TOP 53 Bài văn tả mẹ hay nhất, đặc sắc nhất | Tập làm văn 5

Khi viết bài văn tả mẹ, tả má, các em cần làm nổi bật lên vẻ đẹp về hình dáng, tính cách, thói quen của người mẹ vô vàn kính yêu. Mời các em cùng tham khảo bài viết dưới đây để có thêm nhiều vốn từ, biết cách chắt lọc những ý hay, để dễ dàng làm nổi bật tình yêu thương vô bờ bến mà mẹ dành cho con. Tài liệu được sưu tầm và soạn thảo dưới dạng file PDF để gửi tới các bạn cùng tham khảo, ôn tập đầy đủ kiến thức, chuẩn bị cho các buổi học thật tốt. Mời bạn đọc đón xem!

Chủ đề:

Tập làm văn 5 717 tài liệu

Môn:

Tiếng Việt 5 1.2 K tài liệu

Thông tin:
28 trang 1 tuần trước

Bình luận

Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để gửi bình luận.

TOP 53 Bài văn tả mẹ hay nhất, đặc sắc nhất | Tập làm văn 5

Khi viết bài văn tả mẹ, tả má, các em cần làm nổi bật lên vẻ đẹp về hình dáng, tính cách, thói quen của người mẹ vô vàn kính yêu. Mời các em cùng tham khảo bài viết dưới đây để có thêm nhiều vốn từ, biết cách chắt lọc những ý hay, để dễ dàng làm nổi bật tình yêu thương vô bờ bến mà mẹ dành cho con. Tài liệu được sưu tầm và soạn thảo dưới dạng file PDF để gửi tới các bạn cùng tham khảo, ôn tập đầy đủ kiến thức, chuẩn bị cho các buổi học thật tốt. Mời bạn đọc đón xem!

302 151 lượt tải Tải xuống
2 Dàn ý & 53 bài văn Tả người lớp 5 hay
nhất
Dàn ý tả người mẹ của em
a) Mở bài: Giới thiệu về mẹ của em
b) Thân bài:
- Miêu tả ngoại hình của mẹ:
Mẹ của em tên là gì? Năm nay bao nhiêu tuổi? Công việc của mẹ là gì?
Mẹ em có chiều cao, cân nặng khoảng bao nhiêu? Điều đó tạo nên một vóc
dáng, dáng hình như thế nào?
Nước da của mẹ em có màu gì? Màu sắc đó nhờ đâu mà có?
Mái tóc của mẹ dài đến đâu, được tạo kiểu gì, nhuộm màu gì? Bình thường
mẹ sẽ để tóc như thế nào?
Khuôn mặt của mẹ có hình dáng như thế nào? Có hợp với kiểu tóc không?
Đôi mắt của mẹ có màu gì, hình dáng ra sao? Mẹ thường dùng ánh mắt như
thế nào để nhìn em?
Đôi môi, nụ cười của mẹ có đặc điểm gì? Nụ cười ấy truyền cho em những
cảm xúc gì?
Đôi bàn tay của mẹ có đặc điểm gì? Khi cầm tay mẹ, em có những suy nghĩ
và cảm xúc ra sao?
Trang phục thường ngày của mẹ có đặc điểm gì? Khi có sự kiện đặc biệt thì
mẹ thay đổi ra sao?
- Miêu tả hoạt động của mẹ:
Hằng ngày ngoài công việc ở cơ quan thì mẹ phải làm những công việc gì?
Mẹ có dành thời gian để trò chuyện, tâm sự và chơi với em không?
Mẹ có bao giờ than thở, kêu ca về sự vất vả của mình không?
c. Kết bài:
Tình cảm của em dành cho mẹ
Những lời chúc tốt đẹp của em dành cho mẹ
Bài văn Tả mẹ hay nhất
Mẹ em là một người phụ nữ dịu dàng và giàu tình yêu thương. Mẹ năm nay ngoài
bốn mươi tuổi, nhưng dáng mẹ vẫn rất nhanh nhẹn. Mái tóc đen dài của mẹ đã điểm
vài sợi bạc, dấu hiệu của những năm tháng vất vả vì gia đình. Khuôn mặt mẹ hiền từ
với đôi mắt sáng lấp lánh, luôn tràn đầy sự ân cần.
Mỗi ngày, mẹ luôn dậy sớm để lo cho cả nhà. Đôi bàn tay mẹ khéo léo chuẩn bị từng
bữa cơm ngon và chăm sóc em từng chút một. Dù công việc của mẹ bận rộn, nhưng
mẹ luôn dành thời gian dạy em học và trò chuyện cùng em. Khi em buồn, vòng tay
ấm áp của mẹ như xóa tan mọi lo lắng.
Mẹ là người thầy đầu tiên dạy em cách yêu thương và sẻ chia với mọi người. Mỗi
câu chuyện mẹ kể đều là những bài học ý nghĩa về cuộc sống. Nhờ có mẹ, em hiểu
rằng tình yêu thương là điều quý giá nhất trong cuộc đời này.
Em yêu mẹ không chỉ vì mẹ đã nuôi em khôn lớn, mà vì mẹ là ánh sáng rực rỡ nhất
dẫn lối cho em trên mọi chặng đường. Mẹ mãi là niềm tự hào lớn lao của em.
Tả mẹ của em
Mỗi ngôi nhà ban đầu chỉ là một nơi xa lạ, nhưng nhờ có sự hiện diện của mẹ, mà
trở thành một tổ ấm đúng nghĩa.
Mẹ của em năm nay 42 tuổi, hiện làm nghề bán cá ở chợ. Mẹ đã gắn bó với công
việc này từ hồi chưa kết hôn, đến nay thấm thoát cũng đã gần 20 năm rồi. Mẹ có
dáng người hơi thấp nhưng hơi mập, rắn chắc. Công việc của mẹ phải thường
xuyên bưng vác các thùng xốp đựng cá có cả nước nên người mẹ rất khỏe và rắn
rỏi. Khuôn mặt của mẹ phúc hậu lắm. Nước da của mẹ khá trắng, nên lúc nào cũng
thấy rõ hai gò má ửng hồng lên khi ngại ngùng. Đôi mắt của mẹ là mắt một mí, lúc
nào cũng híp híp lại như vầng trăng rằm. Kết hợp với hai cái má phúng phính và
khuôn miệng nhỏ, trông mẹ thật là đáng yêu. Mẹ là người rất giản dị và tiết kiệm.
Điều đó thể hiện rõ từ ngoại hình đến cách sinh hoạt. Đã rất nhiều năm rồi mẹ chưa
làm tóc, lúc nào cũng để mái tóc đen dày dài nguyên bản, rồi búi gọn ở sau đầu. Áo
quần của mẹ cũng rất ít khi mua mới, ngay cả cái túi đựng tiền ở chợ đã sứt chỉ mà
mẹ còn may lại để dùng tiếp. Những món trang sức, mĩ phẩm của mẹ cũng rất ít,
chẳng mấy khi dùng cả. Nhưng dù vậy, mẹ lại chẳng tiếc bất cứ thứ gì với người
thân của mình cả. Em và anh trai được mẹ mua áo quần, giày dép mới thường
xuyên. Mẹ cũng mua các món ăn ngon để tẩm bổ cho mọi người nữa. Sáng sáng
mẹ phải dậy sớm để ra chợ đầu mối lấy hàng rồi ra chợ bán. Nhưng khi tan chợ về
nhà, mẹ vẫn bận rộn cơm nước, dọn dẹp nhà cửa chứ chẳng đi nghỉ ngay. Sự chăm
chỉ và hi sinh ấy của mẹ đã giúp ngôi nhà lúc nào cũng sạch sẽ và ngăn nắp.
Mẹ của em chẳng xinh đẹp, dịu dàng như mẹ của các bạn. Mẹ hơi luộm thuộm, lại
ăn to nói lớn, không thích cắm hoa, làm bánh. Nhưng đối với em, chẳng có bất kì ai
hay bất kì thứ gì trên thế giới này có thể tuyệt vời hơn mẹ của em cả.
Bài văn tả mẹ điểm cao
Mẹ là cô giáo đầu tiên và cũng là cô giáo mà em biết ơn, kính trọng nhất.
Năm nay mẹ của em gần 40 tuổi rồi và hiện là một người làm nội trợ ở nhà. Gọi là
nội trợ, nhưng thật ra tất cả mọi việc lớn nhỏ ở nhà đều do một tay mẹ sắp xếp. Mẹ
tất bật từ sớm đến khuya để chăm lo cho bố con em, cho ngôi nhà và vườn rau,
chẳng có ngày nghỉ. Mặc dù vậy, mẹ vẫn luôn đối xử với em bằng sự dịu dàng, lắng
nghe và quan tâm. Vì thường ở nhà và làm việc nhà nên trang phục của mẹ là
những bộ pijama tối màu, có mặc thêm chiếc tạp dề ở trước. Dù vậy cũng chẳng thể
che lấp được vẻ đẹp của mẹ. Mẹ có dáng người mảnh mai, thon thả và nước da
trắng hồng. Khuôn mặt của mẹ tròn đầy, phúc hậu. Nổi bật nhất có lẽ là đôi mắt tròn
sâu thẳm như hồ nước mùa thu, cùng nụ cười tươi rạng rỡ. Khi nói chuyện, mẹ luôn
nhìn thẳng vào mắt người khác, giúp người đó thêm tự tin và có cảm giác được
quan tâm, chú ý. Ngày ngày, mẹ giúp ngôi nhà được sạch sẽ, gọn gàng, giúp bố con
em có những bữa cơm thật ngon và bổ dưỡng. Ngoài ra, mẹ còn là một cô giáo giỏi,
dạy cho em rất nhiều kiến thức bổ ích. Mẹ dạy em nấu ăn, dạy em trồng cây và
chăm sóc khu vườn, dạy em những điều hay lẽ phải để là một công dân gương
mẫu.
Đối với em, mẹ tựa như một mặt trời nhỏ của gia đình, lúc nào cũng dịu dàng và ấm
áp. Nhờ có mẹ mà ngôi nhà mới thực sự trở thành tổ ấm cho bố con em mong muốn
trở về sau một ngày dài.
Bài văn tả mẹ
"Mẹ là duy nhất trên đời
Mẹ đã quá vất vả rồi
Người dũng cảm tuyệt vời là mẹ, mẹ ơi
Giờ con lớn khôn rồi
Và con sẽ nên người
Thành người tốt trên đời, mẹ tự hào sớm thôi"
Mỗi khi ngân nga lời bài hát "Chưa bao giờ mẹ kể" tôi lại nhớ tới mẹ tôi, một người
phụ nữ tần tảo, luôn cố gắng chăm chút từng tí một cho gia đình, và mẹ cũng là
người tôi yêu nhất. Mẹ đã rất vất vả để lo cho tôi và hai em của của tôi, hôm nào mẹ
cũng đi sớm về khuya, sau khi đi làm về lại phải nấu cơm cho cả gia đình. Mặc dù
thế nhưng mẹ vẫn có thời gian giảng bài cho tôi, chơi với ba chị em tôi, vì vậy nên
tôi rất yêu mẹ.
Mẹ tôi nay đã gần 40 tuổi, hiện đang là nhân viên kế toán tại công ty Viễn thông
FPT. Mẹ có một nụ cười toả nắng, mang đến niềm vui cho mọi người. Dáng người
của mẹ khá cân đối, xinh xắn cùng mái tóc ngắn ngang vai suôn mượt. Khuôn mặt
mẹ hình trái xoan, cùng đôi mắt đen long lanh. Đôi bàn tay mẹ hằn lên vết chai sạn,
làn da mẹ đã có những nếp nhăn hiện lên sự vất vả, khó nhọc của mẹ. Nụ cười tươi
cùng giọng nói trầm ấm của mẹ mỗi khi giảng bài cho tôi thật tuyệt vời. Mẹ là một
người phụ nữ hiền hậu, thích cười nhưng những lúc tôi hư, không ngoan thì mẹ có
hơi nghiêm khắc. Mẹ thích đọc những cuốn sách hay như: Vô Cùng Tàn Nhẫn, Vô
Cùng Yêu Thương, Con Nghĩ Đi, Mẹ Không Biết!,... và vô vàn những cuốn sách
khác, ngoài thích đọc sách ra, mẹ còn thích nghe nhạc nữa. Điềm đạm và hoà đồng
là tính cách của mẹ đối với bạn bè, người thân và đồng nghiệp. Hằng ngày, mẹ đều
phải dậy sớm từ 5 giờ sáng để dọn dẹp nhà cửa, đi chợ và nấu ăn cho cả nhà. Mẹ
chăm chút đến từng bữa ăn, giấc ngủ cho mọi người trong gia đình. Mẹ vừa phải
chuẩn bị cho em bé đến lớp lại phải đưa đón chúng tôi đi học. Mặc dù rất bận nhưng
mẹ vẫn có thời gian chơi với chúng tôi. Mẹ lúc nào cũng quan tâm và nhắc nhở tôi
phải đeo khẩu trang khi ra ngoài đường, mặc áo chống nắng và bôi kem chống
nắng,...Kỉ niệm tôi nhớ nhất là khi tôi cùng mẹ đi biển Hạ Long, cùng tắm biển, cùng
dạo chơi và cùng nhặt những vỏ sò, vỏ ốc để làm quà lưu niệm cho gia đình.
Tôi muốn nói với mẹ rằng: "Mẹ ơi, con yêu mẹ nhiều lắm!". Tôi sẽ cố gắng xứng
đáng là con ngoan trò giỏi để mẹ vui lòng.
Tả người mẹ của em
Mỗi ngày khi thức dậy, em sẽ ngay lập tức được chào đón bởi một thiên thần. Đó
chính là mẹ của em.
Mẹ của em năm nay 35 tuổi, và đang làm công việc bán hàng online. Mẹ có vóc
người nhỏ nhắn, hơi gầy một chút. Nhưng nhờ có nước da trắng hồng và gương
mặt thanh tú, nên trông mẹ xinh xắn lắm. Khuôn mặt của mẹ khá nhỏ, nổi bật với đôi
mắt to tròn và cái miệng chúm chím. Khi mẹ cười tươi, sẽ xuất hiện cái lúm đồng
tiền nhỏ bên má trái, khiến nụ cười ấy thêm phần duyên dáng. Mẹ thường để kiểu
tóc ngắn đến cằm, hơi cụp vào một chút và có để mái. Mẹ bảo như vậy sẽ giúp che
khuyết điểm trên khuôn mặt, nhưng em thấy dù mẹ có vén hết tóc lên thì vẫn rất
đẹp. Vì chủ yếu làm việc ở nhà, nên trang phục của mẹ luôn là những bộ quần áo ở
nhà đơn giản và hầu như không hề trang điểm. Suốt ngày mẹ bận bịu kiểm tra hàng
hóa rồi trả lời tin nhắn của khách. Có những hôm đã 11 giờ khuya, mẹ vẫn còn ngồi
gói hàng. Dù vậy, mẹ vẫn chăm lo chu đáo cho cả nhà. Lúc nào nhà em cũng sạch
sẽ và tươm tất. Bữa cơm cũng luôn nóng hổi và thơm ngon. Mẹ thật là giỏi. Bây giờ,
em đã lớn, nên đã có thể giúp mẹ được nhiều việc hơn. Em thích nhất, là những tối
học bài xong, sẽ sang cùng mẹ gói hàng. Vừa làm, em vừa kể cho mẹ nghe chuyện
ở lớp. Mẹ sẽ chăm chú lắng nghe và nhìn em bằng ánh mắt dịu dàng, trìu mến. Còn
bố sẽ ngồi ở bên cạnh, thỉnh thoảng chêm vào những câu bông đùa khiến hai mẹ
con cười khoái chí. Đó là khoảnh khắc mà em trông đợi nhất trong ngày.
Em mong rằng, ngày nào gia đình em cũng trải qua bình yên và hạnh phúc như thế.
Bởi nụ cười của mẹ là món quà tuyệt vời nhất đối với em.
Tả mẹ lớp 5
Mẹ ơi thương mấy cho vừa
Ơn sâu nghĩa nặng sớm trưa tảo tần.
Mỗi dịp đến sinh nhật của mình, em lại nhớ mẹ, thương mẹ nhiều hơn. Bởi vào ngày
đó, người đã mang nặng đẻ đau sinh ra em, và vất vả sau ngày đó để nuôi em khôn
lớn nên người. Sinh nhật là dịp để em tưởng nhớ và gửi lời cảm ơn đến mẹ: “Cảm
ơn mẹ đã sinh ra con.”
Năm nay mẹ em đã ngoài 35 tuổi nhưng trông mẹ vẫn đẹp như các cô gái còn son
trẻ. Mẹ em có dáng người nhỏ nhắn, mảnh khảnh. Mái tóc mẹ dài ngang vai, đen
óng và rạng ngời thanh xuân. Mẹ có nước da màu bánh mật rám nắng rất khỏe
khoắn. Trên má mẹ xuất hiện vài đốm đồi mồi tròn nhỏ nhạt màu, giống hệt cái đồi
mồi trên má bà ngoại. Đốm đồi mồi của ngoại đậm hơn, khi mẹ già, chắc cái đốm
đồi mồi của mẹ cũng sẽ đậm như của ngoại.
Mẹ em là cô giáo tiểu học. Mỗi sáng, mẹ mặc áo dài, đeo cặp táp, chở em trên chiếc
xe đạp sơn màu xanh da trời đến trường. Em thích ngắm nhìn mỗi khi mẹ nghiêng
đầu soạn bài bên trang giáo án. Đôi mắt màu nâu dịu dàng và say mê theo từng nét
bút. Đuôi mắt khi cười sẽ hằn lên những vết chân chim. Đôi mắt màu nâu ấy thường
ánh lên những ấm áp như tia nắng mặt trời mỗi khi mẹ cười vui, khi em làm việc tốt.
Đôi mắt ấy cũng chan chứa nỗi buồn và long lanh những giọt nước mắt mỗi khi mẹ
buồn lòng vì em phạm lỗi. Mỗi khi mẹ ngồi soạn bài, tay cầm bút, tập trung bên giáo
án, đôi môi nhỏ hơi mím lại, mái đầu nghiêng nghiêng, những lọn tóc đen nhánh rũ
trên vai mềm mại. Mẹ có bàn tay đẹp lắm. Đó không phải là bàn tay búp măng, cũng
không phải những ngón tay ngòi viết. Tay của mẹ thon thả với những ngón tay gầy
gầy xương xương. Lòng bàn tay vốn dĩ rất mềm mại nhưng luôn ráp vì bụi phấn
bảng. Bụi phấn đã theo tay mẹ mười mấy năm mà dường như mẹ có rửa tay bao
nhiêu lần cũng không thể sạch hoàn toàn.
Mẹ em là một cô giáo nghiêm khắc, trong tà áo dài thướt tha, dáng mẹ hiền dịu là
vậy, mà học trò nào cũng sợ mẹ. Sợ nhưng rất thương. Có lần, mẹ nhận được lá
thư anh học trò cũ, báo rằng vì hoàn cảnh gia đình, anh phải nghỉ học lên thành phố
mưu sinh, em thấy mẹ rơi nước mắt. Những người học trò ấy sau này lớn một
chút, biết tự bôn ba ra đời, biết tìm cho mình một lối đi, lại tìm về lối cũ thăm nhà cô
giáo cũ. Anh học trò có lần đến nhà, giấu trong ngăn tủ một cành hoa hồng. Em hỏi
anh làm gì đó, anh cười bảo, “hoa hồng tặng cô, cô nghiêm quá, đến giờ vẫn sợ,
không dám đưa tận tay”.
Mẹ về, em chạy ra đón ở ngõ:
– Mẹ ơi, mẹ ơi, anh học trò bỏ một bông hoa hồng trong ngăn tủ, nói là mừng mẹ
ngày Nhà giáo Việt Nam!
Mẹ nhìn hai anh em, cười thật hiền và thật hạnh phúc.
Những ngày trời nắng chang chang, mẹ đi dạy về, mồ hôi ướt tóc mai, hai gò má đỏ
bừng. Những ngày trời mưa dột từng góc một trong nhà, mẹ phải lo chèn lại cái cửa
bếp lỏng lẻo, dùng xô chậu hứng những chỗ dột. Mẹ nấu nước nóng để tắm rửa cho
các con. Ngày đông lạnh, ba mẹ con nằm với nhau trên chiếc giường, trong cái chăn
thật ấm. Thằng nhóc em của em nhét cái mông của nó vào giữa em và mẹ, cố lấn
cho được một chỗ ngay giữa, miệng thì xua em: “Xê ra, xê ra, chật chội quá, chật
chội quá!” Em cũng lì, không chịu thua, hai chị em nhất quyết bâu lấy mẹ. Những lúc
ấy, ôm chặt mẹ, em thích hít hà mùi hương của mẹ. Mẹ không dùng nước hoa,
nhưng mẹ thơm lắm. Một mùi hương rất lạ, dịu nhẹ và ấm áp. Em thấy mình được
yêu thương, ngay khi ôm mẹ và nghe mùi của mẹ nhẹ nhàng chui vào mũi, ngay khi
bàn tay chừng như không bao giờ thôi ráp vì phấn viết bảng của mẹ vỗ về ôm lấy
em.
Những đêm mùa đông lạnh, gió rít ngoài cửa sổ, em thường sợ bóng tối, thức giấc
nửa chừng. Mỗi lần như vậy em lại quay sang mẹ, gọi khe khẽ, run run:
– Mẹ ơi, mẹ ôm con với…
Mẹ dịu dàng đưa tay xoa đầu em, những ngón tay luồn vào tóc em mân mê từng
sợi, nhè nhẹ như vỗ về. Ngón tay mẹ còn động đậy giữa những lọn tóc, bàn tay mẹ
còn mơn man xoa đầu, là em yên tâm mẹ hãy còn thức, rồi cứ thế bình an mà chìm
vào giấc ngủ trở lại.
Mẹ có những mối lo toan của người lớn, nên không phải lúc nào cũng vui cười và
dịu dàng được với em. Có lúc em thấy mẹ nằm ở võng thở dài buồn bã, nhắm mắt
để giấu những giọt nước mắt vòng quanh mi. Có lúc em bị đòn đau vì làm bài sơ
suất, vì không chịu mở cửa sổ phòng riêng cho thoáng mát như lời mẹ dặn. Những
lúc bị la mắng như vậy, em giận mẹ lắm, viết đầy trong quyển nhật ký những lời
trách móc. Lớn một chút rồi, em mới hiểu, người lớn thật nhiều gánh lo toan, những
tâm sự mà trẻ con không thể hiểu. Và như vậy, thật khó để một người lớn luôn luôn
dịu
dàng lắng nghe con trẻ. Em nhớ lời cô nhà văn đã viết thật hay: “Là con nít, đôi khi
phải biết thứ tha cho những lỗi lầm của người lớn.”
Em còn nhỏ lắm, và em còn may mắn, vì có mẹ kề bên mỗi ngày, dù là khi dịu dàng
ấm áp, hay lúc mắng chửi răn đe. May mắn là khi em còn được có mẹ, được gọi
tiếng Mẹ ơi! Mẹ là người bạn lớn, là người dẫn đường, cũng là người duy nhất đủ
bao dung đón em vào lòng sau mỗi lần té ngã. Ôm mẹ là ôm cả bình yên.
Sau này em sẽ lớn, mẹ sẽ già đi, lời hứa năm nào em hứa với mẹ, “khi con đi làm
rồi, có tiền, con sẽ đưa mẹ đi du lịch khắp thế giới”, lời hứa ấy, không biết mẹ có đợi
để em thực hiện được.
Em nghe lời sư ông và cô giáo dạy, mỗi lần soi mình trong gương, em thấy mắt em
là mắt mẹ, tóc em là tóc mẹ. Cảm ơn mẹ vì đã sinh ra em, đã cho em một hình hài.
Em sẽ trân trọng, nâng niu, sẽ yêu như yêu mẹ, cũng giống như lòng mẹ yêu em.
Chiều nay đi học về, em sẽ ôm lấy mẹ, nhìn vào mắt mẹ và nói: “Mẹ ơi, mẹ biết gì
không?” Mẹ sẽ cười, hơi nhíu mày băn khoăn: “Biết gì?”
- “Biết là con yêu mẹ.”
Bài văn tả mẹ lớp 5
Thật tự hào và hạnh phúc biết bao khi mẹ của em cũng chính là cô giáo mầm non -
giáo viên đầu đời của em.
Năm nay mẹ em đã tròn 40 tuổi và có gần 20 năm gắn bó với nghề giáo viên mầm
non. Mẹ có dáng người nhỏ bé và hơi gầy, nhưng vẫn rất khỏe. Mẹ có thể một tay
bế học sinh của mình, tay còn lại quét lớp, xếp đồ chơi cho ngăn nắp. Da của mẹ
trắng hồng nhưng hơi khô, đôi bàn tay mùa đông thường bị bong da vì phải tiếp xúc
nhiều với nước. Khuôn mặt của mẹ có dáng trái xoan, phần trán hơi ngắn nên mẹ
thường để tóc mái bằng để che bớt đi. Đôi mắt của mẹ là mắt một mí, lúc nào cũng
đeo một cặp kính cận để nhìn rõ hơn. Vì đặc thù nghề nghiệp, nên mẹ của em
chẳng trang điểm khi đi làm, sợ dính son vào các bạn nhỏ. Trang phục của mẹ cũng
là những bộ quần áo đồng phục màu xanh dương đơn điệu. Mái tóc cũng được tết
lại gọn gàng hoặc búi lên phía sau đầu. Chỉ khi có dịp quan trọng đi đâu, mẹ mới
xõa tóc ra và trang điểm. Lúc đó, em thấy mẹ trông thật đẹp biết bao nhiêu, chẳng
kém các diễn viên trên tivi đâu. Công việc là giáo viên mầm non nên mẹ em luôn
phải đến trường từ sớm và trở về nhà tối muộn. Dù vậy, mẹ vẫn luôn cố dành nhiều
thời gian nhất cho gia đình. Bố là người nấu cơm cho cả nhà, thì mẹ sẽ rửa bát. Sau
đó bổ hoa quả rồi ngồi ăn, trò chuyện với cả nhà.
Có thể mẹ của em chưa hoàn hảo trong mắt những người xung quanh. Nhưng với
em thì mẹ chính là mặt trời hoàn mĩ nhất, vừa ấm áp lại xinh đẹp. Chẳng thể nào mà
em sống được nếu như thiếu đi mặt trời nhỏ ấy dù chỉ một ngày.
Bài văn mẫu Tả mẹ yêu quý của em chi tiết
Tả người mẹ của em – Mẫu 1
“ - À mẹ ơi có con dế
Luôn trong bao diêm con đây
Mở ra là con thấy ngay
Con yêu mẹ bằng con dế”
Lời thơ trong bài “Con yêu mẹ” của Xuân Quỳnh cho thấy tình cảm của đứa con
dành cho người mẹ thật hồn nhiên, mà chân thành. Với em, mẹ có vai trò vô cùng
quan trọng.
Năm nay, mẹ của em bốn mươi tuổi. Dáng người thanh mảnh. Mái tóc dài đen
nhánh. Đôi mắt sáng như những vì sao. Đôi bàn tay đã có nhiều vết chai sần. Mẹ có
một khuôn mặt phúc hậu. Ai nhìn cũng cảm thấy quý mến. Nụ cười của mẹ thật rạng
rỡ và ấm áp.
Mẹ của em là một bác sĩ. Công việc của mẹ rất vả vả. Nhưng mẹ luôn dành thời
gian cho gia đình. Mẹ không chỉ giỏi việc nước, mà còn đảm việc nhà nữa. Mọi công
việc trong gia đình đều do bàn tay của mẹ chăm lo. Những bữa cơm gia đình đều
ấm áp tiếng cười. Khi rảnh rỗi, mẹ thường sáng tạo ra những món ăn độc đáo. Mặc
dù mẹ rất dịu dàng, nhưng cũng có lúc nghiêm khắc.
Tình mẹ giống như biển cả rộng lớn. Em rất yêu thương người mẹ của mình. Em
cũng mong mẹ luôn khỏe mạnh và vui vẻ để có thể ở bên cạnh em thật lâu.
Tả người mẹ của em – Mẫu 2
Có lẽ khi còn nhỏ ai cũng được nghe câu hát ru, hay những vần thơ: “Con dù lớn
vẫn là con của mẹ. Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con”. Và trong bài văn này, em sẽ
viết về người mẹ tuyệt vời của em – người luôn yêu thương con mình bằng cả cuộc
đời.
Năm nay, mẹ em đã gần bốn mươi tuổi. Tuy vậy, nhưng dấu vết của thời gian cũng
không làm mất đi vẻ xinh đẹp của mẹ. Mẹ em không cao lắm. Dáng người khá đầy
đặn. Mái tóc mẹ vẫn còn rất dày và đen bóng. Dường như em được thừa hưởng
nước da trắng hồng từ mẹ. Khi nhìn vào khuôn mặt của mẹ, ai cũng cảm thấy quý
mến. Các bác hàng xóm thường bảo đó là một khuôn mặt phúc hậu.
Mẹ là một giáo viên dạy môn Toán. Công việc của mẹ rất bận rộn. Nhưng mẹ vẫn
luôn quan tâm đến gia đình. Mỗi bữa cơm của mẹ đều gửi gắm tình yêu thương.
Cuối tuần, mẹ sẽ dạy em học, hoặc đưa em đi chơi. Mẹ rất dịu dàng, nhưng cũng rất
nghiêm khắc. Mỗi lần em mắc lỗi, mẹ đều nhắc nhở.
Cô giáo em nói: “ Trong tất cả các kì quan thì trái tim người mẹ là kì quan vĩ đại
nhất”. Em sẽ cố gắng học tập thật tốt để mẹ luôn cười mẹ nhé. Mẹ à! Con yêu mẹ.
Tả người mẹ của em – Mẫu 3
“Những ngôi sao thức ngoài kia
Chẳng bằng mẹ đang thức vì chúng con.
Đêm nay con ngủ giấc tròn
Mẹ là ngọn gió của con suốt đời”
Cứ mỗi lần nghe những câu thơ này của nhà thơ Trần Quốc Minh vang lên, em lại
cảm thấy thật cảm động.
Năm nay, mẹ em bốn mươi tuổi. Mẹ có dáng người khá mảnh mai. Nước da ngăm
đen đã bị rám nắng. Mái tóc của mẹ dài ngang lưng đã bị cháy nắng ngoài đồng
ruộng, nắng chói để đem lại cho em một cuộc sống ấm no. Khi đi làm mẹ thường búi
tóc lên, để lộ ra mấy cọng tóc xoăn trông thật duyên dáng. Đi với mái tóc ấy chính là
khuôn mặt hình trái xoan của mẹ. Vầng trán của mẹ cao rộng, có lúc nheo lại lộ vẻ
suy tư. Năm tháng, thời gian đã hằn lên khuôn mặt mẹ những nếp nhăn nho nhỏ.
Nhưng thời gian cũng không thể xóa nhòa được nét dịu hiền, phúc hậu trên khuôn
mặt ấy. Đôi mắt mẹ đen láy thấm đượm sự bao dung, trìu mến. Người ta thường nói
“Đôi mắt là cửa sổ của tâm hồn” quả là không sai. Nhìn vào đôi mắt mẹ, em có thể
đoán được những suy nghĩ trong mẹ. Những lúc em làm được việc tốt đôi mắt ấy
hạnh phúc như cười. Và cũng từng đỏ hoe khi mỗi lần em làm điều sai trái. Nhìn vào
đôi mắt mẹ, em tự trách mình vì đã làm mẹ buồn. Cùng với đôi mắt mẹ là cặp lông
mi dài và đôi chân mày lá liễu dày. Mũi mẹ cao cao, cái miệng nho nhỏ, khi cười để
lộ hàm răng trắng, đều như hạt bắp.
Em yêu nhất là đôi bàn tay của mẹ. Đôi bàn tay đầy nghị lực đã nuôi em khôn lớn
đến chừng này. Bàn tay ấy đã bị bao sậm, hằn những vết nứt nẻ. Bao nhiêu vết là
bấy nhiêu vất vả gian lao của mẹ. Đôi bàn chân cũng vậy, nó cũng đã bị nứt nẻ.
Những khi trời trở lạnh, đôi bàn chân ấy lại đau, nhức khiến mẹ phải ngâm vào
nước muối. Đôi vai mẹ gầy đã trở bao nhiêu là mưa nắng. Nhìn tất cả những thứ ấy
em cảm thấy yêu mẹ thật nhiều, thật nhiều.
Nhìn bàn tay mẹ chăm sóc từng đám lúa, luống rau, em cảm thấy mẹ yêu cây cỏ
đến chừng nào. Mẹ là một người mà không thể thiếu trong gia đình. Hằng ngày, mẹ
như một cô tấm với những công việc như nấu ăn, giặt giũ, dọn nhà… thật nhanh
nhẹn, gọn gàng. Dù nhà cửa có bề bộn đến mấy, mà nếu được bàn tay siêng năng
của mẹ thì sẽ trở nên gọn gàng. Vì lo cho cuộc sống của gia đình mà mẹ chẳng bao
giờ rảnh rỗi cả, hết việc nhà rồi lại làm ruộng.
Mẹ là một người luôn dành trọn mọi sự yêu thương và lo toan cho em. Lúc em làm
điều gì sai trái, mẹ không la mắng gì đâu mà mẹ dạy em những điều hay lẽ phải,
khiến em luôn ghi nhớ trong lòng. Tuy mẹ bận rộn lắm nhưng mẹ vẫn luôn quan tâm
tới công việc học hành của em. Lúc em đau ốm, mẹ là bàn tay ấm áp, che chở cho
em vượt qua.
Đối với mọi người trong làng xóm, mẹ rất hòa nhã, cởi mở với họ nên ai cũng quý
mến mẹ. Trong công việc, mẹ rất nhiệt tình nên mỗi lần đi dặm hay gặt lúa thì ai
cũng kêu mẹ đi.
Người mẹ thân yêu của em là như vậy đó, mẹ là một người rất yêu thương đứa con
của mình. Em yêu mẹ lắm! Yêu mẹ rất nhiều. Em tự nhủ rằng sẽ cố gắng học tập
thật giỏi để trở thành con ngoan, trò giỏi, cháu ngoan Bác Hồ, mai sau đền đáp công
ơn to lớn của mẹ đã bao năm chăm lo cho em từ miếng ăn đến giấc ngủ.
“Mẹ như biển cả mênh mông
Con luôn ghi nhớ công ơn của người”.
Tả người mẹ của em – Mẫu 4
Mỗi ngày em luôn thành kính yêu thương và biết ơn mẹ của mình. Bởi mẹ em là
người phụ nữ tuyệt vời nhất trên thế giới này.
Năm nay mẹ em khoảng bốn mươi tuổi. Hiện nay, mẹ đang là một nhân viên của
nhà máy chế biến lương thực thực phẩm. Mẹ có vóc dáng nhỏ nhắn, nhưng rất khỏe
mạnh. Một mình mẹ có thể làm được mọi việc, từ nấu cơm, dọn dẹp, chăm sóc con
cái, chẳng kém gì các siêu anh hùng cả. Vì làm việc trong nhà thời gian dài, mẹ có
nước da trắng sáng. Mái tóc mẹ dài đến giữa lưng, hơi xơ một chút ở phần đuôi.
Bình thường, mẽ sẽ búi gọn tóc lên bằng một chiếc dây nhỏ. Khuôn mặt mẹ là
khuôn mặt tròn đầy đặn, phúc hậu. Với đôi mắt hạnh đen láy và hàng lông mày lá
liễu. Điều khiến em thích nhất, chính là nụ cười tươi tỏa nắng của mẹ. Nó như là
một mặt trời thu nhỏ vậy. Thường ngày, mẹ luôn ăn mặc giản dị giống như tính cách
của mẹ vậy. Tuy mộc mạc, nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp đằm thắm, ngọt ngào.
Là một người phụ nữ nông thôn Việt Nam điển hình. Mẹ vừa đảm việc nước, lại đảm
việc nhà. Em luôn cảm nhận được tình yêu thương nồng nàn của mẹ qua mọi thứ.
Từ những chiếc áo được giặt sạch, gấp gọn trong tủ. Từ những bữa cơm ngon lành.
Từ những món quà nhỏ vào các dịp đặc biệt. Từ những cái ôm dịu dàng, những
đêm thức trắng chăm sóc khi em ốm. Tất cả thật giản dị mà quý giá biết bao nhiêu.
Em luôn cảm thấy hạnh phúc và tự hào khi được là con của mẹ. Em sẽ cố gắng hơn
nữa, để có thể trở thành niềm tự hào nhỏ của mẹ.
Tả người mẹ của em – Mẫu 5
“Riêng mặt trời chỉ có một mà thôi. Và mẹ em chỉ có một trên đời”. Giai điệu của câu
hát cất lên khiến lòng em không khỏi bồi hồi, xao xuyến nghĩ về người mẹ kính yêu
của mình. Trong gia đình, người mà em yêu quý nhất đó chính là mẹ em, người giữ
hơi ấm hạnh phúc, và tình yêu thương cho cả gia đình. Em yêu mẹ của em biết
chừng nào!
Mẹ em năm nay đã ngoài ba mươi tuổi. Mẹ có một thân hình nhỏ nhưng cao ráo. Mẹ
em có một khuôn mặt trái xoan vô cùng hiền lành và phúc hậu. Gương mặt mẹ em
đã có nhiều chân chim, do thời gian và mưa nắng dãi dầu, cũng một phần là vì sự
vất vả mưu sinh cho cuộc sống của gia đình em. Mái tóc mẹ em đen mượt và được
để dài, lúc nào cũng được mẹ em búi hoặc buộc một cách vô cùng gọn gàng. Mái
tóc mẹ em lúc nào cũng thoang thoảng mùi đinh hương, bồ kết. Do mẹ em là một
người phụ nữ sống khá truyền thống nên mẹ không hay dùng các loại dầu gội đầu
hiện đại. Bàn tay mẹ gầy gầy xương xương, nhưng chính đôi bàn tay lại ngày qua
ngày, tháng qua tháng chăm sóc cho em từng bữa ăn tới giấc ngủ. Em thích nhất là
ngắm nhìn nụ cười của mẹ. Nụ cười tỏa rạng như ánh bình minh, nhìn mẹ cười mà
lúc nào trong lòng em cũng cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Mẹ em lúc nào cũng yêu thương và chăm sóc cho gia đình em rất chu đáo. Đôi bàn
tay gầy gầy xương xương của em, sớm nào cũng chuẩn bị những bữa ăn giàu chất
dinh dưỡng, đủ năng lượng cho một người làm việc và học tập của bố con em. Mẹ
là người vun vén, chăm lo cho từng bữa ăn tới giấc ngủ, giữ gìn hạnh phúc cho mái
ấm gia đình. Mẹ tuy hiền nhưng cũng rất nghiêm khắc trong giáo dục con cái. Mẹ
không bao giờ nuông chiều con cái quá mức mà luôn dạy, chỉ bảo cho em những bài
học về cách cư xử, về đạo lý làm người.
Mẹ là người mà em yêu quý và kính trọng nhất. Em hứa sẽ cố gắng chăm ngoan
học giỏi để mẹ luôn vui vẻ không bao giờ phải phiền lòng, buồn bã vì con cái.
Tả người mẹ của em – Mẫu 6
“Những ngôi sao thức ngoài kia
Chẳng bằng mẹ đã thức vì chúng con
Đêm nay con ngủ giấc tròn
Mẹ là ngọn gió của con suốt đời.”
Mỗi người đều có một người mẹ. Đó là một chỗ dựa tinh thần rất lớn mà ai cũng
phải đáng quý trọng. Mẹ tôi cũng vậy, mẹ luôn luôn dành tình yêu thương lớn nhất
cho chúng tôi để bù đắp nỗi mất mát về người cha.
Tôi sinh ra đã không thấy được mặt cha. Đó là sự tổn thương rất lớn. Tuy vậy,
nhưng mỗi khi ở bên mẹ, tôi cảm thấy thật hạnh phúc. Năm tôi lên một tuổi, mẹ tôi
phải đi làm thuê để kiếm tiền nuôi gia đình. Nào là đóng gạch, cuốc mướn... mẹ làm
hết. Nghĩ đến đây mà tôi rưng rưng nước mắt. Số mẹ tôi thật khổ! Mẹ làm vất vả
đến như vậy mà vẫn không đủ ăn nên mẹ phải đi làm nghề dạy trẻ. May mắn lắm
mẹ mới xin được vào một nơi ổn định.
Bàn tay mẹ tần tảo, đầy những vết chai sần. Đôi mắt thì quầng đen vì làm việc vất
vả. Nhưng tôi biết, vào những ngày Tết trong khi mọi người đang vui đùa chạy nhảy
thì mẹ lại ra ngoài vườn lặng lẽ ngồi khóc. Những giọt nước mắt chứa đọng tâm hồn
trong sáng, chung thủy của mẹ.
Mẹ thật là cao cả! Mẹ vẫn luôn dõi theo từng bước đi của tôi như một động lực giúp
tôi không ngừng học hỏi. Tôi còn nhớ có năm lúa thất (mất) mùa mẹ phải đi khuân
vác gạch thuê cho người ta để kiếm tiền. Đôi vai mẹ bị xước rất nhiều. Nhưng nó lại
chưa đựng nhiều kỷ niệm đối với tôi. Đến bây giờ, mẹ vẫn không ngừng làm việc.
Có lẽ ông trời không cho mẹ nghỉ. Tuy vậy, mẹ có một tâm hồn vẫn lạc quan, yêu
đời. Tôi thật cảm phục trước mẹ. Năm tháng qua đi, mẹ vẫn phải chịu đựng bao nỗi
đắng cay, ngọt bùi. Mẹ như là một tia sáng của đời con. Tôi biết mẹ ấp ủ trong mình
một nỗi hy vọng: “Không để cuộc đời con lại giống mình phải gây dựng cho con một
sự nghiệp”. Tôi biết vì tôi, mẹ có thể hy sinh tất cả, kể cả niềm vui. Vì thế mẹ rất
nghiêm khắc khi tôi làm sai việc.
Tôi thật khâm phục mẹ. Tôi phải phấn đấu để trở thành một người con ngoan để mẹ
khỏi buồn lòng, để đền đáp công lao sinh dưỡng của mẹ. Mẹ là một người mẹ
không giống với người mẹ nào. Trong mắt mẹ, tôi như là một hy vọng rực rỡ. Tôi
vẫn luôn ghi nhớ câu nói: “Nếu mẹ là dòng sông, con là nước thì dòng sông không
thể chảy được nếu thiếu nước”.
Tả người mẹ của em – Mẫu 7
Đối với mỗi người, tĩnh mẫu tử luôn đáng trân trọng, với tôi cũng vậy. Mẹ chính là
người mà em yêu thương nhất trong cuộc đời này.
Mẹ em năm nay đã bốn mươi tuổi. Dáng người của mẹ không cao nhưng khá cân
đối và có phần hơi đẫy đà. Khuôn mặt mẹ tròn trịa phúc hậu. Trên khuôn mặt ấy đã
ẩn hiện những nốt tàn nhang báo hiệu tuổi tác. Nổi bật trên khuôn mặt ấy là đôi mắt
to hiền dịu. Đôi mắt ấy luôn nhìn em với tất cả tình yêu thương trìu mến cho em
động lực mỗi khi gặp khó khăn. Em thích nhất là đôi bàn tay nhỏ nhắn, nhưng ấm áp
của mẹ.
Mẹ là người phụ nữ đảm đang, dịu hiền. Ngày thường dù đi làm nhưng mọi việc
trong nhà mẹ đều lo chu toàn. Năm nào mẹ cũng mua đồ mới cho em nhưng có
những bộ quần áo mẹ mặc mấy năm, em hỏi mẹ đều bảo là vì vẫn mặc được. Em
biết đó không chỉ vì là do mẹ giản dị mà còn vì mẹ muốn tiết kiệm cho gia đình cho
em được sung sướng hơn. Mẹ vô cùng tiết kiệm nhưng lại rất chiều chị em em.
Chúng em có đầy đủ những điều mình thích không thiếu một thứ. Nhưng mẹ cũng
vô cùng nghiêm khắc mỗi khi chúng em mắc lỗi, cho dù là lỗi to hay nhỏ mẹ cũng
nhất định phạt nặng để chúng em biết lỗi và nhớ sửa sai.
Em rất hạnh phúc khi có mẹ ở bên. Em mong mẹ sẽ luôn khỏe mạnh, hạnh phúc.
Từ tận đáy lòng, em muốn nói yêu mẹ thật nhiều.
Tả người mẹ của em – Mẫu 8
Từ khi chào đời, cất tiếng khóc đầu tiên, mỗi chúng ta đều được vòng tay âu yếm
của cha mẹ che chở cho đến khi trưởng thành. Đối với tôi, gia đình là trên hết. Cha
mẹ luôn quan tâm chăm sóc và bảo vệ tôi. Nhưng có lẽ người luôn luôn dành tình
cảm cho tôi nhiều nhất mãi chỉ có một. Đó chính là người mẹ kính yêu của tôi.
Mẹ tôi năm nay đã ngoài ba mươi rồi. Nhưng đối với tôi mẹ vẫn còn trẻ như phụ nữ
mười tám đôi mươi. Mẹ có dáng người thấp đậm. Mái tóc mẹ đen nhánh, dài và
chấm ngang lưng ôm lấy khuôn mặt trái xoan của mẹ. Nước da mẹ không được
trắng như bao người phụ nữ vì ngày xưa mẹ phải lao động vất vả kiếm tiền mua gạo
nuôi cả gia đình. Đôi mắt mẹ đen láy ẩn sau hàng mi dài và cong. Chiếc mũi của mẹ
tuy không cao nhưng rất hài hòa với khuôn mặt của mẹ. Làn môi đỏ hồng lúc nào
cũng nở nụ cười tươi để lộ hai hàm răng trắng muốt, rất dễ mến dễ gần. “Tần tảo
sớm hôm mẹ nuôi con khôn lớn.” Đôi bàn tay của mẹ phải làm lụng vất vả để nuôi
tôi. Mỗi khi cầm đôi bàn tay sần của mẹ, tôi thấy thương mẹ vô cùng.
Mẹ là người rất nghiêm khắc trong việc dạy dỗ con cái nên người. Tính mẹ hơi nóng
nhưng cũng có lúc mẹ rất hiền từ. Mỗi lần mẹ nói, tôi thấy mẹ như một cô giáo dạy
văn đang đứng trên bục giảng bài. Mỗi khi tôi mắc lỗi, bằng giọng nói dịu dàng,
truyền cảm, lời an ủi và động viên, mẹ đã khiến tôi nhận ra lỗi lầm của mình. Tôi nhớ
có lần được điểm mười. Vừa đi học về, tôi chạy ngay đến bên mẹ và xà lòng mẹ và
khoe: “Mẹ ơi hôm nay con được điểm mười đấy, mẹ thưởng cho con một món quà
nhé!” Mẹ cười tươi ôm chầm lấy tôi và nói: “Con gái của mẹ giỏi quá, mẹ thưởng
cho con này!” Mẹ vừa nói vừa hôn lên má tôi một cái. Mẹ ôm chặt tôi vào lòng. Vòng
tay mẹ ấm áp như ngọn lửa hồng sưởi ấm trái tim tôi. Cũng có lần tôi bị điểm kém,
trên khuôn mặt của mẹ không còn nụ cười của mọi ngày nữa. Mà giờ đây gương
mặt mẹ trùng xuống, buồn rầu. Nhưng mẹ không quát mắng em mà chỉ nhắc nhở
nhẹ và cố gắng cười để an ủi tôi và động viên tôi cố gắng lần sau. Trong lúc đó, tôi
cảm thấy mình đã phụ lòng mẹ, phụ công mẹ nuôi dạy chúng tôi. Vì vậy tôi đã tự
hứa với mình rằng sẽ không bao giờ làm như vậy nữa. Những đêm tôi chưa học bài
xong, vì lo lắng cho tôi nên mẹ đã lên phòng và ngồi cạnh tôi. Thấy tôi chán nản và
buồn ngủ, mẹ đã động viên tôi giúp tôi không buồn ngủ và chán nản. Những lời nói
của mẹ như một nguồn sức mạnh giúp tôi cảm thấy tỉnh táo và học tiếp bài. Ở nhà
mẹ là một người phụ nữ đảm đang. Mặc dù buổi sáng mẹ phải thức dậy sớm để đi
làm nhưng mẹ vẫn rất quan tâm tới tôi. Sáng nào mẹ cũng hẹn đồng hồ báo thức
cho tôi dậy đi học. Mẹ chuẩn bị quần áo đồng phục cho tôi mặc. Nhưng cũng có
ngày mẹ đi làm muộn. Những ngày đó, trước khi đi học mẹ bẻ áo cho tôi, sửa khăn
quàng đỏ cho tôi. Có lần góc học tập và phòng ngủ của tôi rất bề bộn. Nhưng buổi
tối, sau khi đi học thêm về, mọi thứ đã khác. Tất cả đều rất gọn gàng và ngăn nắp.
Quần áo được gấp gọn gàng và để ngay ngắn trong tủ. Buổi trưa có những hôm đi
làm về muộn nhưng mẹ vẫn chuẩn bị một bữa trưa đơn giản nhưng vẫn đầy đủ chất
dinh dưỡng cho cha con tôi. Không chỉ ở nhà mà ở ngoài xã hội mẹ cũng tham gia
rất nhiệt tình. Trong tổ, hàng xóm có việc gì mà nhờ đến mẹ, mẹ đều giúp đỡ . Ra
ngoài, mẹ luôn chào mọi người bằng một nụ cười tươi. Mọi người ai cũng yêu quý
mẹ như cha con tôi vậy. Bao lần xem trên tivi, thấy các bạn nhỏ mồ côi không cha,
không mẹ, không có họ hàng thân thiết, nơi ăn chốn ở và không có nơi nương tựa.
Các bạn ấy phải đi bán những thanh kẹo cao su, những tấm vé số... để kiếm ăn
sống qua ngày. Tội nghiệp các bạn nhỏ ấy làm sao! Bây giờ tôi mới biết mình thật
may mắn. Tôi có cha mẹ và có cả một gia đình êm ấm, hạnh phúc trong vòng tay
che chở của cha mẹ. Tôi muốn nói thật nhiều với mẹ: “Mẹ ơi, con yêu mẹ nhiều
lắm!” Đúng là: “Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ” .
Tả người mẹ của em – Mẫu 9
Trong gia đình, vì em là con út nên ai cũng thương yêu em hết mực, nhưng mẹ là
người gần gũi chăm sóc em nhiều nhất.
Năm nay, mẹ em gần bốn mươi mốt tuổi. Với thân hình mảnh mai, thon thả đã tô
đậm cho mẹ với vẻ đẹp của người mẹ hiền từ, mái tóc đen óng mượt mà dài ngang
lưng được mẹ thắt lên gọn gàng khi ra đường. Đôi mắt mẹ đen láy luôn nhìn em với
ánh mắt trìu mến gần gũi. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan với làn da trắng. Đôi môi
mỏng đỏ hồng nằm dưới chiếc mũi cao thanh tú làm cho càng nhìn càng thấy đẹp.
Khi cười nhìn mẹ tươi như hoa, đóa hoa hồng vừa nở sớm mai. Đôi bàn tay mẹ tròn
trịa, trắng trẻo đã nuôi nấng, dìu dắt em từ thuở em vừa lọt lòng. Giọng nói của mẹ
đầy truyền cảm, lúc mượt mà như tiếng ru, lúc ngân nga như tiếng chim họa mi buổi
sớm. Mẹ em may và thêu rất đẹp, đặc biệt là may áo dài, thường ngày mẹ hay mặc
bộ đồ bộ gọn gàng, khi đi dạy học mẹ mặc những bộ áo dài cũng do mẹ tự may
trông thật duyên dáng, sang trọng.
Ở nhà, mẹ là người đảm nhiệm công việc nội trợ. Mẹ giao cho em các công việc nhẹ
nhàng như: quét nhà, gấp quần áo. Còn ba thì phụ mẹ giặt đồ, dọn dẹp nhà cửa
sạch sẽ, thỉnh thoảng mẹ mua hoa về chưng ở phòng khách cho đẹp nhà. Mỗi khi
khách đến mẹ luôn đón tiếp nồng hậu, mời khách một đĩa trái cây và nước mát.
Sáng mẹ là người thức dậy sớm để chuẩn bị thức ăn sáng cho cả nhà, để hai anh
em cùng cắp sách đến trường kịp giờ học. Khi em ốm đau mẹ phải thức suốt đêm
để chăm sóc. Buổi tối, mẹ thường dành khoảng ba mươi phút để giảng bài cho em,
sau đó mẹ ngồi chấm bài, soạn giáo án chuẩn bị cho tiết lên lớp ngày mai ở trường.
Mẹ rất nhân hậu, hiền từ, khi lên lớp mẹ xem học trò như các con của mình, cũng
dìu dắt thương yêu hết mực nên mẹ được rất nhiều học sinh yêu mến. Khi em phạm
lỗi, mẹ chỉ nhắc nhở chứ không mắng và cũng chưa đánh em bao giờ.
Mẹ em thật đáng quý, em luôn yêu thương mẹ và tự hào vì được làm con của mẹ.
Trong trái tim em, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuyệt vời nhất trong cuộc đời em.
Tả người mẹ của em – Mẫu 10
Mẹ em là người tuyệt vời, ai trong khu tập thể cũng khen mẹ em là người vừa đẹp
người, vừa đẹp nết nên mẹ được mọi người yêu quý.
Nếu được hỏi ai là người em yêu quý nhất, thì đó chính là người mẹ của em. Mẹ
cho em cuộc sống quý giá, nuôi nấng em từng thuở lọt lòng. Mẹ như vầng trăng
đêm khuya, ru em vào những giấc ngủ bình yên. Với em, hình ảnh của mẹ luôn khắc
sâu trong tâm trí và trái tim của mình.
Mẹ em năm nay đã bốn mươi tuổi. Dáng người mẹ mảnh khảnh và dáng đi rất
nhanh nhẹn. Mẹ để mái tóc dài óng mượt, xoăn nhẹ phần đuôi tóc. Khuôn mặt mẹ
tròn nhìn rất phúc hậu. Đôi môi của mẹ phớt hồng nằm dưới chiếc mũi cao thanh tú
càng tô điểm thêm nét dịu hiền trên khuôn mặt mẹ. Mỗi khi nhìn em, mẹ đều luôn nở
nụ cười tươi với ánh mắt trìu mến. Đôi bàn tay mẹ không còn tròn trịa như ngày mẹ
trẻ mà đã gầy guộc và chai sạn hơn, đó là dấu vết của thời gian, của những năm
tháng vất vả mẹ đã hi sinh vì chăm sóc cho hai chị em em. Giọng nói của mẹ rất ấm
áp, lúc mượt mà lúc trầm bổng, ngân vang. Em thích nhất thói quen ngày bé khi
được mẹ đọc truyện cổ tích mỗi tối. Mẹ như hóa thân vào từng nhân vật với giọng
nói truyền cảm để giúp em hiểu nội dung câu chuyện hơn.
Công việc của mẹ em là một nhân viên văn phòng, mẹ thường xuyên phải tiếp
khách với khách hàng để xử lí công việc. Vì vậy mẹ rất khéo léo trong cách ứng xử
và trò chuyện hàng ngày, mọi người xung quanh đều quý mến mẹ em. Dù công việc
bận rộn là thế nhưng hàng ngày mẹ vẫn luôn sắp xếp nhà cửa gọn gàng và nấu
những bữa ăn ngon cho cả gia đình. Mỗi chiều đi làm về, mẹ lại tất tả chuẩn bị bữa
cơm chiều. Mẹ dạy em những món ăn từ đơn giản đến phức tạp. Mẹ nói niềm hạnh
phúc nhất của mình là được nấu các món ăn ngon cho người mình yêu thương. Em
thường giúp đỡ mẹ những việc trong gia đình như gấp quần áo, quét nhà, rửa ấm
chén…. Buổi tối, mỗi khi em có bài tập khó, mẹ thường giảng cho em hiểu. Điều em
nhớ nhất là những khi em ốm, mẹ luôn lo lắng, quan tâm và chăm sóc cho em. Bàn
tay mẹ luôn che chở và vỗ về. Những lúc vậy, em chỉ muốn được ôm mẹ và nói: "Mẹ
ơi, con yêu mẹ lắm! Con thấy mình thật hạnh phúc vì có mẹ. Mẹ ơi! Có mẹ, con thấy
sướng vui. Có mẹ, con thấy ấm lòng. Trong trái tim con, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên
tuyệt vời nhất trong cuộc đời con. Con luôn yêu thương mẹ và tự hào vì được làm
con của mẹ."
Mẹ dạy em những bài học cuộc sống quý giá, biết quý trọng từng nhành cây, nâng
niu từng đóa hoa hay biết nói lời chào và cảm ơn với mọi người. Mẹ còn dạy em về
lòng nhân ái, biết chia sẻ với những người có hoàn cảnh khó khăn. Không chỉ nuôi
nấng em khôn lớn, mẹ đã giúp em trưởng thành hơn, biết yêu thương và trân trọng
cuộc sống.
Em luôn tự hào về mẹ. Mẹ là tấm gương, là món quà quý giá nhất mà cuộc sống
này dành riêng cho em. Tình yêu thương của em dành cho mẹ thực sự không thể đo
đếm bằng lời. Em mong sao cho mình mau lớn để có thể giúp cho mẹ đỡ vất vả
hơn. Em hứa sẽ chăm học và cố gắng học thật giỏi để trả ơn cho mẹ và thầy cô đã
dạy dỗ, nuôi nấng em nên người.
Tả người mẹ của em – Mẫu 11
Trong gia đình, ai cũng thương yêu em hết mực, nhưng mẹ là người gần gũi, chăm
sóc em nhiều nhất.
Năm nay, mẹ em bốn mươi tuổi. Với thân hình mảnh mai, thon thả đã tôn thêm vẻ
đẹp sang trọng của người mẹ hiền từ. Mái tóc đen óng mượt mà dài ngang lưng
được mẹ thắt lên gọn gàng . Đôi mắt mẹ đen láy luôn nhìn em với ánh mắt trìu mến
thương yêu. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan với làn da trắng. Đôi môi thắm hồng nằm
dưới chiếc mũi cao thanh tú càng nhìn càng thấy đẹp. Khi cười, nhìn mẹ tươi như
đóa hoa hồng vừa nở ban mai. Đôi bàn tay mẹ rám nắng các ngón tay gầy gầy
xương xương vì mẹ phải tần tảo để nuôi nấng, dìu dắt em từ thuở em vừa lọt
lòng.Mẹ làm nghề nông nhưng mẹ may và thêu rất đẹp. Đặc biệt mẹ may bộ đồ
trông thật duyên dáng, sang trọng.Ở nhà, mẹ là người đảm nhiệm công việc nội trợ.
Mẹ dạy cho em các công việc nhẹ nhàng như: quét nhà, gấp quần áo... Còn bố thì
giúp mẹ giặt đồ, dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ. Thỉnh thoảng, mẹ mua hoa về chưng ở
| 1/28

Preview text:


2 Dàn ý & 53 bài văn Tả người lớp 5 hay nhất
Dàn ý tả người mẹ của em
a) Mở bài: Giới thiệu về mẹ của em b) Thân bài:
- Miêu tả ngoại hình của mẹ:
● Mẹ của em tên là gì? Năm nay bao nhiêu tuổi? Công việc của mẹ là gì?
● Mẹ em có chiều cao, cân nặng khoảng bao nhiêu? Điều đó tạo nên một vóc
dáng, dáng hình như thế nào?
● Nước da của mẹ em có màu gì? Màu sắc đó nhờ đâu mà có?
● Mái tóc của mẹ dài đến đâu, được tạo kiểu gì, nhuộm màu gì? Bình thường
mẹ sẽ để tóc như thế nào?
● Khuôn mặt của mẹ có hình dáng như thế nào? Có hợp với kiểu tóc không?
● Đôi mắt của mẹ có màu gì, hình dáng ra sao? Mẹ thường dùng ánh mắt như thế nào để nhìn em?
● Đôi môi, nụ cười của mẹ có đặc điểm gì? Nụ cười ấy truyền cho em những cảm xúc gì?
● Đôi bàn tay của mẹ có đặc điểm gì? Khi cầm tay mẹ, em có những suy nghĩ và cảm xúc ra sao?
● Trang phục thường ngày của mẹ có đặc điểm gì? Khi có sự kiện đặc biệt thì mẹ thay đổi ra sao?
- Miêu tả hoạt động của mẹ:
● Hằng ngày ngoài công việc ở cơ quan thì mẹ phải làm những công việc gì?
● Mẹ có dành thời gian để trò chuyện, tâm sự và chơi với em không?
● Mẹ có bao giờ than thở, kêu ca về sự vất vả của mình không? c. Kết bài:
● Tình cảm của em dành cho mẹ
● Những lời chúc tốt đẹp của em dành cho mẹ
Bài văn Tả mẹ hay nhất
Mẹ em là một người phụ nữ dịu dàng và giàu tình yêu thương. Mẹ năm nay ngoài
bốn mươi tuổi, nhưng dáng mẹ vẫn rất nhanh nhẹn. Mái tóc đen dài của mẹ đã điểm
vài sợi bạc, dấu hiệu của những năm tháng vất vả vì gia đình. Khuôn mặt mẹ hiền từ
với đôi mắt sáng lấp lánh, luôn tràn đầy sự ân cần.
Mỗi ngày, mẹ luôn dậy sớm để lo cho cả nhà. Đôi bàn tay mẹ khéo léo chuẩn bị từng
bữa cơm ngon và chăm sóc em từng chút một. Dù công việc của mẹ bận rộn, nhưng
mẹ luôn dành thời gian dạy em học và trò chuyện cùng em. Khi em buồn, vòng tay
ấm áp của mẹ như xóa tan mọi lo lắng.
Mẹ là người thầy đầu tiên dạy em cách yêu thương và sẻ chia với mọi người. Mỗi
câu chuyện mẹ kể đều là những bài học ý nghĩa về cuộc sống. Nhờ có mẹ, em hiểu
rằng tình yêu thương là điều quý giá nhất trong cuộc đời này.
Em yêu mẹ không chỉ vì mẹ đã nuôi em khôn lớn, mà vì mẹ là ánh sáng rực rỡ nhất
dẫn lối cho em trên mọi chặng đường. Mẹ mãi là niềm tự hào lớn lao của em. Tả mẹ của em
Mỗi ngôi nhà ban đầu chỉ là một nơi xa lạ, nhưng nhờ có sự hiện diện của mẹ, mà
trở thành một tổ ấm đúng nghĩa.
Mẹ của em năm nay 42 tuổi, hiện làm nghề bán cá ở chợ. Mẹ đã gắn bó với công
việc này từ hồi chưa kết hôn, đến nay thấm thoát cũng đã gần 20 năm rồi. Mẹ có
dáng người hơi thấp nhưng hơi mập, rắn chắc. Công việc của mẹ phải thường
xuyên bưng vác các thùng xốp đựng cá có cả nước nên người mẹ rất khỏe và rắn
rỏi. Khuôn mặt của mẹ phúc hậu lắm. Nước da của mẹ khá trắng, nên lúc nào cũng
thấy rõ hai gò má ửng hồng lên khi ngại ngùng. Đôi mắt của mẹ là mắt một mí, lúc
nào cũng híp híp lại như vầng trăng rằm. Kết hợp với hai cái má phúng phính và
khuôn miệng nhỏ, trông mẹ thật là đáng yêu. Mẹ là người rất giản dị và tiết kiệm.
Điều đó thể hiện rõ từ ngoại hình đến cách sinh hoạt. Đã rất nhiều năm rồi mẹ chưa
làm tóc, lúc nào cũng để mái tóc đen dày dài nguyên bản, rồi búi gọn ở sau đầu. Áo
quần của mẹ cũng rất ít khi mua mới, ngay cả cái túi đựng tiền ở chợ đã sứt chỉ mà
mẹ còn may lại để dùng tiếp. Những món trang sức, mĩ phẩm của mẹ cũng rất ít,
chẳng mấy khi dùng cả. Nhưng dù vậy, mẹ lại chẳng tiếc bất cứ thứ gì với người
thân của mình cả. Em và anh trai được mẹ mua áo quần, giày dép mới thường
xuyên. Mẹ cũng mua các món ăn ngon để tẩm bổ cho mọi người nữa. Sáng sáng
mẹ phải dậy sớm để ra chợ đầu mối lấy hàng rồi ra chợ bán. Nhưng khi tan chợ về
nhà, mẹ vẫn bận rộn cơm nước, dọn dẹp nhà cửa chứ chẳng đi nghỉ ngay. Sự chăm
chỉ và hi sinh ấy của mẹ đã giúp ngôi nhà lúc nào cũng sạch sẽ và ngăn nắp.
Mẹ của em chẳng xinh đẹp, dịu dàng như mẹ của các bạn. Mẹ hơi luộm thuộm, lại
ăn to nói lớn, không thích cắm hoa, làm bánh. Nhưng đối với em, chẳng có bất kì ai
hay bất kì thứ gì trên thế giới này có thể tuyệt vời hơn mẹ của em cả.
Bài văn tả mẹ điểm cao
Mẹ là cô giáo đầu tiên và cũng là cô giáo mà em biết ơn, kính trọng nhất.
Năm nay mẹ của em gần 40 tuổi rồi và hiện là một người làm nội trợ ở nhà. Gọi là
nội trợ, nhưng thật ra tất cả mọi việc lớn nhỏ ở nhà đều do một tay mẹ sắp xếp. Mẹ
tất bật từ sớm đến khuya để chăm lo cho bố con em, cho ngôi nhà và vườn rau,
chẳng có ngày nghỉ. Mặc dù vậy, mẹ vẫn luôn đối xử với em bằng sự dịu dàng, lắng
nghe và quan tâm. Vì thường ở nhà và làm việc nhà nên trang phục của mẹ là
những bộ pijama tối màu, có mặc thêm chiếc tạp dề ở trước. Dù vậy cũng chẳng thể
che lấp được vẻ đẹp của mẹ. Mẹ có dáng người mảnh mai, thon thả và nước da
trắng hồng. Khuôn mặt của mẹ tròn đầy, phúc hậu. Nổi bật nhất có lẽ là đôi mắt tròn
sâu thẳm như hồ nước mùa thu, cùng nụ cười tươi rạng rỡ. Khi nói chuyện, mẹ luôn
nhìn thẳng vào mắt người khác, giúp người đó thêm tự tin và có cảm giác được
quan tâm, chú ý. Ngày ngày, mẹ giúp ngôi nhà được sạch sẽ, gọn gàng, giúp bố con
em có những bữa cơm thật ngon và bổ dưỡng. Ngoài ra, mẹ còn là một cô giáo giỏi,
dạy cho em rất nhiều kiến thức bổ ích. Mẹ dạy em nấu ăn, dạy em trồng cây và
chăm sóc khu vườn, dạy em những điều hay lẽ phải để là một công dân gương mẫu.
Đối với em, mẹ tựa như một mặt trời nhỏ của gia đình, lúc nào cũng dịu dàng và ấm
áp. Nhờ có mẹ mà ngôi nhà mới thực sự trở thành tổ ấm cho bố con em mong muốn
trở về sau một ngày dài. Bài văn tả mẹ
"Mẹ là duy nhất trên đời
Mẹ đã quá vất vả rồi
Người dũng cảm tuyệt vời là mẹ, mẹ ơi
Giờ con lớn khôn rồi
Và con sẽ nên người
Thành người tốt trên đời, mẹ tự hào sớm thôi"
Mỗi khi ngân nga lời bài hát "Chưa bao giờ mẹ kể" tôi lại nhớ tới mẹ tôi, một người
phụ nữ tần tảo, luôn cố gắng chăm chút từng tí một cho gia đình, và mẹ cũng là
người tôi yêu nhất. Mẹ đã rất vất vả để lo cho tôi và hai em của của tôi, hôm nào mẹ
cũng đi sớm về khuya, sau khi đi làm về lại phải nấu cơm cho cả gia đình. Mặc dù
thế nhưng mẹ vẫn có thời gian giảng bài cho tôi, chơi với ba chị em tôi, vì vậy nên tôi rất yêu mẹ.
Mẹ tôi nay đã gần 40 tuổi, hiện đang là nhân viên kế toán tại công ty Viễn thông
FPT. Mẹ có một nụ cười toả nắng, mang đến niềm vui cho mọi người. Dáng người
của mẹ khá cân đối, xinh xắn cùng mái tóc ngắn ngang vai suôn mượt. Khuôn mặt
mẹ hình trái xoan, cùng đôi mắt đen long lanh. Đôi bàn tay mẹ hằn lên vết chai sạn,
làn da mẹ đã có những nếp nhăn hiện lên sự vất vả, khó nhọc của mẹ. Nụ cười tươi
cùng giọng nói trầm ấm của mẹ mỗi khi giảng bài cho tôi thật tuyệt vời. Mẹ là một
người phụ nữ hiền hậu, thích cười nhưng những lúc tôi hư, không ngoan thì mẹ có
hơi nghiêm khắc. Mẹ thích đọc những cuốn sách hay như: Vô Cùng Tàn Nhẫn, Vô
Cùng Yêu Thương, Con Nghĩ Đi, Mẹ Không Biết!,... và vô vàn những cuốn sách
khác, ngoài thích đọc sách ra, mẹ còn thích nghe nhạc nữa. Điềm đạm và hoà đồng
là tính cách của mẹ đối với bạn bè, người thân và đồng nghiệp. Hằng ngày, mẹ đều
phải dậy sớm từ 5 giờ sáng để dọn dẹp nhà cửa, đi chợ và nấu ăn cho cả nhà. Mẹ
chăm chút đến từng bữa ăn, giấc ngủ cho mọi người trong gia đình. Mẹ vừa phải
chuẩn bị cho em bé đến lớp lại phải đưa đón chúng tôi đi học. Mặc dù rất bận nhưng
mẹ vẫn có thời gian chơi với chúng tôi. Mẹ lúc nào cũng quan tâm và nhắc nhở tôi
phải đeo khẩu trang khi ra ngoài đường, mặc áo chống nắng và bôi kem chống
nắng,...Kỉ niệm tôi nhớ nhất là khi tôi cùng mẹ đi biển Hạ Long, cùng tắm biển, cùng
dạo chơi và cùng nhặt những vỏ sò, vỏ ốc để làm quà lưu niệm cho gia đình.
Tôi muốn nói với mẹ rằng: "Mẹ ơi, con yêu mẹ nhiều lắm!". Tôi sẽ cố gắng xứng
đáng là con ngoan trò giỏi để mẹ vui lòng.
Tả người mẹ của em
Mỗi ngày khi thức dậy, em sẽ ngay lập tức được chào đón bởi một thiên thần. Đó chính là mẹ của em.
Mẹ của em năm nay 35 tuổi, và đang làm công việc bán hàng online. Mẹ có vóc
người nhỏ nhắn, hơi gầy một chút. Nhưng nhờ có nước da trắng hồng và gương
mặt thanh tú, nên trông mẹ xinh xắn lắm. Khuôn mặt của mẹ khá nhỏ, nổi bật với đôi
mắt to tròn và cái miệng chúm chím. Khi mẹ cười tươi, sẽ xuất hiện cái lúm đồng
tiền nhỏ bên má trái, khiến nụ cười ấy thêm phần duyên dáng. Mẹ thường để kiểu
tóc ngắn đến cằm, hơi cụp vào một chút và có để mái. Mẹ bảo như vậy sẽ giúp che
khuyết điểm trên khuôn mặt, nhưng em thấy dù mẹ có vén hết tóc lên thì vẫn rất
đẹp. Vì chủ yếu làm việc ở nhà, nên trang phục của mẹ luôn là những bộ quần áo ở
nhà đơn giản và hầu như không hề trang điểm. Suốt ngày mẹ bận bịu kiểm tra hàng
hóa rồi trả lời tin nhắn của khách. Có những hôm đã 11 giờ khuya, mẹ vẫn còn ngồi
gói hàng. Dù vậy, mẹ vẫn chăm lo chu đáo cho cả nhà. Lúc nào nhà em cũng sạch
sẽ và tươm tất. Bữa cơm cũng luôn nóng hổi và thơm ngon. Mẹ thật là giỏi. Bây giờ,
em đã lớn, nên đã có thể giúp mẹ được nhiều việc hơn. Em thích nhất, là những tối
học bài xong, sẽ sang cùng mẹ gói hàng. Vừa làm, em vừa kể cho mẹ nghe chuyện
ở lớp. Mẹ sẽ chăm chú lắng nghe và nhìn em bằng ánh mắt dịu dàng, trìu mến. Còn
bố sẽ ngồi ở bên cạnh, thỉnh thoảng chêm vào những câu bông đùa khiến hai mẹ
con cười khoái chí. Đó là khoảnh khắc mà em trông đợi nhất trong ngày.
Em mong rằng, ngày nào gia đình em cũng trải qua bình yên và hạnh phúc như thế.
Bởi nụ cười của mẹ là món quà tuyệt vời nhất đối với em. Tả mẹ lớp 5
Mẹ ơi thương mấy cho vừa
Ơn sâu nghĩa nặng sớm trưa tảo tần.
Mỗi dịp đến sinh nhật của mình, em lại nhớ mẹ, thương mẹ nhiều hơn. Bởi vào ngày
đó, người đã mang nặng đẻ đau sinh ra em, và vất vả sau ngày đó để nuôi em khôn
lớn nên người. Sinh nhật là dịp để em tưởng nhớ và gửi lời cảm ơn đến mẹ: “Cảm ơn mẹ đã sinh ra con.”
Năm nay mẹ em đã ngoài 35 tuổi nhưng trông mẹ vẫn đẹp như các cô gái còn son
trẻ. Mẹ em có dáng người nhỏ nhắn, mảnh khảnh. Mái tóc mẹ dài ngang vai, đen
óng và rạng ngời thanh xuân. Mẹ có nước da màu bánh mật rám nắng rất khỏe
khoắn. Trên má mẹ xuất hiện vài đốm đồi mồi tròn nhỏ nhạt màu, giống hệt cái đồi
mồi trên má bà ngoại. Đốm đồi mồi của ngoại đậm hơn, khi mẹ già, chắc cái đốm
đồi mồi của mẹ cũng sẽ đậm như của ngoại.
Mẹ em là cô giáo tiểu học. Mỗi sáng, mẹ mặc áo dài, đeo cặp táp, chở em trên chiếc
xe đạp sơn màu xanh da trời đến trường. Em thích ngắm nhìn mỗi khi mẹ nghiêng
đầu soạn bài bên trang giáo án. Đôi mắt màu nâu dịu dàng và say mê theo từng nét
bút. Đuôi mắt khi cười sẽ hằn lên những vết chân chim. Đôi mắt màu nâu ấy thường
ánh lên những ấm áp như tia nắng mặt trời mỗi khi mẹ cười vui, khi em làm việc tốt.
Đôi mắt ấy cũng chan chứa nỗi buồn và long lanh những giọt nước mắt mỗi khi mẹ
buồn lòng vì em phạm lỗi. Mỗi khi mẹ ngồi soạn bài, tay cầm bút, tập trung bên giáo
án, đôi môi nhỏ hơi mím lại, mái đầu nghiêng nghiêng, những lọn tóc đen nhánh rũ
trên vai mềm mại. Mẹ có bàn tay đẹp lắm. Đó không phải là bàn tay búp măng, cũng
không phải những ngón tay ngòi viết. Tay của mẹ thon thả với những ngón tay gầy
gầy xương xương. Lòng bàn tay vốn dĩ rất mềm mại nhưng luôn ráp vì bụi phấn
bảng. Bụi phấn đã theo tay mẹ mười mấy năm mà dường như mẹ có rửa tay bao
nhiêu lần cũng không thể sạch hoàn toàn.
Mẹ em là một cô giáo nghiêm khắc, trong tà áo dài thướt tha, dáng mẹ hiền dịu là
vậy, mà học trò nào cũng sợ mẹ. Sợ nhưng rất thương. Có lần, mẹ nhận được lá
thư anh học trò cũ, báo rằng vì hoàn cảnh gia đình, anh phải nghỉ học lên thành phố
mưu sinh, em thấy mẹ rơi nước mắt. Những người học trò ấy sau này lớn một
chút, biết tự bôn ba ra đời, biết tìm cho mình một lối đi, lại tìm về lối cũ thăm nhà cô
giáo cũ. Anh học trò có lần đến nhà, giấu trong ngăn tủ một cành hoa hồng. Em hỏi
anh làm gì đó, anh cười bảo, “hoa hồng tặng cô, cô nghiêm quá, đến giờ vẫn sợ,
không dám đưa tận tay”.
Mẹ về, em chạy ra đón ở ngõ:
– Mẹ ơi, mẹ ơi, anh học trò bỏ một bông hoa hồng trong ngăn tủ, nói là mừng mẹ ngày Nhà giáo Việt Nam!
Mẹ nhìn hai anh em, cười thật hiền và thật hạnh phúc.
Những ngày trời nắng chang chang, mẹ đi dạy về, mồ hôi ướt tóc mai, hai gò má đỏ
bừng. Những ngày trời mưa dột từng góc một trong nhà, mẹ phải lo chèn lại cái cửa
bếp lỏng lẻo, dùng xô chậu hứng những chỗ dột. Mẹ nấu nước nóng để tắm rửa cho
các con. Ngày đông lạnh, ba mẹ con nằm với nhau trên chiếc giường, trong cái chăn
thật ấm. Thằng nhóc em của em nhét cái mông của nó vào giữa em và mẹ, cố lấn
cho được một chỗ ngay giữa, miệng thì xua em: “Xê ra, xê ra, chật chội quá, chật
chội quá!” Em cũng lì, không chịu thua, hai chị em nhất quyết bâu lấy mẹ. Những lúc
ấy, ôm chặt mẹ, em thích hít hà mùi hương của mẹ. Mẹ không dùng nước hoa,
nhưng mẹ thơm lắm. Một mùi hương rất lạ, dịu nhẹ và ấm áp. Em thấy mình được
yêu thương, ngay khi ôm mẹ và nghe mùi của mẹ nhẹ nhàng chui vào mũi, ngay khi
bàn tay chừng như không bao giờ thôi ráp vì phấn viết bảng của mẹ vỗ về ôm lấy em.
Những đêm mùa đông lạnh, gió rít ngoài cửa sổ, em thường sợ bóng tối, thức giấc
nửa chừng. Mỗi lần như vậy em lại quay sang mẹ, gọi khe khẽ, run run:
– Mẹ ơi, mẹ ôm con với…
Mẹ dịu dàng đưa tay xoa đầu em, những ngón tay luồn vào tóc em mân mê từng
sợi, nhè nhẹ như vỗ về. Ngón tay mẹ còn động đậy giữa những lọn tóc, bàn tay mẹ
còn mơn man xoa đầu, là em yên tâm mẹ hãy còn thức, rồi cứ thế bình an mà chìm
vào giấc ngủ trở lại.
Mẹ có những mối lo toan của người lớn, nên không phải lúc nào cũng vui cười và
dịu dàng được với em. Có lúc em thấy mẹ nằm ở võng thở dài buồn bã, nhắm mắt
để giấu những giọt nước mắt vòng quanh mi. Có lúc em bị đòn đau vì làm bài sơ
suất, vì không chịu mở cửa sổ phòng riêng cho thoáng mát như lời mẹ dặn. Những
lúc bị la mắng như vậy, em giận mẹ lắm, viết đầy trong quyển nhật ký những lời
trách móc. Lớn một chút rồi, em mới hiểu, người lớn thật nhiều gánh lo toan, những
tâm sự mà trẻ con không thể hiểu. Và như vậy, thật khó để một người lớn luôn luôn dịu
dàng lắng nghe con trẻ. Em nhớ lời cô nhà văn đã viết thật hay: “Là con nít, đôi khi
phải biết thứ tha cho những lỗi lầm của người lớn.”
Em còn nhỏ lắm, và em còn may mắn, vì có mẹ kề bên mỗi ngày, dù là khi dịu dàng
ấm áp, hay lúc mắng chửi răn đe. May mắn là khi em còn được có mẹ, được gọi
tiếng Mẹ ơi! Mẹ là người bạn lớn, là người dẫn đường, cũng là người duy nhất đủ
bao dung đón em vào lòng sau mỗi lần té ngã. Ôm mẹ là ôm cả bình yên.
Sau này em sẽ lớn, mẹ sẽ già đi, lời hứa năm nào em hứa với mẹ, “khi con đi làm
rồi, có tiền, con sẽ đưa mẹ đi du lịch khắp thế giới”, lời hứa ấy, không biết mẹ có đợi
để em thực hiện được.
Em nghe lời sư ông và cô giáo dạy, mỗi lần soi mình trong gương, em thấy mắt em
là mắt mẹ, tóc em là tóc mẹ. Cảm ơn mẹ vì đã sinh ra em, đã cho em một hình hài.
Em sẽ trân trọng, nâng niu, sẽ yêu như yêu mẹ, cũng giống như lòng mẹ yêu em.
Chiều nay đi học về, em sẽ ôm lấy mẹ, nhìn vào mắt mẹ và nói: “Mẹ ơi, mẹ biết gì
không?” Mẹ sẽ cười, hơi nhíu mày băn khoăn: “Biết gì?”
- “Biết là con yêu mẹ.”
Bài văn tả mẹ lớp 5
Thật tự hào và hạnh phúc biết bao khi mẹ của em cũng chính là cô giáo mầm non -
giáo viên đầu đời của em.
Năm nay mẹ em đã tròn 40 tuổi và có gần 20 năm gắn bó với nghề giáo viên mầm
non. Mẹ có dáng người nhỏ bé và hơi gầy, nhưng vẫn rất khỏe. Mẹ có thể một tay
bế học sinh của mình, tay còn lại quét lớp, xếp đồ chơi cho ngăn nắp. Da của mẹ
trắng hồng nhưng hơi khô, đôi bàn tay mùa đông thường bị bong da vì phải tiếp xúc
nhiều với nước. Khuôn mặt của mẹ có dáng trái xoan, phần trán hơi ngắn nên mẹ
thường để tóc mái bằng để che bớt đi. Đôi mắt của mẹ là mắt một mí, lúc nào cũng
đeo một cặp kính cận để nhìn rõ hơn. Vì đặc thù nghề nghiệp, nên mẹ của em
chẳng trang điểm khi đi làm, sợ dính son vào các bạn nhỏ. Trang phục của mẹ cũng
là những bộ quần áo đồng phục màu xanh dương đơn điệu. Mái tóc cũng được tết
lại gọn gàng hoặc búi lên phía sau đầu. Chỉ khi có dịp quan trọng đi đâu, mẹ mới
xõa tóc ra và trang điểm. Lúc đó, em thấy mẹ trông thật đẹp biết bao nhiêu, chẳng
kém các diễn viên trên tivi đâu. Công việc là giáo viên mầm non nên mẹ em luôn
phải đến trường từ sớm và trở về nhà tối muộn. Dù vậy, mẹ vẫn luôn cố dành nhiều
thời gian nhất cho gia đình. Bố là người nấu cơm cho cả nhà, thì mẹ sẽ rửa bát. Sau
đó bổ hoa quả rồi ngồi ăn, trò chuyện với cả nhà.
Có thể mẹ của em chưa hoàn hảo trong mắt những người xung quanh. Nhưng với
em thì mẹ chính là mặt trời hoàn mĩ nhất, vừa ấm áp lại xinh đẹp. Chẳng thể nào mà
em sống được nếu như thiếu đi mặt trời nhỏ ấy dù chỉ một ngày.
Bài văn mẫu Tả mẹ yêu quý của em chi tiết
Tả người mẹ của em – Mẫu 1

“ - À mẹ ơi có con dế
Luôn trong bao diêm con đây
Mở ra là con thấy ngay
Con yêu mẹ bằng con dế”
Lời thơ trong bài “Con yêu mẹ” của Xuân Quỳnh cho thấy tình cảm của đứa con
dành cho người mẹ thật hồn nhiên, mà chân thành. Với em, mẹ có vai trò vô cùng quan trọng.
Năm nay, mẹ của em bốn mươi tuổi. Dáng người thanh mảnh. Mái tóc dài đen
nhánh. Đôi mắt sáng như những vì sao. Đôi bàn tay đã có nhiều vết chai sần. Mẹ có
một khuôn mặt phúc hậu. Ai nhìn cũng cảm thấy quý mến. Nụ cười của mẹ thật rạng rỡ và ấm áp.
Mẹ của em là một bác sĩ. Công việc của mẹ rất vả vả. Nhưng mẹ luôn dành thời
gian cho gia đình. Mẹ không chỉ giỏi việc nước, mà còn đảm việc nhà nữa. Mọi công
việc trong gia đình đều do bàn tay của mẹ chăm lo. Những bữa cơm gia đình đều
ấm áp tiếng cười. Khi rảnh rỗi, mẹ thường sáng tạo ra những món ăn độc đáo. Mặc
dù mẹ rất dịu dàng, nhưng cũng có lúc nghiêm khắc.
Tình mẹ giống như biển cả rộng lớn. Em rất yêu thương người mẹ của mình. Em
cũng mong mẹ luôn khỏe mạnh và vui vẻ để có thể ở bên cạnh em thật lâu.
Tả người mẹ của em – Mẫu 2
Có lẽ khi còn nhỏ ai cũng được nghe câu hát ru, hay những vần thơ: “Con dù lớn
vẫn là con của mẹ. Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con”. Và trong bài văn này, em sẽ
viết về người mẹ tuyệt vời của em – người luôn yêu thương con mình bằng cả cuộc đời.
Năm nay, mẹ em đã gần bốn mươi tuổi. Tuy vậy, nhưng dấu vết của thời gian cũng
không làm mất đi vẻ xinh đẹp của mẹ. Mẹ em không cao lắm. Dáng người khá đầy
đặn. Mái tóc mẹ vẫn còn rất dày và đen bóng. Dường như em được thừa hưởng
nước da trắng hồng từ mẹ. Khi nhìn vào khuôn mặt của mẹ, ai cũng cảm thấy quý
mến. Các bác hàng xóm thường bảo đó là một khuôn mặt phúc hậu.
Mẹ là một giáo viên dạy môn Toán. Công việc của mẹ rất bận rộn. Nhưng mẹ vẫn
luôn quan tâm đến gia đình. Mỗi bữa cơm của mẹ đều gửi gắm tình yêu thương.
Cuối tuần, mẹ sẽ dạy em học, hoặc đưa em đi chơi. Mẹ rất dịu dàng, nhưng cũng rất
nghiêm khắc. Mỗi lần em mắc lỗi, mẹ đều nhắc nhở.
Cô giáo em nói: “ Trong tất cả các kì quan thì trái tim người mẹ là kì quan vĩ đại
nhất”. Em sẽ cố gắng học tập thật tốt để mẹ luôn cười mẹ nhé. Mẹ à! Con yêu mẹ.
Tả người mẹ của em – Mẫu 3
“Những ngôi sao thức ngoài kia
Chẳng bằng mẹ đang thức vì chúng con.
Đêm nay con ngủ giấc tròn
Mẹ là ngọn gió của con suốt đời”
Cứ mỗi lần nghe những câu thơ này của nhà thơ Trần Quốc Minh vang lên, em lại
cảm thấy thật cảm động.
Năm nay, mẹ em bốn mươi tuổi. Mẹ có dáng người khá mảnh mai. Nước da ngăm
đen đã bị rám nắng. Mái tóc của mẹ dài ngang lưng đã bị cháy nắng ngoài đồng
ruộng, nắng chói để đem lại cho em một cuộc sống ấm no. Khi đi làm mẹ thường búi
tóc lên, để lộ ra mấy cọng tóc xoăn trông thật duyên dáng. Đi với mái tóc ấy chính là
khuôn mặt hình trái xoan của mẹ. Vầng trán của mẹ cao rộng, có lúc nheo lại lộ vẻ
suy tư. Năm tháng, thời gian đã hằn lên khuôn mặt mẹ những nếp nhăn nho nhỏ.
Nhưng thời gian cũng không thể xóa nhòa được nét dịu hiền, phúc hậu trên khuôn
mặt ấy. Đôi mắt mẹ đen láy thấm đượm sự bao dung, trìu mến. Người ta thường nói
“Đôi mắt là cửa sổ của tâm hồn” quả là không sai. Nhìn vào đôi mắt mẹ, em có thể
đoán được những suy nghĩ trong mẹ. Những lúc em làm được việc tốt đôi mắt ấy
hạnh phúc như cười. Và cũng từng đỏ hoe khi mỗi lần em làm điều sai trái. Nhìn vào
đôi mắt mẹ, em tự trách mình vì đã làm mẹ buồn. Cùng với đôi mắt mẹ là cặp lông
mi dài và đôi chân mày lá liễu dày. Mũi mẹ cao cao, cái miệng nho nhỏ, khi cười để
lộ hàm răng trắng, đều như hạt bắp.
Em yêu nhất là đôi bàn tay của mẹ. Đôi bàn tay đầy nghị lực đã nuôi em khôn lớn
đến chừng này. Bàn tay ấy đã bị bao sậm, hằn những vết nứt nẻ. Bao nhiêu vết là
bấy nhiêu vất vả gian lao của mẹ. Đôi bàn chân cũng vậy, nó cũng đã bị nứt nẻ.
Những khi trời trở lạnh, đôi bàn chân ấy lại đau, nhức khiến mẹ phải ngâm vào
nước muối. Đôi vai mẹ gầy đã trở bao nhiêu là mưa nắng. Nhìn tất cả những thứ ấy
em cảm thấy yêu mẹ thật nhiều, thật nhiều.
Nhìn bàn tay mẹ chăm sóc từng đám lúa, luống rau, em cảm thấy mẹ yêu cây cỏ
đến chừng nào. Mẹ là một người mà không thể thiếu trong gia đình. Hằng ngày, mẹ
như một cô tấm với những công việc như nấu ăn, giặt giũ, dọn nhà… thật nhanh
nhẹn, gọn gàng. Dù nhà cửa có bề bộn đến mấy, mà nếu được bàn tay siêng năng
của mẹ thì sẽ trở nên gọn gàng. Vì lo cho cuộc sống của gia đình mà mẹ chẳng bao
giờ rảnh rỗi cả, hết việc nhà rồi lại làm ruộng.
Mẹ là một người luôn dành trọn mọi sự yêu thương và lo toan cho em. Lúc em làm
điều gì sai trái, mẹ không la mắng gì đâu mà mẹ dạy em những điều hay lẽ phải,
khiến em luôn ghi nhớ trong lòng. Tuy mẹ bận rộn lắm nhưng mẹ vẫn luôn quan tâm
tới công việc học hành của em. Lúc em đau ốm, mẹ là bàn tay ấm áp, che chở cho em vượt qua.
Đối với mọi người trong làng xóm, mẹ rất hòa nhã, cởi mở với họ nên ai cũng quý
mến mẹ. Trong công việc, mẹ rất nhiệt tình nên mỗi lần đi dặm hay gặt lúa thì ai cũng kêu mẹ đi.
Người mẹ thân yêu của em là như vậy đó, mẹ là một người rất yêu thương đứa con
của mình. Em yêu mẹ lắm! Yêu mẹ rất nhiều. Em tự nhủ rằng sẽ cố gắng học tập
thật giỏi để trở thành con ngoan, trò giỏi, cháu ngoan Bác Hồ, mai sau đền đáp công
ơn to lớn của mẹ đã bao năm chăm lo cho em từ miếng ăn đến giấc ngủ.
“Mẹ như biển cả mênh mông
Con luôn ghi nhớ công ơn của người”.
Tả người mẹ của em – Mẫu 4
Mỗi ngày em luôn thành kính yêu thương và biết ơn mẹ của mình. Bởi mẹ em là
người phụ nữ tuyệt vời nhất trên thế giới này.
Năm nay mẹ em khoảng bốn mươi tuổi. Hiện nay, mẹ đang là một nhân viên của
nhà máy chế biến lương thực thực phẩm. Mẹ có vóc dáng nhỏ nhắn, nhưng rất khỏe
mạnh. Một mình mẹ có thể làm được mọi việc, từ nấu cơm, dọn dẹp, chăm sóc con
cái, chẳng kém gì các siêu anh hùng cả. Vì làm việc trong nhà thời gian dài, mẹ có
nước da trắng sáng. Mái tóc mẹ dài đến giữa lưng, hơi xơ một chút ở phần đuôi.
Bình thường, mẽ sẽ búi gọn tóc lên bằng một chiếc dây nhỏ. Khuôn mặt mẹ là
khuôn mặt tròn đầy đặn, phúc hậu. Với đôi mắt hạnh đen láy và hàng lông mày lá
liễu. Điều khiến em thích nhất, chính là nụ cười tươi tỏa nắng của mẹ. Nó như là
một mặt trời thu nhỏ vậy. Thường ngày, mẹ luôn ăn mặc giản dị giống như tính cách
của mẹ vậy. Tuy mộc mạc, nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp đằm thắm, ngọt ngào.
Là một người phụ nữ nông thôn Việt Nam điển hình. Mẹ vừa đảm việc nước, lại đảm
việc nhà. Em luôn cảm nhận được tình yêu thương nồng nàn của mẹ qua mọi thứ.
Từ những chiếc áo được giặt sạch, gấp gọn trong tủ. Từ những bữa cơm ngon lành.
Từ những món quà nhỏ vào các dịp đặc biệt. Từ những cái ôm dịu dàng, những
đêm thức trắng chăm sóc khi em ốm. Tất cả thật giản dị mà quý giá biết bao nhiêu.
Em luôn cảm thấy hạnh phúc và tự hào khi được là con của mẹ. Em sẽ cố gắng hơn
nữa, để có thể trở thành niềm tự hào nhỏ của mẹ.
Tả người mẹ của em – Mẫu 5
“Riêng mặt trời chỉ có một mà thôi. Và mẹ em chỉ có một trên đời”. Giai điệu của câu
hát cất lên khiến lòng em không khỏi bồi hồi, xao xuyến nghĩ về người mẹ kính yêu
của mình. Trong gia đình, người mà em yêu quý nhất đó chính là mẹ em, người giữ
hơi ấm hạnh phúc, và tình yêu thương cho cả gia đình. Em yêu mẹ của em biết chừng nào!
Mẹ em năm nay đã ngoài ba mươi tuổi. Mẹ có một thân hình nhỏ nhưng cao ráo. Mẹ
em có một khuôn mặt trái xoan vô cùng hiền lành và phúc hậu. Gương mặt mẹ em
đã có nhiều chân chim, do thời gian và mưa nắng dãi dầu, cũng một phần là vì sự
vất vả mưu sinh cho cuộc sống của gia đình em. Mái tóc mẹ em đen mượt và được
để dài, lúc nào cũng được mẹ em búi hoặc buộc một cách vô cùng gọn gàng. Mái
tóc mẹ em lúc nào cũng thoang thoảng mùi đinh hương, bồ kết. Do mẹ em là một
người phụ nữ sống khá truyền thống nên mẹ không hay dùng các loại dầu gội đầu
hiện đại. Bàn tay mẹ gầy gầy xương xương, nhưng chính đôi bàn tay lại ngày qua
ngày, tháng qua tháng chăm sóc cho em từng bữa ăn tới giấc ngủ. Em thích nhất là
ngắm nhìn nụ cười của mẹ. Nụ cười tỏa rạng như ánh bình minh, nhìn mẹ cười mà
lúc nào trong lòng em cũng cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Mẹ em lúc nào cũng yêu thương và chăm sóc cho gia đình em rất chu đáo. Đôi bàn
tay gầy gầy xương xương của em, sớm nào cũng chuẩn bị những bữa ăn giàu chất
dinh dưỡng, đủ năng lượng cho một người làm việc và học tập của bố con em. Mẹ
là người vun vén, chăm lo cho từng bữa ăn tới giấc ngủ, giữ gìn hạnh phúc cho mái
ấm gia đình. Mẹ tuy hiền nhưng cũng rất nghiêm khắc trong giáo dục con cái. Mẹ
không bao giờ nuông chiều con cái quá mức mà luôn dạy, chỉ bảo cho em những bài
học về cách cư xử, về đạo lý làm người.
Mẹ là người mà em yêu quý và kính trọng nhất. Em hứa sẽ cố gắng chăm ngoan
học giỏi để mẹ luôn vui vẻ không bao giờ phải phiền lòng, buồn bã vì con cái.
Tả người mẹ của em – Mẫu 6
“Những ngôi sao thức ngoài kia
Chẳng bằng mẹ đã thức vì chúng con
Đêm nay con ngủ giấc tròn
Mẹ là ngọn gió của con suốt đời.”
Mỗi người đều có một người mẹ. Đó là một chỗ dựa tinh thần rất lớn mà ai cũng
phải đáng quý trọng. Mẹ tôi cũng vậy, mẹ luôn luôn dành tình yêu thương lớn nhất
cho chúng tôi để bù đắp nỗi mất mát về người cha.
Tôi sinh ra đã không thấy được mặt cha. Đó là sự tổn thương rất lớn. Tuy vậy,
nhưng mỗi khi ở bên mẹ, tôi cảm thấy thật hạnh phúc. Năm tôi lên một tuổi, mẹ tôi
phải đi làm thuê để kiếm tiền nuôi gia đình. Nào là đóng gạch, cuốc mướn... mẹ làm
hết. Nghĩ đến đây mà tôi rưng rưng nước mắt. Số mẹ tôi thật khổ! Mẹ làm vất vả
đến như vậy mà vẫn không đủ ăn nên mẹ phải đi làm nghề dạy trẻ. May mắn lắm
mẹ mới xin được vào một nơi ổn định.
Bàn tay mẹ tần tảo, đầy những vết chai sần. Đôi mắt thì quầng đen vì làm việc vất
vả. Nhưng tôi biết, vào những ngày Tết trong khi mọi người đang vui đùa chạy nhảy
thì mẹ lại ra ngoài vườn lặng lẽ ngồi khóc. Những giọt nước mắt chứa đọng tâm hồn
trong sáng, chung thủy của mẹ.
Mẹ thật là cao cả! Mẹ vẫn luôn dõi theo từng bước đi của tôi như một động lực giúp
tôi không ngừng học hỏi. Tôi còn nhớ có năm lúa thất (mất) mùa mẹ phải đi khuân
vác gạch thuê cho người ta để kiếm tiền. Đôi vai mẹ bị xước rất nhiều. Nhưng nó lại
chưa đựng nhiều kỷ niệm đối với tôi. Đến bây giờ, mẹ vẫn không ngừng làm việc.
Có lẽ ông trời không cho mẹ nghỉ. Tuy vậy, mẹ có một tâm hồn vẫn lạc quan, yêu
đời. Tôi thật cảm phục trước mẹ. Năm tháng qua đi, mẹ vẫn phải chịu đựng bao nỗi
đắng cay, ngọt bùi. Mẹ như là một tia sáng của đời con. Tôi biết mẹ ấp ủ trong mình
một nỗi hy vọng: “Không để cuộc đời con lại giống mình phải gây dựng cho con một
sự nghiệp”. Tôi biết vì tôi, mẹ có thể hy sinh tất cả, kể cả niềm vui. Vì thế mẹ rất
nghiêm khắc khi tôi làm sai việc.
Tôi thật khâm phục mẹ. Tôi phải phấn đấu để trở thành một người con ngoan để mẹ
khỏi buồn lòng, để đền đáp công lao sinh dưỡng của mẹ. Mẹ là một người mẹ
không giống với người mẹ nào. Trong mắt mẹ, tôi như là một hy vọng rực rỡ. Tôi
vẫn luôn ghi nhớ câu nói: “Nếu mẹ là dòng sông, con là nước thì dòng sông không
thể chảy được nếu thiếu nước”.
Tả người mẹ của em – Mẫu 7
Đối với mỗi người, tĩnh mẫu tử luôn đáng trân trọng, với tôi cũng vậy. Mẹ chính là
người mà em yêu thương nhất trong cuộc đời này.
Mẹ em năm nay đã bốn mươi tuổi. Dáng người của mẹ không cao nhưng khá cân
đối và có phần hơi đẫy đà. Khuôn mặt mẹ tròn trịa phúc hậu. Trên khuôn mặt ấy đã
ẩn hiện những nốt tàn nhang báo hiệu tuổi tác. Nổi bật trên khuôn mặt ấy là đôi mắt
to hiền dịu. Đôi mắt ấy luôn nhìn em với tất cả tình yêu thương trìu mến cho em
động lực mỗi khi gặp khó khăn. Em thích nhất là đôi bàn tay nhỏ nhắn, nhưng ấm áp của mẹ.
Mẹ là người phụ nữ đảm đang, dịu hiền. Ngày thường dù đi làm nhưng mọi việc
trong nhà mẹ đều lo chu toàn. Năm nào mẹ cũng mua đồ mới cho em nhưng có
những bộ quần áo mẹ mặc mấy năm, em hỏi mẹ đều bảo là vì vẫn mặc được. Em
biết đó không chỉ vì là do mẹ giản dị mà còn vì mẹ muốn tiết kiệm cho gia đình cho
em được sung sướng hơn. Mẹ vô cùng tiết kiệm nhưng lại rất chiều chị em em.
Chúng em có đầy đủ những điều mình thích không thiếu một thứ. Nhưng mẹ cũng
vô cùng nghiêm khắc mỗi khi chúng em mắc lỗi, cho dù là lỗi to hay nhỏ mẹ cũng
nhất định phạt nặng để chúng em biết lỗi và nhớ sửa sai.
Em rất hạnh phúc khi có mẹ ở bên. Em mong mẹ sẽ luôn khỏe mạnh, hạnh phúc.
Từ tận đáy lòng, em muốn nói yêu mẹ thật nhiều.
Tả người mẹ của em – Mẫu 8
Từ khi chào đời, cất tiếng khóc đầu tiên, mỗi chúng ta đều được vòng tay âu yếm
của cha mẹ che chở cho đến khi trưởng thành. Đối với tôi, gia đình là trên hết. Cha
mẹ luôn quan tâm chăm sóc và bảo vệ tôi. Nhưng có lẽ người luôn luôn dành tình
cảm cho tôi nhiều nhất mãi chỉ có một. Đó chính là người mẹ kính yêu của tôi.
Mẹ tôi năm nay đã ngoài ba mươi rồi. Nhưng đối với tôi mẹ vẫn còn trẻ như phụ nữ
mười tám đôi mươi. Mẹ có dáng người thấp đậm. Mái tóc mẹ đen nhánh, dài và
chấm ngang lưng ôm lấy khuôn mặt trái xoan của mẹ. Nước da mẹ không được
trắng như bao người phụ nữ vì ngày xưa mẹ phải lao động vất vả kiếm tiền mua gạo
nuôi cả gia đình. Đôi mắt mẹ đen láy ẩn sau hàng mi dài và cong. Chiếc mũi của mẹ
tuy không cao nhưng rất hài hòa với khuôn mặt của mẹ. Làn môi đỏ hồng lúc nào
cũng nở nụ cười tươi để lộ hai hàm răng trắng muốt, rất dễ mến dễ gần. “Tần tảo
sớm hôm mẹ nuôi con khôn lớn.” Đôi bàn tay của mẹ phải làm lụng vất vả để nuôi
tôi. Mỗi khi cầm đôi bàn tay sần của mẹ, tôi thấy thương mẹ vô cùng.
Mẹ là người rất nghiêm khắc trong việc dạy dỗ con cái nên người. Tính mẹ hơi nóng
nhưng cũng có lúc mẹ rất hiền từ. Mỗi lần mẹ nói, tôi thấy mẹ như một cô giáo dạy
văn đang đứng trên bục giảng bài. Mỗi khi tôi mắc lỗi, bằng giọng nói dịu dàng,
truyền cảm, lời an ủi và động viên, mẹ đã khiến tôi nhận ra lỗi lầm của mình. Tôi nhớ
có lần được điểm mười. Vừa đi học về, tôi chạy ngay đến bên mẹ và xà lòng mẹ và
khoe: “Mẹ ơi hôm nay con được điểm mười đấy, mẹ thưởng cho con một món quà
nhé!” Mẹ cười tươi ôm chầm lấy tôi và nói: “Con gái của mẹ giỏi quá, mẹ thưởng
cho con này!” Mẹ vừa nói vừa hôn lên má tôi một cái. Mẹ ôm chặt tôi vào lòng. Vòng
tay mẹ ấm áp như ngọn lửa hồng sưởi ấm trái tim tôi. Cũng có lần tôi bị điểm kém,
trên khuôn mặt của mẹ không còn nụ cười của mọi ngày nữa. Mà giờ đây gương
mặt mẹ trùng xuống, buồn rầu. Nhưng mẹ không quát mắng em mà chỉ nhắc nhở
nhẹ và cố gắng cười để an ủi tôi và động viên tôi cố gắng lần sau. Trong lúc đó, tôi
cảm thấy mình đã phụ lòng mẹ, phụ công mẹ nuôi dạy chúng tôi. Vì vậy tôi đã tự
hứa với mình rằng sẽ không bao giờ làm như vậy nữa. Những đêm tôi chưa học bài
xong, vì lo lắng cho tôi nên mẹ đã lên phòng và ngồi cạnh tôi. Thấy tôi chán nản và
buồn ngủ, mẹ đã động viên tôi giúp tôi không buồn ngủ và chán nản. Những lời nói
của mẹ như một nguồn sức mạnh giúp tôi cảm thấy tỉnh táo và học tiếp bài. Ở nhà
mẹ là một người phụ nữ đảm đang. Mặc dù buổi sáng mẹ phải thức dậy sớm để đi
làm nhưng mẹ vẫn rất quan tâm tới tôi. Sáng nào mẹ cũng hẹn đồng hồ báo thức
cho tôi dậy đi học. Mẹ chuẩn bị quần áo đồng phục cho tôi mặc. Nhưng cũng có
ngày mẹ đi làm muộn. Những ngày đó, trước khi đi học mẹ bẻ áo cho tôi, sửa khăn
quàng đỏ cho tôi. Có lần góc học tập và phòng ngủ của tôi rất bề bộn. Nhưng buổi
tối, sau khi đi học thêm về, mọi thứ đã khác. Tất cả đều rất gọn gàng và ngăn nắp.
Quần áo được gấp gọn gàng và để ngay ngắn trong tủ. Buổi trưa có những hôm đi
làm về muộn nhưng mẹ vẫn chuẩn bị một bữa trưa đơn giản nhưng vẫn đầy đủ chất
dinh dưỡng cho cha con tôi. Không chỉ ở nhà mà ở ngoài xã hội mẹ cũng tham gia
rất nhiệt tình. Trong tổ, hàng xóm có việc gì mà nhờ đến mẹ, mẹ đều giúp đỡ . Ra
ngoài, mẹ luôn chào mọi người bằng một nụ cười tươi. Mọi người ai cũng yêu quý
mẹ như cha con tôi vậy. Bao lần xem trên tivi, thấy các bạn nhỏ mồ côi không cha,
không mẹ, không có họ hàng thân thiết, nơi ăn chốn ở và không có nơi nương tựa.
Các bạn ấy phải đi bán những thanh kẹo cao su, những tấm vé số... để kiếm ăn
sống qua ngày. Tội nghiệp các bạn nhỏ ấy làm sao! Bây giờ tôi mới biết mình thật
may mắn. Tôi có cha mẹ và có cả một gia đình êm ấm, hạnh phúc trong vòng tay
che chở của cha mẹ. Tôi muốn nói thật nhiều với mẹ: “Mẹ ơi, con yêu mẹ nhiều
lắm!” Đúng là: “Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ” .
Tả người mẹ của em – Mẫu 9
Trong gia đình, vì em là con út nên ai cũng thương yêu em hết mực, nhưng mẹ là
người gần gũi chăm sóc em nhiều nhất.
Năm nay, mẹ em gần bốn mươi mốt tuổi. Với thân hình mảnh mai, thon thả đã tô
đậm cho mẹ với vẻ đẹp của người mẹ hiền từ, mái tóc đen óng mượt mà dài ngang
lưng được mẹ thắt lên gọn gàng khi ra đường. Đôi mắt mẹ đen láy luôn nhìn em với
ánh mắt trìu mến gần gũi. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan với làn da trắng. Đôi môi
mỏng đỏ hồng nằm dưới chiếc mũi cao thanh tú làm cho càng nhìn càng thấy đẹp.
Khi cười nhìn mẹ tươi như hoa, đóa hoa hồng vừa nở sớm mai. Đôi bàn tay mẹ tròn
trịa, trắng trẻo đã nuôi nấng, dìu dắt em từ thuở em vừa lọt lòng. Giọng nói của mẹ
đầy truyền cảm, lúc mượt mà như tiếng ru, lúc ngân nga như tiếng chim họa mi buổi
sớm. Mẹ em may và thêu rất đẹp, đặc biệt là may áo dài, thường ngày mẹ hay mặc
bộ đồ bộ gọn gàng, khi đi dạy học mẹ mặc những bộ áo dài cũng do mẹ tự may
trông thật duyên dáng, sang trọng.
Ở nhà, mẹ là người đảm nhiệm công việc nội trợ. Mẹ giao cho em các công việc nhẹ
nhàng như: quét nhà, gấp quần áo. Còn ba thì phụ mẹ giặt đồ, dọn dẹp nhà cửa
sạch sẽ, thỉnh thoảng mẹ mua hoa về chưng ở phòng khách cho đẹp nhà. Mỗi khi
khách đến mẹ luôn đón tiếp nồng hậu, mời khách một đĩa trái cây và nước mát.
Sáng mẹ là người thức dậy sớm để chuẩn bị thức ăn sáng cho cả nhà, để hai anh
em cùng cắp sách đến trường kịp giờ học. Khi em ốm đau mẹ phải thức suốt đêm
để chăm sóc. Buổi tối, mẹ thường dành khoảng ba mươi phút để giảng bài cho em,
sau đó mẹ ngồi chấm bài, soạn giáo án chuẩn bị cho tiết lên lớp ngày mai ở trường.
Mẹ rất nhân hậu, hiền từ, khi lên lớp mẹ xem học trò như các con của mình, cũng
dìu dắt thương yêu hết mực nên mẹ được rất nhiều học sinh yêu mến. Khi em phạm
lỗi, mẹ chỉ nhắc nhở chứ không mắng và cũng chưa đánh em bao giờ.
Mẹ em thật đáng quý, em luôn yêu thương mẹ và tự hào vì được làm con của mẹ.
Trong trái tim em, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuyệt vời nhất trong cuộc đời em.
Tả người mẹ của em – Mẫu 10
Mẹ em là người tuyệt vời, ai trong khu tập thể cũng khen mẹ em là người vừa đẹp
người, vừa đẹp nết nên mẹ được mọi người yêu quý.
Nếu được hỏi ai là người em yêu quý nhất, thì đó chính là người mẹ của em. Mẹ
cho em cuộc sống quý giá, nuôi nấng em từng thuở lọt lòng. Mẹ như vầng trăng
đêm khuya, ru em vào những giấc ngủ bình yên. Với em, hình ảnh của mẹ luôn khắc
sâu trong tâm trí và trái tim của mình.
Mẹ em năm nay đã bốn mươi tuổi. Dáng người mẹ mảnh khảnh và dáng đi rất
nhanh nhẹn. Mẹ để mái tóc dài óng mượt, xoăn nhẹ phần đuôi tóc. Khuôn mặt mẹ
tròn nhìn rất phúc hậu. Đôi môi của mẹ phớt hồng nằm dưới chiếc mũi cao thanh tú
càng tô điểm thêm nét dịu hiền trên khuôn mặt mẹ. Mỗi khi nhìn em, mẹ đều luôn nở
nụ cười tươi với ánh mắt trìu mến. Đôi bàn tay mẹ không còn tròn trịa như ngày mẹ
trẻ mà đã gầy guộc và chai sạn hơn, đó là dấu vết của thời gian, của những năm
tháng vất vả mẹ đã hi sinh vì chăm sóc cho hai chị em em. Giọng nói của mẹ rất ấm
áp, lúc mượt mà lúc trầm bổng, ngân vang. Em thích nhất thói quen ngày bé khi
được mẹ đọc truyện cổ tích mỗi tối. Mẹ như hóa thân vào từng nhân vật với giọng
nói truyền cảm để giúp em hiểu nội dung câu chuyện hơn.
Công việc của mẹ em là một nhân viên văn phòng, mẹ thường xuyên phải tiếp
khách với khách hàng để xử lí công việc. Vì vậy mẹ rất khéo léo trong cách ứng xử
và trò chuyện hàng ngày, mọi người xung quanh đều quý mến mẹ em. Dù công việc
bận rộn là thế nhưng hàng ngày mẹ vẫn luôn sắp xếp nhà cửa gọn gàng và nấu
những bữa ăn ngon cho cả gia đình. Mỗi chiều đi làm về, mẹ lại tất tả chuẩn bị bữa
cơm chiều. Mẹ dạy em những món ăn từ đơn giản đến phức tạp. Mẹ nói niềm hạnh
phúc nhất của mình là được nấu các món ăn ngon cho người mình yêu thương. Em
thường giúp đỡ mẹ những việc trong gia đình như gấp quần áo, quét nhà, rửa ấm
chén…. Buổi tối, mỗi khi em có bài tập khó, mẹ thường giảng cho em hiểu. Điều em
nhớ nhất là những khi em ốm, mẹ luôn lo lắng, quan tâm và chăm sóc cho em. Bàn
tay mẹ luôn che chở và vỗ về. Những lúc vậy, em chỉ muốn được ôm mẹ và nói: "Mẹ
ơi, con yêu mẹ lắm! Con thấy mình thật hạnh phúc vì có mẹ. Mẹ ơi! Có mẹ, con thấy
sướng vui. Có mẹ, con thấy ấm lòng. Trong trái tim con, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên
tuyệt vời nhất trong cuộc đời con. Con luôn yêu thương mẹ và tự hào vì được làm con của mẹ."
Mẹ dạy em những bài học cuộc sống quý giá, biết quý trọng từng nhành cây, nâng
niu từng đóa hoa hay biết nói lời chào và cảm ơn với mọi người. Mẹ còn dạy em về
lòng nhân ái, biết chia sẻ với những người có hoàn cảnh khó khăn. Không chỉ nuôi
nấng em khôn lớn, mẹ đã giúp em trưởng thành hơn, biết yêu thương và trân trọng cuộc sống.
Em luôn tự hào về mẹ. Mẹ là tấm gương, là món quà quý giá nhất mà cuộc sống
này dành riêng cho em. Tình yêu thương của em dành cho mẹ thực sự không thể đo
đếm bằng lời. Em mong sao cho mình mau lớn để có thể giúp cho mẹ đỡ vất vả
hơn. Em hứa sẽ chăm học và cố gắng học thật giỏi để trả ơn cho mẹ và thầy cô đã
dạy dỗ, nuôi nấng em nên người.
Tả người mẹ của em – Mẫu 11
Trong gia đình, ai cũng thương yêu em hết mực, nhưng mẹ là người gần gũi, chăm sóc em nhiều nhất.
Năm nay, mẹ em bốn mươi tuổi. Với thân hình mảnh mai, thon thả đã tôn thêm vẻ
đẹp sang trọng của người mẹ hiền từ. Mái tóc đen óng mượt mà dài ngang lưng
được mẹ thắt lên gọn gàng . Đôi mắt mẹ đen láy luôn nhìn em với ánh mắt trìu mến
thương yêu. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan với làn da trắng. Đôi môi thắm hồng nằm
dưới chiếc mũi cao thanh tú càng nhìn càng thấy đẹp. Khi cười, nhìn mẹ tươi như
đóa hoa hồng vừa nở ban mai. Đôi bàn tay mẹ rám nắng các ngón tay gầy gầy
xương xương vì mẹ phải tần tảo để nuôi nấng, dìu dắt em từ thuở em vừa lọt
lòng.Mẹ làm nghề nông nhưng mẹ may và thêu rất đẹp. Đặc biệt mẹ may bộ đồ
trông thật duyên dáng, sang trọng.Ở nhà, mẹ là người đảm nhiệm công việc nội trợ.
Mẹ dạy cho em các công việc nhẹ nhàng như: quét nhà, gấp quần áo... Còn bố thì
giúp mẹ giặt đồ, dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ. Thỉnh thoảng, mẹ mua hoa về chưng ở