Văn mẫu lớp 6 Chân trời sáng tạo bài Kể lại một kỉ niệm của em với một người thân

Văn mẫu lớp 6 Chân trời sáng tạo bài Kể lại một kỉ niệm của em với một người thân được trình bày khoa học, chi tiết qua đó giúp các bạn có thể tham khảo để nâng cao trình học văn học của mình với những bài văn mẫu hay và sáng tạo. Các bạn xem và tải về ở bên dưới.

Kể lại một kỉ niệm của em với một người thân lớp 6
Đề bài: Viết một đoạn văn (khoảng 150 đến 200 chữ) kể lại một kỉ niệm của em với
một người thân trong gia đình. Đoạn văn sử dụng ít nhất một câu nhiều vị ngữ
một câu sử dụng biện pháp nhân hóa.
Kể lại một kỉ niệm của em với một người thân Ngắn gọn
Chiều nay, em được ra đồng thu hoạch ngô cùng mẹ. Em đã nhiều lần được quan sát
mẹ làm công việc này rồi, nhưng hôm nay lần đầu tiên em được tự tay làm. Bắt
chước mẹ, em bẻ những bắp ngô ra khỏi cành, thả vào sọt tre, rồi dùng liềm chặt gốc
cây ngô. Cứ thế, em lặp đi lặp lại quá trình đó cho đến khi hết một hàng ngô. Lúc
này em đã thấm mệt, nên liền ngồi xuống nghỉ ngơi. Phía kia, mẹ vẫn đang tiếp tục
làm việc cần mẫn như không hề biết mệt. Nhưng nhìn mồ hôi ướt đẫm trên lưng mẹ,
em nhận ra rằng không phải nvậy. Sự cố gắng của mẹ truyền cho em thêm động
lực để làm việc. em muốn được giúp mẹ nhiều nhất thể. Thế em lại đứng
dậy, hăng hái phụ mẹ tỉa nốt những hàng bắp cuối cùng. Ngọn gió trên nương dịu
dàng thổi qua, lau khô mồ hôi trên trán cổ em làm việc thêm hăng say. Công
việc cả chiều nay vất vả thế, nhưng em lại thấy lòng mình vui sướng, rộn ràng lạ
kỳ.
Câu nhiều vị ngữ: Bắt chước mẹ, em bẻ nhng bắp ngô ra khi cành,
thvào sọt tre, rồi dùng liềm chặt gốc cây ngô.
Câu sử dụng hìnhnh nhân hóa: Ngọn gió trên nương dịu dàng thổi
qua, lau khô mồ hôi trên trán cổ em làm việc thêm hăng say.
Kể lại một kỉ niệm của em với một người thân Mẫu 1
Mẹ của em một người phụ nữ nông thôn bình thường như bao người khác. Nhưng
tình thương của mẹ dành cho em thì lớn lao, đại ng. Mỗi ngày mẹ lả người
đưa đón em tới trường. Kỉ niệm em nhớ nhất cũng chính vào một chiều mẹ chở
về nhà sau khi tan học. Đó là một chiều có mưa dông rất lớn. Mẹ mặc chiếc áo mưa
rộng vào người, rồi nhắc em chui vào vạt sau của áo mưa. Vì có mưa lớn nên không
ai có thể đi nhanh, thành ra mọi người nhích từng chút một. Rõ là trời mưa lạnh lẽo,
nhưng em thì cảm thấy ấm áp lắm. Bởi em đang được ngồi trong chiếc áo mưa, tay
ôm lấy mẹ. Hơi ấm của mẹ khiến cả không gian chật hẹp trở nên ấm cúng lạ lùng.
lẽ chính bởi vì mẹ kề bên, mà bên trong chiếc áo mưa cũng thể trở thành
tổ ấm. Kề lên lưng mẹ, em nhìn xuống mặt đường đang chạy nhanh vùn vụt.
Những giọt nước mưa nghịch ngợm thi nhau gõ vào vạt áo mưa như đang muốn nói
lời chào với em. Thỉnh thoảng, em lại hỏi mẹ xem đã đến đoạn đường nào rồi. Còn
mẹ thì vẫn kiên nhẫn trả lời từng câu hỏi nhỏ ấy. Những lúc đừng đèn đỏ, mẹ sẽ quay
đầu lại, quan tâm hỏi xem em bị ướt chỗ nào không, bị đau khi phải ngồi sát
vào mẹ không. Sự dịu dàng trong những lời nói ấy khiến em cảm giác mình đứa
trẻ hạnh phúc nhất thế gian. Chính nhờ những kỉ niệm bình dị bên cạnh mẹ đó, mà
em có cả một hành trang hạnh phúc để bước vào tương lai.
- Câu nhiều vị ng:
Mẹ mặc chiếc áo mưa rộng vào ngưi, rồi nhắc em chui vào vạt sau của
áo mưa.
Bởi em đang được ngồi trong chiếc áo mưa, tay ôm lấy mẹ.
Nhng lúc đừng đèn đỏ, mẹ sẽ quay đầu lại, quan tâm hỏi xem em bị
ướt chnào không, bị đau khi phải ngồi sát vào mẹ không.
- Câu sử dụng biện pháp nhân hóa: Nhng giọt c mưa nghch ngợm thi
nhau vào vạt áo mưa như đang mun nói lời chào với em.
Kể lại một kỉ niệm của em với một người thân Mẫu 2
Em yêu bố của em lắm. Lúc còn nhỏ, em thường theo bố ra vườn cây chơi vào mỗi
buổi chiều hè. Chỉ một khu vườn nhỏ, bố nghĩ ra biết bao nhiêu trò để chơi.
Em bố đã chơi đá bóng, chơi đá cầu, thi bơi dưới sông, thi trèo cây hái quả… Bao
trò chơi tuổi thơ đơn giản mãi cũng chẳng biết chán. Chơi mệt, thì lại nằm trên
chiếc chõng tre dưới gốc mít, nghe bố kể những câu chuyện từ ngày xửa ngày xưa.
Những câu chuyện ấy chẳng phải những câu chuyện cổ tích nhiệm màu như
vẫn kể. toàn các câu chuyện về tuổi thơ ấu nghịch ngợm của bố, những lần
bố bị mắng, bị thầy phạt. Nghe thật thú vị hấp dẫn. Em vẫn còn nhớ rõ, cái
cảm giác khoan khoái khi được nằm dưới bóng mát của cây, tận hưởng những làn
gió mát rười rượi, được bố vỗ về sau lưng chìm vào giấc ngủ. Trong giấc ngủ ấy,
những trái bòng, trái mít, trái na chín thơm nhảy múa cùng nhau dưới ánh nắng
vàng. Những kỉ niệm tuổi thơ vui vẻ hạnh phúc bên cha ấy, em sẽ khắc ghi mãi
trong tâm trí của mình.
- Câu nhiều vị ng:
Em bố đã chơi đá bóng, chơi đá cầu, thi bơi ới sông, thi trèo cây
hái quả…
Em vẫn còn nhrõ, cái cảm giác khoan khoái khi đưc nằm ới bóng
mát của cây, tận ng nhng làn gió mát ời i, được bố vỗ về sau
lưng chìm vào giấc ngủ.
- Câu sử dng biện pháp nhân hóa: Trong giấc ngy, nhng trái bòng, trái
mít, trái na chín thơm nhảy múa cùng nhau i ánh nắng vàng.
Kể lại một kỉ niệm của em với một người thân Mẫu 3
ngoại của em một người tuyệt vời. Em thích nhất những tối mùa được
cùng ngắm sao nghe kể chuyện. Lúc ấy, trời vừa bắt đầu vào khuya, cơm
nước cũng đã xong xuôi. Em sẽ đem gối một cái quạt nan ra chiếc chõng trên sân
gạch, rồi nằm sẵn lên đó chờ ra. sẽ từ từ lại gần, ngồi lên chõng, bàn tay dịu
dàng vuốt tóc em, khuôn miệng thì bỏm bẻm nhai trầu. sẽ gãi cho em lưng,
rồi vỗ nhẹ từng cái một thật nhẹ nhàng. Thỉnh thoảng lại xoa lên mái tóc em thật
trìu mến. Em thì cứ nằm yên tận hưởng cảm giác thư giãn bình yên đem
lại. Rồi cũng nằm xuống bên cạnh em, tay phe phẩy cái quạt nhỏ bắt đầu kể
chuyện. kể những câu chuyện cổ tích từ lâu đời, thú vị hấp dẫn. Trong đó
Tấm dịu hiền, chàng Thạch Sanh dũng cảm, em thông minh, chú mèo
đi hia khôn khéo… Những ngôi sao trên cao cũng chăm chú lắng nghe kể chuyện,
đến quên cả chớp sáng. Nằm trong lòng như thế, chẳng mấy em chìm sâu vào
giấc ngủ ngon lành. Những giấc ngủ ấy đem đến cho em cảm giác bình yên,
sau này được sống trong căn phòng to đẹp cũng không thể sánh bằng được.
- Câu nhiều vị ng:
Em sẽ đem gối một cái quạt nan ra chiếc chõng trên sân gạch, rồi
nằm sẵn lên đó ch ra.
sẽ từ từ lại gần, ngồi lên chõng, bàn tay dịu dàng vuốt tóc em,
khuôn ming thì bỏm bẻm nhai trầu.
sẽ gãi cho emng, rồi vỗ nhẹ từng cái một thật nhnhàng.
Rồi cũng nằm xung n cnh em, tay phe phẩy cái quạt nh bắt
đầu kể chuyện.
Trong đó Tấm dịu hin, chàng Thch Sanh dũng cm, em
thông minh, chú mèo đi hia khôn khéo
- Câu sử dụng hìnhnh nhân hóa: Nhng ngôi sao trên cao cũng chăm chú lắng
nghe kể chuyn, đến quên cả chớp ng.
| 1/3

Preview text:

Kể lại một kỉ niệm của em với một người thân lớp 6
Đề bài: Viết một đoạn văn (khoảng 150 đến 200 chữ) kể lại một kỉ niệm của em với
một người thân trong gia đình. Đoạn văn có sử dụng ít nhất một câu có nhiều vị ngữ
và một câu có sử dụng biện pháp nhân hóa.
Kể lại một kỉ niệm của em với một người thân Ngắn gọn
Chiều nay, em được ra đồng thu hoạch ngô cùng mẹ. Em đã nhiều lần được quan sát
mẹ làm công việc này rồi, nhưng hôm nay là lần đầu tiên em được tự tay làm. Bắt
chước mẹ, em bẻ những bắp ngô ra khỏi cành, thả vào sọt tre, rồi dùng liềm chặt gốc
cây ngô. Cứ thế, em lặp đi lặp lại quá trình đó cho đến khi hết một hàng ngô. Lúc
này em đã thấm mệt, nên liền ngồi xuống nghỉ ngơi. Phía kia, mẹ vẫn đang tiếp tục
làm việc cần mẫn như không hề biết mệt. Nhưng nhìn mồ hôi ướt đẫm trên lưng mẹ,
em nhận ra rằng không phải như vậy. Sự cố gắng của mẹ truyền cho em thêm động
lực để làm việc. Vì em muốn được giúp mẹ nhiều nhất có thể. Thế là em lại đứng
dậy, hăng hái phụ mẹ tỉa nốt những hàng bắp cuối cùng. Ngọn gió trên nương dịu
dàng thổi qua, lau khô mồ hôi trên trán và cổ vũ em làm việc thêm hăng say. Công
việc cả chiều nay vất vả là thế, nhưng em lại thấy lòng mình vui sướng, rộn ràng lạ kỳ.
Câu có nhiều vị ngữ: Bắt chước mẹ, em bẻ những bắp ngô ra khỏi cành,
thả vào sọt tre, rồi dùng liềm chặt gốc cây ngô.
Câu có sử dụng hình ảnh nhân hóa: Ngọn gió trên nương dịu dàng thổi
qua, lau khô mồ hôi trên trán và cổ vũ em làm việc thêm hăng say.
Kể lại một kỉ niệm của em với một người thân Mẫu 1
Mẹ của em là một người phụ nữ nông thôn bình thường như bao người khác. Nhưng
tình thương của mẹ dành cho em thì lớn lao, vĩ đại vô cùng. Mỗi ngày mẹ lả người
đưa đón em tới trường. Kỉ niệm em nhớ nhất cũng chính là vào một chiều mẹ chở
về nhà sau khi tan học. Đó là một chiều có mưa dông rất lớn. Mẹ mặc chiếc áo mưa
rộng vào người, rồi nhắc em chui vào vạt sau của áo mưa. Vì có mưa lớn nên không
ai có thể đi nhanh, thành ra mọi người nhích từng chút một. Rõ là trời mưa lạnh lẽo,
nhưng em thì cảm thấy ấm áp lắm. Bởi em đang được ngồi trong chiếc áo mưa, tay
ôm lấy mẹ. Hơi ấm của mẹ khiến cả không gian chật hẹp trở nên ấm cúng lạ lùng.
Có lẽ chính bởi vì có mẹ kề bên, mà bên trong chiếc áo mưa cũng có thể trở thành
tổ ấm. Kề má lên lưng mẹ, em nhìn xuống mặt đường đang chạy nhanh vùn vụt.
Những giọt nước mưa nghịch ngợm thi nhau gõ vào vạt áo mưa như đang muốn nói
lời chào với em. Thỉnh thoảng, em lại hỏi mẹ xem đã đến đoạn đường nào rồi. Còn
mẹ thì vẫn kiên nhẫn trả lời từng câu hỏi nhỏ ấy. Những lúc đừng đèn đỏ, mẹ sẽ quay
đầu lại, quan tâm hỏi xem em có bị ướt chỗ nào không, có bị đau khi phải ngồi sát
vào mẹ không. Sự dịu dàng trong những lời nói ấy khiến em cảm giác mình là đứa
trẻ hạnh phúc nhất thế gian. Chính nhờ những kỉ niệm bình dị bên cạnh mẹ đó, mà
em có cả một hành trang hạnh phúc để bước vào tương lai.
- Câu có nhiều vị ngữ:
Mẹ mặc chiếc áo mưa rộng vào người, rồi nhắc em chui vào vạt sau của áo mưa.
Bởi em đang được ngồi trong chiếc áo mưa, tay ôm lấy mẹ.
Những lúc đừng đèn đỏ, mẹ sẽ quay đầu lại, quan tâm hỏi xem em có bị
ướt chỗ nào không, có bị đau khi phải ngồi sát vào mẹ không.
- Câu có sử dụng biện pháp nhân hóa: Những giọt nước mưa nghịch ngợm thi
nhau gõ vào vạt áo mưa như đang muốn nói lời chào với em.

Kể lại một kỉ niệm của em với một người thân Mẫu 2
Em yêu bố của em lắm. Lúc còn nhỏ, em thường theo bố ra vườn cây chơi vào mỗi
buổi chiều hè. Chỉ là một khu vườn nhỏ, mà bố nghĩ ra biết bao nhiêu là trò để chơi.
Em và bố đã chơi đá bóng, chơi đá cầu, thi bơi dưới sông, thi trèo cây hái quả… Bao
trò chơi tuổi thơ đơn giản mà mãi cũng chẳng biết chán. Chơi mệt, thì lại nằm trên
chiếc chõng tre dưới gốc mít, nghe bố kể những câu chuyện từ ngày xửa ngày xưa.
Những câu chuyện ấy chẳng phải là những câu chuyện cổ tích nhiệm màu như bà
vẫn kể. Mà toàn là các câu chuyện về tuổi thơ ấu nghịch ngợm của bố, là những lần
bố bị bà mắng, bị thầy phạt. Nghe thật là thú vị và hấp dẫn. Em vẫn còn nhớ rõ, cái
cảm giác khoan khoái khi được nằm dưới bóng mát của cây, tận hưởng những làn
gió mát rười rượi, được bố vỗ về sau lưng và chìm vào giấc ngủ. Trong giấc ngủ ấy,
có những trái bòng, trái mít, trái na chín thơm nhảy múa cùng nhau dưới ánh nắng
vàng. Những kỉ niệm tuổi thơ vui vẻ và hạnh phúc bên cha ấy, em sẽ khắc ghi mãi trong tâm trí của mình.
- Câu có nhiều vị ngữ:
Em và bố đã chơi đá bóng, chơi đá cầu, thi bơi dưới sông, thi trèo cây hái quả…
Em vẫn còn nhớ rõ, cái cảm giác khoan khoái khi được nằm dưới bóng
mát của cây, tận hưởng những làn gió mát rười rượi, được bố vỗ về sau
lưng và chìm vào giấc ngủ.

- Câu có sử dụng biện pháp nhân hóa: Trong giấc ngủ ấy, có những trái bòng, trái
mít, trái na chín thơm nhảy múa cùng nhau dưới ánh nắng vàng.

Kể lại một kỉ niệm của em với một người thân Mẫu 3
Bà ngoại của em là một người bà tuyệt vời. Em thích nhất là những tối mùa hè được
cùng bà ngắm sao và nghe bà kể chuyện. Lúc ấy, trời vừa bắt đầu vào khuya, cơm
nước cũng đã xong xuôi. Em sẽ đem gối và một cái quạt nan ra chiếc chõng trên sân
gạch, rồi nằm sẵn lên đó chờ bà ra. Bà sẽ từ từ lại gần, ngồi lên chõng, bàn tay dịu
dàng vuốt tóc em, và khuôn miệng thì bỏm bẻm nhai trầu. Bà sẽ gãi cho em ở lưng,
rồi vỗ nhẹ từng cái một thật nhẹ nhàng. Thỉnh thoảng bà lại xoa lên mái tóc em thật
trìu mến. Em thì cứ nằm yên mà tận hưởng cảm giác thư giãn bình yên mà bà đem
lại. Rồi bà cũng nằm xuống bên cạnh em, tay phe phẩy cái quạt nhỏ và bắt đầu kể
chuyện. Bà kể những câu chuyện cổ tích từ lâu đời, thú vị và hấp dẫn. Trong đó có
cô Tấm dịu hiền, có chàng Thạch Sanh dũng cảm, có em bé thông minh, có chú mèo
đi hia khôn khéo… Những ngôi sao trên cao cũng chăm chú lắng nghe bà kể chuyện,
đến quên cả chớp sáng. Nằm trong lòng bà như thế, chẳng mấy mà em chìm sâu vào
giấc ngủ ngon lành. Những giấc ngủ ấy đem đến cho em cảm giác bình yên, mà dù
sau này được sống trong căn phòng to đẹp cũng không thể sánh bằng được.
- Câu có nhiều vị ngữ:
Em sẽ đem gối và một cái quạt nan ra chiếc chõng trên sân gạch, rồi
nằm sẵn lên đó chờ bà ra.
Bà sẽ từ từ lại gần, ngồi lên chõng, bàn tay dịu dàng vuốt tóc em, và
khuôn miệng thì bỏm bẻm nhai trầu.
Bà sẽ gãi cho em ở lưng, rồi vỗ nhẹ từng cái một thật nhẹ nhàng.
Rồi bà cũng nằm xuống bên cạnh em, tay phe phẩy cái quạt nhỏ và bắt đầu kể chuyện.
Trong đó có cô Tấm dịu hiền, có chàng Thạch Sanh dũng cảm, có em bé
thông minh, có chú mèo đi hia khôn khéo…
- Câu có sử dụng hình ảnh nhân hóa: Những ngôi sao trên cao cũng chăm chú lắng
nghe bà kể chuyện, đến quên cả chớp sáng.