


Preview text:
Văn mẫu lớp 7
Giới thiệu một nhân vật văn học
Đề bài: Hãy giới thiệu với các bạn một nhân vật văn học đã để lại cho em ấn
tượng sâu sắc.
Giới thiệu một nhân vật văn học - Mẫu 1
Một trong những nhân vật văn học đã để lại cho em ấn tượng sâu sắc là Dế Mèn
trong Dế mèn phiêu lưu ý. Gia đình Dế Mèn có ba anh em, sau một thời gian,
Dế Mèn đã dọn ra ở riêng để có thể tự lập. Nhà văn đã xây dựng nhân vật này
với đầy đủ những đặc điểm về ngoại hình và tính cách. Hình ảnh một chàng dế
được khắc họa giống như một con người, khiến người đọc cảm thấy thật thích
thú. Bởi ăn uống điều đó nên dế có một thân hình cường tráng. Đôi càng “mẫm
bóng” cùng “những cái móng vuốt ở chân, ở khoeo cứ cứng dần và nhọn hoắt”.
Thân hình của chàng ta “rung rinh một màu nâu bóng mỡ soi gương được và rất
ưa nhìn”. Đầu của Dế Mèn còn “to ra và nổi từng tảng, rất bướng”. Hai cái răng
thì đen nhánh và “lúc nào cũng nhai ngoàm ngoạp như hai lưỡi liềm máy làm
việc” cùng với sợi râu “dài và uốn cong một vẻ rất đỗi hùng dũng”. Nhưng Dế
Mèn lại là có tính cách kiêu căng, ngạo mạn. Dế Mèn nghĩ mình là nhất nên
dám cà khịa với tất cả mọi bà con trong xóm: quát mắng chị Cào Cào, đá ghẹo
anh Gọng Vó hay đặc biệt là anh bạn hàng xóm Dế Choắt. Nhưng cái chết của
Dế Choắt đã khiến Dế Mèn nhận được một bài học đáng giá, cậu quyết định
hành trình phiêu lưu của mình. Trong hành trình đó, cậu đã gặp gỡ nhiều người
bạn, làm được nhiều việc tốt và học được nhiều bài học bổ ích.
Giới thiệu một nhân vật văn học - Mẫu 2
Thánh Gióng là nhân vật văn học mà em cảm thấy ấn tượng sâu sắc nhất. Nhân
vật này được xây dựng là một người anh hùng - đại diện cho sức mạnh của nhân
dân. Bởi vậy, ngay từ nguồn gốc xuất thân đã vô cùng khác thường. Bà mẹ của
Thánh Gióng trong một lần đi ra đồng nhìn thấy một vết chân rất to liền đặt bàn
chân mình lên ướm thử, không ngờ về nhà liền mang thai. Nhưng phải đến
mười hai tháng sau, bà mới sinh được một cậu con trai. Sự sinh trưởng của
Thánh Gióng cũng kì lạ. Gióng lên ba tuổi mà vẫn không biết nói biết cười. Khi
đất nước bị giặc ngoại xâm, nhà vua muốn tìm người tài giúp nước, cậu bé bỗng
cất tiếng nói: “Mẹ mời sứ giả vào đây cho con”. Kể từ hôm gặp sứ giả, Thánh
Gióng lớn nhanh như thổi, cơm ăn mấy cũng không no, áo mặc mấy cũng
không vừa. Bà con trong làng cùng góp gạo nuôi lớn. Giặc đến gần bờ cõi,
chàng Gióng vươn vai trở thành tráng sĩ, mình cao hơn trượng, oai phong lẫm
liệt, đánh tan quân giặc. Sau khi đánh tan kẻ thù, Thánh Gióng một mình một
ngựa, lên đỉnh núi, cởi áo giáp sắt bỏ lại, rồi cả người lẫn ngựa bay lên trời. Nhà
vua nhớ công ơn tôn là Phù Đổng Thiên Vương và cho lập đền thờ tại quê nhà.
Với nhân vật này, tác giả dân gian đã gửi gắm bài học về truyền thống yêu nước,
ý chí chống giặc ngoại xâm.
Giới thiệu một nhân vật văn học - Mẫu 3
Nhân vật văn học mà tôi cảm thấy ấn tượng là Sơn trong truyện ngắn Gió lạnh
đầu mùa của nhà văn Thạch Lam. Nhân vật Sơn không được khắc họa về ngoại
hình, mà chủ yếu được xây dựng qua hành động, lời nói để từ đó làm nổi bật lên
tính cách. Tác giả đã khắc họa Sơn là một cậu bé thân thiện, tốt bụng và giàu
tình cảm. Cậu được sinh ra trong một gia đình khá giả, nhận được tình yêu
thương của mọi người xung quanh. Nhưng không vì thế mà cậu trở nên kiêu
ngạo hay xa cách. Đối với bọn trẻ con trong xóm - Thằng Cúc, thằng Xuân, con
Tí, con Túc, Sơn vẫn thường xuyên chơi cùng, và tỏ ra thân thiết chứ không hề
coi thường, xa cách. Đặc biệt nhất là hành động của Sơn đối với bé Hiên. Khi
thấy Hiên đang đứng “co ro” bên cột quán, trong gió lạnh chỉ mặc có manh áo
“rách tả tơi”, “hở cả lưng và tay”. Sơn cảm thấy thương xót cho con bé. Cậu
chợt nhớ ra mẹ cái Hiên rất nghèo, nhớ đến em Duyên ngày trước vẫn cùng chơi
với Hiên ở vườn nhà. Một ý nghĩ tốt thoáng qua trong tâm trí Sơn - đó là đem
chiếc áo bông cũ của em Duyên cho Hiên. Có thể thấy rằng, nhân vật Sơn đã thể
hiện được những giá trị nhân văn cao đẹp mà tác giả muốn gửi gắm. Sơn là một
cậu bé tốt bụng, thân thiện và giàu lòng nhân ái.
Giới thiệu một nhân vật văn học - Mẫu 4
Tôi cảm thấy rất ấn tượng với nhân vật Võ Tòng trong Đất rừng phương Nam.
Nhân vật được khắc họa qua những nét ngoại hình, tính cách. Không ai biết tên
thật của Võ Tòng là gì. Họ chỉ biết rằng từ mười mấy năm về trước, chú đã một
mình bơi xuồng đến dựng lều giữa khu rừng đầy thú dữ. Người ta vẫn truyền
nhau kể lại việc một mình Võ Tòng đã giết chết hơn hai mươi con hổ. Có lẽ,
đây chính là cái tích để người dân vùng này gọi chú là với cái tên Võ Tòng.
Ngoại hình của chú hiện lên với vẻ khá kỳ dị, khác người Hai hố mắt sâu hoắm
với tròng mắt trắng dã long qua long lại, sắc lẹm như dao. Mái tóc hung hung
giống bờm ngựa dài tới gáy. Gò má bên phải của chú có tới năm cái sẹo dài như
đầu móng cọp cào. Cuộc đời của Võ Tòng cũng phải trải qua nhiều bất hạnh.
Chú cũng đã từng có một gia đình hạnh phúc như bao người. Vợ chú là một
người đàn bà xinh xắn, lúc mang thai đứa con đầu lòng cứ kêu thèm ăn măng.
Yêu quý vợ hết mực, chú liều xách dao đến bụi tre đình làng xắn một mụt măng.
Khi về ngang qua bờ tre nhà địa chủ liền bị hắn vu cho tội ăn trộm. Võ Tòng
một mực cãi lên nhưng bị tên địa chủ quyền thế lại ra sức đánh, khiến chú chém
trả. Nhưng chú không trốn chạy mà đường hoàng chịu tội. Sau này, khi ở tù về,
nghe tin con trai đã mất, vợ lấy người khác, chú đã bỏ làng đi. Ở trong rừng
nhiều năm, Võ Tòng sống một mình, không nghĩ ngợi đến người đàn bà nào
nữa. Trái với vẻ bề ngoài kì dị, chú có một tấm lòng lương thiện, hiền lành. Chú
luôn giúp đỡ mọi người xung quanh. Dù đã trải qua rất nhiều những bất hạnh,
áp bức trong đời nhưng chú Võ Tòng vẫn luôn giữ được tinh thần hào sảng và
nét chất phác hiền lành của một người nông dân. Đối lập với vẻ bề ngoài xù xì
gân guốc là một người đàn ông giản dị, sẵn sàng giúp đỡ mọi người mà không
mong cầu đền ơn trả nghĩa. Nhân vật Võ Tòng được xây dựng đại diện cho người nông dân Nam Bộ.