Văn mẫu lớp 6 Chân trời sáng tạo bài Kể lại một kỉ niệm của em với một người thân Ngắn gọn

Văn mẫu lớp 6 Chân trời sáng tạo bài Kể lại một kỉ niệm của em với một người thân Ngắn gọn được trình bày khoa học, chi tiết qua đó giúp các bạn có thể tham khảo để nâng cao trình học văn học của mình với những bài văn mẫu hay và sáng tạo. Các bạn xem và tải về ở bên dưới.

Thông tin:
2 trang 8 tháng trước

Bình luận

Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để gửi bình luận.

Văn mẫu lớp 6 Chân trời sáng tạo bài Kể lại một kỉ niệm của em với một người thân Ngắn gọn

Văn mẫu lớp 6 Chân trời sáng tạo bài Kể lại một kỉ niệm của em với một người thân Ngắn gọn được trình bày khoa học, chi tiết qua đó giúp các bạn có thể tham khảo để nâng cao trình học văn học của mình với những bài văn mẫu hay và sáng tạo. Các bạn xem và tải về ở bên dưới.

86 43 lượt tải Tải xuống
Kể lại một kỉ niệm của em với một người thân Ngắn gọn lớp 6
Đề bài: Viết một đoạn văn (khoảng 150 đến 200 chữ) kể lại một kỉ niệm của em với
một người thân trong gia đình. Đoạn văn sử dụng ít nhất một câu nhiều vị ngữ
một câu sử dụng biện pháp nhân hóa.
Kể lại một kỉ niệm của em với một người thân Ngắn gọn Mẫu 1
Một kỉ niệm thú vị của em cùng mẹ vào một chiều mưa mùa hè. Hôm ấy, mẹ đang
chở em về nhà sau giờ học, thì trời bất ngờ mưa dông, nhưng cả em mẹ đều
không mang áo mưa theo. Thế là, sau vài giây nghĩ ngợi, mẹ đã quyết định cùng em
đội mưa về nhà. Điều đó khiến em rất ngạc nhiên, bởi bình thường em vẫn nghĩ rằng
mẹ người rất nghiêm túc cứng nhắc. lẽ hiểu ý nghĩ của em, mẹ liền quay
sang mỉm cười nói: “Con quên rằng mẹ cũng từng một ư”?. Câu hỏi đó
đã giải đáp mọi thắc mắc trong em. Thế là, em yên tầm ngồi sau yên xe của mẹ, vòng
tay lên ôm eo mẹ, thích thú tận hưởng từng dòng nước xối lên lưng, lên cổ, lên chân
của mình mát rượi. Dưới màn mưa, hai mẹ con em thích thú ca hát, chạy xe thật
chậm để tận ởng trọn vẹn lần tắm mưa “bất đắc này”. Cây cối hai bên đường
sung sướng nhảy múa, đung đưa dưới màn mưa như đang vui cùng hai mẹ con em.
Tuy không quá đặc biệt, nhưng kỉ niệm ngày hôm ấy vẫn khiến em nhớ mãi
không thôi.
- Câu nhiều vị ng:
Thế là, em yên tầm ngồi sau n xe của mẹ, vòng tay lên ôm eo mẹ, thích
thú tận ng tng dòng ớc xối lên lưng, lên cổ, lên chân của mình
mát i.
ới màn mưa, hai mẹ con em thích thú ca hát, chạy xe thật chậm để tận
ng trọn vẹn lần tắm mưa “bất đắc này”.
- Câu sử dụng biện pháp nhân hóa: Cây cối hai bên đưng sung ng nhảy
múa, đung đưa ới màn mưa như đang vui cùng hai mẹ con em.
Kể lại một kỉ niệm của em với một người thân Ngắn gọn Mẫu 2
một lần, em đã được dẫn đi hái cọ để làm nón. Hôm ấy một buổi chiều
mùa thu đẹp trời hơi se lạnh. Em cầm hai chiếc liềm đi theo bà ra đồi cọ ở cuối làng.
Vừa đi em vừa nhảy chân sáo thật vui vẻ. Khi đến nơi, em ngơ ngác ngắm nhìn
những cây cọ cao lớn, những tầng lá xanh um đến quên cả việc cần làm. Còn bà thì
đã quen tay lmắt bắt đầu tìm kiếm những chiếc đẹp. Vừa tìm lá, vừa chỉ
em cách chọn sao cho thật đẹp, để thể làm ra chiếc n đẹp nhất. Lúc này,
bỗng khác quá. Bà trở nên nghiêm túc, kĩ càng và chuyên nghiệp như các nghệ nhân
trên tivi. Những chiếc cọ xung quanh cũng đứng im, không đùa với gió nữa,
như để giúp em dễ nghe lời dạy hơn. Kết thúc buổi lấy hôm ấy, em cảm thấy
rất vui vì đã được biết thêm nhiều điều từ cô giáo “bà”.
- Câu nhiều vị ng: Nhng chiếc cxung quanh cũng đứng im, không đùa
với gió nữa, như đgiúp em dễ nghe lời dạy hơn.
- Câu sử dụng biện pháp nhân hóa: Khi đến nơi, em ngơ ngác ngắm nhìn nhng
cây cọ cao lớn, nhng tầng xanh um đến quên cả việc cần làm.
Kể lại một kỉ niệm của em với một người thân Ngắn gọn Mẫu 3
Kỉ niệm cùng mẹ em nhớ nhất những ngày thuở còn bé, được mẹ đưa đi ch
quê. Lúc ấy, mẹ vẫn còn đi một chiếc xe đạp cũ, lót miếng đệm nhỏ yên sau.
Em sẽ được mẹ bế lên ngồi trên miếng đệm ấy, ngồi thật chắc chắn rồi mẹ mới đạp
xe. Cảnh vật ven đường đến chợ ngày nào cũng đi qua, nhưng lần nào em cũng ngắm
nhìn thật thích thú. Đó cảnh những chú đi chợ về, các bạn nhỏ theo mẹ đến chợ,
những xe máy chở hàng phóng thật nhanh. Đến chợ, em sẽ ngồi một quầy hàng,
chờ mẹ vào mua đồ. Những món đồ hàng lúc ấy còn ít mẫu mã, nhưng vẫn rất hấp
dẫn. Mấy cái kẹo nhỏ cứ như vẫy tay chào em, khiến em nhìn chăm chú mãi. Hôm
nào được mẹ mua cho chiếc kẹo đó, thì em th vui suốt cả ngày. Kỉ niệm ấy tuy
giản đơn, cũng chẳng đặc biệt, nhưng em vẫn nhớ mãi không bao giờ quên.
Câu nhiều vị ngữ: Đó cnh nhng chú đi chvề, các bạn nh
theo mẹ đến chợ, nhng xe máy chhàng phóng thật nhanh.
Câu hình nh nhân hóa: Mấy cái kẹo nhcứ như vẫy tay chào em,
khiến em nhìn chăm chú mãi.
Kể lại một kỉ niệm của em với một người thân Ngắn gọn Mẫu 4
Ngày còn bé, em thường theo anh hai trốn ngủ trưa để ra sau chơi. Sau nhà em
một dòng sông tươi mát, với hàng dừa đứng soi mình xuống mặt nước. Những
trưa nóng nực, chờ bố mẹ ngủ say, em anh sẽ cùng nhau ra đó để tắm mát.
Chúng em lội từng bước xuống sông để cảm nhận cái sự mát rượi của làn nước,
rồi mới ngụp lặn hết cả thể xuống dòng sông. Cảm giác tự do vẫy vùng dưới làn
nước trong xanh ấy bãi biển đẹp đến thế nào cũng không mang lại được. Tắm
mát xong, chúng em cùng nhau lên bờ, nằm dưới bóng mát của cây dừa, thủ thỉ tâm
sự cùng nhau. Những cơn gió trưa mát rượi thổi từ sông lên, vỗ về đưa chúng em
vào giấc ngủ. Để buổi chiều tỉnh dậy, chúng em lại tíu tít vui chơi dưới dòng sông
yêu quý.
- Câu nhiều vị ng:
Chúng em lội từng ớc xung sông để cảm nhận cái sự mát ợi của
làn c, rồi mới ngụp lặn hết cả thxung dòng sông.
Tắm mát xong, chúng em cùng nhau lên bờ, nằm ới bóng mát của cây
dừa, ththm sự cùng nhau.
- Câu sử dụng hình nh nhân hóa: Nhng cơn gió trưa mát ợi thổi từ sông lên, vỗ
về đưa chúng em vào gic ngủ.
| 1/2

Preview text:

Kể lại một kỉ niệm của em với một người thân Ngắn gọn lớp 6
Đề bài: Viết một đoạn văn (khoảng 150 đến 200 chữ) kể lại một kỉ niệm của em với
một người thân trong gia đình. Đoạn văn có sử dụng ít nhất một câu có nhiều vị ngữ
và một câu có sử dụng biện pháp nhân hóa.
Kể lại một kỉ niệm của em với một người thân Ngắn gọn Mẫu 1
Một kỉ niệm thú vị của em cùng mẹ là vào một chiều mưa mùa hè. Hôm ấy, mẹ đang
chở em về nhà sau giờ học, thì trời bất ngờ có mưa dông, nhưng cả em và mẹ đều
không mang áo mưa theo. Thế là, sau vài giây nghĩ ngợi, mẹ đã quyết định cùng em
đội mưa về nhà. Điều đó khiến em rất ngạc nhiên, bởi bình thường em vẫn nghĩ rằng
mẹ là người rất nghiêm túc và cứng nhắc. Có lẽ hiểu ý nghĩ của em, mẹ liền quay
sang mỉm cười và nói: “Con quên rằng mẹ cũng từng là một cô bé ư”?. Câu hỏi đó
đã giải đáp mọi thắc mắc trong em. Thế là, em yên tầm ngồi sau yên xe của mẹ, vòng
tay lên ôm eo mẹ, thích thú tận hưởng từng dòng nước xối lên lưng, lên cổ, lên chân
của mình mát rượi. Dưới màn mưa, hai mẹ con em thích thú ca hát, chạy xe thật
chậm để tận hưởng trọn vẹn lần tắm mưa “bất đắc dĩ này”. Cây cối hai bên đường
sung sướng nhảy múa, đung đưa dưới màn mưa như đang vui cùng hai mẹ con em.
Tuy không có gì quá đặc biệt, nhưng kỉ niệm ngày hôm ấy vẫn khiến em nhớ mãi không thôi.
- Câu có nhiều vị ngữ:
Thế là, em yên tầm ngồi sau yên xe của mẹ, vòng tay lên ôm eo mẹ, thích
thú tận hưởng từng dòng nước xối lên lưng, lên cổ, lên chân của mình mát rượi.
Dưới màn mưa, hai mẹ con em thích thú ca hát, chạy xe thật chậm để tận
hưởng trọn vẹn lần tắm mưa “bất đắc dĩ này”.
- Câu có sử dụng biện pháp nhân hóa: Cây cối hai bên đường sung sướng nhảy
múa, đung đưa dưới màn mưa như đang vui cùng hai mẹ con em.

Kể lại một kỉ niệm của em với một người thân Ngắn gọn Mẫu 2
Có một lần, em đã được bà dẫn đi hái lá cọ để làm nón. Hôm ấy là một buổi chiều
mùa thu đẹp trời hơi se lạnh. Em cầm hai chiếc liềm đi theo bà ra đồi cọ ở cuối làng.
Vừa đi em vừa nhảy chân sáo thật vui vẻ. Khi đến nơi, em ngơ ngác ngắm nhìn
những cây cọ cao lớn, những tầng lá xanh um đến quên cả việc cần làm. Còn bà thì
đã quen tay lẹ mắt mà bắt đầu tìm kiếm những chiếc lá đẹp. Vừa tìm lá, bà vừa chỉ
em cách chọn lá sao cho thật đẹp, để có thể làm ra chiếc nón đẹp nhất. Lúc này, bà
bỗng khác quá. Bà trở nên nghiêm túc, kĩ càng và chuyên nghiệp như các nghệ nhân
trên tivi. Những chiếc lá cọ xung quanh cũng đứng im, không nô đùa với gió nữa,
như để giúp em dễ nghe lời bà dạy hơn. Kết thúc buổi lấy lá hôm ấy, em cảm thấy
rất vui vì đã được biết thêm nhiều điều từ cô giáo “bà”.
- Câu có nhiều vị ngữ: Những chiếc lá cọ xung quanh cũng đứng im, không nô đùa
với gió nữa, như để giúp em dễ nghe lời bà dạy hơn.

- Câu có sử dụng biện pháp nhân hóa: Khi đến nơi, em ngơ ngác ngắm nhìn những
cây cọ cao lớn, những tầng lá xanh um đến quên cả việc cần làm.

Kể lại một kỉ niệm của em với một người thân Ngắn gọn Mẫu 3
Kỉ niệm cùng mẹ mà em nhớ nhất là những ngày thuở còn bé, được mẹ đưa đi chợ
quê. Lúc ấy, mẹ vẫn còn đi một chiếc xe đạp cũ, có lót miếng đệm nhỏ ở yên sau.
Em sẽ được mẹ bế lên ngồi trên miếng đệm ấy, ngồi thật chắc chắn rồi mẹ mới đạp
xe. Cảnh vật ven đường đến chợ ngày nào cũng đi qua, nhưng lần nào em cũng ngắm
nhìn thật thích thú. Đó là cảnh những cô chú đi chợ về, các bạn nhỏ theo mẹ đến chợ,
những xe máy chở hàng phóng thật nhanh. Đến chợ, em sẽ ngồi ở một quầy hàng,
chờ mẹ vào mua đồ. Những món đồ hàng lúc ấy còn ít mẫu mã, nhưng vẫn rất hấp
dẫn. Mấy cái kẹo nhỏ cứ như vẫy tay chào em, khiến em nhìn chăm chú mãi. Hôm
nào được mẹ mua cho chiếc kẹo đó, thì em có thể vui suốt cả ngày. Kỉ niệm ấy tuy
giản đơn, cũng chẳng có gì đặc biệt, nhưng em vẫn nhớ mãi không bao giờ quên.
Câu có nhiều vị ngữ: Đó là cảnh những cô chú đi chợ về, các bạn nhỏ
theo mẹ đến chợ, những xe máy chở hàng phóng thật nhanh.
Câu có hình ảnh nhân hóa: Mấy cái kẹo nhỏ cứ như vẫy tay chào em,
khiến em nhìn chăm chú mãi.
Kể lại một kỉ niệm của em với một người thân Ngắn gọn Mẫu 4
Ngày còn bé, em thường theo anh hai trốn ngủ trưa để ra sau hè chơi. Sau hè nhà em
là một dòng sông tươi mát, với hàng dừa đứng soi mình xuống mặt nước. Những
trưa hè nóng nực, chờ bố mẹ ngủ say, em và anh sẽ cùng nhau ra đó để tắm mát.
Chúng em lội từng bước xuống sông để cảm nhận rõ cái sự mát rượi của làn nước,
rồi mới ngụp lặn hết cả cơ thể xuống dòng sông. Cảm giác tự do vẫy vùng dưới làn
nước trong xanh ấy dù là bãi biển đẹp đến thế nào cũng không mang lại được. Tắm
mát xong, chúng em cùng nhau lên bờ, nằm dưới bóng mát của cây dừa, thủ thỉ tâm
sự cùng nhau. Những cơn gió trưa mát rượi thổi từ sông lên, vỗ về đưa chúng em
vào giấc ngủ. Để buổi chiều tỉnh dậy, chúng em lại tíu tít vui chơi dưới dòng sông yêu quý.
- Câu có nhiều vị ngữ:
Chúng em lội từng bước xuống sông để cảm nhận rõ cái sự mát rượi của
làn nước, rồi mới ngụp lặn hết cả cơ thể xuống dòng sông.
Tắm mát xong, chúng em cùng nhau lên bờ, nằm dưới bóng mát của cây
dừa, thủ thỉ tâm sự cùng nhau.
- Câu sử dụng hình ảnh nhân hóa: Những cơn gió trưa mát rượi thổi từ sông lên, vỗ
về đưa chúng em vào giấc ngủ.