












Preview text:
Đặc điểm vùng văn hoá Tây Nguyên:
- Trong lao động sản xuất: •
Chủ yếu làm nương rẫy và khai thác đất
theo chế độ luân canh -> chủ yếu dựa vào thiên nhiên. •
Cây lương thực chính là lúa tẻ. Cây
lương thực phụ như ngô, khoai, sắn.
Ngoài ra họ còn có văn hoá nấu rượu. •
Tục nấu rượu cần dành để dâng lên các
vị thần linh, Còn được dành cho các lễ
hội như lễ hội cầu an cho cây trồng sau
khi lúa con gái - lúa sắp ra đòng được
làm sạch cỏ. Mỗi gia đình sẽ đem
những vò rượu cần làm từ mùa năm
trước và được ủ men trên rẫy về làng chung vui. •
Việc chăn nuôi gia súc, gia cầm như
trâu, bò, heo, gà được người đồng bào dùng cho việc cúng tế. •
Bên cạnh đó, nghề thủ công truyền
thống ở các dân tộc đồng bào từng
bước được phục hồi để tạo thu nhập và
bảo tồn những giá trị truyền thống.
Ví dụ như: dệt vải, làm thuyền, đan lát đồ dùng sinh hoạt,…
- Trong đời sống sinh hoạt •
Về các di sản văn hoá, các dân tộc thiểu
số Tây Nguyên có 1 nền văn hoá bản
địa phong phú và kho tàng văn học đặc
sắc. Còn có những di sản văn hoá vật
thể và phi vật thể được UNESCO công
nhận là di sản văn hoá thế giới. + Ví dụ như: nhà rông: Đàn đá
Các lễ hội: dưới đây là hình ảnh của lễ mừng lúa mới ở Tây Nguyên
Kho tàng văn học dân gian với những bản trường
ca, truyện cổ, truyện ngụ ngôn, điệu dân gian,…
điển hình như: Truyện Đăm Săn đòi lấy Nữ thần mặt trời
Hay Đăm Noi cưỡi khiên đánh nhau với quỷ Đrăng
Ha – Đrăng Hưm suốt 7 năm 9 tháng (dưới đây là
hình ảnh khắc gỗ của nhân vật Đăm Noi)
+ Nói về Tây Nguyên mà quên Cồng chiêng thì là 1
thiếu sót lớn. Cồng chiêng được coi như ngôn ngữ
để con người giao tiếp với thiên nhiên. Trong mỗi
cái chiêng lại có Thần chiêng (Yang chéng) -> tiếng
chiêng có ý nghĩa thiêng liêng chỉ được dùng trong
các nghi lễ và lễ hội cần thiết.
Và, 1 bộ chiêng có thể có từ 3 đến 15 cái, trong đó
có cồng (loại có núm) và chiêng (loại không có
núm). Nếu bộ chiêng chỉ có 3 chiếc thì thường đó là 3 cái cồng (có núm)
Trong văn hoá phần lớn các dân tộc Tây Nguyên,
cồng chiêng đóng vai trò quán xuyến cuộc sống
con người. Với quan niệm cuộc đời gồm 2 nửa –
hqua và hnay – thế giới hữu hình luôn có liên hệ
với Thế giới vô hình mà cồng chiêng với âm thanh,
với âm nhạc là cầu nối. Chính vì vậy cũng không
sai nếu đưa ra 1 khái niệm nữa “Nghê thuật âm
nhạc cồng chiêng Tây Nguyên”. Đã được UNESCO
công nhận là “Di sản văn hoá phi vật thể đại diện của nhân loại”.
+ Những hình ảnh như dàn
cồng chiêng với cái trống lớn,
cối giã gạo hình thuyền và
chày đứng,… Như là những
hình khắc trên mặt trống
đồng Ngọc Lũ I trở về với hiện thực.
1 góc của bề mặt trống đồng Ngọc Lũ:
Đối với Tây Nguyên cảm giác như đang sống trong
không gian văn hoá Đông SƠn – có thể gọi Vùng
văn hoá Tây Nguyên là vùng hậu duệ của văn hoá ĐS ở VN. Về trang phục:
Trang phục của phụ nữ rất đẹp vì có
những hoa văn và làm nổi bật 1 cách kín
đáo đường nét của cơ thể. Nhưng đặc
sắc nhất vẫn là trang phục của nam giới.
Đóng khố mặc áo, quấn khăn có cài lông
chim quý nhiều màu. Khố thì có vạt trước
vạt sau với nhiều hoa văn và có tua bông
và dài đến ống chân. Góp phần tôn lên vẻ
đẹp hùng tráng, lực điền và khoẻ khoắn
của Nam giới tN. Về Tôn giáo:
+ Ở Tây Nguyên có 4 tôn giáo chính đang
hoạt động bthg là Công giáo, Phật giáo,
Tin lành và Cao đài. Chủ yếu là theo đạo
Công giáo và Tin lành. Ngoài ra còn có đạo
Bahai, Phật giáo Hoà Hảo. Công giáo