


Preview text:
Đóng vai nhân vật Mị Châu kể lại câu chuyện chọn lọc hay nhất
Một trong những nhân vật nổi bật trong tác phẩm An Dương Vương và Mị Châu - Trọng
Thủy đó là nhân vật Mị Châu. Vì sự tin người ngây thơ của mình đã khiến đất nước rơi vào
cảnh lầm than. Đóng vai nhân vật Mị Châu kể lại câu chuyện giúp cho chúng ta hiểu sâu sắc
được tâm lý nhân vật cũng như những bài học quý giá từ câu chuyện mang lại.
1. Dàn ý đóng vai nhân vật Mị Châu kể lại câu chuyện An Dương Vương và Mị Châu - Trọng Thủy 1.1. Mở bài
Giới thiệu bản thân: ta là Mị Châu là công chúa của nước Âu Lạc. Ta có một người cha là An Dương Vương 1.2. Thân bài
- Kể lại nguồn gốc của nỏ thần và sự giúp đỡ của thần Kim Quy trong việc xây dựng thành
- Khi giúp vua cha xây dựng thành thần Kim Quy đã cho một chiếc móng và dặn làm thành chiếc nỏ c
+ Chiếc nỏ ấy có công dụng rất lớn, một phát có thể bắn ra nhiều mũi tên. Khi có chiếc nỏ,
quân Âu Lạc đi đến đâu thắng đến đó và khiến Quân Triệu Đà khiếp sợ.
+ Sau một thời gian đất nước yên bình ,Triệu Đà đã sai Trọng Thủy sang ở rể
+ Ta và Trọng Thủy nên duyên vợ chồng. Chàng yêu thương ta hết mực nên ta thường tâm sự với chàng
+ Một ngày nọ, khi họ Chàng gặng hỏi câu chuyện và bí mật của thành, ta đã không ngần ngại mà chia sẻ
+ Sau đó Ít lâu chàng lấy lý do là về phương Bắc thăm cha mẹ. Trước khi đi ta dặn chàng
nếu đất nước loạn lạc thì cứ đi theo vết lông ngỗng ta để lại sau
+ Ít lâu sau Triệu Đà đem quân sang xâm lược, do quá chủ quan và tự tin về nỏ thần cha
ta đã nhanh chóng bị Quân Triệu Đà đánh chiếm
+ Chẳng còn cách nào khác, cha liền đưa ta lên đường chạy trốn. Khi ra tới biển, Thần
Kim Quy hiện lên và nói Giặc ở ngay sau nhà ngươi đó
+ Hiểu ra tất cả mọi chuyện, cha ta đã ban cho ta cái chết. Ta cũng không hề oán trách bởi
vì ta nhận ra rằng lỗi của mình là quá lớn. 1.3. Kết bài
Đây là bài học vô cùng quý báu đối với ta. Đồng thời ta muốn nhắn nhủ mọi người không
nên quá cả tin vào người khác để rồi nhận hậu quả đáng tiếc.
2. Đóng vai nhân vật Mị Châu kể lại câu chuyện
Ta là Mị Châu, con gái của vua An Dương Vương và là công chúa của nước Âu Lạc. Từ
khi sinh ra ta đã được vua cha yêu thương hết mực. Nhưng chẳng ai ngờ chính ta là nguyên
nhân gieo mối họa lớn nhất cho cha và đất nước. Chính sự nhẹ dạ cả tin của ta đã đưa đất nước
vào cảnh lầm than hôm nay. Ta kể câu chuyện của ta coi như một bài học đắt giá. Để người đời
sau soi vào lấy đó làm lời răn về sự cảnh giác phân minh giữa công và tư.
Năm ấy khi Thần Kim Quy giúp vua cha xây thành Cổ Loa, đã ban cho một cái móng của
mình để làm lẫy nỏ giữ thành. Chiếc nỏ được làm từ móng chân của thần có thể bắn trăm phát
trúng cả trăm và giết chết hàng ngàn quân địch. Vũ khí ấy có tên Linh Quang Kim Quy thần
cơ và mọi người đều gọi đó là nỏ thần. Dưới sự tín nhiệm của cha ta, Cao Lỗ đã được giao
nhiệm vụ chế tạo chiếc nỏ thần. Với sự thông minh tài trí của mình, Cao Lỗ đã nghiên cứu để
hoàn thành chiếc nỏ. Chiếc nỏ to lớn và chắc chắn khác hẳn với những nỏ thường, đặc biệt chỉ
có cha ta mới có thể sử dụng.
Cha ta rất quý chiếc nỏ thần và xây riêng một nơi bí mật để cất giấu. Nhờ có nỏ thần mà
Quân Âu Lạc ta liên tục thắng trận, thành công bảo vệ biên cương, bờ cõi trước tham vọng của
quân Triệu Đà. Đất nước vui mừng mở tiệc vui ca với hi vọng về một tương lai ấm no của dân
tộc. Nhưng với sự tính toán của Triệu Đà, hắn đã sai Trọng Thủy sang cầu hôn ta. Trọng Thủy
khôi ngô tuấn tú là một tướng tài của đất nước lại thêm miệng lưỡi ngon ngọt đã nhanh chóng lấy được lòng cha ta.
Thấy chúng ta xứng đôi vừa lứa và Trọng Thủy có thể là một người chồng tốt nên vua cha
liền cả ta cho chàng. Hơn hết, trọng Thủy cũng bằng lòng ở rể. Sống trong cung điện cùng
chàng. Hai chúng ta ta kể từ khi lấy nhau, chàng yêu chiều ta hết mực. Ta lúc ấy chính là người
hạnh phúc nhất thế gian có cha chiều chuộng, có chồng yêu thương, muôn dân tôn trọng. Ta là
một người phụ nữ cũng sẵn sàng làm tất cả để bảo vệ hạnh phúc gia đình. Một ngày chàng hỏi
dò việc giữ thành của cha ta. Vì nghĩ rằng vợ chồng cũng không có gì phải giấu nên ta đã thành
thật kể lại tất cả những điều mình biết với chiếc nỏ thần, về chuyện được Thần Kim Quy giúp
đỡ xây thành cho người chồng yêu quý của ta nghe. Trọng Thủy tỏ ra rất ngạc nhiên và hào
hứng muốn được xem chiếc nỏ. Ta không ngần ngại lập tức chạy đến nơi cất giữ nỏ thần để
đem ra cho chồng xem. Nơi cất giữ nỏ thần là hoàn toàn bí mật, chỉ có ta và cha ta biết . Vì cha
ta hết mực tin tưởng yêu thương đứa con gái này nên đã không mảy may nghi ngờ và chỉ ta
cách sử dụng nỏ thần.
Nhưng ai biết đâu được chính đứa con gái mà cha tin tưởng đã nối giáo cho giặc. Ta đã
hướng dẫn Trọng Thủy sử dụng nỏ thần. Bởi ta ngây thơ tin rằng chồng ta là người ham học
hỏi cái mới, thích nghe chuyện lạ bốn phương. Sau đó ít lâu, Trọng Thủy vì chữ hiếu nghĩa mẹ
cha không thể từ bỏ muốn về phương Bắc thăm cha. Ta là một người vợ không nỡ xa chàng,
Trọng Thủy cũng luyến tiếc không rời, chàng sợ chẳng may đất nước loạn lạc khó có có thể
tìm gặp.Cảm động trước tình yêu của người chồng son sắc, ta nghĩ tới chiếc áo lông ngỗng mà
cha tặng. Bèn nói với chàng thiếp có cái áo gấm lông ngỗng đi đến đâu sẽ bứt lông mà rắc ở
ngã ba đường để làm dấu như vậy sẽ gặp được nhau.
Sau khi Trọng Thủy đi không bao lâu, quân của Triệu Đà đã kéo sang đánh Âu Lạc. Cha
ta vì tin tưởng nỏ thần nên đã chủ quan không chuẩn bị trước. Đến khi quân giặc đã tiến sát
chân thành, cha giương nỏ thần ra bắn thì nó chẳng khác gì chiếc nó tầm thường. Trước tình
thế hiểm nguy, quân sĩ lập tức yểm trợ để cha và ta rút lui. Cha lên ngựa bỏ lại tất cả, trên người
chỉ mang một thanh kiếm phòng thân cùng ta phi ngựa về phương Nam. Ngồi sau lưng cha
ngoài việc nghĩ tới người chồng xa xôi chưa biết tin tức sống chết thế nào, sợ chàng lo lắng,
theo lời hẹn ước, ta bứt lông ngỗng ở áo rắc khắp dọc đường. Ngựa phi không biết bao lâu,
cuối cùng dừng trước mặt cha con ta chỉ là biển mênh mông không còn đường chạy. TRước
mặt là biển lớn, sau lưng là quân giặc. Không còn lối nào chạy, cha liền hướng ra biển khấn
Thần Kim Quy :trời hại ta sứ Thanh Giang ở đâu mau mau lại cứu. Cha vừa khấn xong thì
Thần Kim Quy xuất hiện bảo rằng kẻ ngồi sau lưng chính là giặc đó.
Cha bàng hoàng trước sự thật, ta cũng đau đớn hiểu ra sự tỉnh. Chỉ khấn thiếp là phận gái,
nếu có lòng phản nghịch mưu hại cha chết đi sẽ biến thành cát bụi. Nếu một lòng trung hiếu
mà bị người ta lừa dối thì chết đi sẽ biến thành châu Ngọc để rửa sạch mối ngục thù. Cau đó
cha rút gươm và ban cho ta án tử. Sau khi ta mất dù ta có hóa thành Châu Ngọc hay có được
thờ phụng thế nào thì nỗi ô nhục hại nước hại dân vẫn được gắn trên vai ta.
Cái chết của ta là để cha thuộc phần lỗi với đất nước. Còn ta đã hại đất nước rơi vào tay
giặc chỉ vì sự ngây ngô vô tư của mình. Câu chuyện và cuộc đời bi ai của ta đã kết thúc như
thế. Ta kể câu chuyện này ra để nhắn nhủ người đời sau không được cả tin người, ngây thơ mà
dẫn đến những hậu quả khôn lường.