Trang 55
định chắc nịch về mối quan hệ gắn bó chặt chẽ, lâu bền của tre với con người.
Để làm nổi bật với trò, ý nghĩa của tre, tác giả đã đặt nó trong muôn ngàn cây
cối khác nhau, nhưng tre luôn giữa một vị trí đặc biệt quan trọng: “Nước Việt
Nam xanh muôn ngàn cây lá khác nhau. Cây nào cũng đẹp, cây nào cũng quý,
nhưng thân thuộc nhất vẫn là tre nứa”. Câu văn nhịp nhàng kết hợp với biện
pháp liệt kê đã cho thấy sự thân thuộc, gần gũi của tre với đời sống con người.
Chỉ với ba câu văn, tác giả đã thuyết phục được chúng ta ở sự trân trọng, nâng
niu (cây nào cũng đẹp, cây nào cũng quý) nhưng là nhằm nhấn mạnh về quan hệ
"thân thuộc nhất" với con người thì không gì bằng nứa bằng tre.
- Để tránh sự ngộ nhận, chủ quan, với cách viết dụng công và tâm huyết, ông
trưng bày một hệ thống hình ảnh trùng điệp, liên hoàn có ấn tượng thị giác rất
cao:"Tre Đồng Nai, nứa Việt Bắc, tre ngút ngàn Điện Biên Phủ, luỹ tre thân mật
làng tôi...". Nó hình dung cách viết này như một thứ ống kính quay phim, ta có
một cái nhìn ở hai cô 46. viễn cảnh và cận cảnh, từ xa đến gần. Riêng hình ảnh
cận cảnh (luỹ tre thân nhiệt làng tôi) làm chúng ta không khỏi bồi hồi. Ấy là
chưa nói sự cất cánh của lời văn bản nhac một giai điệu say sưa ở sự cân đối, hài
hoà. Nếu tách nhịp, chúng ta có kết cấu 3 5-6. Ngôn ngữ ây, nhạc điệu ây - từ
cảm xúc vang lên như những bài thơ. Mạch cảm xúc dồi dào còn vắt xuống ý
tiếp theo để đi vào phẩm chất.
- Nhà văn Thép Mới khẳng định những vẻ đẹp phẩm chất của tre: “mọc thẳng, ở
đâu tre cũng xanh tốt, dáng tre mộc mạc, màu tre nhũn nhặn, cứng cáp, dẻo dai,
vững chắc.. . Câu văn diễn đạt nhịp nhàng, cân đối tựa như một lời hát. Vẫn với
phép so cánh, với lối văn trùng điệp, những nhịp điệu hài hoà, ta thấy hình tượng
cây tre độc đáo hiện ra với lòng ham sống và sức sống dồi dào: "Vào đâu tre
cũng sống, ở đâu tre cũng xanh tốt", và từ cái gốc ấy, nó tự vun trồng những nét
đặc trưng : mộc mạc, nhũn nhặn,cứng cáp, dẻo dai, thanh cao, chí khí. Quen
thuộc với con người, lại "chi khi hơn ngườii, cây tre còn độc đáo ở sự hoá thân.
Nó là cốt cách người và chỉ con người Việt Nam mới có. Đọc câu văn ấy ta thấy
đường biên phân định giữa cây tre với con ngưỜI không còn chia tách rạch ròi
được nữa.
2. Sự gắn bó của cây tre với con người trong lao động sản xuất và trong
chiến đấu
2.1. Sự gắn bó của cây tre với con người trong lao động sản xuất
Không chỉ mang những phẩm chất đẹp đẽ của con người Việt Nam, tre còn gắn
liền với đời sống dân tộc. Tác giả bắt đầu sự gắn bó đó bằng việc trích dẫn câu
thơ của Tố Hữu: “Bóng tre trùm mát rượi”. Đây là cầu nối, khơi gợi sự gắn bó
khăng khít giữa người và tre.
- Dưới "bóng tre trùm lên âu yếm làng, bản, xóm, thôn, hiện ra toàn bộ đời sống
con người từ ăn, ở, làm việc, tập quán, phong tục, buồn vui, từ dựng nhà dựng
cửa, lấy vợ lấy chồng, sinh ra và mất đi"tre với mình, sống có nhau, chết có
nhau chung thuỷ". Trong đoạn văn quan trọng này, về cấu trúc có sự kết hợp đan
cài giữa chiều ngang và chiều dọc. Về chiều ngang, ta nhận ra thấp thoáng mái
chùa cổ kính, nền văn hoá nông trang, những công việc hằng ngày, cả những
nhọc nhằn giần sàng, xay, giã của con người Việt trong lao động. Tre chẻ lạt gói
bánh chưng mỗi lần tết đến, tre là niềm vui của tuổi thơ (các em bé còn có đồ