Đề cương thi kết thúc học phần - Pháp luật đại cương | Đại học Tôn Đức Thắng
Luật Hiến pháp là ngành luật chủ đạo trong hệ thống pháp luật Việt Nam, bao gồm các quy phạm pháp luật điều chỉnh những quan hệ xã hội cơ bản nhất, quan trọng nhất gắn với việc xác định chế độ chính trị, chế dộ kinh tế, văn hoá, giáo dục, khoa học và công nghệ, địa vị pháp lý của công dân, tổ chức và hoạt động của bộ máy nhà nước. Tài liệu giúp bạn tham khảo, ôn tập và đạt kết quả cao. Mời bạn đọc đón xem!
Môn: Pháp luật đại cương (PL101)
Trường: Đại học Tôn Đức Thắng
Thông tin:
Tác giả:
Preview text:
ĐỀ CƯƠNG PHÁP LUẬT ĐẠI CƯƠNG CHƯƠNG 3:
Trình bày khái niệm và phân tích đối tượng, phương pháp điều chỉnh của Luật Hiến pháp:
* Khái niệm Luật Hiến pháp:
Luật Hiến pháp là ngành luật chủ đạo trong hệ thống pháp luật Việt Nam,
bao gồm các quy phạm pháp luật điều chỉnh những quan hệ xã hội cơ bản nhất,
quan trọng nhất gắn với việc xác định chế độ chính trị, chế dộ kinh tế, văn hoá,
giáo dục, khoa học và công nghệ, địa vị pháp lý của công dân, tổ chức và hoạt
động của bộ máy nhà nước.
* Đối tượng điều chỉnh của Luật Hiến pháp:
- Những quan hệ chủ yếu trong lĩnh vực chính trị.
- Những quan hệ chủ yếu trong lĩnh vực kinh tế.
- Những quan hệ chủ yếu trong lĩnh vực văn hoá - xã hội.
- Những quan hệ chủ yếu giữa nhà nước và công dân trên các lĩnh vuẹc của đời sống xã hội.
- Những quan hệ chủ yếu trong quá trình hình thành và hoạt động của bộ máy nhà nước.
*Phương pháp điều chỉnh của Luật Hiến pháp:
Luật Hiến pháp tác động đến các quan hệ xã hội thuộc phạm vi đối tượng
điều chỉnh của ngành luật này bằng hai phương pháp:
Thứ nhất: Phương pháp định hướng. Luật Hiến pháp quy định những
nguyên tắc quan trọng nhằm định hướng cho xử sự của các chủ thế Luật Hiến pháp.
Thứ hai: Phương pháp mệnh lệnh. Ví dụ như khi Quốc hội thực hiện
quyền giám sát của mình đối với hoạt động của nhà nước. CHƯƠNG 4:
Luật Hành chính điều chỉnh những nhóm quan hệ xã hội nào? Chỉ rõ đặc
điểm của các nhóm quan hệ xã hội đó?
Thứ nhất, các quan hệ quản lý phát sinh trong quá trình các cơ quan hành
chính nhà nước thực hiện hoạt động chấp hanhf - điều hành trên mọi lĩnh vực
của đời sống xã hội. Thông qua việc thiết lập những nhóm quan hệ xã hội này,
các cơ quan hành chính nhà nước được thực hiện chức năng cơ bản của mình.
Nhóm quan hệ quản lý này rất phong phú, là đối tượng điều chỉnh cơ bản của Luật Hành chính.
Thứ hai, các quan hệ quản lý hình thành trong quá trình các cơ quan nhà
nước xây dựng và củng cố chế độ công tác nội bộ của cơ quan nhằm ổn định về
tổ chức để hoàn thành chức năng cơ quan của mình.
Trong các cơ quan nhả nước, thủ trưởng cơ quan và một bộ phận cán bộ,
công chức của bộ máy nhà nước được trao quyền tiến hành hoạt động tổ chức
trong giới hạn cơ quan. Để cơ quan nhà nước có thể hoàn thành có hiệu quả
nhiệm vụ của cơ qun mình, đặc biệt là các hoạt động như kiểm tra nội bộ, nâng
cao trình độ nhiệp vụ của cán bộ, phối hợp hoạt động giữa các bộ phận của cơ
quan, công việc văn phòng, đảm bảo những điều kiện vật chất cần thiết,... Tuy
nhiên, nếu bộ máy nhà nước dành quá nhiều thời gian và sức lực cho công tác tổ
chức nội bộ, có quá nhiều cơ quan trung gian thì hiệu quả quán lý sẽ giảm sút.
Thứ ba, các quan hệ quản lý hình thành trong quá trình các cá nhân, tổ
chức được nhà nước trao quyền thực hiện hoạt động quản lý hành chính nhà
nước trong một số trường hợp cụ thể do pháp luật quy định.
Thực tiễn hoạt động quán lý hành chính nhà nước trong nhiều trường hợp
pháp luật có thể trao quyền thực hiện hoạt động chấp hành - điều hành cho các
cơ quan nhà nước khác mà không phải là cơ quan hành chính nhà nước, các tổ
chức xã hội hoặc các nhân. Hoạt động trao quyền được tiến hành trên cơ sở
những lý do khác nhau như chính trị, tổ chức, bảo đảm hiệu quả... Vì vậy, hoạt
động quản lý hành chính nhà nước không chỉ do các cơ quan hành chính nhà
nước tiến hành. Hoạt động của cơ qun nhà nước, tổ chức xã. hội hoặc các nhân
được trao quyền có tất cả những hậu quả pháp lý như hoạt động của cơ quan
hành chính nhà nước nhưng chỉ trong khi thực hiện hoạt động chấp hành - điều
hành cụ thể được pháp luật quy định.
Tại sao nói Luật Hành chính là ngành luật độc lập trong hệ thống pháp luật Việt Nam?
Nói Luật Hành chính là một ngành luật độc lập trong hệ thống pháp luật
Việt Nam bởi luật hành chính có đối tượng điều chỉnh riêng, phương pháp điều
chỉnh riêng, nguyên tắc hoạt động riêng và nguồn luật riêng.
Đối tượng điều chỉnh của Luật Hành chính gồm ba nhóm lớn. Nhóm thứ
nhất, nhóm quan hệ phát sinh trong quan trình cơ quan hành chính thực hiện
hoạt động quản lý Nhà nước. Nhóm thứ hai, nhóm quan hệ phát sinh trong quá
trình các cơ quan nhà nước xây dựng và củng cổ chế độ công tác nội bộ: kiểm
tra, nâng cấp trình độ nghiệp vụ, khen thưởng, kỉ luật, sắp xếp nhân sự, tổ
chức,... Nhóm thứ ba, quan hệ được phát sinh trong quá trình cá nhân, tổ chức
được nhà nước trao quuyền thực hiện hoạt động quảng lý hành chính nhà nước
trong một số hoạt động cụ thể.
Phương pháp điều chỉnh của Luật Hành chính: Là phương pháp mệnh
lệnh được hình thành từ quan hệ quyền lực - phục tùng giữa một bên có quyền
nhaan danh nhà nước ra những mệnh lệnh bắt buộc đối với bên kia là cơ quan,
tổ chức hoạt cá nhân có nghĩa vụ phục tùng các mệnh lệnh đó. Chính giữa mối
quan hệ quyền lực - phục tùng thể hiện sự không bình đẳng giữa các bên tham
gia quan hệ quản lý hành chính nhà nước. CHƯƠNG 5:
Hợp đồng dân sự là gì? Làm rõ hình thức và thời điểm có hiệu lực của hợp đồng dân sự?
*Khái niệm hợp đồng dân sự:
Hợp đồng dân sự là sự thoả thuận giữa các bên về việc xác lập, thay đổi,
chấn dứt các quyền và nghĩa vụ dân sự. Hợp đồng dân sự là một giao dịch dân
sự trong đó các bên bày tỏ ý chí với nhau để đi đến xác lập các quyền và nghĩa vụ.
Hợp đồng dân sự chỉ có hiệu lực pháp luật khi ý chí củ các bên phù hợp
với pháp luật. Các bên được tự do thoả thuận để thiết lập quan hệ hợp đồng,
nhưng sự tự do ấy bị giới hạn bởi lợi ích hợp pháp của người khác và lợi ích
cộng đồng. hi sự thoả thuận của các bên phù hợp với pháp luật thì họ bị ràng
buộc bởi các quyề và nghĩa vụ phát sinh từ thoả thuận đó.
*Hình thức của hợp đồng dân sự:
Hình thức của hợp đồng dân sự là phương tiện thể hiện sự thoả thuận của các
chủ thể. Hợp đồng dân sự được thể hiện qua các hình thức như sau:
- Hợp đồng miệng (lời nói).
- Hợp đồng văn bản, gồm 2 loại hợp đồng bằng văn bản không cần phải công
chứng, chứng thực và hợp đồng văn bản phải có công chứng, chứng thực.
- Hợp đồng thông qua hành vi:
*Thời điểm có hiệu lực của hợp đồng dân sự:
Thời điểm có hiệu lực của hợp đồng dân sự được xác định căn cứ vào hình thức
của hợp đồng. Về nguyên tắc, hợp đồng có hiệu lực từ thời điểm giao kết.
- Đối với hợp đồng miệng: thời điểm có hiệu lực là thời điểm các bên đã trực
tiếp thoả thuận về những nội dung chủ yếu của hợp đồng hoặc đã thực hiện
những hành vi nhất định đối với nhau.
- Đối với hợp đồng bằng văn bản thường (không bắt buộc phải công chứng,
chứng thực,...) thời điểm có hiệu lực là thời điểm bên sau cùng ký vào văn bản.
- Đối với hợp đồng văn bản mà pháp luật quy định bắt buộc phải có công chức,
chứng thực thì thời điểm có hiệu lực của hợp đồng là thời điểm được công chứng, chứng thực.
- Ngoài ra, thời điểm có hiệu lực của hợp đồng dân sự còn có thể xác định theo
sự thoả thuận của các bên hoặc theo quy định của pháp luật.
Thế nào là quyền sở hữu? Trình bày nội dung cơ bản của quyền sở hữu và
lấy ví dụ minh hoạ.
*Khái niệm về quyền sở hữu:
Theo nghĩa rộng: Quyền sở hữ là hệ thống các quy phạm pháp luật do nhà
nước ban hành để điều chỉnh các quan hệ xã hội phát sinh trong lĩnh vực chiếm
hữu, sử dụng và định đoạt các tư liệu sản xuất, tư liệu tiêu dugf và những tài sản
khác theo quy định của pháp luật.
Theo nghĩa hẹp: Quyền sở hữu được hiểu là mức độ xử sự mà pháp luật
cho phép một chủ thể được thực hiện quyền năng chiếm hữu, sử dụng và định
đoạt tài sản của họ trog những điều kiện nhất định.
*Nội dung cơ bản của quyền sở hữu:
Quyền sở hữu tài sản có những quyền như sau: 1. Quyền chiếm hữu:
Chủ sở hữu được thực hiện mọi hành vi theo ý chí của mình để nắm giữ, chi
phối tài sản của mình nhưng không được trái pháp luật, đạo đức xã hội.
- Đối với người được chủ sở hữu ủy quyền quản lý tài sản: thì được quyền
chiếm hữu tài sản đó trong phạm vi, theo cách thức, thời hạn do chủ sở hữu xác định.
- Đối với người được giao tài sản thông qua giao dịch dân sự: thì thực hiện việc
chiếm hữu tài sản đó phù hợp với mục đích, nội dung của giao dịch. Đồng thời
người được giao tài sản có quyền sử dụng tài sản được giao, được chuyển quyền
chiếm hữu, sử dụng tài sản đó cho người khác nếu được chủ sở hữu đồng ý. 2. Quyền sử dụng:
Quyền sử dụng là quyền khai thác công dụng, hưởng hoa lợi, lợi tức từ tài sản.
Chủ sở hữu được sử dụng tài sản theo ý chí của mình nhưng không được gây
thiệt hại hoặc làm ảnh hưởng đến lợi ích quốc gia, dân tộc, lợi ích công cộng,
quyền và lợi ích hợp pháp của người khác. Người không phải là chủ sở hữu
cũng có thể được sử dụng tài sản nếu có thỏa thuận với chủ sở hữu hoặc theo
quy định của pháp luật. 3. Quyền định đoạt:
Quyền định đoạt là quyền chuyển giao quyền sở hữu tài sản, từ bỏ quyền sở
hữu, tiêu dùng hoặc tiêu hủy tài sản. Việc định đoạt tài sản phải do người có
năng lực hành vi dân sự thực hiện không trái quy định của pháp luật.
- Đối với người là chủ sở hữu: có quyền bán, trao đổi, tặng cho, cho vay, để
thừa kế, từ bỏ quyền sở hữu, tiêu dùng, tiêu hủy hoặc thực hiện các hình thức
định đoạt khác phù hợp với quy định của pháp luật đối với tài sản.
- Đối với người không phải là chủ sở hữu: chỉ có quyền định đoạt tài sản theo
ủy quyền của chủ sở hữu hoặc theo quy định của luật.
*Ví dụ minh hoạ về quyền sở hữu:
Bạn có một chiếc xe máy, đăng ký xe mang tên của bạn chứng tỏ sự chứng nhận
của Nhà nước bạn là chủ sở hữu chiếc xe đó. Với chiếc xe bạn có :
- Quyền chiếm hữu: chiếc xe đó là của bạn và không ai được cầm giữ chiếc xe
(tức chiếm hữu làm của riêng) mà không được phép của bạn.
- Quyền sử dụng: bạn có toàn quyền sử dụng chiếc xe theo ý bạn.
- Quyền định đoạt: Bạn có quyền bán, cho mượn, cho thuê, tặng, đổi, hủy,...
chiếc xe mà không phải chịu sự chi phối của người khác.
Tại sao nói Luật Dân sự là ngành luật độc lập trong hệ thống pháp luật Việt Nam?
Luật Dân sự là ngành một ngành luật trong hệ thống pháp luật Việt Nam,
là tổng hợp những quy phạm điều chỉnh các quan hệ tài sản và một số quan hệ
nhân thân trong giao lưu dân sự trên cơ sở bình đẳng, tự định đoạt và tự chịu
trách nhiệm của các chủ thể tham gia các quan hệ dân sự.
Luật Dân sự là một ngành luật độc lập trong hệ thống pháp luật Việt Nam
vì nó có đối tượng và phương pháp điều chỉnh riêng. Các mối quan hệ trong dân
sự đều là mối quan hệ bình đẳng và được pháp luật bảo vệ. Các quyền cơ bản
trong luật dân sự cũng là những quyền thuộc quyền cơ bản của con người mà ai cũng có.
Đối tượng điểu chỉnh của luật dân sự là nhóm quan hệ tài sản và quan hệ
nhân thân trong giao lưu dân sự.
Phương pháp điều chỉnh của luật dân sự là: Phương pháp bình đẳng về
mặt pháp lý giữa các chủ thể khi tham gia quan hệ pháp luật dân sự; Phương
pháp tự định đoạt của các chủ thể trong việc tham gia vò các quan hệ dân sự;
Phương pháp tự chịu trách nhiệm của các chủ thể trong quan hệ dân sự; Tham
gia quan hệ pháp luật dân sự.
Chỉ ra nội dung cơ bản của hợp đồng dân sự và cho ví dụ.
*Nội dung cơ bản của hợp đồng dân sự bao gồm:
- Đối tượng của hợp đồng.
- Số lượng, chất lượng.
- Giá cả, phương thức thanh toán.
- Thời gian, địa điểm, phương thức thực hiện hợp đồng.
- Quyền và nghĩa vụ các bên.
- Trách nhiệm do vi phạm hợp đồng.
- Phương thức giải quyết tranh chấp.
- Các bên còn có thể thoả thuận những nội dung khác nhưng không được trái
pháp luật và trái đạo đức xã hội.
*Ví dụ về hợp đồng dân sự:
- Hợp đồng chuyển nhượng tài sản.
- Hợp đồng mua bán tài sản.
Trình bày quy định cơ bản về thừa kế theo di chúc:
1. Điều kiện để di chúc hợp pháp:
- Người lập di chúc: Phải có đủ năng lực hành vi dân sự, minh mẫn, sáng suốt
trong khi lập di chúc; không bị lừa dối, đe doạ, cưỡng ép.
- Di chúc: Nội dung không vi phạm điều cấm của luật, không trái đạo đức xã
hội; hình thức không trái quy định của pháp luật.
2. Hiệu lực của di chúc:
- Di chúc có hiệu lực pháp luật từ thời điểm mở thừa kế. Di chúc khoong có
hiệu lực một phần hoặc toàn bộ trong trường hợp người thừa kế theo di chúc
chết trước hoặc chết cùng thời điểm với người lập di chúc hoặc tổ chức được
thừa kế không còn tồn tại vào thời điểm mở thừa kế.
- Nếu trong những người thừa kế theo di chúc có người chết trước hoặc chết
cùng thời điểm với người lập di chúc, trong số các tổ chức được chủ định thừa
kế có tổ chức không tồn tại vào thời điểm mở thừa kế thì chỉ có phần di chúc
liên quan đến cá nhân và tổ chức đó là không có hiệu lực pháp luật.
- Nếu di chúc có phần không hợp pháp mà không ảnh hưởng đến hiệu lực của
pháp luật của phần còn lại thì phần còn lại vẫn có hiệu lực pháp luật. Nếu một
người để lại nhiều di chúc với một tài sản thì chỉ có bản di chúc sau cùng mới có hiệu lực pháp luật.
- Người thừa kế không phụ thuộc vào nội dung thừa kế bao gồm:
Cha mẹ ruột của người để lại thừa kế.
Vợ, chồng của người để lại thừa kế. Con chưa thành niên.
Con thành nhiên nhưng không có khả năng lao động.
Những người này được hưởng phần di sản bằng hai phần ba suất của một người
thừa kế theo pháp luật nếu như di sản được chia theo pháp luật, trừ trường hợp
họ từ chố hưởng di sản hoặc không được hưởng di sản theo quy định của pháp luật. CHƯƠNG 6:
Phân biệt tội phạm với hành vi vi phạm pháp luật khác. Lấy ví dụ minh hoạ:
*Khái niệm tội phạm:
Tội phạm là hành vi nguy hiểm cho xã hội được quy định trong Bộ luật
Hình sự, do người có năng lực trách nhiệm hình sự thực hiện một các cố ý hoặc
vô ý, xâm phạm độc lập, chủ quyền, thống nhất, toàn vẹn lãnh thổ Tổ quốc, xâm
phạm chế độ chính trị, chế độ kinh tế, nền văn. hoá, quốc phòng, an ninh, trật
tự, an toàn xã hội, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, xâm phạm tính mạng,
sức khoẻ, danh dự, nhân phẩm, tự do, tài sản, các quyền, lợi ích hợp pháp của
công dân, xâm phạm những lĩnh vực khac của trật tự pháp luật xã hội chủ nghĩa. *Phân biệt:
- Tội phạm xâm phạm vào những quan hệ xã hội được luật. hình sự bảo vệ. Còn
vi phạm pháp luật khác thì xâm phạm các quan hệ xã hội do các ngành luật khác bảo vệ.
- Tội phạm có tính chất nguy hiểm cao hơn so với hành vi vi phạm pháp luật khác.
- Mức độ hậu quả thiệt hại cho xã hội của tội phạm gây ra lớn hơn hậu quả do
các hành vi vi phạm pháp luật khác gây ra.
- Biện pháp cưỡng chế được áp dụng với tội phạm nghiêm khắc hơn so với biện
pháp cưỡng chế được áp dụng với sự vi phạm pháp luật khác. Hình phạt là biện
pháp cưỡng chế nhà nước mang tính hà khắc nhất, có thể tước bỏ quyền tự do
và thậm chí tước bỏ cả tính mạng của người phạm tội mà các biện pháp khác không có được. *Ví dụ minh hoạ:
Tại sao nói Luật Hình sự là ngành luật độc lập trong hệ thống pháp luật Việt Nam?
Luật hình sự là ngành luật độc lập trong hệ thống pháp luật Việt Nam,
bao gồm hệ thống những quy phạm pháp luật do nhà nước ban hành, xác định
những hành vi nguy hiểm nào cho xã hội bị coi là tội phạm đồng thời quy định
hình phạt đối với những tội phạm ấy.
Luật Hình sự được xem là một ngành luật độc lập trong hệ thống pháp
luật vì nó có đối tượng và phuơng pháp điều chỉnh riêng biệt.
Đối tượng điều chỉnh của Luật Hình sự là quan hệ xã hội phát sinh giữa
nhà nước và người phạm tội khi người này thực hiện tội phạm.
Phương pháp điều chỉnh của Luật Hình sự là phương pháp quyền uy. Nhà
nước có quyền áp dụng các chế tài hình sự nhất định đối với người phạm tội, có
quyền truy tố, xét xử người phạm tội, buộc người phạm tôuj chấp hành hình
phạt mà không bị bất kỳ sự cản trở nào của cá nhân hay xã hội. CHƯƠNG 7
Phân tích các nguyên nhân và chỉ ra hậu quả của tham nhũng tại Việt Nam: *Nguyên nhân:
- Quản lý nhà nước yếu kém.
- Sự suy thoái về phẩm chất đạo đức, lối sống của một bộ phận không nhỏ
những đảng viên, cán bộ, nhất là những người có chức quyền.
- Lương và đãi ngộ cho đội ngũ cán bộ, công chức, viên chức còn thấp.
- Thể chế chính trị và truyền thống văn hóa hàm chứa những yếu tố ủng hộ hoặc
khoan dung đối với hành vi tham nhũng; chưa quy định chặt chẽ về hành vi tham nhũng.
- Công tác tuyên truyền, phổ biến về tham nhũng chưa được coi trọng. Vai trò
của các cơ quan bảo vệ chưa được phát huy đầy đủ. *Hậu quả: 1. Về kinh tế:
- Làm cản trở sự phát triển kinh tế bởi các chính sách kinh tế của quốc gia
không thực hiện được đầy đủ hoặc hoàn toàn.
- Gây ra lãng phí, thất thoát lớn về mặt kinh tế.
- Tạo ra một rào cản, cản trở đầu tư nước ngoài; làm vẩn đục sự cạnh tranh lành mạnh.
2. Về chính trị - xã hội:
- Tham nhũng gây trở ngại lớn đối với quá trình đổi mới và xây dựng đất nước;
làm thất thoát khoản tài sản, tài chính lớn.
- Tham nhũng tạo ra và làm gia tăng bất công trong xã hội.
- Tham nhũng bóp méo hoạt động quản lý nhà nước, vô hiệu hóa quyền lực nhà nước.
- Tham nhũng làm xói mòn lòng tin của nhân dân vào chế độ xã hội chủ nghĩa, gây bất ổn xã hội.
- Tham nhũng làm biến chất cán bộ, công chức nhà nước, hủy hoại đạo đức công vụ.
- Tham nhũng làm băng hoại đạo đức xã hội, phá hoại các giá trị truyền thống văn hóa của dân tộc.
- Tham nhũng là nguyên nhân dẫn đến tình trạng trật tự, kỷ cương trong các lĩnh
vực không được thực hiện một cách nghiêm chỉnh; trật tự an toàn xã hội chưa
đảm bảo, tình phạm tội phạm gia tăng.
Sinh viên/ Công dân có trách nhiệm gì trong phòng chống tham nhũng ở Việt Nam:
- Mỗi công dân cần tuân thủ pháp luật về phòng, chống tham nhũng và không
tham gia vào bất kỳ hành vi tham nhũng nào.
- Phát hiện và tố cáo các hành vi tham nhũng.
- Mỗi công dân cần học tập và nâng cao nhận thức về phòng, chống tham nhũng.
- Mỗi công dân cần đóng góp ý kiến của mình để cơ quan nhà nước hoàn thiện
cơ chế, chính sách pháp luật về phòng, chống tham nhũng.
- Lên án, đấu tranh với những hành vi tham nhũng.
- Đẩy mạnh công tác tuyên truyền phòng, chống tham nhũng tới mọi người.
- Hợp tác với các cơ quan có thẩm quyền trong việc xác minh, xử lý hành vi tham nhũng.
Tham nhũng là gì? Chỉ rõ các phân loại tham nhung và trình bày đặc
trưng của tham nhũng.
*Khái niệm tham nhũng:
Khoản 1 Điều 3 Luật Phòng, chống tham nhũng 2018: “Tham nhũng là hành vi
của người có chức vụ, quyền hạn đã lợi dụng chức vụ, quyền hạn đó vì vụ lợi”.
*Phân loại tham nhũng:
- Căn cữ vào mức độ tham nhũng:
Tham nhũng lớn: Là hành vi tham nhũng xâm nhập đến những cấp bậc
cao nhất của chính phủ quốc gia.
Tham nhũng nhỏ: Là hành vi tham nhũng có liên quan đến việc đổi chác một số tiền nhỏ.
- Căn cứ vào mức độ chủ động của đối tượng có hành vi tham nhũng: Tham nhũng chủ động. Tham nhũng bị động.
- Căn cứ theo tiêu chí lĩnh vực:
Tham nhũng trong lĩnh vực kinh tế.
Tham nhũng trong lĩnh vực chính trị.
Tham nhũng trong lĩnh vực hành chính.
- Căn cứ theo tiêu chí giới hạn phạm vi lãnh thổ:
Tham nhũng trong nội bộ quốc gia.
Tham nhũng xuyên quốc gia.
- Căn cứ theo phạm vi tham nhũng:
Tham nhũng trong lĩnh vực công.
Tham nhũng trong lĩnh vực tư.
- Căn cứ theo tính chất hành vi tham nhũng:
Tham nhũng cá nhân, đơn lẻ.
Tham nhũng có tổ chức.
*Đặc trưng của tham nhũng:
- Chủ thể tham nhũng là những người có chức vụ, quyền hạn.
- Chủ thể tham nhũng đã lợi dụng chức vụ, quyền hạn để vi phạm pháp luật.
- Động cơ của hành vi tham nhũng là vụ lơị nhằm lợi ích cho cá nhân người
thực hiện hành vi tham những hoặc lợi ích cho người khác.