PASSAGE 3_Theme 7. Cultural Diversity (Đa dạng văn hóa)

PASSAGE 3_Theme 7. Cultural Diversity (Đa dạng văn hóa) có sẵn lời giải chi tiết, phương pháp đọc hiểu, mẹo giải hay giúp tăng kiến thức cho các em học sinh chuẩn bị tốt cho kỳ thi sắp tới. Mời bạn đọc đón xem!

Thông tin:
3 trang 1 năm trước

Bình luận

Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để gửi bình luận.

PASSAGE 3_Theme 7. Cultural Diversity (Đa dạng văn hóa)

PASSAGE 3_Theme 7. Cultural Diversity (Đa dạng văn hóa) có sẵn lời giải chi tiết, phương pháp đọc hiểu, mẹo giải hay giúp tăng kiến thức cho các em học sinh chuẩn bị tốt cho kỳ thi sắp tới. Mời bạn đọc đón xem!

125 63 lượt tải Tải xuống
Page 1
PASSAGE 3
Diversity is a hallmark of life, an intrinsic feature of living systems in the natural world. The
demonstration and celebration of this diversity is an endless rite. Look at the popularity of museums,
zoos, aquariums and botanic gardens. The odder the exhibit, the more different it is from the most
common and familiar life forms around us, the more successful it is likely to be. Nature does not tire of
providing oddities for people who look for them. Biologists have already formally classified 1.7 million
species. As many as 30 to 40 million more may remain to be classified.
Most people seem to take diversity for granted. If they think about it at all they assume it exists in
endless supply. Nevertheless, diversity is endangered as never before in its history. Advocates of
perpetual economic growth treat living species as expendable. As a result an extinction crisis of
unprecedented magnitude is under way. Worse yet, when diversity needs help most, it is neglected and
misunderstood by much of the scientific community that once championed it.
Of the two great challenges to the legitimacy of this diversity, the familiar one comes primarily from
economists. Their argument, associated with such names as Julian Simon, Malcolm McPherson and the
late Herman Kahn, can be paraphrased: "First, if endangered species have a value as resources - which
has been greatly exaggerated - then we should be able to quantify that value so that we can make
unbiased, objective decisions about which species, if any, we should bother to save, and how much the
effort is worth. Secondly, the global threat to the diversity of species, particularly in the tropics, has been
overestimated. Thirdly, we have good substitutes for the species and ecosystems that are being lost, and
these substitutes will nullify the damage caused by the extinctions".
The structure of the argument seems to me to be identical in form to that of an old joke from the
American vaudeville circuit. One elderly lady complained to another about her recent vacation at a resort
in the Catskill Mountains in New York State. “The food was terrible”, she moaned. “Pure poison, I
couldn’t eat a bite. And the portions were so tiny!”
Species may be valuable, but not especially so, and the threat to them has been exaggerated. But this does
not matter anyway, say the economists, because we can replace any species that vanishes.
It is not clear how much of an impact this argument has on the informed public, but it has certainly
provoked an outcry among scientific conservationists. It has set the terms for, and dominated, most of the
pro-diversity literature of the past few years, making it a literature of response, thus limiting its scope and
creative force.
Question 1. Which feature of the natural world do people find especially fascinating?
A. its great variety B. its ancient forms C. its strange rituals D. its unclassified species
Question 2. Which adjective best describes the writer’s attitude towards the scientific community?
A. respectful B. supportive C. critical D. uncomprehending
Question 3. Which statement represents the views of economists?
A. It is important to conserve endangered species.
B. Endangered species have no value in themselves.
C. Only some parts of the natural world are under threat.
D. New species could be introduced as necessary.
Question 4. What point is the writer trying to make about the economists’ arguments by including the
joke in paragraph 4?
Page 2
A. Their case is overstated. B. Their logic is unsound.
C. They are unduly pessimistic. D. They ignore the views of ordinary people.
Question 5. The position of the scientific conservationists has been weakened because they have
.
A. adopted the economists’ arguments B. failed to communicated with public
C. lost the initiative in the debate D. protested too loudly
ĐÁP ÁN
1-A
2-C
3-B
4-B
5-C
LỜI GIẢI CHI TIẾT
Question 1:
its great variety = diversity: thông tin trong câu: The odder the exhibit, the more different it is from the
most common and familiar life forms around us, the more successful it is likely to be. Nature does not tire
of providing oddities for people who look for them
Question 2:
C: critical: phê bình chỉ trích
Question 3:
các loài động thực vật bị đe dọa tuyệt chủng không giá trị cả-> điều này thấy trong lập luận gây
tranh cãi được ghi trong bài, các nhà kinh tế cho rằng con người thể thay thế toàn bộ những loài bị
tuyệt chủng, do đó các loài bị đe dọa tuyệt chủng chẳng có ý nghĩa gì cả.
Question 4:
B-> their logic is unsound: logic của các nhà kinh tế là không hợp lý ( giống như cái bà trong truyện cười
là bà ấy bảo toàn là độc không ăn được gì nhưng mà vẫn kêu các phần ăn quá ít)
Question 5:
lost the initiative = lost the creative force (trong câu: .... making it a literature of response, thus limiting its
scope and creative force.)
BÀI DỊCH
Sự đa dạng một dấu hiệu của cuộc sống, một tính năng nội tại của hệ sinh thái trong thế giới tự
nhiên. Các biểu hiện và tôn vinh sự đa dạng này một nghi thức dài tận. Hãy thử nhìn vào sự phổ
biến của c bảo tàng, vườn thú, bể nuôi vườn thực vật. Các triển lãm càng quặc, càng khác
biệt hơn so với phong cách sống phổ biến quen thuộc xung quanh chúng ta, càng khả năng
thành công hơn. Thiên nhiên không ngừng tạo ra những sự dị cho những người tìm kiếm chúng. Các
nhà sinh học đã chính thức được phân loại 1,7 triệu loài. Còn những 30-40.000.000 loài vẫn cần được
phân loại.
Hầu hết mọi người dường như không quan tâm đến sự đa dạng. Nếu họ nghĩ về cả họ cho rằng
tồn tại với một nguồn cung vô tận. Tuy nhiên, sự đa dạng đang bị đe dọa hơn bao giờ hết trong lịch sử của
nó. Những người ủng hộ tăng trưởng kinh tế vĩnh viễn coi các loài động vật sống thể bỏ đi lúc nào
cũng được. Kết quả một cuộc khủng hoảng tuyệt chủng mức độ lớn chưa từng đang diễn ra. Tệ
hơn nữa, khi sự đa dạng cần sự giúp đỡ nhất, bị bỏ qua hiểu lầm bởi nhiều cộng đồng khoa học đã
từng đấu tranh cho nó.
Page 3
Trong hai thách thức lớn cho nh hợp pháp của sự đa dạng này, một thách thức quen thuộc chủ yếu
đến từ các nhà kinh tế. Lập luận của họ, gắn liền với những cái tên như Julian Simon, Malcolm
McPherson sau đó Herman Kahn, thđược diễn giải như sau: ầu tiên, nếu các loài quý hiếm
giá trị như các nguồn lực - đã được phóng đại rất nhiều - thì chúng ta phải thể định lượng giá trị để
chúng để đưa ra những quyết định khách quan không thiên vị về những loài mà, nếu có, chúng ta phải
quan tâm để cứu vớt, cần mất đến bao nhiêu nỗ lực. Thứ hai, c mối đe dọa toàn cầu đối với sự đa
dạng của các loài, đặc biệt các vùng nhiệt đới, đã được đánh giá cao quá mức. Thứ ba, chúng ta
những cách thay thế tốt cho các loài hệ sinh thái đang mất, các sản phẩm thay thế này sẽ hiệu
hóa những thiệt hại gây ra bởi sự tuyệt chủng ".
Cấu trúc của các tranh luận đối với tôi giống hệt hình thức của một trò đùa từ một rạp xiếc tạp kỹ
của Mỹ. Một phụ nữ lớn tuổi phàn nàn với một khác về kỳ nghỉ gần đây của bà tại một khu nghỉ mát ở
dãy núi Catskill bang New York. "Các món ăn thật khủng khiếp", rên rỉ. "toàn là độc, tôi không
thể ăn được miếng nào. Và các phần ăn thì quá nhỏ bé! "
Các loài động thực vật ó thể giá trị, nhưng không đặc biệt quá, và các mối đe dọa đối với chúng đã
bị phóng đại. Nhưng điều này không quan trọng thế nào đi nữa, theo các nhà kinh tế, bởi chúng ta
có thể thay thế bất kỳ loài nào biến mất.
Không ảnh hưởng của tranh luận này đối với quần chúng quan tâm như thế nào, , nhưng chắc chắn
đã gây ra một phản đối kịch liệt từ các nhà bảo tồn khoa học. đã tạo ra các thuật ngữ và thống trị hầu
hết các tác phẩm ủng hộ sự đa dạng trong những năm qua, tự tạo ra chomột loạt các tác phẩm văn học
phản ứng lại tranh luận đó, do đó hạn chế phạm vi ảnh hưởng và nguồn sáng tạo.
| 1/3

Preview text:

PASSAGE 3
Diversity is a hallmark of life, an intrinsic feature of living systems in the natural world. The
demonstration and celebration of this diversity is an endless rite. Look at the popularity of museums,
zoos, aquariums and botanic gardens. The odder the exhibit, the more different it is from the most
common and familiar life forms around us, the more successful it is likely to be. Nature does not tire of
providing oddities for people who look for them. Biologists have already formally classified 1.7 million
species. As many as 30 to 40 million more may remain to be classified.
Most people seem to take diversity for granted. If they think about it at all they assume it exists in
endless supply. Nevertheless, diversity is endangered as never before in its history. Advocates of
perpetual economic growth treat living species as expendable. As a result an extinction crisis of
unprecedented magnitude is under way. Worse yet, when diversity needs help most, it is neglected and
misunderstood by much of the scientific community that once championed it.
Of the two great challenges to the legitimacy of this diversity, the familiar one comes primarily from
economists. Their argument, associated with such names as Julian Simon, Malcolm McPherson and the
late Herman Kahn, can be paraphrased: "First, if endangered species have a value as resources - which
has been greatly exaggerated - then we should be able to quantify that value so that we can make
unbiased, objective decisions about which species, if any, we should bother to save, and how much the
effort is worth. Secondly, the global threat to the diversity of species, particularly in the tropics, has been
overestimated. Thirdly, we have good substitutes for the species and ecosystems that are being lost, and
these substitutes will nullify the damage caused by the extinctions".
The structure of the argument seems to me to be identical in form to that of an old joke from the
American vaudeville circuit. One elderly lady complained to another about her recent vacation at a resort
in the Catskill Mountains in New York State. “The food was terrible”, she moaned. “Pure poison, I
couldn’t eat a bite. And the portions were so tiny!”
Species may be valuable, but not especially so, and the threat to them has been exaggerated. But this does
not matter anyway, say the economists, because we can replace any species that vanishes.
It is not clear how much of an impact this argument has on the informed public, but it has certainly
provoked an outcry among scientific conservationists. It has set the terms for, and dominated, most of the
pro-diversity literature of the past few years, making it a literature of response, thus limiting its scope and creative force.
Question 1. Which feature of the natural world do people find especially fascinating? A. its great variety B. its ancient forms C. its strange rituals
D. its unclassified species
Question 2. Which adjective best describes the writer’s attitude towards the scientific community? A. respectful B. supportive C. critical D. uncomprehending
Question 3. Which statement represents the views of economists?
A. It is important to conserve endangered species.
B. Endangered species have no value in themselves.
C. Only some parts of the natural world are under threat.
D. New species could be introduced as necessary.
Question 4. What point is the writer trying to make about the economists’ arguments by including the joke in paragraph 4? Page 1
A. Their case is overstated.
B. Their logic is unsound.
C. They are unduly pessimistic.
D. They ignore the views of ordinary people.
Question 5. The position of the scientific conservationists has been weakened because they have .
A. adopted the economists’ arguments
B. failed to communicated with public
C. lost the initiative in the debate
D. protested too loudly ĐÁP ÁN 1-A 2-C 3-B 4-B 5-C
LỜI GIẢI CHI TIẾT Question 1:
its great variety = diversity: thông tin trong câu: The odder the exhibit, the more different it is from the
most common and familiar life forms around us, the more successful it is likely to be. Nature does not tire
of providing oddities for people who look for them Question 2:
C: critical: phê bình chỉ trích Question 3:
các loài động thực vật bị đe dọa tuyệt chủng không có giá trị gì cả-> điều này thấy rõ trong lập luận gây
tranh cãi được ghi trong bài, các nhà kinh tế cho rằng con người có thể thay thế toàn bộ những loài bị
tuyệt chủng, do đó các loài bị đe dọa tuyệt chủng chẳng có ý nghĩa gì cả. Question 4:
B-> their logic is unsound: logic của các nhà kinh tế là không hợp lý ( giống như cái bà trong truyện cười
là bà ấy bảo toàn là độc không ăn được gì nhưng mà vẫn kêu các phần ăn quá ít) Question 5:
lost the initiative = lost the creative force (trong câu: .... making it a literature of response, thus limiting its scope and creative force.) BÀI DỊCH
Sự đa dạng là một dấu hiệu của cuộc sống, một tính năng nội tại của hệ sinh thái trong thế giới tự
nhiên. Các biểu hiện và tôn vinh sự đa dạng này là một nghi thức dài vô tận. Hãy thử nhìn vào sự phổ
biến của các bảo tàng, vườn thú, bể nuôi cá và vườn thực vật. Các triển lãm càng kì quặc, nó càng khác
biệt hơn so với phong cách sống phổ biến và quen thuộc xung quanh chúng ta, và nó càng có khả năng
thành công hơn. Thiên nhiên không ngừng tạo ra những sự kì dị cho những người tìm kiếm chúng. Các
nhà sinh học đã chính thức được phân loại 1,7 triệu loài. Còn những 30-40.000.000 loài vẫn có cần được phân loại.
Hầu hết mọi người dường như không quan tâm đến sự đa dạng. Nếu họ nghĩ về nó cả họ cho rằng nó
tồn tại với một nguồn cung vô tận. Tuy nhiên, sự đa dạng đang bị đe dọa hơn bao giờ hết trong lịch sử của
nó. Những người ủng hộ tăng trưởng kinh tế vĩnh viễn coi các loài động vật sống là có thể bỏ đi lúc nào
cũng được. Kết quả là một cuộc khủng hoảng tuyệt chủng có mức độ lớn chưa từng có đang diễn ra. Tệ
hơn nữa, khi sự đa dạng cần sự giúp đỡ nhất, nó bị bỏ qua và hiểu lầm bởi nhiều cộng đồng khoa học đã từng đấu tranh cho nó. Page 2
Trong hai thách thức lớn cho tính hợp pháp của sự đa dạng này, một thách thức quen thuộc chủ yếu
đến từ các nhà kinh tế. Lập luận của họ, gắn liền với những cái tên như Julian Simon, Malcolm
McPherson và sau đó là Herman Kahn, có thể được diễn giải như sau: "Đầu tiên, nếu các loài quý hiếm
có giá trị như các nguồn lực - đã được phóng đại rất nhiều - thì chúng ta phải có thể định lượng giá trị để
chúng để đưa ra những quyết định khách quan không thiên vị về những loài mà, nếu có, chúng ta phải
quan tâm để cứu vớt, và cần mất đến bao nhiêu nỗ lực. Thứ hai, các mối đe dọa toàn cầu đối với sự đa
dạng của các loài, đặc biệt là ở các vùng nhiệt đới, đã được đánh giá cao quá mức. Thứ ba, chúng ta có
những cách thay thế tốt cho các loài và hệ sinh thái đang mất, và các sản phẩm thay thế này sẽ vô hiệu
hóa những thiệt hại gây ra bởi sự tuyệt chủng ".
Cấu trúc của các tranh luận đối với tôi giống hệt hình thức của một trò đùa cũ từ một rạp xiếc tạp kỹ
của Mỹ. Một phụ nữ lớn tuổi phàn nàn với một bà khác về kỳ nghỉ gần đây của bà tại một khu nghỉ mát ở
dãy núi Catskill ở bang New York. "Các món ăn thật là khủng khiếp", cô rên rỉ. "toàn là độc, tôi không
thể ăn được miếng nào. Và các phần ăn thì quá nhỏ bé! "
Các loài động thực vật ó thể có giá trị, nhưng không đặc biệt quá, và các mối đe dọa đối với chúng đã
bị phóng đại. Nhưng điều này không quan trọng dù thế nào đi nữa, theo các nhà kinh tế, bởi vì chúng ta
có thể thay thế bất kỳ loài nào biến mất.
Không rõ ảnh hưởng của tranh luận này đối với quần chúng quan tâm như thế nào, , nhưng nó chắc chắn
đã gây ra một phản đối kịch liệt từ các nhà bảo tồn khoa học. Nó đã tạo ra các thuật ngữ và thống trị hầu
hết các tác phẩm ủng hộ sự đa dạng trong những năm qua, tự tạo ra cho nó một loạt các tác phẩm văn học
phản ứng lại tranh luận đó, do đó hạn chế phạm vi ảnh hưởng và nguồn sáng tạo. Page 3