lOMoARcPSD| 59994889
I. TƯ TƯỞNG H CHÍ MINH V ĐỘC LP DÂN TC
1 . Vấn đề độc lp dân tc
a. Độc lp, t do là quyn thiêng liêng, bt kh xâm phm ca tt c các dân tc
Lch s dựng nước và gi c ca dân tc Vit Nam t ngàn xưa đến nay gn
lin vi truyn thống yêu nước, đấu tranh chng gic ngoại xâm. Điều đó nói lên mt khát khao to
ln ca dân tc ta là, luôn mong muốn có được mt nền độc lp cho dân tc, t do cho nhân dân và
đó cũng là một giá tr tinh thn thiêng liêng, bt h ca dân tc mà H Chí Minh là hin thân cho tinh
thn ấy. Người nói rng, cái tôi cn nhất trên đời đồng bào tôi được t do, T quốc tôi được
độc lp.
Nhân cơ hội các nước đồng minh thng trn trong Chiến tranh thế gii th nht hp Hi Ngh
Vécxây (Pháp) năm 1919 mà ở đó Tổng thng M V.Wilson đã kêu gọi trao quyn t quyết cho các
dân tc trên thế gii, thay mt nhóm những người yêu nước
Vit Nam ti Pháp, H Chí Minh đã gửi ti Hi ngh bn Yêu sách ca nhân dân An
Nam, vi hai nội dung chính là đòi quyền bình đẳng v mt pháp lý và đòi các quyền t do, dân ch.
Bản yêu sách không được Hi ngh chp nhận nhưng qua sự kin trên cho thy lần đầu tiên, tưởng
H Chí Minh v quyn ca các dân tc thuộc địa mà trước hết quyền bình đng và t do đã hình
thành. Căn cứ vào nhng quyn t do, bình đẳng
quyền con người - “những quyn không ai th xâm phạm được” đã được ghi trong bn
Tuyên ngôn độc lp ca cách mng M năm 1776 , Tuyên ngôn Nhân quyn và Dân quyn ca Cách
mạng Pháp năm 1791, Hồ Chí Minh tiếp tc khẳng định nhng
giá tr thiêng liêng, bt biến v quyn dân tộc: “Tất c các dân tc trên thế giới đều sinh ra bình đẳng,
dân tộc nào cũng quyn sng, quyền sung sướng và quyn t do... Đó những l phi không ai
chối cãi được”.
Trong Chánh cương vắn tt của Đảng năm 1930, Hồ Chí Minh cũng đã xác định mc tiêu chính
tr của Đảng là:
“a) Đánh đổ đế quc ch nghĩa Pháp và bọn phong kiến, b) Làm cho nước
Nam được hoàn toàn độc lập”.
Cách mạng Tháng Tám năm 1945 thành công, trong Tuyên ngôn Độc lp,
H
lOMoARcPSD| 59994889
Chí Minh thay mt Chính ph lâm thi trnh trng tuyên b trước quốc dân đồng bào thế gii
rằng: “Nước Vit Nam quyền hưởng t do và đc lp, và s thực đã thành một nước t do và độc
lp. Toàn th dân Vit Nam quyết đem tất c tinh thn và lc
lượng, tính mng và ca cải để gi vng quyn t do và độc lp y”
Ý chí quyết tâm trên còn được th hin trong hai cuc kháng chiến chng Pháp và chng
Mỹ. Trong thư gửi Liên hp quốc năm 1946, một ln na H Chí Minh khẳng định: “Nhân dân chúng
tôi thành tht mong muốn hoà bình. Nhưng nhân dân chúng tôi
cũng kiên quyết chiến đấu đến cùng để bo v nhng quyn thiêng liêng nht: toàn vn lãnh th cho
T quc và độc lập cho đất nước”. Khi thực dân Pháp tiến hành xâm lược
Vit Nam ln th hai, trong Li kêu gi toàn quc kháng chiến ngày 19-12-1946, Người ra li hiu
triu, th hin quyết tâm sắt đá, bo v cho bằng được nền độc lp dân tc giá tr thiêng liêng
nhân dân Vit Nam mới giành được: “Không! Chúng ta thà hy sinh tt c, ch nhất định không chu
mất nước, nhất định không chu làm nô l”.
Năm 1965, đế quc M tăng cường m rng chiến tranh Vit Nam: t đưa quân vin chinh
Mỹ, chư hầu vào min Nam tiến hành chiến lược “Chiến tranh cc bgây chiến tranh phá hoi
min Bc. Trong hoàn cảnh khó khăn, chiến tranh ác liệt đó, Hồ Chí Minh đã nêu lên một chân thi
đại, mt tuyên ngôn bt h ca các dân tc khao khát nền độc lp, t do trên thế gii "Không
quý hơn độc lp, t do”3. Với tưởng H Chí Minh, nhân dân Việt Nam đã anh dũng chiến đấu,
đánh thắng đế quc
M xâm lược, buc chúng phi kết Hiệp định Paris, cam kết tôn trng các quyn dân tc bn
ca nhân dân Vit Nam, rút quân M v c.
b. Độc lp dân tc phi gn lin t do, cơm no, áo ấm và hnh phúc ca nhân dân
Theo H Chí Minh, độc lp dân tc phi gn vi t do của nhân dân. Người đánh
giá cao hc thuyết “Tam dân” của Tôn Trung Sơn về độc lp và t do: dân tộc độc lp, dân quyn t
do dân sinh hnh phúc. bng l đầy thuyết phc, trong khi vin dn bn Tuyên ngôn Nhân
quyn và Dân quyn ca Cách mạng Pháp năm 1791
“Người ta sinh ra t do bình đẳng v quyn li, phải luôn được t do bình đẳng v quyn
lợi”, Hồ Chí Minh khẳng định dân tc Việt Nam đương nhiên cũng phải được
t do và bình đẳng v quyn lợi. “Đó là lẽ phi không ai chối cãi được”5. Trong Chánh
lOMoARcPSD| 59994889
cương vắn tt ca Đảng, Người cũng đã xác định ràng mc tiêu ca đấu tranh ca cách mng
“Làm cho nước Nam được hoàn toàn độc lập... dân chúng được t do...
th tiêu hết các th quc trái... thâu hết ruộng đất của đế quc ch nghĩa làm của công chia cho dân
cày nghèo. B sưu thuế cho dân cày nghèo... thi hành lut ngày làm 8 giờ”. Tổng khỏi nghĩa Tháng
Tám năm 1945 thành công nước nhà được độc lp mt ln na H Chí Minh khẳng định độc lp
phi gn vi t do. Người nói: “Nước độc lập dân không hưởng hnh phúc, t do, thì độc lp
cũng chẳng nghĩa gì”2. Ngoài ra, độc lập cũng phải gn với cơm no, áo m hnh phúc ca
nhân dân.
Ngay sau thng li ca Cách mạng Tháng Tám năm 1945 trong hoàn cảnh nhân dân đói
rét, ch..., H Chí Minh yêu cầu: “Chúng ta phải Làm cho dân
ăn.
Làm cho dân có mc.
Làm cho dân có ch .
Làm cho dân có học hành”.
Có th thy rng, trong sut cuộc đời hoạt động cách mng ca H Chí Minh,
Người luôn coi độc lp gn lin vi t do, cơm no, áo ấm cho nhân dân, nNgưi tng bc bch
đầy tâm huyết: “Tôi chỉmt s ham mun, ham mun tt bậc, là làm sao cho nưc ta hoàn toàn
độc lập, dân ta được hoàn toàn t do, đồng bào ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng được học hành”.
c. Độc lp dân tc phi là nền độc lp tht s, hoàn toàn và triệt để
Trong quá trình đi xâm ợc các nước, bn thực dân đế quc hay dùng chiêu bài m dân, thành
lp các Chính ph nhìn bn x, tuyên truyn cái gọi là “độc lp t do” giả hiu cho nhân dân các
c thuộc địa nhưng thực cht là nhằm che đậy bn chất “ăn cướp” và “giết người” của chúng.
Theo H Chí Minh, độc lp dân tc phải độc lp tht s, hoàn toàn triệt để trên tt c
các lĩnh vực. Người nhn mạnh: độc lập mà người dân không có quyn t quyết v ngoi giao, không
quân đội riêng, không nn tài chính riêng..., tđộc lập đó chẳng có ý nghĩa gì. Trên tinh thần
đó trong hoàn cảnh đất nước ta sau Cách mng Tháng Tám còn gp nhiều khó khăn, nhất là nn
thù trong gic ngoài bao vây t phía, để bo v nền độc lp tht s mới giành được, Người đã thay
mt Chính ph ký với đại din Chính ph Pháp Hiệp định Sơ b ngày 6-3-1946, theo đó: “Chính phủ
lOMoARcPSD| 59994889
Pháp công nhận nước Vit Nam Dân ch Cng hoà mt quc gia t do có Chính ph ca mình, Ngh
vin của mình, quân đội ca mình, tài chính của mình”.
d. Độc lp dân tc gn lin vi thng nht và toàn vn lãnh th
Trong lch s đấu tranh giành độc lp dân tc, dân tộc ta luôn đứng trước âm mưu
chia cắt đất nước ca k thù. Thực dân Pháp khi xâm lược nước ta đã chia đất nước ta ra ba k, mi
k có chế độ cai tr riêng. Sau Cách mng Tháng Tám, min Bắc nước ta thì b quân Tưởng Gii Thch
chiếm đóng, miền Nam thì thực dân Pháp xâm lược và sau khi độc chiếm hoàn toàn Vit Nam, mt
ln na thc dân Pháp li bày ra cái gi là
“Nam Kỳ t trị” hòng chia cắt nước ta mt ln na. Trong hoàn cảnh đó, trong bức Thư gửi đồng bào
Nam B (1946), H Chí Minh khẳng định: “Đồng bào Nam B dân nước Vit Nam. Sông có th cn,
núi có th mòn song chân lý đó không bao gi thay đổi”. Hiệp định Giơnevơ năm 1954 được ký kết,
đất nước Vit Nam tm thi b chia ct làm hai min, H Chí Minh tiếp tục kiên trì đấu tranh để thng
nht T quốc. Tháng 2 năm 1958, Người, khẳng định: Nước Vit Nam mt, dân tc Vit Nam
một”.
Trong
Di chúc, Người cũng đã th hin nim tin tuyệt đối vào s thng li ca cách mng, vào s thng
nhất nước nhà: “Dù khó khăn, gian kh đến my, nhân dân ta nhất định s hoàn toàn thng lợi. Đế
quc M nhất định phi cút khỏi nước ta. T quc ta nhất định s thng nhất. Đồng bào Nam Bc
nhất định s sum hp mt nhà”, có thể khẳng định rng
tư tưởng độc lp dân tc gn lin vi thng nht T quc, toàn vn lãnh th là tư tưởng xuyên sut
trong cuộc đời hoạt động cách mng ca H Chí Minh.
2 . V cách mng gii phóng dân tc
Trước s tht bi ca nhng phong trào yêu c chng thc dân Pháp vào cui thế k XIX đầu thế
k XX, mt vấn đề cấp bách đặt ra cho cách mng Vit Nam là cách mng gii phóng dân tc mun
thng li thì phải đi theo con đường nào, ai lãnh đạo, lực lượng và phương pháp cách mạng ra
sao...? H Chí Minh đã có lời giải đáp và đã dẫn dt cách mng Việt Nam đi đến thành công.
a. Cách mng gii phóng dân tc mun thng li phải đi theo con đường cách mng vô sn
lOMoARcPSD| 59994889
T khi thc dân Pháp tiến hành xâm lược và đặt ách thng tr c ta, vấn đề sng còn ca dân tc
được đặt ra phải đấu tranh để gii phóng dân tc khi ách thực dân đế quc. Hàng lot nhng
phong trào yêu nước đã nổ ra nhưng không thành công, sự tht bi ca những phong trào yêu nước
trong thi k này đã nói lên sự khng hong, bế tc v giai cấp lãnh đạo đường li cách mng.
t qua tm nhìn ca các bc tin bi lúc by gi, H Chí Minh có chí hướng là mun tìm kiếm con
đưng cứu nước, gii phóng dân tc phương Tây, như Người đã nói: “Tôi muốn đi ra nước ngoài,
xem nước
Pháp và các nước khác. Sau khi xem xét h làm như thế nào, tôi s tr v giúp Đồng
bào chúng ta”. Nhưng qua tìm hiểu thc tế sau đó Người quyết định không chn con
đưng cách mạng tư sản vì cho rằng: “Cách mệnh Pháp cũng như cách mệnh Mỹ, nghĩa cách mệnh
bản, cách mệnh không đến nơi, tiếng cng hoà dân ch, k thực trong thì nó tước lc công
nông, ngoài thì nó áp bc thuộc địa. Cách mệnh đã 4 lần ri,
nay công nông Pháp hng còn phải mưu cách mệnh ln na mi hòng thoát khi vòng áp bức”.
Năm 1917 Cách mạng Tháng Mười Nga thng lợi đã ảnh hưởng sâu sc ti H
Chí Minh trong vic la chọn con đường cứu nước, gii phóng dân tộc. Người cho rng:
“Trong thế gii bây gi ch cách mệnh Nga đã thành công thành công đến nơi nghĩa dân
chúng được hưởng cái hnh phúc, t do, bình đẳng tht, không phi t do và bình đng gi dối như
đế quc ch nghĩa Pháp khoe khoang bên An Nam... Nói tóm li là phi theo ch nghĩa Mã Khắc
và Lênin”.
Năm 1920, sau khi đọc bản Sơ tho ln th nht nhng luận cương về vấn đề dân tc và vn
đề thuộc địa ca Lênin, H Chí Minh tìm thy đó con đường cứu nước, gii phóng dân tc: con
đưng cách mng sản, như sau này Người khẳng định: “Muốn cứu nước gii phóng dân tc
không con đường nào khác con đường cách mng sản”. Đây là con đường cách mng triệt để
nht, phù hp vi yêu cu ca cách mng
Vit Nam và xu thế phát trin ca thời đại. Trong bài Con đường dẫn tôi đến ch nghĩa
Lênin, Người k lại: “Luận cương của Lênin làm cho tôi rt cảm động, phn khi, sáng tỏ, tin tưởng
biết bao! i vui mừng đến phát khóc lên. Ngi mt mình trong buồng tôi nói to lên như đang
nói trước quần chúng đông đảo: “Hỡi đồng bào b đọa đày đau khổ! Đây cái cần thiết cho chúng
ta, đây là con đường giải phóng chúng ta”. T đó tôi hoàn toàn tin theo Lênin, tin theo Quốc tế th
ba”2. Học thuyết cách mng vô sn ca ch nghĩa Mác- Lê Nin được Người vn dng mt cách sáng
to trong điều kin cách mng Vit Nam.
lOMoARcPSD| 59994889
Gii phóng dân tc gn vi gii phóng giai cấp, trong đó gii phóng dân tc là
trước hết, trên hết. Theo Mác Ăngghen, con đường cách mng sn châu Âu là đi từ gii phóng
giai cp - gii phóng dân tc - gii phóng xã hi - giải phóng con người.
Còn theo H Chí Minh, thì Việt Nam và các nước thuộc địa do hoàn cnh lch s chính tr khác vi
châu Âu nên phi là: gii phóng dân tc - gii phóng xã hi gii phóng giai cp - giải phóng con người.
Độc lp dân tc gn lin vi ch nghĩa xã hội. Trong Chánh cương vắn tt ca
Đảng năm 1930, Hồ Chí Minh đã khẳng định phương hướng chiến lược cách mng Vit
Nam: làm tư sản dân quyn cách mng và th địa cách mạng để đi tới xã hi cng sn.
Phương hướng này va phù hp vi xu thế phát trin ca thời đại vừa hướng ti gii
quyết mt cách triệt để nhng yêu cu khách quan, c th mà cách mng Việt Nam đặt
ra vào cui thế k XIX đầu thế k XX.
Trong văn kiện Đại hi VI Quc tế cng sn, khái niệm “cách mạng tư sản dân quyền” không
bao hàm đầy đủ nhim v chống đế quc, gii phóng dân tc các nước thuộc địa. Còn trang Chánh
cương vắn tt, H Chí Minh nêu rõ: Cách mạng tư sản dân quyền trước hết là phải đánh đổ đế quc
và bn phong kiến, làm cho nước Nam được hoàn toàn độc lp... Cũng theo Quốc tế cng sn, thai
nhim v chống đế quc và phong kiến phải được thc hiện đồng thời, khăng khít với nhau, nương
tựa vào nhau, nhưng xuất phát t một nước thuộc địa, H Chí Minh không coi hai nhim v đó nhất
lot phi thc hin ngang nhau, đặt lên hàng đầu nhim v chống đế quc, gii phóng dân tc,
còn nhim v chng phong kiến, mang li ruộng đất cho nông dân thì s từng bước thc hin. Cho
nên trong Chánh cương vn tắt, Người ch nêu “thâu hết rung đất ca đế quc ch nghĩa làm của
công, chia cho dân cày nghèo” mà chưa nêu ra chủ trương
“người cày có ruộng”. Đấy là nét độc đáo, sáng tạo ca H Chí Minh.
b. Cách mng gii phóng dân tộc, trong điều kin cu Vit Nam mun thng li phải do đảng cng
sản lãnh đạo
V tm quan trng ca t chức Đảng đối vi cách mng, ch nghĩa Mác Lênin chỉ rõ: Đảng
cng sn là nhân t ch quan đ giai cp công nhân hoàn thành s mnh
lch s ca mình. Giai cp công nhân phi t chức ra chính đảng, đảng đó phải thuyết phc, giác ng
và tp hợp đồng bào qun chúng, hun luyn quần chúng và đưa quần
lOMoARcPSD| 59994889
chúng ra đấu tranh. H Chí Minh tiếp thu lun ca ch nghĩa Mac-Lenin rt chú trng đến vic
thành lập đảng cng sn, khẳng định vai trò to ln của Đảng đối vi cách
mng gii phóng dân tộc theo con đường cách mng vô sn. Trong tác phẩm Đường
cách mệnh (1927), Người đặt vn đề: Cách mệnh trước hết phải cái gì? Trước hết phải đảng
cách mệnh, để trong thì vận động t chc dân chúng, ngoài tliên lc vi các dân tc b áp bc
và vô sn giai cp mọi nơi. Đảng có vng cách mnh mi thành công....
Trong hoàn cnh Vit Nam là một nước thuc địa - phong kiến, theo H Chí
Minh, Đảng Cng sn vừa đội tiên phong ca giai cp công nhân vừa đội tiên phong ca nhân
dân lao động kiên quyết nhất, hăng hái nht, trong sch nht, tn tâm tn lc phng s T quốc. Đó
còn là Đảng ca c dân tc Vit Nam. Trong Báo cáo chính tr
tại Đại Hi II của Đảng (1951), Người viết: chính vì Đảng Lao động Việt Nam là Đảng
ca giai cấp công nhân và nhân dân lao động, cho nên nó phải là Đảng ca dân tc Vit
Nam
Đây một luận điểm quan trng ca H Chí Minh ý nghĩa b sung, phát trin lun macxít v
đảng cng sn.
c. Cách mng gii phóng dân tc phi da trên lực lượng đại đoàn kết toàn
dân tc, ly liên minh công - nông làm nn tng
Các nhà lý luận kinh điển ca ch nghĩa Mác - Lênin khẳng định rng: cách mng là s nghip
ca qun chúng nhân dân; qun chúng nhân dân là ch th sáng to ra lch s, V.I.Lênin viết: “Không
s đồng tình ng h của đại đa số nhân dân lao động đối với đội tin phong ca mình tức đối
vi giai cp vô sn, thì cách mng vô sn không th thc hiện được”.
Kế thừa tư tưởng các nhà lun nói trên, H Chí Minh quan nim: dân tt c, trên
đời này không quý bằng dân, được lòng dân thì được tt c, mt lòng dân thì mt tt cả. Người
khẳng định: “cách mệnh vic chung c dân chúng ch không phi vic một hai người'”. Người
gii rng, dân tc cách mệnh thì chưa phân giai cấp, nghĩa sĩ, nông, công, thương đều nht trí chng
lại cường quyn. Vy nên phi tp hợp và đoàn kết toàn dân thì cách mng mi thành công.
Năm 1930, trong Sách lược vn tt của Đng, H Chí Minh xác định lực lượng cách mng bao
gồm toàn dân: Đảng phi thu phục đại b phn giai cp công nhân, tp
lOMoARcPSD| 59994889
hợp đại b phn dân cày và phi da vào dân cày nghèo làm th địa cách mng; liên lc vi tiểu
sn, trí thức, trung nông... để lôi kéo h v phía vô sn giai cấp; còn đối vi phú nông, trung, tiểu địa
ch bản Việt Nam chưa mt phn cách mng thì phi li dụng, ít ra cũng làm cho h
trung lp.
Khi thc dân Pháp tiến hành xâm lược Vit Nam ln th hai, H Chí Minh thiết tha kêu gi
mi ni không phân bit giai, tng, dân tộc, tôn giáo, đảng phái... đoàn kết đấu tranh chng k thù
chung ca dân tc. Trong Li kêu gi toàn quc kháng chiến
(12-1946), Người viết: “Bất k đàn ông, đàn bà, bất k người già, người trẻ, không chia tôn giáo, đảng
phái, dân tc. H là người Vit Nam thì phải đứng lên đánh thực dân
Pháp để cu T quốc”.
Trong khi xác định lực lượng cách mng toàn dân, H Chí Minh lưu ý rằng, không được
quên “công nông là chủ cách mnh.... là gc cách mệnh”4 Trong tác phẩm
Đưng cách mệnh, Người gii thích: giai cp công nhân và nông dân là hai giai cấp đông đảo và cách
mng nht, b bóc lt nng n nht, thế “lòng cách mnh càng bn, chí cách mnh càng quyết...
công nông tay không chân ri, nếu thua thì ch mt mt cái kiếp kh, nếu được thì được c thế
gii, cho nên h gan góc”.
d. Cách mng gii phóng dân tc cn ch động, sáng to, kh năng giành thắng lợi trưc cách
mng vô sn chính quc
Do chưa đánh giá hết tim lc và kh năng to lớn ca cách mng thuộc địa nên
Quc tế cng sn có lúc xem nh vai trò ca cách mng thuộc địa, cơi cách mạng thuc địa ph thuc
vào cách mng vô sn chính quốc. Đại hi VI Quc tế cng sản năm
1928 đã thông qua Những luận cương về phong trào cách mạng trong các nước thuộc địa na
thuộc địa, trong đó có đon viết rng: ch có th thc hin hoàn toàn công cuc giải phóng các nước
thuộc địa khi giai cp vô sản giành được thng li các nước tư bản tiên tiến. Quan điểm này có tác
động không tt, làm giảm đi tính chủ động, sáng to của nhân dân các nước thuộc địa trong công
cuộc đấu tranh chng thực dân, đế quốc, giành độc lp cho dân tc.
Quán triệt tư tưởng ca V.LLênin v mi quan h cht ch gia cách mng vô
lOMoARcPSD| 59994889
sn chính quc vi phong trào gii phóng dân tc thuộc địa, t rt sm H Chí Minh ch mi
quan h khắng khít, tác đng qua li ln nhau gia cách mng thuộc địa và cách mng vô sn chính
quc - mi quan h bình đẳng, không l thuc, ph thuộc vào nhau. Năm 1924 tại Đại hi V ca Quc
tế cng sản, Người nói: “Vận mnh ca giai cp sn thế giới đặc bit là vn mnh ca giai cp
sn các nước đi xâm lược thuộc địa gn cht vi vn mnh ca giai cp b áp bc các thuc
địa”5. Trong tác phẩm Bn án chế độ thực dân Pháp (1925), Người cũng viết: “Ch nghĩa tự bn
mt
con đỉa có mt cái vòi bám vào giai cp vô sn chính quc và mt cái vòi khác bám
vào giai cp vô sn thuộc địa. Nếu mun giết con vt ấy, người ta phải đồng thi ct c hai vòi. Nếu
người ta ch ct mt vòi thôi thì cái vòi còn li kia vn tiếp tc hút máu ca giai cp sn, con vt
vn tiếp tc sng và cái vòi b cắt đứt li s mọc ra”6.
Là môt người dân thuộc địa, là người cng sản và là người nghiên cu rt k v ch nghĩa đế
quc, H Chí Minh cho rng: cách mng thuộc địa không nhng không ph thuc vào cách mng vô
sn chính quc th giành thng lợi trước. Người viết: “Ngày hàng trăm triệu nhân dân
châu Á b tàn sát áp bc thc tỉnh để gt b s bóc lột đê tiện ca mt bn thc dân lòng tham
không đáy, họ s hình thành mt lực lượng khng l, và trong khi th tiêu mt trong những điều kin
tn ti ca ch nghĩa tư bản ch nghĩa đế quc, h th giúp đỡ những người anh em mình
phương Tây
trong nhim v giải phóng hoàn toàn”7. Luận điểm sáng to trên ca H Chí Minh dựa trên các sở
sau:
- Thuộc địa có mt v trí, vai trò, tm quan trọng đặc biệt đối vi ch nghĩa đế
quốc, là nơi duy trì sự tn ti, phát trin, là món mồi “béo bở” cho chủ nghĩa đế quc.
Tại Đại hi V Quc tế cng sn, trong Phiên hp th Tám, ngày 23-6-1924, H Chí
Minh đã phát biểu để “thức tnh... v vấn đề thuộc địa”8. Người cho rằng: “nọc độc và
sc sng ca con rn độc tư bản ch nghĩa đang tập trung các thuộc địa hơn là ở chính quốc”; nếu
th ơ về vấn đề cách mng o thuộc địa thì như “đánh chết rắn đằng đuôi’10.
Cho nên, cách mng thuộc địa có vai trò rt ln trong vic cùng vi cách mng vô sn chính quc
tiêu dit ch nghĩa đế quc.
lOMoARcPSD| 59994889
- Tinh thần đấu tranh cách mng hết sc quyết lit ca các dân tc thuộc địa, mà theo Người
nó s bùng lên mnh m, hình thành một “lực lượng khng lồ” khi được tp hợp, hướng dn và giác
ng cách mng.
Căn cứ vào luận điểm ca C.Mác v kh năng tự gii phóng ca giai cp công nhân, trong Tuyên ngôn
ca Hi liên hip thuộc địa, khi kêu gi các dân tc thuộc địa đứng lên đấu tranh giành quyền độc
lp dân tộc, Người viết: “Hỡi anh em các thuc
địa... Anh em phi làm thế nào để đưc gii phóng? Vn dng công thc ca Các Mác, chúng tôi xin
nói vi anh em rng, cng cuc gii phóng anh em ch có th thc hiện được bng s n lc ca bn
thân anh em”.
Vi thc tin thng lợi năm 1945 Việt Nam cũng như phong trào gii phóng dân tc trên
thế giới đã thành công vào những năm 60, trong khi cách mạng vô sn
chính quốc chưa nổ ra và thng li, càng chng minh luận điểm trên ca H Chí Minh
là độc đáo, sáng tạo, có giá tr lý lun và thc tin to ln.
e. Cách mng gii phóng dân tc phải được tiến hành bằng phương pháp bạo
lc cách mng
Trong b Tư bản, quyn I, tp th nht, xut bn lần đầu tiên năm 1867, C.Mac viết: “Bạo lc
là bà đỡ ca mt chế độ xã hội cũ đang thai nghén một chế độ mới”12.
Năm 1878, trong tác phẩm Chống Đuyrinh, Ph.Angghen nhắc lại: “Bạo lực còn đóng
mt vai trò khác trong lch s, vai trò cách mng; nói theo C.Mác, bo lực còn là bà đỡ cho mi hi
cũ đang thai nghén một xã hi mi; bo lc là công c mà s vận động xã hội dùng để t m đưng
cho mình và đập tan tành nhng hình thc chính tr đã hoá đá và chết cng”13. Trên cơ sở tiếp thu
quan điểm ca C.Mác Ph.Angghen, vi kinh nghim Cách mạng Tháng Mười Nga cách mng
thế gii. V.I.Lenin khẳng định tính tt yếu ca bo lc cách mng, làm sáng t hơn vấn đề bo lc
cách mng trong hc thuyết v cách mng sn: không bo lc cách mng thì không th thay
thế nhà nước tư sản bằng nhà nước vô sản được.
Dựa trên sở quan điểm v bo lc cách mng của các nkinh điển ca ch nghĩa Mác-
Lênin, H Chí Minh đã vận dng sáng to phù hp vi thc tin cách mng
Vit Nam.
lOMoARcPSD| 59994889
Dùng bo lc cách mạng để chng li bo lc phn cách mng H Chí Minh đã thấy rõ s cn
thit phi s dng bo lc cách mạng: ‘‘Trong cuộc đấu tranh gian kh chng k thù ca giai cp
dân tc, cn dùng bo lc cách mng chng li bo lc
phn cách mng, giành ly chính quyn và bo v chính quyền”14. Tất yếu vậy, vì ngay như hành
động mang quân đi xâm lược ca thực dân đế quốc đối với các nước thuộc địa và ph thuộc, thì như
Người vạch rõ: “Chế độ thc dân, t bản thân nó, đã là một hành động bo lc ca k mạnh đối vi
k yếu rồi”.
sau khi xâm chiếm các nước thuộc địa, bn thực dân đế quốc đã thực hin chế độ cai tr
vô cùng tàn bo; dùng bo lực để đàn áp dã man các phong trào yêu nước, th tiêu mi quyn t do,
dân ch cơ bản ca nhân dân, bóc lột đẩy người dân thuộc địa vào bước đường cùng... Vy nên,
muốn đánh đổ thc dân - phong kiến giành độc lp dân tc thì tt yếu phi s dụng phương pháp
bo lc cách mng, dùng bo lc cách mạng để chng li bo lc phn cách mng ca k thù.
V hình thc bo lc cách mng, theo H Chí Minh, bo lc cách mng đây bạo lc ca qun
chúng được vi hai lực lượng chính tr quân s, hai hình thức đấu tranh: đấu tranh chính tr
đấu tranh trang; chính tr đấu tranh chính tr ca qun chúng sở, nn tng cho vic xây
dng lực lượng vũ trang và đấu tranh vũ trang; đấu tranh vũ trang có ý nghĩa quyết định đối vi vic
tiêu dit lực lượng quân s và âm mưu thôn tính của thực dân đế quốc, đi đến kết thúc chiến tranh.
Việc xác định hình thức đấu tranh phải căn cứ vào hoàn cnh lch s c th áp dng cho thích
hợp, như
Người đã chỉ rõ: “Tuỳ tình hình c th mà quyết định nhng hình thức đấu tranh cách
mng thích hp, s dụng đúng và khéo kết hp các hình thức đấu tranh vũ trang và đấu
tranh chính tr để giành thng li cho cách mạng”16. Trong Cách mạng Tháng Tám năm
1945, vi hình thc tng khởi nghĩa của qun chúng nhân dân trong c c, ch yếu da vào lc
lượng chính tr, kết hp vi lực lượng trang, nhân dân ta đã thắng li, giành chính quyn v tay
nhân dân.
II. TƯ TƯỞNG H CHÍ MINH V CH NGHĨA XÃ HỘI VÀ XÂY DNG
CH NGHĨA XÃ HỘI VIT NAM
1 . Tư tưởng H Chí Minh v ch nghĩa xã hội
a. Quan nim ca H Chí Minh v ch nghĩa xã hội
lOMoARcPSD| 59994889
Trong các tác phm ca mình, H Chí Minh không để li một định nghĩa cố định v ch nghĩa
xã hi. Vi cách diễn đạt dung d, d hiu, d nh, khái niệm “chủ nghĩa xã hội” được Người tiếp cn
nhiều góc độ khác nhau bng cách ch ra đặc trưng một lĩnh vực nào đó (như kinh tế, chính tr,
văn hóa, khoa hc - k thuật, động lc, ngun
lc, v.v.) ca ch nghĩa hội; song tt c đều hướng đến mục tiêu bản của nó theo Người:
“Nói một cách tóm tt, mc mc, ch nghĩa xã hội trước hết nhằm làm cho nhân dân lao động thoát
nn bn cùng, làm cho mọi người công ăn việc làm, được m no sng một đời hạnh phúc”, là
làm sao cho dân giàu, nước mnh17.
So sánh các chế độ xã hội đã tồn ti trong lch s để thy s khác nhau v bn
cht gia ch nghĩa hội vi các chế độ khác, H Chí Minh viết: “Trong hi giai cp bc lt
thng tr, ch có li ích nhân ca mt s rất ít người thuc giai cp thng tr được tha mãn, còn
li ích cá nhân ca quần chúng lao động thì b giày xéo. Trái li, trong chế độhi ch nghĩa và cộng
sn ch nghĩachế độ do nhân dân lao động làm ch, thì mỗi người là mt b phn ca ca tp th,
gi mt v trí nhất định và đóng góp một phn công lao trong xã hi. Cho nên li ích cá nhân là nm
trong li ích ca tp th, là mt b phn ca li ích tp th. Li ích chung ca tp th đưc bảo đảm
thì li ích riêng ca cá nhân mới có điều kiện được tho mãn”18. Người khẳng định mc
đích của cách mng Vit Nam là tiến đến ch nghĩa xã hội rồi đến ch nghĩa cộng sn19 vì: Cng sn
có hai giai đoạn. Giai đon thp, tc là ch nghĩa hội. Giai đoạn cao, tc ch nghĩa cộng sn. Hai
giai đoạn y ging nhau ch: Sc sn xuất đã phát trin cao; nn tng kinh tế thì liu sn xut
đều ca chung; không giai cp áp bc bóc lột. Hai giai đoạn y khác nhau ch; Ch nghĩa
hi vn còn chút ít vết tích xã hi
cũ. Xã hội cng sn thì hoàn toàn không còn vết tích xã hội cũ20
Như vậy, theo H Chí Minh, ch nghĩa xã hội hi giai đoạn đầu ca ch nghĩa cộng sn.
Mc dù còn tồn đọng tàn dư ca xã hội cũ nhưng ch nghĩa xã hội không còn áp bc, bóc lt, xã hi
do nhân dân lao động làm chủ, trong đó con người
sng m no, t do, hnh phúc, quyn li ca cá nhân và tp th va thng nht, va gn bó cht
ch vi nhau.
b. Tiến lên ch nghĩa xã hội là mt tt yếu khách quan
Hc thuyết v hình thái kinh tế - hi ca C.Mác khẳng định s phát trin ca hi loài
người quá trình lch s - t nhiên, theo quá trình này, “Sự sụp đổ ca giai cấp sản thng li
lOMoARcPSD| 59994889
ca giai cp vô sn tt yếu như nhau” . Vận dng hc thuyết của C.Mác đ nghiên cu v tiến trình
lch s, H Chí Minh cho rằng: “Cách sản xut sc sn xut phát trin biến đổi mãi, do đó
tư tưởng của người, chế độ xã hi,
v.v... cũng phát triển biến đổi. Chúng ta đều biết t đời xưa đến đời nay, cách sn xut t ch
dùng cành cây, búa đá đã phát triển dần đến máy móc, sức điện, sc nguyên t. Chế độ xã hội cũng
phát trin t cng sn nguyên thủy đến chế đ nô lệ, đến chế độ phong kiến, đến chế độ tư bản ch
nghĩa và ngày nay gần mt nửa loài người đang tiến lên chế độhi ch nghĩa chế độ cng sn
ch nghĩa. Sự phát trin và tiến b đó không ai ngăn cản được”. Tuy nhiên ngay từ năm 1953 Hồ Chí
Minh đã nhận thy:
Tùy hoàn cnh, mà các dân tc phát triển theo con đường khác nhau. Có nước thì đi thẳng đến ch
nghĩa xã hội như Liên Xô. Có nước thì phi kinh qua chế độ dân ch mi, ri tiến lên ch nghĩa xã hội
như các nước Đông Âu, Trung Quốc, Vit Nam ta23.
Người
gii thích: Chế độ dân ch mi là chế độ i s lãnh đạo của Đảng và giai cp công nhân, nhân dân
đã đánh đổ đế quc và phong kiến; trên nn tảng công nông liên minh, nhân dân lao đng làm ch,
nhân dân dân ch chuyên chính theo tư tưng ca ch nghĩa
Mác-Lênin.
Tư tưởng trên đặt vào bi cnh xã hội đương thời, H Chí Minh mun khẳng định, lch s
hội loài người phát trin qua các chế độ công xã nguyên thy, chiếm hu l, phong kiến, bản
ch nghĩa rồi tiến lên hi ch nghĩa, cộng sn ch nghĩa; nhưng lộ trình này không bt buộc đối
vi tt c các nước mà nó diễn ra theo hai phương thc: Có th trải qua giai đoạn phát triển tư bn
ch nghĩa như Liên Xô và cũng có thể b qua giai đoạn này như các nước Đông Âu, Trung Quốc, Vit
Nam.
Như vậy, theo H Chí Minh, tiến lên ch nghĩa hội mt quá trình tt yếu, tuân theo
nhng quy luật khách quan, trước hết nhng quy lut trong sn xut vt cht: song, tùy theo bi
cnh c th mà thời gian, phương thc tiến lên ch nghĩa xã hội mi quc gia s din ra mt cách
khác nhau; trong đó, những nước đã qua giai đoạn phát triển tư bản ch nghĩa sẽ “đi thẳng” lên chủ
nghĩa xã hội. Những nước chưa qua giai đoạn phát trin này có th đi lên chủ nghĩa xã hội sau khi đã
“đánh đổ đế quc phong kiến” dưới s lãnh đạo của Đảng sản được tưởng Mac- Lênin
dẫn đường.
lOMoARcPSD| 59994889
Vi nhận định trên, H Chí Minh đã cho thấy tính cht chung ca các quy lut phát trin
hội và tính đặc thù trong s th hin các quy luật đó ở nhng quc gia c th, trong những điều kin
c th.
Đối vi Việt Nam hàng nghìn năm dưới ách thng tr tàn bo ca chế độ phong kiến, thc
dân, nhiều khuynh hướng cu dân, cứu nước đã được th nghiệm nhưng đều không đem lại kết qu
cui cùng mà dân tộc khát khao đạt được. Ch ch nghĩa xã hội mi là ngun gc ca t do, bình
đẳng, bác ái, xóa b nhng bức tường dài ngăn cản con người yêu đoàn kết, yêu thương nhau2. Con
đường đi lên chủ nghĩa xã hi ca nhân loi nói chung, ca Vit Nam nói riêng va là mt tt yếu ca
lch s, vừa đáp ứng được khát vng ca nhng lực lượng tiến b hội trong quá trình đu tranh
t gii phóng mình.
c. Mt s đặc trưng cơ bản ca xã hi xã hi ch nghĩa
hội khác đã tn ti trong lch s, hi xã hi ch nghĩa có nhiều đặc trưng; song, nếu
tiếp cn t nhng nh ln ca xã hi, xã hi xã hi ch nghĩa có một s đặc trưng cơ bản sau:
Th nht, v chính tr: Xã hi xã hi ch nghĩa là xã hội có chế độ dân ch.
Chế độ dân ch trong xã hi xã hi ch nghĩa được th hiện trước hết là xã hi do nhân dân làm
ch, nhân dân là ch i s lãnh đạo của Đảng Cng sn trên nn
tng liên minh công - nông. Trong xã hi xã hi ch nghĩa, địa v cao nht là nhân dân.
Nhà nước ca dân, do dân dân. Mi quyn li, quyn lc, quyn hn thuc v nhân dân
mi hoạt động xây dng, bo v đất nước, bo v chế độ xã hội cũng thuộc v nhân dân.
Những tư tưởng cơ bản v đặc trưng chính trị trong xã hi xã hi ch nghĩa nêu
lên không ch cho thấy tính nhân văn cao cả ca H Chí Minh mà còn cho thy H Chí
Minh nhn thc rt sâu sc v sc mạnh, địa vvai trò ca nhân dân; v s thng li ca ch nghĩa
xã hội khi Đảng lãnh đạo dựa vào nhân dân, huy động được nhân lc, tài lc, trí lực cho nhân dân để
đem lại li ích cho nhân dân.
Th hai, v kinh tế: hi hi ch nghĩa hội nn kinh tế phát trin cao da trên
lực lượng sn xut hiện đại và chế độ công hu v tư liệu sn xut ch yếu.
lOMoARcPSD| 59994889
Theo H Chí Minh, ch nghĩa xã hội là chế độ xã hi phát triển cao hơn chủ nghĩa tư bản nên
xã hi xã hi ch nghĩa phải có nn kinh tế phát triển cao hơn nền kinh tế ca ch nghĩa tư bản, đây
là nn kinh tế da trên lực lượng sn xut hiện đại và chế độ s hữu tư liệu sn xut tiến b.
Lực lượng sn xut hiện đại trong ch nghĩa xã hội biu hin: Công c lao động, phương tiện
lao động trong quá trình sn xuất đã phát triển dần đến máy móc, sức điện,
sc nguyên tử”. Quan hệ sn xut trong hi hi ch nghĩa được H Chí Minh diễn đạt là: Ly
nhà máy, xe la, ngân hàng, v.v... làm của chung; liệu sn xut thuc v nhân dân. Đây
ng H Chí Minh v chế độ công hữu tư liệu sn xut ch yếu trong xã hi xã hi ch nghĩa.
Th ba v văn hóa, đạo đức các quan h hi: hi hi ch nghĩa trình độ phát
trin cao v văn hoá và đạo đức, bảo đảm s công bng, hp lý trong các quan h xã hi
Văn hóa, đạo đức th hin tt c các lĩnh vực của đời sống song trước hết là các quan h
hi. S phát trin cao v văn hóa đạo đức ca hi hi ch nghĩa thể hin: hi không
còn hiện tượng người bóc lột người; con người được tôn trọng, được bảo đảm đối x công bng,
bình đẳng và các dân tộc đoàn kết, gn bó vi nhau.
H Chí Minh cho rng: Ch có ch nghĩa hi mới “chú ý xem xét mang lợi ích cá nhân đúng đn và
bảo đảm cho được thỏa mãn”3; chỉ trong chế độ hi ch nghĩa thì mỗi người mới điều
kiện để ci thiện đời sng riêng ca mình, phát huy tính
cách riêng và s trường riêng của mình”
Ch nghĩa hội sở, tiền đề để tiến ti chế độ hội hòa bình, đoàn kết, m no, t
do, hạnh phúc, bình đẳng, bác ái, vic làm cho mọi người và mọi người; không còn phân bit chng
tc, không còn gì có th ngăn cản nhưng người lao động hiu nhau và thương yêu nhau.
Ch nghĩa xã hội bảo đảm tính công bng và hp lý trong các quan h xã hi.
Đây là xã hội đem lại quyền bình đẳng trước pháp lut cho mi công dân; mi cộng đồng người đoàn
kết cht ch trên cơ sở nh đẳng v quyn lợi nghĩa vụ; ai cũng phải lao động và ai cũng có quyền
lao động3, ai cũng được hưởng thành qu lao động
ca mình trên nguyên tc làm nhiều thưởng nhiều, làm ít thì hưởng ít, không làm thì không hưởng,
tt nhiên là tr những người chưa có khả năng lao động hoc không còn kh năng lao động.
Th tư, về ch th xây dng ch nghĩa xã hội: Ch nghĩa xã hội là công trình tp
th của nhân dân dưới s lãnh đạo của Đảng Cng sn
lOMoARcPSD| 59994889
T xã hi chiếm hu nô l đến xã hội tư bản ch nghĩa, cuộc đấu tranh của người lao động luôn din
ra ngày càng quyết lit nhm th tiêu chế độ người bóc lột người.
Trong chế độ hi ch nghĩa - chế độ ca nhân dân, do nhân dân làm ch li ích ca nhân gn
lin vi li ích ca chế độ hi nên chính nhân dân ch th, lực lượng quyết định tc độ xây
dng s vng mnh ca ch nghĩa hội5. Trong s nghip xây dng này, H Chí Minh khng
định “Cần có lãnh đạo ca một đảng cách mng chân chính ca giai cp công nhân, toàn tâm toàn ý
phc v nhân dân. Ch có s lãnh đạo ca một đảng biết vn dng mt cách sáng to ch nghĩa Mac-
Lenin vào điều kin c
th của nước mình thì mi có th đưa cách mạng gii phóng dân tc và cách mng xã hi ch nghĩa
đến thành công".
2. Tư tưởng H Chí Minh v xây dng ch nghĩa xã hội Vit Nam
a. Mc tiêu ch nghĩa xã hội Vit Nam
Mc tiêu v chế độ chính tr: Phi xây dựng được chế độ dân ch. Chế độ dân ch trong mc
tiêu ca ch nghĩa hội Việt Nam được H Chí Minh khẳng định giải thích: “Chế độ ta chế
độ dân ch. Tc nhân dân làm ch”1. “Nước ta c dân chủ, địa v cao nht dân, dân
ch”.
Khi kkẳng định “dân làm chủ” và “dân là chủ”, Hồ Chí Minh đã khẳng định quyn li và quyn
hn, trách nhiệm và địa v của nhân dân. Người ch rõ: Tt c lợi ích đều vì dân, tt c quyn hạn đều
ca dân, công cuộc đổi mi trách nhim ca dân, s nghip bo vxây dựng đất nước là công
vic ca dân, các cp chính quyn do dân c ra, các t chức đoàn th do dân t chc nên. Nói tóm
li, quyn hành và lực lượng đều nơi dân.
Mc tiêu v kinh tế: Phi xây dựng được nn kinh tế phát trin cao gn bó mt thiết vi mc
tiêu v chính tr.
Khái quát mc tiêu v kinh tế ca ch nghĩa xã hội ch nghĩa ở Vit Nam, H
Chí Minh xác định: Đây phải là nn kinh tế phát triển cao “với công nghip và nông
nghip hiện đại, khoa hc k thut tiên tiến"4, là “một nn kinh tế thun nht, da trên
chế độ s hu toàn dân s hu tp thể”5. Mục tiêu này phi gn cht ch vi mc tiêu v chính
tr “Chế độ kinh tế hi ca chúng ta nhm thc hiện đầy đủ quyn dân ch ca nhân dân,
trên cơ sở kinh tế xã hi ch nghĩa ngày càng phát triển”6. Theo
lOMoARcPSD| 59994889
Người, kinh tế quc doanh lãnh do nn kinh tế quc dân và kinh tế hp tác xã là hình thc s hu
tp th của nhân dân lao động nên Nhà nước phi đảm bảo ưu tiên cho kinh tế quc doanh phát
trin và phải đặc bit khuyến khích, hướng dẫn, giúp đỡ kinh tế hp tác xã.
Mc tiêu v n hoá: Phải xây dựng đưc nền văn hóa mang tính dân tc, khoa học, đại chúng
và tiếp thu tinh hoa văn hóa của nhân loi.
H Chí Minh cho rng mi quan h giữa văn hóa với chính tr và kinh tế là mi
quan h bin chng. Chế độ chính tr kinh tế ca hi nn tng quyết định tính cht ca
văn hóa; còn văn hóa góp phần thc hin mc tiêu ca chính tr và kinh tế.
Người đã từng nói: “Xã hội thế nào, văn nghệ thế ấy”1; “Muốn tiến lên ch nghĩa hi phi phát
trin kinh tế văn hóa. sao không nói phát triển văn hóa kinh tế. Tc ng ta câu: Có thc
mi vực được đạo, vì thế kinh tế phải đi trước”.
V vai trò ca văn hóa, Người khẳng định: Trình đ văn hóa của nhân dân được nâng cao s
góp phn phát trin dân ch, góp phn xây dựng nước ta thành một nước hòa bình, thng nhất độc
lp, dân ch và giàu mnh3; nền văn hóa phát triển là điều kin
cho nhân dân tiến bộ. Theo Người, “để phc v s nghip cách mng hi ch nghĩa thì văn hóa
phi hi ch nghĩa về ni dung dân tc v hình thức”, “Phi triệt để ty tr mi di tích thuc
địa ảnh hưởng dch của văn hóa đế quc. Đồng thi, phát trin nhng truyn thng tốt đẹp
của văn hóa dân tộc hp thu nhng cái mi của văn hóa tiến b thế giới, để xây dng mt nền văn
hóa Vit Nam có tính cht dân tc, khoa học và đại chúng”.
Mc tiêu v quan h xã hi: Phi bảo đảm dân ch, công bằng, văn minh.
Chế độ hi ch nghĩa mà nhân dân ta xây dng là chế độ “dân làm chủ” “dân là chủ” nên
theo H Chí Minh, với cách làm chủ, ch của đất nước nhân dân phi làm tròn nhim v ca
ni ch để xây dng ch nghĩa hội trong đó mọi người đều quyn làm vic; quyn ngh
ngơi; có quyền hc tp; có quyn t do thân th; có quyn t do ngôn lun, báo chí, hi hp, lp hi,
biu tình, có quyn t do tín ngưỡng, theo hoc không theo mt tôn giáo nào; có quyn bu c ng
c. Mọi công dân đều bình đẳng trước pháp luật. Nhà nước đảm bo quyn t do dân ch cho công
dân, nhưng nghiêm cấm li dng các quyn t do dân ch để xâm phạm đến li ích của Nhà nước,
ca nhân dân
Những tư tưởng trên biu hin xã hi ch nghĩa mà nhân dân ta xây dng là xã hi dân ch,
công bằng, văn minh, tôn trọng con người, chú ý xem xét nhng li ích cá
lOMoARcPSD| 59994889
nhân đúng đắn và bo đảm cho nó được thỏa mãn để mỗi người có điều kin ci thiện đời sng riêng
ca mình, phát huy tính cách riêng và s trường riêng ca mình trong s hài hòa với đời sng chung,
li ích chung ca tp th.
b. Động lc ca ch nghĩa xã hội Vit Nam
Để đạt được nhng mc tiêu ca ch nghĩa xã hội, H Chí Minh cho rng, phi nhn thc, vn
dng phát huy tối ưu các động lực. Trong tưởng của Người, h thống động lực thúc đẩy tiến
trình cách mng xã hi ch nghĩa rất phong phú, bao hàm
những động lc c trong quá kh, hin tại và tương lai; cả v vt cht và tinh thn, ni lc ngoi
lc, v.v. tt c các lĩnh vực như kinh tế, chính trị, văn hóa, khoa học, giáo dc, v.v. Tt c các động
lực đều rt quan trng mi quan h bin chng vi nhau nhưng giữ vai trò quyết định ni
lc dân tộc, là nhân dân nên để thúc đẩy tiến trình cách mng xã hi ch nghĩa phải đảm bo li ích
ca dân, dân ch ca dân, sc mnh
đoàn kết toàn dân. Trong tư tưởng H Chí Minh, đây là những động lực hàng đầu ca ch nghĩa xã
hi.
V li ích ca dân, H Chí Minh quan tâm đến li ích ca c cộng đồng người li ích ca
những con người c th Người cho rằng đây là một trong những điểm khác nhau cơ bn gia ch
nghĩa xã hội vi nhng chế độ xã hội trước nó. Người nhn
thy trong xã hi xã hi ch nghĩa mỗi người gi mt v trí nhất định, đóng góp một
phn công lao nhất định vì nhân dân lao động đã thoát khỏi bần cùng, công ăn việc làm, cuc
sng m no, hnh phúc, mỗi người điều kin ci thiện đời sng riêng ca mình, phát huy tính cách
s thích riêng ca mình2 , nên ngay t những ngày đầu xây dng chế độ hi mới. Người đã dy:
“việc li cho dân phi hết sc làm, vic hi cho dân phi hết sức tránh”, “phải đặt quyn
li ca dân lên trên hết" .
V dân ch theo H Chí Minh, dân ch trong ch nghĩa xã hội là dân ch ca nhân dân, là q
báu nht ca nhân dân. Có dân ch li ích mi vì dân; có dân ch quyn hành và lực lượng mi nơi
dân, công việc đổi mi và xây dng mi là công vic ca dân, là trách nhim ca dân. Với cách là
những động lực thúc đẩy tiến trình cách mng hi ch nghĩa, lợi ích ca dân dân ch ca dân
không th tách ri nhau.
V sc mạnh đoàn kết toàn dân, H Chí Minh cho rằng đây là lực lượng mnh
lOMoARcPSD| 59994889
nht trong tt c các lực lượng và ch nghĩa xã hội chth xây dựng được vi s giác ng đầy đủ
ca nhân dân v quyn li quyn hn, trách nhiệm địa v dân ch ca mình; vi s lao động
sáng to ca hàng chc triu qun chúng nhân dân3. Chính vì vy, ngay trong bui ra mắt Đảng Lao
động Vit Nam ngày 3-3-1951 , H Chí Minh đã chỉ rõ: “Mục đích của Đảng Lao đng Vit Nam có th
gm trong 8 ch là: Đoàn kết toàn
dân, phng s T quốc”.
Trong tư tưởng H Chí Minh, li ích ca dân, dân ch của dân, đoàn kết toàn dân gn bó hu
với nhau, sở, tiền đề ca nhau, to nên những động lc mnh m nht trong h thng
những động lc ca ch nghĩa hội. Song, nhng yếu t trên ch th phát huy được sc mnh
ca mình thông qua hoạt động ca nhng cộng đồng người và những con người Vit Nam c th.
V hoạt động ca nhng t chức, trước hết là Đảng Cng sản, Nhà nước và các t chc chính
tr-xã hội khác, trong đó sự lãnh đạo của Đảng Cng sn gi vai trò quyết định. Theo H Chí Minh,
Đảng nngười cầm lái, người cm lái vng thì thuyn mi chạy5. Dưới s lãnh đạo của Đảng,
Nhà nước t chức đại din cho ý chí quyn lc ca nhân dân, thc hin chức năng quản
hội để biến đường li, ch trương của
Đảng thành hin thc6. Các t chc chính tr-xã hi với cách các t chc qun chúng tuy
nhng nội dung và phương thức hoạt động khác nhau nhưng đều nht quán v chính tr và tư tưởng
i s lãnh đạo của Đảng, qun lý của Nhà nước; hoạt động vì li ích ca các thành viên ca mình
trong s thng nht vi li ích ca dân tc. Vi nhng cộng đồng này, Người cũng luôn nhc nh
phi không ngng nêu cao cnh giác, phi chng c k địch bên ngoài tìm cách phá hoi thành qu
ca cách mng và phi
chng c k địch bên trong là ch nghĩa cá nhân; chống tư tưởng “làm quan cách mạng”1.
V con người Vit Nam, H Chí Minh khẳng định: “Muốn xây dng ch nghĩa hội, trước
hết cn có những con người xã hi ch nghĩa”2. Đấy là những con người ca ch nghĩa xã hội, có tư
ng và tác phong xã hi ch nghĩa3. Trong bài nói chuyện
ti Hi ngh bồi dưỡng cán b lãnh đạo các cp toàn min Bắc do Ban Bí thư Trung
ương Đảng triu tp t ngày 13 tháng 3 đến ngày 21 tháng 3 năm 1961, Hồ Chí Minh
gii thích rt chi tiết, c th v tưởng, tác phong hi ch nghĩa; cuối cùng Người khái quát:
Những tư tưởng và tác phong mi mà mỗi người cn bồi dưỡng cho mình là:
ý thc làm ch nhà nước, tinh thn tp th xã hi ch nghĩa và tư tưởng “mình mọi
người, mi người mình”; quan điểm “tất c phc v sn xuất”; ý thức cn kim xây dng
lOMoARcPSD| 59994889
c nhà; có tinh thn tiến nhanh, tiến mnh, tiến vng chc lên ch nghĩa xã hội phi chng li
những tưởng, tác phong xu là: Ch nghĩa nhân; quan liêu, mệnh lnh; tham ô, lãng phí; bo
th, rt rè.
Như vậy, cùng vi việc xác định và định hướng phát huy sc mnh những động
lc ca ch nghĩa xã hội, đối vi các cộng đồng người và vi những con người Vit
Nam c th, H Chí Minh luôn nhc nh phải ngăn chn, loi tr nhng lc cn ca những động lc
này. Nhìn chung, trong cách mng xã hi ch nghĩa, quan điểm “xây”
đi đối với “chống” cũng là một trong những quan điểm, xuyên suốt tư tưởng H Chí
Minh, là mt trong những nét đặc sc của tư tưởng H Chí Minh.
3. Tư tưởng H Chí Minh v thi k quá độ lên ch nghĩa xã hội Vit
Nam
a. Tính chất, đặc điểm và nhim v ca thi k quá độ
Tính cht ca thi k quá độ: Đây là thời k ci biến sâu sc nhất nhưng phức tạp, lâu dài, khó khăn,
gian kh.
Theo H Chí Minh, thi k quá độ lên ch nghĩa xã hội Vit Nam thi k ci biến xã hội cũ
thành hi mi - mt hội hoàn toàn chưa từng trong lch s dân tc ta. Thi k dân tc ta
phải thay đổi triệt để nhng nếp sống, thói quen, ý nghĩ thành kiến gc r sâu xa hàng ngàn
năm; phải xóa b giai cp bóc lt; phi biến một nước dt nát cc kh thành một nước văn hóa cao
và đời sống tươi vui hạnh phúc trong điều kiện nước ta Là một nước nông nghip lc hu, mi thoát
khi ách thc dân phong kiến nên nó là công cuc biến đổi sâu sc nhất, khó khăn nhất, thm ccòn
khó khăn, phức tạp hơn cả việc đánh giặc1, vì vy, tiến lên ch nghĩa xã hội không th mt sm mt
chiu, không th làm mau được mà phi làm dn dn2.
Đặc điểm ca thi k quá độ: Đặc điểm ln nht ca thi k quà độ Vit
Nam
t một nước nông nghip lc hu tiến thng lên ch nghĩa hi, không trải qua giai đon phát
triển tư bản ch nghĩa.
c vào thi k quá độ, Việt Nam cũng những đặc điểm giống như đặc điểm của các nước
khác khi bước vào thời này như sự tn tại đan xen giữa các yếu t ca xã hội cũ bên cạnh nhng yếu
t ca xã hi mi trên tt c các lĩnh vực của đời sống; là giai đoạn đầu. Khi các yếu t ca xã hội cũ

Preview text:

lOMoAR cPSD| 59994889
I. TƯ TƯỞNG HỒ CHÍ MINH VỀ ĐỘC LẬP DÂN TỘC
1 . Vấn đề độc lập dân tộc
a. Độc lập, tự do là quyền thiêng liêng, bất khả xâm phạm của tất cả các dân tộc
Lịch sử dựng nước và giữ nước của dân tộc Việt Nam từ ngàn xưa đến nay gắn
liền với truyền thống yêu nước, đấu tranh chống giặc ngoại xâm. Điều đó nói lên một khát khao to
lớn của dân tộc ta là, luôn mong muốn có được một nền độc lập cho dân tộc, tự do cho nhân dân và
đó cũng là một giá trị tinh thần thiêng liêng, bất hủ của dân tộc mà Hồ Chí Minh là hiện thân cho tinh
thần ấy. Người nói rằng, cái mà tôi cần nhất trên đời là đồng bào tôi được tự do, Tổ quốc tôi được độc lập.
Nhân cơ hội các nước đồng minh thắng trận trong Chiến tranh thế giới thứ nhất họp Hội Nghị
ở Vécxây (Pháp) năm 1919 mà ở đó Tổng thống Mỹ V.Wilson đã kêu gọi trao quyền tự quyết cho các
dân tộc trên thế giới, thay mặt nhóm những người yêu nước
Việt Nam tại Pháp, Hồ Chí Minh đã gửi tới Hội nghị bản Yêu sách của nhân dân An
Nam, với hai nội dung chính là đòi quyền bình đẳng về mặt pháp lý và đòi các quyền tự do, dân chủ.
Bản yêu sách không được Hội nghị chấp nhận nhưng qua sự kiện trên cho thấy lần đầu tiên, tư tưởng
Hồ Chí Minh về quyền của các dân tộc thuộc địa mà trước hết là quyền bình đẳng và tự do đã hình
thành. Căn cứ vào những quyền tự do, bình đẳng
và quyền con người - “những quyền mà không ai có thể xâm phạm được” đã được ghi trong bản
Tuyên ngôn độc lập của cách mạng Mỹ năm 1776 , Tuyên ngôn Nhân quyền và Dân quyền của Cách
mạng Pháp năm 1791, Hồ Chí Minh tiếp tục khẳng định những
giá trị thiêng liêng, bất biến về quyền dân tộc: “Tất cả các dân tộc trên thế giới đều sinh ra bình đẳng,
dân tộc nào cũng có quyền sống, quyền sung sướng và quyền tự do... Đó là những lẽ phải không ai chối cãi được”.
Trong Chánh cương vắn tắt của Đảng năm 1930, Hồ Chí Minh cũng đã xác định mục tiêu chính trị của Đảng là:
“a) Đánh đổ đế quốc chủ nghĩa Pháp và bọn phong kiến, b) Làm cho nước
Nam được hoàn toàn độc lập”.
Cách mạng Tháng Tám năm 1945 thành công, trong Tuyên ngôn Độc lập, Hồ lOMoAR cPSD| 59994889
Chí Minh thay mặt Chính phủ lâm thời trịnh trọng tuyên bố trước quốc dân đồng bào và thế giới
rằng: “Nước Việt Nam có quyền hưởng tự do và độc lập, và sự thực đã thành một nước tự do và độc
lập. Toàn thể dân Việt Nam quyết đem tất cả tinh thần và lực
lượng, tính mạng và của cải để giữ vững quyền tự do và độc lập ấy”
Ý chí và quyết tâm trên còn được thể hiện trong hai cuộc kháng chiến chống Pháp và chống
Mỹ. Trong thư gửi Liên hợp quốc năm 1946, một lần nữa Hồ Chí Minh khẳng định: “Nhân dân chúng
tôi thành thật mong muốn hoà bình. Nhưng nhân dân chúng tôi
cũng kiên quyết chiến đấu đến cùng để bảo vệ những quyền thiêng liêng nhất: toàn vẹn lãnh thổ cho
Tổ quốc và độc lập cho đất nước”. Khi thực dân Pháp tiến hành xâm lược
Việt Nam lần thứ hai, trong Lời kêu gọi toàn quốc kháng chiến ngày 19-12-1946, Người ra lời hiệu
triệu, thể hiện quyết tâm sắt đá, bảo vệ cho bằng được nền độc lập dân tộc giá trị thiêng liêng mà
nhân dân Việt Nam mới giành được: “Không! Chúng ta thà hy sinh tất cả, chứ nhất định không chịu
mất nước, nhất định không chịu làm nô lệ”.
Năm 1965, đế quốc Mỹ tăng cường mở rộng chiến tranh ở Việt Nam: ồ ạt đưa quân viễn chinh
Mỹ, chư hầu vào miền Nam tiến hành chiến lược “Chiến tranh cục bộ” và gây chiến tranh phá hoại
miền Bắc. Trong hoàn cảnh khó khăn, chiến tranh ác liệt đó, Hồ Chí Minh đã nêu lên một chân lý thời
đại, một tuyên ngôn bất hủ của các dân tộc khao khát nền độc lập, tự do trên thế giới "Không có gì
quý hơn độc lập, tự do”3. Với tư tưởng Hồ Chí Minh, nhân dân Việt Nam đã anh dũng chiến đấu, đánh thắng đế quốc
Mỹ xâm lược, buộc chúng phải ký kết Hiệp định Paris, cam kết tôn trọng các quyền dân tộc cơ bản
của nhân dân Việt Nam, rút quân Mỹ về nước.
b. Độc lập dân tộc phải gắn liền tự do, cơm no, áo ấm và hạnh phúc của nhân dân
Theo Hồ Chí Minh, độc lập dân tộc phải gắn với tự do của nhân dân. Người đánh
giá cao học thuyết “Tam dân” của Tôn Trung Sơn về độc lập và tự do: dân tộc độc lập, dân quyền tự
do và dân sinh hạnh phúc. Và bằng lý lẽ đầy thuyết phục, trong khi viện dẫn bản Tuyên ngôn Nhân
quyền và Dân quyền của Cách mạng Pháp năm 1791
“Người ta sinh ra tự do và bình đẳng về quyền lợi, và phải luôn được tự do và bình đẳng về quyền
lợi”, Hồ Chí Minh khẳng định dân tộc Việt Nam đương nhiên cũng phải được
tự do và bình đẳng về quyền lợi. “Đó là lẽ phải không ai chối cãi được”5. Trong Chánh lOMoAR cPSD| 59994889
cương vắn tắt của Đảng, Người cũng đã xác định rõ ràng mục tiêu của đấu tranh của cách mạng là
“Làm cho nước Nam được hoàn toàn độc lập... dân chúng được tự do...
thủ tiêu hết các thứ quốc trái... thâu hết ruộng đất của đế quốc chủ nghĩa làm của công chia cho dân
cày nghèo. Bỏ sưu thuế cho dân cày nghèo... thi hành luật ngày làm 8 giờ”. Tổng khỏi nghĩa Tháng
Tám năm 1945 thành công nước nhà được độc lập và một lần nữa Hồ Chí Minh khẳng định độc lập
phải gắn với tự do. Người nói: “Nước độc lập mà dân không hưởng hạnh phúc, tự do, thì độc lập
cũng chẳng có nghĩa lý gì”2. Ngoài ra, độc lập cũng phải gắn với cơm no, áo ấm và hạnh phúc của nhân dân.
Ngay sau thắng lợi của Cách mạng Tháng Tám năm 1945 trong hoàn cảnh nhân dân đói
rét, mù chữ..., Hồ Chí Minh yêu cầu: “Chúng ta phải Làm cho dân có ăn. Làm cho dân có mặc. Làm cho dân có chỗ ở.
Làm cho dân có học hành”.
Có thể thấy rằng, trong suốt cuộc đời hoạt động cách mạng của Hồ Chí Minh,
Người luôn coi độc lập gắn liền với tự do, cơm no, áo ấm cho nhân dân, như Người từng bộc bạch
đầy tâm huyết: “Tôi chỉ có một sự ham muốn, ham muốn tột bậc, là làm sao cho nước ta hoàn toàn
độc lập, dân ta được hoàn toàn tự do, đồng bào ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng được học hành”.
c. Độc lập dân tộc phải là nền độc lập thật sự, hoàn toàn và triệt để
Trong quá trình đi xâm lược các nước, bọn thực dân đế quốc hay dùng chiêu bài mị dân, thành
lập các Chính phủ bù nhìn bản xứ, tuyên truyền cái gọi là “độc lập tự do” giả hiệu cho nhân dân các
nước thuộc địa nhưng thực chất là nhằm che đậy bản chất “ăn cướp” và “giết người” của chúng.
Theo Hồ Chí Minh, độc lập dân tộc phải là độc lập thật sự, hoàn toàn và triệt để trên tất cả
các lĩnh vực. Người nhấn mạnh: độc lập mà người dân không có quyền tự quyết về ngoại giao, không
có quân đội riêng, không có nền tài chính riêng..., thì độc lập đó chẳng có ý nghĩa gì. Trên tinh thần
đó và trong hoàn cảnh đất nước ta sau Cách mạng Tháng Tám còn gặp nhiều khó khăn, nhất là nạn
thù trong giặc ngoài bao vây tứ phía, để bảo vệ nền độc lập thật sự mới giành được, Người đã thay
mặt Chính phủ ký với đại diện Chính phủ Pháp Hiệp định Sơ bộ ngày 6-3-1946, theo đó: “Chính phủ lOMoAR cPSD| 59994889
Pháp công nhận nước Việt Nam Dân chủ Cộng hoà là một quốc gia tự do có Chính phủ của mình, Nghị
viện của mình, quân đội của mình, tài chính của mình”.
d. Độc lập dân tộc gắn liền với thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ
Trong lịch sử đấu tranh giành độc lập dân tộc, dân tộc ta luôn đứng trước âm mưu
chia cắt đất nước của kẻ thù. Thực dân Pháp khi xâm lược nước ta đã chia đất nước ta ra ba kỳ, mỗi
kỳ có chế độ cai trị riêng. Sau Cách mạng Tháng Tám, miền Bắc nước ta thì bị quân Tưởng Giới Thạch
chiếm đóng, miền Nam thì thực dân Pháp xâm lược và sau khi độc chiếm hoàn toàn Việt Nam, một
lần nữa thực dân Pháp lại bày ra cái gọi là
“Nam Kỳ tự trị” hòng chia cắt nước ta một lần nữa. Trong hoàn cảnh đó, trong bức Thư gửi đồng bào
Nam Bộ (1946), Hồ Chí Minh khẳng định: “Đồng bào Nam Bộ là dân nước Việt Nam. Sông có thể cạn,
núi có thể mòn song chân lý đó không bao giờ thay đổi”. Hiệp định Giơnevơ năm 1954 được ký kết,
đất nước Việt Nam tạm thời bị chia cắt làm hai miền, Hồ Chí Minh tiếp tục kiên trì đấu tranh để thống
nhất Tổ quốc. Tháng 2 năm 1958, Người, khẳng định: Nước Việt Nam là một, dân tộc Việt Nam là một”. Trong
Di chúc, Người cũng đã thể hiện niềm tin tuyệt đối vào sự thắng lợi của cách mạng, vào sự thống
nhất nước nhà: “Dù khó khăn, gian khổ đến mấy, nhân dân ta nhất định sẽ hoàn toàn thắng lợi. Đế
quốc Mỹ nhất định phải cút khỏi nước ta. Tổ quốc ta nhất định sẽ thống nhất. Đồng bào Nam Bắc
nhất định sẽ sum họp một nhà”, có thể khẳng định rằng
tư tưởng độc lập dân tộc gắn liền với thống nhất Tổ quốc, toàn vẹn lãnh thổ là tư tưởng xuyên suốt
trong cuộc đời hoạt động cách mạng của Hồ Chí Minh.
2 . Về cách mạng giải phóng dân tộc
Trước sự thất bại của những phong trào yêu nước chống thực dân Pháp vào cuối thế kỷ XIX đầu thế
kỷ XX, một vấn đề cấp bách đặt ra cho cách mạng Việt Nam là cách mạng giải phóng dân tộc muốn
thắng lợi thì phải đi theo con đường nào, ai lãnh đạo, lực lượng và phương pháp cách mạng ra
sao...? Hồ Chí Minh đã có lời giải đáp và đã dẫn dắt cách mạng Việt Nam đi đến thành công.
a. Cách mạng giải phóng dân tộc muốn thắng lợi phải đi theo con đường cách mạng vô sản lOMoAR cPSD| 59994889
Từ khi thực dân Pháp tiến hành xâm lược và đặt ách thống trị nước ta, vấn đề sống còn của dân tộc
được đặt ra là phải đấu tranh để giải phóng dân tộc khỏi ách thực dân đế quốc. Hàng loạt những
phong trào yêu nước đã nổ ra nhưng không thành công, sự thất bại của những phong trào yêu nước
trong thời kỳ này đã nói lên sự khủng hoảng, bế tắc về giai cấp lãnh đạo và đường lối cách mạng.
Vượt qua tầm nhìn của các bậc tiền bối lúc bấy giờ, Hồ Chí Minh có chí hướng là muốn tìm kiếm con
đường cứu nước, giải phóng dân tộc ở phương Tây, như Người đã nói: “Tôi muốn đi ra nước ngoài, xem nước
Pháp và các nước khác. Sau khi xem xét họ làm như thế nào, tôi sẽ trở về giúp Đồng
bào chúng ta”. Nhưng qua tìm hiểu thực tế sau đó Người quyết định không chọn con
đường cách mạng tư sản vì cho rằng: “Cách mệnh Pháp cũng như cách mệnh Mỹ, nghĩa là cách mệnh
tư bản, cách mệnh không đến nơi, tiếng là cộng hoà và dân chủ, kỳ thực trong thì nó tước lục công
nông, ngoài thì nó áp bức thuộc địa. Cách mệnh đã 4 lần rồi,
mà nay công nông Pháp hẵng còn phải mưu cách mệnh lần nữa mới hòng thoát khỏi vòng áp bức”.
Năm 1917 Cách mạng Tháng Mười Nga thắng lợi đã ảnh hưởng sâu sắc tới Hồ
Chí Minh trong việc lựa chọn con đường cứu nước, giải phóng dân tộc. Người cho rằng:
“Trong thế giới bây giờ chỉ có cách mệnh Nga là đã thành công và thành công đến nơi nghĩa là dân
chúng được hưởng cái hạnh phúc, tự do, bình đẳng thật, không phải tự do và bình đẳng giả dối như
đế quốc chủ nghĩa Pháp khoe khoang bên An Nam... Nói tóm lại là phải theo chủ nghĩa Mã Khắc Tư và Lênin”.
Năm 1920, sau khi đọc bản Sơ thảo lần thứ nhất những luận cương về vấn đề dân tộc và vấn
đề thuộc địa của Lênin, Hồ Chí Minh tìm thấy ở đó con đường cứu nước, giải phóng dân tộc: con
đường cách mạng vô sản, như sau này Người khẳng định: “Muốn cứu nước và giải phóng dân tộc
không có con đường nào khác con đường cách mạng vô sản”. Đây là con đường cách mạng triệt để
nhất, phù hợp với yêu cầu của cách mạng
Việt Nam và xu thế phát triển của thời đại. Trong bài Con đường dẫn tôi đến chủ nghĩa
Lênin, Người kể lại: “Luận cương của Lênin làm cho tôi rất cảm động, phấn khởi, sáng tỏ, tin tưởng
biết bao! Tôi vui mừng đến phát khóc lên. Ngồi một mình trong buồng mà tôi nói to lên như đang
nói trước quần chúng đông đảo: “Hỡi đồng bào bị đọa đày đau khổ! Đây là cái cần thiết cho chúng
ta, đây là con đường giải phóng chúng ta”. Từ đó tôi hoàn toàn tin theo Lênin, tin theo Quốc tế thứ
ba”2. Học thuyết cách mạng vô sản của chủ nghĩa Mác- Lê Nin được Người vận dụng một cách sáng
tạo trong điều kiện cách mạng Việt Nam. lOMoAR cPSD| 59994889
Giải phóng dân tộc gắn với giải phóng giai cấp, trong đó giải phóng dân tộc là
trước hết, trên hết. Theo Mác và Ăngghen, con đường cách mạng vô sản ở châu Âu là đi từ giải phóng
giai cấp - giải phóng dân tộc - giải phóng xã hội - giải phóng con người.
Còn theo Hồ Chí Minh, thì ở Việt Nam và các nước thuộc địa do hoàn cảnh lịch sử chính trị khác với
châu Âu nên phải là: giải phóng dân tộc - giải phóng xã hội giải phóng giai cấp - giải phóng con người.
Độc lập dân tộc gắn liền với chủ nghĩa xã hội. Trong Chánh cương vắn tắt của
Đảng năm 1930, Hồ Chí Minh đã khẳng định phương hướng chiến lược cách mạng Việt
Nam: làm tư sản dân quyền cách mạng và thổ địa cách mạng để đi tới xã hội cộng sản.
Phương hướng này vừa phù hợp với xu thế phát triển của thời đại vừa hướng tới giải
quyết một cách triệt để những yêu cầu khách quan, cụ thể mà cách mạng Việt Nam đặt
ra vào cuối thế kỷ XIX đầu thế kỷ XX.
Trong văn kiện Đại hội VI Quốc tế cộng sản, khái niệm “cách mạng tư sản dân quyền” không
bao hàm đầy đủ nhiệm vụ chống đế quốc, giải phóng dân tộc ở các nước thuộc địa. Còn trang Chánh
cương vắn tắt, Hồ Chí Minh nêu rõ: Cách mạng tư sản dân quyền trước hết là phải đánh đổ đế quốc
và bọn phong kiến, làm cho nước Nam được hoàn toàn độc lập... Cũng theo Quốc tế cộng sản, thì hai
nhiệm vụ chống đế quốc và phong kiến phải được thực hiện đồng thời, khăng khít với nhau, nương
tựa vào nhau, nhưng xuất phát từ một nước thuộc địa, Hồ Chí Minh không coi hai nhiệm vụ đó nhất
loạt phải thực hiện ngang nhau, mà đặt lên hàng đầu nhiệm vụ chống đế quốc, giải phóng dân tộc,
còn nhiệm vụ chống phong kiến, mang lại ruộng đất cho nông dân thì sẽ từng bước thực hiện. Cho
nên trong Chánh cương vắn tắt, Người chỉ nêu “thâu hết ruộng đất của đế quốc chủ nghĩa làm của
công, chia cho dân cày nghèo” mà chưa nêu ra chủ trương
“người cày có ruộng”. Đấy là nét độc đáo, sáng tạo của Hồ Chí Minh.
b. Cách mạng giải phóng dân tộc, trong điều kiện cảu Việt Nam muốn thắng lợi phải do đảng cộng sản lãnh đạo
Về tầm quan trọng của tổ chức Đảng đối với cách mạng, chủ nghĩa Mác Lênin chỉ rõ: Đảng
cộng sản là nhân tố chủ quan để giai cấp công nhân hoàn thành sứ mệnh
lịch sử của mình. Giai cấp công nhân phải tổ chức ra chính đảng, đảng đó phải thuyết phục, giác ngộ
và tập hợp đồng bào quần chúng, huấn luyện quần chúng và đưa quần lOMoAR cPSD| 59994889
chúng ra đấu tranh. Hồ Chí Minh tiếp thu lý luận của chủ nghĩa Mac-Lenin và rất chú trọng đến việc
thành lập đảng cộng sản, khẳng định vai trò to lớn của Đảng đối với cách
mạng giải phóng dân tộc theo con đường cách mạng vô sản. Trong tác phẩm Đường
cách mệnh (1927), Người đặt vấn đề: Cách mệnh trước hết phải có cái gì? Trước hết phải có đảng
cách mệnh, để trong thì vận động và tổ chức dân chúng, ngoài thì liên lạc với các dân tộc bị áp bức
và vô sản giai cấp mọi nơi. Đảng có vững cách mệnh mới thành công....
Trong hoàn cảnh Việt Nam là một nước thuộc địa - phong kiến, theo Hồ Chí
Minh, Đảng Cộng sản vừa là đội tiên phong của giai cấp công nhân vừa là đội tiên phong của nhân
dân lao động kiên quyết nhất, hăng hái nhất, trong sạch nhất, tận tâm tận lực phụng sự Tổ quốc. Đó
còn là Đảng của cả dân tộc Việt Nam. Trong Báo cáo chính trị
tại Đại Hội II của Đảng (1951), Người viết: chính vì Đảng Lao động Việt Nam là Đảng
của giai cấp công nhân và nhân dân lao động, cho nên nó phải là Đảng của dân tộc Việt Nam
Đây là một luận điểm quan trọng của Hồ Chí Minh có ý nghĩa bổ sung, phát triển lý luận macxít về đảng cộng sản.
c. Cách mạng giải phóng dân tộc phải dựa trên lực lượng đại đoàn kết toàn
dân tộc, lấy liên minh công - nông làm nền tảng
Các nhà lý luận kinh điển của chủ nghĩa Mác - Lênin khẳng định rằng: cách mạng là sự nghiệp
của quần chúng nhân dân; quần chúng nhân dân là chủ thể sáng tạo ra lịch sử, V.I.Lênin viết: “Không
có sự đồng tình ủng hộ của đại đa số nhân dân lao động đối với đội tiền phong của mình tức là đối
với giai cấp vô sản, thì cách mạng vô sản không thể thực hiện được”.
Kế thừa tư tưởng các nhà lý luận nói trên, Hồ Chí Minh quan niệm: có dân là có tất cả, trên
đời này không gì quý bằng dân, được lòng dân thì được tất cả, mất lòng dân thì mất tất cả. Người
khẳng định: “cách mệnh là việc chung cả dân chúng chứ không phải việc một hai người'”. Người lý
giải rằng, dân tộc cách mệnh thì chưa phân giai cấp, nghĩa là sĩ, nông, công, thương đều nhất trí chống
lại cường quyền. Vậy nên phải tập hợp và đoàn kết toàn dân thì cách mạng mới thành công.
Năm 1930, trong Sách lược vắn tắt của Đảng, Hồ Chí Minh xác định lực lượng cách mạng bao
gồm toàn dân: Đảng phải thu phục đại bộ phận giai cấp công nhân, tập lOMoAR cPSD| 59994889
hợp đại bộ phận dân cày và phải dựa vào dân cày nghèo làm thổ địa cách mạng; liên lạc với tiểu tư
sản, trí thức, trung nông... để lôi kéo họ về phía vô sản giai cấp; còn đối với phú nông, trung, tiểu địa
chủ và tư bản Việt Nam mà chưa rõ mặt phản cách mạng thì phải lợi dụng, ít ra cũng làm cho họ trung lập.
Khi thực dân Pháp tiến hành xâm lược Việt Nam lần thứ hai, Hồ Chí Minh thiết tha kêu gọi
mọi người không phân biệt giai, tầng, dân tộc, tôn giáo, đảng phái... đoàn kết đấu tranh chống kẻ thù
chung của dân tộc. Trong Lời kêu gọi toàn quốc kháng chiến
(12-1946), Người viết: “Bất kỳ đàn ông, đàn bà, bất kỳ người già, người trẻ, không chia tôn giáo, đảng
phái, dân tộc. Hễ là người Việt Nam thì phải đứng lên đánh thực dân
Pháp để cứu Tổ quốc”.
Trong khi xác định lực lượng cách mạng là toàn dân, Hồ Chí Minh lưu ý rằng, không được
quên “công nông là chủ cách mệnh.... là gốc cách mệnh”4 Trong tác phẩm
Đường cách mệnh, Người giải thích: giai cấp công nhân và nông dân là hai giai cấp đông đảo và cách
mạng nhất, bị bóc lột nặng nề nhất, vì thế “lòng cách mệnh càng bền, chí cách mệnh càng quyết...
công nông là tay không chân rồi, nếu thua thì chỉ mất một cái kiếp khổ, nếu được thì được cả thế
giới, cho nên họ gan góc”.
d. Cách mạng giải phóng dân tộc cần chủ động, sáng tạo, có khả năng giành thắng lợi trước cách
mạng vô sản ở chính quốc
Do chưa đánh giá hết tiềm lực và khả năng to lớn của cách mạng thuộc địa nên
Quốc tế cộng sản có lúc xem nhẹ vai trò của cách mạng thuộc địa, cơi cách mạng thuộc địa phụ thuộc
vào cách mạng vô sản ở chính quốc. Đại hội VI Quốc tế cộng sản năm
1928 đã thông qua Những luận cương về phong trào cách mạng trong các nước thuộc địa và nửa
thuộc địa, trong đó có đoạn viết rằng: chỉ có thể thực hiện hoàn toàn công cuộc giải phóng các nước
thuộc địa khi giai cấp vô sản giành được thắng lợi ở các nước tư bản tiên tiến. Quan điểm này có tác
động không tốt, làm giảm đi tính chủ động, sáng tạo của nhân dân các nước thuộc địa trong công
cuộc đấu tranh chống thực dân, đế quốc, giành độc lập cho dân tộc.
Quán triệt tư tưởng của V.LLênin về mối quan hệ chặt chẽ giữa cách mạng vô lOMoAR cPSD| 59994889
sản ở chính quốc với phong trào giải phóng dân tộc thuộc địa, từ rất sớm Hồ Chí Minh chỉ rõ mối
quan hệ khắng khít, tác động qua lại lẫn nhau giữa cách mạng thuộc địa và cách mạng vô sản ở chính
quốc - mối quan hệ bình đẳng, không lệ thuộc, phụ thuộc vào nhau. Năm 1924 tại Đại hội V của Quốc
tế cộng sản, Người nói: “Vận mệnh của giai cấp vô sản thế giới và đặc biệt là vận mệnh của giai cấp
vô sản ở các nước đi xâm lược thuộc địa gắn chặt với vận mệnh của giai cấp bị áp bức ở các thuộc
địa”5. Trong tác phẩm Bản án chế độ thực dân Pháp (1925), Người cũng viết: “Chủ nghĩa tự bản là một
con đỉa có một cái vòi bám vào giai cấp vô sản ở chính quốc và một cái vòi khác bám
vào giai cấp vô sản ở thuộc địa. Nếu muốn giết con vật ấy, người ta phải đồng thời cắt cả hai vòi. Nếu
người ta chỉ cắt một vòi thôi thì cái vòi còn lại kia vẫn tiếp tục hút máu của giai cấp vô sản, con vật
vẫn tiếp tục sống và cái vòi bị cắt đứt lại sẽ mọc ra”6.
Là môt người dân thuộc địa, là người cộng sản và là người nghiên cứu rất kỹ về chủ nghĩa đế
quốc, Hồ Chí Minh cho rằng: cách mạng thuộc địa không những không phụ thuộc vào cách mạng vô
sản ở chính quốc mà có thể giành thắng lợi trước. Người viết: “Ngày mà hàng trăm triệu nhân dân
châu Á bị tàn sát và áp bức thức tỉnh để gạt bỏ sự bóc lột đê tiện của một bọn thực dân lòng tham
không đáy, họ sẽ hình thành một lực lượng khổng lồ, và trong khi thủ tiêu một trong những điều kiện
tồn tại của chủ nghĩa tư bản là chủ nghĩa đế quốc, họ có thể giúp đỡ những người anh em mình ở phương Tây
trong nhiệm vụ giải phóng hoàn toàn”7. Luận điểm sáng tạo trên của Hồ Chí Minh dựa trên các cơ sở sau:
- Thuộc địa có một vị trí, vai trò, tầm quan trọng đặc biệt đối với chủ nghĩa đế
quốc, là nơi duy trì sự tồn tại, phát triển, là món mồi “béo bở” cho chủ nghĩa đế quốc.
Tại Đại hội V Quốc tế cộng sản, trong Phiên họp thứ Tám, ngày 23-6-1924, Hồ Chí
Minh đã phát biểu để “thức tỉnh... về vấn đề thuộc địa”8. Người cho rằng: “nọc độc và
sức sống của con rắn độc tư bản chủ nghĩa đang tập trung ở các thuộc địa hơn là ở chính quốc”; nếu
thờ ơ về vấn đề cách mạng ửo thuộc địa thì như “đánh chết rắn đằng đuôi’10.
Cho nên, cách mạng ở thuộc địa có vai trò rất lớn trong việc cùng với cách mạng vô sản ở chính quốc
tiêu diệt chủ nghĩa đế quốc. lOMoAR cPSD| 59994889
- Tinh thần đấu tranh cách mạng hết sức quyết liệt của các dân tộc thuộc địa, mà theo Người
nó sẽ bùng lên mạnh mẽ, hình thành một “lực lượng khổng lồ” khi được tập hợp, hướng dẫn và giác ngộ cách mạng.
Căn cứ vào luận điểm của C.Mác về khả năng tự giải phóng của giai cấp công nhân, trong Tuyên ngôn
của Hội liên hiệp thuộc địa, khi kêu gọi các dân tộc thuộc địa đứng lên đấu tranh giành quyền độc
lập dân tộc, Người viết: “Hỡi anh em ở các thuộc
địa... Anh em phải làm thế nào để được giải phóng? Vận dụng công thức của Các Mác, chúng tôi xin
nói với anh em rằng, cộng cuộc giải phóng anh em chỉ có thể thực hiện được bằng sự nổ lực của bản thân anh em”.
Với thực tiễn thắng lợi năm 1945 ở Việt Nam cũng như phong trào giải phóng dân tộc trên
thế giới đã thành công vào những năm 60, trong khi cách mạng vô sản ở
chính quốc chưa nổ ra và thắng lợi, càng chứng minh luận điểm trên của Hồ Chí Minh
là độc đáo, sáng tạo, có giá trị lý luận và thực tiễn to lớn.
e. Cách mạng giải phóng dân tộc phải được tiến hành bằng phương pháp bạo lực cách mạng
Trong bộ Tư bản, quyển I, tập thứ nhất, xuất bản lần đầu tiên năm 1867, C.Mac viết: “Bạo lực
là bà đỡ của một chế độ xã hội cũ đang thai nghén một chế độ mới”12.
Năm 1878, trong tác phẩm Chống Đuyrinh, Ph.Angghen nhắc lại: “Bạo lực còn đóng
một vai trò khác trong lịch sử, vai trò cách mạng; nói theo C.Mác, bạo lực còn là bà đỡ cho mọi xã hội
cũ đang thai nghén một xã hội mới; bạo lực là công cụ mà sự vận động xã hội dùng để tự mở đường
cho mình và đập tan tành những hình thức chính trị đã hoá đá và chết cứng”13. Trên cơ sở tiếp thu
quan điểm của C.Mác và Ph.Angghen, với kinh nghiệm Cách mạng Tháng Mười Nga và cách mạng
thế giới. V.I.Lenin khẳng định tính tất yếu của bạo lực cách mạng, làm sáng tỏ hơn vấn đề bạo lực
cách mạng trong học thuyết về cách mạng vô sản: không có bạo lực cách mạng thì không thể thay
thế nhà nước tư sản bằng nhà nước vô sản được.
Dựa trên cơ sở quan điểm về bạo lực cách mạng của các nhà kinh điển của chủ nghĩa Mác-
Lênin, Hồ Chí Minh đã vận dụng sáng tạo phù hợp với thực tiễn cách mạng Việt Nam. lOMoAR cPSD| 59994889
Dùng bạo lực cách mạng để chống lại bạo lực phản cách mạng Hồ Chí Minh đã thấy rõ sự cần
thiệt phải sử dụng bạo lực cách mạng: ‘‘Trong cuộc đấu tranh gian khổ chống kẻ thù của giai cấp và
dân tộc, cần dùng bạo lực cách mạng chống lại bạo lực
phản cách mạng, giành lấy chính quyền và bảo vệ chính quyền”14. Tất yếu là vậy, vì ngay như hành
động mang quân đi xâm lược của thực dân đế quốc đối với các nước thuộc địa và phụ thuộc, thì như
Người vạch rõ: “Chế độ thực dân, tự bản thân nó, đã là một hành động bạo lực của kẻ mạnh đối với kẻ yếu rồi”.
Và sau khi xâm chiếm các nước thuộc địa, bọn thực dân đế quốc đã thực hiện chế độ cai trị
vô cùng tàn bạo; dùng bạo lực để đàn áp dã man các phong trào yêu nước, thủ tiêu mọi quyền tự do,
dân chủ cơ bản của nhân dân, bóc lột và đẩy người dân thuộc địa vào bước đường cùng... Vậy nên,
muốn đánh đổ thực dân - phong kiến giành độc lập dân tộc thì tất yếu phải sử dụng phương pháp
bạo lực cách mạng, dùng bạo lực cách mạng để chống lại bạo lực phản cách mạng của kẻ thù.
Về hình thức bạo lực cách mạng, theo Hồ Chí Minh, bạo lực cách mạng ở đây là bạo lực của quần
chúng được với hai lực lượng chính trị và quân sự, hai hình thức đấu tranh: đấu tranh chính trị và
đấu tranh vũ trang; chính trị và đấu tranh chính trị của quần chúng là cơ sở, nền tảng cho việc xây
dựng lực lượng vũ trang và đấu tranh vũ trang; đấu tranh vũ trang có ý nghĩa quyết định đối với việc
tiêu diệt lực lượng quân sự và âm mưu thôn tính của thực dân đế quốc, đi đến kết thúc chiến tranh.
Việc xác định hình thức đấu tranh phải căn cứ vào hoàn cảnh lịch sử cụ thể mà áp dụng cho thích hợp, như
Người đã chỉ rõ: “Tuỳ tình hình cụ thể mà quyết định những hình thức đấu tranh cách
mạng thích hợp, sử dụng đúng và khéo kết hợp các hình thức đấu tranh vũ trang và đấu
tranh chính trị để giành thắng lợi cho cách mạng”16. Trong Cách mạng Tháng Tám năm
1945, với hình thức tổng khởi nghĩa của quần chúng nhân dân trong cả nước, chủ yếu dựa vào lực
lượng chính trị, kết hợp với lực lượng vũ trang, nhân dân ta đã thắng lợi, giành chính quyền về tay nhân dân.
II. TƯ TƯỞNG HỒ CHÍ MINH VỀ CHỦ NGHĨA XÃ HỘI VÀ XÂY DỰNG
CHỦ NGHĨA XÃ HỘI Ở VIỆT NAM
1 . Tư tưởng Hồ Chí Minh về chủ nghĩa xã hội
a. Quan niệm của Hồ Chí Minh về chủ nghĩa xã hội lOMoAR cPSD| 59994889
Trong các tác phẩm của mình, Hồ Chí Minh không để lại một định nghĩa cố định về chủ nghĩa
xã hội. Với cách diễn đạt dung dị, dễ hiểu, dễ nhớ, khái niệm “chủ nghĩa xã hội” được Người tiếp cận
ở nhiều góc độ khác nhau bằng cách chỉ ra đặc trưng ở một lĩnh vực nào đó (như kinh tế, chính trị,
văn hóa, khoa học - kỹ thuật, động lực, nguồn
lực, v.v.) của chủ nghĩa xã hội; song tất cả đều hướng đến mục tiêu cơ bản của nó mà theo Người:
“Nói một cách tóm tắt, mộc mạc, chủ nghĩa xã hội trước hết nhằm làm cho nhân dân lao động thoát
nạn bần cùng, làm cho mọi người có công ăn việc làm, được ấm no và sống một đời hạnh phúc”, là
làm sao cho dân giàu, nước mạnh17.
So sánh các chế độ xã hội đã tồn tại trong lịch sử để thấy sự khác nhau về bản
chất giữa chủ nghĩa xã hội với các chế độ khác, Hồ Chí Minh viết: “Trong xã hội có giai cấp bốc lột
thống trị, chỉ có lợi ích cá nhân của một số rất ít người thuộc giai cấp thống trị là được thỏa mãn, còn
lợi ích cá nhân của quần chúng lao động thì bị giày xéo. Trái lại, trong chế độ xã hội chủ nghĩa và cộng
sản chủ nghĩa là chế độ do nhân dân lao động làm chủ, thì mỗi người là một bộ phận của của tập thể,
giữ một vị trí nhất định và đóng góp một phần công lao trong xã hội. Cho nên lợi ích cá nhân là nằm
trong lợi ích của tập thể, là một bộ phận của lợi ích tập thể. Lợi ích chung của tập thể được bảo đảm
thì lợi ích riêng của cá nhân mới có điều kiện được thoả mãn”18. Người khẳng định mục
đích của cách mạng Việt Nam là tiến đến chủ nghĩa xã hội rồi đến chủ nghĩa cộng sản19 vì: Cộng sản
có hai giai đoạn. Giai đoạn thấp, tức là chủ nghĩa xã hội. Giai đoạn cao, tức là chủ nghĩa cộng sản. Hai
giai đoạn ấy giống nhau ở chỗ: Sức sản xuất đã phát triển cao; nền tảng kinh tế thì tư liệu sản xuất
đều là của chung; không có giai cấp áp bức bóc lột. Hai giai đoạn ấy khác nhau ở chỗ; Chủ nghĩa xã
hội vẫn còn chút ít vết tích xã hội
cũ. Xã hội cộng sản thì hoàn toàn không còn vết tích xã hội cũ20
Như vậy, theo Hồ Chí Minh, chủ nghĩa xã hội là xã hội ở giai đoạn đầu của chủ nghĩa cộng sản.
Mặc dù còn tồn đọng tàn dư của xã hội cũ nhưng chủ nghĩa xã hội không còn áp bức, bóc lột, xã hội
do nhân dân lao động làm chủ, trong đó con người
sống ấm no, tự do, hạnh phúc, quyền lợi của cá nhân và tập thể vừa thống nhất, vừa gắn bó chặt chẽ với nhau.
b. Tiến lên chủ nghĩa xã hội là một tất yếu khách quan
Học thuyết về hình thái kinh tế - xã hội của C.Mác khẳng định sự phát triển của xã hội loài
người là quá trình lịch sử - tự nhiên, theo quá trình này, “Sự sụp đổ của giai cấp tư sản và thắng lợi lOMoAR cPSD| 59994889
của giai cấp vô sản là tất yếu như nhau” . Vận dụng học thuyết của C.Mác để nghiên cứu về tiến trình
lịch sử, Hồ Chí Minh cho rằng: “Cách sản xuất và sức sản xuất phát triển và biến đổi mãi, do đó mà
tư tưởng của người, chế độ xã hội,
v.v... cũng phát triển và biến đổi. Chúng ta đều biết từ đời xưa đến đời nay, cách sản xuất từ chỗ
dùng cành cây, búa đá đã phát triển dần đến máy móc, sức điện, sức nguyên tử. Chế độ xã hội cũng
phát triển từ cộng sản nguyên thủy đến chế độ nô lệ, đến chế độ phong kiến, đến chế độ tư bản chủ
nghĩa và ngày nay gần một nửa loài người đang tiến lên chế độ xã hội chủ nghĩa và chế độ cộng sản
chủ nghĩa. Sự phát triển và tiến bộ đó không ai ngăn cản được”. Tuy nhiên ngay từ năm 1953 Hồ Chí Minh đã nhận thấy:
Tùy hoàn cảnh, mà các dân tộc phát triển theo con đường khác nhau. Có nước thì đi thẳng đến chủ
nghĩa xã hội như Liên Xô. Có nước thì phải kinh qua chế độ dân chủ mới, rồi tiến lên chủ nghĩa xã hội
như các nước Đông Âu, Trung Quốc, Việt Nam ta23. Người
giải thích: Chế độ dân chủ mới là chế độ dưới sự lãnh đạo của Đảng và giai cấp công nhân, nhân dân
đã đánh đổ đế quốc và phong kiến; trên nền tảng công nông liên minh, nhân dân lao động làm chủ,
nhân dân dân chủ chuyên chính theo tư tưởng của chủ nghĩa Mác-Lênin.
Tư tưởng trên đặt vào bối cảnh xã hội đương thời, Hồ Chí Minh muốn khẳng định, lịch sử xã
hội loài người phát triển qua các chế độ công xã nguyên thủy, chiếm hữu nô lệ, phong kiến, tư bản
chủ nghĩa rồi tiến lên xã hội chủ nghĩa, cộng sản chủ nghĩa; nhưng lộ trình này không bắt buộc đối
với tất cả các nước mà nó diễn ra theo hai phương thức: Có thể trải qua giai đoạn phát triển tư bản
chủ nghĩa như Liên Xô và cũng có thể bỏ qua giai đoạn này như các nước Đông Âu, Trung Quốc, Việt Nam.
Như vậy, theo Hồ Chí Minh, tiến lên chủ nghĩa xã hội là một quá trình tất yếu, tuân theo
những quy luật khách quan, trước hết là những quy luật trong sản xuất vật chất: song, tùy theo bối
cảnh cụ thể mà thời gian, phương thức tiến lên chủ nghĩa xã hội ở mỗi quốc gia sẽ diễn ra một cách
khác nhau; trong đó, những nước đã qua giai đoạn phát triển tư bản chủ nghĩa sẽ “đi thẳng” lên chủ
nghĩa xã hội. Những nước chưa qua giai đoạn phát triển này có thể đi lên chủ nghĩa xã hội sau khi đã
“đánh đổ đế quốc và phong kiến” dưới sự lãnh đạo của Đảng vô sản và được tư tưởng Mac- Lênin dẫn đường. lOMoAR cPSD| 59994889
Với nhận định trên, Hồ Chí Minh đã cho thấy tính chất chung của các quy luật phát triển xã
hội và tính đặc thù trong sự thể hiện các quy luật đó ở những quốc gia cụ thể, trong những điều kiện cụ thể.
Đối với Việt Nam hàng nghìn năm dưới ách thống trị tàn bạo của chế độ phong kiến, thực
dân, nhiều khuynh hướng cứu dân, cứu nước đã được thử nghiệm nhưng đều không đem lại kết quả
cuối cùng mà dân tộc khát khao đạt được. Chỉ có chủ nghĩa xã hội mới là nguồn gốc của tự do, bình
đẳng, bác ái, xóa bỏ những bức tường dài ngăn cản con người yêu đoàn kết, yêu thương nhau2. Con
đường đi lên chủ nghĩa xã hội của nhân loại nói chung, của Việt Nam nói riêng vừa là một tất yếu của
lịch sử, vừa đáp ứng được khát vọng của những lực lượng tiến bộ xã hội trong quá trình đấu tranh tự giải phóng mình.
c. Một số đặc trưng cơ bản của xã hội xã hội chủ nghĩa
Là xã hội khác đã tồn tại trong lịch sử, xã hội xã hội chủ nghĩa có nhiều đặc trưng; song, nếu
tiếp cận từ những ảnh lớn của xã hội, xã hội xã hội chủ nghĩa có một số đặc trưng cơ bản sau:
Thứ nhất, về chính trị: Xã hội xã hội chủ nghĩa là xã hội có chế độ dân chủ.
Chế độ dân chủ trong xã hội xã hội chủ nghĩa được thể hiện trước hết là xã hội do nhân dân làm
chủ, nhân dân là chủ dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản trên nền
tảng liên minh công - nông. Trong xã hội xã hội chủ nghĩa, địa vị cao nhất là nhân dân.
Nhà nước là của dân, do dân và vì dân. Mọi quyền lợi, quyền lực, quyền hạn thuộc về nhân dân và
mọi hoạt động xây dựng, bảo vệ đất nước, bảo vệ chế độ xã hội cũng thuộc về nhân dân.
Những tư tưởng cơ bản về đặc trưng chính trị trong xã hội xã hội chủ nghĩa nêu
lên không chỉ cho thấy tính nhân văn cao cả của Hồ Chí Minh mà còn cho thấy Hồ Chí
Minh nhận thức rất sâu sắc về sức mạnh, địa vị và vai trò của nhân dân; về sự thắng lợi của chủ nghĩa
xã hội khi Đảng lãnh đạo dựa vào nhân dân, huy động được nhân lực, tài lực, trí lực cho nhân dân để
đem lại lợi ích cho nhân dân.
Thứ hai, về kinh tế: Xã hội xã hội chủ nghĩa là xã hội có nền kinh tế phát triển cao dựa trên
lực lượng sản xuất hiện đại và chế độ công hữu về tư liệu sản xuất chủ yếu. lOMoAR cPSD| 59994889
Theo Hồ Chí Minh, chủ nghĩa xã hội là chế độ xã hội phát triển cao hơn chủ nghĩa tư bản nên
xã hội xã hội chủ nghĩa phải có nền kinh tế phát triển cao hơn nền kinh tế của chủ nghĩa tư bản, đây
là nền kinh tế dựa trên lực lượng sản xuất hiện đại và chế độ sở hữu tư liệu sản xuất tiến bộ.
Lực lượng sản xuất hiện đại trong chủ nghĩa xã hội biểu hiện: Công cụ lao động, phương tiện
lao động trong quá trình sản xuất đã phát triển dần đến máy móc, sức điện,
sức nguyên tử”. Quan hệ sản xuất trong xã hội xã hội chủ nghĩa được Hồ Chí Minh diễn đạt là: Lấy
nhà máy, xe lửa, ngân hàng, v.v... làm của chung; là tư liệu sản xuất thuộc về nhân dân. Đây là tư
tưởng Hồ Chí Minh về chế độ công hữu tư liệu sản xuất chủ yếu trong xã hội xã hội chủ nghĩa.
Thứ ba về văn hóa, đạo đức và các quan hệ xã hội: Xã hội xã hội chủ nghĩa có trình độ phát
triển cao về văn hoá và đạo đức, bảo đảm sự công bằng, hợp lý trong các quan hệ xã hội
Văn hóa, đạo đức thể hiện ở tất cả các lĩnh vực của đời sống song trước hết là ở các quan hệ
xã hội. Sự phát triển cao về văn hóa và đạo đức của xã hội xã hội chủ nghĩa thể hiện: xã hội không
còn hiện tượng người bóc lột người; con người được tôn trọng, được bảo đảm đối xử công bằng,
bình đẳng và các dân tộc đoàn kết, gắn bó với nhau.
Hồ Chí Minh cho rằng: Chỉ có chủ nghĩa xã hội mới “chú ý xem xét mang lợi ích cá nhân đúng đắn và
bảo đảm cho nó được thỏa mãn”3; chỉ ở trong chế độ xã hội chủ nghĩa thì mỗi người mới có điều
kiện để cải thiện đời sống riêng của mình, phát huy tính
cách riêng và sở trường riêng của mình”
Chủ nghĩa xã hội là cơ sở, là tiền đề để tiến tới chế độ xã hội hòa bình, đoàn kết, ấm no, tự
do, hạnh phúc, bình đẳng, bác ái, việc làm cho mọi người và vì mọi người; không còn phân biệt chủng
tộc, không còn gì có thể ngăn cản nhưng người lao động hiểu nhau và thương yêu nhau.
Chủ nghĩa xã hội bảo đảm tính công bằng và hợp lý trong các quan hệ xã hội.
Đây là xã hội đem lại quyền bình đẳng trước pháp luật cho mọi công dân; mọi cộng đồng người đoàn
kết chặt chẽ trên cơ sở bình đẳng về quyền lợi và nghĩa vụ; ai cũng phải lao động và ai cũng có quyền
lao động3, ai cũng được hưởng thành quả lao động
của mình trên nguyên tắc làm nhiều thì hưởng nhiều, làm ít thì hưởng ít, không làm thì không hưởng,
tất nhiên là trừ những người chưa có khả năng lao động hoặc không còn khả năng lao động.
Thứ tư, về chủ thể xây dựng chủ nghĩa xã hội: Chủ nghĩa xã hội là công trình tập
thể của nhân dân dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản lOMoAR cPSD| 59994889
Từ xã hội chiếm hữu nô lệ đến xã hội tư bản chủ nghĩa, cuộc đấu tranh của người lao động luôn diễn
ra ngày càng quyết liệt nhằm thủ tiêu chế độ người bóc lột người.
Trong chế độ xã hội chủ nghĩa - chế độ của nhân dân, do nhân dân làm chủ lợi ích của cá nhân gắn
liền với lợi ích của chế độ xã hội nên chính nhân dân là chủ thể, là lực lượng quyết định tốc độ xây
dựng và sự vững mạnh của chủ nghĩa xã hội5. Trong sự nghiệp xây dựng này, Hồ Chí Minh khẳng
định “Cần có lãnh đạo của một đảng cách mạng chân chính của giai cấp công nhân, toàn tâm toàn ý
phục vụ nhân dân. Chỉ có sự lãnh đạo của một đảng biết vận dụng một cách sáng tạo chủ nghĩa Mac-
Lenin vào điều kiện cụ
thể của nước mình thì mới có thể đưa cách mạng giải phóng dân tộc và cách mạng xã hội chủ nghĩa đến thành công".
2. Tư tưởng Hồ Chí Minh về xây dựng chủ nghĩa xã hội ở Việt Nam
a. Mục tiêu chủ nghĩa xã hội ở Việt Nam
Mục tiêu về chế độ chính trị: Phải xây dựng được chế độ dân chủ. Chế độ dân chủ trong mục
tiêu của chủ nghĩa xã hội ở Việt Nam được Hồ Chí Minh khẳng định và giải thích: “Chế độ ta là chế
độ dân chủ. Tức là nhân dân làm chủ”1. “Nước ta là nước dân chủ, địa vị cao nhất là dân, vì dân là chủ”.
Khi kkẳng định “dân làm chủ” và “dân là chủ”, Hồ Chí Minh đã khẳng định quyền lợi và quyền
hạn, trách nhiệm và địa vị của nhân dân. Người chỉ rõ: Tất cả lợi ích đều vì dân, tất cả quyền hạn đều
của dân, công cuộc đổi mới là trách nhiệm của dân, sự nghiệp bảo vệ và xây dựng đất nước là công
việc của dân, các cấp chính quyền do dân cử ra, các tổ chức đoàn thể do dân tổ chức nên. Nói tóm
lại, quyền hành và lực lượng đều ở nơi dân.
Mục tiêu về kinh tế: Phải xây dựng được nền kinh tế phát triển cao gắn bó mật thiết với mục tiêu về chính trị.
Khái quát mục tiêu về kinh tế của chủ nghĩa xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam, Hồ
Chí Minh xác định: Đây phải là nền kinh tế phát triển cao “với công nghiệp và nông
nghiệp hiện đại, khoa học kỹ thuật tiên tiến"4, là “một nền kinh tế thuần nhất, dựa trên
chế độ sở hữu toàn dân và sở hữu tập thể”5. Mục tiêu này phải gắn bó chặt chẽ với mục tiêu về chính
trị vì “Chế độ kinh tế và xã hội của chúng ta nhằm thực hiện đầy đủ quyền dân chủ của nhân dân,
trên cơ sở kinh tế xã hội chủ nghĩa ngày càng phát triển”6. Theo lOMoAR cPSD| 59994889
Người, kinh tế quốc doanh lãnh dạo nền kinh tế quốc dân và kinh tế hợp tác xã là hình thức sở hữu
tập thể của nhân dân lao động nên Nhà nước phải đảm bảo ưu tiên cho kinh tế quốc doanh phát
triển và phải đặc biệt khuyến khích, hướng dẫn, giúp đỡ kinh tế hợp tác xã.
Mục tiêu về văn hoá: Phải xây dựng được nền văn hóa mang tính dân tộc, khoa học, đại chúng
và tiếp thu tinh hoa văn hóa của nhân loại.
Hồ Chí Minh cho rằng mối quan hệ giữa văn hóa với chính trị và kinh tế là mối
quan hệ biện chứng. Chế độ chính trị và kinh tế của xã hội là nền tảng và quyết định tính chất của
văn hóa; còn văn hóa góp phần thực hiện mục tiêu của chính trị và kinh tế.
Người đã từng nói: “Xã hội thế nào, văn nghệ thế ấy”1; “Muốn tiến lên chủ nghĩa xã hội phải phát
triển kinh tế và văn hóa. Vì sao không nói phát triển văn hóa và kinh tế. Tục ngữ ta có câu: Có thực
mới vực được đạo, vì thế kinh tế phải đi trước”.
Về vai trò của văn hóa, Người khẳng định: Trình độ văn hóa của nhân dân được nâng cao sẽ
góp phần phát triển dân chủ, góp phần xây dựng nước ta thành một nước hòa bình, thống nhất độc
lập, dân chủ và giàu mạnh3; nền văn hóa phát triển là điều kiện
cho nhân dân tiến bộ. Theo Người, “để phục vụ sự nghiệp cách mạng xã hội chủ nghĩa thì văn hóa
phải xã hội chủ nghĩa về nội dung và dân tộc về hình thức”, “Phải triệt để tẩy trừ mọi di tích thuộc
địa và ảnh hưởng nô dịch của văn hóa đế quốc. Đồng thời, phát triển những truyền thống tốt đẹp
của văn hóa dân tộc và hấp thu những cái mới của văn hóa tiến bộ thế giới, để xây dựng một nền văn
hóa Việt Nam có tính chất dân tộc, khoa học và đại chúng”.
Mục tiêu về quan hệ xã hội: Phải bảo đảm dân chủ, công bằng, văn minh.
Chế độ xã hội chủ nghĩa mà nhân dân ta xây dựng là chế độ “dân làm chủ” “dân là chủ” nên
theo Hồ Chí Minh, với tư cách làm chủ, là chủ của đất nước nhân dân phải làm tròn nhiệm vụ của
người chủ để xây dựng chủ nghĩa xã hội trong đó mọi người đều có quyền làm việc; có quyền nghỉ
ngơi; có quyền học tập; có quyền tự do thân thể; có quyền tự do ngôn luận, báo chí, hội họp, lập hội,
biểu tình, có quyền tự do tín ngưỡng, theo hoặc không theo một tôn giáo nào; có quyền bầu cử ứng
cử. Mọi công dân đều bình đẳng trước pháp luật. Nhà nước đảm bảo quyền tự do dân chủ cho công
dân, nhưng nghiêm cấm lợi dụng các quyền tự do dân chủ để xâm phạm đến lợi ích của Nhà nước, của nhân dân
Những tư tưởng trên biểu hiện xã hội chủ nghĩa mà nhân dân ta xây dựng là xã hội dân chủ,
công bằng, văn minh, tôn trọng con người, chú ý xem xét những lợi ích cá lOMoAR cPSD| 59994889
nhân đúng đắn và bảo đảm cho nó được thỏa mãn để mỗi người có điều kiện cải thiện đời sống riêng
của mình, phát huy tính cách riêng và sở trường riêng của mình trong sự hài hòa với đời sống chung,
lợi ích chung của tập thể.
b. Động lực của chủ nghĩa xã hội ở Việt Nam
Để đạt được những mục tiêu của chủ nghĩa xã hội, Hồ Chí Minh cho rằng, phải nhận thức, vận
dụng và phát huy tối ưu các động lực. Trong tư tưởng của Người, hệ thống động lực thúc đẩy tiến
trình cách mạng xã hội chủ nghĩa rất phong phú, bao hàm
những động lực cả trong quá khứ, hiện tại và tương lai; cả về vật chất và tinh thần, nội lực và ngoại
lực, v.v. ở tất cả các lĩnh vực như kinh tế, chính trị, văn hóa, khoa học, giáo dục, v.v. Tất cả các động
lực đều rất quan trọng và có mối quan hệ biện chứng với nhau nhưng giữ vai trò quyết định là nội
lực dân tộc, là nhân dân nên để thúc đẩy tiến trình cách mạng xã hội chủ nghĩa phải đảm bảo lợi ích
của dân, dân chủ của dân, sức mạnh
đoàn kết toàn dân. Trong tư tưởng Hồ Chí Minh, đây là những động lực hàng đầu của chủ nghĩa xã hội.
Về lợi ích của dân, Hồ Chí Minh quan tâm đến lợi ích của cả cộng đồng người và lợi ích của
những con người cụ thể vì Người cho rằng đây là một trong những điểm khác nhau cơ bản giữa chủ
nghĩa xã hội với những chế độ xã hội trước nó. Người nhận
thấy trong xã hội xã hội chủ nghĩa mỗi người giữ một vị trí nhất định, đóng góp một
phần công lao nhất định vì nhân dân lao động đã thoát khỏi bần cùng, có công ăn việc làm, có cuộc
sống ấm no, hạnh phúc, mỗi người có điều kiện cải thiện đời sống riêng của mình, phát huy tính cách
và sở thích riêng của mình2 , nên ngay từ những ngày đầu xây dựng chế độ xã hội mới. Người đã dạy:
“việc gì có lợi cho dân phải hết sức làm, việc gì có hại cho dân phải hết sức tránh”, “phải đặt quyền
lợi của dân lên trên hết" .
Về dân chủ theo Hồ Chí Minh, dân chủ trong chủ nghĩa xã hội là dân chủ của nhân dân, là quý
báu nhất của nhân dân. Có dân chủ lợi ích mới vì dân; có dân chủ quyền hành và lực lượng mới ở nơi
dân, công việc đổi mới và xây dựng mới là công việc của dân, là trách nhiệm của dân. Với tư cách là
những động lực thúc đẩy tiến trình cách mạng xã hội chủ nghĩa, lợi ích của dân và dân chủ của dân
không thể tách rời nhau.
Về sức mạnh đoàn kết toàn dân, Hồ Chí Minh cho rằng đây là lực lượng mạnh lOMoAR cPSD| 59994889
nhất trong tất cả các lực lượng và chủ nghĩa xã hội chỉ có thể xây dựng được với sự giác ngộ đầy đủ
của nhân dân về quyền lợi và quyền hạn, trách nhiệm và địa vị dân chủ của mình; với sự lao động
sáng tạo của hàng chục triệu quần chúng nhân dân3. Chính vì vậy, ngay trong buổi ra mắt Đảng Lao
động Việt Nam ngày 3-3-1951 , Hồ Chí Minh đã chỉ rõ: “Mục đích của Đảng Lao động Việt Nam có thể
gồm trong 8 chữ là: Đoàn kết toàn
dân, phụng sự Tổ quốc”.
Trong tư tưởng Hồ Chí Minh, lợi ích của dân, dân chủ của dân, đoàn kết toàn dân gắn bó hữu
cơ với nhau, là cơ sở, là tiền đề của nhau, tạo nên những động lực mạnh mẽ nhất trong hệ thống
những động lực của chủ nghĩa xã hội. Song, những yếu tố trên chỉ có thể phát huy được sức mạnh
của mình thông qua hoạt động của những cộng đồng người và những con người Việt Nam cụ thể.
Về hoạt động của những tổ chức, trước hết là Đảng Cộng sản, Nhà nước và các tổ chức chính
trị-xã hội khác, trong đó sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản giữ vai trò quyết định. Theo Hồ Chí Minh,
Đảng như người cầm lái, người cầm lái có vững thì thuyền mới chạy5. Dưới sự lãnh đạo của Đảng,
Nhà nước là tổ chức đại diện cho ý chí và quyền lực của nhân dân, thực hiện chức năng quản lý xã
hội để biến đường lối, chủ trương của
Đảng thành hiện thực6. Các tổ chức chính trị-xã hội với tư cách là các tổ chức quần chúng tuy có
những nội dung và phương thức hoạt động khác nhau nhưng đều nhất quán về chính trị và tư tưởng
dưới sự lãnh đạo của Đảng, quản lý của Nhà nước; hoạt động vì lợi ích của các thành viên của mình
trong sự thống nhất với lợi ích của dân tộc. Với những cộng đồng này, Người cũng luôn nhắc nhở
phải không ngừng nêu cao cảnh giác, phải chống cả kẻ địch bên ngoài tìm cách phá hoại thành quả của cách mạng và phải
chống cả kẻ địch bên trong là chủ nghĩa cá nhân; chống tư tưởng “làm quan cách mạng”1.
Về con người Việt Nam, Hồ Chí Minh khẳng định: “Muốn xây dựng chủ nghĩa xã hội, trước
hết cần có những con người xã hội chủ nghĩa”2. Đấy là những con người của chủ nghĩa xã hội, có tư
tưởng và tác phong xã hội chủ nghĩa3. Trong bài nói chuyện
tại Hội nghị bồi dưỡng cán bộ lãnh đạo các cấp toàn miền Bắc do Ban Bí thư Trung
ương Đảng triệu tập từ ngày 13 tháng 3 đến ngày 21 tháng 3 năm 1961, Hồ Chí Minh
giải thích rất chi tiết, cụ thể về tư tưởng, tác phong xã hội chủ nghĩa; cuối cùng Người khái quát:
Những tư tưởng và tác phong mới mà mỗi người cần bồi dưỡng cho mình là:
Có ý thức làm chủ nhà nước, có tinh thần tập thể xã hội chủ nghĩa và tư tưởng “mình vì mọi
người, mọi người vì mình”; có quan điểm “tất cả phục vụ sản xuất”; có ý thức cần kiệm xây dựng lOMoAR cPSD| 59994889
nước nhà; có tinh thần tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc lên chủ nghĩa xã hội và phải chống lại
những tư tưởng, tác phong xấu là: Chủ nghĩa cá nhân; quan liêu, mệnh lệnh; tham ô, lãng phí; bảo thủ, rụt rè.
Như vậy, cùng với việc xác định và định hướng phát huy sức mạnh những động
lực của chủ nghĩa xã hội, đối với các cộng đồng người và với những con người Việt
Nam cụ thể, Hồ Chí Minh luôn nhắc nhở phải ngăn chặn, loại trừ những lực cản của những động lực
này. Nhìn chung, trong cách mạng xã hội chủ nghĩa, quan điểm “xây”
đi đối với “chống” cũng là một trong những quan điểm, xuyên suốt tư tưởng Hồ Chí
Minh, là một trong những nét đặc sắc của tư tưởng Hồ Chí Minh.
3. Tư tưởng Hồ Chí Minh về thời kỳ quá độ lên chủ nghĩa xã hội ở Việt Nam
a. Tính chất, đặc điểm và nhiệm vụ của thời kỳ quá độ
Tính chất của thời kỳ quá độ: Đây là thời kỳ cải biến sâu sắc nhất nhưng phức tạp, lâu dài, khó khăn, gian khổ.
Theo Hồ Chí Minh, thời kỳ quá độ lên chủ nghĩa xã hội ở Việt Nam là thời kỳ cải biến xã hội cũ
thành xã hội mới - một xã hội hoàn toàn chưa từng có trong lịch sử dân tộc ta. Thời kỳ dân tộc ta
phải thay đổi triệt để những nếp sống, thói quen, ý nghĩ và thành kiến có gốc rễ sâu xa hàng ngàn
năm; phải xóa bỏ giai cấp bóc lột; phải biến một nước dốt nát cực khổ thành một nước văn hóa cao
và đời sống tươi vui hạnh phúc trong điều kiện nước ta Là một nước nông nghiệp lạc hậu, mới thoát
khỏi ách thực dân phong kiến nên nó là công cuộc biến đổi sâu sắc nhất, khó khăn nhất, thậm chí còn
khó khăn, phức tạp hơn cả việc đánh giặc1, vì vậy, tiến lên chủ nghĩa xã hội không thể một sớm một
chiều, không thể làm mau được mà phải làm dần dần2.
Đặc điểm của thời kỳ quá độ: Đặc điểm lớn nhất của thời kỳ quà độ ở Việt Nam
là từ một nước nông nghiệp lạc hậu tiến thẳng lên chủ nghĩa xã hội, không trải qua giai đoạn phát
triển tư bản chủ nghĩa.
Bước vào thời kỳ quá độ, Việt Nam cũng có những đặc điểm giống như đặc điểm của các nước
khác khi bước vào thời này như sự tồn tại đan xen giữa các yếu tố của xã hội cũ bên cạnh những yếu
tố của xã hội mới trên tất cả các lĩnh vực của đời sống; là giai đoạn đầu. Khi các yếu tố của xã hội cũ