Để phát huy tốt vai trò của “Ý thức xã hội tác động trở lại tồn tại xã hội”.
Tôi cần:
- Nhận thức được tác động tiêu cực của ô nhiễm môi trường đến sức khỏe
môi trường sống, thay đổi hành vi và quan điểm của mình.
- Tham gia vào các hoạt động bảo vệ môi trường, như giảm lượng rác thải, sử
dụng năng lượng tái tạo và hỗ trợ các chính sách bảo vệ môi trường.
- Không ngần ngại lên tiếng phê phán những hành vi gây ô nhiễm môi trường
và ủng hộ các chính sách bảo vệ môi trường của Nhà nước.
- Tuyên truyền, lan tỏa cho người thân những người xung quanh về ý thức
bảo vệ môi trường, khuyến khích họ tham gia các hoạt động bảo vệ môi
trường.
Những hành động này thể tạo ra tác động tích cực trở lại tồn tại xã hội, giúp cải
thiện chất lượng môi trường sống và sức khỏe của cộng đồng.
Câu 2: Cái riêng và cái chung:
- Chủ nghĩa duy tâm khách quan: tách cái chung khỏi cái riêng, coi cái chung
như một thực thể tồn tại độc lập.
- Chủ nghĩa duy lý coi cái chung (khái niệm, phạm trù) như sản phẩm sáng
tạo của tư duy, không phản ánh hiện thực.
- Chủ nghĩa duy tâm chủ quan đồng nhất cái riêng với cảm giác, coi cái chung
như một thực thể trừu tượng, không có thực.
a) Khái niệm:
- Cái riêng phạm trù triết học dùng để chỉ một sự vật, một hiện tượng, một
quátrình riêng lẻ, tồn tại dưới dạng một chỉnh thể độc lập tương đối với sự vật khác.
- Cái chung phạm ttriết học dùng để chỉ những mặt, những thuộc tính
chungcó ở nhiều sự vật, hiện tượng, kết cấu vật chất hay quá trình riêng lẻ.
- hội cái chung; hội nguyên thuỷ, hội lệ, hội phong kiến,
hộitư bản là cái riêng
- Cái đơn nhất là phạm trù triết học dùng để chỉ những mặt, những thuộc tính,...
chỉcó một sự vật, hiện tượng nhất định không lặp lại sự vật, hiện tượng khác.
Ví dụ: tháp Tokio,...
b. Quan hệ biện chứng giữa cái riêng, cái chung và cái đơn nhất
Thứ nhất, cái chung chtồn tại trong cái riêng, thông qua cái riêng biểu hiện sựtồn
tại của mình. Không có cái chung trừu tượng.
Thứ hai, cái riêng tồn tại trong mối quan hệ dẫn tới cái chung.
Thứ ba, Cái chung là cái bộ phận, sâu sắc, bản chất. Cái riêng là cái toàn bộ,phong
phú. Cái riêng không phản ánh hết trong cái chung bởi cái riêng còn baohàm cái đặc
thù (đơn nhất).
Thứ tư, tùy thuộc vào từng điều kiện và hoàn cảnh nhất định mà:
(1) Cái đơn nhất thể chuyển thành cái chung ngược lại,, cái chung
cóthểchuyển thành cái đơn nhất
(2) Cái chung được biểu hiện đa dạng thông qua cái riêng tạo nên tính
đadạngtrong sự thống nhất của giống, loài. c. Ý nghĩa phương pháp luận
cái chung tồn tại trong cái riêng, thông qua cái riêng biểu hiện sự tồn tạinên
muốn nhận thức cái chung phải xuất phát từ cái riêng. Đây là cơ sở củaphương pháp
quy nạp
Vì cái riêng tồn tại dẫn tới cái chung nên muốn nhận thức cái riêng phảixuất phát
từ những tri thức chung. Đây là cơ sở của phương pháp diễndịch.
cái chung là bộ phận của cái riêng nên trong nhận thức không thể ápdụng
nguyên xi cái chung vào cái riêng mà cần tính đến hoàn cảnh lịch sử - cụ thể.
Trong hội, mỗi nhân (cái riêng) xu hướng thể hiện bản chất (cáichung)
khác nhau nên cần tôn trọng cá tính.
Cần nhận thức sâu sắc mối quan hệ biện chứng giữa cái chung và cái riêngđể giải
quyết hài hòa các mối quan hệ: quốc gia – quốc tế, giai cấp – dântộc – cá nhân – tập
thể, văn hóa, tránh các xu hướng cực đoan như quốc tếchủ nghĩa, dân tộc chủ nghĩa,
địa phương chủ nghĩa, cá nhân chủ nghĩa.
một sinh viên, tôi tin rằng việc phát huy vai trò của cái riêng, làm cho bản thân
trở nên phong pđa dạng, một quá trình không ngừng nghỉ. Dưới đây những
điều tôi sẽ làm để đạt được mục tiêu đó:
1. Khám phá và phát triển bản thân:
Tự nhận thức: Dành thời gian để hiểu bản thân, điểm mạnh, điểm yếu,
đam mê và giá trị của mình.
Học hỏi không ngừng: Không ngừng học hỏi những kiến thức kỹ năng
mới, không chỉ trong lĩnh vực chuyên môn mà còn ở những lĩnh vực khác.
Thử thách bản thân: Không ngại thử thách bản thân bằng những điều mới
mẻ, vượt ra khỏi vùng an toàn của mình.
2. Phát huy sự sáng tạo và độc đáo:
Tìm kiếm nguồn cảm hứng: Tìm kiếm nguồn cảm hứng từ những người
xung quanh, từ những tác phẩm nghệ thuật, từ thiên nhiên, từ những trải
nghiệm trong cuộc sống.
Thể hiện bản thân: Không ngần ngại thể hiện bản thân thông qua những hoạt
động sáng tạo như viết lách, vẽ tranh, âm nhạc, hoặc các hoạt động nghệ thuật
khác.
Tư duy phản biện: Rèn luyện tư duy phản biện, không ngừng đặt câu hỏi và
tìm kiếm những góc nhìn mới.
3. Xây dựng mối quan hệ và đóng góp cho cộng đồng:
Mở rộng mối quan hệ: Chủ động kết nối với những người có cùng sở thích,
đam mê, và giá trị với mình.
Tham gia các hoạt động cộng đồng: Tích cực tham gia các hoạt động tình
nguyện, các dự án xã hội, và các hoạt động vì cộng đồng.
Chia sẻ kiến thức kinh nghiệm: Không ngần ngại chia sẻ kiến thức
kinh nghiệm của mình với những người khác.
Bằng cách thực hiện những điều trên, tôi tin rằng mình sẽ phát huy được vai trò của
cái riêng, làm cho bản thân trở nên phong phú và đa dạng, và góp phần tạo nên một
xã hội tốt đẹp hơn.

Preview text:

Để phát huy tốt vai trò của “Ý thức xã hội tác động trở lại tồn tại xã hội”. Tôi cần:
- Nhận thức được tác động tiêu cực của ô nhiễm môi trường đến sức khỏe và
môi trường sống, thay đổi hành vi và quan điểm của mình.
- Tham gia vào các hoạt động bảo vệ môi trường, như giảm lượng rác thải, sử
dụng năng lượng tái tạo và hỗ trợ các chính sách bảo vệ môi trường.
- Không ngần ngại lên tiếng phê phán những hành vi gây ô nhiễm môi trường
và ủng hộ các chính sách bảo vệ môi trường của Nhà nước.
- Tuyên truyền, lan tỏa cho người thân và những người xung quanh về ý thức
bảo vệ môi trường, khuyến khích họ tham gia các hoạt động bảo vệ môi trường.
Những hành động này có thể tạo ra tác động tích cực trở lại tồn tại xã hội, giúp cải
thiện chất lượng môi trường sống và sức khỏe của cộng đồng.
Câu 2: Cái riêng và cái chung:
- Chủ nghĩa duy tâm khách quan: tách cái chung khỏi cái riêng, coi cái chung
như một thực thể tồn tại độc lập.
- Chủ nghĩa duy lý coi cái chung (khái niệm, phạm trù) như là sản phẩm sáng
tạo của tư duy, không phản ánh hiện thực.
- Chủ nghĩa duy tâm chủ quan đồng nhất cái riêng với cảm giác, coi cái chung
như một thực thể trừu tượng, không có thực.
a) Khái niệm: -
Cái riêng là phạm trù triết học dùng để chỉ một sự vật, một hiện tượng, một
quátrình riêng lẻ, tồn tại dưới dạng một chỉnh thể độc lập tương đối với sự vật khác. -
Cái chung là phạm trù triết học dùng để chỉ những mặt, những thuộc tính
chungcó ở nhiều sự vật, hiện tượng, kết cấu vật chất hay quá trình riêng lẻ. -
Xã hội là cái chung; xã hội nguyên thuỷ, xã hội nô lệ, xã hội phong kiến, xã
hộitư bản là cái riêng -
Cái đơn nhất là phạm trù triết học dùng để chỉ những mặt, những thuộc tính,...
chỉcó ở một sự vật, hiện tượng nhất định mà không lặp lại ở sự vật, hiện tượng khác. Ví dụ: tháp Tokio,...
b. Quan hệ biện chứng giữa cái riêng, cái chung và cái đơn nhất
Thứ nhất, cái chung chỉ tồn tại trong cái riêng, thông qua cái riêng biểu hiện sựtồn
tại của mình. Không có cái chung trừu tượng.
Thứ hai, cái riêng tồn tại trong mối quan hệ dẫn tới cái chung.
Thứ ba, Cái chung là cái bộ phận, sâu sắc, bản chất. Cái riêng là cái toàn bộ,phong
phú. Cái riêng không phản ánh hết trong cái chung bởi cái riêng còn baohàm cái đặc thù (đơn nhất).
Thứ tư, tùy thuộc vào từng điều kiện và hoàn cảnh nhất định mà: (1)
Cái đơn nhất có thể chuyển thành cái chung và ngược lại,, cái chung
cóthểchuyển thành cái đơn nhất (2)
Cái chung được biểu hiện đa dạng thông qua cái riêng tạo nên tính
đadạngtrong sự thống nhất của giống, loài. c. Ý nghĩa phương pháp luận
❖Vì cái chung tồn tại trong cái riêng, thông qua cái riêng biểu hiện sự tồn tạinên
muốn nhận thức cái chung phải xuất phát từ cái riêng. Đây là cơ sở củaphương pháp quy nạp
❖Vì cái riêng tồn tại dẫn tới cái chung nên muốn nhận thức cái riêng phảixuất phát
từ những tri thức chung. Đây là cơ sở của phương pháp diễndịch.
❖Vì cái chung là bộ phận của cái riêng nên trong nhận thức không thể ápdụng
nguyên xi cái chung vào cái riêng mà cần tính đến hoàn cảnh lịch sử - cụ thể.
❖Trong xã hội, mỗi cá nhân (cái riêng) có xu hướng thể hiện bản chất (cáichung)
khác nhau nên cần tôn trọng cá tính.
❖Cần nhận thức sâu sắc mối quan hệ biện chứng giữa cái chung và cái riêngđể giải
quyết hài hòa các mối quan hệ: quốc gia – quốc tế, giai cấp – dântộc – cá nhân – tập
thể, văn hóa, tránh các xu hướng cực đoan như quốc tếchủ nghĩa, dân tộc chủ nghĩa,
địa phương chủ nghĩa, cá nhân chủ nghĩa.
Là một sinh viên, tôi tin rằng việc phát huy vai trò của cái riêng, làm cho bản thân
trở nên phong phú và đa dạng, là một quá trình không ngừng nghỉ. Dưới đây là những
điều tôi sẽ làm để đạt được mục tiêu đó:
1. Khám phá và phát triển bản thân:
Tự nhận thức: Dành thời gian để hiểu rõ bản thân, điểm mạnh, điểm yếu,
đam mê và giá trị của mình. •
Học hỏi không ngừng: Không ngừng học hỏi những kiến thức và kỹ năng
mới, không chỉ trong lĩnh vực chuyên môn mà còn ở những lĩnh vực khác. •
Thử thách bản thân: Không ngại thử thách bản thân bằng những điều mới
mẻ, vượt ra khỏi vùng an toàn của mình.
2. Phát huy sự sáng tạo và độc đáo:
Tìm kiếm nguồn cảm hứng: Tìm kiếm nguồn cảm hứng từ những người
xung quanh, từ những tác phẩm nghệ thuật, từ thiên nhiên, và từ những trải nghiệm trong cuộc sống. •
Thể hiện bản thân: Không ngần ngại thể hiện bản thân thông qua những hoạt
động sáng tạo như viết lách, vẽ tranh, âm nhạc, hoặc các hoạt động nghệ thuật khác. •
Tư duy phản biện: Rèn luyện tư duy phản biện, không ngừng đặt câu hỏi và
tìm kiếm những góc nhìn mới.
3. Xây dựng mối quan hệ và đóng góp cho cộng đồng:
Mở rộng mối quan hệ: Chủ động kết nối với những người có cùng sở thích,
đam mê, và giá trị với mình. •
Tham gia các hoạt động cộng đồng: Tích cực tham gia các hoạt động tình
nguyện, các dự án xã hội, và các hoạt động vì cộng đồng. •
Chia sẻ kiến thức và kinh nghiệm: Không ngần ngại chia sẻ kiến thức và
kinh nghiệm của mình với những người khác.
Bằng cách thực hiện những điều trên, tôi tin rằng mình sẽ phát huy được vai trò của
cái riêng, làm cho bản thân trở nên phong phú và đa dạng, và góp phần tạo nên một xã hội tốt đẹp hơn.