


Preview text:
Ánh sáng của Đảng – Ngọn đuốc soi đường cho cách mạng Việt Nam
Chứng kiến sự tàn bạo và ách đô hộ của thực dân Pháp, chúng đã biến nước ta
thành nước nửa thuộc địa nửa phong kiến. Chúng dùng mọi cách để khai thác tài
nguyên bóc lột của cải và sức lao động của nhân dân để làm giàu cho chính quốc.
Đứng trước tình thế ngàn cân treo sợi tóc, ánh sáng của Đảng do chủ tịch Hồ Chí
Minh thắp lên như một kim chỉ nam soi đường cho cách mạng Việt Nam đi đến thắng lợi.
Ánh sáng của Đảng là gì? Ánh sáng của Đảng thực chất là những cương lĩnh,
đường lối của chủ nghĩa Mác Lênin và tư tưởng Hồ Chính Minh trên hành trình
đưa đất nước thoát khỏi những xiềng xích nô lệ. Đảng là ánh sáng soi đường cho
nhân dân ta bước ra khỏi cuộc đời tăm tối và trở thành công dân của một nước tự do, độc lập.
Yên ả, thanh bình là ước mơ ngàn đời của dân tộc ta. Để giữ vững bờ cõi, bảo vệ
giang sơn gấm vóc và tồn tại giữa một Thế giới bạo tàn từ bao đời nay, cả dân tộc
Việt Nam đã luôn gồng mình để chống lại nạn ngoại xâm. Trong suốt chiều dài
lịch sử của nhân loại có biết bao nhiêu dân tộc ngã xuống vì không thể chống cự
được trước sự hung bạo của chủ nghĩa thực dân. Số phận đã đẩy chúng ta đi đến
đau khổ nhưng cũng ban cho chúng ta những vị cứu tinh. Họ là Thánh Gióng, Ngô
Quyền, Lý Thường Kiệt, Trần Hưng Đạo, Lê Lợi, Phan Bội Châu, Phan Châu
Trinh. Tất cả là niềm tự hào là vẻ đẹp, là những khúc tráng ca trong bản hợp xướng
bi hùng về sự trường tồn và bất tử của dân tộc.
Lần này Người anh hùng ấy không theo dấu chân của những vị tiền bối như đứng
dậy phất cờ khởi nghĩa mà Người chọn cách ra đi. Chuyến ra đi này không phải để
cầu cứu ngoại bang mà để tìm ra chân lý mong trả về độc lập cho dân tộc. Người
đã hướng về vùng đất văn minh, phát triển đồng thời cũng là sào huyệt của kẻ những kẻ tham tàn.
Theo tài liệu lịch sử đã ghi ghép lại, tại bến cảng Sài Gòn ngày 5 tháng 6 năm 1911
người thanh niên yêu nước Nguyễn Tất Thành lấy tên là Văn Ba làm phụ bếp trên
con tàu Latouche đã vượt trùng dương khởi đầu cho hành trình tìm đường cứu
nước kéo dài suốt 30 năm, đi qua 28 quốc gia, 4 châu lục. Với hành trang là lòng
yêu nước và khát vọng mang lại độc lập, tự do cho Tổ Quốc nhà hoạt động xuất
sắc Nguyễn Ái Quốc đã đến với chủ nghĩa Mác Lênin, tìm ra con đường giải
phóng cho dân tộc đó là con đường cách mạng vô sản.
Chủ nghĩa Mác Lênin như soi sáng cho một chặng đường tối tăm của dân tộc Việt
Nam trong suốt những năm tháng bế tắc. Vào tháng 7 năm 1920 qua báo nhân đạo,
Người đọc bản “Sơ thảo Luận cương về vấn đề dân tộc và thuộc địa” của Lê Nin.
Bản Luận cương ấy như một luồng ánh sáng soi chiếu cho đường lối cách mạng và
khai sáng cho quan điểm chính trị của Người. Đến ngày 28 tháng 1 năm 1941
Nguyễn Ái Quốc trở về nước để trực tiếp lãnh đạo cuộc cách mạng, vận dụng sáng
tạo chủ nghĩa Mác Lênin vào điều kiện cụ thể của Việt Nam, thực hiện cách mạng
dân tộc, dân chủ cho đội tiên phong của giai cấp công nhân lãnh đạo và làm nên
cuộc Cách mạng Tháng 8 năm 1945 đánh đuổi ách thống trị của thực dân phong
kiến lập nên nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Một nhà nước của dân, do dân và
vì dân đưa dân tộc ta tiến vào kỷ nguyên độc lập tự do.
Thấm nhuần lời căn dặn của Chủ tịch Hồ Chí Minh Đảng ta khẳng định: “Đảng lấy
chủ nghĩa Mác – Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh làm nền tảng tư tưởng, kim chỉ
nam cho mọi hành động” Đây là bước phát triển quan trọng trong tư duy lý luận
của Đảng, làm cho chủ nghĩa Mác – Lênin giữ vai trò chủ đạo trong đời sống xã hội.
Đảng Cộng sản Việt Nam có vai trò lãnh đạo vô cùng quan trọng trong hệ thống
chính trị. Trong hệ thống chính trị nước ta, Đảng Cộng sản Việt Nam là đảng cầm
quyền. Đây là một tất yếu lịch sử, tất yếu khách quan. Sự lãnh đạo ấy vừa có cơ sở
đạo lý, vừa có cơ sở pháp lý.
Khi trở thành một Đảng duy nhất cầm quyền, sự lãnh đạo của Đảng được thực hiện
trong mối quan hệ khá phức tạp và nhạy cảm với cơ chế thực hiện quyền lực nhà
nước pháp quyền và trong các điều kiện xây dựng, phát huy nền dân chủ xã hội
chủ nghĩa. Sự tồn tại và hoạt động của Nhà nước, mà biểu hiện tập trung nhất là bộ
máy nhà nước, đòi hỏi phải phân định sự lãnh đạo của Đảng đối với vai trò quản lý,
điều hành của Nhà nước.
Trong tổ chức của hệ thống chính trị, Đảng ta vừa là lực lượng lãnh đạo toàn bộ hệ
thống, vừa là thành viên trong hệ thống chính trị. Trong thực tiễn, vai trò và sự
lãnh đạo của Đảng luôn luôn được xác định trong từng mối quan hệ với từng thiết
chế, tổ chức cụ thể trong hệ thống chính trị.
Sự lãnh đạo của Đảng với hệ thống chính trị hiện nay đặt trong điều kiện mới, đó
là xây dựng Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa của dân, do dân, vì dân, phát
huy mạnh mẽ nền dân chủ trong cơ chế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa và
hội nhập kinh tế quốc tế. Để bảo đảm vai trò lãnh đạo của Đảng trong hệ thống
chính trị, Đảng phải tự đổi mới và nâng cao sức chiến đấu của các tổ chức đảng.
Tăng cường mối quan hệ của Đảng với các thành tố của hệ thống chính trị là một
nội dung quan trọng của đổi mới phương thức lãnh đạo của Đảng.
Ánh sáng của Đảng cộng sản Việt Nam luôn soi đường và đồng hành trên chặng
đường phát triển của đất nước.