Phân tích "Prô - mê - tê bị xiềng" | Văn mẫu 11 Kết nối tri thức

Phân tích " Prô - mê - tê bị xiềng" là tài liệu học tập mới nhất được biên soạn chi tiết nhằm giúp các bạn học sinh lớp 11 học tập tốt môn Ngữ văn. Mời các bạn tham khảo!

Ét sin là nhà soạn kịch người Hy Lạp, có đóng góp lớn trong việc phát
triển nền bi kịch cổ đại. Vở kịch “Prô bị xiềng” là một trong
bảy tác phẩm còn sót lại của ông. Tác phẩm được khai thác từ thần thoại
Hy Lạp, chứa đựng những thông điệp sâu sắc.
Trong thần thoại, Prô tê vốn là vị thần có công với loài người,
luôn thương yêu con người và nhiều lần lén lút giúp đỡ con người đằng
sau lưng Dớt. Đoạn trích “Prô bị xiềng” kể về sự việc Prô –
tê bị Dớt đóng đinh trên đỉnh núi, để một con diều hâu ngày đêm moi
gan. Đoạn trích gồm phần đầu là lời của nhạc trưởng và còn lại là lời
thoại của nhân vật Prô tê. Trước câu hỏi: “ do nào bị Thần
Vương giam giữ/Và đối xử khắt khe tàn ác, đê hèn”, P tê đã lên
tiếng kể lại quá trình là một vị thần của mình:
Quả thực với ta, chỉ nhắc tới đã chua xót!
lặng đi càng nặng nỗi đau thương.
Cả hai bên đều xao xuyến bàng hoàng
Từ các thần linh buông mình trong oán hận
giữa họ sự bất hoà xảy đến
Kẻ muốn đẩy Crô-nốt đi rời khỏi ngôi trời
Hòng chuyển cả quyền hành cho Dớt nắm trong tay
Kẻ ngược lại thì đấu tranh kiên quyết
Hồng ngăn cản không bao giờ để Dớt
Chiếm được quyền thống trị các thần linh.
Prô tê kể lại sự việc khiến thế giới chao đảo, các thần linh oán
giận. Với Prô – tê, ấy cũng là một sự kiện đau lòng. Dớt đã chiếm
ngôi của cha mình là Crô – nốt. Thế giới các vị thần được chia làm hai
phe, một bên ủng hộ Dớt và một bên thì muốn ngăn cản Dớt chiếm được
quyền hành. Ở thế giới của thần thoại Hy Lạp, các vị thần dù mang sức
mạnh vô song nhưng lại có tâm hồn với đầy đủ các sắc thái tính cách
như một con người. Kể cả thần Dớt, vị thần tối cao cũng có nhiều thói
hư tật xấu. Đây là một đặc trưng của thần thoại phương Tây khi xây
dựng hình ảnh thần linh gần gũi với con người.
Trong hoàn cảnh ấy, Prô – tê đã lựa chọn khuyên nhủ Dớt hãy
dùng mưu mẹo để trở thành kẻ vĩ đại thay vì sức mạnh của bạo lực
nhưng Dớt không màng. Với sự trung thành của mình, Prô
cùng với mẹ mình là nữ thần Tê - mít đã quyết định giúp Dớt. Thế
nhưng, “cái tệ hại vốn đi đôi cùng bạo ngược”, Dớt luôn thiếu lòng tin ở
Prô tê. Dớt tạo ra loài người yếu ớt, không có sức khỏe để chống
chọi với tự nhiên khắc nghiệt. Không những vậy, Dớt còn không ban
cho con người lửa, muốn con người mãi mãi sống trong bóng tối. Thậm
chí, Dớt còn toan hủy diệt cả loài người để tạo ra một giống loài mới
thay thế. Các vị thần linh, ai cũng có sức mạnh nhưng không ai dám
đứng ra chống lại Dớt. Chỉ có mình Prô vì quá thương xót cho
loài người nên đã đánh cặp ngọn lửa đem đến trần gian để khai sáng con
người:
thương xót trần gian như thể ruột
ta bị khinh rẻ, không đáng người thương xót.
Thế họ đoạ đầy ta khắc nghiệt
Cảnh ợng này nhục cho Dớt biết bao nhiêu!
Trong thế giới của thần linh, Prô – tê trở thành biểu tượng cho tội
lỗi, bị Dớt lấy ra làm gương cho những kẻ phản kháng lại quyền uy. Thế
nhưng, với con người, Prô tê chính là vị thần đại diện cho sự
sáng tạo và văn minh. Nhờ có ngọn lửa của Prô – tê mà con người
được khai sáng và có cuộc sống tốt đẹp.
Đoạn trích cho thấy tình yêu thương con người, sự thông minh, dũng
cảm, tinh thần không khuất phục cường quyền và lòng yêu chuộng hòa
bình ở nhân vật Prô – tê. Câu chuyện mang đậm tính bi kịch về
người anh hùng chính là một đặc trưng thường thấy trong thần thoại Hy
Lạp.
-----------------------------------------------------------
| 1/3

Preview text:

Ét – sin là nhà soạn kịch người Hy Lạp, có đóng góp lớn trong việc phát
triển nền bi kịch cổ đại. Vở kịch “Prô – mê – tê bị xiềng” là một trong
bảy tác phẩm còn sót lại của ông. Tác phẩm được khai thác từ thần thoại
Hy Lạp, chứa đựng những thông điệp sâu sắc.
Trong thần thoại, Prô – mê – tê vốn là vị thần có công với loài người,
luôn thương yêu con người và nhiều lần lén lút giúp đỡ con người đằng
sau lưng Dớt. Đoạn trích “Prô – mê – tê bị xiềng” kể về sự việc Prô – mê
– tê bị Dớt đóng đinh trên đỉnh núi, để một con diều hâu ngày đêm moi
gan. Đoạn trích gồm phần đầu là lời của nhạc trưởng và còn lại là lời
thoại của nhân vật Prô – mê – tê. Trước câu hỏi: “Vì lí do nào bị Thần
Vương giam giữ/Và đối xử khắt khe tàn ác, đê hèn”, Prô – mê – tê đã lên
tiếng kể lại quá trình là một vị thần của mình:
Quả thực với ta, chỉ nhắc tới đã là chua xót!
Mà lặng đi càng nặng nỗi đau thương.
Cả hai bên đều xao xuyến bàng hoàng
Từ các thần linh buông mình trong oán hận
Và giữa họ sự bất hoà xảy đến
Kẻ muốn đẩy Crô-nốt đi rời khỏi ngôi trời
Hòng chuyển cả quyền hành cho Dớt nắm trong tay
Kẻ ngược lại thì đấu tranh kiên quyết
Hồng ngăn cản không bao giờ để Dớt
Chiếm được quyền thống trị các thần linh.
Prô – mê – tê kể lại sự việc khiến thế giới chao đảo, các thần linh oán
giận. Với Prô – mê – tê, ấy cũng là một sự kiện đau lòng. Dớt đã chiếm
ngôi của cha mình là Crô – nốt. Thế giới các vị thần được chia làm hai
phe, một bên ủng hộ Dớt và một bên thì muốn ngăn cản Dớt chiếm được
quyền hành. Ở thế giới của thần thoại Hy Lạp, các vị thần dù mang sức
mạnh vô song nhưng lại có tâm hồn với đầy đủ các sắc thái tính cách
như một con người. Kể cả thần Dớt, vị thần tối cao cũng có nhiều thói
hư tật xấu. Đây là một đặc trưng của thần thoại phương Tây khi xây
dựng hình ảnh thần linh gần gũi với con người.
Trong hoàn cảnh ấy, Prô – mê – tê đã lựa chọn khuyên nhủ Dớt hãy
dùng mưu mẹo để trở thành kẻ vĩ đại thay vì sức mạnh của bạo lực
nhưng Dớt không màng. Với sự trung thành của mình, Prô – mê – tê
cùng với mẹ mình là nữ thần Tê - mít đã quyết định giúp Dớt. Thế
nhưng, “cái tệ hại vốn đi đôi cùng bạo ngược”, Dớt luôn thiếu lòng tin ở
Prô – mê – tê. Dớt tạo ra loài người yếu ớt, không có sức khỏe để chống
chọi với tự nhiên khắc nghiệt. Không những vậy, Dớt còn không ban
cho con người lửa, muốn con người mãi mãi sống trong bóng tối. Thậm
chí, Dớt còn toan hủy diệt cả loài người để tạo ra một giống loài mới
thay thế. Các vị thần linh, ai cũng có sức mạnh nhưng không ai dám
đứng ra chống lại Dớt. Chỉ có mình Prô – mê – tê vì quá thương xót cho
loài người nên đã đánh cặp ngọn lửa đem đến trần gian để khai sáng con người:
Vì thương xót trần gian như thể ruột rà
Mà ta bị khinh rẻ, không đáng người thương xót.
Thế là họ đoạ đầy ta khắc nghiệt
Cảnh tượng này nhục cho Dớt biết bao nhiêu!
Trong thế giới của thần linh, Prô – mê – tê trở thành biểu tượng cho tội
lỗi, bị Dớt lấy ra làm gương cho những kẻ phản kháng lại quyền uy. Thế
nhưng, với con người, Prô – mê – tê chính là vị thần đại diện cho sự
sáng tạo và văn minh. Nhờ có ngọn lửa của Prô – mê – tê mà con người
được khai sáng và có cuộc sống tốt đẹp.
Đoạn trích cho thấy tình yêu thương con người, sự thông minh, dũng
cảm, tinh thần không khuất phục cường quyền và lòng yêu chuộng hòa
bình ở nhân vật Prô – mê – tê. Câu chuyện mang đậm tính bi kịch về
người anh hùng chính là một đặc trưng thường thấy trong thần thoại Hy Lạp.
-----------------------------------------------------------