Cuộc thi viết Trường học hạnh phúc năm 2024

Một trong những kỷ niệm đáng nhớ nhất trong cuộc đời học sinh của tôi là về một người bạn đã giúp tôi vượt qua những khó khăn trong học tập và giúp tôi tiến bộ hơn. Tài liệu được sưu tầm và soạn thảo dưới dạng file PDF để gửi tới các bạn cùng tham khảo, ôn tập đầy đủ kiến thức, chuẩn bị cho các buổi học thật tốt. Mời bạn đọc đón xem!

Môn:

Tài liệu Tổng hợp 1.3 K tài liệu

Trường:

Tài liệu khác 1.4 K tài liệu

Thông tin:
7 trang 3 tuần trước

Bình luận

Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để gửi bình luận.

Cuộc thi viết Trường học hạnh phúc năm 2024

Một trong những kỷ niệm đáng nhớ nhất trong cuộc đời học sinh của tôi là về một người bạn đã giúp tôi vượt qua những khó khăn trong học tập và giúp tôi tiến bộ hơn. Tài liệu được sưu tầm và soạn thảo dưới dạng file PDF để gửi tới các bạn cùng tham khảo, ôn tập đầy đủ kiến thức, chuẩn bị cho các buổi học thật tốt. Mời bạn đọc đón xem!

18 9 lượt tải Tải xuống
Bài dự thi Trường học hạnh phúc - Mẫu 1
Trong cuộc đời học sinh, lẽ những kỷ niệm về tình bạn mái trường những
ức khó quên nhất. Với tôi, mối quan hệ bạn tại ngôi trường mình đang học không
chỉ mang lại niềm hạnh phúc còn những bài học sâu sắc về cuộc sống.
Một trong những kỷ niệm đáng nhớ nhất trong cuộc đời học sinh của tôi về một
người bạn đã giúp tôi vượt qua những khó khăn trong học tập giúp tôi tiến bộ
hơn. Câu chuyện bắt đầu vào năm lớp 10, khi tôi gặp khá nhiều khó khăn với môn
Toán môn học tôi luôn cảm thấy mình không khả năng theo kịp. Điểm số
của tôi liên tục mức trung bình, điều đó khiến tôi càng thêm lo lắng tự ti.
Thời gian đó, tôi may mắn được ngồi cạnh Độ, một người bạn học rất giỏi môn
Toán. Độ người luôn đạt điểm cao trong các kỳ kiểm tra dường như không bao
giờ gặp khó khăn trong việc giải quyết những bài toán hóc búa. Tôi ngưỡng mộ Độ
nhưng cũng không dám nhờ bạn giúp đỡ nghĩ rằng mình không thể theo kịp cậu
ấy.
Một ngày nọ, sau khi nhận kết quả của một bài kiểm tra Toán không tốt, tôi cảm thấy
chán nản mất tự tin. Thấy tôi buồn, Độ đã đến bên hỏi tôi muốn cậu ấy giúp
học Toán không. Tôi ngạc nhiên nhưng cũng đồng ý không còn lựa chọn nào
khác. Độ nói rằng cậu ấy sẽ giúp tôi từng bước một, bắt đầu từ những kiến thức
bản nhất tôi còn yếu.
Từ đó, Độ đã dành thời gian sau giờ học mỗi ngày để giải thích cho tôi những bài
tập khó hiểu, giúp tôi làm quen với các phương pháp giải toán khác nhau rèn
luyện duy logic. Bạn ấy kiên nhẫn lắng nghe những thắc mắc của tôi giải thích
rất cặn kẽ, không bao giờ tỏ ra khó chịu hay vội tôi học chậm hơn. Dần dần,
tôi bắt đầu hiểu hơn về cách giải quyết vấn đề cảm thấy tự tin hơn với môn Toán.
Điều quan trọng nhất Độ đã giúp tôi không chỉ những công thức hay phương
pháp giải toán, tinh thần không bỏ cuộc tin vào khả năng của bản thân. Độ
luôn động viên tôi rằng, "Không ai giỏi ngay từ đầu, quan trọng mình kiên trì
không ngừng cố gắng."
Nhờ sự giúp đỡ của Độ, tôi đã tiến bộ đáng kể trong môn Toán kết quả thi cuối kỳ
của tôi cũng tốt hơn rất nhiều so với trước. Điều tôi nhận được không chỉ điểm
số cải thiện còn niềm tin vào khả năng của mình sự cảm kích đối với một
người bạn đã luôn đồng hành trong thời gian khó khăn.
Kỷ niệm này dạy tôi một bài học quý giá về tình bạn sự hỗ trợ. Đôi khi, chúng ta
cần người bên cạnh, sẵn sàng đưa tay giúp đỡ khi ta gặp khó khăn. Sự tiến bộ
không chỉ đến từ nỗ lực nhân còn từ sự giúp đỡ của những người bạn xung
quanh. Tôi sẽ mãi biết ơn Độ đã giúp tôi không chỉ vượt qua khó khăn trong học
tập còn dạy tôi một bài học quan trọng về tinh thần kiên trì lòng tin vào bản
thân.
Bài dự thi Trường học hạnh phúc - Mẫu 2
Trong cuộc đời mỗi con người, thầy không chỉ người truyền dạy tri thức,
còn những người thắp sáng ước chắp cánh cho những tâm hồn còn nhiều
khó khăn. Tôi đã từng chứng kiến một câu chuyện cảm động về giáo của mình
người đã giúp một bạn học sinh nghèo vượt qua hoàn cảnh khó khăn để động
lực chạm đến ước mơ.
Bạn Trung trong lớp tôi một học sinh hoàn cảnh khó khăn. Gia đình Trung sống
vùng quê xa xôi, thu nhập chủ yếu dựa vào việc làm thuê nông nghiệp. Trung
phải đi học trong điều kiện thiếu thốn về cả vật chất lẫn tinh thần, nhưng cậu ấy luôn
tỏ ra chăm chỉ, cần khát vọng vươn lên. gia đình gặp nhiều khó khăn,
Trung chưa bao giờ bỏ cuộc, vẫn miệt mài với sách vở luôn đạt thành tích tốt
trong lớp.
Tuy nhiên, bước vào năm lớp 12 năm học quan trọng để chuẩn bị cho kỳ thi đại
học, Trung bắt đầu dấu hiệu chùn bước. Khó khăn gia đình ngày càng đè nặng
lên vai, Trung lo lắng không thể tiếp tục học lên cao. Những ngày ấy, cậu ấy trở
nên ít nói hơn, không còn hào hứng chia sẻ ước làm bác của mình như trước
nữa. lần, Trung tâm sự rằng, rất muốn tiếp tục học, nhưng cậu ấy không chắc
liệu gia đình đủ khả năng để lo cho việc học đại học hay không.
Nhận thấy sự thay đổi này, Mai Khanh giáo viên chủ nhiệm của chúng tôi đã
chủ động đến bên Trung. không chỉ quan tâm đến tình hình học tập còn tìm
hiểu sâu hơn về hoàn cảnh gia đình của cậu ấy. luôn động viên Trung bằng
những lời khích lệ chân thành. nói rằng, "Khó khăn chỉ một phần của cuộc
sống, nhưng nếu em đủ nghị lực quyết tâm, không điều thể ngăn cản em
chạm đến ước của mình."
Mai Khanh còn giúp Trung tìm kiếm các học bổng hỗ trợ học sinh hoàn cảnh
khó khăn giới thiệu Trung với những tổ chức từ thiện giúp đỡ các em học sinh
nghèo vượt khó. dành thời gian ngoài giờ học để kèm cặp thêm cho Trung, giúp
cậu ấy chuẩn bị tốt nhất cho kỳ thi đại học. Nhờ sự quan tâm hỗ trợ tận tình của
cô, Trung dần lấy lại tinh thần tiếp tục theo đuổi ước mơ.
Khi kỳ thi đại học đến gần, Mai Khanh không chỉ người thầy truyền đạt kiến
thức, còn người bạn, người chị lớn luôn đồng hành động viên Trung nói
riêng tất cả chúng tôi nói chung. Những lời khuyên chân thành, những hành động
nhỏ nhưng đầy ý nghĩa của đã giúp Trung vượt qua sự tự ti lo lắng về tương
lai.
Kỷ niệm này không chỉ câu chuyện về một bạn học sinh nghèo vượt khó còn
minh chứng cho sức mạnh của tình thầy trò. Mai Khanh không chỉ người
thắp lên ngọn lửa tri thức, còn người đã truyền cảm hứng động lực cho
Trung chạm đến ước của mình. Nhờ cô, Trung hiểu rằng, hoàn cảnh khó
khăn đến đâu, chỉ cần niềm tin sự quyết tâm, ước sẽ trở thành hiện thực.
Bài dự thi Trường học hạnh phúc - Mẫu 3
Trong cuộc sống, ai cũng từng những lúc cảm thấy tự ti về bản thân, với tôi,
khoảng thời gian mặc cảm về ngoại hình một trong những giai đoạn khó khăn
nhất. Tôi từng cảm thấy mình không đủ đẹp, không đủ nổi bật để hoà nhập cùng bạn
bè. Những lời trêu đùa, ý, cũng khiến tôi thu mình lại, tránh các hoạt động
tập thể sống trong sự tự ti. Tuy nhiên, nhờ Yến– một người bạn thân thiết, tôi
đã tìm lại được sự tự tin học cách yêu thương bản thân mình. Chính tình bạn ấy
đã giúp tôi hiểu rằng vẻ đẹp không nằm ngoại hình cách chúng ta nhìn nhận
giá trị của chính mình.
Khi còn học sinh, tôi từng một khoảng thời gian tự ti mặc cảm về ngoại hình
của mình. Tôi không giống những bạn nữ xung quanh dáng người không thon
gọn, nước da sậm màu gương mặt không nổi bật. Điều này khiến tôi dần
thu mình lại, ngại giao tiếp thậm chí tránh tham gia các hoạt động tập thể
trường. Những lời trêu chọc tình từ bạn bè, không ý ác ý, càng khiến tôi
cảm thấy tự ti nghĩ rằng mình không đủ đẹp để hoà nhập cùng mọi người.
Giữa những ngày tháng ấy, Thu Yến người bạn thân từ những năm tiểu học đã
trở thành điểm tựa giúp tôi vượt qua sự tự ti về ngoại hình. Yến một gái vui vẻ,
hòa đồng được mọi người yêu mến. Điều khiến tôi luôn khâm phục Yến sự tự
tin lạc quan của bạn ấy, bất kể ngoại hình của mình thế nào.
Một lần, sau giờ học thể dục, tôi tình cờ nghe thấy một nhóm người bàn tán về ngoại
hình của mình. Những lời chê bai nhẹ nhàng nhưng vẫn khiến tôi đau lòng. Tôi
lặng lẽ thu dọn đồ ngồi góc lớp, không muốn ai nhìn thấy sự buồn của mình.
Yến đến gần, ngồi bên cạnh hỏi chuyện. Khi tôi kể ra những điều khiến mình
buồn, Yến lắng nghe rất chăm chú rồi nhẹ nhàng nói: “Cậu không cần phải lo
lắng về những người khác nghĩ về ngoại hình của mình. Điều quan trọng cậu tự
tin biết mình giá trị.”
Câu nói ấy nghe vẻ đơn giản, nhưng từ Yến, sức mạnh an ủi cùng lớn.
Yến còn kể về những lần bạn ấy cũng từng bị chê bai, cách bạn đã vượt qua sự
tự ti bằng cách tập trung vào những điều mình yêu thích, phát triển bản thân
không để những lời nhận xét tình đánh giá con người mình. “Mình đẹp theo cách
của mình” Yến nói với tôi đầy tự tin.
Sau cuộc trò chuyện ấy, Yến luôn bên cạnh, động viên tôi tham gia nhiều hoạt
động tập thể hơn. Dần dần, tôi học cách chấp nhận yêu thương bản thân mình
nhiều hơn. Tôi bắt đầu chăm sóc sức khỏe thay lo lắng về số cân nặng, tham gia
các câu lạc bộ thử thách mình với những hoạt động mới. Nhờ sự khích lệ
đồng hành của Yến, tôi nhận ra rằng vẻ đẹp không chỉ nằm ngoại hình, còn
sự tự tin cách chúng ta đối xử với bản thân.
Kỷ niệm này đã để lại trong tôi một bài học quý giá: sự tự ti chỉ một rào cản nếu
chúng ta cho phép ngăn mình tiến lên. Nhờ Yến, tôi đã học được cách yêu bản
thân tin rằng mỗi người đều vẻ đẹp riêng, không phụ thuộc vào bất kỳ chuẩn
mực nào. Điều quan trọng nhất chúng ta tự tin, hạnh phúc với chính mình
không ngừng phát triển. Yến không chỉ người bạn đã giúp tôi vượt qua mặc cảm
về ngoại hình, còn người đã dạy tôi bài học về giá trị của sự tự tin lòng tự
trọng.
Bài dự thi Trường học hạnh phúc - Mẫu 4
Kỷ niệm về thầy luôn những mảnh ghép đẹp đẽ trong bức tranh tuổi học trò.
Đó những phút giây lắng đọng bên bảng đen, phấn trắng, ánh mắt hiền hòa
sự kiên nhẫn của thầy qua từng bài giảng. Nhưng lẽ, điều khiến những kỷ
niệm ấy trở nên sâu sắc hơn cả không chỉ kiến thức thầy truyền đạt, còn
tình cảm, sự quan tâm những lời động viên từ đáy lòng của họ. Trong hành trình
ấy, tôi luôn nhớ về Lan người đã để lại trong tôi một kỷ niệm không bao giờ
phai mờ.
Lan dạy Văn, tôi vẫn còn nhớ như in những giờ học của luôn ngập tràn
cảm xúc. không chỉ giảng bài, còn kể cho chúng tôi nghe những câu chuyện
đời, những triết sống nhẹ nhàng nhưng thấm thía. Thế nhưng, kỷ niệm đáng nhớ
nhất với không nằm trong những giờ học, vào một buổi chiều cuối tháng
năm, khi lớp chúng tôi chuẩn bị bước vào kỳ thi tốt nghiệp lớp 9 kỳ thi quan trọng
đánh dấu cột mốc đầu đời của mỗi học sinh.
Hôm ấy, Lan gọi chúng tôi lại sau giờ học, không phải để giảng dạy thêm bất
cứ bài vở nào, để tâm sự. bảo rằng muốn chia sẻ những điều chân thành
nhất trước khi chúng tôi bước vào kỳ thi. Không khí lớp học bỗng chùng xuống, lặng
lẽ nhưng ấm áp. bắt đầu nói về những áp lực chúng tôi đang mang trên vai,
về nỗi lo sợ của tuổi trẻ trước những bước ngoặt quan trọng trong đời. Giọng
không cao, nhưng từng lời, từng chữ như len lỏi vào lòng chúng tôi, khiến ai cũng
xúc động.
Rồi nhìn từng người một, hỏi thăm từng học sinh. Đến lượt tôi, dừng lại một
chút, nhìn tôi với đôi mắt trìu mến: "Cô biết em lo lắng. cũng biết em luôn tự đặt
cho mình áp lực phải làm tốt, phải đạt kết quả cao. Nhưng em biết không, kết quả
chỉ một phần. muốn em hiểu rằng, điều quan trọng nhất em đã nỗ lực, đã
dám đối diện với chính mình, với nỗi sợ hãi vượt qua nó. Thành công không phải
điểm số, sự trưởng thành từ những thử thách."
Những lời ấy của không phải những lời giáo điều, lời của một người
thầy, một người mẹ, xuất phát từ trái tim chân thành. Tôi đã từng rất sợ hãi, sợ mình
không đủ giỏi, không đủ tốt để đáp lại kỳ vọng của gia đình chính bản thân.
Nhưng sau buổi nói chuyện ấy, tôi cảm thấy như một gánh nặng lớn trong lòng được
giải tỏa. đã cho tôi hiểu rằng, đôi khi sự trưởng thành không đến từ những thành
tích nổi bật, từ chính quá trình chúng ta vượt qua những khó khăn, những nỗi sợ
hình của bản thân.
Kỳ thi hôm ấy, tôi không còn cảm thấy áp lực như trước. Tôi bước vào phòng thi với
tâm trạng thoải mái tự tin hơn rất nhiều. Kết quả đạt được khá tốt, nhưng điều tôi
trân trọng nhất vẫn bài học về sự nỗ lực lòng tự tin Lan đã dạy cho tôi.
không chỉ một người thầy, còn một người dẫn đường, giúp tôi hiểu giá
trị thực sự của sự cố gắng.
Bây giờ, đã rời xa ngôi trường cũ, nhưng mỗi khi nhớ về cô, tôi lại thấy lòng mình
ấm áp lạ thường. Kỷ niệm ấy mãi mãi khắc sâu trong tôi, như một minh chứng cho
tình yêu thương điều kiện của thầy dành cho học trò. Những lời nói đầy yêu
thương của Lan năm ấy không chỉ nguồn động lực trong kỳ thi, còn hành
trang quý giá theo tôi suốt cuộc đời.
| 1/7

Preview text:

Bài dự thi Trường học hạnh phúc - Mẫu 1
Trong cuộc đời học sinh, có lẽ những kỷ niệm về tình bạn và mái trường là những ký
ức khó quên nhất. Với tôi, mối quan hệ bạn bè tại ngôi trường mình đang học không
chỉ mang lại niềm hạnh phúc mà còn là những bài học sâu sắc về cuộc sống.
Một trong những kỷ niệm đáng nhớ nhất trong cuộc đời học sinh của tôi là về một
người bạn đã giúp tôi vượt qua những khó khăn trong học tập và giúp tôi tiến bộ
hơn. Câu chuyện bắt đầu vào năm lớp 10, khi tôi gặp khá nhiều khó khăn với môn
Toán – môn học mà tôi luôn cảm thấy mình không có khả năng theo kịp. Điểm số
của tôi liên tục ở mức trung bình, và điều đó khiến tôi càng thêm lo lắng và tự ti.
Thời gian đó, tôi may mắn được ngồi cạnh Độ, một người bạn học rất giỏi môn
Toán. Độ là người luôn đạt điểm cao trong các kỳ kiểm tra và dường như không bao
giờ gặp khó khăn trong việc giải quyết những bài toán hóc búa. Tôi ngưỡng mộ Độ
nhưng cũng không dám nhờ bạn giúp đỡ vì nghĩ rằng mình không thể theo kịp cậu ấy.
Một ngày nọ, sau khi nhận kết quả của một bài kiểm tra Toán không tốt, tôi cảm thấy
chán nản và mất tự tin. Thấy tôi buồn, Độ đã đến bên và hỏi tôi có muốn cậu ấy giúp
học Toán không. Tôi ngạc nhiên nhưng cũng đồng ý vì không còn lựa chọn nào
khác. Độ nói rằng cậu ấy sẽ giúp tôi từng bước một, bắt đầu từ những kiến thức cơ
bản nhất mà tôi còn yếu.
Từ đó, Độ đã dành thời gian sau giờ học mỗi ngày để giải thích cho tôi những bài
tập khó hiểu, giúp tôi làm quen với các phương pháp giải toán khác nhau và rèn
luyện tư duy logic. Bạn ấy kiên nhẫn lắng nghe những thắc mắc của tôi và giải thích
rất cặn kẽ, không bao giờ tỏ ra khó chịu hay vội vã dù tôi học chậm hơn. Dần dần,
tôi bắt đầu hiểu hơn về cách giải quyết vấn đề và cảm thấy tự tin hơn với môn Toán.
Điều quan trọng nhất mà Độ đã giúp tôi không chỉ là những công thức hay phương
pháp giải toán, mà là tinh thần không bỏ cuộc và tin vào khả năng của bản thân. Độ
luôn động viên tôi rằng, "Không ai giỏi ngay từ đầu, quan trọng là mình kiên trì và không ngừng cố gắng."
Nhờ sự giúp đỡ của Độ, tôi đã tiến bộ đáng kể trong môn Toán và kết quả thi cuối kỳ
của tôi cũng tốt hơn rất nhiều so với trước. Điều mà tôi nhận được không chỉ là điểm
số cải thiện mà còn là niềm tin vào khả năng của mình và sự cảm kích đối với một
người bạn đã luôn đồng hành trong thời gian khó khăn.
Kỷ niệm này dạy tôi một bài học quý giá về tình bạn và sự hỗ trợ. Đôi khi, chúng ta
cần có người bên cạnh, sẵn sàng đưa tay giúp đỡ khi ta gặp khó khăn. Sự tiến bộ
không chỉ đến từ nỗ lực cá nhân mà còn từ sự giúp đỡ của những người bạn xung
quanh. Tôi sẽ mãi biết ơn Độ vì đã giúp tôi không chỉ vượt qua khó khăn trong học
tập mà còn dạy tôi một bài học quan trọng về tinh thần kiên trì và lòng tin vào bản thân.
Bài dự thi Trường học hạnh phúc - Mẫu 2
Trong cuộc đời mỗi con người, thầy cô không chỉ là người truyền dạy tri thức, mà
còn là những người thắp sáng ước mơ và chắp cánh cho những tâm hồn còn nhiều
khó khăn. Tôi đã từng chứng kiến một câu chuyện cảm động về cô giáo của mình –
người đã giúp một bạn học sinh nghèo vượt qua hoàn cảnh khó khăn để có động
lực chạm đến ước mơ.
Bạn Trung trong lớp tôi là một học sinh có hoàn cảnh khó khăn. Gia đình Trung sống
ở vùng quê xa xôi, thu nhập chủ yếu dựa vào việc làm thuê và nông nghiệp. Trung
phải đi học trong điều kiện thiếu thốn về cả vật chất lẫn tinh thần, nhưng cậu ấy luôn
tỏ ra chăm chỉ, cần cù và có khát vọng vươn lên. Dù gia đình gặp nhiều khó khăn,
Trung chưa bao giờ bỏ cuộc, vẫn miệt mài với sách vở và luôn đạt thành tích tốt trong lớp.
Tuy nhiên, bước vào năm lớp 12 – năm học quan trọng để chuẩn bị cho kỳ thi đại
học, Trung bắt đầu có dấu hiệu chùn bước. Khó khăn gia đình ngày càng đè nặng
lên vai, và Trung lo lắng không thể tiếp tục học lên cao. Những ngày ấy, cậu ấy trở
nên ít nói hơn, không còn hào hứng chia sẻ ước mơ làm bác sĩ của mình như trước
nữa. Có lần, Trung tâm sự rằng, dù rất muốn tiếp tục học, nhưng cậu ấy không chắc
liệu gia đình có đủ khả năng để lo cho việc học đại học hay không.
Nhận thấy sự thay đổi này, cô Mai Khanh – giáo viên chủ nhiệm của chúng tôi – đã
chủ động đến bên Trung. Cô không chỉ quan tâm đến tình hình học tập mà còn tìm
hiểu sâu hơn về hoàn cảnh gia đình của cậu ấy. Cô luôn động viên Trung bằng
những lời khích lệ chân thành. Cô nói rằng, "Khó khăn chỉ là một phần của cuộc
sống, nhưng nếu em có đủ nghị lực và quyết tâm, không điều gì có thể ngăn cản em
chạm đến ước mơ của mình."
Cô Mai Khanh còn giúp Trung tìm kiếm các học bổng hỗ trợ học sinh có hoàn cảnh
khó khăn và giới thiệu Trung với những tổ chức từ thiện giúp đỡ các em học sinh
nghèo vượt khó. Cô dành thời gian ngoài giờ học để kèm cặp thêm cho Trung, giúp
cậu ấy chuẩn bị tốt nhất cho kỳ thi đại học. Nhờ sự quan tâm và hỗ trợ tận tình của
cô, Trung dần lấy lại tinh thần và tiếp tục theo đuổi ước mơ.
Khi kỳ thi đại học đến gần, cô Mai Khanh không chỉ là người thầy truyền đạt kiến
thức, mà còn là người bạn, người chị lớn luôn đồng hành và động viên Trung nói
riêng và tất cả chúng tôi nói chung. Những lời khuyên chân thành, những hành động
nhỏ nhưng đầy ý nghĩa của cô đã giúp Trung vượt qua sự tự ti và lo lắng về tương lai.
Kỷ niệm này không chỉ là câu chuyện về một bạn học sinh nghèo vượt khó mà còn
là minh chứng cho sức mạnh của tình thầy trò. Cô Mai Khanh không chỉ là người
thắp lên ngọn lửa tri thức, mà còn là người đã truyền cảm hứng và động lực cho
Trung chạm đến ước mơ của mình. Nhờ cô, Trung hiểu rằng, dù hoàn cảnh có khó
khăn đến đâu, chỉ cần có niềm tin và sự quyết tâm, ước mơ sẽ trở thành hiện thực.
Bài dự thi Trường học hạnh phúc - Mẫu 3
Trong cuộc sống, ai cũng từng có những lúc cảm thấy tự ti về bản thân, và với tôi,
khoảng thời gian mặc cảm về ngoại hình là một trong những giai đoạn khó khăn
nhất. Tôi từng cảm thấy mình không đủ đẹp, không đủ nổi bật để hoà nhập cùng bạn
bè. Những lời trêu đùa, dù vô ý, cũng khiến tôi thu mình lại, né tránh các hoạt động
tập thể và sống trong sự tự ti. Tuy nhiên, nhờ có Yến– một người bạn thân thiết, tôi
đã tìm lại được sự tự tin và học cách yêu thương bản thân mình. Chính tình bạn ấy
đã giúp tôi hiểu rằng vẻ đẹp không nằm ở ngoại hình mà ở cách chúng ta nhìn nhận giá trị của chính mình.
Khi còn là học sinh, tôi từng có một khoảng thời gian tự ti và mặc cảm về ngoại hình
của mình. Tôi không giống những bạn nữ xung quanh – dáng người không thon
gọn, nước da sậm màu và gương mặt không có gì nổi bật. Điều này khiến tôi dần
thu mình lại, ngại giao tiếp và thậm chí tránh tham gia các hoạt động tập thể ở
trường. Những lời trêu chọc vô tình từ bạn bè, dù không có ý ác ý, càng khiến tôi
cảm thấy tự ti và nghĩ rằng mình không đủ đẹp để hoà nhập cùng mọi người.
Giữa những ngày tháng ấy, Thu Yến – người bạn thân từ những năm tiểu học – đã
trở thành điểm tựa giúp tôi vượt qua sự tự ti về ngoại hình. Yến là một cô gái vui vẻ,
hòa đồng và được mọi người yêu mến. Điều khiến tôi luôn khâm phục Yến là sự tự
tin và lạc quan của bạn ấy, bất kể ngoại hình của mình thế nào.
Một lần, sau giờ học thể dục, tôi tình cờ nghe thấy một nhóm người bàn tán về ngoại
hình của mình. Những lời chê bai dù nhẹ nhàng nhưng vẫn khiến tôi đau lòng. Tôi
lặng lẽ thu dọn đồ và ngồi ở góc lớp, không muốn ai nhìn thấy sự buồn bã của mình.
Yến đến gần, ngồi bên cạnh và hỏi chuyện. Khi tôi kể ra những điều khiến mình
buồn, Yến lắng nghe rất chăm chú và rồi nhẹ nhàng nói: “Cậu không cần phải lo
lắng về những gì người khác nghĩ về ngoại hình của mình. Điều quan trọng là cậu tự
tin và biết mình có giá trị.”
Câu nói ấy nghe có vẻ đơn giản, nhưng từ Yến, nó có sức mạnh an ủi vô cùng lớn.
Yến còn kể về những lần bạn ấy cũng từng bị chê bai, và cách bạn đã vượt qua sự
tự ti bằng cách tập trung vào những điều mình yêu thích, phát triển bản thân và
không để những lời nhận xét vô tình đánh giá con người mình. “Mình đẹp theo cách
của mình” – Yến nói với tôi đầy tự tin.
Sau cuộc trò chuyện ấy, Yến luôn ở bên cạnh, động viên tôi tham gia nhiều hoạt
động tập thể hơn. Dần dần, tôi học cách chấp nhận và yêu thương bản thân mình
nhiều hơn. Tôi bắt đầu chăm sóc sức khỏe thay vì lo lắng về số cân nặng, tham gia
các câu lạc bộ và thử thách mình với những hoạt động mới. Nhờ sự khích lệ và
đồng hành của Yến, tôi nhận ra rằng vẻ đẹp không chỉ nằm ở ngoại hình, mà còn ở
sự tự tin và cách chúng ta đối xử với bản thân.
Kỷ niệm này đã để lại trong tôi một bài học quý giá: sự tự ti chỉ là một rào cản nếu
chúng ta cho phép nó ngăn mình tiến lên. Nhờ Yến, tôi đã học được cách yêu bản
thân và tin rằng mỗi người đều có vẻ đẹp riêng, không phụ thuộc vào bất kỳ chuẩn
mực nào. Điều quan trọng nhất là chúng ta tự tin, hạnh phúc với chính mình và
không ngừng phát triển. Yến không chỉ là người bạn đã giúp tôi vượt qua mặc cảm
về ngoại hình, mà còn là người đã dạy tôi bài học về giá trị của sự tự tin và lòng tự trọng.
Bài dự thi Trường học hạnh phúc - Mẫu 4
Kỷ niệm về thầy cô luôn là những mảnh ghép đẹp đẽ trong bức tranh tuổi học trò.
Đó là những phút giây lắng đọng bên bảng đen, phấn trắng, là ánh mắt hiền hòa và
sự kiên nhẫn của thầy cô qua từng bài giảng. Nhưng có lẽ, điều khiến những kỷ
niệm ấy trở nên sâu sắc hơn cả không chỉ là kiến thức thầy cô truyền đạt, mà còn là
tình cảm, sự quan tâm và những lời động viên từ đáy lòng của họ. Trong hành trình
ấy, tôi luôn nhớ về cô Lan – người đã để lại trong tôi một kỷ niệm không bao giờ phai mờ.
Cô Lan dạy Văn, và tôi vẫn còn nhớ như in những giờ học của cô luôn ngập tràn
cảm xúc. Cô không chỉ giảng bài, mà còn kể cho chúng tôi nghe những câu chuyện
đời, những triết lý sống nhẹ nhàng nhưng thấm thía. Thế nhưng, kỷ niệm đáng nhớ
nhất với cô không nằm trong những giờ học, mà là vào một buổi chiều cuối tháng
năm, khi lớp chúng tôi chuẩn bị bước vào kỳ thi tốt nghiệp lớp 9 – kỳ thi quan trọng
đánh dấu cột mốc đầu đời của mỗi học sinh.
Hôm ấy, cô Lan gọi chúng tôi ở lại sau giờ học, không phải để giảng dạy thêm bất
cứ bài vở nào, mà để tâm sự. Cô bảo rằng cô muốn chia sẻ những điều chân thành
nhất trước khi chúng tôi bước vào kỳ thi. Không khí lớp học bỗng chùng xuống, lặng
lẽ nhưng ấm áp. Cô bắt đầu nói về những áp lực mà chúng tôi đang mang trên vai,
về nỗi lo sợ của tuổi trẻ trước những bước ngoặt quan trọng trong đời. Giọng cô
không cao, nhưng từng lời, từng chữ như len lỏi vào lòng chúng tôi, khiến ai cũng xúc động.
Rồi cô nhìn từng người một, hỏi thăm từng học sinh. Đến lượt tôi, cô dừng lại một
chút, nhìn tôi với đôi mắt trìu mến: "Cô biết em lo lắng. Cô cũng biết em luôn tự đặt
cho mình áp lực phải làm tốt, phải đạt kết quả cao. Nhưng em biết không, kết quả
chỉ là một phần. Cô muốn em hiểu rằng, điều quan trọng nhất là em đã nỗ lực, đã
dám đối diện với chính mình, với nỗi sợ hãi và vượt qua nó. Thành công không phải
là điểm số, mà là sự trưởng thành từ những thử thách."
Những lời ấy của cô không phải là những lời giáo điều, mà là lời của một người
thầy, một người mẹ, xuất phát từ trái tim chân thành. Tôi đã từng rất sợ hãi, sợ mình
không đủ giỏi, không đủ tốt để đáp lại kỳ vọng của gia đình và chính bản thân.
Nhưng sau buổi nói chuyện ấy, tôi cảm thấy như một gánh nặng lớn trong lòng được
giải tỏa. Cô đã cho tôi hiểu rằng, đôi khi sự trưởng thành không đến từ những thành
tích nổi bật, mà từ chính quá trình chúng ta vượt qua những khó khăn, những nỗi sợ vô hình của bản thân.
Kỳ thi hôm ấy, tôi không còn cảm thấy áp lực như trước. Tôi bước vào phòng thi với
tâm trạng thoải mái và tự tin hơn rất nhiều. Kết quả đạt được khá tốt, nhưng điều tôi
trân trọng nhất vẫn là bài học về sự nỗ lực và lòng tự tin mà cô Lan đã dạy cho tôi.
Cô không chỉ là một người thầy, mà còn là một người dẫn đường, giúp tôi hiểu rõ giá
trị thực sự của sự cố gắng.
Bây giờ, dù đã rời xa ngôi trường cũ, nhưng mỗi khi nhớ về cô, tôi lại thấy lòng mình
ấm áp lạ thường. Kỷ niệm ấy mãi mãi khắc sâu trong tôi, như một minh chứng cho
tình yêu thương vô điều kiện của thầy cô dành cho học trò. Những lời nói đầy yêu
thương của cô Lan năm ấy không chỉ là nguồn động lực trong kỳ thi, mà còn là hành
trang quý giá theo tôi suốt cuộc đời.