





Preview text:
BAI THU HOẠCH BUỔI BẢO TANG
Hòa bình, tự do, hạnh phúc có lẽ là ba từ mà tôi có thể nói với chính bản thân mình về
cuộc sống của mình hiện tại, tôi hay đúng hơn hết là hầu hết tất cả những người dân
Việt Nam thế hệ trẻ chúng ta đang được sống một cuộc sống yên bình, tự do và tràn
đầy niềm vui trong cuộc sống. Và chúng ta dần lãng quên rằng để có được sự bình yên
HỌ VÀ TÊN: Nguyễn Văn Sỹ MSSV: 1654010427 BÀI THU HOẠCH
CHUYẾN ĐI BẢO TÀNG CHỨNG TÍCH CHIẾN TRANH
Hòa bình, tự do, hạnh phúc có lẽ là ba từ mà tôi có thể nói với chính bản thân
mình về cuộc sống của mình hiện tại, tôi hay đúng hơn hết là hầu hết tất cả những người
dân Việt Nam thế hệ trẻ chúng ta đang được sống một cuộc sống yên bình, tự do và tràn
đầy niềm vui trong cuộc sống. Và chúng ta dần lãng quên rằng để có được sự bình yên
này đó là một cuộc chiến đẫm máu mà ông cha ta đã đứng lên hi sinh quên mình, một
cuộc chiến được xây nên bởi máu, bởi lòng đoàn kết và bởi một khát khao tự do mãnh
liệt mà thế hệ trước với mong muốn giành lại một bầu trời tự do cho thế hệ con em mai sau.
Tôi cũng vậy, một chút nữa thôi có lẽ tôi đã quên mất cội nguồn của mình ở đâu,
làm sao tôi có được những tháng năm sống bình yên dưới bầu trời đầy nắng và tự do này.
Ngày 17/10/2018, là ngày mà trong hơn 3 năm học và làm việc tại thành phố Hồ Chí
Mình mà lần đầu tiên có dịp ghé tham bảo tàng quốc gia thành phố. Và nó đem lại cho tôi
rất nhiều cảm xúc, nó gợi nhắc cho tôi về bản thân, cuộc sống và quan trọng hơn hết là
nhắc nhở tôi rằng tôi được sống bởi máu và xương của thế hệ trước trong cuộc chiến phi
lý tàn ác chống đế quốc thực dân. Mà ở đây là thực dân Pháp và Mỹ.
Tại sao lại là Việt Nam?
Sau chiến tranh thế giới thứ 2 thì nên kinh tế của pháp chịu thiệt hại hết sức nặng
nề và vị thế của pháp trên trường quốc tế suy giảm nghiêm trọng. Chính vì thế sau khi
chiến tranh kết thúc thì nhằm bù đắp lại cho nền kinh tế và củng như khẳng định vị thế
của mình thì thực dân Pháp luôn muốn tìm cách quay lại các thuộc địa củ và đông dương
và Việt Nam cũng không ngoại lệ, Việt Nam chúng đã thiết lập được bộ máy cai trị từ
trước nên có thể tiến hành khai thác ngay. Pháp đem quân sang xâm lược Việt Nam lần
thứ hai, hơn thế nữa Mỹ đã quyết định viện trợ cho Pháp nhằm khai thác tài nguyên
khoáng sản tại Việt Nam và đồng thời ngăn chặn phong trào khởi nghĩa tại Việt Nam có
thể lan rộng lên các nước khác.
Đó cũng chính là lý do, dù Pháp đã thua trong trận Điêp Biên Phủ, có ký hiệp định
Giơ-nê-vơ (1954) rút quân về nước thì Mỹ vẫn ngang nhiên vi phạm vào hiệp định,
không những không rút khỏi Việt Nam mà còn dẫn dân, vũ khí thay Pháp xâm lược Việt
Nam, đồng thời biến Việt Nam thành một nơi thử nghiệm vũ khí mới của Mỹ.
Những con số của cuộc chiến chống thực dân Việt Nam
Vũ khí trang bị quân sự Mỹ cung cấp cho Pháp ( 1945-1954): 350 máy bay, 390
tàu chiến, 1400 xe tăng, 16000 xe vận tải, 175000 súng nhẹ, 2555 đầu đạn,…
Mỹ đã huy động hơn 6 triệu lượt người Mỹ, lúc cao điểm nhất có tới hơn nửa triệu
lính Mỹ trực tiếp tham chiến tại Việt Nam.
Đây là cuộc chiến tốn kém nhất trong lịch sử nước Mỹ,tiêu tốn 738 tỷ USD(chỉ
sau thế chiến thứ 2. Riêng năm 1968, mỗi ngày Mỹ chi phí cho cuộc chiến xâm lược Việt
Nam lên tới 100 triệu USD, gấp 10 lần chi phí cho cuộc chiến chống nghèo đói ở Mỹ, và
gấp 4 lần chi phí nghiên cứu vũ trụ của Mỹ.
Mỹ đã ném xuống 2 miền Nam-Bắc Việt Nam hơn 7,8 triệu tấn bom đạn các
loại(tương đương 640 quả bom nguyên tử ném xuống Hirosima) gấp nhiều lần bất cứ
cuộc chiến tranh nào của Mỹ, cùng với đó là hơn 70 triệu lít chất độc hoá học làm trụi
cây lá, trong đó hơn 40 triệu lít chất độc da cam Dioxin gây ra những hậu quả tàn khốc
kéo dài đến ngày nay và tương lai(ước tính 500 năm sau mới sạch hẳn).
Hậu quả về con người,số liệu về thương vong của Việt Nam được công bố gần đây
nhất là gần 2 triệu thường dân tử vong,hơn 2 triệu thường dân mang thương tật suốt
đời,khoảng 2 triệu người (quân nhân và dân thường) phơi nhiễm Dioxin. Lực lượng
QĐND Việt Nam (bao gồm cả Quân giải phóng miền Nam) có khoảng 1,1 triệu quân
nhân hi sinh,600.000 bị thương hoặc bị bệnh.Trong số hi sinh, có 300.000 quân nhân
chưa tìm được hài cốt.
Mỹ rải chất độc da cam tại Việt Nam
Mỹ đã rải hơn 70 triệu lít thuốc diệt cỏ trong chiến tranh Việt Nam, trong đó có
hơn 40 triệu lít chất độc màu da cam dioxin. Chất độc dioxin là loại chất diệt cỏ được xếp
vào hàng những chất nguy hiểm nhất thế giới, không chỉ bởi khả năng reo rắc cái chết mà
nó còn để lại những di chứng cho nhiều đời sau.
Mỹ sử dụng chất độc màu da cam để phá hủy các rừng cây mà lính Việt Cộng sử
dụng làm tấm lá chắn ngụy trang, phá hủy cây trồng và nguồn lương thực của quân đội.
Chất độc màu da cam được bí mật sử dụng ở Lào và Campuchia để phát hiện con đường
mòn Hồ Chí Minh, một tuyến đường tiếp tế quan trọng xuyên qua các khu rừng.
Khi được rải xuống một khu rừng, chất độc màu da cam tiêu diệt toàn bộ thảm
thực vật bất kể loại nào. Phá hủy rễ cây, làm lá chết và rụng, biến một khu rừng rợp lá trở
nên trơ trụi. Không chỉ vậy, chất độc màu da càm còn thấm vào đất, ngăn chặn sự phát
triển của các loại cây sau này, phá hủy ngành nông nghiệp và gây nhiều ảnh hưởng đến sức khỏe con người.
Việt Nam chịu sự ảnh hưởng của chất độc màu da cam có tỷ lệ cao các loại bệnh
tật, di tật bẩm sinh và cả ung thư. Những tác động và biến chứng của chất độc da cam
thường thấy là: Gây kích ứng da và các bệnh ngoài da, rối loạn thần kinh, gây sẩy thai,
bệnh tiểu đường type 2, dị tật bẩm sinh cho đời sau, gây các bệnh ung thư, bện Hodgkin, bệnh bạch cầu…
Quân đội cũng như người dân Việt Nam là những người phải hứng chịu hậu quả
nặng nề nhất, tuy nhiên chính những người lính Mỹ trong chiến tranh Việt Nam cũng
chịu tác hại của chất độc màu da cam do tiếp xúc. Năm 1978, bộ cựu chiến binh đã thành
lập một chương trình giúp đỡ các cựu chiến binh bị nhiễm chất độc màu da cam. Chương
trình đã kiểm tra sức khỏe của trên 300.000 cựu chiến binh đã từng tham gia chiến tranh
Việt Nam. Họ được chăm sóc sức khỏe, bồi thường thiệt hại do việc tiếp xúc với chất độc
màu da cam, bên cạnh đó chương trình còn hỗ trợ con cái của các cựu chiến binh khi sinh
ra bị dị tật, chăm sóc y tế và giáo dục đặc biệt.
Bính lính Mỹ được bồi thường và hưởng những chính sách đặc biệt do tác hại của
chất độc màu da cam gây ra, còn những người lính và nhân dân Việt Nam lại chưa thực
sự được đền bù xứng đáng.
Địa ngục “Côn Đảo”
Trong những năm chiến tranh, tù binh tại nơi đây đã phải chịu những hình phạt
khủng khiếp như nhốt trong "chuồng cọp" dưới trời nắng, đóng đinh vào tay, chân, đầu;
đốt dây kẽm cháy đỏ đâm vào da thịt, đục răng, trùm bao bố chế nước sôi hoặc đổ lửa
than, ném vào chảo nước sôi, thiêu sống, chôn sống...
Nhà tù Côn Đảo là một hệ thống nhà tù được người Pháp xây dựng để giam giữ
những phạm nhân đặc biệt nguy hiểm cho chế độ thực dân Pháp. Sau năm 1954, chính
quyền Sài Gòn tiếp tục giam giữ những tù nhân cách mạng ở nhà tù này.
Địa điểm nổi tiếng nhất trong khu nhà tù này là "chuồng cọp", nơi giam giữ những
tù nhân cộng sản cao cấp nhất. Đặc điểm của "chuồng cọp" là bên trên có song sắt kiên
cố và có hành lang ở giữa dành cho cai ngục, trật tự đi lại kiểm soát, hành hạ người tù
bằng cách đâm cọc tre, ném vôi bột, dội nước bẩn.
Chiến tranh mang lại sự đau thương!
Khi bước ra về, tôi không khỏi bang hoàng về những điều mình đã thấy, nhân dân
ta đã chịu những đau thương mất mát vô cùng lớn, kể sao cho hết được: mẹ già mất con,
anh mất em, vợ chồng xa cách, xác người chất cao hơn núi, dù có trốn thì vẫn bị bắt lại và
bị giết, thịt nát xương tan, chất độc Dioxin,…
Dù chiến tranh qua đi nhưng hậu quả của của chiến tranh vẫn chưa vơi khi hàng
triệu người Việt Nam và những thế hệ sau vẫn đang phải gánh chịu nỗi đau trên da thịt này.
Ở cái thời mà tất cả mọi người đều bình đẳng đều có một cuộc sống hạnh phúc thì
vẫn còn đâu đó rất nhiều gia đình cha anh chiến sĩ đã phải gánh chịu thay cho chúng ta
nhiều nổi đau mà chúng ta khó có thể cảm nhận được hết.
Những tiếng than khóc cho số phận giờ đây khó có thể bật thành tiếng bởi nỗi đau,
giọt nước mắt đã ngấm vào xương tủy, phải kìm nén trong tim... Bởi cuộc sống vẫn sẽ
tiếp tục và dù thế nào mỗi cá thể trong xã hội đều phải gắng sức để tồn tại. Lời kết
Chúng ta, những con dân Việt Nam đã và đang được sinh sống trong bình yên và
tự do, nhưng hãy luôn ghi nhớ rằng chúng ta thật may mắn vì những điều mà chúng ta có
được ngày hôm nay được đánh đổi bởi xương máu của bao anh hùng dân tộc đã đứng lên
chống thực dân đô hộ để trao cho chúng ra những giây phút bình yên này, hãy luôn biết
ơn họ với lòng tôn trọng sâu sắc nhất và hãy trân trọng cuộc sống hiện tại mà ta đang có.