Truyện Thơ Đồi Thông Hai Mộ - Tài liệu tổng hợp

Anh ĐINH LĂNG giờ đây đâu nhỉ?.. Anh của em yêu quý nhất đời Anh đi mù mịt xa khơi Phượng hoàng tung cánh giữa trời mải bay Nỗi niềm em với anh hay chăng nhỉ ?.. Vẫn chờ anh vắng vẻ phòng không Xa trông mây nước mịt mùng Lệ sầu thấm ố chăn hồng đêm đông Trí ngang dọc non sông nghĩa vụ Nợ cao đầy vũ trụ tang bồng Tuy chưa pháo nổ rượu nồng Tuy chưa chăn gối vợ chồng như ai… Nhưng một buổi sớm mai em nhớ Một sớm thu mưa gió âm thầm. Tài liệu được sưu tầm giúp bạn tham khảo, ôn tập và đạt kết quả cao trong kì thi sắp tới. Mời bạn đọc đón xem !

Môn:

Văn học 130 tài liệu

Trường:

Tài liệu khác 2.4 K tài liệu

Thông tin:
40 trang 3 tháng trước

Bình luận

Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để gửi bình luận.

Truyện Thơ Đồi Thông Hai Mộ - Tài liệu tổng hợp

Anh ĐINH LĂNG giờ đây đâu nhỉ?.. Anh của em yêu quý nhất đời Anh đi mù mịt xa khơi Phượng hoàng tung cánh giữa trời mải bay Nỗi niềm em với anh hay chăng nhỉ ?.. Vẫn chờ anh vắng vẻ phòng không Xa trông mây nước mịt mùng Lệ sầu thấm ố chăn hồng đêm đông Trí ngang dọc non sông nghĩa vụ Nợ cao đầy vũ trụ tang bồng Tuy chưa pháo nổ rượu nồng Tuy chưa chăn gối vợ chồng như ai… Nhưng một buổi sớm mai em nhớ Một sớm thu mưa gió âm thầm. Tài liệu được sưu tầm giúp bạn tham khảo, ôn tập và đạt kết quả cao trong kì thi sắp tới. Mời bạn đọc đón xem !

62 31 lượt tải Tải xuống
TRUYỆN THƠ
ĐỒI THÔNG
HAI M
Tác giả: CHẾ QUANG TUYỂN
Năm 1949
ĐỒI THÔNG HAI MỘ
CHƯƠNG 1 HUYẾT THƯ NHÒE LỆ
Anh ĐINH LĂNG giờ đây đâu nhỉ?..
Anh của em yêu quý nhất đời
Anh đi mù mịt xa khơi
Phượng hoàng tung cánh giữa trời mải bay
Nỗi niềm em với anh hay chăng nhỉ ?..
Vẫn chờ anh vắng vẻ phòng không
Xa trông mây nước mịt mùng
Lệ sầu thấm ố chăn hồng đêm đông
Trí ngang dọc non sông nghĩa vụ
Nợ cao đầy vũ trụ tang bồng
Tuy chưa pháo nổ rượu nồng
Tuy chưa chăn gối vợ chồng như ai…
Nhưng một buổi sớm mai em nhớ
Một sớm thu mưa gió âm thầm
Đồi thông gắn bó sắt cầm
Đồi thông tiễn biệt lệ đầm áo xanh
Ngồi bên anh em với anh kết nguyện
Nghĩa trăm năm giữ vẹn lời thề
Chờ anh cho đến ngày về
Anh chờ em đợi không hề đổi thay
Mười bảy xuân ,dù hay, dù dở…
Trông vào anh muôn thuở cậy nhờ
Xa anh em chẳng còn ng
Xa anh em chẳng hững hờ đơn sai
( 7 ) Anh bốn bề tương lai hứa hẹn
Em một thân nguyện ven hồn trinh
Suối trong đồi rộng chứng minh
Em nguyền chỉ có một anh là chồng
Một là có hai không là chết !..
Chết còn hơn chịu ép duyên tình
Tình duyên đâu phải uy quyền
Tình duyên đâu phải bạc tiền bán mua…
Kìa tình sử một vua thoái vị !..
Bỏ ngai vàng vì bị ép duyên
Bỏ ngai vàng giữ lời nguyền
Cùng người thôn nữ vui niềm thôn trang
Công sinh dưỡng coi ngang trời bể
Đạo làm con cần để trên đầu…
Kể chi khanh tướng công hầu
Kể chi bần bách sang giầu thường dân
Lời giáo huấn tu than sử thế
Điều thiệt hơn lý lẽ ở đời
Đạo con đâu dám sai lời
Bất nhân bất hiếu có trời nào thương
Đã theo đòi văn chương đèn sách
Em đã hay nhân cách cương thường
Tam tòng, tứ đức, phải tường
Công ,dung ,ngôn, hạnh mọi đường vẹn phân
Khốn nỗi việc hôn nhân quan trọng
Cả một đời hy vọng chứa chan
Nỡ nào ép uổng tơ loan
Nỡ nào thắt buộc hồn oan cho đành
( 8) Mới lọt lòng đã thành phu phụ
Tuổi sơ sinh tử vụ biết gì
Lớn lên tuân lệnh vu quy
Quyền cha quyền mẹ con đi lấy chồng
Ôi !.. lá thắm chỉ hồng đâu thế
Một lời em không thể kêu xin
Người mà em quý em tin
Mối manh đủ lễ bao phen chẳng thành
Người ta từ dáng hình hạnh kiểm
Không điểm nào là điểm em ưa…
Lại là phải kính phải thờ
Kết duyên chồng vợ thảm chưa hở trời
Trước em đã bao người duyên ấy
Đã bao duyên trông thấy mà thương
Nhịp cầu tan vỡ đoạn trường
Trống xuôi, kèn ngược mọi đường dở dang
( 9 ) ĐINH LĂNG anh , ĐINH LĂNG đi mãi
Chín thu về bao nỗi đầy vơi
Ngoài song vẫn lệ NGÂU rơi
Trong rèm vẫn lệ một người chờ anh
Đã ba lần vấn danh nài ép
Đã ba lần liều chết quên sinh.
Để hồn bay bổng theo anh
Để tim khỏi rạn máu tình rẽ ngang
Để nhà thấy hoa tang đầy cửa
Để tiệc hoa tan vỡ tiệc hoa
Để bướm gần khỏi vào ra…
Hoa này riêng của bướm xa chưa v
Anh Đinh Lăng say mê đâu đó
Lời thu xưa còn nhớ hay quên ?..
Hay anh say thú thiên nhiên
Say mê non nước lạc miền thiên thai
Cùng tiên nữ thơ ngây xuân mộng
Khúc nghê thường rung động ca vang
Hay anh say đắm bạc vàng
Non vàng bể bạc sẵn sàng đế vương
Say bể bạc uyên ương ríu rít
Đắm non vàng khăng khít tơ duyên
Hay anh mê bả uy quyền
Thuận buồm đài các xuôi thuyền phong lưu
Bên người ngọc đủ mưu thần thế
Nhờ duyên may đủ kế cầu vinh
Mải vui quên trí bình sinh
Quên nhà quên nước cốt mình ấm no
( 10 ) Hư vinh đó càng lo càng nhục
Vinh làm chi nát mục thân danh
Bao lời hải thệ sơn minh
Bao lời húa hẹn tử sinh quên rồi
Bao mông đẹp của đồi thông cũ
Đã vì anh tan vỡ chẳng thành…
Than ôi !.. anh nỡ vô tình
Vui chung anh hưởng , hận mình em mang
Người ta để tang , tang có hạn
Còn em đeo hận , hận không bờ
Uyên chia , nhạn lẻ bơ vơ
Thân em chiếc bóng đợi chờ quãng không
( 11 ) Nếu anh cùng non sông còn sống
Máu hiên ngang dòng giống phi thường
Tình xưa anh đoái anh thương
Phương trời dừng gót cố hương tìm về
m đồi thông xưa kia nguyện ước
m gốc thông ngày trưc hẹn hò
m người chung một chuyến đò
Sông sâu bể cả dặn dò có nhau
m người biết vàng thau phân biệt
Biết tôn thờ hào huyệt anh hùng
m người tín nghĩa thủy chung
Gan vàng dạ sắt nấu nung không sờn
m người vì duyên hờn phận tủi
Kiếp hoa rơi ngắn ngủi đành cam
Hỡi !.. anh tráng sỹ áo lam…
Anh đi , đi mãi mải ham những gì ?..
Anh ra đi em vì thủ tín
Chờ tin về , chờ chín thu trường
Ngày thường nuốt lệ là thường
Đợi chờ nào quản dặm đường xa sôi
( 12 ) Nghe oanh hót lứa đôi khăng khít
Nhìn bướm bay quấn quýt yêu thương
Lòng càng sôi nổi vấn vương
Ngày nào đất độ trời thương anh về
Ôi !.. mộng đẹp gối kề chăn ấm
Sao lại riêng ngăn cấm duyên ta
Thế rồi sau chín thu qua
Vẫn không yên sống để mà nhớ thương
Thế rồi luôn tai ương liên tiếp
Cho đến cùng tận kiếp hoa rơi
Thế là đành , thế là thôi
Người về chưa thấy hoa trôi đã tàn
Đinh Lăng anh muôn vàn thê thảm !..
Về đi anh can đảm quay về…
Về tìm chốn cũ xưa kia
Viếng mồ người cũ gọi chia chút tình
Đồi thông trước một mình một mộ
Gốc thông xưa sương lộ điêu linh
Nằm ôm vẹn một hồn trinh
Nằm ôm một khối hận tình ngàn thu
Trước mồ bạc ô hô lên tiếng
Tiếng Đinh Lăng về viếng hồn oan
Để oan hồn đỡ oán than
Để khối tình hận , tiêu tan não nùng…
Trước mồ bạc anh không dấu giếm
Chín thu ròng vắng tiếng vì đâu ?..
Chân tơ kẽ tóc tình đầu
Nỗi niềm kể hết cho nhau hả lòng
Rồi anh lại ngựa lồng đường cũ
Bụi mù sương tung vó mịt mù
Đồi thông gió thổi vi vu
Hồn em theo gió âm u lạnh lùng
( 13 ) Nếu anh phải anh hùng nam tử
Trót lỗi lầm bỏ dở bình sinh
Trót nhầm lấy nhục làm vinh
Mồ em làm đích để anh cải hồi
Anh nhớ lại những lời thu trước
Hai ta thề vì nước quên mình
Em về nặng gánh nợ tình
Anh đi hồ hải tung hoành hiên ngang
Anh đi luyện trí gan bền bỉ
Em về chờ tri kỷ thành danh
Ngày xanh mòn mỏi tuổi xanh
Bóng anh mơ bóng mộng quanh bên mình
Sầu thương hòa lệ tình chan chứa
Lệ đầy vơi ngóng gió chờ mây
Sao anh biền biệt nào hay
Anh còn hay đã quá say thác rồi
( 14 ) Nếu thác vì giống nòi sở ước
Vì giang sơn tổ quốc vinh quang
Thì em thác chẳng hờn oan
Truyền đài với cả hân hoan em chờ
Nếu trái lại lời xưa anh bỏ
Bỏ lời xưa coi nhỏ tình xưa
Thì ôi thôi !.. sống bằng thừa
Nước non trốn nợ , tình lừa dối nhau…
Thác nhường ấy trước sau xá kể
Sống như kia sống để làm chi
Túi cơm giá áo khác gì
Sống loài vô giác sống chi uổng đời
Cùng cây cỏ để rồi mục nát
Cùng thời gian tan tác tuổi xuân
Cùng phường vong quốc an thân
Cùng phường vô đạo bất nhân bội tình
Dinh Lăng anh dáng hình bốn bể
Thấu lời em , em kể , em than…
Lời em gửi gió mây ngàn
Gửi anh gửi cả muôn vàn sầu thương
( 15 ) Trên đây mối tơ vương vò rối…
Gánh chung tình tắc lối nghẽn đường
Vườn xuân giông tố phũ phàng
Hoa xuân đương độ cánh tàn nhụy rơi…
Trên đây thuyền tình bơi ngược sóng
Giữa bể tình trông ngóng bến xưa
Bến tình xa lắc xa lơ
Bể tình thuyền đắm bến chưa gặp thuyền
Trên đây gương thề nguyền nguyện ước
Gữ lời thề sau trước không phai
Thân dù đá nát vàng phai…
Lòng son dạ sắt không thay đổi lòng
Trên đây huyết thư Dung để lại
Nhờ đưa Lăng Dung đợi lỡ rồi
Đêm tân hôn dung biệt đời
Liều thân tử tiết giữ lời nguyền xưa
Vì thu trước ngày mưa ảm đạm !..
Dung xa Lăng xa bạn tâm đồng
Một lời LĂNG đã là chồng
Chồng xa là cả hận lòng chia ly
( 16 ) Nhưng nàng muốn chàng đi vì nước
Chí riêng chàng sở ước từ lâu
Giang sơn tổ quốc làm đầu
Nhà tan nước mất còn đâu thân mình
Tình nhi nữ hận tình lưu luyến
Cảnh chia ly lệ ứa sầu vương
Chàng đi trí cả bốn phương
Nàng về ôm mối tang thương đợi ch
Tháng ngày qua tơ tằm khung cửi
Tháng ngày qua vọng gửi người xa
Người xa người đợi ở ta
Xa người xa cảnh người xa ta thờ…
Chín thu rồi sống chờ đau khổ !..
Ba lần rồi ngăn trở ép duyên
Lần nào nàng cũng không quên
Nỗi riêng cầu khẩn lượng trên thấu lời
Nhưng cổ tục của người chuyên chế
Không cho nàng tự ý yêu Lăng
Ép duyên gán phận khăng khăng
Quyền trên định liệu nên chăng tự quyền
Lần cuối Dung quá phiền quá tủi
Sức người tàn bọt nổi mây tan
Ích gì ngậm thở ngồi than !..
Lượng trên hẹp lượng kêu van cũng thừa .
Phương kế gì mưu cơ nào nữa
Ngoài chết ra khó giữ toàn danh
Thôi thì sống nhục chết vinh
Chết đi cho trọn nghĩa sinh trọn lời
( 17 ) Ngày cưới Dung rợp trời náo nhiệt…
Nhạc hòa ca yến tiệc hòa ca
Dung tươi Dung đẹp như hoa
Dung về nhà mới thướt tha diễm kiều
Phòng tân hôn mỹ miều lộng lẫy
Nhớ đến Lăng đầy dẫy sầu thương
Nhớ người ngàn dặm trùng dương
Nhớ người xây dựng uyên ương tan rồi
Nhớ người ruột rối bời trăm mối
Đường cùng rồi sử đối ra sao ?..
Thấu chăng bể rộng trời cao
Trọn niềm thủ tín đợi bao lâu rồi
Thôi đành thôi tái hồi kiếp khác
Kiếp này xin hồn thác thanh tao
Núi Hoàng , rừng Cấm , sông Thao *
Chứng minh phận bạc má đào tuổi thơ
· * Ba địa danh thuộc tỉnh HÒA BÌNH
( 18 ) Trời vừa tối gặp cơ hội tốt
Sẵn tiên đan * nàng nuốt một liều
Giờ sau phách lạc hồn siêu…
Tiệc hoa tan vỡ người kêu gọi rầm .
Cây cỏ cũng âm thầm ủ rũ
Sầu thay người tình cũ thu xưa
Túi Dung đầy túi huyết thư
Lệ nhòa dòng máu hồn mơ não đời
Với song thân một lời tha thiết !..
Cho chôn nàng trọn triết trọn trinh
Đồi thông gò giữa cảnh sinh
Vọng tàn kỳ vọng an ninh cuối cùng .
Đồi cao với bóng tùng che trở
Hương hồn nàng muôn thuở anh linh
Thôi đành cam bội công sinh
Để duyên khỏi ép để tình khỏi oan
Với chồng nàng chàng Lăng nàng nguyện
Với chồng nàng , nàng hẹn tử sinh
Huyết thư huyết , lệ thanh minh
Đoạn trường khổ gánh điêu linh cõi trần…
· * Tiên đan là một loại thuốc độc
( 19 ) NếuLăng sống có lần trở lại
Nếu thôi về đành đợi kiếp sau…
Kiếp này đã dở dang nhau
Kiếp sau ước vọng trân châu thỏa tình
Kiếp này đã gương bình tan vỡ…
Kiếp sau cầu không lỡ phượng loan
Kiếp này nghiệp chướng tiền oan
Kiếp sau hưởng phúc đồng hoan vui vầy
Tiếng kêu thương chim đầy tuyệt vọng
Xé không gian réo động u sầu…
Lệ người đắm ngọc chìm sâu
Cạn dòng cạn hết còn đâu khóc đời
Đã đến lúc xa trời gần đất !..
Đời chỉ còn kẻ khuất người xa
Tay ôm mắt nhắm cho qua
Hồn thiêng sống mãi để mà chờ mong…
Hồn thiêng sống mãi trong trắng mãi
Trên đồi thông trên bãi trường đời
Trên cao trên cánh chim trời
Tháng ngày theo dõi bóng người xa xăm !..
( 20 ) Chôn Dung chưa được năm tháng chẵn
Trên đường về Lăng vẫn đinh ninh
Gặp Dung thỏa nguyện ba sinh
Gặp Dung hải thệ sơn minh phỉ nguyền
Nhưng nhân định thắng thiên ít lắm
Lăng quay về tình đắm duyên tan
Huyết thư huyết lệ hòa chan
Bên mồ Lăng kể nỗi oan nát lòng…
HẾT CHƯƠNG 1
( 21 ) Chương 2 TÂM VỌNG PHI THƯỜNG
Mỵ Dung em Mỵ Dung thân ái
Đinh Lăng đây anh tới chậm rồi…
m em thôi đã mất người
Chốn này gặp gỡ đã mười năm xưa
Thế là cả giấc mơ tan vỡ
Thế là thôi tình lỡ mộng tan
Thế là trâm gãy gương tan
Đoạn trường cùng gánh suối oan cùng đò
Ngoài ngàn dặm anh chờ từng khắc .
Trong buồng the em nhắc từng ngày
Tơ lòng cùng lựa một dây
Nỉ non tha thiết một ngày gần nhau
Thì đây ôi !.. nào đâu xa nữa…
Gần nhau rồi đã dở dang chưa
Mồ em cỏ úa nằm trơ
Ôm mồ anh khóc nằm chờ duyên sau
( 22 ) Mỵ Dung em ?.. vì đâu nên nỗi
Phải đâu là tội lỗi dôi ta
Hồn em rừng thẳm non xa
Về đây nghe kể chuyện qua não lòng
Lời thề trước trọn vòng tình ái
Đâu dám sai dám trái lời th
Đồi thông từ thuở chia ly
Chín thu tuy vắng lòng ghi tạc lòng
Trí gang sắt nấu nung thành thép
Dạ đá vàng tha thiết nào phai
Ngàn trùng bôn tẩu nước ngoài
Gắng công mong chóng thành tài hồi hương
Để Lăng Dung uyên ương tương thác
Cùng hy sinh gánh vác sơn hà
Nợ gia đình nợ quốc gia
Bao nhiêu nợ nặng hai ta trả cùng
Nhi nữ tạo anh hùng là thế
Trí anh hùng là trí bốn phương
Ngờ đâu cuộc thế tang thương
Đồi thông nổi bão suối ngang lật thuyền
( 23 ) Em phẫn uất vì duyên thắt buộc
Em liều thân để được toàn danh
Để sen trong, lánh bùn tanh
Đập gương duyên ép tan tành đời soi
Đời trôi ôi !.. thôi trôi cả mộng .
Mộng tan rồi hy vọng tàn rồi
Tình ta thôi thế là thôi…
Tình ta xa thẳm đôi nơi âm trần
Lần trí nhớ ân cần anh kể
Đoạn đường xưa chia sẻ đôi ta
Để em nhẹ gánh nghi ngờ
Ngờ anh thay đổi hững hờ tình xưa
Anh ra đi ngày a thu đó
Một ngày thu em nhớ suốt đời
Lệ em hòa lệ ngâu rơi
Lệ ngâu hòa lệ với người kiên trinh
Đã cùng nhau đinh ninh cặn kẽ
Xa nhau đây rồi sẽ gần nhau
Gần nhau cho đến bạc đầu
Gần nhau đến thác gần nhau hai mồ
( 24 ) Em về duyên lỡ chờ ôm mộng
Anh đi tin tưởng mộng cao xa…
Em về tháng trọn ngày qua
Anh đi non nước bao la mịt mùng
Em về thêu chữ đồng trên gối
Anh đi tìm gỡ rối đường tơ
Em vui sống trong mơ
Anh đi xây dựng vần thơ khải hoàn
Em về với muôn vàn triển vọng
Anh đi càng thận trọng nhân danh
Ngàn dâu xa cách non xanh
Ngàn dâu xa cách em anh vẫn gần
Bao lần lại, bao lần , lần nữa
Hai tâm hồn gắng chữa đau thương
Tình nhà nguyện ước vấn vương
Trùng lai maong đợi bốn phương một nhà
Trì đã quyết , gần xa nào quản
m đã thờ căn bản không thay
Biết bao mộng đẹp ý hay
Ngờ đâu vĩnh biệt !.. lại ngày thu xưa
( 25 ) Thân thui thủi nắng mưa dầu gãi
Bỏ quê hương vườn trại mến yêu
Cha con xum họp sớm chiều
Anh em đoàn tụ mọi điều thiệt hơn
Họ hàng chia sẻ con tai nạn
Bạn bè vui chén cạn càng vui
Thuê thoa ngọn núi đỉnh đồi
Thỏa thuê suối mát lội bơi vẫy vùng
Không nô lệ chim lồng hót đậu
Không cúi luồn cá chậu tham mồi
Hoắc lê tự chủ ngọt bùi
Còn hơn mỹ vị sực mùi quốc vong
Đời khoáng đãng còn mong chi nữa
Bỏ ra đi sao nỡ an tâm
Nhưng lòng đầy những hận căm
Nước non u ám tối tăm mây sầu
( 26 ) Cùng cương quyết anh cầu em nguyện
Gác tình thương thỏa hẹn non sông
Tương lai đắc thắng thành công
Tình ta vinh hưởng non sông mạnh hùng
Nhưng chị Nguyệt bất công quá lắm
Bày trò chơi chỉ thắm tơ vàng
Bày ra những cảnh đau thương
Bày ra những cảnh lỡ làng tình duyên
Duyên chẳng hợp đảo điên làm hợp
Duyên chẳng ưa thắt buộc làm ưa
Lỡ duyên em lỡ tuổi thơ
Lỡ duyên anh lỡ hết cơ hội đời
Anh vì em phương trời từ chối
Nàng thiên hương lẻ gối chờ duyên
Nhất vùng nổi tiến nàng tiên
Phòng không lòng lạnh tây hiên một mình
Gặp anh nàng tỏ tình mật thiết
Quyết một niềm khăng khít mối tơ
Than ôi!.. nghĩa tình xưa
Mỵ Dung tim khắc bao giờ anh quên
Anh kể thực nàng Thiên Hương rõ
Mối tình riêng anh đã nặng lời
Với người ở tận phương trời
Người tuy xa thẳm ảnh người không xa
( 27 ) Mong thiên hương rộng tha lỗi đó
Và thôi đừng gắn bó cùng anh
Để anh làm trọn nghĩa tình
Mong ngày kết quả thành danh trở v
Mắt Thiên Hương đầm đìa lệ ngọc
Miệng tươi hoa bỗng khóc nghẹn nghào
Rồi cách đó mấy lần sau
Gặp nhau vẫn thế gặp nhau càng buồn
Rồi một ngày vọng cuồng thất vọng
Nàng Thiên Hương xúc động vô ngầm
Sẵn dao nàng kết liễu thân
Một tin kinh khủng xa gần xôn sao
Lý do gì vì đâu không
Nhà cầm quyền tầm nã bắt anh
Đem ra sử trước tòa hình
Ghép vào tội nặng vì tình sát nhân
Đem đày anh trung thân cơ cực
Nỗi oan hờn áp bức kêu ai ?..
Thảm thay!.. đời ngục ngày dài
Anh hùng ứa lệ nhớ ngưới tình xưa
Nhớ Mỵ Dung ngày mưa thu trước!..
Tiễn đưa nhau hẹn ước những gì ?..
Giờ đây nào có hiểu chi
Vẫn yên trí đợi ngày kia anh về…
Anh về đâu nữa quê hương cũ
Mà em chờ cho lỡ tuổi thơ
Đời tù chôn chết đời
Chôn theo hết cả đợi chờ ước mong
( 28 ) Thu sầu qua lại đông sầu tới
Chín thu ròng tê tái điêu linh
Tin đâu cải tử hoàn sinh
Là tin ân xá cho anh ra về
Mỵ Dung em anh mê hay tỉnh
Nỗi niềm vui chung đỉnh nào tày
Sổ lồng chim thỏa chí bay
Đường về cố quốc mong ngay trùng phùng
Mong gặp Mỵ Dung cùng thề nguyện
Dưới đèn hoa kể chuyện chia ly
Rồi cùng nhau cùng ra đi
Để anh làm trọn lời thề nước non
Để anh hùng lập tròn sự nghiệp
Để duyên em tha thiết đáng duyên
Thật là hy vọng vô biên
Thật là hy vọng đầy trên đường về
Nhưng thảm thay thảm thê , thê thảm
Trước mồ em song cản nguồn thương
Kể sao cho xiết đoạn trường
Vì ta khăng khít lỡ làng cả hai
Nhưng chết trong hơn ai sống đục
Chết vinh hơn sống nhục đời nhơ
Mỵ Dung duyên đáng phụng thờ
Còn duyên tái hợp nguyện chờ tái sinh
Hồn em thiêng theo anh tùng bước
Mà chứng minh lời ước vì em
Mỵ Dung duyên đã khắc tim
Nguyện thề độc kiếp không tìm duyên ai…
( 29 ) Anh sống đây thân này hiến nước
Sống vinh quang sau trước một lần
Trọn đời vui sống độc thân
Mỵ Dung là vợ luôn gần bên anh
Đồi thông đây sơn minh thệ hải
Đồi thông đây ta gửi xác hồn
Rồi đây xác anh hùng chôn
Hai mồ hai xác một hồn một duyên
Em Mỵ Dung tạm yên vui nghỉ
Để anh đi cho phỉ trí trai
Đồi thông duyên nợ còn dài
Đồi thông còn mãi chuyện đời đôi ta
Đồi thông cảnh bao la thơ mộng
Đồi thông đồi kỳ vọng riêng ta
Riêng ta riêng một sơn hà
Suối trong nước réo thông già gió reo
Hồn ta tha hồ theo mây gió
Mà thảnh thơi khắp đó khắp đây
Ngàn thu hồn tỉnh duyên xay
Đồi thông đầy nợ những ngày tuổi xanh
( 30 ) Suối ơi suối, gần quanh ta mãi…
Tắm hồn ta sạch nỗi oan hờn
Lòng ta lòng suối ai hơn?..
Lòng cùng trinh bạch cô đơn cũng cùng
Đồi ơi đồi một vùng bát ngát
Nhạc thông reo réo rắt tơ lòng
Cho ta tiêu giải não nùng
Cho ta thoát với non bồng cảnh tiên
Núi ơi núi thiêng liêng hùng vĩ
Che trở ta bền bỉ trưởng thành
Tình ta vững với núi xanh
Núi xanh , xanh mãi mộng tình dài lâu
Rừng ơi rừng đi dâu mà lạ
Với đồi thông rừng đã quen lâu
Thâm u huyền bí nhiệm màu
Tình duyên ta lỡ ta cầu rừng thiêng
Mỵ Dung em tạm yên vui nghỉ
Để anh đi cho phỉ trí trai
Trên đường nhiệm vụ trông gai
Trên đường tranh đấu tương lai giống nòi
Trên đường quốc nạn đòi ưu thắng
Trên đường đầy cay đắng gian lao
Trên đường chính nghĩa tối cao
Trên đường bờ cõi giữ sao vẹn toàn
( 31 ) Hồn em tựa cung đàn theo gió
Bên mình anh nhắc nhở không quên
| 1/40

Preview text:

TRUYỆN THƠ ĐỒI THÔNG HAI MỘ
Tác giả: CHẾ QUANG TUYỂN Năm 1949 ĐỒI THÔNG HAI MỘ
CHƯƠNG 1 HUYẾT THƯ NHÒE LỆ
Anh ĐINH LĂNG giờ đây đâu nhỉ?..
Anh của em yêu quý nhất đời Anh đi mù mịt xa khơi
Phượng hoàng tung cánh giữa trời mải bay
Nỗi niềm em với anh hay chăng nhỉ ?..
Vẫn chờ anh vắng vẻ phòng không
Xa trông mây nước mịt mùng
Lệ sầu thấm ố chăn hồng đêm đông
Trí ngang dọc non sông nghĩa vụ
Nợ cao đầy vũ trụ tang bồng
Tuy chưa pháo nổ rượu nồng
Tuy chưa chăn gối vợ chồng như ai…
Nhưng một buổi sớm mai em nhớ
Một sớm thu mưa gió âm thầm
Đồi thông gắn bó sắt cầm
Đồi thông tiễn biệt lệ đầm áo xanh
Ngồi bên anh em với anh kết nguyện
Nghĩa trăm năm giữ vẹn lời thề
Chờ anh cho đến ngày về
Anh chờ em đợi không hề đổi thay
Mười bảy xuân ,dù hay, dù dở…
Trông vào anh muôn thuở cậy nhờ Xa anh em chẳng còn ngờ
Xa anh em chẳng hững hờ đơn sai
( 7 ) Anh bốn bề tương lai hứa hẹn
Em một thân nguyện ven hồn trinh
Suối trong đồi rộng chứng minh
Em nguyền chỉ có một anh là chồng
Một là có hai không là chết !..
Chết còn hơn chịu ép duyên tình
Tình duyên đâu phải uy quyền
Tình duyên đâu phải bạc tiền bán mua…
Kìa tình sử một vua thoái vị !..
Bỏ ngai vàng vì bị ép duyên
Bỏ ngai vàng giữ lời nguyền
Cùng người thôn nữ vui niềm thôn trang
Công sinh dưỡng coi ngang trời bể
Đạo làm con cần để trên đầu…
Kể chi khanh tướng công hầu
Kể chi bần bách sang giầu thường dân
Lời giáo huấn tu than sử thế
Điều thiệt hơn lý lẽ ở đời
Đạo con đâu dám sai lời
Bất nhân bất hiếu có trời nào thương
Đã theo đòi văn chương đèn sách
Em đã hay nhân cách cương thường
Tam tòng, tứ đức, phải tường
Công ,dung ,ngôn, hạnh mọi đường vẹn phân
Khốn nỗi việc hôn nhân quan trọng
Cả một đời hy vọng chứa chan Nỡ nào ép uổng tơ loan
Nỡ nào thắt buộc hồn oan cho đành
( 8) Mới lọt lòng đã thành phu phụ
Tuổi sơ sinh tử vụ biết gì
Lớn lên tuân lệnh vu quy
Quyền cha quyền mẹ con đi lấy chồng
Ôi !.. lá thắm chỉ hồng đâu thế
Một lời em không thể kêu xin Người mà em quý em tin
Mối manh đủ lễ bao phen chẳng thành
Người ta từ dáng hình hạnh kiểm
Không điểm nào là điểm em ưa…
Lại là phải kính phải thờ
Kết duyên chồng vợ thảm chưa hở trời
Trước em đã bao người duyên ấy
Đã bao duyên trông thấy mà thương
Nhịp cầu tan vỡ đoạn trường
Trống xuôi, kèn ngược mọi đường dở dang
( 9 ) ĐINH LĂNG anh , ĐINH LĂNG đi mãi
Chín thu về bao nỗi đầy vơi
Ngoài song vẫn lệ NGÂU rơi
Trong rèm vẫn lệ một người chờ anh
Đã ba lần vấn danh nài ép
Đã ba lần liều chết quên sinh.
Để hồn bay bổng theo anh
Để tim khỏi rạn máu tình rẽ ngang
Để nhà thấy hoa tang đầy cửa
Để tiệc hoa tan vỡ tiệc hoa
Để bướm gần khỏi vào ra…
Hoa này riêng của bướm xa chưa về
Anh Đinh Lăng say mê đâu đó
Lời thu xưa còn nhớ hay quên ?..
Hay anh say thú thiên nhiên
Say mê non nước lạc miền thiên thai
Cùng tiên nữ thơ ngây xuân mộng
Khúc nghê thường rung động ca vang
Hay anh say đắm bạc vàng
Non vàng bể bạc sẵn sàng đế vương
Say bể bạc uyên ương ríu rít
Đắm non vàng khăng khít tơ duyên Hay anh mê bả uy quyền
Thuận buồm đài các xuôi thuyền phong lưu
Bên người ngọc đủ mưu thần thế
Nhờ duyên may đủ kế cầu vinh
Mải vui quên trí bình sinh
Quên nhà quên nước cốt mình ấm no
( 10 ) Hư vinh đó càng lo càng nhục
Vinh làm chi nát mục thân danh
Bao lời hải thệ sơn minh
Bao lời húa hẹn tử sinh quên rồi
Bao mông đẹp của đồi thông cũ
Đã vì anh tan vỡ chẳng thành…
Than ôi !.. anh nỡ vô tình
Vui chung anh hưởng , hận mình em mang
Người ta để tang , tang có hạn
Còn em đeo hận , hận không bờ
Uyên chia , nhạn lẻ bơ vơ
Thân em chiếc bóng đợi chờ quãng không
( 11 ) Nếu anh cùng non sông còn sống
Máu hiên ngang dòng giống phi thường
Tình xưa anh đoái anh thương
Phương trời dừng gót cố hương tìm về
Tìm đồi thông xưa kia nguyện ước
Tìm gốc thông ngày trước hẹn hò
Tìm người chung một chuyến đò
Sông sâu bể cả dặn dò có nhau
Tìm người biết vàng thau phân biệt
Biết tôn thờ hào huyệt anh hùng
Tìm người tín nghĩa thủy chung
Gan vàng dạ sắt nấu nung không sờn
Tìm người vì duyên hờn phận tủi
Kiếp hoa rơi ngắn ngủi đành cam
Hỡi !.. anh tráng sỹ áo lam…
Anh đi , đi mãi mải ham những gì ?.. Anh ra đi em vì thủ tín
Chờ tin về , chờ chín thu trường
Ngày thường nuốt lệ là thường
Đợi chờ nào quản dặm đường xa sôi
( 12 ) Nghe oanh hót lứa đôi khăng khít
Nhìn bướm bay quấn quýt yêu thương
Lòng càng sôi nổi vấn vương
Ngày nào đất độ trời thương anh về …
Ôi !.. mộng đẹp gối kề chăn ấm
Sao lại riêng ngăn cấm duyên ta Thế rồi sau chín thu qua
Vẫn không yên sống để mà nhớ thương
Thế rồi luôn tai ương liên tiếp
Cho đến cùng tận kiếp hoa rơi
Thế là đành , thế là thôi
Người về chưa thấy hoa trôi đã tàn
Đinh Lăng anh muôn vàn thê thảm !..
Về đi anh can đảm quay về… Về tìm chốn cũ xưa kia
Viếng mồ người cũ gọi chia chút tình
Đồi thông trước một mình một mộ
Gốc thông xưa sương lộ điêu linh
Nằm ôm vẹn một hồn trinh
Nằm ôm một khối hận tình ngàn thu
Trước mồ bạc ô hô lên tiếng
Tiếng Đinh Lăng về viếng hồn oan
Để oan hồn đỡ oán than
Để khối tình hận , tiêu tan não nùng…
Trước mồ bạc anh không dấu giếm
Chín thu ròng vắng tiếng vì đâu ?..
Chân tơ kẽ tóc tình đầu
Nỗi niềm kể hết cho nhau hả lòng
Rồi anh lại ngựa lồng đường cũ
Bụi mù sương tung vó mịt mù
Đồi thông gió thổi vi vu
Hồn em theo gió âm u lạnh lùng
( 13 ) Nếu anh phải anh hùng nam tử
Trót lỗi lầm bỏ dở bình sinh
Trót nhầm lấy nhục làm vinh
Mồ em làm đích để anh cải hồi
Anh nhớ lại những lời thu trước
Hai ta thề vì nước quên mình
Em về nặng gánh nợ tình
Anh đi hồ hải tung hoành hiên ngang
Anh đi luyện trí gan bền bỉ
Em về chờ tri kỷ thành danh
Ngày xanh mòn mỏi tuổi xanh
Bóng anh mơ bóng mộng quanh bên mình
Sầu thương hòa lệ tình chan chứa
Lệ đầy vơi ngóng gió chờ mây
Sao anh biền biệt nào hay
Anh còn hay đã quá say thác rồi
( 14 ) Nếu thác vì giống nòi sở ước
Vì giang sơn tổ quốc vinh quang
Thì em thác chẳng hờn oan
Truyền đài với cả hân hoan em chờ
Nếu trái lại lời xưa anh bỏ
Bỏ lời xưa coi nhỏ tình xưa
Thì ôi thôi !.. sống bằng thừa
Nước non trốn nợ , tình lừa dối nhau…
Thác nhường ấy trước sau xá kể
Sống như kia sống để làm chi Túi cơm giá áo khác gì
Sống loài vô giác sống chi uổng đời
Cùng cây cỏ để rồi mục nát
Cùng thời gian tan tác tuổi xuân
Cùng phường vong quốc an thân
Cùng phường vô đạo bất nhân bội tình
Dinh Lăng anh dáng hình bốn bể
Thấu lời em , em kể , em than…
Lời em gửi gió mây ngàn
Gửi anh gửi cả muôn vàn sầu thương
( 15 ) Trên đây mối tơ vương vò rối…
Gánh chung tình tắc lối nghẽn đường
Vườn xuân giông tố phũ phàng
Hoa xuân đương độ cánh tàn nhụy rơi…
Trên đây thuyền tình bơi ngược sóng
Giữa bể tình trông ngóng bến xưa Bến tình xa lắc xa lơ
Bể tình thuyền đắm bến chưa gặp thuyền
Trên đây gương thề nguyền nguyện ước
Gữ lời thề sau trước không phai
Thân dù đá nát vàng phai…
Lòng son dạ sắt không thay đổi lòng
Trên đây huyết thư Dung để lại
Nhờ đưa Lăng Dung đợi lỡ rồi
Đêm tân hôn dung biệt đời
Liều thân tử tiết giữ lời nguyền xưa
Vì thu trước ngày mưa ảm đạm !..
Dung xa Lăng xa bạn tâm đồng
Một lời LĂNG đã là chồng
Chồng xa là cả hận lòng chia ly
( 16 ) Nhưng nàng muốn chàng đi vì nước
Chí riêng chàng sở ước từ lâu
Giang sơn tổ quốc làm đầu
Nhà tan nước mất còn đâu thân mình
Tình nhi nữ hận tình lưu luyến
Cảnh chia ly lệ ứa sầu vương
Chàng đi trí cả bốn phương
Nàng về ôm mối tang thương đợi chờ
Tháng ngày qua tơ tằm khung cửi
Tháng ngày qua vọng gửi người xa
Người xa người đợi ở ta
Xa người xa cảnh người xa ta thờ…
Chín thu rồi sống chờ đau khổ !..
Ba lần rồi ngăn trở ép duyên
Lần nào nàng cũng không quên
Nỗi riêng cầu khẩn lượng trên thấu lời
Nhưng cổ tục của người chuyên chế
Không cho nàng tự ý yêu Lăng
Ép duyên gán phận khăng khăng
Quyền trên định liệu nên chăng tự quyền
Lần cuối Dung quá phiền quá tủi
Sức người tàn bọt nổi mây tan
Ích gì ngậm thở ngồi than !..
Lượng trên hẹp lượng kêu van cũng thừa .
Phương kế gì mưu cơ nào nữa
Ngoài chết ra khó giữ toàn danh
Thôi thì sống nhục chết vinh
Chết đi cho trọn nghĩa sinh trọn lời
( 17 ) Ngày cưới Dung rợp trời náo nhiệt…
Nhạc hòa ca yến tiệc hòa ca
Dung tươi Dung đẹp như hoa
Dung về nhà mới thướt tha diễm kiều
Phòng tân hôn mỹ miều lộng lẫy
Nhớ đến Lăng đầy dẫy sầu thương
Nhớ người ngàn dặm trùng dương
Nhớ người xây dựng uyên ương tan rồi
Nhớ người ruột rối bời trăm mối
Đường cùng rồi sử đối ra sao ?..
Thấu chăng bể rộng trời cao
Trọn niềm thủ tín đợi bao lâu rồi
Thôi đành thôi tái hồi kiếp khác
Kiếp này xin hồn thác thanh tao
Núi Hoàng , rừng Cấm , sông Thao *
Chứng minh phận bạc má đào tuổi thơ
· * Ba địa danh thuộc tỉnh HÒA BÌNH
( 18 ) Trời vừa tối gặp cơ hội tốt
Sẵn tiên đan * nàng nuốt một liều
Giờ sau phách lạc hồn siêu…
Tiệc hoa tan vỡ người kêu gọi rầm .
Cây cỏ cũng âm thầm ủ rũ
Sầu thay người tình cũ thu xưa
Túi Dung đầy túi huyết thư
Lệ nhòa dòng máu hồn mơ não đời
Với song thân một lời tha thiết !..
Cho chôn nàng trọn triết trọn trinh
Đồi thông gò giữa cảnh sinh
Vọng tàn kỳ vọng an ninh cuối cùng .
Đồi cao với bóng tùng che trở
Hương hồn nàng muôn thuở anh linh
Thôi đành cam bội công sinh
Để duyên khỏi ép để tình khỏi oan
Với chồng nàng chàng Lăng nàng nguyện
Với chồng nàng , nàng hẹn tử sinh
Huyết thư huyết , lệ thanh minh
Đoạn trường khổ gánh điêu linh cõi trần…
· * Tiên đan là một loại thuốc độc
( 19 ) NếuLăng sống có lần trở lại
Nếu thôi về đành đợi kiếp sau…
Kiếp này đã dở dang nhau
Kiếp sau ước vọng trân châu thỏa tình
Kiếp này đã gương bình tan vỡ…
Kiếp sau cầu không lỡ phượng loan
Kiếp này nghiệp chướng tiền oan
Kiếp sau hưởng phúc đồng hoan vui vầy
Tiếng kêu thương chim đầy tuyệt vọng
Xé không gian réo động u sầu…
Lệ người đắm ngọc chìm sâu
Cạn dòng cạn hết còn đâu khóc đời
Đã đến lúc xa trời gần đất !..
Đời chỉ còn kẻ khuất người xa Tay ôm mắt nhắm cho qua
Hồn thiêng sống mãi để mà chờ mong…
Hồn thiêng sống mãi trong trắng mãi
Trên đồi thông trên bãi trường đời
Trên cao trên cánh chim trời
Tháng ngày theo dõi bóng người xa xăm !..
( 20 ) Chôn Dung chưa được năm tháng chẵn
Trên đường về Lăng vẫn đinh ninh
Gặp Dung thỏa nguyện ba sinh
Gặp Dung hải thệ sơn minh phỉ nguyền
Nhưng nhân định thắng thiên ít lắm
Lăng quay về tình đắm duyên tan…
Huyết thư huyết lệ hòa chan
Bên mồ Lăng kể nỗi oan nát lòng… HẾT CHƯƠNG 1
( 21 ) Chương 2 TÂM VỌNG PHI THƯỜNG
Mỵ Dung em Mỵ Dung thân ái
Đinh Lăng đây anh tới chậm rồi…
Tìm em thôi đã mất người
Chốn này gặp gỡ đã mười năm xưa
Thế là cả giấc mơ tan vỡ
Thế là thôi tình lỡ mộng tan
Thế là trâm gãy gương tan
Đoạn trường cùng gánh suối oan cùng đò
Ngoài ngàn dặm anh chờ từng khắc .
Trong buồng the em nhắc từng ngày
Tơ lòng cùng lựa một dây
Nỉ non tha thiết một ngày gần nhau
Thì đây ôi !.. nào đâu xa nữa…
Gần nhau rồi đã dở dang chưa Mồ em cỏ úa nằm trơ
Ôm mồ anh khóc nằm chờ duyên sau
( 22 ) Mỵ Dung em ?.. vì đâu nên nỗi
Phải đâu là tội lỗi dôi ta… Hồn em rừng thẳm non xa
Về đây nghe kể chuyện qua não lòng
Lời thề trước trọn vòng tình ái
Đâu dám sai dám trái lời thề
Đồi thông từ thuở chia ly…
Chín thu tuy vắng lòng ghi tạc lòng
Trí gang sắt nấu nung thành thép
Dạ đá vàng tha thiết nào phai
Ngàn trùng bôn tẩu nước ngoài
Gắng công mong chóng thành tài hồi hương
Để Lăng Dung uyên ương tương thác
Cùng hy sinh gánh vác sơn hà
Nợ gia đình nợ quốc gia
Bao nhiêu nợ nặng hai ta trả cùng
Nhi nữ tạo anh hùng là thế
Trí anh hùng là trí bốn phương
Ngờ đâu cuộc thế tang thương
Đồi thông nổi bão suối ngang lật thuyền
( 23 ) Em phẫn uất vì duyên thắt buộc
Em liều thân để được toàn danh
Để sen trong, lánh bùn tanh
Đập gương duyên ép tan tành đời soi
Đời trôi ôi !.. thôi trôi cả mộng .
Mộng tan rồi hy vọng tàn rồi
Tình ta thôi thế là thôi…
Tình ta xa thẳm đôi nơi âm trần
Lần trí nhớ ân cần anh kể
Đoạn đường xưa chia sẻ đôi ta
Để em nhẹ gánh nghi ngờ
Ngờ anh thay đổi hững hờ tình xưa
Anh ra đi ngày mưa thu đó…
Một ngày thu em nhớ suốt đời Lệ em hòa lệ ngâu rơi
Lệ ngâu hòa lệ với người kiên trinh
Đã cùng nhau đinh ninh cặn kẽ
Xa nhau đây rồi sẽ gần nhau
Gần nhau cho đến bạc đầu
Gần nhau đến thác gần nhau hai mồ
( 24 ) Em về duyên lỡ chờ ôm mộng
Anh đi tin tưởng mộng cao xa…
Em về tháng trọn ngày qua
Anh đi non nước bao la mịt mùng
Em về thêu chữ đồng trên gối
Anh đi tìm gỡ rối đường tơ Em vui sống trong mơ
Anh đi xây dựng vần thơ khải hoàn
Em về với muôn vàn triển vọng
Anh đi càng thận trọng nhân danh Ngàn dâu xa cách non xanh
Ngàn dâu xa cách em anh vẫn gần
Bao lần lại, bao lần , lần nữa
Hai tâm hồn gắng chữa đau thương
Tình nhà nguyện ước vấn vương
Trùng lai maong đợi bốn phương một nhà
Trì đã quyết , gần xa nào quản
Tâm đã thờ căn bản không thay
Biết bao mộng đẹp ý hay…
Ngờ đâu vĩnh biệt !.. lại ngày thu xưa
( 25 ) Thân thui thủi nắng mưa dầu gãi
Bỏ quê hương vườn trại mến yêu
Cha con xum họp sớm chiều
Anh em đoàn tụ mọi điều thiệt hơn
Họ hàng chia sẻ con tai nạn
Bạn bè vui chén cạn càng vui
Thuê thoa ngọn núi đỉnh đồi
Thỏa thuê suối mát lội bơi vẫy vùng
Không nô lệ chim lồng hót đậu
Không cúi luồn cá chậu tham mồi
Hoắc lê tự chủ ngọt bùi
Còn hơn mỹ vị sực mùi quốc vong
Đời khoáng đãng còn mong chi nữa Bỏ ra đi sao nỡ an tâm
Nhưng lòng đầy những hận căm
Nước non u ám tối tăm mây sầu
( 26 ) Cùng cương quyết anh cầu em nguyện
Gác tình thương thỏa hẹn non sông
Tương lai đắc thắng thành công
Tình ta vinh hưởng non sông mạnh hùng
Nhưng chị Nguyệt bất công quá lắm
Bày trò chơi chỉ thắm tơ vàng
Bày ra những cảnh đau thương
Bày ra những cảnh lỡ làng tình duyên
Duyên chẳng hợp đảo điên làm hợp
Duyên chẳng ưa thắt buộc làm ưa
Lỡ duyên em lỡ tuổi thơ
Lỡ duyên anh lỡ hết cơ hội đời
Anh vì em phương trời từ chối
Nàng thiên hương lẻ gối chờ duyên
Nhất vùng nổi tiến nàng tiên
Phòng không lòng lạnh tây hiên một mình
Gặp anh nàng tỏ tình mật thiết
Quyết một niềm khăng khít mối tơ Than ôi!.. nghĩa tình xưa
Mỵ Dung tim khắc bao giờ anh quên
Anh kể thực nàng Thiên Hương rõ
Mối tình riêng anh đã nặng lời
Với người ở tận phương trời
Người tuy xa thẳm ảnh người không xa
( 27 ) Mong thiên hương rộng tha lỗi đó
Và thôi đừng gắn bó cùng anh
Để anh làm trọn nghĩa tình
Mong ngày kết quả thành danh trở về
Mắt Thiên Hương đầm đìa lệ ngọc
Miệng tươi hoa bỗng khóc nghẹn nghào
Rồi cách đó mấy lần sau
Gặp nhau vẫn thế gặp nhau càng buồn
Rồi một ngày vọng cuồng thất vọng
Nàng Thiên Hương xúc động vô ngầm
Sẵn dao nàng kết liễu thân
Một tin kinh khủng xa gần xôn sao
Lý do gì vì đâu không rõ
Nhà cầm quyền tầm nã bắt anh
Đem ra sử trước tòa hình
Ghép vào tội nặng vì tình sát nhân
Đem đày anh trung thân cơ cực
Nỗi oan hờn áp bức kêu ai ?..
Thảm thay!.. đời ngục ngày dài
Anh hùng ứa lệ nhớ ngưới tình xưa
Nhớ Mỵ Dung ngày mưa thu trước!..
Tiễn đưa nhau hẹn ước những gì ?..
Giờ đây nào có hiểu chi
Vẫn yên trí đợi ngày kia anh về…
Anh về đâu nữa quê hương cũ
Mà em chờ cho lỡ tuổi thơ
Đời tù chôn chết đời mơ
Chôn theo hết cả đợi chờ ước mong
( 28 ) Thu sầu qua lại đông sầu tới
Chín thu ròng tê tái điêu linh
Tin đâu cải tử hoàn sinh
Là tin ân xá cho anh ra về
Mỵ Dung em anh mê hay tỉnh
Nỗi niềm vui chung đỉnh nào tày
Sổ lồng chim thỏa chí bay
Đường về cố quốc mong ngay trùng phùng
Mong gặp Mỵ Dung cùng thề nguyện
Dưới đèn hoa kể chuyện chia ly… Rồi cùng nhau cùng ra đi
Để anh làm trọn lời thề nước non
Để anh hùng lập tròn sự nghiệp
Để duyên em tha thiết đáng duyên
Thật là hy vọng vô biên
Thật là hy vọng đầy trên đường về
Nhưng thảm thay thảm thê , thê thảm
Trước mồ em song cản nguồn thương
Kể sao cho xiết đoạn trường
Vì ta khăng khít lỡ làng cả hai
Nhưng chết trong hơn ai sống đục
Chết vinh hơn sống nhục đời nhơ
Mỵ Dung duyên đáng phụng thờ
Còn duyên tái hợp nguyện chờ tái sinh
Hồn em thiêng theo anh tùng bước
Mà chứng minh lời ước vì em
Mỵ Dung duyên đã khắc tim
Nguyện thề độc kiếp không tìm duyên ai…
( 29 ) Anh sống đây thân này hiến nước
Sống vinh quang sau trước một lần
Trọn đời vui sống độc thân
Mỵ Dung là vợ luôn gần bên anh
Đồi thông đây sơn minh thệ hải
Đồi thông đây ta gửi xác hồn
Rồi đây xác anh hùng chôn
Hai mồ hai xác một hồn một duyên
Em Mỵ Dung tạm yên vui nghỉ
Để anh đi cho phỉ trí trai
Đồi thông duyên nợ còn dài
Đồi thông còn mãi chuyện đời đôi ta
Đồi thông cảnh bao la thơ mộng
Đồi thông đồi kỳ vọng riêng ta
Riêng ta riêng một sơn hà
Suối trong nước réo thông già gió reo
Hồn ta tha hồ theo mây gió
Mà thảnh thơi khắp đó khắp đây
Ngàn thu hồn tỉnh duyên xay
Đồi thông đầy nợ những ngày tuổi xanh
( 30 ) Suối ơi suối, gần quanh ta mãi…
Tắm hồn ta sạch nỗi oan hờn
Lòng ta lòng suối ai hơn?..
Lòng cùng trinh bạch cô đơn cũng cùng
Đồi ơi đồi một vùng bát ngát
Nhạc thông reo réo rắt tơ lòng
Cho ta tiêu giải não nùng
Cho ta thoát với non bồng cảnh tiên
Núi ơi núi thiêng liêng hùng vĩ
Che trở ta bền bỉ trưởng thành
Tình ta vững với núi xanh
Núi xanh , xanh mãi mộng tình dài lâu
Rừng ơi rừng đi dâu mà lạ
Với đồi thông rừng đã quen lâu
Thâm u huyền bí nhiệm màu
Tình duyên ta lỡ ta cầu rừng thiêng
Mỵ Dung em tạm yên vui nghỉ
Để anh đi cho phỉ trí trai
Trên đường nhiệm vụ trông gai
Trên đường tranh đấu tương lai giống nòi
Trên đường quốc nạn đòi ưu thắng
Trên đường đầy cay đắng gian lao
Trên đường chính nghĩa tối cao
Trên đường bờ cõi giữ sao vẹn toàn
( 31 ) Hồn em tựa cung đàn theo gió
Bên mình anh nhắc nhở không quên