


Preview text:
NHÓM 3: NGUYÊN TẮC THIỆN CHÍ TRONG GIAO TIẾP I. Khái quát 1. Thiện chí là gì ?
- Thiện là tốt, chí là suy nghĩ.
-Thiện chí là ý định thực lòng muốn làm điều gì đó tốt đẹp cho người khác.
Thiện chí bắt nguồn từ tấm lòng chân thành, không toan tính, vụ lợi.
-Thiện chí không chỉ là sự tử tế và lòng quan tâm dành cho người khác. Đó là ý
chí bền bỉ trong mỗi người để có thể hoàn thiện bản thân, chủ động tiến về phía
trước, tìm thấy con đường dẫn tới số mệnh của mình, phát huy tiềm năng và
“trở thành chính mình”.
- Mở rộng hơn nữa, nếu ta tìm hiểu khái niệm này dưới góc nhìn tâm lý học, thì
thiện chí phản ánh thái độ tìm kiếm điều thiện trong người khác, nhằm giúp họ
trưởng thành nhờ những đức tính của chính mình và vượt qua giới hạn của bản thân.
Một thái độ thiện chí là tự nguyện ưu tiên điều tích cực thay vì tiêu cực, ưu tiên
tiềm năng thay vì thiếu sót.
2. Nguyên tắc thiện chí trong giao tiếp là gì ?
- là sự thể hiện đạo đức của người tham gia trong quá trình giao tiếp.
- Thể hiện “cái tâm”, lòng thiện, tính thiện, sự nhân hậu của chủ thể.
- Thể hiện cái nhìn tích cực về nhau.
- Tin tưởng đối tượng giao tiếp.
- Dành tình cảm tốt đẹp và đem lại niềm vui cho đối tượng giao tiếp.
- Công bằng trong nhận xét, đánh giá đồng thời đánh giá mang tính động viên, khuyến khích
II. Nguyên tắc thiện chí trong giao tiếp
1.Tại sao phải thực hiện nguyên tắc?
- Bí mật của việc giao tiếp xã hội không phải là nói ra sự thật, mà chính là tránh
việc làm tổn thương người khác ngay cả khi đề cập đến sự thật"
- Người Nhật Bản cho rằng, quan hệ của con người trong xã hội cần các giá trị
có sự nhất quán, hai là có sự độ lượng, bằng không thật khó hòa hợp.
- Trong giao tiếp хã hội có một nguуên tắc rất quan trọng là "có qua có lại".
Một cách đơn giản, trong giao tiếp giữa các cá nhân, người khác tốt ᴠới bạn, bạn
cũng cần phải như ᴠậу. Chẳng ai muốn thiện chí của mình bị bỏ qua, đóng góp
của mình bị хem nhẹ. Thế nên, những gì muốn nhận được, trước tiên cần phải bỏ ra trước đã.
2. Biểu hiện khi thực hiện nguyên tắc ?
•Nghĩ tốt về đối tượng, không định kiến
- phân tích: dù người đó có như thế nào thì ta vẫn sẽ chấp nhận vô điều kiện về
họ và luôn nghĩ về những cái mặt tốt của họ. Và đặc biệt là chúng ta cần bác bỏ
đến cái định kiến mà chúng ta biết là đôi khi cái định kiến đến từ những điều hết sức là đơn giản.
-Ví dụ: chẳng hạn như là tên, tuổi. Một người nam nhi nhưng mà lại mang một
cái tên thường đặt cho các cô gái thì dễ bị định kiến và ngược lại. Rồi định kiến về quê quán, nơi ở.
-Ví dụ: Người ta đến từ một vùng quê nào đó mà lỡ mà ng một cái tiếng không
tốt trong quá khứ thì người ta phải gánh chịu cái điều đó.
•Tin tưởng về đối tượng giao tiếp
- Phân tích: Khi bạn nghe một ai đó trình bày vấn đề mà trong đầu các bạn đã
có những cái hoài nghi. Thì có lẽ là điều đó nó sẽ khiến cho bạn dần dần chán
nản trong từng câu nói của họ. Cái sự hoài nghi, mất niềm tin lẫn nhau nó sẽ ảnh
hưởng rất là sâu sắc đến việc chúng ta có tiếp tục hợp tác làm ăn với nhau hay là không.
- Ví dụ: Giả sử bạn hẹn với bạn mình đi chơi mà họ có việc bận đột suất gì đó
nên họ tới điểm hẹn gặp trễ hơn giờ đã hẹn. Khi họ giải thích, mới nghe được
nửa câu thôi thì bạn đã hoài nghi rằng bạn mình đang nói dối. Làm gì có chuyện
đó trên đời, làm gì có lí do đó, cái lí do này tôi nghe nhàm chán lắm rồi thì khi
cái bạn đó trình bày bản thân bạn vẫn không tin được và như vậy thì bạn vẫn
phán xét là cái lỗi đó dựa trên cảm tính của mình. Vậy thì những lần sau đó thì
bạn đến trễ kia có thỏa mái để chia sẻ và giãi bày tâm sự với chính chúng ta nữa
hay không. Đó là giá trị của niềm tin.
•Hiểu đúng về nhau và chú ý đến động cơ giao tiếp, thống nhất giữa lời nói và hành vi
-Phân tích:. Thì bất cứ cuộc trò chuyện nào, một sự tiếp xúc nào đều cũng có lí
do cả. Và người ta đến với mình với một lí do nào thì mình cũng đều nên trân
trọng trước khi chúng ta sẽ đưa ra những câu hỏi triết lý hơn và cụ thể hơn. Và
chúng ta cố gắng đừng có hiểu sai, tránh những cái sai lầm. Có rất nhiều vẫn đề
xảy ra trong cuộc sống bắt nguồn từ việc chúng ta hiểu lầm về nhau. Cho nên là
để tránh hiểu lầm thì chúng cần điều chỉnh lời ăn, tiếng nói và hành vi của
mình sao cho phù hợp với hoàn cảnh.
- Ví dụ: như là chúng ta thường có câu cửa miệng khí khách đến nhà là “ô, ngọn
gió nào đưa anh đến đây”. Có nghĩa là mình cảm thấy vui vẻ, ngạc nhiên và bất
ngờ hoặc là rất vui được gặp anh ngày hôm nay nhưng mà thật ra bạn chẳng vui
chút nào. Cái suy nghĩ, cái xúc cảm với cái lời nói của bạn nó không thống nhất với nhau.
•Không ghen tị với thành tích, không cười chê khuyết điểm của đối tượng giao tiếp
-Phân tích: khi moi móc những nhược điểm của người khác thì đương nhiên
chúng ta cảm thấy rất vui sướng và sảng khoái nhưng mà liệu người ta có cảm
thấy thế hay không và khi ngược lại chúng ta bị đào bới nhược điểm như thế thì
chúng ta không những không thỏa mái mà còn thấy căm tức, giận dữ, hằn thù
cái người mà đang làm xấu mặt chúng ta.
3. Mục đích của việc thực hiện nguyên tắc đó trong giao tiếp ?
- Duy trì mối quan hệ tốt đẹp với người nghe.
- Thiện chí phản ánh thái độ tìm kiếm điều thiện trong người khác, nhằm giúp
họ trưởng thành nhờ những đức tính của chính mình và vượt qua giới hạn của bản thân.