Văn mẫu 8 | Viết đoạn văn giải thích Nhân vật “tôi” trong truyện Cái kính có mắc bệnh hay không

Văn mẫu 8 Bài 4 | Viết đoạn văn giải thích Nhân vật “tôi” trong truyện Cái kính có mắc bệnh hay không được VietJack sưu tầm và soạn thảo để gửi tới các bạn học sinh cùng tham khảo, ôn tập đầy đủ kiến thức, chuẩn bị cho các buổi học thật tốt. Mời bạn đọc đón xem!

Văn mẫu 8 Bài 4 | Viết đoạn văn giải thích Nhân vật “tôi”
trong truyện Cái kính mắc bệnh hay không?
(1) Nhân vật “tôi” trong câu chuyện Cái kính đã mắc phải “bệnh tưởng”. (2) Bởi thực
tế, đôi mắt của anh ta hoàn toàn khỏe mạnh. (3) Điều đó được chính các bác đã
khám cho anh ta khẳng định. (4) Đồng thời cũng do chính đôi mắt của anh ta thừa
nhận. (5) đôi mắt hoàn toàn khỏe mạnh, nên khi bị buộc “uống thuốc dành cho
mắt” các chiếc kính, chúng đã gây nên các phản ứng tiêu cực. (6) Thật hiển
nhiên, chúng bị bệnh đâu phải dùng thuốc. (7) Ấy vậy trước hiện thực
đó, nhân vật “tôi” vẫn không chịu chấp nhận. (8) Anh ta bỏ ngoài tai những nhận
định của bác thể, một mực khăng khăng rằng mắt mình bệnh. (9) Lúc
nào anh ta cũng hoang tưởng ra rằng đôi mắt của mình vấn đề, cần phải được
chữa ngay. (10) Do đó anh ta sốt sắng đi tìm thuốc khắp nơi. (11) Như vậy, thứ
thực sự bị bệnh đây không phải đôi mắt, tinh thần của anh ta. (12) Căn bệnh
cần được chữ trị đây chính “bệnh tưởng”.
------------------------------------------------------------------------------------
| 1/1

Preview text:

Văn mẫu 8 Bài 4 | Viết đoạn văn giải thích Nhân vật “tôi”
trong truyện Cái kính có mắc bệnh hay không?
(1) Nhân vật “tôi” trong câu chuyện Cái kính đã mắc phải “bệnh tưởng”. (2) Bởi thực
tế, đôi mắt của anh ta hoàn toàn khỏe mạnh. (3) Điều đó được chính các bác sĩ đã
khám cho anh ta khẳng định. (4) Đồng thời cũng do chính đôi mắt của anh ta thừa
nhận. (5) Vì đôi mắt hoàn toàn khỏe mạnh, nên khi bị buộc “uống thuốc dành cho
mắt” là các chiếc kính, chúng đã gây nên các phản ứng tiêu cực. (6) Thật hiển
nhiên, vì chúng có bị bệnh đâu mà phải dùng thuốc. (7) Ấy vậy mà trước hiện thực
đó, nhân vật “tôi” vẫn không chịu chấp nhận. (8) Anh ta bỏ ngoài tai những nhận
định của bác sĩ và cơ thể, mà một mực khăng khăng rằng mắt mình có bệnh. (9) Lúc
nào anh ta cũng hoang tưởng ra rằng đôi mắt của mình có vấn đề, cần phải được
chữa ngay. (10) Do đó anh ta sốt sắng đi tìm thuốc ở khắp nơi. (11) Như vậy, thứ
thực sự bị bệnh ở đây không phải đôi mắt, mà là tinh thần của anh ta. (12) Căn bệnh
cần được chữ trị ở đây chính là “bệnh tưởng”.
------------------------------------------------------------------------------------