Phân tích bài thơ Thề Nguyền chọn lọc hay nhất Ngữ văn lớp
11
1. Dàn ý về Phân tích bài thơ Thề Nguyền chọn lọc hay nhất
I. Mở bài:
Giới thiệu đoạn trích thề nguyền của tác phẩm Truyện Kiều, một tác phẩm văn học nổi tiếng của đại thi hào
Nguyễn Du. Tác phẩm này không chỉ biểu tượng cho nghệ thuật thơ ca Việt Nam còn sâu sắc thể
hiện thân phận khổ cực hẩm hiu của con người, đặc biệt của người phụ nữ. Nguyễn Du đã tài hoa
trong việc khắc họa tấm lòng nhân đạo và tình yêu đích thực qua những bài thơ của mình, và Truyện Kiều là
một tác phẩm tuyệt vời điển hình cho điều đó. Trong truyện, chúng ta được chứng kiến một đoạn trích đầy
tình yêu và tình cảm sâu sắc giữa nhân vật Thúy Kiều và Kim Trọng. Hãy cùng tìm hiểu chi tiết về đoạn trích
này.
II. Thân bài:
- Kiều băng lối đường đi sang nhà Kim Trọng:
Trong đoạn trích, Kiều đi vội vàng, hối hức muốn được gặp Kim Trọng. Tâm trạng của thể hiện sự hồi
hộp và mong muốn mãnh liệt để gặp lại người yêu.
- Tâm trạng và tình cảm của Kiều:
Kiều có tình yêu đầu đời thật đẹp và mãnh liệt. Cô khao khát được tự do yêu và luôn lo lắng về tình yêu của
mình, đầy phong ba và bão táp.
- Tâm trạng và thái độ của Kim Trọng:
Kim Trọng cũng yêu say đắm Kiều và anh ta khẩn trương, cẩn thận rước cô vào nhà. Thái độ của Kim Trọng
thể hiện sự quan tâm và lòng trắc ẩn của một người đàn ông yêu thương.
- Thề nguyền cùng Kim Trọng:
Đoạn trích thể hiện nghi lễ thề nguyền của Thúy Kiều và Kim Trọng. Nghi lễ này được tiến hành trang trọng
và thiêng liêng trước ánh trăng, trăng chứng nhân cho tình yêu đôi lứa. Hai người đồng tâm đồng lòng trong
tình yêu của mình, tạo nên niềm tin và sự sâu sắc cho tình yêu này.
- Tình yêu sâu sắc của Thúy Kiều và Kim Trọng:
Tình yêu giữa Thúy Kiều và Kim Trọng được thể hiện qua đoạn trích là tình yêu sâu sắc và đẹp đẽ. Sự đồng
cảm và tình cảm mãnh liệt của hai người đã tạo nên một tình yêu đích thực và đáng ngưỡng mộ.
III. Kết bài:
Qua đoạn trích Thề Nguyền trong Truyện Kiều, chúng ta thể cảm nhận được tình yêu đẹp say đắm
của Thúy Kiều Kim Trọng. Tình yêu ấy đã được trời đất chứng kiến qua hành động thề nguyền rất trang
trọng và thiêng liêng của đôi lứa. Điều này làm cho tình yêu của họ trở nên đặc biệt và tạosự cảm giác rằng
tình yêu đích thực thể vượt qua mọi gian khó thử thách. Đoạn trích này không chỉ một điểm nhấn
quan trọng trong tác phẩm Truyện Kiều còn một cống hiến sáng tạo của Nguyễn Du cho văn học Việt
Nam. Qua việc phân tích đoạn trích này, chúng ta thể hiểu sâu hơn về tình yêu lòng trắc ẩn của con
người, cũng như tầm quan trọng của tình yêu và tình cảm trong cuộc sống.
2. Phân tích bài thơ Thề Nguyền chọn lọc hay nhất - Mẫu số 1
Khi cảm nhận được sự hòa hợp hiệp thông giữa hai tâm hồn yêu nhau, một mối tình sẽ đi qua nhiều giai
đoạn khác nhau với những trạng thái cảm xúc đa dạng. Trong một thế giới đầy mơ mộng, những người yêu
nhau thường thề nguyền và thề hẹn với nhau rằng sẽ mãi mãi bên nhau, đồng hành vượt qua khó khăn của
cuộc sống. Thúy Kiều và Kim Trọng cũng từng có một lễ thề nguyền đầy tình tứ, có lẽ chưa từng có một
cuộc thề nguyền nào trong văn chương trung đại Việt Nam lãng mạn đến thế.
Trích đoạn "Thề nguyền" mở đầu cho thấy sự táo bạo quyết đoán của Thúy Kiều khi bước vào ngôi nhà
của Kim Trọng, trong lúc cha mẹ các em của anh chàng chưa trở về. Sự chủ động này đã thể hiện sự
mạnh mẽ tình yêu mãnh liệt của gái trước nguy khó khăn, khiến người đọc không thể không
ngưỡng mộ cảm phục. Trong khoảnh khắc ấy, Thúy Kiều đã quyết định đối đầu với số phận tìm đến
tình yêu thật sự của mình. Đó một hành động ngày càng hiếm thấy trong hội hiện đại, nơi sự đảo
lộn và sự bất an trở thành những yếu tố chủ đạo.
Lễ thề nguyền giữa Thúy Kiều Kim Trọng diễn ra trong không gian đầy thơ mộng, nơi tình yêu hy
vọng tràn đầy. Hai con người họ đã dũng cảm hứa hẹn sẽ cùng nhau đối mặt với mọi khó khăn, vượt qua
mọi trở ngại trên con đường tình yêu. Bằng cách thề nguyền, họ đã tạo nên một tình yêu vĩnh cửu, không
chỉ dừng lại một mối tình tạm thời. Thúy Kiều Kim Trọng tin rằng, tình yêu thực sự sẽ không quan tâm
đến thời gian không gian, chỉ cần hai tâm hồn hòa hợp tình yêu mãnh liệt, tất cả những khó khăn
sẽ được thắng lợi.
Cuộc thề nguyền của Thúy Kiều Kim Trọng không chỉ một hành động lãng mạn, còn mang trong
mình sự đấu tranh sự hy sinh. Họ đã từ bỏ những điều dễ dàng an nhàn để theo đuổi một tình yêu
đích thực, một mối quan hệ đòi hỏi sự can đảm và sự kiên nhẫn. Nhưng qua tất cả những khó khăn và gian
truân, tình yêu của Thúy Kiều và Kim Trọng vẫn tồn tại và trỗi dậy mạnh mẽ.
"Cửa ngoài vội rủ rèm the
Xăm xăm băng lối vườn khuya một mình
Nhặt thưa gương giọi đầu cành
Ngọn đèn trông lọt trướng huỳnh hắt hiu".
Thúy Kiều quyết định tìm gặp Kim Trọng, và bước chân của cô nhẹ nhàng, nhanh nhẹn "xăm xăm", tràn đầy
can đảm khiến đến bên người tình yêu của mình. Họ cùng nhau chia sẻ văn thơ, tâm sự xây dựng
một tình bạn đặc biệt. Trong một thời đại phong kiến, những quy định ràng buộc con người đã tạo ra một
bức tường không thể vượt qua, ngăn cách tình yêu của hai người. Tuy nhiên, Thúy Kiều, một gái trẻ
trái tim bồng bột và ngây thơ, với sự táo bạo và chủ động trong tình yêu, đã mạnh dạn thề nguyền với người
mình yêu không cần sự cho phép từ cha mẹ. Hành động này cho thấy khát khao một tình yêu tự
do chính đáng, một tình cảm mãnh liệt với Kim Trọng. Đồng thời, đang đấu tranh với thời gian số
phận để tìm kiếm hạnh phúc cho chính mình.
Các bước đi của Thúy Kiều tiếp tục thể hiện tưởng tiến bộ của Nguyễn Du, mở rộng ranh giới tình cảm
cho nhân vật. Cô tiếp tục bước đi trong vườn khuya, dần dẫn mình vào thế giới ảo mộng, nơi mà hy vọng và
ước mơ tồn tại.
Với Kim Trọng, khoảnh khắc này trở nên đáng quý hơn bao giờ hết. Sau bao ngày mong ngóng chờ đợi,
anh hội gặp gỡ Thúy Kiều trực tiếp, được giãi bày tâm sự chia sẻ cùng cô. Trái tim anh tràn đầy
niềm vui hạnh phúc khi có thể thắt chặt tình yêu và sự hiểu biết giữa hai người. Kim Trọng cảm thấy thời
khắc này một món quà quý giá từ số phận, anh quyết tâm tận hưởng mỗi giây phút bên cạnh Thúy
Kiều, để tình yêu của họ trở thành một sự thật vĩnh cửu, không bị hủy hoại bởi bất kỳ ràng buộc nào.
"Sinh vừa tựa án thiu thiu
Dở chiều như tỉnh dở chiều như mê
Tiếng sen sẽ động giấc hòe
Bóng trăng đã xế hoa lê lại gần
Bâng khuâng đỉnh Giáp non thần
Còn ngờ giấc mộng đêm xuân mơ màng".
Nguyễn Du đã sử dụng hình ảnh ẩn dụ "tiếng sen" để miêu tả những bước chân nhẹ nhàng của Thúy Kiều
khi trở về nhà sau cuộc gặp gỡ đầu tiên với Kim. Trong khi Kim vẫn còn màng, luyến tiếc, tâm trạng
của anh trở nên bồn chồn khi Kiều bất ngờ quay lại. Điều này khiến anh xao lạc, tưởng chừng như đang mơ
màng trong giấc mộng đêm xuân. Nguyễn Du đã mượn điển tích về "đỉnh Giáp non thần" của vua nước Sở
mơ thấy thần nữ núi Vu Giáp, từ tác phẩm văn học cổ Trung Quốc, để thể hiện sự trân trọng của Kim Trọng
khi gặp người đẹp.
Sức mạnh của tình yêu đã thúc đẩy Thúy Kiều hành động, đã sống hết mình với những cảm xúc
mong muốn của mình. Mặc dù có những hành động táo bạo, nhưng Kiều không vượt quá giới hạn. Cô cũng
có những lý do và biện minh cho những hành động có vẻ nông nổi của mình.
"Nàng rằng: Khoảng vắng đêm trường
Vì hoa nên phải trổ đường tìm hoa
Bây giờ rõ mặt đôi ta
Biết đâu rồi nữa chẳng là chiêm bao?"
"Khoảng vắng đêm trường" gợi lên một cảm giác hư vô trong tâm trí, một không gian thời gian rợn ngợp
Thúy Kiều phải vượt qua để đến gặp Kim Trọng. "Vì hoa" đây chỉ dẫn đến Kim Trọng, người tài hoa, lịch
thiệp, khiến Kiều yêu muội sau cuộc gặp đầu tiên. Tình yêu đó đã thúc đẩy Kiều vượt qua mọi rào cản
để gặp gỡ, để thổ lộ. Kể từ khi còn sống trong cảnh êm đềm, che phủ bởi màn che mờ, Kiều luôn có những
lo lắng không tốt về tương lai chứa đựng biến cố đau khổ. tình yêu đang nồng nàn, say đắm nhất,
luôn lo lắng liệu đó chỉ giấc mơ, mọi thứ sẽ tan biến. Hành động vội của như muốn tận hưởng
từng giây phút hạnh phúc bên người mình yêu.
Sau những lời giãi bày của Kiều, Kim Trọng vào trong phòng, nhanh chóng đốt trầm hương thơm
phảng phất, thắp thêm ngọn đèn để tạo ánh sáng ấm áp. Kim Trọng lấy tờ giấy hoa viết lời thề trên đó,
cắt tóc thành hai phần đặt lên án thư, đó vật chứng của tình yêu. Dưới ánh trăng lấp lánh, như một
nhân chứng trầm mặc.
"Tiên thề cùng thảo một chương
Tóc mây một món dao vàng chia đôi
Vầng trăng vằng vặc giữa trời
Đinh ninh hai miệng một lời song song
Tóc tơ căn vặn tấc lòng
Trăm năm tạc một chữ đồng đến xương".
Buổi thề nguyền diễn ra ngắn gọn, vội vã nhưng đầy đủ nghi thức: thề nguyền, tóc mây, dao vàng, ánh trăng
và lời thề nguyền. Thúy Kiều trao cho Kim Trọng một sợi tóc mây trong buổi thề nguyền đó. Điều này không
chỉ là một nghi thức hẹn ước mà còn thể hiện được tình cảm sâu đậm mà Kiều dành cho Kim Trọng. Thông
qua việc sử dụng nhiều hình ảnh tươi đẹp các điển cố, điển tích, Nguyễn Du đã tạo nên một không gian
thề nguyền lãng mạn, thơ mộng, trong đó ánh trăng trở thành nhân chứng cho tình yêu vững chắc của hai
người.
3. Phân tích bài thơ Thề Nguyền chọn lọc hay nhất - Mẫu số 2
Tình yêu trải qua nhiều giai đoạn với những cung bậc cảm xúc khác nhau. Khi hai tâm hồn cảm thấy đồng
điệu, những người yêu nhau sẽ thề nguyền để hẹn ước mãi mãi đoàn tụ, luôn bên nhau cùng nhau
vượt qua khó khăn. Như vậy, Thúy Kiều Kim Trọng cũng đã một lễ thề nguyền trong một không gian
tuyệt đẹp thần tiên. Trong lịch sử văn chương Trung đại Việt Nam, lẽ chưa từng một cuộc thề
nguyền nào lãng mạn đến thế.
Trích đoạn "Thề nguyền" bắt đầu bằng sự quyết tâm và táo bạo của Thúy Kiều khi đến nhà Kim Trọng trong
lúc cha mẹ và các em đang vắng nhà:
"Cửa ngoài vội rủ rèm the
Xăm xăm băng lối vườn khuya một mình
Nhặt thưa gương giọi đầu cành
Ngọn đèn trông lọt trướng huỳnh hắt hiu".
Khi trái tim tan chảy trong nỗi rung động tình yêu, mong muốn mãi bên người mình yêu điều dễ hiểu.
Thúy Kiều, trong tình trạng nhanh nhảu hối hả, tràn đầy sự vội vã, đã băng lối sang nhà Kim Trọng lần
thứ hai. Mặc "vườn khuya" yên tĩnh thanh vắng, nhưng điều này không làm nàng do dự, ngược
lại, tình yêu nồng cháy trong trái tim Thúy Kiều đã thúc đẩy nàng vượt qua mọi rào cản bức tường ngăn
cách tình yêu đôi lứa trong xã hội thời đó. Trong xã hội xưa, quan niệm "Nam nữ thụ thụ bất thân" đã tồn tại,
trong tình yêu, phụ nữ không được phép tự quyết định về hạnh phúc của mình. Nhưng Thúy Kiều lại tự
chủ động "băng lối" sang nhà Kim Trọng vào buổi chiều tà. Điều này không phải hành động táo bạo sao?
Nàng khao khát một tình yêu chân thành, một tình yêu tự do mãnh liệt, thế nàng đã thề nguyền cùng
Kim Trọng.
Mặt trăng đã lên trên bầu trời, trải qua những chiếc cây, tạo nên một không gian huyền ảo. Trong dạng
mơ màng, Kim Trọng ngồi dưới ngọn đèn học, ánh sáng le lói trên khuôn mặt anh ta:
"Trong khoảnh khắc ấy, Kim Trọng đắm chìm trong màng. Ánh sáng từ đèn học soi rọi khuôn mặt anh,
tạo nên những bóng râm ánh sáng đan xen, tạo nên một không gian tĩnh lặng u mờ. Anh như
man, đi vào một thế giới riêng, nơi chỉ tình yêu ước mơ. Ánh sáng trăng chiếu qua cửa sổ, làm
nhấp nháy trên bàn những vật trang trí. Đó một khoảnh khắc đáng nhớ, nơi tình yêu hi vọng hòa
quyện với nhau, tạo nên một không gian lãng mạn và huyền ảo."
Kim Trọng, người đang lâm vào trạng thái màng, không thể tin vào những đang xảy ra. Thúy Kiều đã
vượt qua mọi rào cản mang đến cho anh một tình yêu chân thành, sâu sắc. Ánh sáng từ đèn học soi
sáng khuôn mặt anh, làm nổi bật nét mơ màng và hứng khởi trong con người anh.
"Sinh vừa tựa án thiu thiu
Dở chiều như tỉnh dở chiều như mê
Tiếng sen sẽ động giấc hòe
Bóng trăng đã xế hoa lê lại gần
Bâng khuâng đỉnh Giáp non thần
Còn ngờ giấc mộng đêm xuân mơ màng".
Chàng thư sinh hiếu học ấy đang hòe hòe, chập chờn bước vào giấc ngủ trạng thái nửa tỉnh nửa mê,
không biết liệu tiếng bước chân nhẹ nhàng của người yêu đang tiến tới phải hay không. Khi đêm
về, người đẹp lại tiến đến gần Kim Trọng. Các hình ảnh lãng mạn như "giấc hòe", "hoa lê", "bóng trăng đã
xế", "giấc mộng đêm xuân" đã thể hiện tâm trạng màng giữa hai thực tại của Kim Trọng. Tiếng bước
chân của Kiều đã làm rung động giấc của chàng thư sinh. Thúy Kiều xuất hiện như một thần nữ xinh
đẹp của núi Vu Giáp. Vẻ đẹp của bóng trăng và bóng nàng Thúy Kiều hòa quyện với nhau. Cảnh vật, không
gian lãng mạn thích hợp cho một cuộc thề nguyền. Sự xuất hiện đó khiến Kim Trọng không khỏi nghi ngờ
liệu việc Kiều sang nhà anh có phải là sự thật hay chỉ là giấc mơ.
Mong muốn thề nguyền, sánh đôi trọn nghĩa thủy chung với Kim Trọng đã thôi miên Thúy Kiều đến mức
nàng đã hành động táo bạo. Nàng vượt qua mọi rào cản hội, không quan tâm đến những quy tắc
truyền thống cũ kỹ. Thúy Kiều dũng cảm băng lối, bước vào ngôi nhà của Kim Trọng, hiện thực hóa ước mơ
và khát vọng tình yêu của mình. Trái tim nàng đập mạnh trong ngực, như nhịp điệu của một trái tim yêu say
đắm, không ngại ngần bước qua ranh giới giữa lòng dũng cảm và sự dễ dãi. Thúy Kiều đã chứng minh rằng
tình yêu không thể bị giam cầm bởi bất kỳ quy tắc hội nào. Nàng theo đuổi tình yêu tự do sự tận
hưởng cuộc sống đích thực, không ngại đối mặt với những rủi ro và những định kiến của xã hội.
"Nàng rằng: Khoảng vắng đêm trường
Vì hoa nên phải trổ đường tìm hoa
Bây giờ rõ mặt đôi ta
Biết đâu rồi nữa chẳng là chiêm bao?"
Lý do đó thực sự chính đáng và thuyết phục. Vì tình yêu, Thúy Kiều tự nguyện mở rộng con đường tìm kiếm
hạnh phúc, tình yêu chân chính tự do, nàng vượt qua những ràng buộc của Nho giáo. "Khoảnh khắc
trống trải trong đêm tối" không chỉ thời gian không gian vật lý, còn thời gian không gian tâm
lý. Tâm trạng của những người đang yêu luôn tràn đầy nhớ nhung, mới gặp nhau nhưng Thúy Kiều đã
cảm thấy như đã xa Kim Trọng trong một khoảng thời gian dài. Hơn nữa, việc Kim Trọng thuê phòng gần
nhà Thúy Kiều vẫn chưa đủ. Nàng muốn gần gũi hơn nữa với Kim Trọng để tình yêu của họ trở nên thêm
chặt chẽ.
Trong lĩnh vực văn chương, từ "hoa" thường được sử dụng để chỉ một người con gái tài năng xinh đẹp.
Nhưng trong câu thơ "Vì hoa nên phải trổ đường tìm hoa", từ "hoa" ẩn chứa tình yêu với Kim Trọng, một
tình yêu sâu sắc tha thiết. Từ khi gặp gỡ Đạm Tiên, Thúy Kiều đã linh cảm không tốt về cuộc sống
tình yêu của mình với Kim Trọng. Cảm giác rằng sự chia lìa và không hoàn thiện luôn hiện diện trong tâm trí
của cô gái xinh đẹp với vẻ đẹp "mười phân vẹn mười". Trong lúc "mọi thứ còn ràng giữa chúng ta", Thúy
Kiều muốn hẹn ước với Kim Trọng, vì nàng lo sợ rằng sau này có thể không còn cơ hội nữa.
Hiểu được mong ước của người yêu, Kim Trọng đã đưa Kiều vào phòng học của mình để thực hiện lễ thề
nguyền. Bằng tình yêu chân thành tôn trọng, hai người đã đưa ra lời hứa trọn đời, cam kết sẽ đi cùng
nhau, lòng trung thành yêu thương không đổi. Họ chứng tỏ sự tận tụy quyết tâm của mình trước mặt
trời, trước mọi chứng nhận của thế gian. Lễ thề nguyền đã gắn kết hai trái tim lại với nhau, gắn kết Thúy
Kiều và Kim Trọng trong một cuộc hành trình tình yêu đầy màu sắc và hy vọng.
"Vội mừng làm lễ rước vào
Đài sen nối sáp lò đào thêm hương"
Ánh sáng của "trướng huỳnh" hiu hắt quá nên Kim Trọng đã lấy thêm nến sáp vào cái đài hình hoa sen để
thêm ánh sáng chàng cũng thắp thêm hương để hương thêm thơm. Khung cảnh ấy vừa gợi sự
thiêng liêng lại vừa gợi sự thơ mộng, lãng mạn. Đó cũng không gian của cuộc thề nguyền diễn ra nhanh
chóng, vội vàng nhưng cũng đầy đủ tất cả các lễ nghi cần có:
"Tiên thề cùng thảo một chương
Tóc mây một món dao vàng chia đôi
Vầng trăng vằng vặc giữa trời
Đinh ninh hai miệng một lời song song
Tóc tơ căn vặn tấc lòng
Trăm năm tạc một chữ đồng đến xương".
Trước tiên, Kim Trọng và Thúy Kiều ngồi lại bên nhau, lấy tờ giấy trắng và cùng viết lời thề nguyện, gửi vào
những dòng chữ tình yêu chân thành sự cam kết mãi mãi của họ. Sau đó, họ lấy một con dao vàng, cắt
những sợi tóc của mình chia thành hai phần bằng nhau. Hai mảnh tóc được đặt trên một chiếc bàn, nơi
được dùng để xếp sách, tượng trưng cho tình yêu sự trang trọng của cuộc thề nguyền này. Vầng trăng
sáng rọi giữa bầu trời đêm nhân chứng chứng kiến cho lời thề ấy, người chứng giám cho tình yêu của
hai người.
Lời thề chung thủy của Thúy Kiều Kim Trọng lời hứa sẽ đồng lòng, đồng tâm, cùng nhau chia sẻ
khó khăn để xây dựng một hạnh phúc lâu dài, vững bền. Họ ước nguyện sẽ mãi mãi bên nhau trong trăm
năm, lời thề trong đêm trăng sẽ gắn kết thêm tình yêu của họ. Cuộc thề nguyền diễn ra chỉ với sự hiện
diện của hai người, không sự chứng kiến của gia đình, bạn thân thiết, chỉ hai trái tim hẹn thề
dưới ánh trăng.
Đoạn trích này thể hiện quan niệm về tình yêu tự do và tự nguyện của đại thi hào Nguyễn Du. Ông coi trọng
tình yêu giữa Thúy Kiều Kim Trọng, đồng thời cảm thông với khổ đau gian truân tình yêu này đã
trải qua từ khi mới nảy sinh. Lời thề nguyền đã đóng góp vào việc tạo dựng niềm tin vào tình yêu của hai
nhân vật và cũng của tác giả. Qua đó, người đọc có thể cảm nhận được sự sâu sắc của tình yêu giữa Thúy
Kiều và Kim Trọng, đồng thời nhận thức được tài năng ngôn ngữ cách sử dụng các hình ảnh ước lệ của
Nguyễn Du.

Preview text:

Phân tích bài thơ Thề Nguyền chọn lọc hay nhất Ngữ văn lớp 11
1. Dàn ý về Phân tích bài thơ Thề Nguyền chọn lọc hay nhất I. Mở bài:
Giới thiệu đoạn trích thề nguyền của tác phẩm Truyện Kiều, một tác phẩm văn học nổi tiếng của đại thi hào
Nguyễn Du. Tác phẩm này không chỉ là biểu tượng cho nghệ thuật thơ ca Việt Nam mà còn sâu sắc thể
hiện thân phận khổ cực và hẩm hiu của con người, đặc biệt là của người phụ nữ. Nguyễn Du đã tài hoa
trong việc khắc họa tấm lòng nhân đạo và tình yêu đích thực qua những bài thơ của mình, và Truyện Kiều là
một tác phẩm tuyệt vời điển hình cho điều đó. Trong truyện, chúng ta được chứng kiến một đoạn trích đầy
tình yêu và tình cảm sâu sắc giữa nhân vật Thúy Kiều và Kim Trọng. Hãy cùng tìm hiểu chi tiết về đoạn trích này. II. Thân bài:
- Kiều băng lối đường đi sang nhà Kim Trọng:
Trong đoạn trích, Kiều đi vội vàng, hối hức muốn được gặp Kim Trọng. Tâm trạng của cô thể hiện sự hồi
hộp và mong muốn mãnh liệt để gặp lại người yêu.
- Tâm trạng và tình cảm của Kiều:
Kiều có tình yêu đầu đời thật đẹp và mãnh liệt. Cô khao khát được tự do yêu và luôn lo lắng về tình yêu của
mình, đầy phong ba và bão táp.
- Tâm trạng và thái độ của Kim Trọng:
Kim Trọng cũng yêu say đắm Kiều và anh ta khẩn trương, cẩn thận rước cô vào nhà. Thái độ của Kim Trọng
thể hiện sự quan tâm và lòng trắc ẩn của một người đàn ông yêu thương.
- Thề nguyền cùng Kim Trọng:
Đoạn trích thể hiện nghi lễ thề nguyền của Thúy Kiều và Kim Trọng. Nghi lễ này được tiến hành trang trọng
và thiêng liêng trước ánh trăng, trăng chứng nhân cho tình yêu đôi lứa. Hai người đồng tâm đồng lòng trong
tình yêu của mình, tạo nên niềm tin và sự sâu sắc cho tình yêu này.
- Tình yêu sâu sắc của Thúy Kiều và Kim Trọng:
Tình yêu giữa Thúy Kiều và Kim Trọng được thể hiện qua đoạn trích là tình yêu sâu sắc và đẹp đẽ. Sự đồng
cảm và tình cảm mãnh liệt của hai người đã tạo nên một tình yêu đích thực và đáng ngưỡng mộ. III. Kết bài:
Qua đoạn trích Thề Nguyền trong Truyện Kiều, chúng ta có thể cảm nhận được tình yêu đẹp và say đắm
của Thúy Kiều và Kim Trọng. Tình yêu ấy đã được trời đất chứng kiến qua hành động thề nguyền rất trang
trọng và thiêng liêng của đôi lứa. Điều này làm cho tình yêu của họ trở nên đặc biệt và tạosự cảm giác rằng
tình yêu đích thực có thể vượt qua mọi gian khó và thử thách. Đoạn trích này không chỉ là một điểm nhấn
quan trọng trong tác phẩm Truyện Kiều mà còn là một cống hiến sáng tạo của Nguyễn Du cho văn học Việt
Nam. Qua việc phân tích đoạn trích này, chúng ta có thể hiểu sâu hơn về tình yêu và lòng trắc ẩn của con
người, cũng như tầm quan trọng của tình yêu và tình cảm trong cuộc sống.
2. Phân tích bài thơ Thề Nguyền chọn lọc hay nhất - Mẫu số 1
Khi cảm nhận được sự hòa hợp và hiệp thông giữa hai tâm hồn yêu nhau, một mối tình sẽ đi qua nhiều giai
đoạn khác nhau với những trạng thái cảm xúc đa dạng. Trong một thế giới đầy mơ mộng, những người yêu
nhau thường thề nguyền và thề hẹn với nhau rằng sẽ mãi mãi bên nhau, đồng hành vượt qua khó khăn của
cuộc sống. Thúy Kiều và Kim Trọng cũng từng có một lễ thề nguyền đầy tình tứ, mà có lẽ chưa từng có một
cuộc thề nguyền nào trong văn chương trung đại Việt Nam lãng mạn đến thế.
Trích đoạn "Thề nguyền" mở đầu cho thấy sự táo bạo và quyết đoán của Thúy Kiều khi bước vào ngôi nhà
của Kim Trọng, trong lúc cha mẹ và các em của anh chàng chưa trở về. Sự chủ động này đã thể hiện sự
mạnh mẽ và tình yêu mãnh liệt của cô gái trước nguy cơ và khó khăn, khiến người đọc không thể không
ngưỡng mộ và cảm phục. Trong khoảnh khắc ấy, Thúy Kiều đã quyết định đối đầu với số phận và tìm đến
tình yêu thật sự của mình. Đó là một hành động ngày càng hiếm thấy trong xã hội hiện đại, nơi mà sự đảo
lộn và sự bất an trở thành những yếu tố chủ đạo.
Lễ thề nguyền giữa Thúy Kiều và Kim Trọng diễn ra trong không gian đầy thơ mộng, nơi mà tình yêu và hy
vọng tràn đầy. Hai con người họ đã dũng cảm hứa hẹn sẽ cùng nhau đối mặt với mọi khó khăn, vượt qua
mọi trở ngại trên con đường tình yêu. Bằng cách thề nguyền, họ đã tạo nên một tình yêu vĩnh cửu, không
chỉ dừng lại ở một mối tình tạm thời. Thúy Kiều và Kim Trọng tin rằng, tình yêu thực sự sẽ không quan tâm
đến thời gian và không gian, mà chỉ cần hai tâm hồn hòa hợp và tình yêu mãnh liệt, tất cả những khó khăn sẽ được thắng lợi.
Cuộc thề nguyền của Thúy Kiều và Kim Trọng không chỉ là một hành động lãng mạn, mà còn mang trong
mình sự đấu tranh và sự hy sinh. Họ đã từ bỏ những điều dễ dàng và an nhàn để theo đuổi một tình yêu
đích thực, một mối quan hệ đòi hỏi sự can đảm và sự kiên nhẫn. Nhưng qua tất cả những khó khăn và gian
truân, tình yêu của Thúy Kiều và Kim Trọng vẫn tồn tại và trỗi dậy mạnh mẽ.
"Cửa ngoài vội rủ rèm the
Xăm xăm băng lối vườn khuya một mình
Nhặt thưa gương giọi đầu cành
Ngọn đèn trông lọt trướng huỳnh hắt hiu".

Thúy Kiều quyết định tìm gặp Kim Trọng, và bước chân của cô nhẹ nhàng, nhanh nhẹn "xăm xăm", tràn đầy
can đảm khiến cô đến bên người tình yêu của mình. Họ cùng nhau chia sẻ văn thơ, tâm sự và xây dựng
một tình bạn đặc biệt. Trong một thời đại phong kiến, những quy định ràng buộc con người đã tạo ra một
bức tường không thể vượt qua, ngăn cách tình yêu của hai người. Tuy nhiên, Thúy Kiều, một cô gái trẻ có
trái tim bồng bột và ngây thơ, với sự táo bạo và chủ động trong tình yêu, đã mạnh dạn thề nguyền với người
mình yêu mà không cần sự cho phép từ cha mẹ. Hành động này cho thấy cô có khát khao một tình yêu tự
do và chính đáng, một tình cảm mãnh liệt với Kim Trọng. Đồng thời, cô đang đấu tranh với thời gian và số
phận để tìm kiếm hạnh phúc cho chính mình.
Các bước đi của Thúy Kiều tiếp tục thể hiện tư tưởng tiến bộ của Nguyễn Du, mở rộng ranh giới tình cảm
cho nhân vật. Cô tiếp tục bước đi trong vườn khuya, dần dẫn mình vào thế giới ảo mộng, nơi mà hy vọng và ước mơ tồn tại.
Với Kim Trọng, khoảnh khắc này trở nên đáng quý hơn bao giờ hết. Sau bao ngày mong ngóng và chờ đợi,
anh có cơ hội gặp gỡ Thúy Kiều trực tiếp, được giãi bày tâm sự và chia sẻ cùng cô. Trái tim anh tràn đầy
niềm vui và hạnh phúc khi có thể thắt chặt tình yêu và sự hiểu biết giữa hai người. Kim Trọng cảm thấy thời
khắc này là một món quà quý giá từ số phận, và anh quyết tâm tận hưởng mỗi giây phút bên cạnh Thúy
Kiều, để tình yêu của họ trở thành một sự thật vĩnh cửu, không bị hủy hoại bởi bất kỳ ràng buộc nào.
"Sinh vừa tựa án thiu thiu
Dở chiều như tỉnh dở chiều như mê
Tiếng sen sẽ động giấc hòe
Bóng trăng đã xế hoa lê lại gần
Bâng khuâng đỉnh Giáp non thần
Còn ngờ giấc mộng đêm xuân mơ màng".

Nguyễn Du đã sử dụng hình ảnh ẩn dụ "tiếng sen" để miêu tả những bước chân nhẹ nhàng của Thúy Kiều
khi cô trở về nhà sau cuộc gặp gỡ đầu tiên với Kim. Trong khi Kim vẫn còn mơ màng, luyến tiếc, tâm trạng
của anh trở nên bồn chồn khi Kiều bất ngờ quay lại. Điều này khiến anh xao lạc, tưởng chừng như đang mơ
màng trong giấc mộng đêm xuân. Nguyễn Du đã mượn điển tích về "đỉnh Giáp non thần" của vua nước Sở
mơ thấy thần nữ núi Vu Giáp, từ tác phẩm văn học cổ Trung Quốc, để thể hiện sự trân trọng của Kim Trọng khi gặp người đẹp.
Sức mạnh của tình yêu đã thúc đẩy Thúy Kiều hành động, cô đã sống hết mình với những cảm xúc và
mong muốn của mình. Mặc dù có những hành động táo bạo, nhưng Kiều không vượt quá giới hạn. Cô cũng
có những lý do và biện minh cho những hành động có vẻ nông nổi của mình.
"Nàng rằng: Khoảng vắng đêm trường
Vì hoa nên phải trổ đường tìm hoa Bây giờ rõ mặt đôi ta
Biết đâu rồi nữa chẳng là chiêm bao?"

"Khoảng vắng đêm trường" gợi lên một cảm giác hư vô trong tâm trí, một không gian thời gian rợn ngợp mà
Thúy Kiều phải vượt qua để đến gặp Kim Trọng. "Vì hoa" ở đây chỉ dẫn đến Kim Trọng, người tài hoa, lịch
thiệp, khiến Kiều yêu mê muội sau cuộc gặp đầu tiên. Tình yêu đó đã thúc đẩy Kiều vượt qua mọi rào cản
để gặp gỡ, để thổ lộ. Kể từ khi còn sống trong cảnh êm đềm, che phủ bởi màn che mờ, Kiều luôn có những
lo lắng không tốt về tương lai chứa đựng biến cố và đau khổ. Dù tình yêu đang nồng nàn, say đắm nhất, cô
luôn lo lắng liệu đó chỉ là giấc mơ, và mọi thứ sẽ tan biến. Hành động vội vã của cô như muốn tận hưởng
từng giây phút hạnh phúc bên người mình yêu.
Sau những lời giãi bày của Kiều, Kim Trọng và cô vào trong phòng, nhanh chóng đốt trầm hương thơm
phảng phất, thắp thêm ngọn đèn để tạo ánh sáng ấm áp. Kim Trọng lấy tờ giấy hoa và viết lời thề trên đó,
cắt tóc thành hai phần và đặt lên án thư, đó là vật chứng của tình yêu. Dưới ánh trăng lấp lánh, như một nhân chứng trầm mặc.
"Tiên thề cùng thảo một chương
Tóc mây một món dao vàng chia đôi
Vầng trăng vằng vặc giữa trời
Đinh ninh hai miệng một lời song song
Tóc tơ căn vặn tấc lòng
Trăm năm tạc một chữ đồng đến xương".

Buổi thề nguyền diễn ra ngắn gọn, vội vã nhưng đầy đủ nghi thức: thề nguyền, tóc mây, dao vàng, ánh trăng
và lời thề nguyền. Thúy Kiều trao cho Kim Trọng một sợi tóc mây trong buổi thề nguyền đó. Điều này không
chỉ là một nghi thức hẹn ước mà còn thể hiện được tình cảm sâu đậm mà Kiều dành cho Kim Trọng. Thông
qua việc sử dụng nhiều hình ảnh tươi đẹp và các điển cố, điển tích, Nguyễn Du đã tạo nên một không gian
thề nguyền lãng mạn, thơ mộng, trong đó ánh trăng trở thành nhân chứng cho tình yêu vững chắc của hai người.
3. Phân tích bài thơ Thề Nguyền chọn lọc hay nhất - Mẫu số 2
Tình yêu trải qua nhiều giai đoạn với những cung bậc cảm xúc khác nhau. Khi hai tâm hồn cảm thấy đồng
điệu, những người yêu nhau sẽ thề nguyền để hẹn ước mãi mãi đoàn tụ, luôn ở bên nhau và cùng nhau
vượt qua khó khăn. Như vậy, Thúy Kiều và Kim Trọng cũng đã có một lễ thề nguyền trong một không gian
tuyệt đẹp và thần tiên. Trong lịch sử văn chương Trung đại Việt Nam, có lẽ chưa từng có một cuộc thề
nguyền nào lãng mạn đến thế.
Trích đoạn "Thề nguyền" bắt đầu bằng sự quyết tâm và táo bạo của Thúy Kiều khi đến nhà Kim Trọng trong
lúc cha mẹ và các em đang vắng nhà:
"Cửa ngoài vội rủ rèm the
Xăm xăm băng lối vườn khuya một mình
Nhặt thưa gương giọi đầu cành
Ngọn đèn trông lọt trướng huỳnh hắt hiu".

Khi trái tim tan chảy trong nỗi rung động tình yêu, mong muốn mãi bên người mình yêu là điều dễ hiểu.
Thúy Kiều, trong tình trạng nhanh nhảu và hối hả, tràn đầy sự vội vã, đã băng lối sang nhà Kim Trọng lần
thứ hai. Mặc dù "vườn khuya" yên tĩnh và thanh vắng, nhưng điều này không làm nàng do dự, mà ngược
lại, tình yêu nồng cháy trong trái tim Thúy Kiều đã thúc đẩy nàng vượt qua mọi rào cản và bức tường ngăn
cách tình yêu đôi lứa trong xã hội thời đó. Trong xã hội xưa, quan niệm "Nam nữ thụ thụ bất thân" đã tồn tại,
và trong tình yêu, phụ nữ không được phép tự quyết định về hạnh phúc của mình. Nhưng Thúy Kiều lại tự
chủ động "băng lối" sang nhà Kim Trọng vào buổi chiều tà. Điều này không phải là hành động táo bạo sao?
Nàng khao khát một tình yêu chân thành, một tình yêu tự do và mãnh liệt, vì thế nàng đã thề nguyền cùng Kim Trọng.
Mặt trăng đã lên trên bầu trời, trải qua những chiếc lá cây, tạo nên một không gian huyền ảo. Trong dạng
mơ màng, Kim Trọng ngồi dưới ngọn đèn học, ánh sáng le lói trên khuôn mặt anh ta:
"Trong khoảnh khắc ấy, Kim Trọng đắm chìm trong mơ màng. Ánh sáng từ đèn học soi rọi khuôn mặt anh,
tạo nên những bóng râm và ánh sáng đan xen, tạo nên một không gian tĩnh lặng và u mờ. Anh như mê
man, đi vào một thế giới riêng, nơi mà chỉ có tình yêu và ước mơ. Ánh sáng trăng chiếu qua cửa sổ, làm
nhấp nháy trên bàn và những vật trang trí. Đó là một khoảnh khắc đáng nhớ, nơi tình yêu và hi vọng hòa
quyện với nhau, tạo nên một không gian lãng mạn và huyền ảo."
Kim Trọng, người đang lâm vào trạng thái mơ màng, không thể tin vào những gì đang xảy ra. Thúy Kiều đã
vượt qua mọi rào cản và mang đến cho anh một tình yêu chân thành, sâu sắc. Ánh sáng từ đèn học soi
sáng khuôn mặt anh, làm nổi bật nét mơ màng và hứng khởi trong con người anh.
"Sinh vừa tựa án thiu thiu
Dở chiều như tỉnh dở chiều như mê
Tiếng sen sẽ động giấc hòe
Bóng trăng đã xế hoa lê lại gần
Bâng khuâng đỉnh Giáp non thần
Còn ngờ giấc mộng đêm xuân mơ màng".

Chàng thư sinh hiếu học ấy đang hòe hòe, chập chờn bước vào giấc ngủ và ở trạng thái nửa tỉnh nửa mê,
không biết liệu tiếng bước chân nhẹ nhàng của người yêu đang tiến tới có phải là mơ hay không. Khi đêm
về, người đẹp lại tiến đến gần Kim Trọng. Các hình ảnh lãng mạn như "giấc hòe", "hoa lê", "bóng trăng đã
xế", "giấc mộng đêm xuân" đã thể hiện tâm trạng mơ màng giữa hai thực tại của Kim Trọng. Tiếng bước
chân của Kiều đã làm rung động giấc mơ của chàng thư sinh. Thúy Kiều xuất hiện như một thần nữ xinh
đẹp của núi Vu Giáp. Vẻ đẹp của bóng trăng và bóng nàng Thúy Kiều hòa quyện với nhau. Cảnh vật, không
gian lãng mạn thích hợp cho một cuộc thề nguyền. Sự xuất hiện đó khiến Kim Trọng không khỏi nghi ngờ
liệu việc Kiều sang nhà anh có phải là sự thật hay chỉ là giấc mơ.
Mong muốn thề nguyền, sánh đôi và trọn nghĩa thủy chung với Kim Trọng đã thôi miên Thúy Kiều đến mức
nàng đã có hành động táo bạo. Nàng vượt qua mọi rào cản xã hội, không quan tâm đến những quy tắc và
truyền thống cũ kỹ. Thúy Kiều dũng cảm băng lối, bước vào ngôi nhà của Kim Trọng, hiện thực hóa ước mơ
và khát vọng tình yêu của mình. Trái tim nàng đập mạnh trong ngực, như nhịp điệu của một trái tim yêu say
đắm, không ngại ngần bước qua ranh giới giữa lòng dũng cảm và sự dễ dãi. Thúy Kiều đã chứng minh rằng
tình yêu không thể bị giam cầm bởi bất kỳ quy tắc xã hội nào. Nàng theo đuổi tình yêu tự do và sự tận
hưởng cuộc sống đích thực, không ngại đối mặt với những rủi ro và những định kiến của xã hội.
"Nàng rằng: Khoảng vắng đêm trường
Vì hoa nên phải trổ đường tìm hoa Bây giờ rõ mặt đôi ta
Biết đâu rồi nữa chẳng là chiêm bao?"

Lý do đó thực sự chính đáng và thuyết phục. Vì tình yêu, Thúy Kiều tự nguyện mở rộng con đường tìm kiếm
hạnh phúc, vì tình yêu chân chính và tự do, nàng vượt qua những ràng buộc của Nho giáo. "Khoảnh khắc
trống trải trong đêm tối" không chỉ là thời gian và không gian vật lý, mà còn là thời gian và không gian tâm
lý. Tâm trạng của những người đang yêu luôn tràn đầy nhớ nhung, dù mới gặp nhau nhưng Thúy Kiều đã
cảm thấy như đã xa Kim Trọng trong một khoảng thời gian dài. Hơn nữa, việc Kim Trọng thuê phòng gần
nhà Thúy Kiều vẫn chưa đủ. Nàng muốn gần gũi hơn nữa với Kim Trọng để tình yêu của họ trở nên thêm chặt chẽ.
Trong lĩnh vực văn chương, từ "hoa" thường được sử dụng để chỉ một người con gái tài năng và xinh đẹp.
Nhưng trong câu thơ "Vì hoa nên phải trổ đường tìm hoa", từ "hoa" ẩn chứa tình yêu với Kim Trọng, một
tình yêu sâu sắc và tha thiết. Từ khi gặp gỡ Đạm Tiên, Thúy Kiều đã có linh cảm không tốt về cuộc sống và
tình yêu của mình với Kim Trọng. Cảm giác rằng sự chia lìa và không hoàn thiện luôn hiện diện trong tâm trí
của cô gái xinh đẹp với vẻ đẹp "mười phân vẹn mười". Trong lúc "mọi thứ còn rõ ràng giữa chúng ta", Thúy
Kiều muốn hẹn ước với Kim Trọng, vì nàng lo sợ rằng sau này có thể không còn cơ hội nữa.
Hiểu được mong ước của người yêu, Kim Trọng đã đưa Kiều vào phòng học của mình để thực hiện lễ thề
nguyền. Bằng tình yêu chân thành và tôn trọng, hai người đã đưa ra lời hứa trọn đời, cam kết sẽ đi cùng
nhau, lòng trung thành và yêu thương không đổi. Họ chứng tỏ sự tận tụy và quyết tâm của mình trước mặt
trời, trước mọi chứng nhận của thế gian. Lễ thề nguyền đã gắn kết hai trái tim lại với nhau, gắn kết Thúy
Kiều và Kim Trọng trong một cuộc hành trình tình yêu đầy màu sắc và hy vọng.
"Vội mừng làm lễ rước vào
Đài sen nối sáp lò đào thêm hương"

Ánh sáng của "trướng huỳnh" hiu hắt quá nên Kim Trọng đã lấy thêm nến sáp vào cái đài hình hoa sen để
có thêm ánh sáng và chàng cũng thắp thêm hương để lò hương thêm thơm. Khung cảnh ấy vừa gợi sự
thiêng liêng lại vừa gợi sự thơ mộng, lãng mạn. Đó cũng là không gian của cuộc thề nguyền diễn ra nhanh
chóng, vội vàng nhưng cũng đầy đủ tất cả các lễ nghi cần có:
"Tiên thề cùng thảo một chương
Tóc mây một món dao vàng chia đôi
Vầng trăng vằng vặc giữa trời
Đinh ninh hai miệng một lời song song
Tóc tơ căn vặn tấc lòng
Trăm năm tạc một chữ đồng đến xương".

Trước tiên, Kim Trọng và Thúy Kiều ngồi lại bên nhau, lấy tờ giấy trắng và cùng viết lời thề nguyện, gửi vào
những dòng chữ tình yêu chân thành và sự cam kết mãi mãi của họ. Sau đó, họ lấy một con dao vàng, cắt
những sợi tóc của mình và chia thành hai phần bằng nhau. Hai mảnh tóc được đặt trên một chiếc bàn, nơi
được dùng để xếp sách, tượng trưng cho tình yêu và sự trang trọng của cuộc thề nguyền này. Vầng trăng
sáng rọi giữa bầu trời đêm là nhân chứng chứng kiến cho lời thề ấy, là người chứng giám cho tình yêu của hai người.
Lời thề chung thủy của Thúy Kiều và Kim Trọng là lời hứa sẽ đồng lòng, đồng tâm, và cùng nhau chia sẻ
khó khăn để xây dựng một hạnh phúc lâu dài, vững bền. Họ ước nguyện sẽ mãi mãi bên nhau trong trăm
năm, và lời thề trong đêm trăng sẽ gắn kết thêm tình yêu của họ. Cuộc thề nguyền diễn ra chỉ với sự hiện
diện của hai người, không có sự chứng kiến của gia đình, bạn bè thân thiết, mà chỉ có hai trái tim hẹn thề dưới ánh trăng.
Đoạn trích này thể hiện quan niệm về tình yêu tự do và tự nguyện của đại thi hào Nguyễn Du. Ông coi trọng
tình yêu giữa Thúy Kiều và Kim Trọng, đồng thời cảm thông với khổ đau và gian truân mà tình yêu này đã
trải qua từ khi mới nảy sinh. Lời thề nguyền đã đóng góp vào việc tạo dựng niềm tin vào tình yêu của hai
nhân vật và cũng của tác giả. Qua đó, người đọc có thể cảm nhận được sự sâu sắc của tình yêu giữa Thúy
Kiều và Kim Trọng, đồng thời nhận thức được tài năng ngôn ngữ và cách sử dụng các hình ảnh ước lệ của Nguyễn Du.