Văn mẫu 8 Kể lại một chuyến đi | Viết bài văn kể lại một chuyến đi tham quan

Văn mẫu 8 Kể lại một chuyến đi | Viết bài văn kể lại một chuyến đi tham quan được VietJack sưu tầm và soạn thảo để gửi tới các bạn học sinh cùng tham khảo, ôn tập đầy đủ kiến thức, chuẩn bị cho các buổi học thật tốt. Mời bạn đọc đón xem!

Kể về một cuộc đi thăm di tích lịch sử
Dàn ý Kể về một cuộc đi thăm di tích lịch sử
1. Mở bài: Em cần nêu do cuộc đi thăm di tích lịch sử. Đó di tích nào?
Ở đâu? Các thành viên gồm những ai? (ví dụ: Theo cơ quan bố đi du lịch xuyên
Việt và được thăm dinh Độc Lập).:
Cảm xúc của em khi, được đi thăm di tích lịch sử (Gợi ý: Tâm trạng náo nức
được nghe các bác, các nói s đến thăm dinh lũy cuối cùng của mấy đời
Tổng thống Ngụy; hình dung tưởng tượng dinh Độc Lập giống như Tử Cấm
Thành trong phim Trung Quốc hay dinh Bảo Đại ở Đà Lạt)
2. Thân bài:
Quang cảnh khu di tích:
+ Đường vào khu di tích như thế nào? đặc biệt với em? (Đại lộ thênh
thang, người xe đi lại như mắc cửi. Cổng vào dinh dẫn đến khuôn viên rộng lớn
có nhiều cây xanh, thảm cỏ trước dinh có hình ô van,...).
+ Những hiện vật còn lại khu,di tích: Hai chiếc xe tăng mang số hiệu 843
390 đã húc tung cổng dinh Độc Lập lúc 10 giờ 45 phút trưa ngày 30 - 4 - 1975;
chiếc máy bay F5E do phi công Nguyễn Thành Trung lái ném bom xuống dinh
Độc Lập được trưng bày khuôn viên của dinh để du khách tham quan, tìm
hiểu,...).
+ Một hình ảnh cụ thđể lại ấn tượng sâu sắc nhất đối với emkhu di tích (lá
cờ, con dấu, huân huy chương thứ hạng cao của chế độ do bộ đội ta thu
được trong dinh Độc Lập ngày chiến thắng được trưng bày tại phòng triển lãm
chính đặt ở tầng 1 trong dinh,...).
3. Kết bài: Chia tay, cảm nghĩ của em về khu di tích, về lịch sử để lại của cha
ông...
Kể về một cuộc đi thăm di tích lịch sử - Địa đạo Củ Chi
Đến nay, em vẫn nhới buổi đi chơi đầy thú trong dịp kỉ niệm ngày thành
lập Đoàn từ năm ngoái. Với chủ đề "Về nguồn", chúng em được đến thăm
mảnh đất lịch sử của Địa đạo Củ Chi.
Buổi sáng hôm ấy, trước cổng trường, năm chiếc xe ca đã đậu sẵn từ lúc nào.
Học sinh toàn trường nhốn nháo, náo nức. Mấy phút sau, tất cả chúng em lên
xe. Tám giờ xe chúng em dừng lại nghĩa trang liệt huyện Củ Chi. Viếng
nghĩa trang xong, chúng em tiếp tục lên đường.
Đúng mười giờ ba mươi phút, đoàn chúng em tới vùng địa đạo. Địa đạo Củ Chi
một di tích lịch sử cách mạng nổi tiếng thuộc Phú Mỹ Hưng, huyện Củ
Chi. Địa đạo kỳ quan độc nhất nhị dài 250km chạy ngoắt ngoéo trong
lòng đất, đặc biệt được làm từ dụng cụ thô lưỡi cuốc chiếc xe xúc đất.
Biết vậy chúng ta mới thấy rằng sự bền bỉ, kiên cường lòng yêu nước mãnh
liệt của chiến ta. Đúng như câu nói “Có sức người sỏi đá cũng thành cơm”.
Đường hầm sâu dưới đất 3-8m, chiều cao chỉ đủ một người đi lom khom. Khi
một lần chui vào địa đạo C Chi, ta sẽ cảm nhận chiều sâu thăm thẳm của
lòng căm thù, y chí bất khuất của “vùng đất thép” sẽ hiểu sao một nước
Việt Nam nhỏ lại chiến thắng một nước lớn giàu có như Hoa Kỳ. Ta sẽ
hiểu sao Củ Chi mảnh đất nghèo khó lại đương đầu ròng rã suốt 20 năm với
một đội quân thiện chiến, vũ khí tối tân mà vẫn giành thắng lợi.
Sau khi đến nơi, chúng em xuống xe, kiếm địa điểm để căng bạt ni lông. Một
số bạn đem võng, mắc võng vào cành cây điều rồi nằm vắt vẻo nói chuyện.
chỗ tập trung của lớp, các bạn gái tất bật, dọn dẹp các túi đồ, chuẩn bị cho
buổi ăn trưa. Nghỉ ngơi khoảng mười lăm phút, chúng em đem cơm nắm mang
theo ra ăn. Tất cả tập trung lại một chỗ ăn uống, cười nói vui vẻ. Sau đó, tất cả
nghe thầy phổ biến lịch tham quan. Hình ảnh làng quê Củ Chi, lũy tre, đồng
ruộng và hầm địa đạo cứ chờn vờn trong em.
Sau đó, đoàn đã đến thắp hương tưởng niệm và tri ân 44.520 anh hùng liệt sĩ tại
Đền Bến Dược. Nơi những người con ưu tú của quê hương được khắc tên trong
đền sự nghiệp độc lập, tự do của dân tộc. Đoàn đã dâng lên những hoa
tươi thắm thắpn bia đá những nén hương để tưởng nhớ những người con
của dân tộc đã ngã xuống trên mảnh đất Củ Chi anh hùng.
Rời phòng họp âm, chúng em được dẫn tới một đoạn địa đạo “mẫu”, theo
lời giới thiệu thì đã được khoét rộng hơn “nguyên bản” để du khách có thể chui
qua chứ không phải như những du kích dũng cảm năm nào. Dẫu địa đạo đã
được khoét rộng hơn, nhưng để thể dịch chuyển trong đó, ai nấy đều phải
lom khom, không được cao hơn mặt đất quá 80– 90cm. Muốn vậy phải cúi gập
lưng, khuỵu thấp hai chân xuống từng bước một cách khó khăn. Cả
đoạn địa đạo này chỉ vẻn vẹn 30m, vậy mới được chừng mươi bước đã
nghe tiếng kêu: “Mỏi quá, quay lại thôi!” Nhưng đã quá muộn! Một khi con
trăn đã chui đầu vào ống nứa thì chỉ một cách duy nhất thoát thân cố
luồn hết tấm thân dài ngoẵng qua ống đó thôi. Đoàn chúng em cũng vậy,
không sự lựa chọn nào khác. Thế là, mọi người vừa dẫm trong đường
ngầm tối mờ, ẩm thấp, vừa kêu la oai oái. Cái thế đứng không ra đứng quỳ
không ra quỳ siết chặt vào hai ống chân khiến mọi người kêu trời. Lên được
mặt đất, mọi người ướt đầm đìa như vừa ra khỏi nhà tắm hơi. Ai nấy đều trợn
mắt bảo nhau: “Có cho kẹo bọn giặc cũng đố có dám xuống”.
Sau khi làm lễ tham quan Đền Bến Dược xong, đoàn tiếp tục chuyến tham
quan của mình tới khu vực tái hiện Vùng giải phóng. Con đường nhỏ dẫn
chúng em tới Phòng họp âm một gian phòng đào chìm xuống lòng đất, sâu
ngập đầu – nơi mà bốn mươi mấy năm trước, những chiếnđã từng ngồi họp,
bàn phương án đánh giặc. đồ nổi trong phòng giới thiệu cho du khách thấy
địa đạo được đào sâu 4 tầng dưới lòng đất, thông với nhau theo muôn vàn
ngách nhỏ, với tổng cộng chiều dài tới 250 km. Tầng trên cùng thường
những phòng rộng dùng làm phòng họp, trụ sở, bếp ăn, khu điều trị của thương
binh… những tầng dưới chỉ những đường ngầm nhỏ hẹp, thông với nhau
nhằng nhịt như mạng nhện, toả nhánh khắp nơi. “Cầu thang”, nối các tầng với
nhau là những đoạn dốc trượt xuống. Cuối mỗi đoạn “cầu thang” đó thường có
một hầm chông nắp gỗ đợi sẵn, phòng khi giặc liều mạng xuống thì ta rút
nắp cho chúng trượt xuống
Sau đó, toàn trường tập trung lại để Loan (cô Tổng phụ trách) tổng kết các
cuộc đi tham quan bổ ích này. Sau khi làm lễ xong, chúng em thu dọn lều, bạt,
đồ đạc rồi ra về.
Sau buổi đi thăm, chúng em đã dịp ôn lại những chiến tích vẻ vang, cảm
nhận quá khứ chiến tranh vừa đau thương vừa hào hùng, cảm thấy như trở về
chiến trường xưa khi tới thăm Khu tái hiện Vùng giải phóng Củ Chi. Với tầm
vóc chiến tranh, địa đạo Củ Chi đã đi vào lịch sử đấu tranh anh hùng của nhân
dân Việt Nam như một huyền thoại của thế kỷ 20.
Đoàn xe chầm chậm rời khỏi khu địa đạo, tiến ra đường quốc lộ, rồi thẳng tiến
về Thành phố Hồ Chí Minh. Ngồi trên xe, chúng em hồi tưởng lại diễn biến
buổi đi chơi, ai ai cũng cảm thấy tiếc khi phải ra về. Hình ảnh làng quê Củ Chi,
lũy tre, đồng ruộng hầm địa đạo cứ chờn vờn trong em. Buổi đi chơi này đã
để lại trong chúng em những kỉ niệm đẹp u sắc. Qua chuyến đi đã góp
phần khơi lại, hun đúc lòng yêu nước trong mỗi đoàn viên thanh niên, ý thức
tinh thần dân tộc sâu sắc. Khâm phục những khó khăn, gian lao, vất vả và sự hy
sinh cống hiến của những vị anh hùng đất thép.
Kể về một cuộc đi thăm di tích lịch sử - Thành Cổ Loa - Mẫu 1
Kết thúc năm học với nhiều thành tích nổi bật, tập thể lớp 6A1 chúng em được
giáo và hội phụ huynh tổ chức một chuyến đi tham quan di tích lịch sử, đây
vừa phần thưởng cho những nỗ lực, cố gắng trong năm học vừa qua đó
còn dịp để chúng em thêm hiểu biết về những truyền thống lịch sử quý giá
của dân tộc. một chuyến đi chơi nhưng đồng thời cũng phục vụ thiết thực
cho việc học của chúng em. Đó là chuyến đi thăm di tích lịch sử thành Cổ Loa.
Sau khi bàn bạc thống nhất ý kiến, giáo chủ nhiệm hội phụ huynh đã
quyết định đưa chúng em đi tham quan di tích lịch sử thành Cổ Loa, nơi thờ
vua An Dương Vương công chúa Mị Châu. Đây di tích lịch sử nổi tiếng
của Việt Nam, chứa đựng nhiều câu chuyện về lịch sử, về bài học dựng nước,
giữ nước của các vua Hùng. Chúng em đã biết về di tích thành Cổ Loa thông
qua truyền thuyết về An Dương Vương, M Châu- Trọng Thủy, nhưng đây
lần đầu tiên chúng em được đặt chân đến địa danh lịch sử, địa danh của những
câu chuyện lịch sử kì bí, hấp dẫn này.
Để bắt đầu chuyến tham quan, chúng em sẽ tập trung trường, sau đó sẽ được
giáo chủ nhiệm đại diện hội phụ huynh cùng thực hiện chuyến đi thú
này. di tích thành Cổ Loa khá xa trường học của chúng em, nên chúng em
tập trung trường từ khá sớm, sáu giờ sáng bố mẹ chúng em sẽ đưa chúng em
lên trường, sau đó ba mươi phút thì xe bắt đầu chuyển bánh. Đây là lần đầu tiên
cả lớp chúng em một chuyến du lịch cùng nhau, lại chuyến đi về một địa
danh lịch sử nổi tiếng như vậy nên chúng em đều vô cùng háo hức, chờ mong.
Sau hai tiếng chạy xe, cuối cùng chúng em đã đến được di tích thành Cổ Loa,
đến đây, chúng em được hướng dẫn viên du lịch nồng nhiệt tiếp đón
hướng dẫn hành trình cũng như giới thiệu, thuyết minh về khu di tích thành Cổ
Loa này. Khu di tích Thành Cổ Loa nằm huyện Đông Anh, ngoại thành của
thủ đô Nội. Đây nơi diễn ra câu chuyện dựng nước, giữ nước của vua
Thục Phán An Dương Vương câu chuyện tình yêu bi thảm của công chúa
Mị Châu và Phò mã người Trung Quốc, Trọng Thủy.
Không gian của khu di tích thành Cổ Loa cũng cổ kính, trang nghiêm, mang
màu sắc dân gian như trong những câu chuyện cổ, những mái nhà ngói đỏ,
những cây đa, cây đề lớn, lẽ chúng cũng đã sống qua rất nhiều năm rồi,
nhân chứng cho những sự kiện lịch sử. Trung m của di tích thành Cổ Loa
chính đền thờ An Dương Vương, đây điện thờ chính nên rất rộng lớn
trang nghiêm, dẫn vào đền thờ phải đi qua một khoảng sân rộng lớn, hai bên
sân trồng rất nhiều cây cổ thụ, em cảm tưởng những cây cổ thụ như
những người hiền thần luôn ở bên, trung nghĩa với vua An Dương Vương vậy.
Ngôi đền mái cong hình đầu rồng cùng trang nghiêm, trong điện được
trưng bày những u đối lớn, chữ Hán em không hiểu lắm, chính giữa
của điện thờ một bức tượng An Dương Vương uy nghi trong bộ hoàng bào,
ngồi từ trên cao nhìn xuống, cảm xúc chung của chúng em khi vào điện thờ An
Dương Vương chính sự tôn kính, tự hào. Hai bên điện thờ những bức
tượng của những vị quancông với dân, với nước, những người hiền thần
công giúp vua An Dương Vương dựng nước.
Bên cạnh đền thờ An Dương Vương một am nhỏ thờ công chúa Mị Châu,
công chúa Mị Châu con gái của vua An Dương Vương, ngây thơ, cả tin
Mị Châu có một kết thúc thật bi thảm. Bức tượng công chúa Mị Châu trong
am thờ một bức tượng không đầu, làm cho em nhớ lại sự việc công chúa
Mị Châu bị vua cha trừng phạt khi nghe Rùa vàng kết tội, nhìn hình ảnh bức
tượng không đầu khiến cho chúng em vô cùng xót xa cho người công chúa này.
Nàng một người ngây thơ, cả tin quá tin tưởng vào người chồng
tình lộ bí mật quốc gia, dẫn đến mất nước. Theo em thì Mị Nương là một người
đáng thương hơn đáng trách. Nhà thơ Tố Hữu cũng từng bày tỏ sự cảm thông
đối với Mị Châu qua những vần thơ như sau:
“Tôi kể ngày xưa chuyện Mị Châu
Trái tim lầm chỗ để trên đầu
Nỏ thần vô ý trao tay giặc
Nên nỗi cơ đồ đắm bể sâu”
Đằng sau truyền thuyết về An Dương Vương, Mị Châu- Trọng Thủy là bài học
về giữ nước, nhưng ta đều cảm thông cho sự dại khờ, thủy chung của công
chúa Mị Châu cùng cái chết đầy oan nghiệt của nàng.
Chuyến tham quan di tích thành Cổ Loa một chuyến đi thực sự bổ ích
thú, chúng em biết nhiều hơn về những câu chuyện lịch sử, được tận mắt chứng
kiến những nơi diễn ra câu chuyện lịch sử ấy, thông qua chuyến đi chúng em
cũng thêm hiểu hơn về những bài học trên lớp, là cơ hội để chúng em mở mang
sự hiểu biết.
Kể về một cuộc đi thăm di tích lịch sử: Cố đô Hoa Lư - Ninh Bình - Mẫu 2
Vào một sáng cuối xuân, đầu hạ, khi bầu trời còn mờ ảo trong buổi bình minh
thì đoàn xe tham quan của trường em đã bắt đầu chuyển bánh. Những chiếc xe
đầy ắp tiếng cười lướt nhẹ quay cầu bắc ngang dòng sông Đáy hiền hoà rồi
tiếp tục bon bon trên quốc lộ 1
Chuyến đi thăm cố đô Hoa - Ninh Bình vừa qua đã để lại trong em những
ấn tượng sâu sắc. Em nhớ mãi cảm xúc háo hức, phấn khởi và ngạc nhiên, thích
thú trong chuyến đi ấy.
Vào một sáng cuối xuân, đầu hạ, khi bầu trời còn mờ ảo trong buổi bình minh
thì đoàn xe tham quan của trường em đã bắt đầu chuyển bánh. Những chiếc xe
đầy ắp tiếng cười lướt nhẹ quay cầu bắc ngang dòng sông Đáy hiền hoà rồi
tiếp tục bon bon trên quốc lộ 1. Xa xa, dãy Non Nước hiện lên thấp thoáng qua
màn sương. Chúng em đều cảm thấy hồi hộp tuy nghe danh đã lâu nhưng
chưa ai được đặt chân tới mảnh đất “cờ lau dẹp loạn” này bao giờ.
Hoa Lư đây rồi! Kinh đô đầu tiên của nước Đại Việt chính là đây. Toàn bộ khu
di tích nằm trong một thung lũng, xung quanh bao bọc bởi những dãy núi trùng
điệp. Tạo hoá đã khéo sắp đặt cho nơi này một cảnh quan hùng vĩ, trên là núi,
dưới là sông, đẹp như một bức tranh sơn thuỷ.
Đến Hoa hôm nay, tuy chúng em không còn được nhìn thấy những cung
điện nguy nga, những thành cao hào sâu... nhưng mỗi tấc đất, mỗi ngọn núi nơi
đây đều ghi đậm dấu ấn vẻ vang của một thời oai hùng. Nào núi Cột Cờ cao
hơn 200 mét, nơi Đinh Bộ Lĩnh dựng cờ khởi nghĩa. Nào ngòi Sả Khê chảy
qua hang Luồn, là nơi thuỷ quân ta luyện tập hằng ngày. Rồi hang Muối, hang
Tiền với những nhũ đá lóng lánh. Phải chăng đây kho dự trữ lương thực của
đạo quân thiện chiến ngày xưa?
Giữa khu di tích Hoa Lư có đền thờ Đinh Tiên Hoàng. Ngôi đền sừng sững mái
cong vút, lợp ngói hình vảy cá, rêu xanh đã phủ dày dấu thời gian. Cộtm
bằng những cây gỗ to, một vòng tay ôm không xuể. Sân đền còn lưu lại dấu
tích bệ đặt ngai ngự của nhà vua. Đó là một phiến đá to, bằng phẳng. Các nghệ
nhân tài hoa thuở trước đã khéo léo khắc chạm hình rồng bay rất đẹp. Xung
quanh là hình con nghê dũng mãnh, hình chim phượng cao quý tượng trưng uy
quyền của vua chúa. Chúng em ngắm chiếc sập đá mà thầm khâm phục hoa tay
tài hoa của các nghệ nhân thuở trước.
Trong chính cung tượng Đinh Tiên Hoàng uy nghi ngự trên ngai. Nhà vua
mặc áo thêu rồng, đầu đội mũ bình thiên, bàn tay xoè rộng, đặt nhẹ trên gối vẻ
cương nghị đọng lại đôi môi mím chặt, đôi mắt mở to nhìn thẳng. Thắp một
nén hương tưởng niệm, lòng em dâng lên niềm cảm phục đối với người đã
công xây dựng Hoa Lư thành kinh đô của nước Đại Việt xưa.
Tạm biệt đền Đinh Tiên Hoàng, chúng em đến thăm đền thờ vua Lê ở phía bên
trái khu di tích. Vua vận long bào, đầu đội miện vàng, kiếm đeo ngang
lưng trông rất oai nghiêm. Trong khu vực đền thờ còn bức tượng một phụ
nữ gương mặt phúc hậu, đoan trang. Đó thái hậu Dương Vân Nga, bậc liệt
nữ đã ghé vai gánh vác sự nghiệp cả hai triều Đinh - Lê. Những vị được tôn thờ
đây đều tài năng kiệt xuất, xứng đáng niềm tự hào của dân tộc Việt
Nam.
Không đủ thời gian để leo núi nên chúng em đứng trong thung lũng, ngẩng đầu
ngắm nhìn bốn phía để cảm nhận rõ thêm vị thế hiểm trở của cố đô. Có bạn đã
giở sổ tay, phác nhanh vài nét hoạ. Nhiều người lên tiếng bình luận sôi nổi
về phong trào cờ lau dẹp loạn thuở nào.
Trời đã xế chiều. Chúng em lưu luyến ra về nuối tiếc chưa kịp bẻ mấy
bông lau làm cờ cắm trước đầu xe cho thêm khí thế. Đến thăm Hoa Lư, chúng
em được biết thêm một cảnh đẹphiểu thêm về lịch sử oai hùng của dân tộc.
Chuyến đi tham quan này đã trở thành đề tài của những cuộc trò chuyện sôi nổi
trong lớp em suốt những ngày sau đó.
Kể về một cuộc đi thăm di tích lịch sử: Thành cổ Loa - Mẫu 3
Sau khi bàn bạc thống nhất ý kiến, giáo chủ nhiệm hội phụ huynh đã
quyết định đưa chúng em đi tham quan di tích lịch sử thành Cổ Loa, nơi thờ
vua An Dương Vương công chúa Mị Châu. Đây di tích lịch sử nổi tiếng
của Việt Nam, chứa đựng nhiều câu chuyện về lịch sử, về bài học dựng nước,
giữ nước của các vua Hùng. Chúng em đã biết về di tích thành Cổ Loa thông
qua truyền thuyết về An Dương Vương, M Châu- Trọng Thủy, nhưng đây
lần đầu tiên chúng em được đặt chân đến địa danh lịch sử, địa danh của những
câu chuyện lịch sử kì bí, hấp dẫn này.
Để bắt đầu chuyến tham quan, chúng em sẽ tập trung trường, sau đó sẽ được
giáo chủ nhiệm đại diện hội phụ huynh cùng thực hiện chuyến đi thú
này. di tích thành Cổ Loa khá xa trường học của chúng em, nên chúng em
tập trung trường từ khá sớm, sáu giờ sáng bố mẹ chúng em sẽ đưa chúng em
lên trường, sau đó ba mươi phút thì xe bắt đầu chuyển bánh. Đây là lần đầu tiên
cả lớp chúng em một chuyến du lịch cùng nhau, lại chuyến đi về một địa
danh lịch sử nổi tiếng như vậy nên chúng em đều vô cùng háo hức, chờ mong.
Sau hai tiếng chạy xe, cuối cùng chúng em đã đến được di tích thành Cổ Loa,
đến đây, chúng em được hướng dẫn viên du lịch nồng nhiệt tiếp đón
hướng dẫn hành trình cũng như giới thiệu, thuyết minh về khu di tích thành Cổ
Loa này. Khu di tích Thành Cổ Loa nằm huyện Đông Anh, ngoại thành của
thủ đô Nội. Đây nơi diễn ra câu chuyện dựng nước, giữ nước của vua
Thục Phán An Dương Vương câu chuyện tình yêu bi thảm của công chúa
Mị Châu và Phò mã người Trung Quốc, Trọng Thủy.
Không gian của khu di tích thành Cổ Loa cũng cổ kính, trang nghiêm, mang
màu sắc dân gian như trong những câu chuyện cổ, những mái nhà ngói đỏ,
những cây đa, cây đề lớn, lẽ chúng cũng đã sống qua rất nhiều năm rồi,
nhân chứng cho những sự kiện lịch sử. Trung m của di tích thành Cổ Loa
chính đền thờ An Dương Vương, đây điện thờ chính nên rất rộng lớn
trang nghiêm, dẫn vào đền thờ phải đi qua một khoảng sân rộng lớn, hai bên
sân trồng rất nhiều cây cổ thụ, em cảm tưởng những cây cổ thụ như
những người hiền thần luôn ở bên, trung nghĩa với vua An Dương Vương vậy.
Ngôi đền mái cong hình đầu rồng cùng trang nghiêm, trong điện được
trưng bày những u đối lớn, chữ Hán em không hiểu lắm, chính giữa
của điện thờ một bức tượng An Dương Vương uy nghi trong bộ hoàng bào,
ngồi từ trên cao nhìn xuống, cảm xúc chung của chúng em khi vào điện thờ An
Dương Vương chính sự tôn kính, tự hào. Hai bên điện thờ những bức
tượng của những vị quancông với dân, với nước, những người hiền thần
công giúp vua An Dương Vương dựng nước.
Bên cạnh đền thờ An Dương Vương một am nhỏ thờ công chúa Mị Châu,
công chúa Mị Châu con gái của vua An Dương Vương, ngây thơ, cả tin
Mị Châu có một kết thúc thật bi thảm. Bức tượng công chúa Mị Châu trong
am thờ một bức tượng không đầu, làm cho em nhớ lại sự việc công chúa
Mị Châu bị vua cha trừng phạt khi nghe Rùa vàng kết tội, nhìn hình ảnh bức
tượng không đầu khiến cho chúng em vô cùng xót xa cho người công chúa này.
Nàng một người ngây thơ, cả tin quá tin tưởng vào người chồng
tình lộ bí mật quốc gia, dẫn đến mất nước. Theo em thì Mị Nương là một người
đáng thương hơn đáng trách. Nhà thơ Tố Hữu cũng từng bày tỏ sự cảm thông
đối với Mị Châu qua những vần thơ như sau:
“Tôi kể ngày xưa chuyện Mị Châu Trái tim lầm chỗ để trên đầu Nỏ thần ý
trao tay giặc Nên nỗi có đồ đắm bể sâu”
Đằng sau truyền thuyết về An Dương Vương, Mị Châu- Trọng Thủy là bài học
về giữ nước, nhưng ta đều cảm thông cho sự dại khờ, thủy chung của công
chúa Mị Châu cùng cái chết đầy oan nghiệt của nàng.
Chuyến tham quan di tích thành Cổ Loa một chuyến đi thực sự bổ ích
thú, chúng em biết nhiều hơn về những câu chuyện lịch sử, được tận mắt chứng
kiến những nơi diễn ra câu chuyện lịch sử ấy, thông qua chuyến đi chúng em
cũng thêm hiểu hơn về những bài học trên lớp, là cơ hội để chúng em mở mang
sự hiểu biết.
| 1/10

Preview text:

Kể về một cuộc đi thăm di tích lịch sử
Dàn ý Kể về một cuộc đi thăm di tích lịch sử
1. Mở bài: Em cần nêu lí do có cuộc đi thăm di tích lịch sử. Đó là di tích nào?
Ở đâu? Các thành viên gồm những ai? (ví dụ: Theo cơ quan bố đi du lịch xuyên
Việt và được thăm dinh Độc Lập).:
Cảm xúc của em khi, được đi thăm di tích lịch sử (Gợi ý: Tâm trạng náo nức vì
được nghe các bác, các cô nói sẽ đến thăm dinh lũy cuối cùng của mấy đời
Tổng thống Ngụy; hình dung tưởng tượng dinh Độc Lập giống như Tử Cấm
Thành trong phim Trung Quốc hay dinh Bảo Đại ở Đà Lạt) 2. Thân bài: Quang cảnh khu di tích:
+ Đường vào khu di tích như thế nào? Có gì đặc biệt với em? (Đại lộ thênh
thang, người xe đi lại như mắc cửi. Cổng vào dinh dẫn đến khuôn viên rộng lớn
có nhiều cây xanh, thảm cỏ trước dinh có hình ô van,...).
+ Những hiện vật còn lại ở khu,di tích: Hai chiếc xe tăng mang số hiệu 843 và
390 đã húc tung cổng dinh Độc Lập lúc 10 giờ 45 phút trưa ngày 30 - 4 - 1975;
chiếc máy bay F5E do phi công Nguyễn Thành Trung lái ném bom xuống dinh
Độc Lập được trưng bày ở khuôn viên của dinh để du khách tham quan, tìm hiểu,...).
+ Một hình ảnh cụ thể để lại ấn tượng sâu sắc nhất đối với em ở khu di tích (lá
cờ, con dấu, huân huy chương thứ hạng cao của chế độ cũ do bộ đội ta thu
được trong dinh Độc Lập ngày chiến thắng được trưng bày tại phòng triển lãm
chính đặt ở tầng 1 trong dinh,...).
3. Kết bài: Chia tay, cảm nghĩ của em về khu di tích, về lịch sử để lại của cha ông...
Kể về một cuộc đi thăm di tích lịch sử - Địa đạo Củ Chi
Đến nay, em vẫn nhớ mãi buổi đi chơi đầy lí thú trong dịp kỉ niệm ngày thành
lập Đoàn từ năm ngoái. Với chủ đề "Về nguồn", chúng em được đến thăm
mảnh đất lịch sử của Địa đạo Củ Chi.
Buổi sáng hôm ấy, trước cổng trường, năm chiếc xe ca đã đậu sẵn từ lúc nào.
Học sinh toàn trường nhốn nháo, náo nức. Mấy phút sau, tất cả chúng em lên
xe. Tám giờ xe chúng em dừng lại ở nghĩa trang liệt sĩ huyện Củ Chi. Viếng
nghĩa trang xong, chúng em tiếp tục lên đường.
Đúng mười giờ ba mươi phút, đoàn chúng em tới vùng địa đạo. Địa đạo Củ Chi
là một di tích lịch sử cách mạng nổi tiếng thuộc xã Phú Mỹ Hưng, huyện Củ
Chi. Địa đạo là kỳ quan độc nhất vô nhị dài 250km chạy ngoắt ngoéo trong
lòng đất, đặc biệt được làm từ dụng cụ thô sơ là lưỡi cuốc và chiếc xe xúc đất.
Biết vậy chúng ta mới thấy rằng sự bền bỉ, kiên cường và lòng yêu nước mãnh
liệt của chiến sĩ ta. Đúng như câu nói “Có sức người sỏi đá cũng thành cơm”.
Đường hầm sâu dưới đất 3-8m, chiều cao chỉ đủ một người đi lom khom. Khi
một lần chui vào địa đạo Củ Chi, ta sẽ cảm nhận rõ chiều sâu thăm thẳm của
lòng căm thù, y chí bất khuất của “vùng đất thép” và sẽ hiểu vì sao một nước
Việt Nam nhỏ bé lại chiến thắng một nước lớn và giàu có như Hoa Kỳ. Ta sẽ
hiểu vì sao Củ Chi mảnh đất nghèo khó lại đương đầu ròng rã suốt 20 năm với
một đội quân thiện chiến, vũ khí tối tân mà vẫn giành thắng lợi.
Sau khi đến nơi, chúng em xuống xe, kiếm địa điểm để căng bạt ni lông. Một
số bạn có đem võng, mắc võng vào cành cây điều rồi nằm vắt vẻo nói chuyện.
Ở chỗ tập trung của lớp, các bạn gái tất bật, dọn dẹp các túi đồ, chuẩn bị cho
buổi ăn trưa. Nghỉ ngơi khoảng mười lăm phút, chúng em đem cơm nắm mang
theo ra ăn. Tất cả tập trung lại một chỗ ăn uống, cười nói vui vẻ. Sau đó, tất cả
nghe thầy phổ biến lịch tham quan. Hình ảnh làng quê Củ Chi, lũy tre, đồng
ruộng và hầm địa đạo cứ chờn vờn trong em.
Sau đó, đoàn đã đến thắp hương tưởng niệm và tri ân 44.520 anh hùng liệt sĩ tại
Đền Bến Dược. Nơi những người con ưu tú của quê hương được khắc tên trong
đền vì sự nghiệp độc lập, tự do của dân tộc. Đoàn đã dâng lên những bó hoa
tươi thắm và thắp lên bia đá những nén hương để tưởng nhớ những người con
của dân tộc đã ngã xuống trên mảnh đất Củ Chi anh hùng.
Rời phòng họp âm, chúng em được dẫn tới một đoạn địa đạo “mẫu”, mà theo
lời giới thiệu thì đã được khoét rộng hơn “nguyên bản” để du khách có thể chui
qua chứ không phải bò như những du kích dũng cảm năm nào. Dẫu địa đạo đã
được khoét rộng hơn, nhưng để có thể dịch chuyển trong đó, ai nấy đều phải
lom khom, không được cao hơn mặt đất quá 80– 90cm. Muốn vậy phải cúi gập
lưng, khuỵu thấp hai chân xuống mà lò dò từng bước một cách khó khăn. Cả
đoạn địa đạo này chỉ vẻn vẹn có 30m, vậy mà mới được chừng mươi bước đã
nghe tiếng kêu: “Mỏi quá, quay lại thôi!” Nhưng đã quá muộn! Một khi con
trăn đã chui đầu vào ống nứa thì chỉ có một cách duy nhất thoát thân là cố mà
luồn hết tấm thân dài ngoẵng qua ống đó mà thôi. Đoàn chúng em cũng vậy,
không có sự lựa chọn nào khác. Thế là, mọi người vừa dò dẫm trong đường
ngầm tối mờ, ẩm thấp, vừa kêu la oai oái. Cái tư thế đứng không ra đứng quỳ
không ra quỳ siết chặt vào hai ống chân khiến mọi người kêu trời. Lên được
mặt đất, mọi người ướt đầm đìa như vừa ra khỏi nhà tắm hơi. Ai nấy đều trợn
mắt bảo nhau: “Có cho kẹo bọn giặc cũng đố có dám xuống”.
Sau khi làm lễ và tham quan Đền Bến Dược xong, đoàn tiếp tục chuyến tham
quan của mình tới khu vực tái hiện Vùng giải phóng. Con đường nhỏ dẫn
chúng em tới Phòng họp âm – một gian phòng đào chìm xuống lòng đất, sâu
ngập đầu – nơi mà bốn mươi mấy năm trước, những chiến sĩ đã từng ngồi họp,
bàn phương án đánh giặc. Sơ đồ nổi trong phòng giới thiệu cho du khách thấy
địa đạo được đào sâu 4 tầng dưới lòng đất, thông với nhau theo muôn vàn
ngách nhỏ, với tổng cộng chiều dài tới 250 km. Tầng trên cùng thường là
những phòng rộng dùng làm phòng họp, trụ sở, bếp ăn, khu điều trị của thương
binh… những tầng dưới chỉ là những đường ngầm nhỏ và hẹp, thông với nhau
nhằng nhịt như mạng nhện, toả nhánh khắp nơi. “Cầu thang”, nối các tầng với
nhau là những đoạn dốc trượt xuống. Cuối mỗi đoạn “cầu thang” đó thường có
một hầm chông nắp gỗ đợi sẵn, phòng khi giặc liều mạng bò xuống thì ta rút
nắp cho chúng trượt xuống
Sau đó, toàn trường tập trung lại để cô Loan (cô Tổng phụ trách) tổng kết các
cuộc đi tham quan bổ ích này. Sau khi làm lễ xong, chúng em thu dọn lều, bạt, đồ đạc rồi ra về.
Sau buổi đi thăm, chúng em đã có dịp ôn lại những chiến tích vẻ vang, cảm
nhận quá khứ chiến tranh vừa đau thương vừa hào hùng, cảm thấy như trở về
chiến trường xưa khi tới thăm Khu tái hiện Vùng giải phóng Củ Chi. Với tầm
vóc chiến tranh, địa đạo Củ Chi đã đi vào lịch sử đấu tranh anh hùng của nhân
dân Việt Nam như một huyền thoại của thế kỷ 20.
Đoàn xe chầm chậm rời khỏi khu địa đạo, tiến ra đường quốc lộ, rồi thẳng tiến
về Thành phố Hồ Chí Minh. Ngồi trên xe, chúng em hồi tưởng lại diễn biến
buổi đi chơi, ai ai cũng cảm thấy tiếc khi phải ra về. Hình ảnh làng quê Củ Chi,
lũy tre, đồng ruộng và hầm địa đạo cứ chờn vờn trong em. Buổi đi chơi này đã
để lại trong chúng em những kỉ niệm đẹp và sâu sắc. Qua chuyến đi đã góp
phần khơi lại, hun đúc lòng yêu nước trong mỗi đoàn viên thanh niên, ý thức
tinh thần dân tộc sâu sắc. Khâm phục những khó khăn, gian lao, vất vả và sự hy
sinh cống hiến của những vị anh hùng đất thép.
Kể về một cuộc đi thăm di tích lịch sử - Thành Cổ Loa - Mẫu 1
Kết thúc năm học với nhiều thành tích nổi bật, tập thể lớp 6A1 chúng em được
cô giáo và hội phụ huynh tổ chức một chuyến đi tham quan di tích lịch sử, đây
vừa là phần thưởng cho những nỗ lực, cố gắng trong năm học vừa qua mà đó
còn là dịp để chúng em thêm hiểu biết về những truyền thống lịch sử quý giá
của dân tộc. Là một chuyến đi chơi nhưng đồng thời cũng phục vụ thiết thực
cho việc học của chúng em. Đó là chuyến đi thăm di tích lịch sử thành Cổ Loa.
Sau khi bàn bạc và thống nhất ý kiến, cô giáo chủ nhiệm và hội phụ huynh đã
quyết định đưa chúng em đi tham quan di tích lịch sử thành Cổ Loa, nơi thờ
vua An Dương Vương và công chúa Mị Châu. Đây là di tích lịch sử nổi tiếng
của Việt Nam, chứa đựng nhiều câu chuyện về lịch sử, về bài học dựng nước,
giữ nước của các vua Hùng. Chúng em đã biết về di tích thành Cổ Loa thông
qua truyền thuyết về An Dương Vương, Mị Châu- Trọng Thủy, nhưng đây là
lần đầu tiên chúng em được đặt chân đến địa danh lịch sử, địa danh của những
câu chuyện lịch sử kì bí, hấp dẫn này.
Để bắt đầu chuyến tham quan, chúng em sẽ tập trung ở trường, sau đó sẽ được
cô giáo chủ nhiệm và đại diện hội phụ huynh cùng thực hiện chuyến đi lí thú
này. Vì di tích thành Cổ Loa khá xa trường học của chúng em, nên chúng em
tập trung ở trường từ khá sớm, sáu giờ sáng bố mẹ chúng em sẽ đưa chúng em
lên trường, sau đó ba mươi phút thì xe bắt đầu chuyển bánh. Đây là lần đầu tiên
cả lớp chúng em có một chuyến du lịch cùng nhau, lại là chuyến đi về một địa
danh lịch sử nổi tiếng như vậy nên chúng em đều vô cùng háo hức, chờ mong.
Sau hai tiếng chạy xe, cuối cùng chúng em đã đến được di tích thành Cổ Loa,
đến đây, chúng em được cô hướng dẫn viên du lịch nồng nhiệt tiếp đón và
hướng dẫn hành trình cũng như giới thiệu, thuyết minh về khu di tích thành Cổ
Loa này. Khu di tích Thành Cổ Loa nằm ở huyện Đông Anh, ngoại thành của
thủ đô Hà Nội. Đây là nơi diễn ra câu chuyện dựng nước, giữ nước của vua
Thục Phán An Dương Vương và câu chuyện tình yêu bi thảm của công chúa
Mị Châu và Phò mã người Trung Quốc, Trọng Thủy.
Không gian của khu di tích thành Cổ Loa cũng cổ kính, trang nghiêm, mang
màu sắc dân gian như trong những câu chuyện cổ, những mái nhà ngói đỏ,
những cây đa, cây đề lớn, có lẽ chúng cũng đã sống qua rất nhiều năm rồi, là
nhân chứng cho những sự kiện lịch sử. Trung tâm của di tích thành Cổ Loa
chính là đền thờ An Dương Vương, đây là điện thờ chính nên rất rộng lớn và
trang nghiêm, dẫn vào đền thờ phải đi qua một khoảng sân rộng lớn, hai bên
sân có trồng rất nhiều cây cổ thụ, em có cảm tưởng những cây cổ thụ như
những người hiền thần luôn ở bên, trung nghĩa với vua An Dương Vương vậy.
Ngôi đền có mái cong hình đầu rồng vô cùng trang nghiêm, trong điện được
trưng bày những câu đối lớn, có chữ Hán mà em không hiểu lắm, chính giữa
của điện thờ là một bức tượng An Dương Vương uy nghi trong bộ hoàng bào,
ngồi từ trên cao nhìn xuống, cảm xúc chung của chúng em khi vào điện thờ An
Dương Vương chính là sự tôn kính, tự hào. Hai bên điện thờ là những bức
tượng của những vị quan có công với dân, với nước, những người hiền thần có
công giúp vua An Dương Vương dựng nước.
Bên cạnh đền thờ An Dương Vương là một am nhỏ thờ công chúa Mị Châu,
công chúa Mị Châu là con gái của vua An Dương Vương, vì ngây thơ, cả tin
mà Mị Châu có một kết thúc thật bi thảm. Bức tượng công chúa Mị Châu trong
am thờ là một bức tượng không đầu, nó làm cho em nhớ lại sự việc công chúa
Mị Châu bị vua cha trừng phạt khi nghe Rùa vàng kết tội, nhìn hình ảnh bức
tượng không đầu khiến cho chúng em vô cùng xót xa cho người công chúa này.
Nàng là một người ngây thơ, cả tin vì quá tin tưởng vào người chồng mà vô
tình lộ bí mật quốc gia, dẫn đến mất nước. Theo em thì Mị Nương là một người
đáng thương hơn đáng trách. Nhà thơ Tố Hữu cũng từng bày tỏ sự cảm thông
đối với Mị Châu qua những vần thơ như sau:
“Tôi kể ngày xưa chuyện Mị Châu
Trái tim lầm chỗ để trên đầu
Nỏ thần vô ý trao tay giặc
Nên nỗi cơ đồ đắm bể sâu”
Đằng sau truyền thuyết về An Dương Vương, Mị Châu- Trọng Thủy là bài học
về giữ nước, nhưng ta đều cảm thông cho sự dại khờ, thủy chung của công
chúa Mị Châu cùng cái chết đầy oan nghiệt của nàng.
Chuyến tham quan di tích thành Cổ Loa là một chuyến đi thực sự bổ ích và lí
thú, chúng em biết nhiều hơn về những câu chuyện lịch sử, được tận mắt chứng
kiến những nơi diễn ra câu chuyện lịch sử ấy, thông qua chuyến đi chúng em
cũng thêm hiểu hơn về những bài học trên lớp, là cơ hội để chúng em mở mang sự hiểu biết.
Kể về một cuộc đi thăm di tích lịch sử: Cố đô Hoa Lư - Ninh Bình - Mẫu 2
Vào một sáng cuối xuân, đầu hạ, khi bầu trời còn mờ ảo trong buổi bình minh
thì đoàn xe tham quan của trường em đã bắt đầu chuyển bánh. Những chiếc xe
đầy ắp tiếng cười lướt nhẹ qua cây cầu bắc ngang dòng sông Đáy hiền hoà rồi
tiếp tục bon bon trên quốc lộ 1
Chuyến đi thăm cố đô Hoa Lư - Ninh Bình vừa qua đã để lại trong em những
ấn tượng sâu sắc. Em nhớ mãi cảm xúc háo hức, phấn khởi và ngạc nhiên, thích thú trong chuyến đi ấy.
Vào một sáng cuối xuân, đầu hạ, khi bầu trời còn mờ ảo trong buổi bình minh
thì đoàn xe tham quan của trường em đã bắt đầu chuyển bánh. Những chiếc xe
đầy ắp tiếng cười lướt nhẹ qua cây cầu bắc ngang dòng sông Đáy hiền hoà rồi
tiếp tục bon bon trên quốc lộ 1. Xa xa, dãy Non Nước hiện lên thấp thoáng qua
màn sương. Chúng em đều cảm thấy hồi hộp vì tuy nghe danh đã lâu nhưng
chưa ai được đặt chân tới mảnh đất “cờ lau dẹp loạn” này bao giờ.
Hoa Lư đây rồi! Kinh đô đầu tiên của nước Đại Việt chính là đây. Toàn bộ khu
di tích nằm trong một thung lũng, xung quanh bao bọc bởi những dãy núi trùng
điệp. Tạo hoá đã khéo sắp đặt cho nơi này một cảnh quan hùng vĩ, trên là núi,
dưới là sông, đẹp như một bức tranh sơn thuỷ.
Đến Hoa Lư hôm nay, tuy chúng em không còn được nhìn thấy những cung
điện nguy nga, những thành cao hào sâu... nhưng mỗi tấc đất, mỗi ngọn núi nơi
đây đều ghi đậm dấu ấn vẻ vang của một thời oai hùng. Nào là núi Cột Cờ cao
hơn 200 mét, nơi Đinh Bộ Lĩnh dựng cờ khởi nghĩa. Nào là ngòi Sả Khê chảy
qua hang Luồn, là nơi thuỷ quân ta luyện tập hằng ngày. Rồi hang Muối, hang
Tiền với những nhũ đá lóng lánh. Phải chăng đây là kho dự trữ lương thực của
đạo quân thiện chiến ngày xưa?
Giữa khu di tích Hoa Lư có đền thờ Đinh Tiên Hoàng. Ngôi đền sừng sững mái
cong vút, lợp ngói hình vảy cá, rêu xanh đã phủ dày dấu thời gian. Cột dé làm
bằng những cây gỗ to, một vòng tay ôm không xuể. Sân đền còn lưu lại dấu
tích bệ đặt ngai ngự của nhà vua. Đó là một phiến đá to, bằng phẳng. Các nghệ
nhân tài hoa thuở trước đã khéo léo khắc chạm hình rồng bay rất đẹp. Xung
quanh là hình con nghê dũng mãnh, hình chim phượng cao quý tượng trưng uy
quyền của vua chúa. Chúng em ngắm chiếc sập đá mà thầm khâm phục hoa tay
tài hoa của các nghệ nhân thuở trước.
Trong chính cung là tượng Đinh Tiên Hoàng uy nghi ngự trên ngai. Nhà vua
mặc áo thêu rồng, đầu đội mũ bình thiên, bàn tay xoè rộng, đặt nhẹ trên gối vẻ
cương nghị đọng lại ở đôi môi mím chặt, đôi mắt mở to nhìn thẳng. Thắp một
nén hương tưởng niệm, lòng em dâng lên niềm cảm phục đối với người đã có
công xây dựng Hoa Lư thành kinh đô của nước Đại Việt xưa.
Tạm biệt đền Đinh Tiên Hoàng, chúng em đến thăm đền thờ vua Lê ở phía bên
trái khu di tích. Vua Lê vận long bào, đầu đội mũ miện vàng, kiếm đeo ngang
lưng trông rất oai nghiêm. Trong khu vực đền thờ còn có bức tượng một phụ
nữ gương mặt phúc hậu, đoan trang. Đó là thái hậu Dương Vân Nga, bậc liệt
nữ đã ghé vai gánh vác sự nghiệp cả hai triều Đinh - Lê. Những vị được tôn thờ
ở đây đều có tài năng kiệt xuất, xứng đáng là niềm tự hào của dân tộc Việt Nam.
Không đủ thời gian để leo núi nên chúng em đứng trong thung lũng, ngẩng đầu
ngắm nhìn bốn phía để cảm nhận rõ thêm vị thế hiểm trở của cố đô. Có bạn đã
giở sổ tay, phác nhanh vài nét kí hoạ. Nhiều người lên tiếng bình luận sôi nổi
về phong trào cờ lau dẹp loạn thuở nào.
Trời đã xế chiều. Chúng em lưu luyến ra về và nuối tiếc vì chưa kịp bẻ mấy
bông lau làm cờ cắm trước đầu xe cho thêm khí thế. Đến thăm Hoa Lư, chúng
em được biết thêm một cảnh đẹp và hiểu thêm về lịch sử oai hùng của dân tộc.
Chuyến đi tham quan này đã trở thành đề tài của những cuộc trò chuyện sôi nổi
trong lớp em suốt những ngày sau đó.
Kể về một cuộc đi thăm di tích lịch sử: Thành cổ Loa - Mẫu 3
Sau khi bàn bạc và thống nhất ý kiến, cô giáo chủ nhiệm và hội phụ huynh đã
quyết định đưa chúng em đi tham quan di tích lịch sử thành Cổ Loa, nơi thờ
vua An Dương Vương và công chúa Mị Châu. Đây là di tích lịch sử nổi tiếng
của Việt Nam, chứa đựng nhiều câu chuyện về lịch sử, về bài học dựng nước,
giữ nước của các vua Hùng. Chúng em đã biết về di tích thành Cổ Loa thông
qua truyền thuyết về An Dương Vương, Mị Châu- Trọng Thủy, nhưng đây là
lần đầu tiên chúng em được đặt chân đến địa danh lịch sử, địa danh của những
câu chuyện lịch sử kì bí, hấp dẫn này.
Để bắt đầu chuyến tham quan, chúng em sẽ tập trung ở trường, sau đó sẽ được
cô giáo chủ nhiệm và đại diện hội phụ huynh cùng thực hiện chuyến đi lí thú
này. Vì di tích thành Cổ Loa khá xa trường học của chúng em, nên chúng em
tập trung ở trường từ khá sớm, sáu giờ sáng bố mẹ chúng em sẽ đưa chúng em
lên trường, sau đó ba mươi phút thì xe bắt đầu chuyển bánh. Đây là lần đầu tiên
cả lớp chúng em có một chuyến du lịch cùng nhau, lại là chuyến đi về một địa
danh lịch sử nổi tiếng như vậy nên chúng em đều vô cùng háo hức, chờ mong.
Sau hai tiếng chạy xe, cuối cùng chúng em đã đến được di tích thành Cổ Loa,
đến đây, chúng em được cô hướng dẫn viên du lịch nồng nhiệt tiếp đón và
hướng dẫn hành trình cũng như giới thiệu, thuyết minh về khu di tích thành Cổ
Loa này. Khu di tích Thành Cổ Loa nằm ở huyện Đông Anh, ngoại thành của
thủ đô Hà Nội. Đây là nơi diễn ra câu chuyện dựng nước, giữ nước của vua
Thục Phán An Dương Vương và câu chuyện tình yêu bi thảm của công chúa
Mị Châu và Phò mã người Trung Quốc, Trọng Thủy.
Không gian của khu di tích thành Cổ Loa cũng cổ kính, trang nghiêm, mang
màu sắc dân gian như trong những câu chuyện cổ, những mái nhà ngói đỏ,
những cây đa, cây đề lớn, có lẽ chúng cũng đã sống qua rất nhiều năm rồi, là
nhân chứng cho những sự kiện lịch sử. Trung tâm của di tích thành Cổ Loa
chính là đền thờ An Dương Vương, đây là điện thờ chính nên rất rộng lớn và
trang nghiêm, dẫn vào đền thờ phải đi qua một khoảng sân rộng lớn, hai bên
sân có trồng rất nhiều cây cổ thụ, em có cảm tưởng những cây cổ thụ như
những người hiền thần luôn ở bên, trung nghĩa với vua An Dương Vương vậy.
Ngôi đền có mái cong hình đầu rồng vô cùng trang nghiêm, trong điện được
trưng bày những câu đối lớn, có chữ Hán mà em không hiểu lắm, chính giữa
của điện thờ là một bức tượng An Dương Vương uy nghi trong bộ hoàng bào,
ngồi từ trên cao nhìn xuống, cảm xúc chung của chúng em khi vào điện thờ An
Dương Vương chính là sự tôn kính, tự hào. Hai bên điện thờ là những bức
tượng của những vị quan có công với dân, với nước, những người hiền thần có
công giúp vua An Dương Vương dựng nước.
Bên cạnh đền thờ An Dương Vương là một am nhỏ thờ công chúa Mị Châu,
công chúa Mị Châu là con gái của vua An Dương Vương, vì ngây thơ, cả tin
mà Mị Châu có một kết thúc thật bi thảm. Bức tượng công chúa Mị Châu trong
am thờ là một bức tượng không đầu, nó làm cho em nhớ lại sự việc công chúa
Mị Châu bị vua cha trừng phạt khi nghe Rùa vàng kết tội, nhìn hình ảnh bức
tượng không đầu khiến cho chúng em vô cùng xót xa cho người công chúa này.
Nàng là một người ngây thơ, cả tin vì quá tin tưởng vào người chồng mà vô
tình lộ bí mật quốc gia, dẫn đến mất nước. Theo em thì Mị Nương là một người
đáng thương hơn đáng trách. Nhà thơ Tố Hữu cũng từng bày tỏ sự cảm thông
đối với Mị Châu qua những vần thơ như sau:
“Tôi kể ngày xưa chuyện Mị Châu Trái tim lầm chỗ để trên đầu Nỏ thần vô ý
trao tay giặc Nên nỗi có đồ đắm bể sâu”
Đằng sau truyền thuyết về An Dương Vương, Mị Châu- Trọng Thủy là bài học
về giữ nước, nhưng ta đều cảm thông cho sự dại khờ, thủy chung của công
chúa Mị Châu cùng cái chết đầy oan nghiệt của nàng.
Chuyến tham quan di tích thành Cổ Loa là một chuyến đi thực sự bổ ích và lí
thú, chúng em biết nhiều hơn về những câu chuyện lịch sử, được tận mắt chứng
kiến những nơi diễn ra câu chuyện lịch sử ấy, thông qua chuyến đi chúng em
cũng thêm hiểu hơn về những bài học trên lớp, là cơ hội để chúng em mở mang sự hiểu biết.
Document Outline

  • Kể về một cuộc đi thăm di tích lịch sử
  • Dàn ý Kể về một cuộc đi thăm di tích lịch sử
  • Kể về một cuộc đi thăm di tích lịch sử - Địa đạo Củ Chi
  • Kể về một cuộc đi thăm di tích lịch sử - Thành Cổ Loa - Mẫu 1
  • Kể về một cuộc đi thăm di tích lịch sử: Cố đô Hoa Lư - Ninh Bình - Mẫu 2
  • Kể về một cuộc đi thăm di tích lịch sử: Thành cổ Loa - Mẫu 3