Viết đoạn văn (khoảng 150 chữ) bày tỏ sự tâm đắc của bạn về một phương diện nổi bật của bài thơ “Tràng giang” | Văn mẫu 11 Kết nối tri thức
Viết đoạn văn (khoảng 150 chữ) bày tỏ sự tâm đắc của bạn về một phương diện nổi bật của bài thơ “Tràng giang” là bài viết được biên soạn chi tiết, trở thành tư liệu học tập hữu ích cho các bạn học sinh. Mời các bạn tham khảo!
Preview text:
1. Đoạn văn bày tỏ sự tâm đắc của bạn về một phương diện nổi bật của
bài thơ Tràng giang mẫu 1
“Tràng giang” là bài thơ làm nên tên tuổi của Huy Cận. Phương diện
nghệ thuật đặc sắc chính là yếu tố tạo nên sự đặc biệt cho tác phẩm. Đầu
tiên, ta phải kể đến bức tranh thiên nhiên sông nước hùng vĩ mà hoang
sơ, vắng lặng đến khôn cùng được gửi gắm nỗi buồn triền miên. Chất
liệu cổ điển của Đường thi được Huy Cận sử dụng một cách rất tài tình,
thấm nhuần từ nhan đề đến hệ thống các hình ảnh thơ như con sông,
cánh chim chiều, cồn cát, chợ chiều,... Nghệ thuật sử dụng từ láy “điệp
điệp”, “song song” đem đến âm hưởng mênh mang tựa như nỗi buồn
kéo dài từ cổ chí kim. Cách gieo vần chân “song” – “dòng”, “ngang” –
“vàng”, “sa” – “nhà” cũng góp phần làm nên âm điệu hấp dẫn cho tác
phẩm. Câu thơ cuối bài “Không khói hoàng hôn cũng nhớ nhà” đã bộc
lộ trực tiếp cảm xúc của nhân vật trữ tình, tạo nên sự kết hợp hài hòa
giữa cổ điển và hiện đại. Những yếu tố nghệ thuật trên đã làm nên đặc
trưng của một hồn thơ “ảo não” có một không hai trong phong trào Thơ mới.
2. Đoạn văn bày tỏ sự tâm đắc của bạn về một phương diện nổi bật của
bài thơ Tràng giang mẫu 2
Hình ảnh bèo dạt rất quen thuộc và xuất hiện nhiều lần trong thơ ca
truyền thống. Nhưng ở đây cánh bèo dạt vẫn gợi lên những cảm nhận
mới. Hình ảnh này diễn tả một cách thấm thía sự hợp tan, chia lìa của
những kiếp người chứ không chỉ gợi sự nhỏ bé mong manh, trôi dạt như
trong thơ ca truyền thống. Bèo dạt hàng nối hàng như bao kiếp người
lênh đênh trên dòng nhân thế. Cảm nhận về sự lênh đênh, trôi dạt vô
định của một kiếp người càng khiến nỗi sầu tăng lên gấp bội trong lòng
thi nhân. Ở khổ thơ này Huy Cận còn nhắc đến những chuyến đò và
những cây cầu. Đây là những hình ảnh gợi sự kết nối, giao lưu. Vậy mà
tác giả nhắc tới những sự vật đó, không phải là để khẳng định cái có mà
là để miêu tả cái không có, không tồn tại trong bức tranh sông nước
tràng giang. Không cầu, không đò hay chính là không có sự kết nối của
con người, hay chính là sự cô đơn, hoang vắng đến tột cùng? Trong sự
vắng lặng đó không gian vẫn tiếp tục được trải ra đến vô cùng của bờ
xanh với bãi vàng. Bức tranh xuất hiện những gam màu vốn không đen
tối nhưng lại chẳng thể làm cảnh sắc thêm tươi sáng, thêm sức sống.
Dường như hai bờ sông là một thế giới tách biệt với những bờ bãi kia,
những cánh bèo cũng vì thế mà chẳng biết trôi dạt về đâu. Trước một
cảnh sắc như thế lòng người sao có thể vui tươi, háo hức. Hay cũng vì
lòng người nhiều tâm tư trĩu nặng mà cái nhìn với cảnh cũng tấm đẫm ưu tư?
3. Đoạn văn bày tỏ sự tâm đắc của bạn về một phương diện nổi bật của
bài thơ Tràng giang mẫu 3
Hình ảnh đầu tiên của bài thơ là hình ảnh những con sóng khẽ gợn, nối
tiếp nhau đến vô cùng, vô tận, tầng tầng lớp lớp không dứt. Câu thơ sử
dụng bút pháp “lấy động tả tĩnh” của văn học trung đại. Chuyển động
của con sóng chỉ là “gợn” rất khẽ, rất nhỏ dường như tan đi trong cái
không gian mênh mông của sông của trời. Con sóng đi cùng với tràng
giang đã không còn là con sóng thực mà dường như mang một lớp nghĩa
ẩn dụ mới. Nó gợi đến nỗi buồn trong tâm hồn con người trước sự dài
rộng của không gian. Cùng với hình ảnh sóng nước là hình ảnh con
thuyền đang lênh đênh xuôi theo dòng. Hình ảnh này như gợi đến kiếp
sống nổi lênh của một lớp người bé nhỏ trong xã hội. Đây cũng là một
thi liệu quen thuộc gần như đã trở thành chuẩn mực trong văn học.
Trong thơ Đường, ta đã từng bắt gặp hình ảnh con thuyền và dòng sông
đầy ám ảnh, trĩu nặng cái tình của người đưa tiễn:
Cô phàm viễn cảnh bích không tận
Duy kiến Trường giang thiên tế lưu (Lí Bạch)
4. Đoạn văn bày tỏ sự tâm đắc của bạn về một phương diện nổi bật của
bài thơ Tràng giang mẫu 4
Thuyền về nước lại sầu trăm ngả
Củi một cành khô lạc mấy dòng
Con thuyền thì nhỏ bé, hữu hạn mà dòng sông thì rộng lớn vô hạn. Cái
hữu hạn đối với cái vô hạn dường như càng tô đậm cảm giác nhỏ bé cô
đơn. Hơn thế nữa thuyền và nước vốn là những sự vật gắn bó nước chảy
thuyền trôi vậy mà ở đây lại bị chia tách với hai chuyển động ngược
chiều về hai phía khác nhau. Cặp từ láy “điệp điệp”, “song song” ở hai
câu thơ trước đã tô đậm ấn tượng về nỗi buồn mênh mang đang lan trên
mặt nước, lại càng có tác dụng hơn khi tạo nên cấu trúc câu song ứng và
rồi đến câu thơ thứ ba thì hai vế đối song ứng được dồn vào một câu thơ.
“Thuyền về” đối với “nước lại” như nhấn vào cảm giác chia lìa đôi ngả.
Và phải chăng vì sự chia lìa đó mà dòng sông tràng giang càng thêm u
buồn lặng lẽ? Huy Cận lại chọn hình ảnh một cành củi khô đang trôi dạt
giữa dòng nước mênh mang để thể hiện điều đó. Biện pháp đảo ngữ
cùng cách ngắt nhịp 1/3/3 càng như nhấn mạnh hơn vào cành củi khô,
nhỏ bé, khô héo, cạn kiệt sức sống. Ý thơ này có lẽ vừa được khơi nguồn
từ hình ảnh thực khi nhà thơ đứng ở bờ nam bến Chèm giữa mùa nước
lớn, những cành cây khô trôi từ thượng nguồn về bến sông. Nhưng có lẽ
nó còn mang một lớp nghĩa ẩn dụ khác. Nó gợi về một lớp người lúc bấy
giờ trong xã hội. Ý thơ này càng được làm rõ hơn với từ “lạc” dường
như là sự trôi nổi vô định, mất phương hướng. Một cành củi khô héo
không sức sống mà vẫn bị giằng xé, chao đảo giữa dòng nước mênh
mang của cuộc đời. Nó gợi đến hình ảnh một lớp người như nhà thơ
trong xã hội xưa, những trí thức tiểu tư sản có ý thức về cái tôi nhưng lại
bế tắc, mất phương hướng trước hiện thực xã hội bấy giờ.
5. Đoạn văn bày tỏ sự tâm đắc của bạn về một phương diện nổi bật của
bài thơ Tràng giang mẫu 5
Ở khổ thứ nhất bài thơ "Tràng Giang", người đọc có thể cảm nhận được
đặc sắc nghệ thuật độc đáo của Huy Cận. Tác giả sử dụng từ láy "điệp
điệp" để gợi nỗi buồn thương da diết, miên man không dứt. Đặc biệt, sự
đối lập giữa "củi một cành khô" với "lạc mấy dòng" đã nhấn mạnh sự
chìm nổi, cô đơn của một cái tôi mất phương hướng. Quan trọng hơn,
khổ thơ đầu còn nổi bật với cấu trúc đăng đối được tác giả sử dụng triệt
để: "buồn điệp điệp" đối với "nước song song", "thuyền về" đối với
"nước lại", "một cành khô" đối với "lạc mấy dòng". Tất cả những dụng ý
nghệ thuật đó đã góp phần diễn tả nỗi buồn trầm lắng của tác giả trước
thiên nhiên. Không gian càng rộng lớn thì Huy Cận càng thấy rợn ngợp.
Trong hoàn cảnh đó, nhà thơ hướng tìm sự đồng cảm của con người.
Thế nhưng hình ảnh con người cũng hiện lên rất thưa thớt. Vậy nên,
đứng không gian bao la, thi nhân cảm thấy bị mất phương hướng và
không biết rồi sẽ đi đâu về đâu.
-----------------------------------------------------------