






Preview text:
Phân tích bài thơ Lá đỏ chi tiết, hay nhất
1. Mẫu 01. Phân tích bài thơ Lá đỏ chi tiết, hay nhất
Nguyễn Đình Thi (1924-2003), tài năng văn chương đa dạng, quê ở Hà Nội, là một nhà thơ, nhà
văn, nhà phê bình văn học, và nhạc sĩ nổi tiếng. Tác phẩm của ông không chỉ độc đáo mà còn
mang đậm tính nhân văn và tình yêu quê hương. Thơ của Nguyễn Đình Thi không bị ràng buộc,
tự do và phóng khoáng như bản thân tác giả. Ông chăm chút từng từ ngữ, từng cảm xúc, tạo nên
những tác phẩm thơ độc đáo và đậm chất cá nhân. Tính hàm súc và sự giàu chất suy tư là những
đặc điểm nổi bật trong sáng tác của ông. Với Nguyễn Đình Thi, thơ không chỉ là nghệ thuật, mà
còn là một phần quan trọng của tâm hồn và cuộc sống. Ông theo đuổi thể loại thơ, xem nó như
một nguồn cảm hứng bất tận để diễn đạt tình yêu đối với quê hương và con người.
Bài thơ "Lá Đỏ," sáng tác vào tháng 12 năm 1974, là một trong những tác phẩm nổi bật của Nguyễn
Đình Thi. Được viết trong bối cảnh cuộc kháng chiến thống nhất đang đi vào giai đoạn cuối, bài
thơ tôn vinh sự hy sinh và niềm tự hào của quân và dân Việt Nam. Trước cảnh thiên nhiên hùng
vĩ của Trường Sơn, màu lá đỏ phủ trời xanh, bài thơ chạm đến tâm hồn người đọc và trở thành một
khúc ca tuyên truyền sức mạnh và lòng dũng cảm trong cuộc chiến tranh.
Nguyễn Đình Thi đã chứng kiến những bi thương của cuộc chiến tranh, nhưng từ những tổn thất
ấy, ông rút ra những bài thơ lãng mạn và sâu sắc, kể về vẻ đẹp kỳ diệu của thiên nhiên và lòng yêu
nước mãnh liệt. Bài thơ "Lá Đỏ" là một tác phẩm nghệ thuật tuyệt vời, giữ mãi trong lòng người
đọc và truyền động lực vững vàng cho thế hệ sau. Lá đỏ
“Gặp em trên cao lộng gió
Rừng lạ ào ào lá đỏ
Em đứng bên đường, như quê hương
Vai áo bạc quàng súng trường
Đoàn quân vẫn đi vội vã
Bụi Trường Sơn nhòa trời lửa
Chào em, em gái tiền phương
Hẹn gặp nhé giữa Sài Gòn”
(Trường Sơn, 12/1974)
Mở đầu bài thơ là hình ảnh tác giả gặp em trên cao, có thể ám chỉ việc tác giả gặp em ở những địa
hình cao nguyên, đèo núi. "Trên cao" không chỉ là vị trí về địa lý mà còn là một không gian tâm
linh, nơi tình cảm thiêng liêng được đặt trên tầm cao tuyệt vời hơn. Đây là không gian mở, thoáng
đãng, tạo nên một trạng thái tâm lý đặc biệt, nơi mà tác giả có thể cảm nhận sâu sắc về tình cảm của mình.
Bức tranh của bài thơ được tô điểm bởi hình ảnh lá đỏ ào ào bay trong gió, là biểu tượng của mùa
lá đỏ trên đỉnh Trường Sơn. Màu đỏ không chỉ là sắc màu nổi bật giữa bầu trời xanh mát, mà còn
là một cảm xúc sâu sắc trong tâm hồn tác giả. Hình ảnh lá đỏ trở thành biểu tượng cho những tâm
tư, tình cảm sâu sắc, đong đầy trong tâm trạng của tác giả.
Bài thơ không chỉ dừng lại ở cái đẹp hùng tráng của thiên nhiên mà còn đi sâu vào tâm hồn con
đường Trường Sơn mùa ra trận. Hình ảnh cô thanh niên xung phong đứng bên đường mở ra không
gian của niềm tự hào và lòng yêu nước. Cô gái thanh niên xung phong là biểu tượng cho tình yêu
quê hương, là nguồn động viên, sức mạnh tinh thần cho những người lính trên con đường gian nan
và khó khăn của Trường Sơn. Từng bước chân, từng dấu vết trên con đường Trường Sơn đều trở
thành dấu ấn vĩ đại của tình yêu và lòng hy sinh cao cả.
Em đứng bên đường, như quê hương
Vai áo bạc, quàng súng trường
Hình ảnh cô gái trẻ trung, xinh đẹp trong bài thơ trở thành biểu tượng cho vẻ đẹp thuần khiết, sức
trẻ dồi dào, và cuộc sống tràn đầy năng lượng. Tuy cô gái có thể hưởng cuộc sống yên bình và
hạnh phúc, nhưng tình yêu quê hương, lòng tự hào về đất nước đang chịu sự xâm lược buộc họ
phải đeo đảm trách nhiệm cao cả và hy sinh bản thân.
Thực tế, đất nước đang phải đối mặt với giặc xâm chiếm, và điều đó khiến những cô gái trẻ không
ngần ngại hy sinh, sẵn sàng đeo đuổi mơ ước hạnh phúc cá nhân để gác lại lên vai những chiếc
súng, xông ra chiến trường giữa biển lửa và bom đạn. Bức tranh này không chỉ là hình ảnh đẹp
mắt của tuổi trẻ mà còn là sự tận tâm, lòng dũng cảm và tình yêu quê hương cao quý.
Trong bài thơ "Cái điểm sáng ấy" của Trần Nhật Thu, hình ảnh những cô gái thanh niên xung
phong trên tuyến đường Trường Sơn không chỉ là biểu tượng của sức mạnh vũ trang mà còn là
điểm sáng, là nguồn động viên tinh thần, là niềm tự hào và tình yêu thương đối với đất nước. Cô
gái không chỉ là một chiến sĩ mà còn là biểu tượng của tình yêu và hy sinh vô điều kiện. Bài thơ
đưa người đọc chìm đắm trong không khí của một thời kỳ đầy thách thức và lòng dũng cảm.
“Mấy năm rồi chạy trên tuyến Trường Sơn
Có đêm nào như đêm nay nhớ mãi
Những cọc tiêu là những cô em gái
Thanh thản đứng bên đường trọng điểm – xe lên.”
Hình ảnh con đường Trường Sơn được tác giả nhắc đến trong hai câu thơ.
Đoàn quân vẫn đi vội vã
Bụi Trường Sơn nhòa trời lửa.
Con đường Trường Sơn, mặc dù đầy gian khổ và khắc nghiệt, nhưng đoàn quân Việt Nam vẫn
bước chân trập trùng, hối hả. Bước chân của họ như những nhịp rung động, đánh bại mọi khó
khăn, thử thách trên con đường đầy cam go. Bức tranh "Bụi Trường Sơn nhòa trời lửa" mô tả
không gian Trường Sơn trong sự nhòa lạc dưới tác động của bom đạn và súng pháo, làm cho khung
cảnh trở nên mịt mù, huyền bí, và chứa đựng trong mình cảm xúc khốc liệt của chiến tranh. Mỗi
đường bụi trên con đường Trường Sơn là nhưng dấu vết, biểu tượng của những trận đánh gay cấn.
Hai câu thơ cuối cùng của bài thơ đánh dấu một lời chào tạm biệt, hứa hẹn gặp lại tại Sài Gòn khi
đất nước thống nhất. Lời hứa hẹn này không chỉ là niềm tin vào sự thắng lợi của quân đội Việt
Nam mà còn là tâm huyết, hy sinh và lòng quyết tâm của những người lính trên con đường Trường
Sơn. Bài thơ không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật mà còn là biểu tượng cho tình yêu quê hương,
lòng dũng cảm của những người chiến sĩ trên bức tranh lịch sử.
Chào em em gái tiền phương
Hẹn gặp nhé giữa Sài Gòn....
Ở đây, em là hình ảnh sống động của một tâm huyết hiện diện, không chỉ là người phụ nữ ở hậu
phương nỗ lực hết mình cho chiến trận, mà còn là chiến binh mạnh mẽ ở tiền tuyến, mang theo
tâm huyết và lời hứa về một ngày trở lại, đánh dấu chiến dịch quyết định cuối cùng, mang tên Bác.
Lời chào đơn giản, nhưng ẩn sau đó là một sự hứa hẹn, một tương lai tươi sáng khi đất nước giành
được độc lập. Chiến dịch cuối cùng giữa những khói bụi và tiếng gào thét sẽ chấm dứt với niềm
vui không ngờ, khi đất nước nở hoa trong sự độc lập. Thể thơ tự do, với giọng thơ chân thực, chìm
đắm trong hình ảnh rực rỡ của thiên nhiên và con người Việt Nam. Mỗi chi tiết, đặc biệt là hình
ảnh lá đỏ, trở thành biểu tượng của hy vọng và thắng lợi, tạo nên một tác phẩm thơ đẹp, làm xao
lạc và để lại ấn tượng sâu sắc trong tâm hồn người đọc.
2. Mẫu 02. Phân tích bài thơ Lá đỏ chi tiết, hay nhất
Nguyễn Đình Thi, hồi sinh về trên đất Hà Nội, không chỉ là một nhà thơ, nhà văn, nhà phê bình
văn học và nhạc sĩ, mà còn là một người tâm huyết và đam mê với nghệ thuật, nơi ông trải đầy
cuộc sống của mình. Thể loại mà ông gắn bó và trải lòng nhất là thơ, nơi mà ông nhìn nhận như là
một đứa con tinh thần, lạc quan và sâu sắc, mở lời về quê hương và con người trong thời kỳ kháng chiến.
Trong thời kỳ đau thương của chiến tranh, ông viết nên những tác phẩm ghi chép về đất nước đau
khổ, về những con người chiến đấu để đem lại độc lập. "Diệt phát xít" (1945), "Người Hà Nội"
(1947), "Đất nước" (1955) là những tác phẩm tiêu biểu điển hình cho tâm huyết và chất thơ đặc sắc của ông.
Trong bài thơ "Lá đỏ," sáng tác vào tháng 12 năm 1974, ông chứng kiến cuộc kháng chiến thống
nhất đất nước bước vào giai đoạn cuối cùng. Với cảm nhận sâu sắc về hiện thực chiến tranh, ông
tài tình mô tả về những tổn thất, đau thương và mất mát, nhưng cũng từ đó nảy sinh lên vẻ đẹp
lãng mạn, diệu kỳ của thiên nhiên Trường Sơn, với lá đỏ phủ trời xanh như một biểu tượng của sự
hy sinh và tình yêu quê hương. Bài thơ không chỉ là một tác phẩm văn học, mà còn là một khúc
hát chiến đấu, đi theo chiều dài đất nước, tôn vinh vẻ đẹp oai hùng của quê hương và con người Việt Nam. Lá đỏ
“Gặp em trên cao lộng gió
Rừng lạ ào ào lá đỏ
Em đứng bên đường, như quê hương
Vai áo bạc quàng súng trường
Đoàn quân vẫn đi vội vã
Bụi Trường Sơn nhòa trời lửa
Chào em, em gái tiền phương
Hẹn gặp nhé giữa Sài Gòn”
(Trường Sơn, 12/1974)
Bài mở đầu của thơ là một bức tranh sống động, tô điểm bằng hình ảnh gặp em trên cao, nơi mà
không chỉ là vị trí địa lý mà còn là vị trí đặc biệt về tình cảm, được đặt lên cao cả, thể hiện sự
thiêng liêng và quan trọng trong trái tim của tác giả. Tại đây, tác giả chứng kiến một khung cảnh
thoáng đãng và bao la, nơi nguyên nhân và tâm huyết của tác giả cảm nhận được không gian vô
tận, mở ra trước mắt như một khoảng không gian linh thiêng.
Hình ảnh rừng lá đỏ ào ào trong gió là điểm nhấn nổi bật, làm nổi bật màu đỏ giữa bầu trời xanh
mát. Màu lá đỏ không chỉ là một yếu tố thơ mộng, mà còn là biểu tượng của hy sinh và tình yêu
quê hương, khiến cho không gian trở nên sống động và đầy cảm xúc.
Bài thơ "Lá Đỏ" tiếp tục với hình ảnh cuộc chiến trên đường Trường Sơn, nơi mà tình yêu quê
hương và lòng yêu nước trở nên rực rỡ hơn bao giờ hết. Cô gái thanh niên xung phong đứng bên
đường, hình ảnh này không chỉ là biểu tượng của sức mạnh và lòng dũng cảm, mà còn là sự biểu
hiện của tình thân yêu và đoàn kết trong cuộc chiến tranh gian khổ. Bức tranh này giúp tạo nên
một tác phẩm văn hóa đầy cảm xúc và hâm nóng trái tim người đọc.
Em đứng bên đường, như quê hương
Vai áo bạc, quàng súng trường
Hình ảnh của những cô gái trẻ trung, xinh đẹp, đầy sức sống được vẽ nên như những bức tranh
tươi sáng, thể hiện đẹp và tương lai rạng ngời mà cuộc sống nên có. Tuy nhiên, bóng tối chiến
tranh đã chen lấn vào bức tranh này, khiến cho những cô gái xinh đẹp ấy phải chấp nhận nổi bật
giữa những nguy cơ và thách thức.
Cuộc sống yên bình và hạnh phúc mà đáng lẽ ra họ có thể trải qua bị đảo lộn bởi cuộc chiến tranh,
nhưng lòng yêu nước và tình trách nhiệm đã thức tỉnh những tâm hồn trẻ trung. Dù đôi vai còn
gầy yếu, nhưng chúng quàng súng và bước ra chiến trường, trở thành những chiến sĩ kiên cường,
sẵn sàng hy sinh cho đất nước.
Nhiều nhà thơ đã chọn lựa hình ảnh của những cô gái thanh niên xung phong để tôn vinh lòng yêu
nước và tinh thần chiến đấu. Trong bài thơ "Cái điểm sáng ấy" của Trần Nhật Thu, hình ảnh này
được khắc họa một cách sâu sắc, đậm chất nhân văn, nổi bật giữa cuộc chiến tranh đầy cam go và
khó khăn. Bài thơ không chỉ là sự kể chuyện mà còn là lời ca ngợi, biểu tượng hóa những người
phụ nữ dũng cảm, là nguồn động viên và tự hào cho cả xã hội.
Mấy năm rồi chạy trên tuyến Trường Sơn
Có đêm nào như đêm nay nhớ mãi
Những cọc tiêu là những cô em gái
Thanh thản đứng bên đường trọng điểm – xe lên.”
Con đường Trường Sơn - tuyến đường huyết mạch nối liền từ miền Bắc đến miền Nam, không chỉ
là một dải đất trải dài mà còn là biểu tượng của sự đoàn kết và sức mạnh của dân tộc Việt Nam
trong những thời kỳ gian khó.
Tác giả đã sử dụng hình ảnh con đường Trường Sơn để truyền đạt sự hùng vĩ, uy nghiêm và đồng
lòng của cả một quê hương đang chiến đấu để giữ vững độc lập và tự do. Con đường Trường Sơn
không chỉ là một tuyến đường vận chuyển vật tư và quân sự mà còn là con đường của hy sinh, nơi
mà những chiến sĩ tình nguyện và thanh niên xung phong đã đổ máu và nước mắt, làm cho nó trở
thành một biểu tượng của lòng dũng cảm và quyết tâm bất khuất.
Hình ảnh con đường Trường Sơn trong hai câu thơ của tác giả là một cảm nhận sâu sắc về sự khó
khăn và đằng sau đó là tình thần bất khuất của những người chiến sĩ và nhân dân trên con đường
huyền thoại này. Nó không chỉ là một đoạn đường vững chắc mà còn là dấu ấn của những câu
chuyện anh hùng, làm cho con đường Trường Sơn trở thành một ký ức lịch sử và biểu tượng kiên
trì của dân tộc Việt Nam.
Đoàn quân vẫn đi vội vã
Bụi Trường Sơn nhòa trời lửa.
Trên con đường đầy gian khổ và khắc nghiệt của Trường Sơn, bước chân đoàn quân ta trập trùng
và hối hả, như một nhịp nhảy vững vàng, đánh thức mọi tinh thần chiến đấu. Bước đi của họ giống
như những rung chuyển đàn lên mọi khó khăn và thử thách, không ngừng đối mặt với những điều
khó khăn nhất. "Bụi Trường Sơn nhòa trời lửa" là bức tranh về bầu trời vốn tươi đẹp, nhưng giờ
đây nó đã mờ đi, không phải do sương hay cát bụi, mà chính là do những đợt bom đạn và súng
pháo gây nên. Hình ảnh Trường Sơn mịt mù, phủ lên mình bức tranh đẹp nhưng đau đớn của cuộc chiến tranh.
Khắc nghiệt của khung cảnh thiên nhiên đối mặt với sự tàn bạo của chiến tranh được bài thơ tận
dụng một cách xuất sắc. Nơi đây, không chỉ là không gian tươi đẹp, mà còn là biểu tượng của cuộc
chiến tranh đầy máu lửa. Cảm nhận về sự đẹp và khốc liệt của không gian này là một phần quan
trọng của bài thơ, khiến người đọc trải qua cảm xúc sâu sắc về sự đối mặt với sự phân biệt rõ ràng
giữa vẻ đẹp tự nhiên và thực tế khốc liệt của cuộc chiến tranh.
Hai câu thơ cuối cùng, như là những lời tạm biệt và hứa hẹn, đánh dấu sự kết thúc của bức tranh
này nhưng cũng mang theo hy vọng về một ngày hòa bình, nơi mà Sài Gòn trở thành điểm gặp gỡ
của niềm vui và thắng lợi sau những ngày tháng gian khổ và chiến tranh.
Chào em em gái tiền phương
Hẹn gặp nhé giữa Sài Gòn....
Trong hình ảnh của bài thơ, em là hiện diện của hậu phương, không chỉ đơn giản là người phụ nữ
đang dồn mọi sức lực cho tiền tuyến, mà còn đóng vai trò như một người lính ở tiền phương. Lời
chào nghe, mặc dù đơn giản, nhưng ẩn chứa sâu bên trong là lời hứa hẹn về một ngày trở lại, một
ngày mà đất nước đã giành được độc lập. Chiến dịch cuối cùng, mang tên Bác, là hình ảnh của sự
hy sinh cuối cùng, và việc gặp nhau giữa Sài Gòn sẽ là niềm vui chung của toàn dân trong ngày toàn thắng.
Bằng thể thơ tự do, giọng thơ chân thực không chỉ làm cho câu chuyện trở nên gần gũi mà còn
giúp khả năng khám phá và biểu cảm của tác giả trở nên đa dạng hơn. Hình ảnh của bài thơ rất gần
gũi và khái quát được vẻ đẹp của thiên nhiên và con người Việt Nam, tạo nên một bức tranh màu
sắc và phong cách độc đáo. Đặc biệt, hình ảnh lá đỏ không chỉ mang đến cảm giác mạnh mẽ mà
còn là biểu tượng cho sự dự cảm, dự báo về thắng lợi tất yếu của dân tộc. Bài thơ "Lá Đỏ" không
chỉ là một tác phẩm nghệ thuật mà còn là một tuyên ngôn đầy lòng yêu nước và niềm tự hào về
lịch sử dũng cảm của Việt Nam.
3. Nội dung bài thơ lá đỏ
"Lá Đỏ" của nhà thơ Nguyễn Đình Thi không chỉ là một bài thơ, mà còn là một bức tranh hào hùng
về những người lính bộ đội cụ Hồ trong cuộc kháng chiến chống Mỹ. Bài thơ đưa người đọc vào
cuộc hành trình hào hùng, thần tốc của những chiến sĩ với tâm huyết và niềm tin không ngừng.
Dưới bàn tay tài năng của nhà thơ, những hình ảnh chân thực hiện lên như những bức tranh sống
động, làm cho người đọc cảm nhận rõ ràng về sự hi sinh và quyết tâm của quân và dân ta trong
cuộc kháng chiến lịch sử.
Bài thơ không chỉ là lời ca ngợi vẻ đẹp hùng vĩ của núi rừng Trường Sơn, mà còn là sự tôn vinh
vẻ đẹp tinh thần của con người trong kháng chiến. Hình ảnh những chiến sĩ đi qua con đường đầy
gian khổ, bụi đỏ bám chặt trên lá cỏ mỗi bước đi, là biểu tượng cho sự kiên trì và quyết tâm vượt
qua mọi khó khăn. Bài thơ chứa đựng niềm tin mạnh mẽ vào thắng lợi cuối cùng của cuộc kháng
chiến, là sự tin tưởng rằng quân và dân ta sẽ chiến thắng trong cuộc đối đầu với Mỹ để bảo vệ độc
lập và tự do của đất nước.
Những từ ngữ và hình ảnh tinh tế của Nhà thơ Nguyễn Đình Thi tạo nên một bức tranh lịch sử đầy
cảm xúc, vinh danh những anh hùng của quê hương và khắc sâu trong tâm trí người đọc niềm tự
hào về lịch sử dũng cảm của dân tộc Việt Nam.