


Preview text:
lOMoAR cPSD| 58968769
Chủ đề: cha mẹ lí tưởng nếu ai hỏi dự định tương lai của tôi là là? Thì tôi sẵng
sàng kể 1 tràng những mong muốn dự định. Tuyệt nhiên vấn đề có đứa con của
mình thì tôi rất ít khi đề cập. Hiện đại, những đứa trẻ rất khác chúng tôi ngày xưa,
những đứa trẻ sinh ra trong Internet mạng xã hội. Tâm lí của chúng nhạy cảm,
bọn trẻ giao lưu và trao đổi với nhau dù ở khắp nơi trên thế giới. Ấy vậy, một
thực tại đáng buồn là cách dạy cách giáo dục của nhà trường của phụ huynh
không phù hợp với bọn trẻ. Tôi chứng kiến những trường hợp xung quanh mình,
những đứa trẻ sống trong cách giáo chưa phù hợp, chúng nhận thấy mình bị đối
xử bất công để rồi chúng sống trong tình trạng tâm lí bị tổn thương nặng nề.
Nhận thấy những tình huống trên, tôi mang trong mình đắn đo và nhiều hơn là
nỗi sợ. Nỗi sợ sinh con, để rồi nuôi dạy chúng bằng cách gieo vào bọn nhỏ những
áp lực những nỗi đau trong suốt tuổi thơ. Để cho những năm tháng trưởng thành
đáng lẽ bọn nhỏ phải tỏ sáng, nhưng không những đứa trẻ có tuổi thơ bất hạnh
dùng cả đời để chữa lành những vết thương đó. Nỗi sợ về bản thân không đủ bản
lĩnh, không đủ thấu hiểu, không đủ bao dung để cùng con trên bước đường trưởng
thành. Nỗi sợ đứa con của mình không đủ ưu tú mà ngược lại nó quậy phá thì lúc
đó tôi biết phải như thế nào…Lên một chức vị mới: ba, mẹ thật không hề đơn
giản. Một chức vị mà không hề được giảng dạy dẫn dắt, có chăng người lớn của
chỉ là những đứa trẻ sống lâu năm. Với tôi, ba mẹ không chỉ sinh con ra mà còn
chịu trách nhiệm nuôi nấng và dẫn dắt. Tại sao lại dùng từ dẫn dắt? Vì tôi nghĩ
sinh con ra, cho nó sinh mệnh, nhưng kể từ giây phút đó con đã là một cá thể
độc lập. Con sẽ có những quyết định những lựa chọn riêng cha mẹ không nên tự
ý thay con quyết định chỉ vì lí do “lo lắng”. Dẫn dắt con trẻ trên con đường trưởng
thành là một việc chẳng hề dễ dàng. Trên con đường đồng hành đó, tôi nghĩ giữa
cha mẹ lí tưởng và con cái họ có sự học hỏi lẫn nhau. Cha mẹ học cách lắng nghe
và chấp nhận đứa con của mình, chấp nhận bản ngã của chúng, đừng bắt ép hay
mặc định cho con phải làm theo, phải theo nguyên tắc mà số đông đang đi. Tôi
có một ví dụ: sinh con ra giới tính sinh học là nam, nhưng đứa bé đó có xu hướng
tính dục là đồng tính nam hoặc người chuyển giới thì quý vị có suy nghĩ gì? Cái
tôi nói là “sự chấp nhận” đứa con của mình nó nằm ở những khía cạnh như vậy. lOMoAR cPSD| 58968769
Việc phải chứng kiến qua nhiều những sự phủi bỏ đó làm tôi rất đau lòng và có
nhiều suy nghĩ. Có thể do bản thân là người ngoài cuộc, người chỉ chứng kiến
mà không phải người trong sự việc ấy nhưng tình yêu thương của cha mẹ cho
con vẫn không thể vượt qua được nỗi tự tôn, danh dự của bản thân hay sao. Nỗi
sợ “lời ra tiếng vào”, “hàng xóm dị nghị” được mang ra làm cái mác để rồi chối
bỏ con mình. Những vị phụ huynh không lí tưởng luôn áp đặt những kì vọng lên
đứa con mà quên rằng đứa bé ấy cũng có những suy nghĩ riêng. Sinh ra đứa con
là mong muốn nó là một cá nhân có cá tính riêng chứ không phải là một cá nhân
kế thừa những kì vọng của bản thân. Có lẽ quá gây gắt khi ở vị trí người ngoài
nhưng lại chỉ trích như vậy, tôi hiểu “cha mẹ lí tưởng” là khái niệm ở mức tương
đối và tùy thuộc mỗi người, mỗi đứa con, mỗi thời đại. Nhưng tôi nghĩ những
giá trị cốt yếu “sinh”, “dưỡng”, “bảo vệ” sau đó là “giáo dục”.
Sinh: khi nói đến bậc sinh thành, cha mẹ không thể không nói đến việc họ cho
ta sinh mênh, có công đẻ ra. Không phải tự nhiên mà Na Tra (thần thoại nhân
gian Trung Hoa) lóc xương trả cha lóc thịt trả mẹ.
Dưỡng: sinh con ra nuôi dưỡng đứa bé từ đỏ hỏn đến khôn lớn. Tuy chẳng
phải dễ dành nhưng đó là nghĩa vụ của cha mẹ và bổn phận con là ghi nhớ
Bảo vệ: từ ngày xưa ông bà ta còn thời “săn bắt hái lượm”, họ sinh con và bảo
vệ những đứa con như một lẽ tự nhiên mà không cần học. Đó là bản năng
Giáo dục: tôi nghĩ đã đưa con đến thế gian, cho con hình hài, trí óc. Điều quan
trọng không kém hay theo tôi nó là điều quan trọng nhất đó là dạy dỗ đứa
con những điều hợp lẽ phải. Đứa nhỏ có học giỏi ở trường hay không đó là
do mức độ tiêp thu của từng đứa trẻ nhưng đứa trẻ có ngoan, lễ phép lương
thiện,.... hay không thì một phần nằm ở tâm tính nhưng chí phần nằm ở sự
dạy dỗ từ gia đình thông qua việc bản thân cha mẹ là gương và cách truyền đạt dạy dỗ.
Thời nay, không còn hiếm lạ những chương trình chia sẻ cách dạy con và họ
quan điểm nên dạy con theo hướng “Làm bạn”. Tôi cũng đồng ý với quan điểm
đó. Và sau một thời gian theo dõi những gia đình theo hướng “làm bạn” cùng
con tôi được nghe những chia sẻ rất thú vị. “làm bạn cùng con để cùng nhau chia lOMoAR cPSD| 58968769
sẻ và học hỏi” và tôi cũng không phản đối việc “cha mẹ lí tưởng” dạy con bằng
đòn roi. Nhưng phương pháp ấy, cần được sử dụng hợp lí: phù hợp với thời gian
và phù hợp với không gian. “Đòn roi” nên được sử dụng ở độ tuổi con ở bậc tiểu
học trở xuống đó là lúc tâm tính con còn đơn giản và tâm lí bé chưa bị tổn thương
lòng tự trọng. Không gian cần phù hợp: phòng riêng và tuyệt đối không được
dạy con ở nôi công cộng nơi đông người.
Vai trò của ba mẹ trong gia đình có thể hình thành tâm tính, suy nghĩ của đứa bé.
Không nên áp đặt giới vào ngôi nhà của chúng ta. Không nên quy chụp hình
tưởng rằng chỉ mẹ (phụ nữ) thì mới được vào bếp nấu ăn, cha (đàn ông) thì phải
là trụ cột gia đình. Một điển hình là tôi: tôi sống trong một gia đình mà mẹ đảm
đương việc kinh doanh, bố tôi thì phụ giúp mẹ nấu ăn, giặt đồ,...Việc sống trong
gia đình mà các thành viên giúp đỡ và không áp đặt giới khiến tôi tự hào rằng
mình có những suy nghĩ rộng mở và cái nhìn nhẹ nhàng không phán xét với gì
đi trái với số đông mà mọi người vẫn thường hay nghĩ. Đặt biệt, tôi biết tôn trọng
những gì thuộc về bản sắc cá nhân
Và sau tất cả, tôi nghĩ thứ tôi và các bạn những bậc phụ huynh tương lai cần
chuẩn bị để ta có thể trở thành “cha mẹ lí tưởng” là hãy chữa lành những vết
thương, chỉ có những cha mẹ bình an mới đủ sức nuôi dưỡng và bảo vệ những
đứa con. Đi ngược với “cha mẹ lí tưởng” tôi sẽ đưa ra một khái niệm “cha mẹ
độc hại” để trên bước đường chúng ta đồng hành làm bạn với con được dễ dàng.
Quan trọng hơn hết là tránh được rơi vào cái hố “cha mẹ độc hại” là tránh rơi
vào việc các ông bố bà mẹ ích kỉ, đặt lượi ích của bản thân lên trên các thành
viên gia đình, các bậc phụ huynh dùng quyền hành để áp đặt suy nghĩ hành vi
lên con cái, họ xây dựng sự tự tôn của mình bằng thành tích của con cái,..
“Trước khi mang một đứa trẻ đến thế giới này thì tôi phải chữa lành đứa trê bên trong mình.”