trẻ ông đã là một cây” kịch nói
nghiệp dư nổi tiếng của trung đoàn. Chính vì thế, ông ru hoặc kể chuyện, lũ
cháu chúng tôi nghe, chỉ được một lúc là díp cả mắt lại. Ông tôi nhiều con cho
nên cũng lắm cháu. Tôi chưa thấy ai yêu và quyến luyến với lũ cháu như ông.
Ông thường thẳng thắn bộc bạch: Khi có cháu, lại thấy yêu cháu hơn con rất 6
nhiều!”. Lũ chúng tôi cũng yêu quý và gắn bó với ông lắm. Nhất là tôi, thằng
cháu “đích tôn” như ông vẫn trìu mến gọi vậy.
Lại một bất ngờ nữa khiến các bạn khó tin, chính ông tôi chứ không phải ai
khác trong gia đình này là người ngoại trợ chính. Đứng cạnh Ông, bà tôi trở nên
vụng về, lúng túng, như bà thường tự nhận “Bà của cháu mồ côi sớm nên việc
bếp núc, nội trợ đoảng vị quá!”. Cứ sáng sớm, sau khi tập thể dục, luyện vài bài
dưỡng sinh là ông lại xách giỏ đi chợ. Ong đâm nghiện những tiếng chào mời,
lời kì kèo qua lại của cái chợ nhỏ nằm tại khu chung cư của chúng tôi. Những
thứ ông mua đều tươi rói, vừa ngon lại vừa đẹp mắt bởi nhiều màu sắc. Ông nấu
nướng ngon lắm, mời các bạn đến nhà tôi mà xem, ông tôi sẽ trổ tài nghệ tuyệt
vời của mình để các bạn thưởng thức. Đố có mà chê nổi.
Tôi còn quên chưa nói tới sự quan tâm đặc biệt nữa của ông mình về tình hình
thời sự trong và ngoài nước. Không có chương trình thời sự nào của Truyền
hình, của Đài Tiếng nói Việt Nam, của báo chí nào mà ông bỏ qua. Đã thế ông
còn năng trao đổi với bạn bè, không gặp gỡ, không họp hành thì ông lại gọi điện
thoại. Có lẽ, điện thoại của ông tôi chỉ để làm hai việc, hỏi thăm con cháu và
bàn bạc về thời sự nóng hổi. Khi nói, ông tỏ ra say sưa, nhiệt tình như có bạn
mình ở trước mặt vậy. Hầu hết các thông tin về thời sự, tôi được biết qua ông
mình. Mĩ đánh I-rắc cũng khiến ông tôi buồn bực, phiền muộn vô cùng, làm cả nhà xót cả ruột.
Trong nhà tôi, ông thường coi vườn cây xanh trên tầng thượng là tài sản của
mình. Trên đó có bao nhiêu là cây, là hoa. Thứ nào ngoài tên ra cũng đều có lí
lịch riêng của nó. Nào là kỉ niệm ngày ở chiến trường về, ngày thăm Điện Biên
Phủ, ngày sinh đứa cháu đầu,… Công ông tưới bón, chăm chút, bắt sâu, tạo nên vườn cây này.
Sinh nhật vừa rồi của tôi, ông tặng một chiếc kèn nhỏ xinh. Tôi tự mày mò và
bây giờ đã thổi được bài “Nhạc rừng” mà ông yêu thích. Ỏng tôi tự hào lắm, cứ 7
khoe khắp khu nhà về tài của cháu mình. Nhưng tôi hiểu không phải vậy, chẳng
qua ông yêu tôi quá thôi!
Tôi yêu quý và kính mến ông rất nhiều và cũng biết ông yêu lại tôi như vậy.
Ông là người hay là ông Bụt, tôi cũng không biết nữa.
“Cháu sẽ phải cố gắng nhiều để làm vui lòng ông, ông ơi!”. Tôi vẫn nhủ thầm như vậy.
Tả ông của em - Mẫu 4
Tuổi thơ ai chẳng có những tháng năm quấn quýt bên ông bà, và em cũng vậy.
Em được sống trong tình thương yêu vô bờ bến của ông, và trong thời gian bố
mẹ đi làm xa, ở nhà chỉ có hai ông cháu nhưng gia đình lại luôn tràn ngập niềm vui và nụ cười.
Năm nay ông em đã bảy mươi hai tuổi, cái tuổi mà nhiều những người ông,
người bà khác đã ốm yếu. Nhưng ông em lại rất khỏe, ở nhà, ông làm hầu hết
các công việc nặng nhọc như chặt củi, gánh nước, tưới cây, … Ông nói em còn
nhỏ tuổi, những việc như thế em chưa thể làm được, chỉ có thể giúp ông làm
những công việc nhà nhẹ nhàng. Ông có mái tóc bạc phơ, mái tóc ấy giống máu
tóc của những ông bụt, ông tiên trong truyện cổ tích. Nước da ông đã ngả sang
màu vàng sậm, trên gương mặt và đối bàn tay gầy gò đã có nhiều những nếp
nhăn. Bà em mới qua đời năm ngoái, ông đã buồn rất nhiều nhưng ông nói từ
ngày em sang và ở cùng ông đã bớt cô đơn hơn. Có những ngày hè rảnh, ông
nằm trên cái ghế tựa nơi đầu hè và chợp mắt trong cơn gió mơn man. Những lúc
như vậy, em càng được ngắm nhìn ông kĩ hơn. Gương mặt già nua hằn in bao
vất vả của cuộc đời, đôi tay gầy gò nổi rõ những đường gân xanh nhưng đôi tay
ấy lại ẩn chứa biết bao sức mạnh phi thường, nuôi nấng đứa cháu nhỏ ngày một
lớn khôn. Em luôn nhớ nụ cười hiền từ móm mém như điệu cười ông bụt, luôn
nhớ ánh mắt cong cong và nơi khóe mi những nếp nhăn đã xô lại càng nhiều.
Em còn nhớ cả màu mắt nâu đã hơi nhạt màu của ông, nhưng ông vẫn luôn nói 8
ông còn nhìn tinh lắm. Đôi chân gầy gò nhưng mỗi lần mặc chiếc quần kẻ sọc
đen cũ kĩ ông lại sắn lên đến trên đầu gối. Ông chỉ mặc đi mặc lại bốn chiếc áo
sơ mi màu trắng nay đã ngả màu, mỗi lần ai có ý định mua quần áo mới hay đồ
đạc mới cho ông lại gạt phăng đi và nói đồ còn dùng được mua mới về ông
không mặc cũng uổng. Ông có đôi dép cao su không biết đã đi từ bao giờ nhưng
đế dép đã mòn đi rất nhiều. Ông là một người giản dị như vậy đấy.
Tuy giản dị là thế nhưng với con cháu ông lại không tiếc gì. Ông là người đã chỉ
dạy cho em biết bao điều hay lẽ phải trong cuộc sống. Tuy em còn nhỏ nhưng
ông đã chỉ dạy rất nhiều những kĩ năng cần thiết để sau này em có thể ứng dụng
trong cuộc sống. Ông còn kể cho em rất nhiều những câu chuyện hay, dạy cho
em những bài học em chưa hiểu. Sống cùng với ông em như được chìm đắm
trong biển yêu thương vô bờ bến.
Em rất yêu quý ông em, mỗi ngày mỗi tháng trôi qua em luôn sợ có một ngày
ông sẽ rời xa em mãi mãi. Vì vậy, em càng thêm trân trọng và càng thêm yêu
quý ông hơn. Ông không chỉ là một người ông mà còn là một người bạn, một
người thầy, là một người vô cùng quan trọng với em trong cuộc sống này.
Bài văn tả ông ngoại
Tả ông ngoại - Mẫu 1
"Nhớ hoài! Nhớ mãi Ngoại ơi!
Nhớ cây gậy gỗ, nhớ đời còn đây
Tóc sương muối bạc giờ này
Đầu con Ngoại gõ, còn đây nhớ hoài ….!''
Khi đọc xong câu thơ này bạn sẽ nghĩ ngay đến ai nào? Ông ngoại có đúng
không? Người được mệnh danh là yêu cháu nhất trên đời. Tôi cũng có một ông
ngoại siêu dễ thương và để xem là ông ngoại tôi dễ thương như thế nào nhé! 9
Ông tôi năm nay đã chạm mốc 70 tuổi và hiện nay đã nghỉ hưu. Trông ông rất
gầy, gần như là nhìn được xương của ông. Tôi thấy rất kì lạ vì mỗi bữa ông ăn
hơn một bát cơm to ú ụ mà sao ông vẫn không béo lên vậy? Không giống như
bà ngoại, ông ngoại có một làn da trắng hồng. Khuôn mặt của ông khá gầy,
chẳng cần ông cười thì tôi cũng đã nhìn được nếp nhăn. Nói về tóc thì trong nhà
ông là có ít tóc nhất, trên đầu ông chắc cũng chỉ được hơn 500 sợi tóc và màu
của ông cũng rất đặc biệt vì nó chỉ có một màu trắng thôi chứ không có màu đen.
Đôi bàn tay gầy guộc, nhăn nheo; đôi mắt mờ đục, không còn tinh nhanh như
hồi còn trẻ. Nụ cười của ông vô cùng hiền hậu, ấm áp, giọng nói trầm ấm, nhẹ
nhàng của ông khiến tôi cảm thấy như khi trời rét mà được ngồi trước lò sưởi
vậy. Sở thích của ông tôi là khi còn ở nhà cũ chiều nào ông cũng lau từ tầng một
đến tầng ba, còn lúc đã chuyển về chung cư dì tôi đã mua cho ông rô-bốt hút bụi
và ông không còn lau nhà nữa mà thay vào đó là xem con rô-bốt làm việc. Mỗi
ngày, theo tôi biết thì ông thường dậy lúc sáu giờ dù là ngày thường hay cuối
tuần. Bạn biết vì sao mà tôi nói ông tôi dễ thương không? Vì ông tôi rất hay
giận bà của tôi mỗi khi bà có lỡ lớn tiếng với ông và lúc đó cả nhà tôi sẽ được
một trận cười lớn vang cả nhà. Kỉ niệm của tôi và ông thì không nhiều nên tôi
không nhớ những kỉ niệm đó. Gia đình tôi không sống cùng ông bà nên chỉ có
cuối tuần mới về nhà ông bà và mỗi khi về là ông sẽ cho nhà tôi rất nhiều đồ ăn.
Tôi rất yêu quý ông. Tôi mong rằng ông cố gắng giữ gìn sức khỏe của mình. Tôi
sẽ cố gắng học thật giỏi để không phụ lòng ông.
Tả ông ngoại - Mẫu 2
Điều tuyệt vời nhất đối với em mỗi kì nghỉ hè là được về quê thăm ông ngoại.
Năm nào cũng vậy, em đều về quê thăm ông vào dịp nghỉ hè. Một tháng được
đón nhận trọn vẹn tình yêu và sự quan tâm, chăm sóc ân cần của ông là một
món quà có ý nghĩa rất lớn với em. Không gì ngạc nhiên khi ông là người em
yêu quý và tôn trọng nhất trong gia đình. 10
Ông ngoại em năm nay đã tám mươi tuổi rồi. nhiều nếp nhăn trên khuôn mặt cứ
ngày một nhiều nhưng chúng không thể làm mất đi nét hiền dịu trong nụ cười
của ông. Ông em rụng sắp hết răng rồi nhưng vẫn còn rất mê ăn trầu nên đi đâu
ông cũng mang theo mình chiếc cối gỗ tí xíu để giã trầu. Em rất thích mùi thơm
từ gỗ hòa lẫn với mùi trầu cay. Mùi hương đặc biệt ấy đã in vào tâm trí của em
từ rất lâu. Bây giờ nó đã trở nên thân thuộc với em. Đến tuổi này, tóc ông em đã
bạc hết. Dáng đi chầm chập của ông bên cạnh chiếc gậy tre nhìn như ông Bụt
bước ra từ câu chuyện cổ tích. Tuy tuổi cao sức yếu nhưng mắt ông em vẫn rất
tinh tường. Ông có thể đọc báo mà không cần mang kính. Ông em bảo, đôi mắt
là thứ quý giá của con người, nó là cửa sổ tâm hồn, nên đừng làm hỏng nó. Mỗi
lần em học bài hay ngồi lâu trước màn hình máy tính, ông đều dặn em nhớ phải
để mắt được nghỉ ngơi. Cho đến nay, các bạn của em rất nhiều đứa bị cận, ấy
vậy mà mắt em vẫn rất tốt..
Ông em có nuôi một chú chim chích chòe nhỏ, em đặt tên cho nó là Ki. Nó hót
rất hay. Mỗi khi ông đi đâu về, nó nghe thấy tiếng nó liền nhảy nhót, hót loạn cả
lên ở trong lồng, trông mà đáng yêu lắm. Ông cũng rất thích chó, ông em có một
con chó ta rất khôn, tên nó là Vện. Vẫn cứ lẽo đẽo theo ông em cả ngày, khi ở
bàn uống nước, lúc lại mon men theo ông ra vườn… Con Vện giống như là vệ sĩ cho ông em vậy.
Ông em có một vườn cây hoa quả sau nhà rất xanh tốt. Chị Lan của em rất thích
ăn na, ông em trồng rất nhiều na trong vườn xen với các bụi chuối tây. Bách
hàng xóm trêu rằng, “trẻ trồng na, già trồng chuối”. Ông em trồng cả na cả
chuối thì không phân biệt già hay trẻ! Ông em thường bảo rằng, ông già không
ăn được thì còn con cháu, cứ trông đó để con để cháu ăn thì đi đâu mà thiệt. Mọi
người trong xóm người nào cũng tôn trọng ông, không chỉ ông là người già mà
bởi ông là người sống có chừng mực và gương mẫu. Ai mà vứt rác bừa bãi, ông em nhắc nhở ngay. 11
Ông em là một người lý tưởng như thế đấy. Em yêu ông em rất nhiều. Em rất
mong đến hè để được về thăm ông và khoe với ông thành tích học tập của mình.
Mong sao ông sống khỏe mạnh giống như bây giờ, ông ơi…
Tả ông ngoại - Mẫu 3
Điều tuyệt vời nhất với em mỗi kì nghỉ hè là được về quê thăm ông ngoại. Năm
nào cũng vậy, bố mẹ đều cho em về quê thăm ông dịp nghỉ hè. Một tháng được
hưởng trọn vẹn tình yêu thương và sự quan tâm, chăm sóc chu đáo của ông là
một món quà có ý nghĩa rất lớn với em. Không có gì ngạc nhiên khi ông là
người em yêu quý và kính trọng nhất trong gia đình.
Ông ngoại em năm nay đã 83 tuổi rồi. Những nếp nhăn trên mặt cứ ngày một
nhiều nhưng chúng chẳng thể giảm đi sự hiền dịu trong nụ cười của ông. Ông
em rụng gần hết răng rồi nhưng vẫn còn rất mê ăn trầu nên đi đâu ông cũng
mang theo mình chiếc cối gỗ giã trầu. Em rất thích mùi thơm từ mùi gỗ quyện
lẫn với mùi trầu cay. Thứ mùi vị đặc biệt ấy đã đi vào giấc ngủ của em từ rất lâu
rồi, giờ nó quen thuộc với em lắm.
Ở cái tuổi này rồi, tóc ông em cũng bạc hết. Trông cái dáng đi chầm chậm của
ông cạnh chiếc gậy tre và mái tóc bạc, em nghĩ ngay tới ông Bụt hiền từ trong
các câu chuyện cổ tích. Tuổi cao sức yếu nhưng mắt ông em vẫn còn tinh tường
lắm. Ông có thể đọc báo mỗi sáng mà không cần kính. Ông bảo em rằng, đôi
mắt là thứ quý giá của con người, nó là cửa sổ tâm hồn, đừng làm hỏng nó.
Mỗi lần em học bài hay ngồi trước màn hình máy tính, ông đều căn dặn em nhớ
để mắt được nghỉ ngơi. Đến giờ, các bạn của em biết bao đứa bị cận, ấy vậy mà
mắt em vẫn rất tốt. Ông em có nuôi một em chim chích chòe nhỏ, em gọi nó là
Ki. Nó hót rất hay. Mỗi khi ông đi đâu về, nó nhảy nhót, hót loạn cả lên, trông
mà đáng yêu. Em cũng rất thích chó, ông em có một con chó ta rất khôn, tên nó
là Vện. Vện cứ lẽo đẽo theo ông em cả ngày, khi ở bàn uống nước, khi lại mon
men theo ông ra vườn. Con Vện như là vệ sĩ cho ông em vậy. 12
Ông em có một vườn cây hoa quả sau nhà rất xanh tốt. Chị Lan của em rất thích
ăn na, ông em trồng rất nhiều na trong vườn xem với những bụi chuối tây. Bác
Bình thường trêu rằng, “trẻ trồng na, già trồng chuối” ông em trồng cả na cả
chuối thì không phân biệt già hay trẻ! Ông em thường bảo rằng, ông già không
ăn được thì còn các con các cháu, cứ trồng đấy để con để cháu ăn thì đi đâu mà thiệt.
Mọi người trong xóm ai cũng kính trọng ông, không chỉ ông là người cao tuổi
mà bởi ông là người sống có chừng mực và gương mẫu. Ai mà vứt rác bừa bãi,
ông em nhắc nhở ngay. Ông ngoại em là một người tuyệt vời như thế đấy. Em
yêu ông vô cùng. Em rất mong ngóng đến hè để được về thăm ông và khoe với
ông thành tích học tập của mình. Ước sao ông sống khỏe mạnh mãi với cháu như bây giờ, ông ơi.
Tả ông ngoại - Mẫu 4
Ai cũng có một mái ấm gia đình, ai cũng có người thân. Và người em yêu quý
nhất trong gia đình là ông ngoại của em.
Ông em năm nay đã bảy mươi tám tuổi, tóc đã bạc trắng. Ông là một người giản
dị, hiền từ. Ông có thân hình thon thả, đôi mắt hiền từ lúc nào cũng sẵn sàng
chia sẻ với em về bất cứ vấn đề nào mà em không dám chia sẻ với bố mẹ, như là
điểm kém, bị mắng ở lớp hay đánh nhau với bạn. Đôi tay ông gầy gò vì đã có
tuổi, nhưng ông rất khỏe, sáng nào ông cũng dậy sớm tập thể dục rồi ra quét
vườn, nghe tiếng chim hót. Đối với ông, một buổi sáng như thế này là buổi tinh
thần ông được thư thái nhất. Ông rất thích thư giãn vào buổi này bằng cách
hưởng cái không khí trong lành mà thiên nhiên đã ban tặng. Như thường lệ,
buổi sáng ông quét vườn và ăn sáng, buổi trưa ông đi dạo quanh nhà, buổi chiều
ông phụ bà tôi làm các công việc nhà như dọn dẹp, cho mèo ăn, nấu cơm. Mặc
dù làm nhiều như vậy nhưng ông luôn thấy thoải mái, lúc nào cũng tươi cười
vui vẻ. Buổi tối, ông hay ngồi xem tivi hoặc đọc báo rồi ông khóa cửa đi ngủ. 13
Những lúc dỗi, ông thường kể truyện cho các cháu nghe, ông kể đủ loại truyện,
nào là truyện dân gian, nào là truyện cười, chuyện hồi nhỏ của ông. Ông rất giỏi
về địa chất, em còn nhớ, hồi tháng ba năm nay, ông được giải thưởng Hồ Chí
Minh về địa chất. Ông còn là một họa sĩ, ông vẽ rất giỏi, những bức tranh nào
em nhờ ông vẽ cũng được điểm chín và mười. Hồi nhỏ, ông học rất giỏi, lúc nào
cũng xếp thứ nhất lớp. Ông học tất cả các môn.
Ông còn kể với em, hồi chiến tranh, ông phải chăm sóc từng miếng ăn, áo mặc
cho bố em, bác em và cô em. Tất cả mọi người phải trốn dưới hầm, ở trên đầy
tiếng súng, bom nghe rất sợ. Hồi đó còn không có tivi để xem, chỉ đi học và mỗi
khi loa phát thanh kêu có máy bay và giặc của Mỹ đến là mọi người lại ồ ạt
xuống hầm để trốn. Ông rất thích đi du lịch, vì mỗi lần đi là ông lại thấy sảng
khoái, được thư giãn. Vì vậy, mỗi lần nghỉ hè bố mẹ em đều tổ chức cho cả nhà
đi du lịch biển, nhiều nhất là Đà Nẵng. Vẫn như ở nhà, ông thức dậy sớm vào
buổi sáng và đi dạo, tập thể dục cùng với những người già khác và ông làm
quen được với rất nhiều người. Buổi chiều ông ra tắm biển. Biển Đà Nẵng xanh
và trong vắt như thủy tinh. Ông thường bơi ra xa, sau khi bơi được nhiều vòng,
ông vào trong để chơi với các cháu, nhảy sóng với các cháu. Sau mỗi lần tắm
biển, ông tôi, em tôi "thu hoạch" được rất nhiều vỏ sò, ốc và những con còn
sống để mang về Hà Nội làm quà kỉ niệm cùng với chai nước biển và ít cát để nuôi chúng.
Em rất yêu ông, em chỉ mong ông sống được trăm tuổi, sống mãi với gia đình
em và dù ông có đi đến phương trời nào đi chăng nữa thì hình ảnh của ông vẫn
còn mãi trong tâm trí em, không bao giờ phai.
Tả ông ngoại - Mẫu 5
Mỗi lần về thăm ông, lòng tôi lại dâng trào một tình cảm yêu thương đặc biệt
mà tôi chưa bao giờ khám phá được. 14
Ông ngoại tôi đã ngoài bảy mươi nhưng nhìn ông vẫn còn nhanh nhẹn lắm. Vóc
dáng ông bây giờ khác hẳn với hồi ông còn là một chiến sĩ trẻ. Chắc hẳn đồng
đội của ông ngày ấy khó mà tin được ông chính là anh Thu, một thanh niên
xung phong được xếp vào hạng dẻo dai nhất toàn tiểu đội. Giờ đây, mái tóc
xanh của ông đã bị thời gian chiếm đoạt, thay thế vào đó là một màu trắng như
những đám mây hiền hòa.
Những tháng ngày phục vụ quê hương, gia đình đã để lại cho ông một làn da
ngăm ngăm đen. Không chỉ có vậy, tuổi già đã đổi làn da mềm mại của ông với
những nếp nhăn và vết đồi mồi trên bàn tay chai sạm ấy. Gương mặt hiền từ như
một ông bụt trong truyện thần tiên thì có lẽ chẳng kẻ nào có thể lấy được của
ông tôi cả. Đôi mắt ông luôn ánh lên một tia sáng ấm áp, dịu ngọt, sưởi ấm biết bao tim lầm lỗi.
Ông với nụ cười tinh khiết như những đóa hoa thơm mát đã tiếp thêm sức mạnh
cho tôi vượt qua khó khăn. Từng bước đi thật dứt khoát, nhanh nhẹn giống hệt
đức tính của ông, một người đầy nhiệt huyết. Ông có một vẻ giản dị, đầy phong
cách của một người lao động chân chính, với bộ quần áo nâu và đôi dép cao su.
Đặc biệt thời còn trẻ, ông có năng khiếu hát nên cũng trở thành một gương mặt
quen thuộc của đoàn diễn. Bà tôi lúc đó là một cô du kích xinh đẹp, đã có những
cảm xúc đầu tiên khi nhìn thấy ông. Với giọng hát vàng của ông và một khuôn
mặt khá bảnh trai, mà ông tôi đã trở thành một thanh niên tốt số. Dù đã sống
hơn nửa đời người, nhưng ông vẫn chăm chỉ lắm. Nhất là về việc chăm sóc cây
thì ông quả là một thiên tài. Chẳng thế mà khu vườn xinh xắn của ông lúc nào
cũng tươi tốt do bàn tay khéo léo ấy chăm bón.
Ông sống có trước có sau nên ai có tính kênh kiệu, ỷ lại là ông ghét lắm. Biết
điều đó, tôi luôn tránh xa những tính nết xấu để ông vui lòng. Ông luôn quan
tâm đến việc học hành của con cháu, mỗi lần tôi khoe điểm tốt là ông lại tặng
tôi một cái hôn đầy tình cảm yêu quý. 15
Thời gian cứ trôi đi, tôi lưu luyến chia tay ông mà lòng còn vấn vương nơi quê
hương, có tình cảm trìu mến của ông nồng nàn, tha thiết. Tôi mong ông luôn
luôn khỏe mạnh là chỗ dựa tinh thần vững chắc cho con cháu.
Tả ông ngoại - Mẫu 6
Ông ngoại là người mà em yêu quý và kính trọng nhất trong gia đình của mình,
ông của em tuy hơi nghiêm khắc trong cách giáo dục các con, các cháu nhưng
ông lại là một người hiền hậu, quan tâm đến mọi người hơn ai hết. Ông không
bộc lộ những tình cảm, sự yêu thương ra bên ngoài nhưng tất cả các thành viên
trong gia đình đều có thể cảm nhận được sự ấm áp, trì mến nơi ông.
Mẹ em là con út trong gia đình năm anh chị em gái, để nuôi nấng và giáo dục
năm người con thì ông bà của em cũng đã rất vất vả, đặc biệt là ông ngoại của
em. Vì ông là trụ cột của gia đình nên mọi việc nặng nhọc đều một tay ông đảm
đương, ông cũng từng làm rất nhiều công việc nặng nhọc để đảm bảo cuộc sống
của các con. Ông ngoại em từng là một người lính nên ông thường nghiêm khắc
với các con, muốn giáo dục các con trong một kỉ luật nhất định của gia đình, chỉ
mong các con có thể trưởng thành và trở thành những người tốt.
Năm mười tám tuổi thì ông ngoại của em đã xung phong lên đường kháng chiến
chống giặc ngoại xâm, đòi lại tự do, độc lập của dân tộc Việt Nam, ông đã có
mười năm chiến đấu ngoài chiến trường, những vết thương do chiến tranh để lại
vẫn còn để lại vết tích trên thân thể của ông, mà mỗi khi trái gió trở trời thì cơ
thể của ông lại đau nhức. Đối với em, ông ngoại là một người anh hùng thực sự,
ông dám đương đầu với mọi hiểm nguy, thậm chí là sự hi sinh, nhưng ông đã
không hề lùi bước vì lí tưởng cứu nước đầy cao cả, thiêng liêng của mình. em
yêu ông ngoại em nhất trên đời.
Tả ông ngoại - Mẫu 7 16
Những kỉ niệm về ông ngoại sẽ không bao giờ xóa nhòa trong tâm trí em, hình
ảnh người ông cần mẫn, nhẹ nhàng, hết lòng vì con vì cháu mà mỗi lần nhớ lại,
được nhắc lại là em không sao cầm được nước mắt.
Em thương ông rất nhiều, ông ngoại em đã mất khi em học lớp 3. Ông em từ
khuôn mặt đã hiện lên đầy đủ những nét hiền từ, mái tóc ông đã bạc màu, làn da
rám nắng vì sương, đã nhăn nheo cả, nụ cười của ông rất phúc hậu. Các cụ bô
lão trong làng ai cũng quý mến và khâm phục ông, họ nói khi là một người lính
ông đã là một người lính rất cừ khôi, dũng cảm bất chấp tính mạng chiến đấu vì
độc lập Tổ quốc nhưng không may, khi hòa bình lập lại, hòa bình đất nước có
sự đóng góp của ông, cả thanh xuân, cả tuổi trẻ, chỉ vài năm sau đó ông trở
thành gà trống nuôi con, sợ các con thiệt thòi khi có mẹ kế, ông nhất quyết
không đi bước nữa, mặc bao lời khuyên nhủ của mọi người. Hàng ngày ông chỉ
biết làm lụng vất vả để lo cho cuộc sống của đàn con 6 đứa chẵn, không để đứa
nào đói rách và ai cũng được học hành đoàng hoàng và thành đạt. Bởi vậy, mẹ
và các bác, các dì ai cũng thương yêu ông vô bờ bến. Ông là một người lính nên
ông rất thích kể những câu chuyện chiến tranh. Ông kể cho chúng tôi nghe rất
nhiều những câu chuyện về ông và những người bạn lính chiến của ông. Chúng
tôi thấy cảm động và biết ơn rất nhiều.
Hằng ngày ông đều chỉ có thú vui với con cháu, rồi trồng rau sạch, quả sạch,
nuôi gà lấy trứng cũng chỉ để dành cho các con các cháu. Thi thoảng ông mới
dành chút thời gian đi đánh cờ với các ông bà trong hội phụ lão. Ông biết rất
nhiều thơ văn cách mạng và hay đọc cho chúng tôi nghe, ông còn hay kể về bà
ngoại với những lời lẽ trân trọng và giàu tình cảm nhất, điều đó khiến chúng tôi cảm động rất nhiều.
Những kỉ niệm về ông sẽ là những kỉ niệm mà em không bao giờ quên được,
hình ảnh về một người ông rất hiền từ, dịu dàng và cần mẫn sẽ luôn sống mãi trong trái tim em. 17
Tả ông ngoại - Mẫu 8
Cứ đến dịp nghỉ hè, bố mẹ lại cho tôi về quê ngoại chơi. Bước vào trong nhà,
một giọng nói trầm ấm quen thuộc vang lên và kèm theo một cái xoa đầu: “Ôi!
Đứa cháu yêu của ông đã về, năm nay kết quả học tập của cháu thế nào, có tốt
không?” Đó chính là giọng nói của ông ngoại tôi đấy và cũng là người mà tôi yêu quý nhất trong nhà.
Năm nay, ông tôi đã chín mươi hai tuổi rồi nhưng vẫn còn minh mẫn. Ông
không còn khỏe mạnh như xưa nữa mà gầy hẳn đi. Khuôn mặt in sâu những nếp
nhăn vất vả. Đôi mắt đã mờ đục, không còn được tinh nữa nên mỗi khi đọc báo
thì phải đeo kính, nhưng đôi mắt ấy luôn luôn nhìn tôi với một vẻ trìu mến, hiền từ.
Mái tóc ông bạc trắng như cước làm ông giống như một ông bụt có tấm lòng
nhân hậu trong những câu chuyện cổ tích bước ra vậy. Đôi bàn tay gầy gầy
xương xương, rám nắng, luôn run run mỗi khi làm việc. Nước da của ông không
còn hồng hào nữa mà đen sạm đi vì nắng. Răng của ông đã rụng nhiều nhưng
nhờ đeo thêm hàm răng giả nên nụ cười vẫn còn tươi.
Ông ăn mặc rất giản dị, với những bộ quần áo được may bằng vải thô màu sáng
và đi đôi dép cao su màu nâu của bộ đội. Vào những buổi sớm, khi mặt trời bắt
đầu từ từ nhô lên sau những dãy núi, màn sương trắng mỏng của ban đêm còn
chưa tan hết, ông tỉnh dậy và cũng là người dậy sớm nhất nhà. Ra sân, ông hít
căng lồng ngực tận hưởng không khí trong lành dễ chịu của buổi sáng.
Năm nay, tuổi của ông đã cao mà vẫn dậy sớm để tập thể dục. Nhìn động tác
ông xoay người, cúi xuống thì mới thấy hồi còn trẻ ông rất dẻo dai và nhanh
nhẹn làm sao. Sau khi tập thể dục xong, ông thường làm bữa sáng cho cả nhà.
Mặc dù năm nay ông đã chín mươi hai tuổi, nhưng ông vẫn rất chăm chỉ. Ông
rất tích cực tham gia các hoạt động xã hội và các chương trình của nhà văn hóa đề ra. 18
Có một lần ông nói với tôi rằng: “Từ hồi còn nhỏ ông đã là một cậu bé rất yêu
quý thiên nhiên”. Cho nên ông rất thích trồng cây, chăm sóc cây cảnh những
chú sâu tinh nghịch nào mà đến quấy phá khu vườn của ông là ông đi bắt ngay
rồi lấy nước đi tưới cho cây. Cứ mỗi khi rảnh rỗi là ông lại ngồi vót tre hoặc đi
cho gà ăn. Vào những buổi trưa hè nóng bức, ông thường mắc võng nằm nghe
đài phát thanh, tay phe phẩy chiếc quạt nan.
Vào những đêm trăng, ông thường lấy cái ghế mây trong nhà ra hiên ngồi kể
chuyện cổ tích cho tôi và một vài đứa trẻ con trong làng. Con cháu nhà mình mà
có làm điều gì sai trái thì ông không hề quát mắng, trách móc mà nhẹ nhàng ôn
tồn giảng giải, khuyên bảo. Ông rất nhiệt tình khi hàng xóm nhờ một việc gì đó
nên mọi người trong làng ai cũng kính trọng và quý mến ông.
Mọi người ai ai cũng chúc thọ cho ông nhưng riêng tôi, tôi sẽ cố gắng học hành
chăm chỉ, ngoan ngoãn để làm ông vui lòng, sống lâu trăm tuổi. Tôi rất yêu quý
và kính trọng người ông của mình...
Tả ông ngoại - Mẫu 9
Gia đình luôn là nơi mà ta nhận được tình yêu thương vô bờ bến. Em cũng vậy,
trong gia đình, em luôn nhận biết bao tình yêu thương từ mọi người nhưng
người em yêu quý nhất đó chính là ông ngoại của em.
Ông em năm nay đã gần tám mươi tuổi nhưng ông vẫn còn khỏe lắm. Ông có
dáng người, hơi gầy do tuổi đã cao với một làn da hơi ngăm của một người con
xuất thân từ miền biển đầy nắng, gió. Mái tóc ông giờ đã thưa, không còn dày
như khi còn trẻ, điểm những sợi tóc trắng như cước. Khuôn mặt hiền từ, phúc
hậu như ông tiên trong truyện cổ tích, khuôn mặt ấy hơi gầy gò, nhăn nheo
những nếp nhăn xô lại vào nhau cùng những chấm đồi mồi do dấu hiệu của tuổi
tác. Tuy vậy, đôi mắt ông vẫn sáng trong như vì sao trên bầu trời, nhìn rõ được
mọi vật xung quanh. Hai gò má ông cao, cùng vầng trán nhẵn nhụi tựa như hình
ảnh của Bác Hồ kính yêu cũng hiền hậu như vậy. Đôi bàn tay của ông tuy đã 19
yếu, những đường gân tay nổi hẳn lên nhưng hằng ngày ông vẫn làm những việc
nhỏ trong gia đình như chăm sóc cây cối, cho chim ăn.
Ông thường mặc trang phục rất giản dị. Ở nhà ông chỉ mặc áo sơ mi, áo phông
cùng chiếc quần dài ống rộng, khi đi ra ngoài hay đến những dịp lễ quan trọng,
ông lại khoác lên mình khi thì bộ quần áo màu đậm, khi thì bộ com-lê trung tuổi
khiến cho ông trở nên đầy uy thế. Ông em rất thích đọc sách, ngày ngày, ông
đều đeo chiếc kính lão nhỏ, ngồi trước ban công đọc những cuốn sách về mọi
lĩnh vực, vậy nên ông là một kho kiến thức sâu rộng. Ông thường kể cho em
nghe những câu chuyện về ngày xưa, về chiến tranh, về cuộc sống con người,
những tập tục truyền thống, những lúc như vậy, em lại đắm chìm trong giọng
nói ấm áp mà cũng có phần dõng dạc của ông.
Ông rất yêu thương em, ông luôn dạy dỗ, chỉ bảo em từng li từng tí, ông dạy em
những bài học làm người sâu sắc, dạy em cách trở thành một con người tự lập.
Những lúc rảnh rỗi, ông lại đưa em đi chơi, mua những thứ đồ ăn em thích, kể
chuyện cho em nghe và lúc nào trên môi ông cũng nở nụ cười đầy hiền từ, ấm
áp như ánh nắng mặt trời vậy.
Em rất yêu quý ông ngoại của em. Cả cuộc đời ông đã luôn hy sinh hết mình để
con cháu có được ngày hôm nay. Ông luôn là một người ông với những đức tính
tốt đẹp để em noi theo. Em mong ông sẽ luôn khỏe mạnh để mãi ở bên cạnh em.
Tả ông ngoại - Mẫu 10
Ông ngoại em là người mà em yêu mến nhất. Ông rất gần gũi và chăm nom
trong cả quãng đời thơ ấu của em.
Ông em năm nay đã ngoài 70 tuổi. Ông có vóc người gầy gầy, nhưng đi lại vẫn
còn nhanh nhẹn. Hằng ngày ông thường mặc bộ đồ bà ba màu xám trông rất
sạch sẽ. Khi đi đâu thì ông mặc quần tây áo sơ mi. Khuôn mặt ông gầy gầy,
xương xương vì ông phải trải qua bao nhọc nhằn, vất vả. 20
Tóc ông bạc gần hết, chải ngược ra sau để lộ vầng trán cao cao, hằn in nhiều
nếp thời gian. Đôi mắt ông còn rất sáng. Mỗi tối ông thường xem tivi, chương
trình thời sự. Răng của ông trắng đều nhưng đã rụng mấy cái làm cho cái miệng
ông móm mém nhưng mỗi khi ông cười nghe mới thật sảng khoái và hào sảng làm sao.
Đôi bàn tay xương xương và rám nắng của ông minh chứng một điều ông đã
phải trải qua những tháng ngày vất vả để nuôi con cháu. Thế nhưng, hiện giờ
đôi bàn tay ấy vẫn còn nhanh nhẹn. Mỗi buổi chiều ông thường xách nước tưới
cây cảnh và chăm sóc cây, đó là một thói quen mà ông không thể bỏ được.
Vườn cây của ông mùa nào quả nấy. Mỗi lần về thăm ngoại, chúng em tha hồ
hái ăn mà không hề bị rầy la.
Ông em luôn quan tâm đến con, cháu. Ông nhắc nhở từng li, từng tí, ông dạy
chúng em biết yêu thương và quan tâm đến mọi người xung quanh. Ông đối xử
tốt với những người trong xóm nên ai cũng quý ông. Thương ông, em mong ông
khỏe mạnh sống thật lâu. Ông như bóng mát của cây đa để cho con cháu làm
chỗ dựa và phấn đấu vươn lên trong học tập và trong cuộc sống.
Tả ông ngoại - Mẫu 11
“Ngó lên nuộc lạt mái nhà
Bao nhiêu lạt buộc thương ông bà bấy nhiêu”
Em không thể trả lời được mình yêu ai nhất trong gia đình, nhưng nếu được hỏi
ai là người gần gũi với em nhất trong nhà, em sẽ không ngần ngại mà nói rằng đó là ông ngoại.
Ông năm nay đã 70 tuổi rồi, ông là cựu chiến binh nên dáng người cao ráo, chỉ
tiếc là giờ ông không còn khỏe mạnh như những chu bộ đội nữa mà lại gầy gò
hơn nhiều. Ông hay mặc bộ thường phục thoải mái màu xanh hoặc xám và đi
đôi dép cao su. Khuôn mặt ông phúc hậu, trên làn da ngăm ngăm và nhăn nheo 21
đã có những vết đồi mồi lấm tấm như hằn sâu sự khắc khổ của từng năm tháng.
Mái tóc bạc trắng như cước hơi mỏng, trông ông như một ông tiên hiền từ tốt
bụng. Tuổi già khiến lông mày của ông cũng là màu trắng như mây, thế nhưng
duy chỉ có đôi mắt của ông là vẫn còn sáng ngời, tinh anh, thỉnh thoảng ông vẫn
ngồi đọc những cuốn sách về chiến tranh mà không cần đeo kính. Miệng ông
móm mém, khi cười, khóe miệng ông cong lên để lộ nếp nhăn ở gần mũi và vết
chân chim ở đuôi mắt. Bàn tay ông gầy gầy xương nổi những đường gân vì năm
tháng vất vả, tuy tuổi cao sức yếu và không nhanh nhạy nhưng bàn tay của ông
vẫn rất khéo léo tỉa cây cảnh, pha nước trà. Tuy nhiên em thích nhất là được bàn
tay ấy xoa đầu em mỗi khi em được điểm cao hay làm việc tốt, lòng bàn tay của
ông ấm áp xoa nhẹ mái tóc em đầy trìu mến và âu yếm cùng với những lời
khích lệ, khen ngợi của ông là động lực lớn nhất để em rèn luyện học tập chăm
chỉ hơn. Em nhớ nhất có lần, trong dịp sinh nhật mình, giữa hàng loạt món quà
là đồ chơi búp bê, ô tô hay sách vở thì món quà của ông là món quà đặc biệt
nhất, ông tặng em cây xương rồng mà ông đã cất công chăm sóc hơn một năm.
Món quà của ông cũng sâu sắc và ý nghĩa như chính con người ông, ông nói:
“Ông muốn cháu mạnh mẽ như cây xương rồng, dù bên ngoài có đầy gai nhọn
nhưng bên trong luôn tươi tắn và tiềm tàng sức sống!”.
Em vô cùng yêu quý ông, mọi bước trưởng thành của em đều có hình bóng của
ông. Em hi vọng sau này có thể trở thành một người như ông.
Bài văn tả ông nội
Tả ông nội - Mẫu 1
Ông nội của em là một giáo viên đã về hưu. Trong nhà, ông là người dành nhiều
thời gian để chăm sóc cho em nhất.
Năm nay ông đã 60 tuổi rồi, nhưng ngoại hình vẫn phong độ lắm. Ông không
quá cao, chỉ khoảng 1m65, với dáng người dong dỏng. Phần lưng của ông hơi 22
khom xuống, vì thời gian dài ngồi làm việc ở bàn giấy. Tóc của ông lấm tấm
những sợi bạc, nhưng chưa rụng nhiều, nên không bị hói như ông Hạc hàng
xóm. Làn da ông nhăn nheo, đôi chỗ lác đác mấy vết đồi mồi. Khuôn mặt ông
toát lên vẻ hiền từ, với vầng trán rộng và đôi mắt đen lúc nào cũng nhìn em âu
yếm. Hằng ngày, ông đưa đón em tới trường, rồi dạy em học, dẫn em đi chơi.
Ngoài ra, ông dành thời gian để chăm sóc vườn hoa của mình và chơi cờ, tập
dưỡng sinh với các ông bạn già. Ông là người truyền cho em năng lượng sống
tích cực và yêu đời mỗi ngày. Em yêu ông của em lắm!
Tả ông nội - Mẫu 2
Người thân trong gia đình, mỗi người đều có một vị trí quan trọng trong lòng
em. Cha mẹ là người sinh em ra và nuôi em khôn lớn thành người. Còn những
người xung quanh luôn yêu thương và chăm sóc cho em. Có lẽ trong tất cả, ông
nội là người em thân thiết và yêu kính nhất.
Ông nội em là một người hiền từ. Từ những ngày còn bé cho đến tận bây giờ,
em vẫn nhớ thói quen xoa đầu và nở một nụ cười hiền hậu mỗi lần em làm được
việc tốt khiến ông vui vẻ. Giọng nói của ông rất ấm áp và hiền từ, giống như của
những ông Bụt bước ra từ trong thế giới cổ tích vậy.
Em rất thích được nằm nghe ông kể chuyện, mỗi lần như thế, em như được trở
về với thế giới của ngày xưa – thế giới của những cô gái hiền lành, những chàng
trai chăm chỉ, chất phác, ở hiền gặp lành, kiên trì rồi cũng có ngày được nếm
quả ngọt. Qua mỗi câu chuyện, ông đều giảng giải cho em nghe những bài học
ẩn dấu bên trong và nhắc em phải luôn nhớ chúng. Nhờ có những câu chuyện
của ông mà em khôn lớn nên người.
Ông nội em tuổi đã xế chiều, mái tóc đã bạc đi rất nhiều nhưng ông vẫn còn
minh mẫn lắm. Mỗi sáng, ông đều dậy sớm tập thể dục, tưới nước cho mấy chậu 23
hoa phong lan quý của mình. Chiều chiều, ông lại đi dạo xung quanh chào hỏi
hàng xóm láng giềng nên ai cũng rất yêu quý ông.
Ông rất thích chơi cờ và đọc báo. Những buổi chiều chủ nhật, em đều theo ông
ra lũy tre của làng, xem ông chơi cờ với mọi người. Đôi tay gầy điểm những vết
đồi mồi cầm quân cờ đi vô cùng chuẩn xác. Ông chơi cờ hay lắm, ai cũng thích
xem. Mỗi lần ông chơi là xung quanh vô số người chen chúc ồn ào.
Ông là một người tuyệt vời nhưng thời gian đang dần khiến ông yếu đi. Những
cơn ho hằng đêm không ngừng làm dang dở giấc ngủ của ông. Những viên
thuốc Tây mỗi ngày khiến ông thêm gầy đi rõ rệt. Em thương ông lắm, bởi vậy
em luôn cố gắng học thật tốt và ngoan ngoãn để khiến ông không phải phiền lòng.
Em rất yêu kính ông nội em. Em mong một ngày nào đó, ông sẽ khỏe mạnh hơn
và tiếp tục những thói quen của mình, những đêm hè lại kể chuyện cổ tích cho
em nghe như thuở ấu thơ.
Tả ông nội - Mẫu 3
Nhà em khá đông người, ai em cũng yêu quý và kính trọng nhưng người em gần
gũi, kính trọng hơn cả là ông nội của em.
Ông em năm nay đã gần tám mươi tuổi nhưng trông ông còn rất nhanh nhẹn.
Người ông tầm thước, hơi gầy, da dẻ vẫn hồng hào. Đầu ông còn rất ít tóc, chỉ
còn lơ thơ một vài sợi tóc bạc trắng như cước.Vầng trán ông cao, hằn sâu những
nếp nhăn. Đôi mắt còn tinh nhanh ẩn dưới cặp lông mày đã ngả bạc. Má ông hơi
hóp làm cho hai gò má nhô cao hẳn lên. Răng ông đã rụng nhiều nhưng nhờ lắp
hàng răng giả nên nụ cười vẫn tươi tắn. Em thích nhất chòm râu của ông, mỗi
lần được ngồi trong lòng ông, em ngước nhìn mãi những sợi râu trắng dài và
thích được ông cho vuốt râu. Hằng ngày, ông thường mặc bộ quần áo ta bằng 24
loại vải mềm, màu sẫm, đi đôi dép nhựa đã mòn. Chỉ lúc đọc sách báo, ông mới
đeo kính và khi nào phải đi ra ngoài, ông thường phải chống gậy.
Tuổi đã cao nhưng ông làm việc luôn chân luôn tay và thích tự tay làm mọi
việc. Khi thì ông quét nhà, quét vườn; lúc vun gốc cho mấy cây trong vườn; khi
lại tỉa cây, bắt sâu, tưới cây cảnh. Ông thường xuyên dành thời gian kiểm tra
việc học của em, dạy em tập viết, tập làm tính, tập đọc diễn cảm,... Không chỉ
vậy, ông còn dành thời gian tham gia công việc của phường như xây dựng tủ
sách cho nhà văn hóa, ủng hộ đồng bào bị lũ lụt. Những lúc rảnh rỗi, ông nội em
thường đọc sách báo, nằm võng ngoài hiên nghe đài hoặc xem vô tuyến. Em
thích nhất là những đêm trăng sáng, chúng em thường ngồi quây quần bên ông
nghe ông kể chuyện cổ tích thật hay và thú vị. Ông em là người rất hiền lành
nhưng đối với con cháu, ông rất nghiêm khắc mỗi khi có ai mắc lỗi, ông thẳng
thắn phê bình nhưng ông luôn nhẹ nhàng chỉ ra lỗi sai để cho chúng em sửa
chữa. Đối với mọi người xung quanh, ông luôn chan hòa, đôn hậu nên ai cũng
yêu mến. Bà con hàng xóm có điều gì xích mích đều nhờ ông giúp giải quyết.
Em rất yêu quý ông nội em, ông luôn là tấm gương sáng cho con cháu noi theo.
Em mong ước ông sống thật khỏe mạnh, sống mãi bên em.
Tả ông nội - Mẫu 4
Trong gia đình, ngoài bố và mẹ thì ông nội là người mà em kính yêu nhất.
Năm nay ông đã bước vào tuổi bảy mươi, một độ tuổi mà người ta thường nói:
“Nhân sinh thất thập cổ lai hy”. Em không hiểu hết ý nghĩa của câu nói ấy,
nhưng em biết chắc chắn rằng tuổi ông đã già, một độ tuổi tương đối hiếm của
người đời. Mái tóc ông đã bạc phơ, có lẽ ông đã tắm gội nước thời gian nhiều
quá. Tuy tóc bạc nhưng mái đầu rất đẹp bởi ông luôn cắt tóc cao và chải gọn
gàng. Mái tóc bạc phơ ấy rất hợp với khuôn mặt hiền từ của ông. Mỗi lúc ông
mặc bộ bà ba màu xám, trông ông thật giống ông tiên nhân đức trong truyện cổ
tích, ông tiên hay giả người phàm để thử lòng dạ con người, vẻ hiền từ, nhân 25
hậu của ông không chỉ thể hiện trên khuôn mặt mà còn hiện rõ trong ánh mắt.
Đôi mắt ông không còn tinh anh nhưng ẩn trong đôi mắt ấy một cái gì đó khác
lạ với nhiều người mà em thường gặp. Có lẽ đó là sự bao dung, rộng lượng, lòng nhân ái khôn cùng.
Mỗi khi ông mỉm cười, đôi mắt ông dịu hiền khó tả, hàm răng đã bị mai một bởi
tuổi già cũng lộ ra. Hàm răng mất đi mấy chiếc nên cái miệng ông hơi móm
mém khi nói, khi cười. Và nụ cười của ông cũng toát lên vẻ hiền từ, nhân hậu.
Điều đáng chú ý nhất là đôi bàn tay ông - một đôi tay khéo léo. Bàn tay gầy gầy,
xương xương và chai sần nhưng ông làm đâu ra đấy. ông thường đan lát những
đồ dùng bằng tre để bố mẹ em có cái sử dụng. Những lúc khỏe, ông vun xới cây
trồng, chăm bón từng cây con. Bởi vậy, cây trái trong vườn nhà ông em lúc nào cũng xanh tốt, sum sê.
Những ngày thơ ấu, em thường quấn quýt bên ông. Bố mẹ em đi làm xa, em ở
nhà với ông, đòi ông kể chuyện, hát ru. Giọng nói của ông thật ấm, nó như một
âm thanh không thể không vang vọng trong em. Em nhớ nhất từng lời kể
chuyện ngọt ngào mà ông chậm rãi kể cho em nghe. Em lại nhớ từng thao tác
làm việc của ông trong vườn nhà. Có lần em đã nói với ông khi chăm chú nhìn ông cần mẫn làm việc:
- Ông ơi, ông có “đôi tay vàng” đấy ạ!
Ông mỉm cười nhìn em, một nụ cười trìu mến vô cùng.
Ông cứ cần mẫn làm việc, hết vun xới gốc cho cây này lại tỉa cành khô lá úa cho
cây nọ. Rõ ràng, ông rất thích làm việc, ít muốn nghỉ ngơi. Tuy tuổi cao lại luôn
làm trong vườn nhưng ông luôn quan tâm đến con cháu, ông nhắc nhở từng
công việc làm của bố và mẹ em, ông quan tâm đến cái ăn và giấc ngủ của em,
quan tâm đến cả việc học hành. Mỗi khi em đạt điểm mười, ông thật vui, thật
hài lòng, ông thường dạy em những điều hay, lẽ phải, ông nhắc bố em cách “đối
nhân xử thế”, cách sống với họ hàng, với bà con làng xóm. Ông luôn gần gũi 26
với con cháu, gần gũi với láng giềng, coi trọng “tình làng nghĩa xóm”, luôn giúp
đỡ những người nghèo, quan tâm đến người có hoàn cảnh khó khăn. Sự quan
tâm ấy của ông đã làm ông không ngần ngại khi tham gia công tác của Hội
người cao tuổi, Hội khuyến học ở phường, ông luôn dành những phần quà cho
trẻ em nghèo, những phần thưởng cho những học sinh vượt khó học giỏi. Ai
cũng nói ông đặc biệt quan tâm đến trẻ thơ.
Tấm lòng nhân hậu của ông đã làm cho tâm hồn em thêm phong phú, đã truyền
thêm sức mạnh cho em để vững bước đi lên. Ông là chỗ dựa tinh thần cho em,
chỗ dựa tinh thần cho cả gia đình. Nhờ có ông, gia đình em luôn vui vẻ và đầm ấm.
Em kính yêu ông vô hạn. Em quyết chăm ngoan, học giỏi, để sau này trở thành
người “hiền tài” như sự mong đợi của ông.
Tả ông nội - Mẫu 5
Gia đình em có ba thế hệ với năm thành viên: ông bà nội, bố mẹ em và em. Em
là thành viên nhỏ nhất nhà nên được quan tâm đặc biệt. Tuy được quan tâm đặc
biệt nhưng em không bao giờ “tận dụng” điều đó để mà vòi vĩnh. Nếu bà nội là
người trực tiếp chăm sóc em trong từng bữa ăn giấc ngủ thì ông nội lại là người
lo cho việc học hành của em. Ông còn là “người bạn” tâm tình của em nữa đấy.
Năm nay, ông nội em sáu mươi lăm tuổi. Ông đã nghỉ hưu được năm năm rồi.
Khi chưa nghỉ hưu, ông nội em là công nhân làm ở ga xe lửa Hà Nội. Dáng ông
nội thấp. Da ông nội ngăm ngăm. Tóc nội bạc muối tiêu và hơi quăn tự nhiên.
Ông nội hiền lành và ít nói.
Ông nội hay làm thơ và làm thơ cũng rất hay. Những bài thơ của ông nội em
làm thường được đăng trên các bản tin cơ quan của nội. Ông nội thường viết về
những sự việc diễn ra trong cơ quan, trong cuộc sống đời thường hằng ngày.
Lúc còn đi làm, nội em thường mặc bộ quần áo đồng phục màu xanh công nhân, 27
đội chiếc mũ, đi đôi giày cũng màu xanh công nhân. Lúc ở nhà ông nội em
thường mặc bộ sọc được cắt may rất khéo.
Tuy đã về hưu nhưng ông nội em vẫn giữ được thói quen như ngày còn đi làm.
Hôm nào cũng vậy, nội em dậy sớm lắm. Hai ông cháu lên sàn thượng của khu
tập thể để tập thể dục. Ăn sáng xong, bố hoặc mẹ đưa em đi học còn ông ngồi
đọc báo hoặc xem chương trình thời sự buổi sáng. Hôm nào, bố mẹ em đi công
tác, ông nội đưa em đi học.
Thường vào buổi tối, ông nội em dạy cho em học bài. Ông nội đã nghỉ hưu nên
có thời gian quan tâm đến việc học tập của em. Không hiểu bằng cách nào mà
những kiến thức toán học ông nội học cách đây mấy chục năm mà nội em vẫn
nhớ. Em có được kết quả học tập như ngày hôm nay, phần lớn là nhờ công của ông nội em đây.
Những lúc hai ông cháu ngồi ngắm trăng, ông thường kể cho em nghe về cuộc
sống của nội. Nhà nghèo nên ông nội không được học tiếp nên đi công nhân để
kiếm tiền phụ giúp gia đình. Ông nội còn kể cho em nghe sự vất vả của những
ngày đầu ông nội xa nhà đi làm công nhân. Ông nội đúng là “người bạn” tâm
tình của em. Khi có chuyện vui hay buồn ở trường, em thường kể cho ông nội
em nghe. Điều kì diệu là chỉ ít lời động viên của ông là tất cả sự buồn phiền
trong em đều tan biến hết.
Từ khi nghỉ hưu, ông nội em làm tổ trưởng tổ dân phố. Bà con ở khu tập thể
cũng như tổ dân phố rất yêu quý và kính trọng ông nội của em vì ông nội em rất
tốt bụng và luôn gương mẫu trong công việc của khu tập thể, của tổ dân phố.
Ông nội em là người ông vô cùng đáng kính trọng của em. Em yêu quý và biết
ơn ông nội của em nhiều lắm. Em mong ước lớn lên em được như nội, luôn
sống trong sự yêu thương và kính trọng của mọi người.
Tả ông nội - Mẫu 6 28
Gia đình tôi gồm có ông, bà, cha mẹ và hai chị em. Nhưng người được gia đình
kính trọng và yêu quý nhất vẫn là ông nội.
Ông nội tôi năm nay ngoài bảy mươi tuổi. Tuy vậy, dáng người ông trông thật
khỏe mạnh. Chòm râu dài, trắng trông rất giống chòm râu của Bác Hồ. Mỗi lần
ông bế bé Bi trên tay, bé cứ thích vuốt chòm râu của ông hoài. Mái tóc ông đã
bạc trắng, nước da ông ngăm đen, nhăn nheo. Gương mặt hiền từ với cái nhìn
trìu mến trông ông thật phúc hậu.
Mỗi khi ông cười để lộ những chiếc răng trắng thưa thớt. Đôi tai ông dài và to
như tai phật. Người ta thường nói: "Ai có đôi tai phật thì sống rất thọ". Không
biết câu nói đó có đúng không, nhưng tôi mong đúng như vậy. Tuy tuổi cao
nhưng bước đi của ông vẫn nhanh nhẹn. Tối tối ông đi ngủ sớm và dậy vào lúc
năm giờ sáng để tập thể dục dưỡng sinh.
Ông tôi rất thích trồng cây. Những loại cây ông trồng luôn nở hoa quanh năm.
Mùa nào thì hoa ấy. Tháng giêng hoa đào, tháng năm có hoa cẩm tú cầu. Tháng
sáu,tháng bảy - mùa hoa sen nở với sắc hồng dịu dàng. Vào thu thì hoa cúc vàng
tươi, cúc đại đóa. Đông đến là những loài hoa của xứ lạnh mà ông phải tốn
nhiều công chăm sóc mới ra hoa đẹp được.
Đặc biệt là thú vui trồng lan của ông có thể kể đến như lan Tai Châu sắc tím,
Bạch Ngọc trắng muốt , kiêu sa, rồi lan sao rồi hoa lan sắc vàng và nhiều giống
lan rừng em không nhớ tên nữa. Bên phía hàng rào là vài bụi hồng cổ Sa Pa dịu
dàng mà đài các. Cứ mỗi dịp xuân về, cây cối đâm chồi nảy lộc, hoa nở từng
chùm đủ màu sắc sặc sỡ, chim chóc cũng bay về nhảy nhót trên cành làm cho
khu vườn trở nên đẹp đẽ, rộn ràng.
Khi rảnh rỗi, ông thường kể chuyện cho chúng tôi nghe, mỗi câu chuyện ông kể
thường lôi cuốn chúng tôi vào những giấc mơ tuyệt đẹp. Đối với hàng xóm, ông
đối xử rất tốt, khi gia đình ai có chuyện gì ông đều đến hỏi thăm và động viên
ân cần, vì vậy mọi người trong khu phố đều rất kính trọng ông. 29
Tuy đã già, nhưng ông rất thương con quý cháu, cởi mở và hòa thuận với mọi
người. Tôi mong ước rằng ông luôn khỏe mạnh để sống lâu và tôi sẽ cố học giỏi để ông vui lòng.
Tả ông nội - Mẫu 7
Gia đình em có 3 thế hệ nhưng cũng chỉ có 3 thành viên: ông bà nội, bố mẹ em
và em. Em là thành viên nhỏ nhất nhà nên được quan tâm đặc biệt. Tuy được
quan tâm đặc biệt nhưng em không bao giờ “tận dụng” điều đó để mà vòi vĩnh.
Nếu bà nội là người trực tiếp chăm sóc em trong từng bữa ăn giấc ngủ thì ông
nội lại là người lo cho việc học hành của em. Ông còn là “người bạn” tâm tình của em nữa đấy.
Năm nay, ông nội em 65 tuổi. Ông đã nghỉ hưu được 5 năm rồi. Khi chưa nghỉ
hưu, ông nội em là công nhân làm ở ga xe lửa Hà Nội. Dáng ông nội thấp, mọi
người thưởng trêu ông em vào dạng “thấp bé, nhẹ cân”. Da ông nội ngăm ngăm.
Tóc nội bạc muối tiêu và hơi quăn tự nhiên. Ông nội hiền lành, ít nói. Ông nội
hay làm thơ và làm thơ cũng rất hay. Những bài thơ của ông nội em làm thường
được đăng trên các bản tin cơ quan của nội. Ông nội thường viết về những sự
việc diễn ra trong cơ quan, trong cuộc sống đời thường hằng ngày. Lúc còn đi
làm, nội em thường mặc bộ quần áo đồng phục màu xanh công nhân, đội chiếc
mũ, đi đôi giày cũng màu xanh công nhân. Lúc ở nhà ông nội em thường mặc
bộ pyjama sọc được cắt may rất khéo.
Tuy đã về hưu nhưng ông nội em vẫn giữ được thói quen như ngày còn đi làm.
Hôm nào cũng vậy, nội em dậy sớm lắm. Hai ông cháu lên sàn thượng của khu
tập thể để tập thể dục. Ăn sáng xong, bố hoặc mẹ đưa em đi học còn ông ngồi
đọc báo hoặc xem chương trình thời sự buổi sáng. Hôm nào, bố mẹ em đi công
tác, ông nội đưa em đi học. Thường vào buổi tối, ông nội em dạy cho em học
bài. Ông nội đã nghỉ hưu nên có thời gian quan tâm đến việc học tập của em.
Không hiểu bằng cách nào mà những kiến thức toán học ông nội học cách đây 30
mấy chục năm mà nội em vẫn nhớ. Em có được kết quả học tập như ngày hôm
nay, phần lớn là nhờ công của ông nội em đây.
Những lúc hai ông cháu ngồi ngắm trăng, ông thường kể cho em nghe về cuộc
sống của nội. Nhà nghèo nên ông nội không được học tiếp nên đi công nhân để
kiếm tiền phụ giúp gia đình. Ông nội còn kể cho em nghe sự vất vả của những
ngày đầu ông nội xa nhà đi làm công nhân.
Ông nội đúng là “người bạn” tâm tình của em. Khi có chuyện vui hay buồn ở
trường, em thường kể cho ông nội em nghe. Điều kì diệu là chỉ ít lời động viên
của ông là tất cả sự buồn phiền trong em đều tan biến hết.
Từ khi nghỉ hưu, ông nội em làm tổ trưởng tổ dân phố. Bà con ở khu tập thể
cũng như tổ dân phố rất yêu quý và kính trọng ông nội của em vì ông nội em rất
tốt bụng và luôn gương mẫu trong công việc của khu tập thể, của tổ dân phố.
Ông nội em là người ông vô cùng đáng kính trọng của em. Em yêu quý và biết
ơn ông nội của em nhiều lắm. Em mong ước lớn lên em được như nội, luôn
sống trong sự yêu thương và kính trọng của mọi người.
Tả ông nội - Mẫu 8
“Thương nội lắm một đời tần tảo
Năm tháng dài tần tảo nuôi con
Chỉ mong sức khỏe mãi còn
Chúng con kính cẩn lòng son gửi người”
Không như nhiều người khác, hoàn cảnh gia đình khó khăn nên em sống xa cha
mẹ từ nhỏ. Tuổi thơ em lớn lên bên vòng tay và sự chở che yêu thương của ông
nội. Những câu chuyện cổ tích hay những bài học về giá trị sống đã nuôi dưỡng 31
tâm hồn em đến tận bây giờ. Bên nội, em thấy mình bé bỏng đến lạ kì bởi tình
thương ấm áp. Vì lẽ đó, nội chính là người em kính trọng và yêu thương nhất.
Đến tết này là nội em chính thức làm lễ mừng thọ bước qua tuổi bảy mươi lăm.
Dù tuổi đã cao nhưng mái tóc nội vẫn đen nhánh, lưa thưa vài sợi bạc. Khuôn
mặt ông có nhiều nếp nhăn và những vết đồi mồi dấu hiệu của tuổi tác. Đôi mắt
ông dịu hiền nhưng cũng đầy nghiêm nghị, trong đôi mắt ấy ánh lên những tia
sáng chứa chan niềm yêu thương. Trên gò má ông có một vết thẹo dài đỏ những
năm tháng chiến tranh để lại nó như là một chứng nhân cho tình yêu và chiến
công của ông với cách mạng. Những lúc trở trời, nó khiến ông khó chịu, đau
nhức. Ông có nụ cười hiền từ, phúc hậu, đó là nụ cười khích lệ em học tập, là nụ
cười hài lòng, mãn nguyện mỗi lần em làm việc tốt, là nụ cười bao dung, thứ tha
cho những lỗi lầm của em. Giọng nói của ông trầm ấm, ngọt ngào và dễ chịu,
ông cũng hát rất hay đặc biệt ông rất yêu những ca khúc thời chiến như Lên
Đàng hay Năm anh em trên một chiếc xe tăng.....
Dáng người ông hơi gầy, lưng còng xuống nhưng ông đi lại khá nhanh nhẹn.
Hồi em bé xíu, một mình nội chăm lo việc đồng áng, nội bảo "tấc đất tấc vàng"
nên chả khi nào cho đất được nghỉ ngơi. Đôi bàn tay nhăn nheo và chai sạn là
minh chứng cho những năm tháng vất vả, hi sinh của ông. Đến giờ, ông vẫn
thích tự tay dọn dẹp nhà cửa, chăm bón mảnh vườn trước sân. Nội hay kể cho
em nghe những câu chuyện về lịch sử dân tộc và những năm tháng cùng đồng
đội kháng chiến. Tình đồng chí gắn bó và những đêm bom đạn rơi ác liệt, những
chiếc xe không kính bon bon chạy trên tuyến đường Trường Sơn chở gạo tiếp tế
cho miền Nam thân yêu. Qua những câu chuyện ấy, em thêm tự hào về nội và
những chiến công hào hùng của dân tộc. Ông rất yêu thương và sống chan hoà
với mọi người. Mọi người trong lối xóm rất quý ông, luôn hỏi ý kiến để ông đưa
ra lời khuyên giúp đỡ. Ông dạy cho em những điều nhỏ nhặt nhất trong cuộc
sống, cách cư xử kính trên nhường dưới, đi thưa về chào, vâng lời người lớn. 32
Trong cuộc sống ai cũng có cho mình một người quan trọng.Với em, nội chính
là người quan trọng nhất trong cuộc đời, là điều đẹp đẽ nhất mà ông trời đã ban
tặng cho em. Em luôn trân quý những khoảnh khắc bên nội. Cứ mỗi độ xuân về
ông lại già thêm tuổi, chỉ mong nội có thật nhiều sức khoẻ để vui với cháu con.
Em luôn tự nhủ phải cố gắng học thật giỏi, cố gắng thành công để sớm báo đáp ông.
Tả ông nội - Mẫu 9
Được sinh ra trên cuộc đời này tôi đã thấy rất hạnh phúc rồi, nhưng được những
người sinh ra mình quan tâm chăm sóc mình thì thôi càng cảm thấy yêu cuộc
sống này biết bào. Và tôi muốn cho cả thế giới này biết rằng tôi rất hạnh phúc.
Đặc biệt ngoài sự yêu thương của cha mẹ, anh chị em trong gia đình thì tôi còn
được sự yêu mến của ông nội tôi. Ông như một tấm gương sáng để tôi noi theo
về phẩm chất và tích cách tuyệt vời ấy.
Ông có một khuôn mặt rất đẹp theo như nhiều người nhận xét là như thế. Khuôn
mặt của ông mang một vẻ đẹp rất riêng rất đàn ông và lịch lãm. Cũng chính vì
vẻ đẹp ấy mà bà nội tôi đã phải lòng ông. Gò má hơi cao cộng thêm đôi môi đẹp
và chiếc mồm rộng khiến cho ông tôi thật đẹp cả đến khi ông già đi như bây giờ
mà tôi vẫn thấy được vẻ đẹp đó. Người ta nói đàn ông mồm rộng thì sang phải
chăng ông tôi sang trọng lịch lãm nhờ cái mồm.
Ông tôi giờ đã chín mươi tuổi, ông vẫn hồng hào trông ông như một ông bụt,
ông tiên trong truyện cổ tích chui ra. Mái tóc ông bạc phơ như sợi cước, tùng
mảnh trắng bạc phơ như màu của đám mây. Thỉnh thoảng có những sợi tóc lạc
đàn phất phơ trước gió mềm như mây vậy. Dù già đi nhưng ông tôi vẫn rất khỏe
ông vẫn đi lại bình thường, vẫn mang về cho tôi những món quà kẹo ngon ngọt
của trẻ con. Mắt ông tinh lắm, tôi mới ít tuổi đầu mà đã cận trong khi ông tôi
mắt sáng mở to tròn khi nào mà bị ông dọa cho thì sợ phải biết. ông rất hiền chả
bao giờ chùng mắt với tôi, nhưng khi ông dọa ma thì nhìn đôi mắt to của ông 33
hơi sợ. Ông tôi gầy lắm chỉ có bốn lăm cân thôi, nhìn thân hình ông chỉ còn có
da bọc sương thế nhưng ông vẫn ngày ngày tập thể dục thường xuyên để giữ gìn sức khỏe.
Trên khuôn mặt ông còn có điểm nhấn là bộ râu. Ông tôi để râu trông thật hiền
lành, bộ râu ấy cũng bạc phơ như mái tóc trông thật như phật sống. Đôi lông
mày cũng chuyển sang màu trắng nhìn ông với mái tóc bộ râu đôi lông mày
cùng nước da hồng hào ấy nhìn thật đẹp lão biết bao. Ông là một người liêm
khiết nhất mà tôi từng thấy. Khi nhà nước tặng ông một mảnh đất trên thủ đô thì
ông lại từ chối. Ai cũng bảo rằng ông rất liêm khiết nếu như ông nhận miếng đất
ấy thì bây giờ con cháu có thể sung sướng trên Hà Nội rồi. Bởi dẫu gì có một
mảnh đất trên thủ đô cũng rất có giá. Thế nhưng ông nhất định không nhận, ông
quả thật là liêm khiết hết mức. Và điều đó rất đáng để tôi học tập và noi theo.
Mỗi khi buồn tôi thường đến bên ông để vuốt ve mái tóc bạc trắng ấy, vuốt râu
của ông và nghe giọng cười khanh khách giòn giã của nội.
Những nét đẹp trên khuôn mặt nội hay vẻ đẹp tâm hồn đều làm cho tôi thấy yêu
quý và khâm phục trân trọng nội tôi nhiều hơn.
Tả ông nội - Mẫu 10
Trong gia đình, em yêu quý tất cả mọi người, nhưng người mà em yêu mến
nhất, kính trọng nhất vẫn là ông nội. Bất cứ lúc nào, hình ảnh ông hiện lên cũng
thật hiền hậu, ấm áp trong trái tim em.
Ông em năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi, cái tuổi đã không còn trẻ trung gì, cái
tuổi đã nếm trải đủ mọi vất vả, lo toan của cuộc sống. Dáng người ông gầy gầy,
tuy nhiên bước chân đi vẫn còn nhanh nhẹn. Ở nhà ông ăn mặc rất giản dị, chỉ là
chiếc áo sơ mi kẻ hoặc chiếc áo phông trắng cùng chiếc quần ống rộng. Khi đi
ra ngoài hoặc dự những buổi lễ quan trọng ông lại khoác lên mình khi thì bộ
quần áo ka-ki đậm màu, khi thì bộ com-lê trung tuổi khiến cho ông trở nên đầy
uy thế. Ông nội em có gương mặt vuông chữ điền đã đầy những vết nhăn theo 34
năm tháng. Khoé mắt lấm tấm những chấm đồi mồi và vết chân chim, nhưng
đối với em, ông đẹp lão lắm.
Ngày xưa đi bộ đội, ông bị một viên đạn bắn qua mắt nên chỉ còn một bên mắt
hoạt động. Nhưng có lẽ đúng như mọi người vẫn nói: “Ông Trời không lấy hết
đi của ai bao giờ” nên bên mắt còn lại của ông em vẫn nhìn rõ. Ông ít khi dùng
đến kính để đọc báo, đọc sách. Ông chỉ mang theo khi đi họp đâu đó trong
phường. Ông em có mái tóc dài, bạc trắng giống hệt ông Tiên trong câu chuyện
cổ tích mẹ vẫn kể cho em nghe hằng đêm. Em rất thích được ngồi chải tóc cho
ông, được hít hà hương thơm thảo dược toả ra từ mái tóc của ông. Nào là bồ kết,
sả, bưởi, hương nhu, mần trầu. Chúng quyện lại với nhau tạo thành một mùi
thơm dịu nhẹ mà khó lòng quên được. Em thích nhất là được nắm bàn tay ông.
Tuy bàn tay gầy guộc, đầy những xương nhưng bàn tay ấy lại ấm áp vô cùng.
Hồi em còn nhỏ, bàn tay đó đã thay ba mẹ chăm sóc cho em, bế bồng em mỗi
khi em khóc, bón cho em từng miếng cơm, thìa cháo. Bàn tay của ông còn xoa
đầu em mỗi khi em được điểm tốt, vồ về em trong những giấc ngủ say. Bàn tay
ấy nuôi nấng những mầm non trong vườn để trưởng thành qua bão táp, vươn lên mạnh mẽ.
Em thường ra vườn xem ông chăm sóc cây. Đôi bàn tay khéo léo của ông uốn
từng nhánh cây, tỉa từng chiếc lá, nâng niu, vun xới từng gốc hoa. Ông giải
thích cặn kẽ cho em ý nghĩa của từng loài cây, bông hoa trong vườn. Loài hoa
tùng, cúc, trúc, mai tượng trưng cho khí tiết thanh cao, hiên ngang và quan niệm
sống đứng đắn của người quân tử. Cây si bon sai đặt trong chiếc khay gốm hình
bầu dục có năm tầng lá so le, ông bảo tượng trưng cho năm điều cốt yếu trong
đạo làm người là nhân, nghĩa, lễ, tín, trí. Không chỉ khéo tay khi làm vườn, ông
em còn là người có vốn hiểu biết uyên bác. Ông dạy cho e những bài học địa lí,
lịch sử, kể lại những chiến tích hào hùng của dân tộc. Ngoài ra ông còn có thể
nói được tiếng Trung, tiếng Pháp, tiếng Nhật. Vì thế mà em rất tự hào và khâm phục ông em. 35
Em rất yêu quý ông nội của em. Cả cuộc đời ông đã luôn hy sinh hết mình để
con cháu có được ngày hôm nay. Ông luôn là một người ông với những đức tính
tốt đẹp để em noi theo. Em mong ông sẽ luôn khỏe mạnh để mãi ở bên cạnh em
Tả ông nội - Mẫu 11
Tuổi thơ của chúng ta luôn gắn liền với tiếng hát ru của mẹ, vòng tay ấm áp của
cha và những câu chuyện cổ tích của bà. Nhưng trong kí ức của em không chỉ
có bố, có mẹ, có bà mà còn có cả hình ảnh của ông nội - người mà em yêu quý nhất.
Ông nội em năm nay cũng đã ngoài sáu mươi tuổi. Mái tóc của ông đã không
còn đen như thời trai tráng mà đã chuyển sang một màu hoa râm. Gương mặt
ông cũng xuất hiện những nếp nhăn tựa như dấu ấn mà thời gian để lại. Đôi mắt
của ông cũng không còn tinh tường như trước, nên dù phải đeo kính lão nhưng
khi ông nhìn em, ánh mắt ấy vẫn hiện lên sự ấm áp, tràn đầy tình yêu thương.
Trên gò má ông đã xuất hiện những vết đồi mồi, chân chim nhưng trong mắt
em, chúng không hề xấu xí mà lại mang một nét hiền hậu đến lạ kì. Tuy đôi bàn
tay của ông đã yếu dần, đen sạm vì nắng gió cuộc đời, nổi những gân nhưng ông
vẫn thường xuyên làm những công việc nhỏ trong nhà như chăm sóc cây cảnh,
cho những chú chó,chú mèo hay chim ăn.
Ông em rất giản dị và hiền lành nên người trong xóm ai ai cũng kính trọng ông.
Ông đối xử rất ôn hòa với mọi người, thường xuất hiện để giảng hòa những
cuộc cãi vã. Với con cháu trong nhà, ông hết mực quan tâm yêu thương nhưng
cũng rất nghiêm khắc mỗi khi có ai đó mắc lỗi. Mỗi buổi tối chúng em thường
ngồi quây quần bên ông, nghe ông kể chuyện kháng chiến,đánh giặc và cuộc
sống ngày xưa. Điều này khiến những đứa trẻ có cuộc sống yên bình như chúng
em cảm thấy rất thích thú và tò mò.
Em rất yêu quý và kính trọng ông. Em mong ông luôn khỏe mạnh và sống thật
vui vẻ để có thể ở bên gia đình thật lâu. 36
Tả ông nội - Mẫu 12
Ông nội của em trước đây là một người lính. Những năm tháng trong quân ngũ
đã tôi luyện ông trở thành một người vô cùng dũng cảm. Trong cuộc sống hàng
ngày, ông và em rất thân với nhau.
Năm nay ông em đã nhiều tuổi rồi nên sức khỏe không còn được dẻo dai như
trước nữa. Mặc dù vậy, ông vẫn có thể kể cho em nghe những câu chuyện thời
chiến tranh ác liệt. Đó là những năm mà người dân Việt Nam chìm trong biển
lửa của bom đạn. Ông đã phải rời xa gia đình để lên đường ra trận. Lúc trở về
nhà, trên lưng ông có những vết sẹo dài do roi của địch quất vào. Ông đã từng bị
địch bắt giữ nhưng thật may là ông trốn thoát được. Người lính năm nào nay đã
thành ông lão 90 râu tóc bạc phơ. Da ông ngăm đen, gương mặt gầy gò. Mỗi khi
ông nói, không thường phải dồn rất nhiều hơi vì sức khỏe đã yếu đi nhiều. Thế
nhưng ông vẫn giữ một thói quen đó chính là lau tấm ảnh ông chụp cùng đồng
đội. Mỗi lần kể chuyện cho em nghe là một lần ông khóc vì nhớ những người
đồng đội đã ngã xuống. Tấm ảnh chụp tiểu đoàn của ông năm ấy và tấm ảnh
chụp những người còn sống của tiểu đoàn năm nào, cả hai ông đều giữ vô cùng
cẩn thận. Ông em có trí nhớ rất tốt, ông có thể kể tên từng người một trong tiểu
đoàn của mình, nhớ những người đồng đội của ông đã hi sinh như thế nào.
Ông em là người sống rất tình cảm. Mọi người vẫn thường nói tính em giống
tính ông. Em không biết có giống không, chỉ biết là bản thân em dành rất nhiều tình cảm cho ông.
Tả ông nội - Mẫu 13
Trong gia đình, tôi yêu tất cả mọi người, nhưng người mà tôi yêu thương nhất,
tôn trọng nhất vẫn là ông nội. Bất cứ khi nào, dáng hình của ông cũng thật ấm áp trong trái tim tôi. 37
Ông tôi không già lắm đâu, chỉ khoảng bảy mươi thôi. Dáng ông tầm thước
giống như bao cụ già khác. mặt sắt lại với nhiều nếp nhăn của những ngày tháng
khó khăn, nặng nhọc mà gian khổ nhất là nhiều ngày tháng trên mặt trận miền
Đông Nam Bộ ngày trước. Khuôn mặt vuông chữ điền, làn da sạm lại với nhiều
chấm đồi mồi, đuôi mắt lại đầy những vết chân chim; thế mà ông tôi trông vẫn
đẹp lão lắm. Đặc biệt là với tôi, ông thật sự rất đẹp.
Hạnh phúc nhất là được nằm trong lòng ông, tay vuốt ve chòm râu điểm bạc,
ngước nhìn hai mắt nồng ấm, hiền hậu của ông. lúc ấy tôi có cảm giác như đang
lạc trong truyện cổ tích, như có ông Bụt ở bên với bao phép màu tốt lành và đẹp
đẽ. Tôi rất thích nắm tay ông, được thấy hơi ấm từ bàn tay ông truyền sang, thật là khoan khoái.
Ông đối với tôi sao mà thân thiết thế. giọng của ông trầm trầm và rất truyền cảm,
bởi hồi trẻ ông đã là một “cây” kịch nói nghiệp dư nổi tiếng của trung đoàn.
Chính vì thế, ông ru hoặc kể chuyện cho lũ cháu chúng tôi nghe, chỉ được một
lúc là đứa nào đứa nấy díp cả mắt lại.
Ông tôi nhiều con vì vậy cũng lắm cháu. Tôi chưa thấy ai yêu quý và quấn quýt
với lũ cháu như ông. Ông thường thẳng thắn bộc bạch: khi có cháu, lại thấy yêu
cháu hơn con rất nhiều!”. Lũ chúng tôi cũng yêu mến và gắn bó với ông lắm.
Nhất là tôi, thằng cháu “đích tôn” giống như ông vẫn đằm thắm gọi vậy.
Lại một bất ngờ nữa khiến các bạn khó tin, chính ông tôi chứ chẳng phải người
nào khác trong gia đình là người nội trợ chính. Đứng cạnh ông, bà tôi trở nên
vụng về, lúng túng, như bà thường tự nhận “Bà của cháu mồ côi sớm nên việc
bếp nước, nội trợ đoảng quá!”. Cứ sáng sớm, sau khi tập thể dục, luyện vài bài
dưỡng sinh xong là ông xách giỏ đi chợ.
Ông đâm nghiện những tiếng chào mời, lời kì kèo của cái chợ nhỏ nằm ở khu
chung cư của chúng tôi. Những thứ ông mua đều tươi rói, vừa ngon lại vừa đẹp 38
mắt. Ông nấu ăn ngon lắm, mời các bạn tới nhà tôi mà xem, ông tôi sẽ trổ tài
nghệ xuất sắc của mình để các bạn thưởng thức, đố mà chê nổi.
Tôi còn quên chưa nói tới sự quan tâm đặc biệt nữa của ông mình về tình hình
thời sự trong và ngoài nước. Không chương trình thời sự nào của đài truyền
hình, của Đài tiếng nói Việt Nam, của tin báo nào mà ông bỏ qua. Đã thế ông
còn năng đàm đạo với bè bạn, không gặp gỡ, không họp hành thì ông lại gọi
điện thoại. có lẽ, điện thoại của ông tôi chỉ để làm hai việc, hỏi thăm con cháu
và bàn bạc về thời sự nóng hổi.
Khi nói, ông tỏ ra say sưa, chu đáo giống như có bạn mình ở trước mặt vậy. Đa
số các thông báo về thời sự, tôi được biết qua ông mình. Mỹ đánh I-rắc cũng
khiến cho ông tôi buồn bực, phiền muộn rất, làm cả nhà xót cả ruột. Trong nhà
tôi, ông thường coi vườn cây xanh trên tầng thượng là tài sản của mình. Trên đó
có bao nhiêu là cây, là hoa. Loại cây nào ngoài tên gọi ra cũng đều có lý lịch
riêng của nó. Nào là kỉ niệm ngày ở chiến trường về, ngày thăm Điện Biên Phủ,
ngày sinh đứa cháu đầu,… Công ông tưới nước,chăm bón kỹ lưỡng, bắt sâu đã tạo nên vườn cây này.
Sinh nhật vừa rồi của tôi, ông tặng tôi một chiếc kèn nhỏ xinh. Tôi tự mày mò
và bây giờ đã thổi được bài “Nhạc rừng” mà ông yêu thích. Ông tôi tự hào lắm,
cứ khoe khắp khu nhà về tài của cháu mình. nhưng mà tôi hiểu không phải vậy,
chẳng qua ông yêu mến tôi quá thôi!
Tôi yêu và kính mến ông vô cùng và cũng biết ông yêu mến tôi như vậy. Tôi
vẫn tự nhủ sẽ phải nỗ lực nhiều để làm ông vui lòng.
Tả ông nội - Mẫu 14
Trong gia đình mình, người mà em yêu quý nhất đó chính là ông nội. Ông dù
lớn tuổi nhưng lúc nào cũng sẵn sàng cùng em chơi những trò trẻ con. 39
Thường ngày ông hay ngồi bên cửa sổ để ngắm nhìn đường phố bên ngoài. Ông
bảo với em là ông già yếu rồi, chân tay chậm rồi, không đi được thì đành nhìn
ngắm cho đỡ nhớ phố phường. Mái tóc của ông giờ đây đã phủ kín những sợi
bạc. Nếu muốn tìm tóc đen e là rất khó. Chính mái đầu bạc trắng lại khiến ông
trở nên đẹp lão hơn. Nước da của ông đã đen xạm đi theo năm tháng, hàm răng
cũng có những chiếc đã bị gẫy rụng. Ông em có lông mày rất đậm. Ông nói hồi
ông còn trẻ bà cũng mê đôi lông mày của ông nên mới theo ông về làm vợ. Ông
em có tài xuất khẩu thành thơ. Đôi khi trong lúc nói chuyện với cả gia đình ông
lại có thể đọc được mấy câu thơ ngay tại chỗ. Ông cứ nói cho vui thế chứ chẳng
bao giờ ghi chép lại. Ông thường đùa rằng nếu ông mà chép lại thơ của mình thì
bây giờ có thể bán được một núi tiền. Buổi chiều, ông thường chống gậy ba
toong đi dạo một hai vòng quanh sân nhà. Ông nói còn chút sức khỏe thì cố
gắng đi lại một chút cho chân tay đỡ tù túng lại khỏe người.
Ông em lúc nào cũng suy nghĩ tích cực như vậy đấy. Trong nhà, ông lúc nào
cũng bênh em mỗi khi bố mẹ có ý định trách phạt. Chính vì vậy mà em lại càng yêu ông nhiều hơn. 40