Cảm nhận khổ 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác | Văn mẫu lớp 9

TOP 12 bài Cảm nhận khổ 2, 3 bài thơ Viếng lăng Bác SIÊU HAY, giúp các em học sinh lớp 9 thấy được tình cảm tha thiết, chân thành của nhà thơ Viễn Phương khi được hoà mình vào dòng người viếng lăng Bác. Mời bạn đọc cùng đón xem!

Thông tin:
38 trang 8 tháng trước

Bình luận

Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để gửi bình luận.

Cảm nhận khổ 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác | Văn mẫu lớp 9

TOP 12 bài Cảm nhận khổ 2, 3 bài thơ Viếng lăng Bác SIÊU HAY, giúp các em học sinh lớp 9 thấy được tình cảm tha thiết, chân thành của nhà thơ Viễn Phương khi được hoà mình vào dòng người viếng lăng Bác. Mời bạn đọc cùng đón xem!

27 14 lượt tải Tải xuống
Văn mẫu lp 9: Cm nhn kh 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
1
Dàn ý cảm nhận khổ 2 và 3 bài Viếng lăng Bác
Dàn ý 1
1. M bài:
Nhà thơ Viễn Phương ra thăm lăng Bác năm 1976.
Sau chuyến đi này, ông đã viết lên tác phm "Viếng lăng Bác" vi tình
cm chân thành tha thiết.
Kh thơ thứ 2 th 3 của bài thơ đã cho chúng ta thấy được cm xúc
của nhà thơ khi hòa mình vào dòng người vào lăng viếng Bác.
2. Thân bài:
a. Kh 2: Cm xúc ca c gi khi a mình vào dòng người thăm viếng
Bác:
Ngày ngày mt trời đi qua trên lăng
Thy mt mt tri trong lăng rất đỏ"
- "Mt tri" ca tạo hoá hàng ngày đều đặn đi qua lăng Bác, sưởi m mang
li s sng cho vn vt
- Hình nh n d "mt trời trong lăng":
Bác - mt trời: Người đã dẫn đường ch li cho dân tc ta thoát khi ách
nô l, mang li cuc sng t do, độc lp cho dân tc.
Th hin s biết ơn trước công lao của Bác đối vi dân tc.
"Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ
Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân"
Văn mẫu lp 9: Cm nhn kh 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
2
- "Ngày ngày" được đặt đầu u để din t s lặp đi, lp li, cho thy dân tc
Vit Nam không nguôi nh Người.
- Hình nh n d dòng người "kết thành tràng hoa": th hin tình cm yêu quý,
kính trng Bác.
- Hình nh hoán d "bảy mươi chín mùa xuân":
Ch s tui ca Bác Hồ. Bác đã cống hiến trn vn c cuộc đời cho dân
tc.
Bc l s biết ơn, kính trọng đối vi Bác.
b. Cm xúc ca tác gi khi vào trong lăng:
Bác nm trong gic ng bình yên
Gia mt vầng trăng sáng dịu hin
- Bin pháp nói gim, nói tránh "Bác nm trong gic ng bình yên:
Nhà thơ tưởng như Người đang "trong giấc ng yên bình".
Nhng ngọn đèn quanh như ánh trăng dịu dàng bao bc ly Bác.
=> Gim nh nỗi đau thương, mất mát trước s ra đi của Người.
Vn biết tri xanh là mãi mãi
Mà sao nghe nhói trong tim
- Hình nh n d "tri xanh":
Khẳng định s vĩ đại ca Bác.
Khẳng định s trường tồn, vĩnh cửu của Người.
=> Bc l cm xúc ca tác gi: thành kính, yêu quý Bác.
Văn mẫu lp 9: Cm nhn kh 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
3
- Cu trúc "vn biết ... mà sao..."
Din t nghch lí, s đối lp trong tâm trạng, suy nghĩ của tác gi.
Bc l s tiếc nuối, đau xót, xúc động.
- Cm xúc ca tác gi: "nhói trong tim"
Động t "nhói": cm xúc xót xa tột cùng trước s ra đi của Bác.
Đó là cm xúc chân thành, tha thiết ca bt c ai đến thăm viếng lăng của
Ngưi.
3. Kết bài:
Hai kh thơ đã bc l đưc niềm xúc động cùng tm lòng thành kính b ca
ngưi con miền Nam ra thăm Bác.
Dàn ý 2
I. Mở bài:
- Viễn Phương một nhà thơ tiêu biểu của miền Nam. Tháng 4/1976 sau một
năm giải phóng đất nước. Khi lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh vừa khánh thành, nhà
thơ cùng đoàn đại biểu miền Nam ra thăm Hà Nội vào lăng viếng Bác.
- Bài thơ Viếng lăng Bác được Viễn Phương viết với tất cả tấm lòng thành kính
biết ơn tự hào pha lẫn nỗi xót đau của một người con từ miền Nam ra viếng
Bác lần đầu.
II. Thân bài:
1. Khổ thơ thứ hai
- Hai câu thơ đầu:
Văn mẫu lp 9: Cm nhn kh 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
4
Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng
Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ.
+ Hai câu thơ được tạo nên với những hình ảnh thực và hình ảnh ẩn dụ sóng đôi.
Câu trên là một hình ảnh thực, câu dưới là hình ảnh ẩn dụ.
+ Bác như mặt trời để nói lên sự trường tồn vĩnh cửu của Bác, giống như
sự tồn tại vĩnh viễn của mặt trời tự nhiên.
+ Bác như mặt trời để nói lên sự đại của Bác, người đã đem lại cuộc
sống tự do cho dân tộc Việt Nam thoát khỏi đêm dài nô lệ.
+ Nhận thấy Bác một mặt trời trong lăng rất đỏ, đây chính sáng tạo riêng
của Viễn Phương, thể hiện được sự tôn kính của tác giả, của nhân dân đối
với Bác.
- Ở hai câu thơ tiếp theo:
Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ
Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân.
+ Đó sự hình dung về dòng người đang nối tiếp dài tận hàng ngày đến
Viếng lăng Bác bằng tất cả tấm lòng thành kính và thương nhớ, hình ảnh đó như
những tràng hoa kết lại dâng người. Hai từ ngày ngày được lặp lại trong câu thơ
như tạo nên một cảm xúc về cõi trường sinh vĩnh cửu.
+ Hình nh dòng người vào ng viếng c được tác giả như tràng hoa, dâng
lên Bác. Cách so sánh này vừa thích hợp và mới lạ, diễn ra được sự thương nhớ,
tôn kính của nhân dân đối với Bác.
Văn mẫu lp 9: Cm nhn kh 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
5
+ Tràng hoa hình ảnh ẩn dụ những người con từ khắp miền đất nước vđây
viếng Bác giống như những bông hoa trong vườn Bác được Bác ươm trồng,
chăm sóc nảy nở rộ ngát hương về đây tụ hội kính dâng lên Bác.
2. Khổ thơ thứ ba
- Khung cảnh và không khí thanh tĩnh như ngưng kết cả thời gian và không gian
trong lăng:
Bác nằm trong giấc ngủ bình yên
Giữa một vầng trăng sáng dịu hiền
+ Cả cuộc đời Bác ăn không ngon, ngủ không n khi đồng bào miền Nam còn
đang bị quân thù giày xéo. Nay miền Nam đã được giải phóng, đất nước thống
nhất Bác đã đi xa. Nhà thơ muốn quên đi sự thực đau lòng đó mong sao
nó chỉ là một giấc ngủ thật bình yên.
+ T cảm xúc thành kính ngưỡng mộ, khổ thơ thứ ba những cảm xúc
thương xót ước nguyện của nhà thơ. Hình ảnh Bác như vầng trăng sáng dịu
hiền trong giấc ngủ bình yên là một hình ảnh tượng trưng cho vẻ đẹp thanh thản,
phong thái ung dung và thanh cao của Bác. Người vẫn đang sống cùng với nhân
dân đất nước Việt Nam thanh bình tươi đẹp. Mạch cảm xúc của nhà thơ như
trầm lắng xuống để nhường chỗ cho nỗi xót xa qua hai câu thơ: vẫn biết ở trong
tim.
+ Hình ảnh trời xanh là hình ảnh ẩn dụ nói lên strường tồn bất tử của Bác.
Trời xanh thì còn i mãi trên đầu, ng giống như Bác vẫn còn sống mãi mãi
với non sông đất nước. Đó là một thực tế.
+ Thế nhưng, nhìn di hài của Bác trong lăng, cảm thấy Bác đang trong giấc ngủ
ngon lành, bình yên vẫn thấy đau đớn xót xa sao nghe nhói trong tim!
rằng Người đã hóa thân vào thiên nhiên, đất nước, nhưng sự ra đi của Bác
Văn mẫu lp 9: Cm nhn kh 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
6
vẫn không sao xoá đi được nỗi đau xót vô hạn của cả dân tộc, ý thơ này diễn tả
rất điển hình cho tâm trạng cảm xúc của bất kì ai đã từng đến Viếng lăng
Bác.
III. Kết bài:
- Ví dụ kết bài cảm nhận 2 khổ thơ giữa.
Với lời thơ đọng, giọng thơ trang nghiêm thành kính, tha thiết rất giàu
cảm xúc, bài thơ đã để lại ấn tượng rất sâu đậm trong lòng người đọc. Bởi lẽ,
bài thơ không những chỉ bộc lộ tình cảm sâu sắc của tác giả đối với Bác Hồ
còn nói lên tình cảm chân thành tha thiết của hàng triệu con người Việt Nam đối
với vị lãnh tụ kính yêu của dân tộc.
Dàn ý 3
1. M bài:
Tác gi Viễn Phương viếng thăm lăng Bác năm 1976 viết tác phm
“Viếng lăng Bác” với tình cm chân thành tha thiết.
Kh thơ thứ 2 th 3 của bài thơ thể hin cm xúc ca tác gi khi hòa
mình vào dòng người vào lăng viếng Bác.
2. Thân bài:
a. Kh 2: Cm xúc ca c gi khi a mình vào dòng người thăm viếng
Bác:
Biểu đạt “mặt trời trong lăng” hình nh n d cho Bác mt tri, th
hin s biết ơn trước công lao của Bác đối vi dân tc.
“Ngày ngày” “kết tràng hoa” hình nh n d cho tình cm u quý,
kính trng Bác ca dân tc Vit Nam.
Văn mẫu lp 9: Cm nhn kh 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
7
Hình nh hoán d “bảy mươi chín mùa xuân” bc l s biết ơn, kính
trọng đối vi Bác.
b. Cm xúc ca tác gi khi vào trong lăng:
“Bác nằm trong gic ng bình yên” được bin pháp nói giảm, nói tránh để
gim nh nỗi đau thương, mất mát trước s ra đi của Bác.
Hình nh n d “trời xanh” khẳng đnh s đi s trường tồn, vĩnh
cu ca Bác.
Cấu trúc “vẫn biết sao…” diễn t nghch lí, s đối lp trong tâm
trạng, suy nghĩ của tác gi, bc l s tiếc nuối, đau xót, xúc động.
Động t “nhói” biu th cm xúc xót xa tột cùng trước s ra đi của Bác,
th hin cm xúc chân thành, tha thiết ca bt c ai đến thăm viếng lăng
của Người.
3. Kết bài:
Hai kh thơ đã bc l đưc niềm xúc động cùng tm lòng thành kính b ca
ngưi con miền Nam ra thăm Bác.
Cảm nhận khổ 2, 3 Viếng lăng Bác ngắn gọn
Mang trong lòng nhng cảm xúc thiêng liêng, thành kính, nhà thơ Viễn Phương
miền Nam xa xôi ra thăm lăng Bác vào tháng 4 năm 1976. Sau chuyến đi đó,
tác phm "Viếng lăng Bác" ra đời, th hin tm lòng thành kính nim xúc
động khôn nguôi của nhà thơ khi được thăm viếng c H. Hai kh thơ 2 3
của bài thơ đã diễn t nhng cm xúc chân thành của nhà thơ khi được hoà mình
vào dòng người tiến vào lăng viếng Bác.
Nếu như khổ thơ đầu tiên là nhng cm xúc khi Viễn Phương lần đầu được nhìn
thấy lăng Bác, lần đầu được nhìn thy nhng hàng tre thẳng hàng đứng cnh
Văn mẫu lp 9: Cm nhn kh 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
8
lăng Người t kh thơ thứ hai, mch cm xúc của nhà thơ càng trào dâng
mnh m khi ông được hoà mình vào dòng người đứng trước lăng chun b vào
viếng Bác. Đó là cảm xúc ca mt s tiếc thương, mt nỗi xúc động vô b:
"Ngày ngày mt trời đi qua trên lăng
Thy mt mt tri trong lăng rất đỏ."
C cuộc đời ca Ch tch H Chí Minh đã cống hiến cho s nghip cứu nước, là
ngọn đèn soi sáng cho dân tộc Vit Nam. Có l vậy khi nghĩ v c, nhà
thơ Viễn Phương đã ví Bác như mt "mt tri" th hai. Nếu như "mặt tri" ca
to hoá "ngày ngày" vn hành, luân chuyn theo quy lut của trụ, to nên
ngày và đêm thì "mt tri" th hai trong lăng chính là Bác cũng rất "đỏ", rc r,
chiếu ri khắp đất nước Vit Nam, là "mt tri" dân tc Vit Nam tôn kính.
Có th nói hình nh so sánh n d ca Viễn Phương hết sức đặc sắc độc đáo.
Không ch Viễn Phương Bác nmặt tri, T Hữu cũng đã tng viết trong
bài thơ Sáng tháng năm:
"Người rc r mt mt tri cách mng
Còn đế quốc là loài dơi hốt hong".
Bác H - Người chính vng "mt trời" sáng chói đưa dân tc ta thoát khi
đêm trường nô lệ. Người đã đem đến ánh sáng, s sng cho dân tc Vit Nam.
gi đây, khi nhớ Ngưi, những người con t khp mi min T quc cùng
tr v đây thăm người cha đáng kính của mình. Dòng người y xếp thành hàng
dài, lng l tiến bước vào trong lăng với mt nim tiếc thương bờ. Vin
Phương đã cố ý đặt đầu câu thai ch "ngày ngày" để din t s lặp đi, lặp
lại như một quy lut của dòng người vào thăm viếng Bác. Dân tc Vit Nam
chưa bao giờ nguôi nh đến Người. Dòng người y ngoài lăng Bác giống như
mt "tràng hoa" ln, kết lại dâng lên người. Đây th nói hình ảnh đp
nhất bài thơ, là một n d vô cùng sáng to ca Viễn Phương:
Văn mẫu lp 9: Cm nhn kh 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
9
"Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ
Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân..."
C cuộc đời Bác hi sinh cho dân tc Việt Nam, Người nên cuc sng ca
nhân dân ta mới tươi sáng hơn, tốt đẹp hơn. dòng người ngoài kia nhng
ngưi con khp mi miền đất nước, nhng tm lòng thành kính, tin yêu, t
hi li tr thành "tràng hoa" đ dâng lên Ngưi. Hình nh hoán d "bảy mươi
chín mùa xuân" hình ảnh đ ch s tui của Người. C cuộc đời Người cng
hin trn vn cho s nghip gii phóng dân tc Việt Nam. Qua đó, chúng ta có
th cm nhn sâu sc tm lòng biết ơn, trân trọng trước s hi sinh của Người
dành cho dân tc.
Bác H đã ra đi t năm 1969 nhưng tới năm 1976, nhà thơ Viễn Phương mới có
dp tới thăm Người. Chính thế khi được o thăm Người, được tn mt thy
Ngưi nm yên trong gic ng ngàn thu, Viễn Phương đã không khỏi xúc động:
"Bác nm trong gic ng bình yên
Gia mt vầng trăng sáng dịu hin"
Bác đã đi xa nhưng với nhà thơ, Bác chỉ đang trong "giấc ng bình yên" sau
những tháng năm i vất v lo lng cho dân tc Vit Nam. Không gian thi
gian đều như ngưng đng li vào gi phút y. Nhng ngọn đèn ta chiếu ánh
sáng ấm áp như ánh trăng "sáng du hin" bao bọc chung quanh Ngưi. Vin
Phương đã sự liên tưởng thú v như thế bi c cuộc đời ca Bác, vng
trăng luôn tri kỉ của Người, t lúc b đày Trung Quốc, đến khi tr li
chiến khu Vit Bc:
"Người ngắm trăng soi ngoài cửa s
Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ"
(Vng nguyt)
Văn mẫu lp 9: Cm nhn kh 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
10
Hay:
"Tiếng suối trong như tiếng hát xa
Trăng lồng c th bóng lng hoa"
(Cnh khuya)
Lng l ngm nhìn Bác trong gic ng, trong lòng Viễn Phương chợt dâng lên
mt niềm xúc đng mãnh lit:
"Vn biết tri xanh là mãi mãi
Mà sao nghe nhói trong tim"
Tác gi đã sử dng hình nh n d "tri xanh" nhm khẳng định s đi
nhn mnh s trường tồn, vĩnh cu của Người. Song cu trúc "Vn biết...
sao..." đã th hin nghch lí, s đi lp trong tâm trng ca tác giả. Đó là s xúc
động nghn ngào, nim tiếc thương hạn của người con miền Nam đối vi
Bác. Nhà thơ biết rng sinh lão bnh t là quy lut ca t nhiên chng ai có
th thoát khỏi được quy lut ấy. Bác đã hóa thành "trời xanh" trên cao để sng
mãi cùng dân tc. Du biết thế nhưng ông vẫn cùng đau xót trước s ra đi
của Người. Đó là sự mt mát to lớn đối vi c dân tc Vit Nam ta.
Vi nhng vần thơ hàm súc, trang nghiêm, tha thiết, giàu cm xúc, hai kh thơ
th hai th ba của bài thơ "Viếng lăng Bác", đã bc l cm xúc chân thành,
sâu sc ca một người con phương Nam tới thăm lăng Bác Hồ. Đó cũng tình
cm chân thành, tha thiết tt c những người con Việt Nam đi vi v cha
già kính yêu ca dân tc.
Cảm nhận khổ 2, 3 bài thơ Viếng lăng Bác
Nhà thơ Viễn Phương sáng tác Viếng Lăng Bác năm 1976 ngay sau khi đt
c giải phóng, nhà thơ đã đến thăm lăng Bác. Bao trùm trên trang thơ s
Văn mẫu lp 9: Cm nhn kh 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
11
cm xúc chân thành, tôn kính lòng tiếc thương, xót xa của nhà thơ với Bác.
Dòng cm xúc thiêng liêng niềm vui sướng dồn nén trong đáy lòng mt cách
thiết tha, nhà thơ th hin nim tôn kính vô hn vi lãnh t H Chí Minh, v cha
già ca dân tc. Kh thơ 2 và 3 khắc ho đậm nét cảm xúc đó. Hình ảnh mt tri
khá thân thuộc và được đề cập đến trong các tác phẩm như "Từ y" vi hình nh
"Mt tri sáng bng qua tim", hay Khúc ru nhng em ngồi trên lưng m vi
"Mt tri" ca bp thì ng trên đồi ca Nguyễn Khoa Đim. Tác gi Vin
Phương lại có cm nhận khác khá đặc bit:
"Ngày ngày mt trời đi qua trên lăng
Thy mt mt tri trong lăng rất đỏ"
Mt tri ca t nhiên, vn hành theo quy lut của trụ, ngày nào cũng đi
qua lăng nhưng nhìn thấy trong lăng một mt tri rất đỏ, đó n d để nói
v Bác. Mt tri soi sáng giúp cho vn vt sinh sôi ny nở, còn Bác soi đường
dn li cho dân tc Việt Nam đánh thắng k thù đi đến thng li cui cùng. Tác
gi s dng hình nh rất đẹp, ca ngi công lao ca Bác va th hin s kính
trng, biết ơn với v lãnh t vĩ đại.
"Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ
Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân"
Li mt ln na bin pháp n d đưc tác gi dùng trong u trên. Vi s cm
nhn trong thc tế, tác gi đã đưa thêm mt hình nh n d hay sáng to
"tràng hoa". Kết tràng hoa ý nghĩa các cánh hoa kết nhau thành hình vòng,
kéo dài để ợng trưng cho dòng ngưi v viếng lăng Bác nhớ người đã đem
trọn đời đi giúp nước. "Tràng hoa" đây theo nghĩa n d các đoá hoa tươi
kết thành hình vòng hoa được mỗi người con khắp nơi trên đất nước thế gii
đến viếng gi tng Bác nhm th hin tình cm, bày t lòng biết ơn, yêu mến,
kính trng của mình. "Tràng hoa" nơi đây cũng có nghĩa n d ch những người
Văn mẫu lp 9: Cm nhn kh 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
12
một đang vào viếng lăng Bác mi ngày mt đoá hoa ngát thơm. Vi dòng
ngưi vẫn đang ngày ngày đến lăng viếng Bác nối nhau như tng tràng hoa
tận. Trăm đoá hoa tràng hoa lng lẫy đó dưới ánh mt tri của Bác đã thành
nhng cánh hoa tràng hoa tươi thm nht dâng tng "bảy mươi chín mùa
xuân". Vi những người con min Nam việc không được gp mt Bác ln cui
cùng trước khi người rời đi s nui tiếc ln lao nht ca cuộc đi h. Vin
Phương cũng một người con như vậy. Năm 1976, ngay khi cuộc kháng chiến
chng Hoa K kết thúc hoàn toàn, đất nước hoà bình lăng Chủ tch H Chí
Minh cũng vừa mi được xây dựng, ông đã ra thăm miền Bc rồi ng viếng
Bác Hồ. Trong giây phút thiêng liêng đó, ông đã sáng tác bài thơ Viếng lăng
Bác vi mt li cảm ơn chân thành tới người cha già dân tc. tt nhiên, s
đau cũng được th hin qua những dòng thơ của Viễn Phương:
"Bác nằm trong lăng giấc ngnh yên
Gia mt vầng trăng sáng dịu hin
Vn biết tri xanh là mãi mãi
Mà sao nghe nhói trong tim!"
Thời điểm Viễn Phương sang thăm, Bác đã mất hơn 7 năm nhưng ni bun mt
Bác cũng chưa nguôi ngoai. Tác giả đã dùng lối nói ít để biến s chết ca Bác
thành "gic ng bình n" trong "vầng trăng sáng dịu hin" làm mt viên thuc
giúp vơi đi cơn buồn trong tâm hn mình. Mong mun sut dc cuộc đời ca
Bác luôn trông thy nhân dân hai min sum vầy hưởng độc lp hoà bình.
n gi thì mong ước của người đã thành hin thực và Bác đã thể nm say
trong gic ng vĩnh cửu ca cuộc đời. Biện pháp tương phản "Vn biết" - "Mà
sao" đã to ra mt nghch lý gia cảm xúc và lý trí. trí đã nhc Viễn Phương
v Tri xanh vĩnh cửu. Hình nh trời cũng hình nh n d v các quy lut
t nhiên ca cuộc đời, hin hu khách quan mc con người thích hay
không thì mây vn c bng bnh tri mãi xanh một màu yên bình. Đến đây,
Văn mẫu lp 9: Cm nhn kh 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
13
Viễn Phương biết quy lut của đời người ai ng phải t qua sinh - o
- bnh - t và s chết là điều không tránh đưc vì ai cuối cùng cũng sẽ phi chết.
Bác cũng không là một ngoi l. Cho nên vic Bác mất cũng là điu rt t nhiên
thun theo quy lut vn của đời sống đó thôi. trí đã nhìn thấy quy lut
đó đã nhc Viễn Phương về điu y tuy nhiên cm xúc ca ông vn không
thun theo s điu khin của trí. Nhưng con tim ông lại "nhói" thêm mt ln
khi nh rằng Bác đã không còn. Nỗi đau thương rất ln lao ca dân tc Vit
Nam mất đi một con người anh hùng một người cha mu mực như Bác.
biết s chết ca Bác s điều sm muộn nhưng trái tim rất đau đôi mt
luôn rưng rưng những khi nghĩ về Người. Con người là thế, cảm xúc nơi trái tim
th không th nào điều khin ni, cho dù lý trí mnh cách my. "Du biết
trời cao vĩnh viễn, vy c thấy đau nhói từ trong tim", tác gi biết Bác
đã mất đi rồi và đã có một gic ng dài, song Bác vn còn sng trong tim ca tt
c người dân Vit Nam. Tuy nhiên, tác gi cũng không phủ định s tht vic
Bác đã mất đi vĩnh viễn, trong thẳm tim ông dường như một cái đy
nghn li. Cảm xúc lưu luyến của nhà thơ khi ngày mai phải chia tay Bác v vi
min Nam.
Cảm nhận khổ 2 và 3 bài Viếng lăng Bác - Mẫu 1
Nhà thơ Viễn Phương viết Viếng Lăng Bác năm 1976, ngay sau khi đất nước
thống nhất, nhà thơ được ra thăm lăng Bác. Bao trùm lên bài thơ niềm xúc
động thiêng liêng, thành kính, niềm tự hào, đau xót của nhà thơ đối với Bác.
Dòng cảm xúc chân thành, niềm vui chất chứa cùng tấm lòng mến yêu tha thiết,
nhà thơ bày tỏ niềm tự hào lớn lao đối với lãnh tụ đại, vị cha già của dân tộc.
Khổ thơ 2 và 3 thể hiện sâu sắc cảm xúc ấy.
“Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng
Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ”.
Văn mẫu lp 9: Cm nhn kh 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
14
Ở đây, tác giả đã sử dụng biện pháp ẩn dụ, ẩn dụ bác là mặt trời, ẩn dụ sự vĩ đại
của mặt trời n Bác, mặt trời chỉ có một, tạo ra ánh sáng cho các hành tinh và
trái đất, bác cũng vậy, trong lòng người dân Việt Nam, bác luôn người đại
nhất.
Hình ảnh “mặt trời đi qua trên lăng” hình ảnh thực. Đó mặt trời thiên tạo,
hành tinh quan trọng nhất của trụ, gợi ra sự vĩ, sự bất tử, vĩnh hằng.
Mặt trời nguồn cội của sự sống, ánh sáng. Hình ảnh “mặt trời trong lăng”
một ẩn dụ đầy sáng tạo,độc đáo đó hình ảnh của Bác Hồ. Giống như “mặt
trời”, Bác Hồ cũng nguồn ánh sáng, nguồn sức mạnh. “Mặt trời” Bác Hồ
soi đường dẫn lối cho sự nghiệp cách mạng giải phóng dân tộc, giành độc lập tự
do, thống nhất đất nước.
“Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ
Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân…"
Lại một lần nữa biện pháp ẩn dụ được tác giả sử dụng trong câu trên. Bằng sự
quan sát trong thực tế, tác giả đã tạo ra một hình ảnh ẩn dụ đẹp sáng tạo:
“tràng hoa”. Kết tràng hoa ý chỉ những bông hoa kết lại thành vòng, dài, biểu
thị cho những người đến viếng lăng Bác, tưởng nhớ người đã dành cả đời để
cứu nước. Tràng hoa” đây theo nghĩa thực những bông hoa tươi thắm kết
thành vòng hoa được những người con khắp nơi trên đất nước thế giới về
thăm dâng lên Bác để bày tỏ tình cảm, tấm lòng nhớ thương, yêu quý, tự hào
của mình.
“Tràng hoa” đây còn mang nghĩa ẩn dụ chỉ từng người một đang xếp hàng
viếng lăng Bác mỗi ngày là một bông hoa ngát thơm. Những dòng người bất tận
đang ngày ngày vào lăng viếng Bác nối kết nhau thành những tràng hoa bất tận.
Những bông hoa tràng hoa rực rỡ đó dưới ánh mặt trời của Bác đã trở thành
những bông hoa – tràng hoa đẹp nhất dâng lên “bảy mươi chín mùa xuân”
Văn mẫu lp 9: Cm nhn kh 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
15
Mùa xuân đây biểu thị cho tuổi đời của Bác, mỗi mùa xuân sang lại một
tuổi mới, tuy bác dừng lại mùa xuân thứ 79, lúc chiến tranh còn dang dở,
nhưng giờ đây khi đã hòa bình, người người cùng nhau đến lăng để tưởng nh
nó, 79 mùa xuân vì đất nước.
Vào trong lăng, khung cảnh và không khí như ngưng kết cả thời gian, không
gian. Hình ảnh thơ đã diễn tả thật chính xác, tinh tế syên tĩnh, trang nghiêm
cùng ánh sáng dịu nhẹ, trong trẻo của không gian trong lăng Bác.
“Bác nằm trong giấc ngủ bình yên.
Giữa một vầng trăng sáng dịu hiền”.
Đối với nhân dân Việt Nam, Bác không chết, bác chỉ đang ngủ, mất đi sự hiện
hữu thôi, bình yên đây đất nước đã ngừng tiếng bom đạn, bầu trời đã
trong xanh, bác “ngủ” trong hòa bình, ngủ trong cái khát khao của bản thân Bác.
Trong thơ ca của Bác, trăng được nhắc đến phần lớn, Bác xem trăng là tri kỷ khi
còn sống, khi Bác đã không còn, nhưng Trăng vẫn luôn đó, với Bác,
với người xem nó là tri kỷ, tác giả lại dùng biện pháp nhân hóa ở hình ảnh trăng.
Giữa tình cảm trí sự mâu thuẫn. Con người đã không kìm nén được
khoảnh khắc yếu lòng. Chính đau xót này đã làm cho tình cảm giữa lãnh tụ
nhân dân trở nên ruột già, xót xa:
“Vẫn biết trời xanh là mãi mãi
Mà sao nghe nhói ở trong tim”.
Tác giả đã ẩn dụ sự hòa bình bằng hình ảnh trời xanh, đất nước nay đã hòa bình,
chiến tranh kết thúc, bầu trời chim bay lượn, thanh bình vô cùng, nhưng tác giả
lại tiếc thương thay, bác lại không được nhìn thấy cảnh ấy mặc chỉ cách
năm Bác ra đi không mấy bao, bác một đời chỉ sống trong chiến tranh, chưa
tận mặt thấy hòa bình như thế nào, Bác tạo ra những giá trị tinh thần lớn lao
Văn mẫu lp 9: Cm nhn kh 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
16
nhưng không biết được được đón nhận hay không, tác giả đã cảm nhận
được sự tiếc nuối ấy.
Khổ 2 3 bài thơ “Viếng lăng Bác” gói trọn tình cảm kính yêu của nhà thơ
dành cho vị cha già của dân tộc. Cảm xúc tự nhiên, chan thành, bột phát thể
hiện tấm lòng của nhà thơ nhân dân toàn miền Nam đêm ngày mong mỏi.
Người cha già ấy đã mãi mãi nằm xuống nhưng tình cảm của Người, tình thần
của Người mãi mãi soi rọi non sông, làm ấm lòng dân tộc.
Cảm nhận khổ 2 và 3 bài Viếng lăng Bác - Mẫu 2
Viếng lăng Bác bài thơ của người con miền Nam lần đầu được thăm lăng Bác
để lại những xúc động, tự hào. Trong đó khổ thơ thứ 2,3 để lại ấn tượng sâu
đậm nhất cho nhiều người đọc.
Hình ảnh mặt trời rất quen thuộc, được nhắc đến trong nhiều tác phẩm như Từ
ấy” với hình ảnh “Mặt trời chân lí chói qua tim “, hay Khúc hát ru những em bé
lớn trên lưng mẹ với “Mặt trời của bắp thì nằm trên đồi của Nguyễn Khoa
Điềm. Tác giả Viễn Phương thì có cảm nhận riêng rất độc đáo:
Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng
Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ.
Mặt trời của tự nhiên, vận hành theo quy luật của trụ, ngày nào cũng đi
qua lăng nhưng nhìn thấy trong lăng một mặt trời rất đỏ, đó ẩn dụ để nói
về Bác. Mặt trời soi sáng giúp cho vạn vật sinh sôi nảy nở, còn Bác soi đường
dẫn lối cho dân tộc Việt Nam đánh thắng kẻ thù đi đến thắng lợi cuối cùng. Tác
giả sử dụng hình ảnh rất đẹp, ca ngợi công lao của Bác vừa thể hiện skính
trọng, biết ơn với vị lãnh tụ vĩ đại.
Văn mẫu lp 9: Cm nhn kh 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
17
Hình những người con đất nước thể hiện stôn kính, biết ơn của Bác cũng để
lại nhiều xúc động, những dòng người nối tiếp nhau “ngày ngày” nhớ đến Bác,
lòng nhớ thương được kết thành “tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân” đó
là bảy mươi chín mùa xuân Bác cống hiến trọn vẹn cho nhân dân, đất nước.
Bác nằm trong giấc ngủ bình yên
Giữa một vầng trăng sáng dịu hiền
Đối với tác giả, Bác chỉ như đang nằm ngủ, giấc ngủ ngàn thu, giấc ngủ của Bác
được ánh sáng của vầng trăng bao phủ xung quanh, vầng sáng ấy người bạn
tâm giao mà Bác luôn trò chuyện, tâm sự. Hình ảnh vần thơ đẹp mà tác giả nhắc
đến đó chính là tâm hồn lãng mạn, đậm chất thi ca của Bác Hồ.
Viễn Phương nhìn Bác nằm ngủ sao lòng bỗng xúc động dâng trào, vẫn biết
con người ta sinh ra lớn lên rồi chết đi đó quy luật của tự nhiên không thể
chống lại, những sao tác giả vẫn cảm thấy nhói ở trong tim. Động từ “nhói” như
thể hiện được cảm xúc đau đớn của chính tác giả. Tác giả đã sử dụng các từ ngữ
biểu cảm, sự đối lập để bày tỏ được sự tiếc thương, xót xa đang tuôn trào trong
chính tâm trí ông.
Con người Bác bảy mươi chín mùa xuân trọn đời cống hiến cho nhân dân,đất
nước, đứng trước Bác tác giả không kìm nén được cảm xúc. Bác mãi hình
tượng cao đẹp, trường tồn trong lòng những người con nước Việt.
Cảm nhận khổ 2 và 3 bài Viếng lăng Bác - Mẫu 3
Vào ngày mùng 2/9/1969, người cha già vĩ đại của dân tộc Việt Nam Hồ Chí
Minh đã ra đi cùng với thế giới người hiền, nhà thơ Tố Hữu đã thay mặt đồng
bào nhân dân cả nước bạn quốc tế viết lên những vần thơ thể hiện niềm
kính yêu, tiếc thương hạn trước sự kiện lịch sử trọng đại này. Bảy năm sau
ngày mất của Bác, cảm xúc ấy vẫn còn vẹn nguyên trong lòng Viễn Phương
Văn mẫu lp 9: Cm nhn kh 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
18
người con của miền Nam trong một dịp ra thăm miền Bắc vào lăng viếng Bác.
Điều đó đã được nhà tghi lại trong bài thơ "Viếng lăng Bác" (1976) với một
ngôn ngữ thơ giàu hình ảnh, tinh tế, giàu cảm xúc thhiện niềm kính yêu, sự
xót thương và lòng biết ơn đối với vị lãnh tụ của dân tộc.
Bài thơ nỗi lòng của người con miền Nam lần đầu được ra thăm Bác, bồi hồi,
xúc động. Tất cả được thể hiện rõ nét nhất ở khổ thơ thứ 2 và 3 của bài thơ.
Nếu như khổ thơ đầu, nhà thơ gợi nhắc tới bao phẩm chất tốt đẹp của dân tộc
ta qua hình ảnh "hàng tre" thì đến khổ hai, nhà thơ tiếp tục thể hiện những xúc
cảm của nh trước những đoàn người vào ng viếng Bác. khổ hai, nthơ
đã tạo nên hai cặp câu, mỗi cặp câu đều sự sóng đôi của hình ảnh tả thực và
ẩn dụ. Hai câu thơ đầu, có hai hình ảnh mặt trời: "mặt trời" thứ nhất ở câu đầu là
mặt trời của tnhiên, của trụ; "mặt trời" thứ hai câu hai để chỉ Bác Hồ.
Thực ra, việc Bác với mặt trời không phải mới, trước Viễn Phương đã
rất nhiều nhà thơ đã ví Bác với mặt trời. Tố Hữu đã từng có ý thơ:
"Người rực rỡ một mặt trời cách mạng
Mà Đế quốc là loại dơi hốt hoảng
Đêm tàn bay chập choạng dưới chân Người..."
Nhưng cái mới mẻ của Viễn Phương đã kết hợp ẩn dụ với nghệ thuật nhân
hóa. Mặt trời của tự nhiên vốn đã đẹp, vốn đã rực rỡ chói lóa, ấy vậy vẫn
phải ngưỡng mộ trước vẻ đẹp tài năng nhân cách của Hồ Chí Minh. Cảm
nhận về hai câu thơ này, giáo Trần Đình Sử trong bài "Lời người con miền
Nam ra thăm cha già dân tộc", đã viết: "Ví Bác với mặt trời hình ảnh đã quen
nhưng so sánh mặt trời trên lăng với mặt trời trong lăng một sáng tạo mới,
xuất thần, thoát sáo, chưa hề có. Mặt trời rất đỏ làm nhớ tới trái tim nhiệt huyết,
chân thành, trái tim thương nước, thương dân". Với việc Bác với mặt trời,
Viễn Phương vừa ca ngợi sự vĩ đại của Bác, vừa nhấn mạnh được tư tưởng ngời
Văn mẫu lp 9: Cm nhn kh 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
19
sáng của Người, lại vừa thể hiện được lòng thành kính của nhân dân, của nhà
thơ đối với Bác Hồ.
Hai câu tiếp, nhà thơ miêu tả cảnh dòng người lần lượt vào lăng viếng Bác:
"Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ
Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân."
Điệp từ "ngày ngày" diễn tả vòng thời gian tuần hoàn liên tục, ngày nào cũng
thế từng dòng người cứ lần lượt vào thăm viếng Bác. Bài thơ viết theo thể tám
chữ nhưng tới câu thơ cuối khổ hai, lại dôi ra thành chín chữ một dòng thơ, kết
hợp với dấu chấm lửng ở cuối câu thơ, làm cho nhịp thơ trở nên chậm lại, chứa
đầy cảm xúc khiến cho khổ tnhư vẫn tiếp tục kéo dài ra hơn. đây, tác
giả cũng sử dụng nghệ thuật ẩn dụ qua nh ảnh "dòng người" rất đẹp, đầy gợi
cảm. Đoàn người vào lăng viếng Bác khiến tác giả liên tưởng giống như một
tràng hoa mỗi người một bông hoa kết thành tràng hoa dâng lên Bác lòng
thương nhớ, kính yêu. Đồng thời người đọc còn nhận ra các sử dựng từ ngữ của
Viễn Phương rất độc đáo, đắc địa.
Tác giả sử dụng từ " dòng người" chứ không phải "đoàn người", "hàng
người", điều đó tác dụng gợi lên sự tiếp nối trải dài tới tận của những
dòng người vào lăng. Cụm từ "Đi trong thương nhớ" gợi tả tình yêu thương
nỗi nhớ mong của nhân dân dành cho Bác, bao trùm lên cả không gian thời
gian tận "ngày ngày". Đặc biệt, hình ảnh "Bảy mươi chín mùa xuân" hình
ảnh hoán dụ rất đẹp, mang ý nghĩa tượng trưng: Bác Hồ với bảy mươi chín tuổi
xuân đã sống một cuộc đời đẹp như những a xuân đã đem lại mùa xuân
lớn cho quê hương, đất nước. Tóm lại, với hai u cuối khổ hai, nhịp thơ chậm,
hình ảnh ẩn dụ đẹp, sáng tạo, từ ngữ giàu tính tạo hình biểu cảm, tác giả đã
miêu tả nhưng dòng người vào lăng viếng Bác bằng tất cả lòng thành kính, biết
ơn sâu sắc.
Văn mẫu lp 9: Cm nhn kh 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
20
Hòa theo dòng người vào lăng viếng Bác, khi trước di hài Bác, xúc cảm nghẹn
ngào của nhà thơ được đẩy lên cao hơn:
"Bác nằm trong giấc ngủ bình yên
Giữa một vầng trăng sáng dịu hiền"
Nghệ thuật nói giảm nói tránh "giấc ngủ bình yên" tác dụng giảm bớt sđau
thương, mất mát của cả dân tộc khi Bác đã ra đi. Đồng thời cho thấy giấc ngủ
nhẹ nhàng, bình yên, thanh thản của Bác trong giấc ngủ ngàn thu. Hình ảnh
"vầng trăng sáng dịu hiền" là một hình ảnh đầy chất thơ, rất giàu sức gợi. Đây là
hình ảnh n dụ gợi ta liên tưởng đến m hồn cao đẹp, trong sáng những vần
thơ tràn ngập ánh trăng của Người. Qua những vần thơ về trăng của Bác, chúng
ta thấy tâm hồn yêu thiên nhiên, yêu cuộc sống, chất nghệ sĩ trong con người Hồ
Chí Minh. Cùng với mặt trời, hình ảnh vầng trăng đã hoàn thiện bức chân dung
Hồ Chí Minh trong tâm khảm mỗi người: chói lóa, rực rỡ, trong sáng, thanh
cao, hiền lương, thương mến.
Từ niềm xúc cảm nghẹn ngào chuyển sang niềm xót xa, đau đớn, tiếc nuối:
"Vẫn biết trời xanh là mãi mãi
Mà sao nghe nhói ở trong tim."
Hình ảnh "trời xanh" là hình nh ẩn dụ: khẳng định Bác còn sống mãi trong trái
tim của mỗi người dân Việt Nam, sự nghiệp tưởng của Người trường tồn
mãi với thời gian, năm tháng như bầu trời xanh của trụ, của tự nhiên.
nhận thức được như thế nhưng trí không điều khiển được cảm xúc, tình cảm
xót thương không chấp nhận sự mất mát, ra đi mãi mãi của Người. Nỗi đau
được nhà tbiểu hiện rất cụ thể, trực tiếp: "Mà sao nghe nhói trong tim!".
Cấu trúc tương phản " Vẫn mà" kết hợp với dấu chấm than cuối khổ thơ đã
diễn tả tình cảm thật chân thành, xót xa, đau đớn hạn trong đáy u tâm hồn
Văn mẫu lp 9: Cm nhn kh 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
21
của một đứa con xa nhà, nay trở về chịu tang cha, đứng trước di hài của cha
nước mắt không ngừng rơi. Đây cũng cảm xúc chung của biết bao nhiêu
người con khi Bác đã về với thế giới người hiền năm xưa: "Đời tuôn nước mắt,
trời tuôn mưa" (Bác ơi! - Tố Hữu).
Bác đã dành cả cuộc đời mình nước, dân, mọi cảm xúc không để ngăn lại
được khi người con miền Nam được đứng trước Bác. Muôn đời này Bác vẫn
trong tim những người con đất Việt
Cảm nhận khổ 2 và 3 bài Viếng lăng Bác - Mẫu 4
Bác Hồ từ lâu đã trở thành bao nguồn của hứng cho các thi sáng tác thơ ca.
Lúc sinh thời Bác luôn nghĩ đến Miền Nam, ngày đêm thương nhớ miền Nam.
Với Bác miền nam niềm vui, niềm hạnh phúc, nỗi đau không lúc nào
nguôi. "Miền nam trong trái tim tôi" niềm mong mỏi thiết tha của Bác miền
nam mau được giải phóng.
Miền nam của ngày đêm thương nhớ Bác. Bằng cảm xúc chân thực, bằng ngôn
ngữ gợi cảm, hình ảnh quen thuộc giàu chất tạo hình Viễn Phương đã thể hiện
tấm lòng mình qua bài thơ: "Viếng lăng Bác".
Bài thơ ra đời năm 1976 khi lần đầu tiên sau khi giải phóng miền Nam, Viễn
Phương đã ra thăm lăng Bác. Bài thơ rất ngắn gọn, tích nhưng có sức gợi tạo
nên xúc động cho người đọc. Ngôn ngữ tuôn trào theo dòng cảm xúc chân thành
tha thiết. Mọi cảm xúc của người con miền Nam lần đầu được ra thăm Bác,
đứng trước Bác như vỡ òa.
Hòa vào dòng người thăm lăng Bác, nhà thơ tiếp tục dòng suy tưởng. Lời thơ
bỗng dạt dào cảm xúc tự hào, thành kính nhớ thương Bác.
"Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng
Văn mẫu lp 9: Cm nhn kh 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
22
.............
Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân"
Ai đã từng một lần viếng thăm lăng Bác mới hiểu hết hàm ý trong câu thơ của
Viễn Phương. Ngày ngày, mặt trời - chúa tể của thiên nhiên, thán phục mọt mặt
trời trong lăng rất đỏ. Mặt trời rất đỏ là hình ảnh tượng trưng cho Bác Hồ là mặt
trời cách mạng nguồn sáng rực rỡ không bao giờ tắt, mãi mãi chiếu tới con
đường đi tới của dân tộc Việt Nam.
Nhiều nhà thơ đã sử dụng hình ảnh mặt trời để thể hiện ánh sáng tưởng của
cách mạng, nhưng đối sánh với hai hình nh mặt trời của Viễn Phương đây quả
thật một hình ảnh rất độc đáo. Đây một sự sáng tạo nghệ thuật tác dụng
bộc lộ nội dung rất hiệu quả không nhiều lời chỉ một hình ảnh Mặt Trời rất đỏ,
nhà thơ đã khái quát được hình ảnh Bác Hồ vĩ đại.
Nhà thơ muốn nói với chúng ta rằng: "Bác Hồ mặt trời cách mạng đẹp nhất,
rực rỡ nhất, chói lọi nhất, luôn tỏa sáng trong tâm hồn con người Việt Nam.
Cùng với hình ảnh mặt trời, ngày ngày đi qua trên lăng dòng người đi trong
thương nhớ, nhịp thơ chầm chậm bước chân của dòng người lặng lẽ đi trong suy
nghĩ bao trùm một không khí thương nhớ Bác khôn nguôi, thành kính dâng
tràng hoa bảy mươi chín mùa xuân.
Nhà thơ Viễn Phương rất tinh tế trong việc miêu tả từng đoàn người cầm trên
tay là hoa kết thành tràng hoa dâng lên Bác. Ngày ngày.... ngày ngày... thời gian
trôi không ngừng trôi vào lòng người Việt Nam như một quy luật tất yếu
không thể bỏ.
Khi vào trong lăng Viễn Phương đã nghẹn ngào đau đớn khi thấy Bác nằm đó:
"Bác nằm trong giấc ngủ bình yên
...........
Văn mẫu lp 9: Cm nhn kh 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
23
Mà sao nghe nhói ở trong tim"
Bác nằm đó như đang trong giấc ngủ êm đềm. Sự bình yên của Bác sự bình
yên của đất nước. Bác nằm trong đó như đang nằm trong bảy mươi chín mùa
xuân đã đã không hề nghỉ.
Hình ảnh nhà thơ liên tưởng một cách sâu sắc: "giữa một vầng trăng sáng".
Hình ảnh đó làm cho người đọc cảm giác nhẹ nhàng, huyền ảo trong sáng thanh
khiết càng gợi cho người ta đến tình yêu thiên nhiên, sự thư thái và thanh bình.
"Vẫn biết trời xanh mãi mãi, sao nghe nhói trong tim", tuy tác giả biết
Bác đã ra đi bình yên, đã ngủ một giấc ngủ dài, nhưng Bác luôn sống i trong
tim của mọi người dân Việt Nam.
Tuy nhiên, tác giả cũng không thể phủ nhận sthật rằng Bác đã ra đi mãi, n
từ sâu trong tim ông như một thứ đó bóp nghẹt lại. Cảm xúc quyến luyến
của nhà thơ khi ngày mai phải xa Bác để với miền Nam.
Cảm nhận khổ 2 và 3 bài Viếng lăng Bác - Mẫu 5
Với nhiều người con miền Nam, không được gặp Bác lần cuối trước khi người
đi xa niềm tiếc nuối lớn nhất trong cuộc đời họ. Viễn Phương chính một
người con như thế. Năm 1976, sau khi cuộc kháng chiến chống Mỹ kết thúc
thắng lợi, đất nước thống nhất, lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh cũng vừa được
khánh thành, ông đã ra thăm miền Bắc vào lăng viếng Bác Hồ. Trong giây
phút nghẹn ngào ấy, ông đã viết bài thơ Viếng lăng Bác như một lời tri ân gửi
tới người cha già dân tộc. Và hẳn nhiên, nỗi đau đớn cũng được hiện hình trong
từng dòng thơ của Viễn Phương:
"Bác nằm trong lăng giấc ngủ bình yên
Giữa một vầng trăng sáng dịu hiền
Văn mẫu lp 9: Cm nhn kh 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
24
Vẫn biết trời xanh là mãi mãi
Mà sao nghe nhói ở trong tim!"
Thời điểm Viễn Phương tới viếng, Bác đã mất được 7 năm nhưng nỗi đau mất
Bác vẫn chưa thể nguôi ngoai. Tác giả đã sử dụng lối nói giảm nói tránh cái chết
của Bác thành "giấc ngủ bình yên" trong "vầng trăng sáng dịu hiền" như một
liều thuốc để giảm bớt nỗi đau trong tâm hồn mình. Mong muốn suốt cả cuộc
đời của Bác là được nhìn thấy nhân dân hai miền sum vầy trong độc lập, tự do.
giờ thì mong muốn của người đã trở thành hiện thực, Bác đã thể ngủ yên
trong giấc ngủ vĩnh hằng của mình. Biện pháp đối lập "Vẫn biết" - "Mà sao" đã
dựng nên một nghịch lý giữa cảm xúc và lý trí. Lý trí đã nhắc nhở Viễn Phương
rằng Trời xanh mãi mãi. Hình ảnh trời xanh hình ảnh ẩn dụ cho những quy
luật vốn dĩ của cuộc đời, luôn tồn tại khách quan mặc kệ con người muốn
hay không, mây vẫn trôi lững lờ trời vẫn xanh ngắt một màu bình yên.
đây, Viễn Phương biết quy luật của đời người ai cũng phải trải qua sinh -
lão - bệnh - tử và cái chết điều không thể tránh khỏi, ai rồi cũng sẽ phải chết.
Bác cũng không thể một ngoại lệ. Nên việc Bác mất đi điều hết sức bình
thường, đúng theo cái vốn của đời sống thôi. trí đã nhận ra quy luật
ấy, đã nhắc nhở Viễn Phương về điều ấy nhưng cảm xúc của ông lại không thể
tuân theo sự điều khiển của trí. Bởi trong tim ông vẫn "nhói" n một cái khi
nghĩ tới Bác đã không còn. Nỗi đau quá lớn của dân tộc Việt Nam là mất đi một
con người vĩ đại, một người cha nhân hậu như Bác. Vẫn biết cái chết của Bác sẽ
là điều tất yếu nhưng trái tim vẫn đau đớn, đôi mắt vẫn đỏ hoe mỗi khi nhắc đến
Người. Con người vậy, cảm xúc nơi trái tim thứ không thể điều khiển
được, trí mạnh mẽ đến đâu. Ta nào thể ngăn trái tim mình dành tình
cảm yêu thương cho một người? Ta cũng chẳng thể ngăn nổi trái tim cứ nhói
từng cơn khi chứng kiến người ta thương yêu không còn bên cạnh ta nữa. Nếu
tlấn át cả trái tim rồi thì con người cũng chỉ cỗ máy hồn, chạy theo
một chương trình được lập trình sẵn thôi. Khổ thơ không chỉ nỗi đau đớn
Văn mẫu lp 9: Cm nhn kh 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
25
tột cùng còn lòng thành kính, niềm xúc động sâu sắc của nhà thơ mọi
người đối với Bác Hồ khi vào lăng viếng Người.
Cảm nhận khổ 2 và 3 bài Viếng lăng Bác - Mẫu 6
"Bác ngồi đó, chiếc áo nâu gin d
Màu quê hương bền bỉ, đậm đà"
Bác H - V lãnh t kit xuất, người cha già kính yêu ca dân tc Vit Nam.
Ngưi là biểu tượng, là trái tim linh hn ca mảnh đất phương Nam yêu dấu này.
Tận hơi thở cui cùng, lòng Bác vẫn luôn đau đáu nỗi nim thng nht ba min
đất nước. T chiến trường miền Nam, nhà thơ Viễn Phương mang theo bao
thương nhớ, tình cảm, tâm tư của đồng bào, chiến sĩ miền Nam gi gm vào li
thơ nghẹn ngào cm xúc trong bài "Viếng lăng Bác". Bài thơ là tiếng nói, là ni
nim tâm s ca nhân dân Nam b và nhân dân c c dành cho Bác.
Viễn Phương là một trong nhng cây bút có mt sm trong lực lượng văn nghệ
gii phóng min Nam thi kì kháng chiến chng M. "Viếng lăng Bác" được
viết vào tháng 4 năm 1976, một năm sau ngày thống nhất đất nước, lăng Bác
được khánh thành. Thơ ca của Viễn Phương rất đỗi êm đềm, nh nhàng, nhưng
chứa đựng nhiu cm xúc, tng câu tng ch dẫu đc rt gin d, mc mc,
nhưng đó lại chính là nhng cm xúc chân thc nht mà tác gi mun gi gm.
Đặc bit là kh 2 và 3, khi ông hòa mình cùng dòng người vào lăng và khi ông
vào trong lăng thăm Bác. "Viếng lăng Bác" ngỡ như một câu chuyn bi lời thơ
tht dịu dàng êm ái, như thì thầm, tâm s:
"Ngày ngày mt trời đi qua trên lăng
Thy mt mt trời trong lăng rất đỏ
Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ
Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân."
Văn mẫu lp 9: Cm nhn kh 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
26
Với điệp t “ngày ngày” lặp li, Viễn Phương âm thầm khẳng định thi gian s
không ngừng trôi nhưng dẫu có ra sao chăng nữa, những người con đất Vit s
tình cm nh thương, yêu quý Bác không bao giờ nguôi ngoai. Hình nh sóng
đôi, ẩn d đặc sc qua "con mắt thơ" của tác gi. Vn là t nhiên ca to hoá,
trên bu tri kia ch có duy nht mt mt trời, đem lại s sng cho muôn loài,
đem lại ánh sáng tươi đẹp cho Trái Đất. Nhưng trong trái tim của Viễn Phương
và c hàng triệu đồng bào Vit Nam, vn còn mt mt tri khác "rất đỏ", cao
quý và vĩ đại y là Ch tch H Chí Minh kính yêu. Bác là mt tri chân lý ca
nhân dân, Bác đã soi sáng, dẫn đường giúp dân tc Vi t thoát khi kiếp đi nô
l, sc mnh giúp nhân dân chèo lái con thuyn cách mng cp bến vinh quang,
đi đến b thng lợi. Nhà thơ như nói hộ thế gian rằng: “Bác Hồ là mt tri cách
mạng đẹp nht, rc r nht, chói li nht, luôn luôn ta sáng trong tâm hn
ngưi Việt Nam.” Hình ảnh “dòng Người đi trong thương nhớ” là hình nh thc,
gi lên cnh nhân dân mi min v th đô Hà Nội viếng thăm lăng Bác, bày tỏ
s kính trng nh thương với v cha già đã yên giấc ng ngàn thu. Tác gi s
dng t "dòng người" ch không phải là "đoàn người", "hàng người", điều đó
có tác dng gi lên s tiếp ni tri dài ti vô tn ca những dòng người vào lăng.
Cm t "Đi trong thương nhớ" gi t tình yêu thương và nỗi nh mong ca
nhân dân dành cho Bác, bao trùm lên c không gian và thi gian vô tn "ngày
ngày". "Kết tràng hoa dâng" cùng hoán d "bảy mươi chín mùa xuân" Bác dành
trn vn cho dân tc Vit Nam, nhng tình cm trân trng, mến yêu kết thành
tràng hoa đẹp nhất kính dâng lên Người. Cùng với đó là sự biến đổi th thơ từ
tám ch sang chín ch, giúp nhịp thơ chậm li, th hin cm xúc bi hi khi hòa
vào dòng người vào lăng. Áng thơ khi lần đầu tiên Viễn Phương được gp Bác,
đã thể hin rõ bao cm xúc bi hồi, xúc động:
"Bác nm trong gic ng bình yên
Gia mt vầng trăng sáng dịu hin
Văn mẫu lp 9: Cm nhn kh 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
27
Vn biết tri xanh là mãi mãi
Mà sao nghe nhói trong tim."
Mong muốn được tn mt nhìn thy Bác H phải chăng là niềm ao ước ca mi
ngưi con min Nam, và Viễn Phương cũng không ngoại l. Qua cách s dng
phép nói giảm nói tránh “giấc ng bình yên”, tác giả như thể hin s nh
thương, rằng Bác vẫn chưa ra đi, Bác chỉ đang ngủ mt gic tht ngon, tht dài,
sau bao tháng ngày hi sinh, kh cực vì đất nước quê nhà. Khung cnh Bác ng
tht êm du, thanh bình biết bao, làm ngưng đọng không gian ln thi gian.
"Vầng trăng sáng dịu hin" là hình nh n d đầy chất thơ, giàu sức gi, liên
ởng đến tâm hồn cao đẹp và nhng vần thơ của Người. Có nhà thơ từng nhn
định rằng: “Thơ Bác đầy
trăng”.Quả không sai. Trên suốt đoạn đường kháng chiến, làm việc, trăng luôn
dõi theo hình bóng ca v ch tch kính yêu. Vầng trăng ấy đã bao lần sáng lên
qua tng lời thơ của Người, du chốn tù đày hay cảnh đêm ở núi rng Vit
Bc. Chúng ta thy mt tâm hn yêu thiên nhiên, yêu cuc sống, đầy cht ngh
sĩ qua những vần thơ về trăng của Bác. y thế nhưng, Bác chưa bao giờ đưc
thảnh thơi mà ngắm nhìn ánh trăng khuya đúng nghĩa. Chỉ có gi đây, đã chìm
vào gic ngnh yên, vầng trăng ấy hin lên, mi tht s yên bình, để Bác
thanh thn, ngh ngơi và ngắm nhìn nó. Vầng trăng ấy mi du hin làm sao, là
vầng trăng đã soi sáng Bác từ chặng đường cách mng gian lao đến khi Bác đã
ra đi rồi, vầng trăng ấy li nh nhàng, âm thm mà soi sáng gic ng ngàn thu
cho Bác. Song song vi ánh mt tri, hình nh vầng trăng đã hoàn thiện bc
chân dung Ch tch H Chí Minh trong tim mỗi người: chói lóa, rc r, trong
sáng, thanh cao, hiền lương, thương mến.
Qua hình nh n d “trời xanh”, nhà thơ thật tinh tế ca ngi s bt t và vĩ đại
ca Bác. Dẫu Người đã đi xa, nhưng làm sao bao công ơn to lớn, s vt v hi
sinh vì dân tộc đo, cùng sự nghip cách mng cao c li có th phai m đi trong
Văn mẫu lp 9: Cm nhn kh 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
28
tâm trí của người Vit Nam. Mà rng nó s luôn tn tại như bầu trời xanh vĩnh
hng trong tim mỗi con người. Cp quan h t “vn biết…mà còn” cho thấy s
mâu thun gia lí trí và tình cm. Du biết Người đã ra đi mãi mãi nhưng nơi
này vẫn còn lưu luyến, bởi đây là mt mt mát to ln s chng th bù đắp được
với nhà thơ Viễn Phương. Để tht lên tiếng thơ đau cắt xé lòng “nghe nhói ở
trong tim”, biết bao cm xúc nghn ngào xen ln s đau đớn, tiếc thương đến
cực độ. Ch vi bn câu thơ ngắn nhưng với li viết hàm súc, đầy thi v ca
Viễn Phương, những dòng thơ ấy vẫn để li nhiu ám ảnh trong lòng người đọc.
Vi giọng điệu va trang nghiêm li sâu lng, thiết tha và đau xót, bật lên lòng
nh thương, kính trọng của nhà thơ. Thể thơ tám chữ có đôi chỗ biến th cùng
cách gieo vn và nhịp thơ linh hoạt, Viễn Phương rất sáng to trong c xây dng
hình ảnh thơ kết hp gia nh thc và n d. Bng nhng t ng và li l chân
thành, giàu cm xúc, tác gi đã bày tỏ đưc niềm xúc động cùng lòng biết ơn
sâu sắc đến Bác trong mt dp ra min Bc viếng lăng Bác. Bài thơ như một
tiếng nói chung ca toàn th nhân dân Vit Nam, biu l niềm đau xót khi thấy
Bác kính yêu ra đi. Đã nhiều năm trôi qua nhưng bài thơ vẫn gi nguyên giá tr
tốt đẹp ban đầu và để li ấn tượng trong lòng nhiu thế h người đọc.
Khép lại 8 câu thơ, bao cảm xúc ln lộn khi được lần đầu hòa vào dòng người
vào lăng, được lần đầu ngm nhìn Bác. Không cu k, hoa m, không lng ly
phô trương, tình cảm đối vi Bác ch có th là tình cm cao c, nâng cao tâm
hồn con người. Tình cm ấy đã thể hin rt rõ qua tng lời thơ của Viễn Phương.
"Viếng lăng Bác" là kết tinh nhng tình cm ln trong mt trái tim bình d đã
chạm đến nhng cảm xúc trong lòng người đọc mt cách t nhiên, gây thn
thức lòng người.
Cảm nhận ý nghĩa khổ 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
Văn mẫu lp 9: Cm nhn kh 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
29
Viễn Phương một nhà thơ tiêu biểu của miền Nam. Tháng 4/1976 sau một
năm giải phóng đất nước. Khi lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh vừa khánh thành, nhà
thơ cùng đoàn đại biểu miền Nam ra thăm Nội vào ng viếng Bác. Bài thơ
Viếng lăng Bác được Viễn Phương viết với tất cả tấm lòng thành kính biết ơn
tự hào pha lẫn nỗi xót đau của một người con từ miền Nam ra viếng Bác lần
đầu. Cảm xúc ấy được thể hiện chân thành cảm động qua khổ thơ 2 3 của
bài thơ.
Với lòng kính yêu vô hạn đối với Bác Hồ, đã từ rất lâu, Viễn Phương mong ước
được ra Bắc viếng thăm làng Bác. Thế nhưng, quân ngang ngược, cuộc
chiến kéo dài, mãi đến khi đất nước được giải phóng, hai miền Nam Bắc hợp
nhất, Viễn Phương mới hội cùng đoàn đại biểu miền Nam thăm lăng Bác.
Cảm xúc vừa hân hoan, mừng rỡ, vừa ngậm ngùi, xót xa hòa quyện trong lời thơ
tha thiết nghẹn ngào. Đứng trước lăng Người, nhà thơ nghĩ về tấm lòng của bác
đối với dân tộc, nghĩ về cuộc đời gian lao, đại mà Bác đã dành trọn cho nhân
dân, đất nước:
“Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng
Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ”
Hình ảnh “mặt trời” câu thơ trên là mặt trời thực, chỉ mặt trời trong tự nhiên,
rực rỡ, chói lọi, vĩnh hằng, ngày ngày vẫn đi qua trên lăng. Hình nh “mặt trời”
câu thơ dưới phép ẩn dụ về Bác, nguồn sáng vĩnh hằng soi đường chỉ lối
cho dân tộc ta đi. Màu sắc “rất đỏ” làm cho câu thơ hình ảnh đẹp, n tượng
sâu xa, nói lên tư tưởng cách mạng và lòng yêu nước nồng nàn của Bác
Bác như “mặt trời” để nói lên sđại của Bác, người đã đem lại cuộc
sống tự do cho dân tộc Việt Nam thoát khỏi đêm dài lệ. Nhận thấy, Bác
một “mặt trời trong lăng rất đỏ” thể hiện sức liên tưởng sâu sắc của nhà thơ.
Văn mẫu lp 9: Cm nhn kh 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
30
Đây chính sáng tạo riêng của Viễn Phương, thể hiện được sự tôn kính của
tác giả, của nhân dân đối với Bác.
Tiếp đến, khi nhìn những dòng người dài tăm tắp, nghiêm trang xếp hàng vào
lăng viếng thăm Bác, nhà thơ bùi ngùi, ấm áp:
“Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ
Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân…”
Hình ảnh “dòng người đi trong thương nhớ” gợi lên sự bồi hồi, xúc động trong
lòng tiếc niềm thương kính cẩn, trong lòng nặng trĩu nỗi nhớ nhung. Đó là sự
hình dung về dòng người đang nối tiếp dài tận hàng ngày đến Viếng lăng
Bác bằng tất cả tấm lòng thành kính thương nhớ, hình ảnh đó như những
tràng hoa kết lại dâng người. Hai từ ngày ngày được lặp lại trong câu thơ như
tạo nên một cảm xúc về cõi trường sinh vĩnh cửu.
Hình ảnh dòng người vào lăng viếng Bác được tác giả n“tràng hoa”, dâng
lên Bác. Cách so sánh này vừa thích hợp và mới lạ, diễn ra được sự thương nhớ,
tôn kính của nhân dân đối với Bác. “Tràng hoa” hình nh ẩn dụ những người
con từ khắp miền đất nước về đây viếng Bác giống như những bông hoa trong
vườn Bác được Bác ươm trồng, chăm sóc nảy nở rộ ngát hương về đây tụ hội
kính dâng lên Bác. “Bảy mươi chín mùa xuân” chỉ sự tận hiến của Người dành
cho sự nghiệp cách mạng để làm nên mùa xuân tự do, độc lập cho đất nước, con
người.
Sự sống của Bác đã kết thúc nhưng tình yêu của Bác dành cho dân tộc vĩnh
hằng. Muôn người Việt Nam, già hay trẻ, lớn hay nhỏ đều giữ trong tim
hình ảnh Bác Hồ đại, dịu hiền với nụ cười rạng rỡ, đôi mắt sáng trong, lúc
nào cũng trìu mến. Nhà thơ tuy không nói ghét nhưng qua những hinh nh giản
dị, giàu sức gợi cũng đủ khiến cho người đọc mở rộng liên tưởng mình.
Văn mẫu lp 9: Cm nhn kh 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
31
Từ cảm xúc thành kính, ngưỡng mộ khổ thơ 2, tiếp sang khổ thơ thứ ba, khi
bước vào trong lăng, đứng trước linh cữu của Người, Viễn Phương ngậm ngùi
xúc động:
“Bác nằm trong giấc ngủ bình yên
Giữa một vầng trăng sáng dịu hiền
Vẫn biết trời xanh là mãi mãi
Mà sao nghe nhói ở trong tim”.
Hình ảnh Bác như “vầng trăng sáng dịu hiền” trong giấc ngủ nh yên một
hình ảnh tượng trưng cho vẻ đẹp thanh thản, phong thái ung dung và thanh cao
của Bác. Người vẫn đang sống cùng với nhân dân đất nước Việt Nam thanh
bình tươi đẹp. Mạch cảm xúc của nhà thơ như trầm lắng xuống để nhường chỗ
cho nỗi xót xa. Niềm biết ơn thành kính đã chuyển sang niềm xúc động nghẹn
ngào khi tác giả nhìn thấy Bác.
Khung cảnh không khí thanh tĩnh như ngưng kết cả thời gian không gian
trong lăng. Ánh sáng dịu nhẹ trong lăng gợi lên sự liên tưởng thú vị: ánh trăng
(hình ảnh ẩn dụ). Hình ảnh vầng trăng “dịu hiền” gợi lên tâm hồn cao đẹp, nhân
cách thanh cao của Người.
Những vần t của Bác tràn đầy ánh trăng. Trăng gắn két với Người trong
những đêm trầm miên suy nghĩ:
“Tiếng suối trong như tiếng hát xa,
Trăng lồng cổ thụ, bóng lồng hoa.
Cảnh khuya như vẽ, người chưa ngủ,
Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà”.
Văn mẫu lp 9: Cm nhn kh 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
32
(Cảnh khuya – Hồ Chí Minh)
Trang đến khi Bác hội đàm việc quân:
“Rằm xuân lồng lộng trăng soi,
Sông xuân nước lẫn màu trời thêm xuân.
Giữa dòng bàn bạc việc quân,
Khuya về bát ngát trăng ngân đầy thuyền”.
(Rằm tháng giêng – Hồ Chí Minh)
Trăng đến cửa khi lâu không thấy thi nhân vì mải lo việc nước quên
ngắm nhìn:
“Trăng vào cửa sổ đòi thơ,
Việc quân đang bận, xin chờ hôm sau,
Chuông lầu chợt tỉnh giấc thu,
Ấy tin thắng trận Liên khu báo về”.
(Tin thắng trận – Hồ Chí Minh)
Trăng còn vào nhà lao, hỏi thăm người tù cộng sản:
“Trong tù không rượu cũng không hoa,
Trước cảnh đẹp đêm nay biết làm thế nào?
Người hướng ra trước song ngắm trăng sáng,
Trăng theo tới khe cửa ngắm nhà thơ”.
(Ngắm trăng – Hồ Chí Minh)
Văn mẫu lp 9: Cm nhn kh 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
33
thể nói, trăng với Người hai một, là người đồng chí, đồng đội của
Bác, lúc nào cũng đồng hành, kề vai sát cánh trong từng nhiệm vụ, trong từng
khoảnh khắc. Giờ đây lại xuất hiện soi sáng giấc ngủ cho Người. Sức liên tưởng
của Viễn Phương thật diệu, trong một câu thơ đã thể nhìn tâm tình của
Bác.
Cả cuộc đời Bác ăn không ngon, ngủ không yên khi đồng bào miền Nam còn
đang bị quân thù giày xéo. Nay miền Nam đã được giải phóng, đất nước thống
nhất Bác đã đi xa. Nhà thơ muốn quên đi sự thực đau lòng đó mong sao
nó chỉ là một giấc ngủ thật bình yên:
“Vẫn biết trời xanh là mãi mãi
Mà sao nghe nhói ở trong tim”.
Hình ảnh “trời xanh” hình ảnh ẩn dụ nói lên sự trường tồn bất tử của Bác.
Trời xanh thì còn i mãi trên đầu, ng giống như Bác vẫn còn sống mãi mãi
với non sông đất nước. Đó là một thực tế. Thế nhưng, nhìn linh cữu của Bác
trong ng, cảm thấy Bác đang trong giấc ngủ ngon lành, bình yên vẫn thấy
đau đớn xót xa sao nghe nhói trong tim! rằng Người đã hóa thân vào
thiên nhiên, đất nước, nhưng sự ra đi của Bác vẫn không sao xoá đi được nỗi
đau xót hạn của cả dân tộc, ý thơ này diễn tả rất điển hình cho tâm trạng và
cảm xúc của bất kì ai đã từng đến Viếng lăng Bác.
Bác đã ra đi nhưng hóa thân vào thiên nhiên đất trời của dân tộc, sống mãi
với sự nghiệp giải phóng dân tộc lớn lao, vĩ đại. tưởng của Bác mãi mãi
nguồn sáng soi đường cho dân tộc ta bước tới tương lai. Trái tim của Bác dành
cho dân tộc mãi mãi nguồn yêu thương sưởi ấm tâm hồn dân tộc, nguồn
động viên, lời nhắc nhở dân tộc kiên trì, nhẫn nại đạp bằng gian lao tiến tới.
Với lời thơ đọng, giọng thơ trang nghiêm thành kính, tha thiết rất giàu
cảm xúc, bài thơ đã để lại ấn tượng rất sâu đậm trong lòng người đọc. Khổ 2
Văn mẫu lp 9: Cm nhn kh 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
34
3 của bài thơ không những chỉ bộc lộ tình cảm sâu sắc của tác giả đối với Bác
Hồ n nói lên tình cảm chân thành tha thiết của hàng triệu con người Việt
Nam đối với vị lãnh tụ kính yêu của dân tộc.
Phân tích khổ 2, 3 Viếng lăng Bác
Bài thơ "Viếng lăng Bác" là sự dn nén kết tinh tình cảm chân thành thương
nh Bác không ca ch riêng nhà thơ Viễn Phương mà còn là của hàng triu
chiến sĩ và đồng bào min Nam dành cho v lãnh t vĩ đại ca dân tc.
Kh thơ thứ hai là dòng cm xúc ca tác gi trước khi vào viếng thăm lăng Bác.
Bác nằm trong lăng, vẫn sng mãi với non sông đất nước:
Ngày ngày mt trời đi qua trên lăng
Thy mt mt trời trong lăng rất đỏ
Đip t “ngày ngày” cho ta thấy s din biến liên tc ca thời gian, đây là quy
lut tt yếu ca t nhiên. Dường như không có một ngày nào mt trời không đi
qua trên lăng Bác. Mt trời bao trùm lên không gian bên ngoài lăng Bác. Còn
không gian bên trong thì đã có một mt tri khác soi ri - mt tri y chính
Bác. Bác của chúng ta cũng là một mt trời, đã soi đường dn li cho nhân dân
Việt Nam đi lên từ đêm trường nô l đến ánh sáng ca t do và độc lp. Muôn
vàn ni tiếc thương đối với công ơn to lớn của Bác đã được nhà thơ ví như
nhng tràng hoa kết lại dâng lên để bày tấm lòng thành kính đối vi Bác:
Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ
Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân
Đip t “ngày ngày” để ch s liên tc tiếp din ca những dòng người ti viếng
lăng Bác. Ai ai cũng muốn tới thăm Bác một ln để ng nh người anh hùng
Văn mẫu lp 9: Cm nhn kh 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
35
ca dân tộc. Động t “dâng” thể hin s biết ơn và lòng kính trọng của người
dân đối vi Bác.
Kh thơ thứ ba din t s bình yên ca Bác:
Bác nm trong gic ng bình yên
Gia mt vầng trăng sáng dịu hin
Vn biết tri xanh là mãi mãi
Mà sao nghe nhói trong tim
Sau bao nhiêu năm tháng dấn thân vì T quc, gi đây Bác nằm xuống, đôi mắt
nhắm tưởng như là đang ngủ. Đó là một gic ng sâu và kéo dài mãi mãi. Nhìn
Bác ng gic bình yên vậy nhưng lòng những người li vn c thấy nhói đau.
Bác ra đi đó là một s mt mát quá ln, mt ni tiếc thương mà chẳng tho
nguôi ngoai.
Phân tích phép ẩn dụ trong khổ 2 và 3 bài Viếng lăng Bác
Trong bài thơ Viếng lăng bác, nhà thơ Viễn Phương đã sử dụng phép ẩn dụ độc
đáo, có sức biểu đạt tinh tế, gây ấn tượng mạnh mẽ đối với người đọc:
Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng
Thấy một mặt trời trong lăng rất đ
Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ
Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân…
Bác nằm trong giấc ngủ bình yên
Giữa một vầng trăng sáng dịu hiền
Vẫn biết trời xanh là mãi mãi
Văn mẫu lp 9: Cm nhn kh 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
36
Mà sao nghe nhói ở trong tim.
Hình ảnh ẩn dụ: mặt trời đỏ, vầng trăng sáng, bầu trời xanh, tràng hoa dâng tạo
sắc thái tình cảm thành kính, thiêng liêng đối với Bác Hồ.
Mặt trời trong lăng ấy chính là Bác Hồ. Bác Hồ với nhân cách cao cả, trí tuệ phi
thường và sự nghiệp cách mạng vĩ đại cùng lối sống vô cùng giản dị, thanh bạch
là mặt trời rực sáng trong lòng dân tộc Việt Nam và nhân dân thế giới.
Hình ảnh “mặt trời trong lăng rất đỏ”, tác giả đã dùng từ “rất đỏ” vừa gợi màu
sắc quen thuộc của mặt trời thiên nhiên khi bình minh đến, vừa gợi ra ánh sáng
của hòa bình, độc lập, từ do Bác đã mang đến cho dân tộc ta. Đó là mặt trời
của chân lí – cách mạng.
Hình ảnh dòng người xếp hàng được n“tràng hoa dâng” thể hiện tình cảm
thương nhớ, kính yêu sự gắn của nhân dân với Bác. Trái tim yêu thương
Bác của mỗi công dân khi viếng Bác đã trở thành một bông hoa đẹp, tập thể
những người công dân mang trái tim ấy là một tràng hoa đẹp, thành kính dân lên
Người.
Hình ảnh “vầng trăng” “trời xanh” gợi liên tưởng đến những vừa lớn lao
vừa vĩnh hằng cũng vừa gần gũi thiết tha. Đó chính sự hóa thân tuyệt đẹp
của Người vào dáng hình đất nước thanh bình, vào vũ trụ mênh mông.
Hai hình ảnh sóng đôi: “mặt trời” và “vầng trăng” cùng liên tưởng đến hình ảnh
Bác Hồ tưởng chừng như đối lập (giữa ngày đêm, giữ nóng lạnh) nhưng
lại hết sức hòa hợp. Bởi người vừa cái nóng ấm, quyết liệt của tưởng
vừa có cái êm dịu, hiền hòa của tình cảm và đời sống vô cùng bình dị.
Viễn Phương đã dùng những hình ảnh tinh khiết và vĩ đại nhất để liên tưởng đến
Bác Hồ, một con người ưu và kiệt xuất của nhân loại. Người tỏa sáng cả ở sự
Văn mẫu lp 9: Cm nhn kh 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
37
nghiệp đại nhân cách thượng thừa. Sức lan tỏa của Người mãi mãi,
vĩnh hằng, là bất diệt như mặt trời, vầng trăng của thiên nhiên vũ trụ.
Cảm nhận 2 khổ giữa Viếng lăng Bác
Viếng lăng Bác là bài thơ hay và ni tiếng ca nhà thơ Viễn Phương viết v Bác.
Bài thơ bày tỏ niềm xót thương và lòng biết ơn vô bờ bến dành cho Bác. Ni bt
trong bài thơ kh thơ th 2, th 3. Kh 2 nói lên tâm trng ca tác gi khi
nhìn thy hình hài ca Bác:
“Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng
Thy mt mt trời trong lăng rất đỏ
Ngày ngày mt trời đi trong thương nhớ
Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân"
C kh thơ s ca ngợi công ơn của Bác, đó cũng nim cm kích, nim biết
ơn b ca tt c mi người dân Việt Nam dành cho Bác. Hai câu thơ đu
hình nh n d đầy độc đáo. Mt tri ca t nhiên trong câu tđu là mt tri
ca t nhiên, ngun sng cho muôn loài hàng ngày mc ri lặn như một
quy lut, mt s tun hoàn ca cuc sng. Mt tri y quan trng, quý giá và ch
mt thôi. Ấy nhưng mặt tri t nhiên li bt gp mt mt tri nữa cũng
đẹp, cũng sáng. Ấy là “mặt trời trong lăng”- n d ch Bác H vi nhng hi sinh
ln lao dành cho dân tộc. Điệp t thời gian “ngày ngày” lần nữa được s dng
vi dng ý khẳng định tính chất thường xuyên liên tục. Đoàn người vào lăng
viếng Bác nối nhau thành “dòng”. tt c “dòng người” đu chung mt ni
nim, cảm xúc là thương yêu Bác. Thông qua ngh thut n dụ, dòng người ni
tiếp nhau kết thành “tràng hoa” dâng Bác hin lên thật đẹp. Viễn Phương mượn
n d “bảy mươi chín mùa xuân” đ nói v tui của Bác. Bác ra đi nhưng luôn
sng mãi độ tui bảy mươi chín với sc xuân tràn ngp. Viễn Phương đã
Văn mẫu lp 9: Cm nhn kh 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
38
đọng, kết tinh tình cảm đ cảm ơn người cha đem đến mùa xuân cho đất nước,
con người Vit Nam.
kh thơ thứ ba, tác gi đã mang đến cho bạn đọc mt cái nhìn trc quan nht
v gic ng ngàn thu ca Bác:
Bác nm trong gic ng bình yên
Gia mt vầng trăng sáng dịu hin
Vn biết tri xanh là mãi mãi
Mà sao nghe nhói trong tim
Bác đang nằm đó, nhẹ nhàng thanh thản như đang chìm trong một gic ng
ngon. C cuộc đời Người ch mt niềm mong ước, đó đất nước được hòa
bình. Vậy nên khi đất nước được hòa bình, độc lập Người đã đưc ngh ngơi
trong gic ng yên bình. Hình nh yên ngh của Bác cùng bình yên tĩnh
lng. Bác luôn toát lên v du hiền như vầng trăng, bình yên như đất nước sau
ngày được độc lp. Hình nh so sánh vô cùng chính xác và gi t, gi cm. Bác
H như vầng trăng soi sáng cho đất nước Vit Nam này, mang li bu tri thanh
bình cho hàng triệu con người dân tc. Bu trời bao năm tháng vn xanh mt
màu trường tồn vĩnh cửu như một quy lut bt biến ca t nhiên, vy mà v Cha
già ca dân tộc đã phải ra đi. Vẫn biết quy lut sinh t ca tạo hóa nhưng vẫn
thấy xót xa, đau đn cùng. S ra đi của Bác không ch y tiếc nuối cho đất
c mà còn khiến cho bao thế h sau này không khỏi xót thương.
Đoạn thơ không những miêu t hình nh yên ngh yên bình ca Bác H còn
th hin tình cm, ni xót xa ca tác gi cũng như bao thế h con người Vit
Nam trước s ra đi của Bác. Nhiều năm tháng qua đi nhưng hình nh, công lao
ca Bác vn còn sống mãi trong trái tim người Việt Nam ta cũng như bài thơ
Viếng lăng Bác để li nhiu dư âm đáng suy ngẫm đối vi nhiu thế h bạn đọc.
| 1/38

Preview text:

Văn mẫu lớp 9: Cảm nhận khổ 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
Dàn ý cảm nhận khổ 2 và 3 bài Viếng lăng Bác Dàn ý 1 1. Mở bài:
• Nhà thơ Viễn Phương ra thăm lăng Bác năm 1976.
• Sau chuyến đi này, ông đã viết lên tác phẩm "Viếng lăng Bác" với tình
cảm chân thành tha thiết.
• Khổ thơ thứ 2 và thứ 3 của bài thơ đã cho chúng ta thấy được cảm xúc
của nhà thơ khi hòa mình vào dòng người vào lăng viếng Bác. 2. Thân bài:
a. Khổ 2: Cảm xúc của tác giả khi hòa mình vào dòng người thăm viếng Bác:
Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng
Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ"
- "Mặt trời" của tạo hoá hàng ngày đều đặn đi qua lăng Bác, sưởi ấm và mang
lại sự sống cho vạn vật
- Hình ảnh ẩn dụ "mặt trời trong lăng":
• Bác - mặt trời: Người đã dẫn đường chỉ lối cho dân tộc ta thoát khỏi ách
nô lệ, mang lại cuộc sống tự do, độc lập cho dân tộc.
• Thể hiện sự biết ơn trước công lao của Bác đối với dân tộc.
"Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ
Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân" 1
Văn mẫu lớp 9: Cảm nhận khổ 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
- "Ngày ngày" được đặt ở đầu câu để diễn tả sự lặp đi, lặp lại, cho thấy dân tộc
Việt Nam không nguôi nhớ Người.
- Hình ảnh ẩn dụ dòng người "kết thành tràng hoa": thể hiện tình cảm yêu quý, kính trọng Bác.
- Hình ảnh hoán dụ "bảy mươi chín mùa xuân":
• Chỉ số tuổi của Bác Hồ. Bác đã cống hiến trọn vẹn cả cuộc đời cho dân tộc.
• Bộc lộ sự biết ơn, kính trọng đối với Bác.
b. Cảm xúc của tác giả khi vào trong lăng:
Bác nằm trong giấc ngủ bình yên
Giữa một vầng trăng sáng dịu hiền
- Biện pháp nói giảm, nói tránh "Bác nằm trong giấc ngủ bình yên:
• Nhà thơ tưởng như Người đang "trong giấc ngủ yên bình".
• Những ngọn đèn quanh như ánh trăng dịu dàng bao bọc lấy Bác.
=> Giảm nhẹ nỗi đau thương, mất mát trước sự ra đi của Người.
Vẫn biết trời xanh là mãi mãi
Mà sao nghe nhói ở trong tim
- Hình ảnh ẩn dụ "trời xanh":
• Khẳng định sự vĩ đại của Bác.
• Khẳng định sự trường tồn, vĩnh cửu của Người.
=> Bộc lộ cảm xúc của tác giả: thành kính, yêu quý Bác. 2
Văn mẫu lớp 9: Cảm nhận khổ 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
- Cấu trúc "vẫn biết ... mà sao..."
• Diễn tả nghịch lí, sự đối lập trong tâm trạng, suy nghĩ của tác giả.
• Bộc lộ sự tiếc nuối, đau xót, xúc động.
- Cảm xúc của tác giả: "nhói ở trong tim"
• Động từ "nhói": cảm xúc xót xa tột cùng trước sự ra đi của Bác.
• Đó là cảm xúc chân thành, tha thiết của bất cứ ai đến thăm viếng lăng của Người. 3. Kết bài:
Hai khổ thơ đã bộc lộ được niềm xúc động cùng tấm lòng thành kính vô bờ của
người con miền Nam ra thăm Bác. Dàn ý 2 I. Mở bài:
- Viễn Phương là một nhà thơ tiêu biểu của miền Nam. Tháng 4/1976 sau một
năm giải phóng đất nước. Khi lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh vừa khánh thành, nhà
thơ cùng đoàn đại biểu miền Nam ra thăm Hà Nội vào lăng viếng Bác.
- Bài thơ Viếng lăng Bác được Viễn Phương viết với tất cả tấm lòng thành kính
biết ơn và tự hào pha lẫn nỗi xót đau của một người con từ miền Nam ra viếng Bác lần đầu. II. Thân bài:
1. Khổ thơ thứ hai - Hai câu thơ đầu: 3
Văn mẫu lớp 9: Cảm nhận khổ 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng
Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ.
+ Hai câu thơ được tạo nên với những hình ảnh thực và hình ảnh ẩn dụ sóng đôi.
Câu trên là một hình ảnh thực, câu dưới là hình ảnh ẩn dụ.
+ Ví Bác như mặt trời là để nói lên sự trường tồn vĩnh cửu của Bác, giống như
sự tồn tại vĩnh viễn của mặt trời tự nhiên.
+ Ví Bác như mặt trời là để nói lên sự vĩ đại của Bác, người đã đem lại cuộc
sống tự do cho dân tộc Việt Nam thoát khỏi đêm dài nô lệ.
+ Nhận thấy Bác là một mặt trời trong lăng rất đỏ, đây chính là sáng tạo riêng
của Viễn Phương, nó thể hiện được sự tôn kính của tác giả, của nhân dân đối với Bác.
- Ở hai câu thơ tiếp theo:
Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ
Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân.
+ Đó là sự hình dung về dòng người đang nối tiếp dài vô tận hàng ngày đến
Viếng lăng Bác bằng tất cả tấm lòng thành kính và thương nhớ, hình ảnh đó như
những tràng hoa kết lại dâng người. Hai từ ngày ngày được lặp lại trong câu thơ
như tạo nên một cảm xúc về cõi trường sinh vĩnh cửu.
+ Hình ảnh dòng người vào lăng viếng Bác được tác giả ví như tràng hoa, dâng
lên Bác. Cách so sánh này vừa thích hợp và mới lạ, diễn ra được sự thương nhớ,
tôn kính của nhân dân đối với Bác. 4
Văn mẫu lớp 9: Cảm nhận khổ 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
+ Tràng hoa là hình ảnh ẩn dụ những người con từ khắp miền đất nước về đây
viếng Bác giống như những bông hoa trong vườn Bác được Bác ươm trồng,
chăm sóc nảy nở rộ ngát hương về đây tụ hội kính dâng lên Bác. 2. Khổ thơ thứ ba
- Khung cảnh và không khí thanh tĩnh như ngưng kết cả thời gian và không gian trong lăng:
Bác nằm trong giấc ngủ bình yên
Giữa một vầng trăng sáng dịu hiền
+ Cả cuộc đời Bác ăn không ngon, ngủ không yên khi đồng bào miền Nam còn
đang bị quân thù giày xéo. Nay miền Nam đã được giải phóng, đất nước thống
nhất mà Bác đã đi xa. Nhà thơ muốn quên đi sự thực đau lòng đó và mong sao
nó chỉ là một giấc ngủ thật bình yên.
+ Từ cảm xúc thành kính ngưỡng mộ, ở khổ thơ thứ ba là những cảm xúc
thương xót và ước nguyện của nhà thơ. Hình ảnh Bác như vầng trăng sáng dịu
hiền trong giấc ngủ bình yên là một hình ảnh tượng trưng cho vẻ đẹp thanh thản,
phong thái ung dung và thanh cao của Bác. Người vẫn đang sống cùng với nhân
dân đất nước Việt Nam thanh bình tươi đẹp. Mạch cảm xúc của nhà thơ như
trầm lắng xuống để nhường chỗ cho nỗi xót xa qua hai câu thơ: vẫn biết ở trong tim.
+ Hình ảnh trời xanh là hình ảnh ẩn dụ nói lên sự trường tồn bất tử của Bác.
Trời xanh thì còn mãi mãi trên đầu, cũng giống như Bác vẫn còn sống mãi mãi
với non sông đất nước. Đó là một thực tế.
+ Thế nhưng, nhìn di hài của Bác trong lăng, cảm thấy Bác đang trong giấc ngủ
ngon lành, bình yên mà vẫn thấy đau đớn xót xa mà sao nghe nhói ở trong tim!
Dù rằng Người đã hóa thân vào thiên nhiên, đất nước, nhưng sự ra đi của Bác 5
Văn mẫu lớp 9: Cảm nhận khổ 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
vẫn không sao xoá đi được nỗi đau xót vô hạn của cả dân tộc, ý thơ này diễn tả
rất điển hình cho tâm trạng và cảm xúc của bất kì ai đã từng đến Viếng lăng Bác. III. Kết bài:
- Ví dụ kết bài cảm nhận 2 khổ thơ giữa.
Với lời thơ cô đọng, giọng thơ trang nghiêm thành kính, tha thiết và rất giàu
cảm xúc, bài thơ đã để lại ấn tượng rất sâu đậm trong lòng người đọc. Bởi lẽ,
bài thơ không những chỉ bộc lộ tình cảm sâu sắc của tác giả đối với Bác Hồ mà
còn nói lên tình cảm chân thành tha thiết của hàng triệu con người Việt Nam đối
với vị lãnh tụ kính yêu của dân tộc. Dàn ý 3 1. Mở bài:
• Tác giả Viễn Phương viếng thăm lăng Bác năm 1976 và viết tác phẩm
“Viếng lăng Bác” với tình cảm chân thành tha thiết.
• Khổ thơ thứ 2 và thứ 3 của bài thơ thể hiện cảm xúc của tác giả khi hòa
mình vào dòng người vào lăng viếng Bác. 2. Thân bài:
a. Khổ 2: Cảm xúc của tác giả khi hòa mình vào dòng người thăm viếng Bác:
• Biểu đạt “mặt trời trong lăng” là hình ảnh ẩn dụ cho Bác – mặt trời, thể
hiện sự biết ơn trước công lao của Bác đối với dân tộc.
• “Ngày ngày” và “kết tràng hoa” là hình ảnh ẩn dụ cho tình cảm yêu quý,
kính trọng Bác của dân tộc Việt Nam. 6
Văn mẫu lớp 9: Cảm nhận khổ 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
• Hình ảnh hoán dụ “bảy mươi chín mùa xuân” bộc lộ sự biết ơn, kính trọng đối với Bác.
b. Cảm xúc của tác giả khi vào trong lăng:
• “Bác nằm trong giấc ngủ bình yên” được biện pháp nói giảm, nói tránh để
giảm nhẹ nỗi đau thương, mất mát trước sự ra đi của Bác.
• Hình ảnh ẩn dụ “trời xanh” khẳng định sự vĩ đại và sự trường tồn, vĩnh cửu của Bác.
• Cấu trúc “vẫn biết … mà sao…” diễn tả nghịch lí, sự đối lập trong tâm
trạng, suy nghĩ của tác giả, bộc lộ sự tiếc nuối, đau xót, xúc động.
• Động từ “nhói” biểu thị cảm xúc xót xa tột cùng trước sự ra đi của Bác,
thể hiện cảm xúc chân thành, tha thiết của bất cứ ai đến thăm viếng lăng của Người. 3. Kết bài:
Hai khổ thơ đã bộc lộ được niềm xúc động cùng tấm lòng thành kính vô bờ của
người con miền Nam ra thăm Bác.
Cảm nhận khổ 2, 3 Viếng lăng Bác ngắn gọn
Mang trong lòng những cảm xúc thiêng liêng, thành kính, nhà thơ Viễn Phương
ở miền Nam xa xôi ra thăm lăng Bác vào tháng 4 năm 1976. Sau chuyến đi đó,
tác phẩm "Viếng lăng Bác" ra đời, thể hiện tấm lòng thành kính và niềm xúc
động khôn nguôi của nhà thơ khi được thăm viếng Bác Hồ. Hai khổ thơ 2 và 3
của bài thơ đã diễn tả những cảm xúc chân thành của nhà thơ khi được hoà mình
vào dòng người tiến vào lăng viếng Bác.
Nếu như khổ thơ đầu tiên là những cảm xúc khi Viễn Phương lần đầu được nhìn
thấy lăng Bác, lần đầu được nhìn thấy những hàng tre thẳng hàng đứng cạnh 7
Văn mẫu lớp 9: Cảm nhận khổ 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
lăng Người thì ở khổ thơ thứ hai, mạch cảm xúc của nhà thơ càng trào dâng
mạnh mẽ khi ông được hoà mình vào dòng người đứng trước lăng chuẩn bị vào
viếng Bác. Đó là cảm xúc của một sự tiếc thương, một nỗi xúc động vô bờ:
"Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng
Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ."
Cả cuộc đời của Chủ tịch Hồ Chí Minh đã cống hiến cho sự nghiệp cứu nước, là
ngọn đèn soi sáng cho dân tộc Việt Nam. Có lẽ vì vậy mà khi nghĩ về Bác, nhà
thơ Viễn Phương đã ví Bác như một "mặt trời" thứ hai. Nếu như "mặt trời" của
tạo hoá "ngày ngày" vận hành, luân chuyển theo quy luật của vũ trụ, tạo nên
ngày và đêm thì "mặt trời" thứ hai trong lăng chính là Bác cũng rất "đỏ", rực rỡ,
chiếu rọi khắp đất nước Việt Nam, là "mặt trời" mà dân tộc Việt Nam tôn kính.
Có thể nói hình ảnh so sánh ẩn dụ của Viễn Phương hết sức đặc sắc và độc đáo.
Không chỉ Viễn Phương ví Bác như mặt trời, Tố Hữu cũng đã từng viết trong bài thơ Sáng tháng năm:
"Người rực rỡ một mặt trời cách mạng
Còn đế quốc là loài dơi hốt hoảng".
Bác Hồ - Người chính là vầng "mặt trời" sáng chói đưa dân tộc ta thoát khỏi
đêm trường nô lệ. Người đã đem đến ánh sáng, sự sống cho dân tộc Việt Nam.
Và giờ đây, khi nhớ Người, những người con từ khắp mọi miền Tổ quốc cùng
trở về đây thăm người cha đáng kính của mình. Dòng người ấy xếp thành hàng
dài, lặng lẽ tiến bước vào trong lăng với một niềm tiếc thương vô bờ. Viễn
Phương đã cố ý đặt ở đầu câu thơ hai chữ "ngày ngày" để diễn tả sự lặp đi, lặp
lại như một quy luật của dòng người vào thăm viếng Bác. Dân tộc Việt Nam
chưa bao giờ nguôi nhớ đến Người. Dòng người ấy ở ngoài lăng Bác giống như
một "tràng hoa" lớn, kết lại và dâng lên người. Đây có thể nói là hình ảnh đẹp
nhất bài thơ, là một ẩn dụ vô cùng sáng tạo của Viễn Phương: 8
Văn mẫu lớp 9: Cảm nhận khổ 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
"Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ
Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân..."
Cả cuộc đời Bác hi sinh cho dân tộc Việt Nam, có Người nên cuộc sống của
nhân dân ta mới tươi sáng hơn, tốt đẹp hơn. Và dòng người ngoài kia là những
người con khắp mọi miền đất nước, là những tấm lòng thành kính, tin yêu, tụ
hội lại trở thành "tràng hoa" để dâng lên Người. Hình ảnh hoán dụ "bảy mươi
chín mùa xuân" là hình ảnh để chỉ số tuổi của Người. Cả cuộc đời Người cống
hiện trọn vẹn cho sự nghiệp giải phóng dân tộc Việt Nam. Qua đó, chúng ta có
thể cảm nhận sâu sắc tấm lòng biết ơn, trân trọng trước sự hi sinh của Người dành cho dân tộc.
Bác Hồ đã ra đi từ năm 1969 nhưng tới năm 1976, nhà thơ Viễn Phương mới có
dịp tới thăm Người. Chính vì thế khi được vào thăm Người, được tận mắt thấy
Người nằm yên trong giấc ngủ ngàn thu, Viễn Phương đã không khỏi xúc động:
"Bác nằm trong giấc ngủ bình yên
Giữa một vầng trăng sáng dịu hiền"
Bác đã đi xa nhưng với nhà thơ, Bác chỉ đang trong "giấc ngủ bình yên" sau
những tháng năm dài vất vả lo lắng cho dân tộc Việt Nam. Không gian và thời
gian đều như ngưng đọng lại vào giờ phút ấy. Những ngọn đèn tỏa chiếu ánh
sáng ấm áp như ánh trăng "sáng dịu hiền" bao bọc chung quanh Người. Viễn
Phương đã có sự liên tưởng thú vị như thế là bởi vì cả cuộc đời của Bác, vầng
trăng luôn là tri kỉ của Người, từ lúc bị tù đày ở Trung Quốc, đến khi trở lại chiến khu Việt Bắc:
"Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ
Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ" (Vọng nguyệt) 9
Văn mẫu lớp 9: Cảm nhận khổ 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác Hay:
"Tiếng suối trong như tiếng hát xa
Trăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa" (Cảnh khuya)
Lặng lẽ ngắm nhìn Bác trong giấc ngủ, trong lòng Viễn Phương chợt dâng lên
một niềm xúc động mãnh liệt:
"Vẫn biết trời xanh là mãi mãi
Mà sao nghe nhói ở trong tim"
Tác giả đã sử dụng hình ảnh ẩn dụ "trời xanh" nhằm khẳng định sự vĩ đại và
nhấn mạnh sự trường tồn, vĩnh cửu của Người. Song cấu trúc "Vẫn biết... mà
sao..." đã thể hiện nghịch lí, sự đối lập trong tâm trạng của tác giả. Đó là sự xúc
động nghẹn ngào, là niềm tiếc thương vô hạn của người con miền Nam đối với
Bác. Nhà thơ biết rằng sinh lão bệnh tử là quy luật của tự nhiên và chẳng ai có
thể thoát khỏi được quy luật ấy. Bác đã hóa thành "trời xanh" trên cao để sống
mãi cùng dân tộc. Dẫu biết thế nhưng ông vẫn vô cùng đau xót trước sự ra đi
của Người. Đó là sự mất mát to lớn đối với cả dân tộc Việt Nam ta.
Với những vần thơ hàm súc, trang nghiêm, tha thiết, giàu cảm xúc, hai khổ thơ
thứ hai và thứ ba của bài thơ "Viếng lăng Bác", đã bộc lộ cảm xúc chân thành,
sâu sắc của một người con phương Nam tới thăm lăng Bác Hồ. Đó cũng là tình
cảm chân thành, tha thiết mà tất cả những người con Việt Nam đối với vị cha
già kính yêu của dân tộc.
Cảm nhận khổ 2, 3 bài thơ Viếng lăng Bác
Nhà thơ Viễn Phương sáng tác Viếng Lăng Bác năm 1976 và ngay sau khi đất
nước giải phóng, nhà thơ đã đến thăm lăng Bác. Bao trùm trên trang thơ là sự 10
Văn mẫu lớp 9: Cảm nhận khổ 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
cảm xúc chân thành, tôn kính và lòng tiếc thương, xót xa của nhà thơ với Bác.
Dòng cảm xúc thiêng liêng và niềm vui sướng dồn nén trong đáy lòng một cách
thiết tha, nhà thơ thể hiện niềm tôn kính vô hạn với lãnh tụ Hồ Chí Minh, vị cha
già của dân tộc. Khổ thơ 2 và 3 khắc hoạ đậm nét cảm xúc đó. Hình ảnh mặt trời
khá thân thuộc và được đề cập đến trong các tác phẩm như "Từ ấy" với hình ảnh
"Mặt trời sáng bừng qua tim", hay Khúc ru những em bé ngồi trên lưng mẹ với
"Mặt trời" của bắp thì ngủ trên đồi của Nguyễn Khoa Điềm. Tác giả Viễn
Phương lại có cảm nhận khác khá đặc biệt:
"Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng
Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ"
Mặt trời là của tự nhiên, vận hành theo quy luật của vũ trụ, ngày nào cũng đi
qua lăng nhưng nhìn thấy trong lăng có một mặt trời rất đỏ, đó là ẩn dụ để nói
về Bác. Mặt trời soi sáng giúp cho vạn vật sinh sôi nảy nở, còn Bác soi đường
dẫn lối cho dân tộc Việt Nam đánh thắng kẻ thù đi đến thắng lợi cuối cùng. Tác
giả sử dụng hình ảnh rất đẹp, ca ngợi công lao của Bác vừa thể hiện sự kính
trọng, biết ơn với vị lãnh tụ vĩ đại.
"Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ
Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân"
Lại một lần nữa biện pháp ẩn dụ được tác giả dùng trong câu trên. Với sự cảm
nhận trong thực tế, tác giả đã đưa thêm một hình ảnh ẩn dụ hay và sáng tạo là
"tràng hoa". Kết tràng hoa ý nghĩa là các cánh hoa kết nhau thành hình vòng,
kéo dài để tượng trưng cho dòng người về viếng lăng Bác và nhớ người đã đem
trọn đời đi giúp nước. "Tràng hoa" ở đây theo nghĩa ẩn dụ là các đoá hoa tươi
kết thành hình vòng hoa được mỗi người con khắp nơi trên đất nước và thế giới
đến viếng gửi tặng Bác nhằm thể hiện tình cảm, bày tỏ lòng biết ơn, yêu mến,
kính trọng của mình. "Tràng hoa" nơi đây cũng có nghĩa ẩn dụ chỉ những người 11
Văn mẫu lớp 9: Cảm nhận khổ 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
một đang vào viếng lăng Bác mỗi ngày là một đoá hoa ngát thơm. Với dòng
người vẫn đang ngày ngày đến lăng viếng Bác nối nhau như từng tràng hoa vô
tận. Trăm đoá hoa – tràng hoa lộng lẫy đó dưới ánh mặt trời của Bác đã thành
những cánh hoa – tràng hoa tươi thắm nhất dâng tặng "bảy mươi chín mùa
xuân". Với những người con miền Nam việc không được gặp mặt Bác lần cuối
cùng trước khi người rời đi là sự nuối tiếc lớn lao nhất của cuộc đời họ. Viễn
Phương cũng là một người con như vậy. Năm 1976, ngay khi cuộc kháng chiến
chống Hoa Kỳ kết thúc hoàn toàn, đất nước hoà bình và lăng Chủ tịch Hồ Chí
Minh cũng vừa mới được xây dựng, ông đã ra thăm miền Bắc rồi vô lăng viếng
Bác Hồ. Trong giây phút thiêng liêng đó, ông đã sáng tác bài thơ Viếng lăng
Bác với một lời cảm ơn chân thành tới người cha già dân tộc. Và tất nhiên, sự
đau cũng được thể hiện qua những dòng thơ của Viễn Phương:
"Bác nằm trong lăng giấc ngủ bình yên
Giữa một vầng trăng sáng dịu hiền
Vẫn biết trời xanh là mãi mãi
Mà sao nghe nhói ở trong tim!"
Thời điểm Viễn Phương sang thăm, Bác đã mất hơn 7 năm nhưng nỗi buồn mất
Bác cũng chưa nguôi ngoai. Tác giả đã dùng lối nói ít để biến sự chết của Bác
thành "giấc ngủ bình yên" trong "vầng trăng sáng dịu hiền" làm một viên thuốc
giúp vơi đi cơn buồn trong tâm hồn mình. Mong muốn suốt dọc cuộc đời của
Bác là luôn trông thấy nhân dân hai miền sum vầy hưởng độc lập và hoà bình.
Ến giờ thì mong ước của người đã thành hiện thực và Bác đã có thể nằm say
trong giấc ngủ vĩnh cửu của cuộc đời. Biện pháp tương phản "Vẫn biết" - "Mà
sao" đã tạo ra một nghịch lý giữa cảm xúc và lý trí. Lý trí đã nhắc Viễn Phương
về Trời xanh là vĩnh cửu. Hình ảnh trời cũng là hình ảnh ẩn dụ về các quy luật
tự nhiên của cuộc đời, nó hiện hữu khách quan mặc con người có thích hay
không thì mây vẫn cứ bồng bềnh và trời mãi xanh một màu yên bình. Đến đây, 12
Văn mẫu lớp 9: Cảm nhận khổ 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
Viễn Phương biết quy luật của đời người mà ai cũng phải vượt qua là sinh - lão
- bệnh - tử và sự chết là điều không tránh được vì ai cuối cùng cũng sẽ phải chết.
Bác cũng không là một ngoại lệ. Cho nên việc Bác mất cũng là điều rất tự nhiên
và thuận theo quy luật vốn có của đời sống đó thôi. Lý trí đã nhìn thấy quy luật
đó và đã nhắc Viễn Phương về điều ấy tuy nhiên cảm xúc của ông vẫn không
thuận theo sự điều khiển của lý trí. Nhưng con tim ông lại "nhói" thêm một lần
khi nhớ rằng Bác đã không còn. Nỗi đau thương rất lớn lao của dân tộc Việt
Nam là mất đi một con người anh hùng và một người cha mẫu mực như Bác.
Dù biết sự chết của Bác sẽ là điều sớm muộn nhưng trái tim rất đau và đôi mắt
luôn rưng rưng những khi nghĩ về Người. Con người là thế, cảm xúc nơi trái tim
là thứ không thể nào điều khiển nổi, cho dù lý trí có mạnh cách mấy. "Dẫu biết
trời cao là vĩnh viễn, vậy mà cứ thấy đau nhói từ trong tim", dù tác giả biết Bác
đã mất đi rồi và đã có một giấc ngủ dài, song Bác vẫn còn sống trong tim của tất
cả người dân Việt Nam. Tuy nhiên, tác giả cũng không phủ định sự thật việc
Bác đã mất đi vĩnh viễn, mà ở trong thẳm tim ông dường như có một cái gì đấy
nghẹn lại. Cảm xúc lưu luyến của nhà thơ khi ngày mai phải chia tay Bác về với miền Nam.
Cảm nhận khổ 2 và 3 bài Viếng lăng Bác - Mẫu 1
Nhà thơ Viễn Phương viết Viếng Lăng Bác năm 1976, ngay sau khi đất nước
thống nhất, nhà thơ được ra thăm lăng Bác. Bao trùm lên bài thơ là niềm xúc
động thiêng liêng, thành kính, niềm tự hào, đau xót của nhà thơ đối với Bác.
Dòng cảm xúc chân thành, niềm vui chất chứa cùng tấm lòng mến yêu tha thiết,
nhà thơ bày tỏ niềm tự hào lớn lao đối với lãnh tụ vĩ đại, vị cha già của dân tộc.
Khổ thơ 2 và 3 thể hiện sâu sắc cảm xúc ấy.
“Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng
Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ”. 13
Văn mẫu lớp 9: Cảm nhận khổ 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
Ở đây, tác giả đã sử dụng biện pháp ẩn dụ, ẩn dụ bác là mặt trời, ẩn dụ sự vĩ đại
của mặt trời lên Bác, mặt trời chỉ có một, tạo ra ánh sáng cho các hành tinh và
trái đất, bác cũng vậy, trong lòng người dân Việt Nam, bác luôn là người vĩ đại nhất.
Hình ảnh “mặt trời đi qua trên lăng” là hình ảnh thực. Đó là mặt trời thiên tạo,
là hành tinh quan trọng nhất của vũ trụ, nó gợi ra sự kì vĩ, sự bất tử, vĩnh hằng.
Mặt trời là nguồn cội của sự sống, ánh sáng. Hình ảnh “mặt trời trong lăng” là
một ẩn dụ đầy sáng tạo,độc đáo – đó là hình ảnh của Bác Hồ. Giống như “mặt
trời”, Bác Hồ cũng là nguồn ánh sáng, nguồn sức mạnh. “Mặt trời” – Bác Hồ
soi đường dẫn lối cho sự nghiệp cách mạng giải phóng dân tộc, giành độc lập tự
do, thống nhất đất nước.
“Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ
Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân…"
Lại một lần nữa biện pháp ẩn dụ được tác giả sử dụng trong câu trên. Bằng sự
quan sát trong thực tế, tác giả đã tạo ra một hình ảnh ẩn dụ đẹp và sáng tạo:
“tràng hoa”. Kết tràng hoa ý chỉ là những bông hoa kết lại thành vòng, dài, biểu
thị cho những người đến viếng lăng Bác, tưởng nhớ người đã dành cả đời để
cứu nước. “Tràng hoa” ở đây theo nghĩa thực là những bông hoa tươi thắm kết
thành vòng hoa được những người con khắp nơi trên đất nước và thế giới về
thăm dâng lên Bác để bày tỏ tình cảm, tấm lòng nhớ thương, yêu quý, tự hào của mình.
“Tràng hoa” ở đây còn mang nghĩa ẩn dụ chỉ từng người một đang xếp hàng
viếng lăng Bác mỗi ngày là một bông hoa ngát thơm. Những dòng người bất tận
đang ngày ngày vào lăng viếng Bác nối kết nhau thành những tràng hoa bất tận.
Những bông hoa – tràng hoa rực rỡ đó dưới ánh mặt trời của Bác đã trở thành
những bông hoa – tràng hoa đẹp nhất dâng lên “bảy mươi chín mùa xuân” 14
Văn mẫu lớp 9: Cảm nhận khổ 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
Mùa xuân ở đây biểu thị cho tuổi đời của Bác, mỗi mùa xuân sang lại là một
tuổi mới, tuy bác dừng lại ở mùa xuân thứ 79, lúc chiến tranh còn dang dở,
nhưng giờ đây khi đã hòa bình, người người cùng nhau đến lăng để tưởng nhớ
nó, 79 mùa xuân vì đất nước.
Vào trong lăng, khung cảnh và không khí như ngưng kết cả thời gian, không
gian. Hình ảnh thơ đã diễn tả thật chính xác, tinh tế sự yên tĩnh, trang nghiêm
cùng ánh sáng dịu nhẹ, trong trẻo của không gian trong lăng Bác.
“Bác nằm trong giấc ngủ bình yên.
Giữa một vầng trăng sáng dịu hiền”.
Đối với nhân dân Việt Nam, Bác không chết, bác chỉ đang ngủ, mất đi sự hiện
hữu mà thôi, bình yên ở đây là đất nước đã ngừng tiếng bom đạn, bầu trời đã
trong xanh, bác “ngủ” trong hòa bình, ngủ trong cái khát khao của bản thân Bác.
Trong thơ ca của Bác, trăng được nhắc đến phần lớn, Bác xem trăng là tri kỷ khi
còn sống, dù là khi Bác đã không còn, nhưng Trăng vẫn luôn ở đó, ở với Bác, ở
với người xem nó là tri kỷ, tác giả lại dùng biện pháp nhân hóa ở hình ảnh trăng.
Giữa tình cảm và lý trí có sự mâu thuẫn. Con người đã không kìm nén được
khoảnh khắc yếu lòng. Chính đau xót này đã làm cho tình cảm giữa lãnh tụ và
nhân dân trở nên ruột già, xót xa:
“Vẫn biết trời xanh là mãi mãi
Mà sao nghe nhói ở trong tim”.
Tác giả đã ẩn dụ sự hòa bình bằng hình ảnh trời xanh, đất nước nay đã hòa bình,
chiến tranh kết thúc, bầu trời chim bay lượn, thanh bình vô cùng, nhưng tác giả
lại tiếc thương thay, bác lại không được nhìn thấy cảnh ấy mặc dù nó chỉ cách
năm Bác ra đi không mấy là bao, bác một đời chỉ sống trong chiến tranh, chưa
tận mặt thấy hòa bình là như thế nào, Bác tạo ra những giá trị tinh thần lớn lao 15
Văn mẫu lớp 9: Cảm nhận khổ 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
nhưng không biết được nó có được đón nhận hay không, tác giả đã cảm nhận
được sự tiếc nuối ấy.
Khổ 2 và 3 bài thơ “Viếng lăng Bác” gói trọn tình cảm kính yêu của nhà thơ
dành cho vị cha già của dân tộc. Cảm xúc tự nhiên, chan thành, bột phát thể
hiện tấm lòng của nhà thơ và nhân dân toàn miền Nam đêm ngày mong mỏi.
Người cha già ấy đã mãi mãi nằm xuống nhưng tình cảm của Người, tình thần
của Người mãi mãi soi rọi non sông, làm ấm lòng dân tộc.
Cảm nhận khổ 2 và 3 bài Viếng lăng Bác - Mẫu 2
Viếng lăng Bác bài thơ của người con miền Nam lần đầu được thăm lăng Bác
để lại những xúc động, tự hào. Trong đó khổ thơ thứ 2,3 để lại ấn tượng sâu
đậm nhất cho nhiều người đọc.
Hình ảnh mặt trời rất quen thuộc, được nhắc đến trong nhiều tác phẩm như “Từ
ấy” với hình ảnh “Mặt trời chân lí chói qua tim “, hay Khúc hát ru những em bé
lớn trên lưng mẹ với “Mặt trời của bắp thì nằm trên đồi của Nguyễn Khoa
Điềm. Tác giả Viễn Phương thì có cảm nhận riêng rất độc đáo:
Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng
Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ.
Mặt trời là của tự nhiên, vận hành theo quy luật của vũ trụ, ngày nào cũng đi
qua lăng nhưng nhìn thấy trong lăng có một mặt trời rất đỏ, đó là ẩn dụ để nói
về Bác. Mặt trời soi sáng giúp cho vạn vật sinh sôi nảy nở, còn Bác soi đường
dẫn lối cho dân tộc Việt Nam đánh thắng kẻ thù đi đến thắng lợi cuối cùng. Tác
giả sử dụng hình ảnh rất đẹp, ca ngợi công lao của Bác vừa thể hiện sự kính
trọng, biết ơn với vị lãnh tụ vĩ đại. 16
Văn mẫu lớp 9: Cảm nhận khổ 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
Hình những người con đất nước thể hiện sự tôn kính, biết ơn của Bác cũng để
lại nhiều xúc động, những dòng người nối tiếp nhau “ngày ngày” nhớ đến Bác,
lòng nhớ thương được kết thành “tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân” đó
là bảy mươi chín mùa xuân Bác cống hiến trọn vẹn cho nhân dân, đất nước.
Bác nằm trong giấc ngủ bình yên
Giữa một vầng trăng sáng dịu hiền
Đối với tác giả, Bác chỉ như đang nằm ngủ, giấc ngủ ngàn thu, giấc ngủ của Bác
được ánh sáng của vầng trăng bao phủ xung quanh, vầng sáng ấy là người bạn
tâm giao mà Bác luôn trò chuyện, tâm sự. Hình ảnh vần thơ đẹp mà tác giả nhắc
đến đó chính là tâm hồn lãng mạn, đậm chất thi ca của Bác Hồ.
Viễn Phương nhìn Bác nằm ngủ mà sao lòng bỗng xúc động dâng trào, vẫn biết
con người ta sinh ra lớn lên rồi chết đi đó là quy luật của tự nhiên không thể
chống lại, những sao tác giả vẫn cảm thấy nhói ở trong tim. Động từ “nhói” như
thể hiện được cảm xúc đau đớn của chính tác giả. Tác giả đã sử dụng các từ ngữ
biểu cảm, sự đối lập để bày tỏ được sự tiếc thương, xót xa đang tuôn trào trong chính tâm trí ông.
Con người Bác – bảy mươi chín mùa xuân trọn đời cống hiến cho nhân dân,đất
nước, đứng trước Bác tác giả không kìm nén được cảm xúc. Bác mãi là hình
tượng cao đẹp, trường tồn trong lòng những người con nước Việt.
Cảm nhận khổ 2 và 3 bài Viếng lăng Bác - Mẫu 3
Vào ngày mùng 2/9/1969, người cha già vĩ đại của dân tộc Việt Nam – Hồ Chí
Minh đã ra đi cùng với thế giới người hiền, nhà thơ Tố Hữu đã thay mặt đồng
bào nhân dân cả nước và bạn bè quốc tế viết lên những vần thơ thể hiện niềm
kính yêu, tiếc thương vô hạn trước sự kiện lịch sử trọng đại này. Bảy năm sau
ngày mất của Bác, cảm xúc ấy vẫn còn vẹn nguyên trong lòng Viễn Phương – 17
Văn mẫu lớp 9: Cảm nhận khổ 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
người con của miền Nam trong một dịp ra thăm miền Bắc vào lăng viếng Bác.
Điều đó đã được nhà thơ ghi lại trong bài thơ "Viếng lăng Bác" (1976) với một
ngôn ngữ thơ giàu hình ảnh, tinh tế, giàu cảm xúc thể hiện niềm kính yêu, sự
xót thương và lòng biết ơn đối với vị lãnh tụ của dân tộc.
Bài thơ là nỗi lòng của người con miền Nam lần đầu được ra thăm Bác, bồi hồi,
xúc động. Tất cả được thể hiện rõ nét nhất ở khổ thơ thứ 2 và 3 của bài thơ.
Nếu như ở khổ thơ đầu, nhà thơ gợi nhắc tới bao phẩm chất tốt đẹp của dân tộc
ta qua hình ảnh "hàng tre" thì đến khổ hai, nhà thơ tiếp tục thể hiện những xúc
cảm của mình trước những đoàn người vào lăng viếng Bác. Ở khổ hai, nhà thơ
đã tạo nên hai cặp câu, mỗi cặp câu đều có sự sóng đôi của hình ảnh tả thực và
ẩn dụ. Hai câu thơ đầu, có hai hình ảnh mặt trời: "mặt trời" thứ nhất ở câu đầu là
mặt trời của tự nhiên, của vũ trụ; "mặt trời" thứ hai ở câu hai là để chỉ Bác Hồ.
Thực ra, việc ví Bác với mặt trời không phải là mới, trước Viễn Phương đã có
rất nhiều nhà thơ đã ví Bác với mặt trời. Tố Hữu đã từng có ý thơ:
"Người rực rỡ một mặt trời cách mạng
Mà Đế quốc là loại dơi hốt hoảng
Đêm tàn bay chập choạng dưới chân Người..."
Nhưng cái mới mẻ của Viễn Phương là đã kết hợp ẩn dụ với nghệ thuật nhân
hóa. Mặt trời của tự nhiên vốn đã đẹp, vốn đã rực rỡ chói lóa, ấy vậy mà vẫn
phải ngưỡng mộ trước vẻ đẹp tài năng và nhân cách của Hồ Chí Minh. Cảm
nhận về hai câu thơ này, giáo sư Trần Đình Sử trong bài "Lời người con miền
Nam ra thăm cha già dân tộc", đã viết: "Ví Bác với mặt trời là hình ảnh đã quen
nhưng so sánh mặt trời trên lăng với mặt trời trong lăng là một sáng tạo mới,
xuất thần, thoát sáo, chưa hề có. Mặt trời rất đỏ làm nhớ tới trái tim nhiệt huyết,
chân thành, trái tim thương nước, thương dân". Với việc ví Bác với mặt trời,
Viễn Phương vừa ca ngợi sự vĩ đại của Bác, vừa nhấn mạnh được tư tưởng ngời 18
Văn mẫu lớp 9: Cảm nhận khổ 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
sáng của Người, lại vừa thể hiện được lòng thành kính của nhân dân, của nhà thơ đối với Bác Hồ.
Hai câu tiếp, nhà thơ miêu tả cảnh dòng người lần lượt vào lăng viếng Bác:
"Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ
Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân."
Điệp từ "ngày ngày" diễn tả vòng thời gian tuần hoàn liên tục, ngày nào cũng
thế từng dòng người cứ lần lượt vào thăm viếng Bác. Bài thơ viết theo thể tám
chữ nhưng tới câu thơ cuối khổ hai, lại dôi ra thành chín chữ một dòng thơ, kết
hợp với dấu chấm lửng ở cuối câu thơ, làm cho nhịp thơ trở nên chậm lại, chứa
đầy cảm xúc và khiến cho khổ thơ như vẫn tiếp tục kéo dài ra hơn. Ở đây, tác
giả cũng sử dụng nghệ thuật ẩn dụ qua hình ảnh "dòng người" rất đẹp, đầy gợi
cảm. Đoàn người vào lăng viếng Bác khiến tác giả liên tưởng giống như một
tràng hoa và mỗi người là một bông hoa kết thành tràng hoa dâng lên Bác lòng
thương nhớ, kính yêu. Đồng thời người đọc còn nhận ra các sử dựng từ ngữ của
Viễn Phương rất độc đáo, đắc địa.
Tác giả sử dụng từ " dòng người" chứ không phải là "đoàn người", "hàng
người", điều đó có tác dụng gợi lên sự tiếp nối trải dài tới vô tận của những
dòng người vào lăng. Cụm từ "Đi trong thương nhớ" gợi tả tình yêu thương và
nỗi nhớ mong của nhân dân dành cho Bác, bao trùm lên cả không gian và thời
gian vô tận "ngày ngày". Đặc biệt, hình ảnh "Bảy mươi chín mùa xuân" là hình
ảnh hoán dụ rất đẹp, mang ý nghĩa tượng trưng: Bác Hồ với bảy mươi chín tuổi
xuân đã sống một cuộc đời đẹp như những mùa xuân và đã đem lại mùa xuân
lớn cho quê hương, đất nước. Tóm lại, với hai câu cuối khổ hai, nhịp thơ chậm,
hình ảnh ẩn dụ đẹp, sáng tạo, từ ngữ giàu tính tạo hình và biểu cảm, tác giả đã
miêu tả nhưng dòng người vào lăng viếng Bác bằng tất cả lòng thành kính, biết ơn sâu sắc. 19
Văn mẫu lớp 9: Cảm nhận khổ 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
Hòa theo dòng người vào lăng viếng Bác, khi trước di hài Bác, xúc cảm nghẹn
ngào của nhà thơ được đẩy lên cao hơn:
"Bác nằm trong giấc ngủ bình yên
Giữa một vầng trăng sáng dịu hiền"
Nghệ thuật nói giảm nói tránh "giấc ngủ bình yên" có tác dụng giảm bớt sự đau
thương, mất mát của cả dân tộc khi Bác đã ra đi. Đồng thời cho thấy giấc ngủ
nhẹ nhàng, bình yên, thanh thản của Bác trong giấc ngủ ngàn thu. Hình ảnh
"vầng trăng sáng dịu hiền" là một hình ảnh đầy chất thơ, rất giàu sức gợi. Đây là
hình ảnh ẩn dụ gợi ta liên tưởng đến tâm hồn cao đẹp, trong sáng và những vần
thơ tràn ngập ánh trăng của Người. Qua những vần thơ về trăng của Bác, chúng
ta thấy tâm hồn yêu thiên nhiên, yêu cuộc sống, chất nghệ sĩ trong con người Hồ
Chí Minh. Cùng với mặt trời, hình ảnh vầng trăng đã hoàn thiện bức chân dung
Hồ Chí Minh trong tâm khảm mỗi người: chói lóa, rực rỡ, trong sáng, thanh
cao, hiền lương, thương mến.
Từ niềm xúc cảm nghẹn ngào chuyển sang niềm xót xa, đau đớn, tiếc nuối:
"Vẫn biết trời xanh là mãi mãi
Mà sao nghe nhói ở trong tim."
Hình ảnh "trời xanh" là hình ảnh ẩn dụ: khẳng định Bác còn sống mãi trong trái
tim của mỗi người dân Việt Nam, sự nghiệp và tư tưởng của Người trường tồn
mãi với thời gian, năm tháng như bầu trời xanh của vũ trụ, của tự nhiên. Dù
nhận thức được như thế nhưng lí trí không điều khiển được cảm xúc, tình cảm
xót thương không chấp nhận sự mất mát, ra đi mãi mãi của Người. Nỗi đau
được nhà thơ biểu hiện rất cụ thể, trực tiếp: "Mà sao nghe nhói ở trong tim!".
Cấu trúc tương phản " Vẫn mà" kết hợp với dấu chấm than ở cuối khổ thơ đã
diễn tả tình cảm thật chân thành, xót xa, đau đớn vô hạn trong đáy sâu tâm hồn 20
Văn mẫu lớp 9: Cảm nhận khổ 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
của một đứa con xa nhà, nay trở về chịu tang cha, đứng trước di hài của cha mà
nước mắt không ngừng rơi. Đây cũng là cảm xúc chung của biết bao nhiêu
người con khi Bác đã về với thế giới người hiền năm xưa: "Đời tuôn nước mắt,
trời tuôn mưa" (Bác ơi! - Tố Hữu).
Bác đã dành cả cuộc đời mình vì nước, vì dân, mọi cảm xúc không để ngăn lại
được khi người con miền Nam được đứng trước Bác. Muôn đời này Bác vẫn ở
trong tim những người con đất Việt
Cảm nhận khổ 2 và 3 bài Viếng lăng Bác - Mẫu 4
Bác Hồ từ lâu đã trở thành bao nguồn của hứng cho các thi sĩ sáng tác thơ ca.
Lúc sinh thời Bác luôn nghĩ đến Miền Nam, ngày đêm thương nhớ miền Nam.
Với Bác miền nam là niềm vui, niềm hạnh phúc, là nỗi đau không lúc nào
nguôi. "Miền nam trong trái tim tôi" niềm mong mỏi thiết tha của Bác là miền
nam mau được giải phóng.
Miền nam của ngày đêm thương nhớ Bác. Bằng cảm xúc chân thực, bằng ngôn
ngữ gợi cảm, hình ảnh quen thuộc giàu chất tạo hình Viễn Phương đã thể hiện
tấm lòng mình qua bài thơ: "Viếng lăng Bác".
Bài thơ ra đời năm 1976 khi lần đầu tiên sau khi giải phóng miền Nam, Viễn
Phương đã ra thăm lăng Bác. Bài thơ rất ngắn gọn, cú tích nhưng có sức gợi tạo
nên xúc động cho người đọc. Ngôn ngữ tuôn trào theo dòng cảm xúc chân thành
tha thiết. Mọi cảm xúc của người con miền Nam lần đầu được ra thăm Bác,
đứng trước Bác như vỡ òa.
Hòa vào dòng người thăm lăng Bác, nhà thơ tiếp tục dòng suy tưởng. Lời thơ
bỗng dạt dào cảm xúc tự hào, thành kính nhớ thương Bác.
"Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng 21
Văn mẫu lớp 9: Cảm nhận khổ 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác .............
Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân"
Ai đã từng một lần viếng thăm lăng Bác mới hiểu hết hàm ý trong câu thơ của
Viễn Phương. Ngày ngày, mặt trời - chúa tể của thiên nhiên, thán phục mọt mặt
trời trong lăng rất đỏ. Mặt trời rất đỏ là hình ảnh tượng trưng cho Bác Hồ là mặt
trời cách mạng là nguồn sáng rực rỡ không bao giờ tắt, mãi mãi chiếu tới con
đường đi tới của dân tộc Việt Nam.
Nhiều nhà thơ đã sử dụng hình ảnh mặt trời để thể hiện ánh sáng lí tưởng của
cách mạng, nhưng đối sánh với hai hình ảnh mặt trời của Viễn Phương đây quả
thật là một hình ảnh rất độc đáo. Đây là một sự sáng tạo nghệ thuật có tác dụng
bộc lộ nội dung rất hiệu quả không nhiều lời chỉ một hình ảnh Mặt Trời rất đỏ,
nhà thơ đã khái quát được hình ảnh Bác Hồ vĩ đại.
Nhà thơ muốn nói với chúng ta rằng: "Bác Hồ là mặt trời cách mạng đẹp nhất,
rực rỡ nhất, chói lọi nhất, luôn tỏa sáng trong tâm hồn con người Việt Nam.
Cùng với hình ảnh mặt trời, ngày ngày đi qua trên lăng là dòng người đi trong
thương nhớ, nhịp thơ chầm chậm bước chân của dòng người lặng lẽ đi trong suy
nghĩ bao trùm một không khí thương nhớ Bác khôn nguôi, thành kính dâng
tràng hoa bảy mươi chín mùa xuân.
Nhà thơ Viễn Phương rất tinh tế trong việc miêu tả từng đoàn người cầm trên
tay là hoa kết thành tràng hoa dâng lên Bác. Ngày ngày.... ngày ngày... thời gian
trôi không ngừng và trôi vào lòng người Việt Nam như một quy luật tất yếu không thể bỏ.
Khi vào trong lăng Viễn Phương đã nghẹn ngào đau đớn khi thấy Bác nằm đó:
"Bác nằm trong giấc ngủ bình yên ........... 22
Văn mẫu lớp 9: Cảm nhận khổ 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
Mà sao nghe nhói ở trong tim"
Bác nằm đó như đang trong giấc ngủ êm đềm. Sự bình yên của Bác là sự bình
yên của đất nước. Bác nằm trong đó như đang nằm trong bảy mươi chín mùa
xuân đã đã không hề nghỉ.
Hình ảnh nhà thơ liên tưởng một cách sâu sắc: "giữa một vầng trăng sáng".
Hình ảnh đó làm cho người đọc cảm giác nhẹ nhàng, huyền ảo trong sáng thanh
khiết càng gợi cho người ta đến tình yêu thiên nhiên, sự thư thái và thanh bình.
"Vẫn biết trời xanh là mãi mãi, mà sao nghe nhói ở trong tim", tuy tác giả biết
Bác đã ra đi bình yên, đã ngủ một giấc ngủ dài, nhưng Bác luôn sống mãi trong
tim của mọi người dân Việt Nam.
Tuy nhiên, tác giả cũng không thể phủ nhận sự thật rằng Bác đã ra đi mãi, nên
từ sâu trong tim ông như có một thứ gì đó bóp nghẹt lại. Cảm xúc quyến luyến
của nhà thơ khi ngày mai phải xa Bác để với miền Nam.
Cảm nhận khổ 2 và 3 bài Viếng lăng Bác - Mẫu 5
Với nhiều người con miền Nam, không được gặp Bác lần cuối trước khi người
đi xa là niềm tiếc nuối lớn nhất trong cuộc đời họ. Viễn Phương chính là một
người con như thế. Năm 1976, sau khi cuộc kháng chiến chống Mỹ kết thúc
thắng lợi, đất nước thống nhất, lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh cũng vừa được
khánh thành, ông đã ra thăm miền Bắc và vào lăng viếng Bác Hồ. Trong giây
phút nghẹn ngào ấy, ông đã viết bài thơ Viếng lăng Bác như một lời tri ân gửi
tới người cha già dân tộc. Và hẳn nhiên, nỗi đau đớn cũng được hiện hình trong
từng dòng thơ của Viễn Phương:
"Bác nằm trong lăng giấc ngủ bình yên
Giữa một vầng trăng sáng dịu hiền 23
Văn mẫu lớp 9: Cảm nhận khổ 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
Vẫn biết trời xanh là mãi mãi
Mà sao nghe nhói ở trong tim!"
Thời điểm Viễn Phương tới viếng, Bác đã mất được 7 năm nhưng nỗi đau mất
Bác vẫn chưa thể nguôi ngoai. Tác giả đã sử dụng lối nói giảm nói tránh cái chết
của Bác thành "giấc ngủ bình yên" trong "vầng trăng sáng dịu hiền" như một
liều thuốc để giảm bớt nỗi đau trong tâm hồn mình. Mong muốn suốt cả cuộc
đời của Bác là được nhìn thấy nhân dân hai miền sum vầy trong độc lập, tự do.
Và giờ thì mong muốn của người đã trở thành hiện thực, Bác đã có thể ngủ yên
trong giấc ngủ vĩnh hằng của mình. Biện pháp đối lập "Vẫn biết" - "Mà sao" đã
dựng nên một nghịch lý giữa cảm xúc và lý trí. Lý trí đã nhắc nhở Viễn Phương
rằng Trời xanh là mãi mãi. Hình ảnh trời xanh là hình ảnh ẩn dụ cho những quy
luật vốn dĩ của cuộc đời, luôn tồn tại khách quan mặc kệ con người có muốn
hay không, mây vẫn trôi lững lờ và trời vẫn xanh ngắt một màu bình yên. Ở
đây, Viễn Phương biết quy luật của đời người mà ai cũng phải trải qua là sinh -
lão - bệnh - tử và cái chết là điều không thể tránh khỏi, ai rồi cũng sẽ phải chết.
Bác cũng không thể là một ngoại lệ. Nên việc Bác mất đi là điều hết sức bình
thường, đúng theo cái vốn có của đời sống mà thôi. Lý trí đã nhận ra quy luật
ấy, đã nhắc nhở Viễn Phương về điều ấy nhưng cảm xúc của ông lại không thể
tuân theo sự điều khiển của lý trí. Bởi trong tim ông vẫn "nhói" lên một cái khi
nghĩ tới Bác đã không còn. Nỗi đau quá lớn của dân tộc Việt Nam là mất đi một
con người vĩ đại, một người cha nhân hậu như Bác. Vẫn biết cái chết của Bác sẽ
là điều tất yếu nhưng trái tim vẫn đau đớn, đôi mắt vẫn đỏ hoe mỗi khi nhắc đến
Người. Con người là vậy, cảm xúc nơi trái tim là thứ không thể điều khiển
được, dù lý trí có mạnh mẽ đến đâu. Ta nào có thể ngăn trái tim mình dành tình
cảm yêu thương cho một người? Ta cũng chẳng thể ngăn nổi trái tim cứ nhói
từng cơn khi chứng kiến người ta thương yêu không còn bên cạnh ta nữa. Nếu
lý trí lấn át cả trái tim rồi thì con người cũng chỉ là cỗ máy vô hồn, chạy theo
một chương trình được lập trình sẵn mà thôi. Khổ thơ không chỉ là nỗi đau đớn 24
Văn mẫu lớp 9: Cảm nhận khổ 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
tột cùng mà còn là lòng thành kính, niềm xúc động sâu sắc của nhà thơ và mọi
người đối với Bác Hồ khi vào lăng viếng Người.
Cảm nhận khổ 2 và 3 bài Viếng lăng Bác - Mẫu 6
"Bác ngồi đó, chiếc áo nâu giản dị
Màu quê hương bền bỉ, đậm đà"
Bác Hồ - Vị lãnh tụ kiệt xuất, người cha già kính yêu của dân tộc Việt Nam.
Người là biểu tượng, là trái tim linh hồn của mảnh đất phương Nam yêu dấu này.
Tận hơi thở cuối cùng, lòng Bác vẫn luôn đau đáu nỗi niềm thống nhất ba miền
đất nước. Từ chiến trường miền Nam, nhà thơ Viễn Phương mang theo bao
thương nhớ, tình cảm, tâm tư của đồng bào, chiến sĩ miền Nam gửi gắm vào lời
thơ nghẹn ngào cảm xúc trong bài "Viếng lăng Bác". Bài thơ là tiếng nói, là nỗi
niềm tâm sự của nhân dân Nam bộ và nhân dân cả nước dành cho Bác.
Viễn Phương là một trong những cây bút có mặt sớm trong lực lượng văn nghệ
giải phóng miền Nam thời kì kháng chiến chống Mỹ. "Viếng lăng Bác" được
viết vào tháng 4 năm 1976, một năm sau ngày thống nhất đất nước, lăng Bác
được khánh thành. Thơ ca của Viễn Phương rất đỗi êm đềm, nhẹ nhàng, nhưng
chứa đựng nhiều cảm xúc, từng câu từng chữ dẫu đọc rất giản dị, mộc mạc,
nhưng đó lại chính là những cảm xúc chân thực nhất mà tác giả muốn gửi gắm.
Đặc biệt là khổ 2 và 3, khi ông hòa mình cùng dòng người vào lăng và khi ông
vào trong lăng thăm Bác. "Viếng lăng Bác" ngỡ như một câu chuyện bởi lời thơ
thật dịu dàng êm ái, như thì thầm, tâm sự:
"Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng
Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ
Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ
Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân." 25
Văn mẫu lớp 9: Cảm nhận khổ 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
Với điệp từ “ngày ngày” lặp lại, Viễn Phương âm thầm khẳng định thời gian sẽ
không ngừng trôi nhưng dẫu có ra sao chăng nữa, những người con đất Việt sẽ
tình cảm nhớ thương, yêu quý Bác không bao giờ nguôi ngoai. Hình ảnh sóng
đôi, ẩn dụ đặc sắc qua "con mắt thơ" của tác giả. Vốn là tự nhiên của tạo hoá,
trên bầu trời kia chỉ có duy nhất một mặt trời, đem lại sự sống cho muôn loài,
đem lại ánh sáng tươi đẹp cho Trái Đất. Nhưng trong trái tim của Viễn Phương
và cả hàng triệu đồng bào Việt Nam, vẫn còn một mặt trời khác "rất đỏ", cao
quý và vĩ đại ấy là Chủ tịch Hồ Chí Minh kính yêu. Bác là mặt trời chân lý của
nhân dân, Bác đã soi sáng, dẫn đường giúp dân tộc Vi tệ thoát khỏi kiếp đời nô
lệ, sức mạnh giúp nhân dân chèo lái con thuyền cách mạng cập bến vinh quang,
đi đến bờ thắng lợi. Nhà thơ như nói hộ thế gian rằng: “Bác Hồ là mặt trời cách
mạng đẹp nhất, rực rỡ nhất, chói lọi nhất, luôn luôn tỏa sáng trong tâm hồn
người Việt Nam.” Hình ảnh “dòng Người đi trong thương nhớ” là hình ảnh thực,
gợi lên cảnh nhân dân mọi miền về thủ đô Hà Nội viếng thăm lăng Bác, bày tỏ
sự kính trọng nhớ thương với vị cha già đã yên giấc ngủ ngàn thu. Tác giả sử
dụng từ "dòng người" chứ không phải là "đoàn người", "hàng người", điều đó
có tác dụng gợi lên sự tiếp nối trải dài tới vô tận của những dòng người vào lăng.
Cụm từ "Đi trong thương nhớ" gợi tả tình yêu thương và nỗi nhớ mong của
nhân dân dành cho Bác, bao trùm lên cả không gian và thời gian vô tận "ngày
ngày". "Kết tràng hoa dâng" cùng hoán dụ "bảy mươi chín mùa xuân" Bác dành
trọn vẹn cho dân tộc Việt Nam, những tình cảm trân trọng, mến yêu kết thành
tràng hoa đẹp nhất kính dâng lên Người. Cùng với đó là sự biến đổi thể thơ từ
tám chữ sang chín chữ, giúp nhịp thơ chậm lại, thể hiện cảm xúc bồi hồi khi hòa
vào dòng người vào lăng. Áng thơ khi lần đầu tiên Viễn Phương được gặp Bác,
đã thể hiện rõ bao cảm xúc bồi hồi, xúc động:
"Bác nằm trong giấc ngủ bình yên
Giữa một vầng trăng sáng dịu hiền 26
Văn mẫu lớp 9: Cảm nhận khổ 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
Vẫn biết trời xanh là mãi mãi
Mà sao nghe nhói ở trong tim."
Mong muốn được tận mắt nhìn thấy Bác Hồ phải chăng là niềm ao ước của mỗi
người con miền Nam, và Viễn Phương cũng không ngoại lệ. Qua cách sử dụng
phép nói giảm nói tránh “giấc ngủ bình yên”, tác giả như thể hiện sự nhớ
thương, rằng Bác vẫn chưa ra đi, Bác chỉ đang ngủ một giấc thật ngon, thật dài,
sau bao tháng ngày hi sinh, khổ cực vì đất nước quê nhà. Khung cảnh Bác ngủ
thật êm dịu, thanh bình biết bao, làm ngưng đọng không gian lẫn thời gian.
"Vầng trăng sáng dịu hiền" là hình ảnh ẩn dụ đầy chất thơ, giàu sức gợi, liên
tưởng đến tâm hồn cao đẹp và những vần thơ của Người. Có nhà thơ từng nhận
định rằng: “Thơ Bác đầy
trăng”.Quả không sai. Trên suốt đoạn đường kháng chiến, làm việc, trăng luôn
dõi theo hình bóng của vị chủ tịch kính yêu. Vầng trăng ấy đã bao lần sáng lên
qua từng lời thơ của Người, dẫu ở chốn tù đày hay cảnh đêm ở núi rừng Việt
Bắc. Chúng ta thấy một tâm hồn yêu thiên nhiên, yêu cuộc sống, đầy chất nghệ
sĩ qua những vần thơ về trăng của Bác. Ấy thế nhưng, Bác chưa bao giờ được
thảnh thơi mà ngắm nhìn ánh trăng khuya đúng nghĩa. Chỉ có giờ đây, đã chìm
vào giấc ngủ bình yên, vầng trăng ấy hiện lên, mới thật sự yên bình, để Bác
thanh thản, nghỉ ngơi và ngắm nhìn nó. Vầng trăng ấy mới dịu hiền làm sao, là
vầng trăng đã soi sáng Bác từ chặng đường cách mạng gian lao đến khi Bác đã
ra đi rồi, vầng trăng ấy lại nhẹ nhàng, âm thầm mà soi sáng giấc ngủ ngàn thu
cho Bác. Song song với ánh mặt trời, hình ảnh vầng trăng đã hoàn thiện bức
chân dung Chủ tịch Hồ Chí Minh trong tim mỗi người: chói lóa, rực rỡ, trong
sáng, thanh cao, hiền lương, thương mến.
Qua hình ảnh ẩn dụ “trời xanh”, nhà thơ thật tinh tế ca ngợi sự bất tử và vĩ đại
của Bác. Dẫu Người đã đi xa, nhưng làm sao bao công ơn to lớn, sự vất vả hi
sinh vì dân tộc đo, cùng sự nghiệp cách mạng cao cả lại có thể phai mờ đi trong 27
Văn mẫu lớp 9: Cảm nhận khổ 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
tâm trí của người Việt Nam. Mà rằng nó sẽ luôn tồn tại như bầu trời xanh vĩnh
hằng trong tim mỗi con người. Cặp quan hệ từ “vẫn biết…mà còn” cho thấy sự
mâu thuẫn giữa lí trí và tình cảm. Dẫu biết Người đã ra đi mãi mãi nhưng nơi
này vẫn còn lưu luyến, bởi đây là một mất mát to lớn sẽ chẳng thể bù đắp được
với nhà thơ Viễn Phương. Để thốt lên tiếng thơ đau cắt xé lòng “nghe nhói ở
trong tim”, biết bao cảm xúc nghẹn ngào xen lẫn sự đau đớn, tiếc thương đến
cực độ. Chỉ với bốn câu thơ ngắn nhưng với lối viết hàm súc, đầy thi vị của
Viễn Phương, những dòng thơ ấy vẫn để lại nhiều ám ảnh trong lòng người đọc.
Với giọng điệu vừa trang nghiêm lại sâu lắng, thiết tha và đau xót, bật lên lòng
nhớ thương, kính trọng của nhà thơ. Thể thơ tám chữ có đôi chỗ biến thể cùng
cách gieo vần và nhịp thơ linh hoạt, Viễn Phương rất sáng tạo trong cả xây dựng
hình ảnh thơ kết hợp giữa ảnh thực và ẩn dụ. Bằng những từ ngữ và lời lẽ chân
thành, giàu cảm xúc, tác giả đã bày tỏ được niềm xúc động cùng lòng biết ơn
sâu sắc đến Bác trong một dịp ra miền Bắc viếng lăng Bác. Bài thơ như một
tiếng nói chung của toàn thể nhân dân Việt Nam, biểu lộ niềm đau xót khi thấy
Bác kính yêu ra đi. Đã nhiều năm trôi qua nhưng bài thơ vẫn giữ nguyên giá trị
tốt đẹp ban đầu và để lại ấn tượng trong lòng nhiều thế hệ người đọc.
Khép lại 8 câu thơ, bao cảm xúc lẫn lộn khi được lần đầu hòa vào dòng người
vào lăng, được lần đầu ngắm nhìn Bác. Không cầu kỳ, hoa mỹ, không lộng lẫy
phô trương, tình cảm đối với Bác chỉ có thể là tình cảm cao cả, nâng cao tâm
hồn con người. Tình cảm ấy đã thể hiện rất rõ qua từng lời thơ của Viễn Phương.
"Viếng lăng Bác" là kết tinh những tình cảm lớn trong một trái tim bình dị đã
chạm đến những cảm xúc trong lòng người đọc một cách tự nhiên, gây thổn thức lòng người.
Cảm nhận ý nghĩa khổ 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác 28
Văn mẫu lớp 9: Cảm nhận khổ 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
Viễn Phương là một nhà thơ tiêu biểu của miền Nam. Tháng 4/1976 sau một
năm giải phóng đất nước. Khi lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh vừa khánh thành, nhà
thơ cùng đoàn đại biểu miền Nam ra thăm Hà Nội vào lăng viếng Bác. Bài thơ
Viếng lăng Bác được Viễn Phương viết với tất cả tấm lòng thành kính biết ơn
và tự hào pha lẫn nỗi xót đau của một người con từ miền Nam ra viếng Bác lần
đầu. Cảm xúc ấy được thể hiện chân thành và cảm động qua khổ thơ 2 và 3 của bài thơ.
Với lòng kính yêu vô hạn đối với Bác Hồ, đã từ rất lâu, Viễn Phương mong ước
được ra Bắc viếng thăm làng Bác. Thế nhưng, quân Mĩ ngang ngược, cuộc
chiến kéo dài, mãi đến khi đất nước được giải phóng, hai miền Nam – Bắc hợp
nhất, Viễn Phương mới có cơ hội cùng đoàn đại biểu miền Nam thăm lăng Bác.
Cảm xúc vừa hân hoan, mừng rỡ, vừa ngậm ngùi, xót xa hòa quyện trong lời thơ
tha thiết nghẹn ngào. Đứng trước lăng Người, nhà thơ nghĩ về tấm lòng của bác
đối với dân tộc, nghĩ về cuộc đời gian lao, vĩ đại mà Bác đã dành trọn cho nhân dân, đất nước:
“Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng
Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ”
Hình ảnh “mặt trời” ở câu thơ trên là mặt trời thực, chỉ mặt trời trong tự nhiên,
rực rỡ, chói lọi, vĩnh hằng, ngày ngày vẫn đi qua trên lăng. Hình ảnh “mặt trời”
ở câu thơ dưới là phép ẩn dụ về Bác, nguồn sáng vĩnh hằng soi đường chỉ lối
cho dân tộc ta đi. Màu sắc “rất đỏ” làm cho câu thơ có hình ảnh đẹp, ấn tượng
sâu xa, nói lên tư tưởng cách mạng và lòng yêu nước nồng nàn của Bác
Ví Bác như “mặt trời” là để nói lên sự vĩ đại của Bác, người đã đem lại cuộc
sống tự do cho dân tộc Việt Nam thoát khỏi đêm dài nô lệ. Nhận thấy, Bác là
một “mặt trời trong lăng rất đỏ” thể hiện sức liên tưởng sâu sắc của nhà thơ. 29
Văn mẫu lớp 9: Cảm nhận khổ 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
Đây chính là sáng tạo riêng của Viễn Phương, nó thể hiện được sự tôn kính của
tác giả, của nhân dân đối với Bác.
Tiếp đến, khi nhìn những dòng người dài tăm tắp, nghiêm trang xếp hàng vào
lăng viếng thăm Bác, nhà thơ bùi ngùi, ấm áp:
“Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ
Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân…”
Hình ảnh “dòng người đi trong thương nhớ” gợi lên sự bồi hồi, xúc động trong
lòng tiếc niềm thương kính cẩn, trong lòng nặng trĩu nỗi nhớ nhung. Đó là sự
hình dung về dòng người đang nối tiếp dài vô tận hàng ngày đến Viếng lăng
Bác bằng tất cả tấm lòng thành kính và thương nhớ, hình ảnh đó như những
tràng hoa kết lại dâng người. Hai từ ngày ngày được lặp lại trong câu thơ như
tạo nên một cảm xúc về cõi trường sinh vĩnh cửu.
Hình ảnh dòng người vào lăng viếng Bác được tác giả ví như “tràng hoa”, dâng
lên Bác. Cách so sánh này vừa thích hợp và mới lạ, diễn ra được sự thương nhớ,
tôn kính của nhân dân đối với Bác. “Tràng hoa” là hình ảnh ẩn dụ những người
con từ khắp miền đất nước về đây viếng Bác giống như những bông hoa trong
vườn Bác được Bác ươm trồng, chăm sóc nảy nở rộ ngát hương về đây tụ hội
kính dâng lên Bác. “Bảy mươi chín mùa xuân” chỉ sự tận hiến của Người dành
cho sự nghiệp cách mạng để làm nên mùa xuân tự do, độc lập cho đất nước, con người.
Sự sống của Bác đã kết thúc nhưng tình yêu của Bác dành cho dân tộc là vĩnh
hằng. Muôn người Việt Nam, dù già hay trẻ, lớn hay nhỏ đều giữ ở trong tim
hình ảnh Bác Hồ vĩ đại, dịu hiền với nụ cười rạng rỡ, đôi mắt sáng trong, lúc
nào cũng trìu mến. Nhà thơ tuy không nói ghét nhưng qua những hinh ảnh giản
dị, giàu sức gợi cũng đủ khiến cho người đọc mở rộng liên tưởng mình. 30
Văn mẫu lớp 9: Cảm nhận khổ 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
Từ cảm xúc thành kính, ngưỡng mộ ở khổ thơ 2, tiếp sang khổ thơ thứ ba, khi
bước vào trong lăng, đứng trước linh cữu của Người, Viễn Phương ngậm ngùi xúc động:
“Bác nằm trong giấc ngủ bình yên
Giữa một vầng trăng sáng dịu hiền
Vẫn biết trời xanh là mãi mãi
Mà sao nghe nhói ở trong tim”.
Hình ảnh Bác như “vầng trăng sáng dịu hiền” trong giấc ngủ bình yên là một
hình ảnh tượng trưng cho vẻ đẹp thanh thản, phong thái ung dung và thanh cao
của Bác. Người vẫn đang sống cùng với nhân dân đất nước Việt Nam thanh
bình tươi đẹp. Mạch cảm xúc của nhà thơ như trầm lắng xuống để nhường chỗ
cho nỗi xót xa. Niềm biết ơn thành kính đã chuyển sang niềm xúc động nghẹn
ngào khi tác giả nhìn thấy Bác.
Khung cảnh và không khí thanh tĩnh như ngưng kết cả thời gian và không gian
trong lăng. Ánh sáng dịu nhẹ trong lăng gợi lên sự liên tưởng thú vị: ánh trăng
(hình ảnh ẩn dụ). Hình ảnh vầng trăng “dịu hiền” gợi lên tâm hồn cao đẹp, nhân
cách thanh cao của Người.
Những vần thơ của Bác tràn đầy ánh trăng. Trăng gắn két với Người trong
những đêm trầm miên suy nghĩ:
“Tiếng suối trong như tiếng hát xa,
Trăng lồng cổ thụ, bóng lồng hoa.
Cảnh khuya như vẽ, người chưa ngủ,
Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà”. 31
Văn mẫu lớp 9: Cảm nhận khổ 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
(Cảnh khuya – Hồ Chí Minh)
Trang đến khi Bác hội đàm việc quân:
“Rằm xuân lồng lộng trăng soi,
Sông xuân nước lẫn màu trời thêm xuân.
Giữa dòng bàn bạc việc quân,
Khuya về bát ngát trăng ngân đầy thuyền”.
(Rằm tháng giêng – Hồ Chí Minh)
Trăng đến gõ cửa khi lâu mà không thấy thi nhân vì mải lo việc nước mà quên ngắm nhìn:
“Trăng vào cửa sổ đòi thơ,
Việc quân đang bận, xin chờ hôm sau,
Chuông lầu chợt tỉnh giấc thu,
Ấy tin thắng trận Liên khu báo về”.
(Tin thắng trận – Hồ Chí Minh)
Trăng còn vào nhà lao, hỏi thăm người tù cộng sản:
“Trong tù không rượu cũng không hoa,
Trước cảnh đẹp đêm nay biết làm thế nào?
Người hướng ra trước song ngắm trăng sáng,
Trăng theo tới khe cửa ngắm nhà thơ”.
(Ngắm trăng – Hồ Chí Minh) 32
Văn mẫu lớp 9: Cảm nhận khổ 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
Có thể nói, trăng với Người là hai mà là một, là người đồng chí, đồng đội của
Bác, lúc nào cũng đồng hành, kề vai sát cánh trong từng nhiệm vụ, trong từng
khoảnh khắc. Giờ đây lại xuất hiện soi sáng giấc ngủ cho Người. Sức liên tưởng
của Viễn Phương thật kì diệu, trong một câu thơ đã có thể nhìn rõ tâm tình của Bác.
Cả cuộc đời Bác ăn không ngon, ngủ không yên khi đồng bào miền Nam còn
đang bị quân thù giày xéo. Nay miền Nam đã được giải phóng, đất nước thống
nhất mà Bác đã đi xa. Nhà thơ muốn quên đi sự thực đau lòng đó và mong sao
nó chỉ là một giấc ngủ thật bình yên:
“Vẫn biết trời xanh là mãi mãi
Mà sao nghe nhói ở trong tim”.
Hình ảnh “trời xanh” là hình ảnh ẩn dụ nói lên sự trường tồn bất tử của Bác.
Trời xanh thì còn mãi mãi trên đầu, cũng giống như Bác vẫn còn sống mãi mãi
với non sông đất nước. Đó là một thực tế. Thế nhưng, nhìn linh cữu của Bác
trong lăng, cảm thấy Bác đang trong giấc ngủ ngon lành, bình yên mà vẫn thấy
đau đớn xót xa mà sao nghe nhói ở trong tim! Dù rằng Người đã hóa thân vào
thiên nhiên, đất nước, nhưng sự ra đi của Bác vẫn không sao xoá đi được nỗi
đau xót vô hạn của cả dân tộc, ý thơ này diễn tả rất điển hình cho tâm trạng và
cảm xúc của bất kì ai đã từng đến Viếng lăng Bác.
Bác dù đã ra đi nhưng hóa thân vào thiên nhiên đất trời của dân tộc, sống mãi
với sự nghiệp giải phóng dân tộc lớn lao, vĩ đại. Tư tưởng của Bác mãi mãi là
nguồn sáng soi đường cho dân tộc ta bước tới tương lai. Trái tim của Bác dành
cho dân tộc mãi mãi là nguồn yêu thương sưởi ấm tâm hồn dân tộc, là nguồn
động viên, lời nhắc nhở dân tộc kiên trì, nhẫn nại đạp bằng gian lao tiến tới.
Với lời thơ cô đọng, giọng thơ trang nghiêm thành kính, tha thiết và rất giàu
cảm xúc, bài thơ đã để lại ấn tượng rất sâu đậm trong lòng người đọc. Khổ 2 và 33
Văn mẫu lớp 9: Cảm nhận khổ 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
3 của bài thơ không những chỉ bộc lộ tình cảm sâu sắc của tác giả đối với Bác
Hồ mà còn nói lên tình cảm chân thành tha thiết của hàng triệu con người Việt
Nam đối với vị lãnh tụ kính yêu của dân tộc.
Phân tích khổ 2, 3 Viếng lăng Bác
Bài thơ "Viếng lăng Bác" là sự dồn nén kết tinh tình cảm chân thành thương
nhớ Bác không của chỉ riêng nhà thơ Viễn Phương mà còn là của hàng triệu
chiến sĩ và đồng bào miền Nam dành cho vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc.
Khổ thơ thứ hai là dòng cảm xúc của tác giả trước khi vào viếng thăm lăng Bác.
Bác nằm trong lăng, vẫn sống mãi với non sông đất nước:
Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng
Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ
Điệp từ “ngày ngày” cho ta thấy sự diễn biến liên tục của thời gian, đây là quy
luật tất yếu của tự nhiên. Dường như không có một ngày nào mặt trời không đi
qua trên lăng Bác. Mặt trời bao trùm lên không gian bên ngoài lăng Bác. Còn
không gian bên trong thì đã có một mặt trời khác soi rọi - mặt trời ấy chính là
Bác. Bác của chúng ta cũng là một mặt trời, đã soi đường dẫn lối cho nhân dân
Việt Nam đi lên từ đêm trường nô lệ đến ánh sáng của tự do và độc lập. Muôn
vàn nỗi tiếc thương đối với công ơn to lớn của Bác đã được nhà thơ ví như
những tràng hoa kết lại dâng lên để bày tấm lòng thành kính đối với Bác:
Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ
Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân
Điệp từ “ngày ngày” để chỉ sự liên tục tiếp diễn của những dòng người tới viếng
lăng Bác. Ai ai cũng muốn tới thăm Bác một lần để tưởng nhớ người anh hùng 34
Văn mẫu lớp 9: Cảm nhận khổ 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
của dân tộc. Động từ “dâng” thể hiện sự biết ơn và lòng kính trọng của người dân đối với Bác.
Khổ thơ thứ ba diễn tả sự bình yên của Bác:
Bác nằm trong giấc ngủ bình yên
Giữa một vầng trăng sáng dịu hiền
Vẫn biết trời xanh là mãi mãi
Mà sao nghe nhói ở trong tim
Sau bao nhiêu năm tháng dấn thân vì Tổ quốc, giờ đây Bác nằm xuống, đôi mắt
nhắm tưởng như là đang ngủ. Đó là một giấc ngủ sâu và kéo dài mãi mãi. Nhìn
Bác ngủ giấc bình yên vậy nhưng lòng những người ở lại vẫn cứ thấy nhói đau.
Bác ra đi đó là một sự mất mát quá lớn, một nỗi tiếc thương mà chẳng thể nào nguôi ngoai.
Phân tích phép ẩn dụ trong khổ 2 và 3 bài Viếng lăng Bác
Trong bài thơ Viếng lăng bác, nhà thơ Viễn Phương đã sử dụng phép ẩn dụ độc
đáo, có sức biểu đạt tinh tế, gây ấn tượng mạnh mẽ đối với người đọc:
Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng
Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ
Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ
Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân…
Bác nằm trong giấc ngủ bình yên
Giữa một vầng trăng sáng dịu hiền
Vẫn biết trời xanh là mãi mãi 35
Văn mẫu lớp 9: Cảm nhận khổ 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
Mà sao nghe nhói ở trong tim.
Hình ảnh ẩn dụ: mặt trời đỏ, vầng trăng sáng, bầu trời xanh, tràng hoa dâng tạo
sắc thái tình cảm thành kính, thiêng liêng đối với Bác Hồ.
Mặt trời trong lăng ấy chính là Bác Hồ. Bác Hồ với nhân cách cao cả, trí tuệ phi
thường và sự nghiệp cách mạng vĩ đại cùng lối sống vô cùng giản dị, thanh bạch
là mặt trời rực sáng trong lòng dân tộc Việt Nam và nhân dân thế giới.
Hình ảnh “mặt trời trong lăng rất đỏ”, tác giả đã dùng từ “rất đỏ” vừa gợi màu
sắc quen thuộc của mặt trời thiên nhiên khi bình minh đến, vừa gợi ra ánh sáng
của hòa bình, độc lập, từ do mà Bác đã mang đến cho dân tộc ta. Đó là mặt trời
của chân lí – cách mạng.
Hình ảnh dòng người xếp hàng được ví như “tràng hoa dâng” thể hiện tình cảm
thương nhớ, kính yêu và sự gắn bó của nhân dân với Bác. Trái tim yêu thương
Bác của mỗi công dân khi viếng Bác đã trở thành một bông hoa đẹp, tập thể
những người công dân mang trái tim ấy là một tràng hoa đẹp, thành kính dân lên Người.
Hình ảnh “vầng trăng” và “trời xanh” gợi liên tưởng đến những gì vừa lớn lao
vừa vĩnh hằng mà cũng vừa gần gũi thiết tha. Đó chính là sự hóa thân tuyệt đẹp
của Người vào dáng hình đất nước thanh bình, vào vũ trụ mênh mông.
Hai hình ảnh sóng đôi: “mặt trời” và “vầng trăng” cùng liên tưởng đến hình ảnh
Bác Hồ tưởng chừng như đối lập (giữa ngày và đêm, giữ nóng và lạnh) nhưng
lại hết sức hòa hợp. Bởi ở người vừa có cái nóng ấm, quyết liệt của tư tưởng
vừa có cái êm dịu, hiền hòa của tình cảm và đời sống vô cùng bình dị.
Viễn Phương đã dùng những hình ảnh tinh khiết và vĩ đại nhất để liên tưởng đến
Bác Hồ, một con người ưu tú và kiệt xuất của nhân loại. Người tỏa sáng cả ở sự 36
Văn mẫu lớp 9: Cảm nhận khổ 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
nghiệp vĩ đại và nhân cách thượng thừa. Sức lan tỏa của Người là mãi mãi, là
vĩnh hằng, là bất diệt như mặt trời, vầng trăng của thiên nhiên vũ trụ.
Cảm nhận 2 khổ giữa Viếng lăng Bác
Viếng lăng Bác là bài thơ hay và nổi tiếng của nhà thơ Viễn Phương viết về Bác.
Bài thơ bày tỏ niềm xót thương và lòng biết ơn vô bờ bến dành cho Bác. Nổi bật
trong bài thơ là khổ thơ thứ 2, thứ 3. Khổ 2 nói lên tâm trạng của tác giả khi
nhìn thấy hình hài của Bác:
“Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng
Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ
Ngày ngày mặt trời đi trong thương nhớ
Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân"
Cả khổ thơ là sự ca ngợi công ơn của Bác, đó cũng là niềm cảm kích, niềm biết
ơn vô bờ của tất cả mọi người dân Việt Nam dành cho Bác. Hai câu thơ đầu là
hình ảnh ẩn dụ đầy độc đáo. Mặt trời của tự nhiên trong câu thơ đầu là mặt trời
của tự nhiên, là nguồn sống cho muôn loài và hàng ngày mọc rồi lặn như một
quy luật, một sự tuần hoàn của cuộc sống. Mặt trời ấy quan trọng, quý giá và chỉ
có một mà thôi. Ấy nhưng mặt trời tự nhiên lại bắt gặp một mặt trời nữa cũng
đẹp, cũng sáng. Ấy là “mặt trời trong lăng”- ẩn dụ chỉ Bác Hồ với những hi sinh
lớn lao dành cho dân tộc. Điệp từ thời gian “ngày ngày” lần nữa được sử dụng
với dụng ý khẳng định tính chất thường xuyên liên tục. Đoàn người vào lăng
viếng Bác nối nhau thành “dòng”. Và tất cả “dòng người” đều chung một nỗi
niềm, cảm xúc là thương yêu Bác. Thông qua nghệ thuật ẩn dụ, dòng người nối
tiếp nhau kết thành “tràng hoa” dâng Bác hiện lên thật đẹp. Viễn Phương mượn
ẩn dụ “bảy mươi chín mùa xuân” để nói về tuổi của Bác. Bác ra đi nhưng luôn
sống mãi ở độ tuổi bảy mươi chín với sức xuân tràn ngập. Viễn Phương đã cô 37
Văn mẫu lớp 9: Cảm nhận khổ 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác
đọng, kết tinh tình cảm để cảm ơn người cha đem đến mùa xuân cho đất nước, con người Việt Nam.
Ở khổ thơ thứ ba, tác giả đã mang đến cho bạn đọc một cái nhìn trực quan nhất
về giấc ngủ ngàn thu của Bác:
Bác nằm trong giấc ngủ bình yên
Giữa một vầng trăng sáng dịu hiền
Vẫn biết trời xanh là mãi mãi
Mà sao nghe nhói ở trong tim
Bác đang nằm ở đó, nhẹ nhàng thanh thản như đang chìm trong một giấc ngủ
ngon. Cả cuộc đời Người chỉ có một niềm mong ước, đó là đất nước được hòa
bình. Vậy nên khi đất nước được hòa bình, độc lập Người đã được nghỉ ngơi
trong giấc ngủ yên bình. Hình ảnh yên nghỉ của Bác vô cùng bình yên và tĩnh
lặng. Ở Bác luôn toát lên vẻ dịu hiền như vầng trăng, bình yên như đất nước sau
ngày được độc lập. Hình ảnh so sánh vô cùng chính xác và gợi tả, gợi cảm. Bác
Hồ như vầng trăng soi sáng cho đất nước Việt Nam này, mang lại bầu trời thanh
bình cho hàng triệu con người dân tộc. Bầu trời bao năm tháng vẫn xanh một
màu trường tồn vĩnh cửu như một quy luật bất biến của tự nhiên, vậy mà vị Cha
già của dân tộc đã phải ra đi. Vẫn biết quy luật sinh tử của tạo hóa nhưng vẫn
thấy xót xa, đau đớn vô cùng. Sự ra đi của Bác không chỉ gây tiếc nuối cho đất
nước mà còn khiến cho bao thế hệ sau này không khỏi xót thương.
Đoạn thơ không những miêu tả hình ảnh yên nghỉ yên bình của Bác Hồ mà còn
thể hiện tình cảm, nỗi xót xa của tác giả cũng như bao thế hệ con người Việt
Nam trước sự ra đi của Bác. Nhiều năm tháng qua đi nhưng hình ảnh, công lao
của Bác vẫn còn sống mãi trong trái tim người Việt Nam ta cũng như bài thơ
Viếng lăng Bác để lại nhiều dư âm đáng suy ngẫm đối với nhiều thế hệ bạn đọc. 38