Bài dự thi viết Trường học hạnh phúc 2025
Dàn ý bài dự thi viết Trường học hạnh phúc
1. Mở bài
- Giới thiệu vấn đề: Nêu chủ đề của bài viết chia sẻ về những kỷ niệm đẹp tại trường
học và lý do tại sao những kỷ niệm này lại quan trọng.
- Luận điểm chính: Những kỷ niệm đẹp tại trường học mang lại niềm hạnh phúc, những
bài học quý giá và là động lực để học sinh đến trường.
- Gợi ý mở bài: Các em thể đặt một câu hỏi gợi mở, nói về một hình ảnh ấn tượng,
hoặc một cảm xúc mạnh mẽ liên quan đến trường học. Ví dụ:
Bn có nh cm giác háo hc khi lần đầu tiên ớc vào ngôi trường mi không? ,
Trường hc không ch nơi ta đến để học, mà còn là nơi ta tìm thấy những người bn tri k,
nhng thầy cô đáng kính...
Tiếng trống trường vang lên, đánh thc mt ngày mới đầy hng khi. Cảm giác được ngi
trong lp hc, cùng bn bè tho luận bài, đó là những khonh khc mà em trân trng nht.
Ngôi trường của em như một khu vườn nhỏ, nơi nuôi dưỡng những ước mơ. đó, em đã
tìm thy những người bn tri k, nhng thầy cô như những người cha, người m th hai.
2. Thân bài
- Kỷ niệm đáng nhớ với bạn bè:
Chi tiết câu chuyn: Mô t mt tình hung c th, mt s kiện đáng nhớ cùng bn bè ( d:
cùng nhau vượt qua mt bài kim tra khó, giúp đỡ bn bè khi gặp khó khăn, tổ chc nhng
hot động vui chơi... ).
Cm xúc: Chia s cm xúc ca em khi tri qua nhng khonh khắc đó (vui mừng, t hào,
cm đng... ).
Bài hc: Nhng bài học rút ra được tnh bn (s đoàn kết, s chia, tin tưởng... ).
- Kỷ niệm đáng nhớ với thầy cô:
Chi tiết câu chuyn: K v mt k niệm đặc bit vi thy (ví d: mt li khuyên, mt bài
hc sâu sc, một hành động quan tâm... ).
nh ng: Thầy đã ảnh hưởng đến em như thế nào? (truyn cm hứng, khơi gi nim
đam mê, giúp em trưởng thành... ).
- Kỷ niệm đáng nhớ trong quá trình học tập:
Môn hc yêu thích: Chia s v môn hc mà em yêu thích nht và lý do ti sao.
Nhng khó khăn và thành công: K v những khó khăn đã gặp phải và cách em đã vượt qua
chúng.
Nim vui khi đạt đưc kết qu: Mô t cảm xúc khi đạt được mt thành tích tt.
- Kỷ niệm đáng nhớ về ngôi trường:
s vt cht: Miêu t nhng góc nh thân quen của trường (sân trường, thư viện, phòng
hc... ).
Hot động ngoi khóa: Chia s v nhng hoạt động mà em đã tham gia nhng k nim
đáng nhớ.
Hình nh ngôi trường trong lòng em: Ngôi trường là gì đối vi em? (ngôi nhà th hai, nơi nuôi
ỡng ước mơ... ).
3. Kết bài
Tng kết: Khái quát li nhng k niệm đẹp đã chia s.
Ý nghĩa: Nhn mnh tm quan trng ca nhng k nim đẹp đối vi mi hc sinh.
Thông đip: Gi gắm thông điệp đến các bn hc sinh, thy cô, ph huynh và cộng đồng v
vic xây dng một môi trường hc tp hnh phúc.
Li kêu gi: Kêu gi mọi người cùng nhau chung tay góp sức để to ra nhng k niệm đẹp
cho các thế h hc sinh.
1. Bài viết về trường học hạnh phúc
Ngoài kia, nắng đã thôi nhỏ giọt trên những tán cây, mùa Thu như sắp sửa nói lời tiễn
biệt. Gió vn xôn xao và lòng khắc khoải nỗi nhớ. Tháng 10 này, tôi có một cuộc hẹn với
Khối chuyên…
Người ta thường nhắc về thời thanh xuân như những thước phim đẹp nhất của cuộc đời.
Nơi nụ cười “bạn”, còn nỗi buồn chỉ “vị khách đường xa”. Đó năm tháng của
những ngây ngô, vụng dại, của những rung động, thổn thức đầu đời, của những khát
khao, đam mê. Đó cũng năm tháng ta sống hết mình với chính ta, bằng trái tim chân
thành nhiệt huyết nhất. Năm tháng ấy, tôi hạnh phúc, Trường THPT Khối
chuyên..........
Hôm nay, tiết trời se se lạnh, cơn mưa cuối Thu như vỗ về, níu bước chân của một kẻ
đa sầu nán lại Trường. Chân bước đi lòng nhẹ bẫng. Bỗng dưng sợ cái ngày mình
phải cất bước rời khi nơi đây. Thay vì đã xa rồi mới tiếc, mới thương, mới nhớ, tôi chọn
cho mình một sự nuối tiếc, nhớ nhung hộ tương lai. Đi dọc dãy hành lang quen thuộc,
ngẩn ngơ nhìn những lớp hc lặng yên, qua khung cửa sổ của lớp, tôi khmỉm cười nhìn
ngắm “người thương”, nghe kỷ niệm đang rơi trong lòng mình, va vào thành trái tim
bật lên thành tiếng nấc. Khối chuyên trong tôi đã từng giọt nước mắt. Nước mắt của
niềm vui khi cầm trên tay Giấy báo trúng tuyển mà cứ ngỡ như đang cầm nắm một giấc
mơ. Nước mắt của những ngày tưởng rằng mình phải từ bỏ chẳng thể nào thuyết phục
được bố mẹ để đi xa. Nước mắt của những ngày mưa rơi rả rích lòng nhớ nhà
hạn. Nước mắt của hạnh phúc khi được ở bên cạnh thầy cô, bạn bè…
Khối chuyên trong tôi - cuốn nhật của hạnh phúc, yêu thương - với những cuộc điện
thoại gọi nhau dậy học mỗi sớm mai, là cô bạn thân sáng sớm sẵn sàng phóng xe mười
mấy cây số để giúp bạn chuyển nhà, những bông hoa, tấm thiệp giấu dưới hộc bàn
của những chàng công tử hiếm hoi lớp chuyên Anh, là những quả ổi, quả xoài chia bốn,
chia năm truyền tay đi khắp cả lớp… Khối chuyên của mỗi sáng Thứ Hai trang nghiêm
trong Lễ Chào cờ với hình ảnh thân thuộc của Thầy Hiệu trưởng cùng giọng nói ấm áp,
truyền cảm, ngập tràn tình yêu thương và những lời dặn dò, nhắc nhở nhẹ nhàng nhưng
sâu sắc. Khối chuyên của những buổi học đầy đam mê mà bạn nào cũng muốn cháy hết
mình, hình ảnh đầu mỗi tiết học cả lớp đồng loạt đứng dậy với câu nói quen thuộc
“Chúng em chào thầy cô ạ!”… i không thngồi đếm hết được kỷ niệm, càng không th
nào nguôi quên. Ngôn ngữ của trái tim có lẽ là thứ ngôn ngữ phức tạp nhất. Những hình
ảnh cứ sóng đôi hiện lên trước mặt như sợ rằng sẽ bị quên đi.
Tôi đi dọc Sân trường mà ngỡ như đang đi trên “Con phố Tuổi trẻ’, i đó có một tòa nhà
mang tên “Niên thiếu”. Rồi sẽ rất nhanh thôi, chỉ vài tháng ngắn ngủi nữa, những hàng
cây này, hàng ghế y, lớp học với i ngói đỏ tươi kia sẽ chỉ còn là kniệm. Khối chuyên
neo đậu trong tôi là hình ảnh Thầy Cô những sứ giả truyền cảm hứng. Lắm lúc tưởng
chừng như đã gục ngã, bỏ cuộc thì những lời khuyên, động viên của Thầy Cô xuất hiện
như một liều thuốc thần dược. Nhẹ nhàng mà sâu lắng, vừa như lời thủ thỉ của một người
bạn, vừa như lời khuyên răn của một người mẹ, người cha đã nâng bước đứa học trò
nhỏ dại. Mỗi học sinh của Khối chuyên khi đi xa, dừng chân lại nơi “Trạm xe kí ức” chắc
không thể nào quên được những câu nói “bất hủ” đi cùng năm tháng của Thầy Cô, không
thể quên được những hình phạt “vô cùng dễ thương” mỗi lần đi học muộn, không thể
quên được những buổi sáng đi học sớm, chạy lên cầu thang nhà D để nhìn mặt trời mọc,
những buổi chiều nắng đổ vàng trên mái ngói, mấy đứa vật mi cùng nhau tập
luyện, những ngày mưa, nhà xe “vui như trẩy hội”…
Người ta khi lớn lên, mải miết trong vòng xoáy của cuộc đời, lúc sẽ tìm về miền nhớ
miền thương không biết mình đã đánh rơi mất nhịp nào của ức. Tôi sợ một ngày
mình phải lớn! Chẳng còn cách nào khác là bắt lấy kỷ niệm, cất trong ngăn kéo của thời
gian, để mỗi lúc buồn, nhớ bạn, nhớ Thầy Cô, thì sẽ đem ra nhìn ngắm, mỉm cười
rằng mình đã quãng thời gian thật đẹp dưới mái trường THPT Chuyên Mái trường
chắp cánh những ước mơ.
Những ngày tháng 10 này, trên mọi miền đất nước, những học sinh Khối chuyên đều
đang hướng trái tim mình về ngôi trường cấp ba yêu dấu. Tôi bất giác thấy lòng mình
xôn xao lạ trước những bức ảnh, những dòng tin. Dường như Khối chuyên đã một
ngôi nhà, một đại gia đình, không còn đây khoảng cách về lứa tuổi, địa lí, thời gian và cả
không gian. Tháng 10 này là tháng của Khối chuyên!.
Mừng Trường Chuyên tròn 50 tuổi, 50 năm của những nỗ lực, hi sinh, khó khăn, gian
khổ đầy vinh quang. Này bạn tôi ơi, hãy làm đó cho “tuổi trẻ” của mình, hãy cố
gắng, nỗ lực và cống hiến hết mình cho ngôi nhà thân yêu này, để nối tiếp chặng dường
50 năm đầy vẻ vang. Nhân dịp Kỷ niệm 50 năm thành lập Trường, con xin gửi lời cảm
ơn chân thành và sâu sắc nhất đến những người Thầy, người Cô đã dìu dắt bao thế hệ
học trò trên con đường học vn gian nan! Cảm ơn những người bạn đã luôn cùng tôi tạo
nên những tháng năm đẹp nhất ở Khối chuyên này!
Cảm ơn nhé Trường THPT Chuyên… – Tình yêu của tôi!
2. Bài dự thi viết Trường học hạnh phúc
Bài viết v trường hc hnh phúc
Trường học chính là ngôi n thứ hai của em. Nơi ghi lại những sôi nổi, những hăm hở
của tuổi thơ. Nơi ôm ấp biết bao nhiêu kỉ niệm đẹp về tình thầy trò, tình bạn. Nơi chắp
cánh cho những ước mơ của em bay tới chân trời trí tuệ! Ngôi nhà thứ 2 mỗi sáng,
mỗi chiều vang vang tiếng nói tiếng cười, tiếng “i”, “a’ học bài của trẻ, tiếng giảng bài ấm
áp của các thầy trong lớp học. Ngôi trường mang tên Trường Tiểu học Khánh P
yêu thương.
Ấn tượng đầu tiên của bất cứ ai khi đặt chân tới ngôi trường Tiểu học Khánh Phú thân
yêu của em hàng cây cừ vài chục năm tuổi, chứng kiến biết bao thế hệ học trò
trưởng thành. Gốc cây xù xì to lớn, mấy bạn học trò chúng em ôm không xuể. Cành cây
cừ như những cánh tay khổng lồ vươn ra xa, đan vào nhau tạo thành chiếc ô xanh
lớn che mát cả sân trường. Ngôi trường của em nm ngay bên đường quốc lộ 10, thuộc
Khánh Phú, huyện Yên khánh, tỉnh Ninh Bình. Cổng trường trang nghiêm quay về
hướng Tây Nam. Sân trường được khoác lên mình màu xanh mát hệt như một khu rừng
già trong truyện cổ tích. Những cây phượng đỏ đứng lặng lẽ góc sân trường, phượng
li ti đan xen vào nhau từng từng, lớp lớp nhưng không che hết được những ánh nắng
tinh nghịch muốn xuyên qua lớp lớp phượng, tạo nên những chấm nắng như những
bông hoa dưới sân trường trông thật vui mắt. Hàng y bàng đứng trang nghiêm, đều
tăm tắp trưc lớp, xoè những chiếc lá to làm thành những chiếc dù lớn như thương yêu,
che chở chúng em. Và ở nơi ấy, mỗi lớp học như một mái ấm yêu thương. Không biết từ
lúc nào em đã yêu và gắn bó với ngôi trường đến thế!
Đã bao lần ngồi lớp học nhìn ra sân trường, trong lòng em biết bao xúc động. Chiếc
ghế đá im lìm dưới bóng râm t của sân trường nchờ đợi, như nhớ thương, như
trông ngóng chúng em trong giờ ra chơi. Em cứ miên man nghĩ về biết bao thế hệ học
trò như em đã từng gắn bó, từng trưởng thành và đã bay vào cuộc sống bao la với biết
bao khát vọng. Phải chăng nơi này đây đã biết bao thầy giáo đã gắn cả tuổi
thanh xuân của mình bằng tình yêu trẻ thơ để rồi phải chia xa nơi này cùng với bao nỗi
nhớ! Cũng chính nơi ngôi trường thân yêu này, những tuổi thơ như em đã được các
thầy cô yêu thương, dạy bảo và đã trưởng thành. Nơi đây mỗi gốc cây, mỗi chiếc lá đều
được ươm niềm hy vọng của thầy cô và mãi mãi xanh màu kỉ niệm.
Trường em đẹp lắm! Mọi người đều nhận thấy nthế. Riêng với em, trường em còn
đẹp một vẻ đẹp thiêng liêng, tất cả đều lấp lánh những kỉ niệm trong trẻo của tuổi thơ.
Viên phấn trắng trên tay cô, tay thầy, lời giảng bài trang nghiêm mà ấm áp đã dẫn đường
cho bao thế hệ nối tiếp nhau cùng trưởng thành để rồi từ nơi này bao thế hệ cùng nhau
đi xây đắp qhương đất nước. Lời giảng của thầyđã in sâu trong tâm trí mỗi thế hệ.
Đấy những lời nhắc nhở, động viên, tin tưởng, hành trang cho em bước vào đời.
Em rất yêu trường, yêu lớp nơi có bạn bè và thầy cô giáo.
3. Viết đoạn văn về trường học hạnh phúc
Trong mỗi cuộc đời, biết bao kỉ niệm đẹp về tình cảm gia đình và tình hạn, những kỷ
niệm ấy thật thiêng liêng cao đẹp biết bao. Nhưng ấn tượng sâu nặng nhất đối với tôi
những kỷ niệm hồi họctrường tiểu học. Ngôi trường của tôi ở nông thôn nên không có
nét đẹp đặc biệt. Nhưng đã mang lại cho tôi kỷ niệm ngọt ngào khi lần đầu bước
vào trường: cô giáo dạy tôi nắn nót từng chữ, đôi tay của cô nắm chặt tay tôi để rèn chữ,
bàn tay ấm áp làm sao lại còn tập cho chúng tôi múa hát, giọng trong trẻo
làm sao. Thời gian trôi qua mau, kỷ niệm lại càng nhiều với mái trường này. Tôi còn
nhớ mãi những kỷ niệm đẹp lúc ra chơi, cùng các bạn chơi đủ các trò, nào là: chơi đuổi
bắt, nhảy dây, chơi cầu nhưng ấn tượng sâu nhất đối vi tôi đó là trò chơi bịt mắt bắt dê.
Hôm ấy vào giờ ra chơi, Lan rủ các bạn trong lớp cùng nhau chơi. Đông quá các bạn
phải oẳn xem ai bắt, cuối cùng Nam bắt. Lan dùng khăn quàng của mình để bịt
mắt Nam lại, các bạn chạy xoay vòng cậu ta, lúc này bạn ấy không thấy cả, chỉ tóm
bừa nên chúng tôi chạy tán loạn. Bỗng dưng dính một người, Nam sờ từ đầu cho đến
tóc khẳng định Nga. Nam bỏ khăn ra nhìn, hóa ra đó bạn lớp khác. Lúc này hai
người đều đỏ mặt còn các hạn cùng chơi thì bật cười. Bỗng dưng một tiếng nói to.
Cho tôi chơi với! Đó chính là Thành, người bạn hay đùa nhất của lớp tôi. Bạn ấy từ trong
lớp chạy ra xung phong bắt. Lan dùng khăn bịt mắt Thành lại, các bạn bắt đầu trốn,
Thành đứng giữa sân nhìn qua nhìn lại chẳng thấy cả, nhưng hình nbạn ấy đang
nghe tiếng bước chân của Hiền. Hiền thấy thế liền chạy qua cột cờ dừng chân lại,
đứng né một bên. Thành nhào tới bắt, ai ngờ Thành bắt dính cột cờ, cả lớp cười lăn lộn,
Thành cũng ôm mặt cười. Tiếng trống tùng tùng báo hiệu giờ vào học, thế là giờ ra chơi
đã hết, vào lớp các bạn đều dùng tập, sách để quạt cho mát. Đó là một kỷ niệm sâu sắc
nhất với tôi dưới mái trường này.
Viết đoạn văn về trường
hc hnh phúc
4. Mẫu bài thi viết về trường học hạnh phúc
Thời gian cứ lặng lẽ trôi để lại cho con người ta nhiều âm vang vọng. Hạ đã về với
những cơn mưa đầu mùa chợt đến, chợt đi. Trên tán cây phía xa kia, sắc tím bằng lăng
cùng sắc đỏ hoa phượng đã bừng dậy, rực rỡ, ấm nồng cả góc sân trường thân quen.
khắc lên trái tim chúng tôi những ức khó phai. Để rồi lúc quay đầu nhìn lại, bất tri
bất giác đã trải qua gần ba năm rồi, kể từ cái ngày đầu tiên tôi bước vào cấp ba.
Nhớ ngày o "chân ướt chân ráo" bước vào trường, tôi làm sao quên được cái cảm
giác bồi hồi, ngỡ ngàng xen lẫn lo sợ trước sự rộng lớn của ngôi trường cấp ba này. Tôi
vẫn ghi lại trong tim mình hình ảnh những người bạn xa lạ khi chúng tôi mới làm quen.
Tôi chợt xao xuyến khi nhớ về giây phút ấy. Giây phút từ xa lạ hóa thân quen.
Cùng với bốn mùa lặng trôi, cùng với những cảm xúc lạ chẳng biết gọi n, THPT Tiên
Lữ đã cùng tôi bước đi trên con đường thanh xuân rực rỡ. Đó thể những cành
phượng vĩ đỏ rực nhuộm thắm con tim học trò, khoảng sân trường ngập nắng và gió, ríu
rít tiếng chim non.
Tôi yêu tha thiết mọi khoảnh khắc tươi đẹp của mái trường THPT Tiên Lữ thân thương.
Tôi yêu cây bằng lăng, cây phượng luôn nở hoa vào lúc giao mùa từ xuân sang hạ, nó
như điểm thêm cho ngôi trường thêm lung linh rực rỡ. Tôi yêu những giờ ra chơi khi
tất cả học sinh ào ra sân tập thể dục như đàn ong vỡ tổ, bạn nào bạn nấy háo hức tập
vui vẻ, nở ncười thật rạng rỡ và c những buổi lễ mít tinh, khai giảng. i cũng yêu lắm
sân trường này, mỗi khoảng đất, mỗi bồn hoa rực rỡ sắc mầu, mỗi chiếc ghế đá, …, đều
in dấu kỉ niệm đẹp về những lần chơi đùa, tán chuyện rôm rả với lũ bạn. Nhớ lắm những
kỉ niệm buồn vui, những lúc sát cánh bên nhau, những lúc vượt qua khó khăn trong học
tập. Tôi nhớ cả những lần hội thao trường, reo đến khản giọng, nhớ từng cái siết
tay mừng vui chiến thắng.
Ngày lại ngày trôi qua, mỗi ngày đến lớp là một ngày tôi được nhận thêm yêu thương từ
những điều tưởng chừng như giản đơn trong ngôi nhà y. Tôi nhận ra đằng sau vẻ ngoài
nghiêm nghị của cô giáo chủ nhiệm là một trái tim ấm nồng, là một nụ ời hiền như ông
bụt, là niềm mong mỏi chúng tôi có thể đạt được những kết quả thật cao trong các kì thi.
Hình ảnh thầy tận tụy, hết lòng yêu thương học trò sẽ mãi luôn in sâu trong ức thanh
xuân của chúng tôi. Tôi làm sao quên được giờ Sử với những bài giảng tựa như những
câu chuyện thần thoại li của Mai Thanh, giờ n với những cung bậc cảm xúc thăng
hoa qua giọng nói trầm ấm của Uyển, giờ Tiếng Anh của Hồng Thanh với những
bài giảng đầy lí thú. Giờ Địa cùng hấp dẫn bởi sự hài hước, dỏm của thầy Phan
Quý. Mỗi tiết học của thầy, chúng tôi như được đi trải nghiệm vòng quanh thế giới. Hay
giờ Toán của Doãn Hoa với những công thức tưởng chừng như phức tạp nhưng
lại rất lôi cuốn…
Tôi cũng sẽ mãi khắc ghi những món quà mà bản thân được ưu ái nhận từ nơi này, một
mái nhà gắn hơn mười tiếng mỗi ngày, sự quan tâm tận tụy của thầy , những
năng xã hội qua các hoạt động ngoại khóa n thế nữa là sự ấm áp, chân thành trong
việc đối nhân xử thế. Những món quà giản dị từ những người bạn thân thiết, món quà
giáo chủ nhiệm đã dành cho tất cả chúng tôi. Đó như một kho báu gmà chúng
tôi có được ở mái nhà thân thương này.
Ba năm đồng hành ở mái trường này, đối với tôi, cấp ba ở Tiên Lữ là bản nhạc trong veo
nhất mà chúng tôi từng nghe. Tiếng trống vào lớp, tan giờ. Tiếng cô giáo giảng bài, tiếng
thầy dạy dỗ. Tiếng chúng bạn ríu rít tụm năm tụm bảy. Tiếng lật sách, tiếng bút thước
lên canh cách. Tất cả những âm thanh y đều là thanh xuân. Và ở đó chúng tôi là những
nốt nhạc hòa vào nhau.
THPT Tiên Lữ thân thương ơi! Xin cho tôi được nói lời cảm ơn tất cả! Cảm ơn trong
những năm tháng thanh xuân tươi đẹp nhất này đã để chúng tôi gặp nhau, 46 con người
với 46 tính cách kc nhau nhưng luôn cùng nhau cố gắng vì một mục tiêu chung. Thanh
xuân của chúng tôi gặp được nhau mà trở lên thật tươi đẹp tràn đầy niềm vui, hạnh
phúc. Chúng i cùng khóc, cùng cười, ng cố gắng, cùng học tập vui chơi. đôi
lúc chúng tôi tranh luận, giận hờn rồi lại làm lành... tôi thật sự muốn nói với những
người bạn của mình rằng: “Mình cảm thấy thật may mắn khi gặp được c cậu, được
đồng hành cùng các cậu trên một hành trình dài như vậy. Cảm ơn đã để mình được
làm bạn của c cậu, được một phần của A1. Thời gian được bên các cậu mình thật
sự rất vui hạnh phúc! Hạ đến tht rồi, mang theo những chùm hoa phượng nđỏ rực.
Chỉ còn một thời gian ngắn ngủi nữa là chúng mình sẽ chia xa, mình thật sự không muốn
như vậy chút nào. Mình vẫn sẽ nhớ mãi các cậu, nhớ tất cả những khoảnh khắc vui tươi
của chúng ta. Cảm ơn tất cả, mọi điều tốt đẹp chúng mình đã dành tặng cho
nhau!”.
Bài viết
v ngôi trường hnh phúc
5. Bài dự thi Trường học hạnh phúc
Trong cuộc sống mỗi người ai cũng có những kỷ niệm khó quên trong đời. Với em cũng
vậy, gần bốn năm cắp sách đến trường em ng bao nhiêu kỷ niệm vui buồn. kỷ
niệm đáng nhớ nhất trong em có lẽ là kỷ niệm về cô giáo chủ nhiệm năm em học lớp ba.
Gia đình em vốn không mấy khá giả, nhà lại đông anh em. Bố mẹ em không phải công
nhân viên chức mà chỉ quanh năm làm ruộng và làm thuê nên cuộc sống vất vđủ ăn
là may măn rồi. Em là anh cả trong gia đình, sau em còn có ba người em nhỏ nữa. Năm
em học lớp ba, đó cũng khoảng thời gian khó khăn nhất, bố em mắc bệnh nan y khó
chữa, gia đình đã bán tài sản, vay mượn khắp nơi để chạy chữa, em đã quyết định nghỉ
học vì đến kỳ nộp tiền học mà gia đình không có.
giáo chủ nhiệm em lúc đó tên Lan. Lan là một giáo hiền lành, yêu nghề và rất
quan tâm đến đời sống cũng như học tập của học sinh chúng em. Hai ngày liền không
thấy em tới lớp, cô đã hỏi thăm bạn bè và tìm đến nhà em để thăm hỏi. Cô đã động viên
gia đình rất nhiều và mong muốn em tiếp tục đến lớp. Cô nói em một học sinh giỏi của
lớp, nếu nghỉ học thì thật tiếc quá. Cô cũng nói mong muốn em học tập để có một tương
lai tốt đẹp có cơ hội để giúp đỡ gia đình. Lúc đó em chỉ nghĩ trước mắt nên vẫn nhất
định nghỉ học. Rồi một tuần trôi qua cô lại tới nhà động viên. Cô nói đã thong báo trường
hợp của em lên nhà trường địa phương để xem xét cho em được đi học không
phải đóng học phí. Em vui mừng lắm vì trước giờ em rất muốn đi học như các bạn cùng
trang lứa. Và rồi sau hơn một tuần nghỉ học em lại được tiêp tục tới trường. Con đường
tới trường dường nđẹp hơn mỗi ngày. Em tung tăng bước đi với niềm hân hoan
cùng. Mỗi ngày sau buổi học, cô Lan lại dành them thời gian để giảng lại cho em những
bài em nghỉ tuần trước đó. ân cần , nhiệt tình giảng dạy đem không bmất
kiến thức. Cuối năm đó em đạt danh hiệu học sinh giỏi toàn diệndanh hiệu học sinh
nghèo vượt khó. Em rất cảm động và hạnh phúc về những gì cô Lan đã dành cho em.
Đó là kỷ niệm đáng nhớ nhất của em về thầy cô và có lẽ sẽ mãi mãi in đậm trong trái tim
em với một lòng biết ơn sâu sắc. Em sẽ mãi nhớ về cô và luôn thầm hứa học tập tốt để
trở thành một người giáo viên giỏi giang và tận tụy với nghề như cô.
6. Viết về những kỷ niệm sâu sắc về mái trường, thầy cô và
bè bạn
Bài d thi viết Trưng hc hnh phúc
Bài d thi Trường hc hnh phúc tiu hc
Bài dự thi Trường học hạnh phúc của em Bùi Bảo An Lớp 4A4, Trường Tiểu học Đông
Thái, quận Tây Hồ, Nội:
Trường học hạnh phúc là những đứa trẻ vui vẻ khi đến trường, vui vẻ khi thầy cô bước
vào lớp,... Trường học hạnh phúc là nơi khiến cả cô và trò đều cảm thấy "muốn đến".
Năm học vừa qua thật sự khó khăn đối với em, khi em trai mới sinh của em không may
bị mắc bệnh tim bẩm sinh, em bị suy tim. Cha mẹ em phải c trực hàng tháng trời
trong bệnh viện để chăm sóc em bé, dành lại sự sống cho bé. Cả gia đình em đều rất lo
lắng cho , chính vậy việc học cũng như tâm trạng của em bị ảnh hưởng khá nhiều
do bố mẹ không thể kèm cặp cho em được. Rất may, cô chủ nhiệm của em đã nắm bắt
kịp thời, quan tâm sâu sát đối với em. Khiến em chdựa tinh thần vững chắc trên
lớp, an tâm khi tới trường học
Không những vậy, còn quan tâm tới những bạn hoàn cảnh khó khăn, cách nói
chuyện khéo léo của cô đã thuyết phục nhiều phụ huynh khác đồng cảm chung tay giúp
đỡ bạn học sinh đó. Từ những thùng sữa, sách vở, giày dép cho bạn để bạn vững tâm
trong việc học.
không chỉ là người thầy mà còn gần gũi như người mẹ hiền của chúng em. Trong mỗi
bài giảng khéo léo lồng ghép những video những đoạn nhạc để chúng em hiểu thật
hay về bài học.
Sau mỗi giờ học căng thẳng cô lại tổ chức những cuộc thi, những trò chơi vui nhộn, giúp
chúng em vui vẻ hơn, hoạt bát hơn...
Bài d thi Trường hc hnh phúc THCS
Bài dự thi Trường học hạnh phúc của em Lương Ngọc Bảo Trang - học sinh lớp 8A7, trường
THCS Thịnh Liệt (quận Hoàng Mai, Nội).
Khác với mọi năm, thay vì phá cỗ Trung thu với bánh nướng, bánh dẻo, cốm xanh cùng
những chiếc đèn lồng rực rỡ xanh, đỏ... đề huề như mọi năm thì cô Ngc cùng chúng tôi
quyết định sẽ chỉ mỗi bạn mang một món đồ sẵn cùng nhau tạo nên mâm cỗ nhỏ
dùng số tiền tổ chức để mua một ít sách vở tặng cho các bạn nhỏ người Mông trên
Yên Bái. bạn còn đề nghị dùng phấn trắng tiết kiệm lại để mang số phấn nhà
trường phát năm nay tặng lại hết cho trường học trên vùng cao - nơi mà chúng tôi chưa
từng biết đến. mục tiêu định nhưng tinh thần “lá lành đùm rách” lại cùng
kiên định. Rồi chúng tôi chẳng ai bảo ai, mỗi đứa đều mang thêm đồ dùng học tập, quần
áo cũ, sách báo và cả đồ khô để có thể góp một chút sức lực giúp đỡ đồng bào chịu quá
nhiều những mất mát do thiên tai gây nên.
Dù tôi hay những người bạn khác đều không góp mặt trên chuyến đi hay được nhìn thấy
những con người mà bn thân sẽ giúp đỡ, không được trực tiếp trao tận tay những món
quà y cho họ, không được nhìn thấy nụ cười ấm áp nở trên khuôn mặt phúc hậu, chân
thành của họ,... nhưng chỉ cần làm được việc tốt thôi chắc cũng đủ để cảm nhận được
cái ấm áp của tình người rồi. Cũng đủ đ cảm nhận được những giá trị tích cực, lạc quan
của cuộc sống.
Hạnh phúc cho đi nhận lại những điều tốt đẹp, những giá trị giàu tình người cũng
như sự tích cực trong cuộc sống. Và một học sinh của Trường THCS Thịnh Liệt, tôi
thật sự tự hào về i trường của bản thân bởi mái trường ấy không chỉ nơi dạy ta
những kiến thức trong sách giáo khoa còn dạy ta về những điều tốt đẹp, giá trị của
tình yêu thương...
Bài d thi Trường hc hnh phúc THPT
Người ta thường nói: "Cấp 3 là quãng thời gian khó quên nhất. bài n viết mãi không
xong, đề Toán khó đến phát khóc, cậu bạn dễ thương lớp bên cạnh, cuộc sống
sinh hoạt với ba điểm thẳng hàng: Nhà, trường, chỗ học thêm. Đó quãng thời gian
buồn tẻ nhưng cũng phong phú nhất trong đời.”
lẽ, đối với số người, mái trường cấp 3 nơi chứa đựng những giây phút ta
được đắm mình trong i không khí đầy vui vẻ trong ng, nơi cất giữ những kỉ
niệm khó phai nhoà, nơi gói gọn những khoảnh khắc tươi đẹp nhất trong cuộc đời.
Trước đây, khi còn thơ, tôi thường nghe mẹ nói với tôi những lời như vậy, trong
cái tò mò, ngạc nhiên còn xen lẫn những sự hoài nghi. Lúc ấy, tôi chỉ thấy rằng cuộc đời
con người dài thế, khi ta trưởng thành, những bức tranh kỉ niệm thời học sinh cũng sẽ
nhanh chóng mờ nhạt thôi. Thế nhưng, khi tôi sắp phải nói lời tạm biệt với ngôi trường
mình gắn suốt 3 năm qua, i mới hiểu được một điều, thời gian tình thể cuốn
trôi năm tháng thanh xn của ta, nhưng nó vĩnh viễn cũng không thể xoá đi câu chuyện
niên thiếu trong tâm trí mỗi người, đó sẽ khoảng ức xinh đẹp nhất khi ta hồi tưởng
lại cuộc đời. Tôi không biết tuổi thanh xuân của mình khi nào thì kết thúc. thể sau
khi lấy chồng, sinh con hay khi con người ta trải qua một độ tuổi đủ lớn đbước
qua thanh xuân, nhưng mỗi khi nhớ về mái trường, tôi chắc chắn đó sẽ cả một bầu trời
ức gắn với bao con người: thầy cô, bạn bè. Chúng ta biết bao nhiêu người ta cần
biết ơn, một trong những vị y chính thầy cô. Con người ta vàn những điều
khiến mình hạnh phúc, và một trong những hạnh phúc lớn nhất đời này là tình bạn. Hãy
nhớ rằng, trường học chính là nơi ta được cảm nhận rõ nhất cả hai điều này.
Một buổi sáng sớm năm ấy, tiết trời mát mmang theo cơn gió thu nhè nhẹ mơn man
trên cánh hoa ban tím, mang theo ánh nắng dịu dàng, trong trẻo, lúc đánh dấu ngày
đầu tiên tôi bước chân vào ngôi trường THPT Chuyên Đại Học Vinh, và cũng là lần đầu
tiên i được gặp giáo viên chnhiệm của tôi: Khánh Hưng. Thấm thoắt 3 năm trôi
qua, nhờ thầy những cậu học sinh ngây ngô thuở ban đầu của tập thể 12A1
chúng tôi đã trưởng thành hơn rất nhiều. Các bạn biết không, một nghề bụi phấn bám
đầy tay, có một nghề cao quý nhất trong các nghề cao quý, ấy là nghề giáo.
Chẳng biết ai đã yêu quý gọi những người thầy giáo, giáo những người chèo đò
thầm lặng sao cao đẹp quá để cả một đời người lái đò đưa những chuyến đò sang
sông cập bến bờ tri thức bằng nhiệt huyết của một tấm lòng. Dưới mái ấm thân thương
này, tất cả học sinh lớp tôi được khám phá thế giới diệu của tri thức nhân loại với tất
cả lòng say mê. Bằng ngọn lửa nhiệt huyết lòng yêu thương, thầy đã giảng giải cho
chúng tôi bao điều hay lẽ phải, giúp chúng tôi tiếp cận và lĩnh hội tri thức, khơi dậy trong
chúng tôi những khát vọng khôn cùng.
Tiếng giảng bài của thầy giáo vang lên
Nghe ấm áp như lòng của mẹ
Tiếng giảng bài đi suốt cùng tuổi trẻ
Ấm vàng trên muôn chặng đường dài
Đi suốt đời vẫn vẳng mãi bên tai.
Tiếng giảng bài của thầy giáo vang lên
Cả lớp lặng im nghe tim mình rạo rực
Thầy vẽ riêng cho từng người từng hướng
Một con đường cho ước bay xa.
Hơn nữa, cuộc đời mỗi người sẽ có những người bạn khác nhau, nhưng có lẽ, tình bạn
hồn nhiên, trong sáng, ấm áp nhất những người bạn thời cấp 3 của chúng ta. Khi
trưởng thành rồi, ta sẽ nhớ xiết bao chúng ta của năm đó, hối hả chạy tới lớp khi nghe
tiếng chuông báo, ngủ gà ngủ gật vì bài giảng nhàm chán, hò hét ầm ĩ khi được nghỉ đột
xuất, hay phải thức ôn thi đến sáng chỉ bởi lúc trước không học bài. Những năm mà
tôi và bạn đều không gì, chỉ có thời gian vừa dài vừa rộng. Ngày hôm nay ta còn chưa
biết thật sự trân trọng tình bạn, vẫn còn giận hờn, cãi vã, nhưng để rồi sau này khi ngoảnh
lại, ta bất chợt nhận ra những người ta nhớ nhất lại họ, những người ngày xưa
mình rất không thích. Mỗi ngày lên lớp, ta chỉ mong sao hết tiết học thật nhanh, nhưng
lại không biết rằng, sau này ta sẽ tiếc ngẩn ngơ đã không chắt chiu từng giây phút
bên nhau thật lâu hơn nữa. giờ đây, i chỉ muốn nói với các bạn tôi rằng: Các bạn
ơi, mình yêu các bạn nhiều lắm. thể chúng ta chỉ còn vài tháng nữa để gặp nhau,
nhưng nhất định chúng ta sẽ còn rất nhiều năm sau này để giữ chặt tình bạn của chúng
ta. Tập thể lớp 12A1, dù thế nào thì chúng ta vẫn mãi là anh em, là người nhà của nhau,
nhé!
(Hoàng Bảo Trân - Chi đoàn 12A1)
7. Học sinh cần làm gì để xây dựng trường học hạnh phúc?
Để xây dựng trường học hạnh phúc, học sinh có thể thực hiện một số hành động cụ thể
nhằm tạo ra i trường tích cực và thân thiện. Dưới đây là những điều học sinh cần làm:
1. Tham gia tích cực vào các hoạt động tập thể
Học sinh nên tham gia vào các hoạt động ngoại khóa, câu lạc bộ và sự kiện của trường.
Điều này không chỉ giúp xây dựng tình bạn mà còn tạo ra không khí vui vẻ, gắn kết giữa
các bạn học sinh với nhau.
2. Tôn trọnghỗ trợ lẫn nhau
Tôn trọng ý kiến cảm xúc của bạn bè, giáo viên. Học sinh nên lắng nghe hỗ trợ
nhau trong học tập ng như trong cuộc sống hàng ngày. Việc tạo ra một môi trường
thân thiện và hỗ trợ sẽ giúp mọi người cảm thấy an toàn và hạnh phúc hơn.
3. Góp phần xây dựng môi trường học tập tích cực
Học sinh cần giữ gìn vệ sinh lớp học khuôn viên trường, đồng thời tham gia vào các
hoạt động bảo vệ môi trường. Một không gian sạch sẽ an toàn sẽ góp phần tạo ra
cảm giác thoải mái cho mọi người.
4. Phát triển kỹ năng mềm
Học sinh nên chú trọng phát triển các kỹ năng mềm như giao tiếp, làm việc nhóm... Những
kỹ năng này không chỉ giúp ích trong học tập còn trong việc xây dựng các mối quan
hệ tốt đẹp với bạn bè và giáo viên.
5. Chia sẻthể hiện cảm xúc
Học sinh nên thoải mái chia sẻ cảm xúc của mình, cả niềm vui lẫn nỗi buồn. Việc này
giúp tạo ra sự kết nối thấu hiểu lẫn nhau giữa các bạn học sinh giáo viên, từ đó
xây dựng một môi trường học tập hòa đồng và thân thiện.
6. Khuyến khích và khen ngợi lẫn nhau
Học sinh thể khuyến khích khen ngợi những nỗ lực của bạn bè. Những lời khen
chân thành sẽ tạo động lực cho mọi người phấn đấu hơn trong học tập và cuộc sống.
>>> Việc xây dựng trường học hạnh phúc không chỉ trách nhiệm của giáo viên nhà trường
còn cần sự tham gia tích cực từ phía học sinh. Khi mỗi nhân đều góp sức, môi trường học
tập sẽ trở nên vui vẻ, an toàn hạnh phúc hơn cho tất cả mọi người.
8. Thể lệ cuộc thi viết Trường học hạnh phúc 2024
ĐỐI TƯỢNG THAM GIA
- Hạng mục thi viết: Học sinh < 18 tuổi.
- Cuộc thi tổ chức trên cơ sở tự nguyện và không thu phí tham gia.
THỜI GIAN TỔ CHỨC (Lịch trình cuộc thi)
- Hạng mục thi viết dành cho học sinh
+ Thời gian nhận bài dự thi viết: đến hết ngày 20/10/2024.
+ Địa chỉ nộp bài dự thi: Tạp chí Trẻ em Việt Nam, Phòng 804 tầng 8, tòa nhà Tuấn Hạnh
Building, số 82 ngõ 116, phố Nhân Hòa, phường Nhân Chính, quận Thanh Xuân, Hà Nội.
(Ms. Nhung, SĐT: 0816.221166). Ngoài bì thư ghi rõ: Bài tham dự cuộc thi viết “Trường
học hạnh phúc” năm 2024.
- Hạng mục bình chọn Trường học hạnh phúc dành cho các trường
+ Thời gian nhận hồ sơ đăng ký bình chọn: Đến hết ngày 10/10/2024.
+ Thời gian bình chọn Online “Trường học hạnh phúc” 2024: đến hết ngày 10/10/2024.
- Lễ trao giải và vinh danh “Trường học hạnh phúc”: Dự kiến tháng 11/2024.
Kết quả thông báo trên Cổng Thông tin điện tử Sở Giáo dục và Đào tạo Hà Nội, Tạp chí
điện tử Trẻ em Việt Nam: https://treemvietnam.net.vn Fanpage Tạp chí Trẻ em Việt
Nam https://www.facebook.com/tapchitreemvietnam
HÌNH THỨC
+ Thi sinh tham gia gửi về Ban Tổ chức 01 (một) tác phẩm viết tay có độ dài dưới 1.000
chữ (hoặc tối đa 3 trang vở).
+ Thể loại viết: Tản văn, thư, tường thuật, thơ,...
NỘI DUNG
- Hạng mục thi viết dành cho học sinh:
Chia sẻ kỷ niệm đáng nhớ xung quanh mối quan hệ bạn bè, thầy cô, trong học tập, môn
học, ngôi trường em đang học..., mang lại niềm hạnh phúc, bài học ý nghĩa sâu sắc cho
học sinh, giúp học sinh động lực, niềm vui đến trường. Đặc biệt i viết giá trị, ý
nghĩa lan tỏa, truyền cảm hứng đến các bạn học sinh, cộng đồng, xã hội.
- Hạng mục bình chọn Trường học hạnh phúc dành cho các trường:
Có 8 Hạng mục bình chọn gồm:
+ Trường học an toàn và thân thiện cho trẻ em
+ Trường học có không gian học tập và vui chơi xanh
+ Trường học có giáo viên thân thiện
+ Trường học có phương pháp dạy học hấp dẫn
+ Trường học có nhiều hoạt động ngoại khóa
+ Trường học quan tâm sức khỏe và dinh dưỡng
+ Học sinh được sáng tạo
+ Khối lượng học tập hợp lý
GIẢI THƯỞNG
(Cơ cấu giải thưởng có thể thay đổi tuỳ vào tình hình thực tế).
- Giải Top bài viết ấn tượng: 1.000.000 đồng + Quà tặng + Giấy chứng
- Giải Triển vọng: Giấy chứng nhận Online.
- Các Giải khác: Quà tặng + Giấy chứng nhận.
- Tất cả thí sinh tham gia, điền đầy đủ thông tin đều được cấp giấy chứng tham gia Online
(Tải về từ từ chuyên trang cuộc https://treemvietnam.net.vn/truong-hoc-hanh-phuc từ
ngày 01/11/2024).
- Bài viết tiêu biểu sẽ được đăng tải trên Cổng Thông tin điện tử Sở Giáo dục và Đào tạo
Hà Nội và chuyên mục “Trẻ em nói” của Tạp chí điện tử Trẻ em Việt Nam.

Preview text:

Bài dự thi viết Trường học hạnh phúc 2025
Dàn ý bài dự thi viết Trường học hạnh phúc 1. Mở bài
- Giới thiệu vấn đề: Nêu rõ chủ đề của bài viết là chia sẻ về những kỷ niệm đẹp tại trường
học và lý do tại sao những kỷ niệm này lại quan trọng.
- Luận điểm chính: Những kỷ niệm đẹp tại trường học mang lại niềm hạnh phúc, những
bài học quý giá và là động lực để học sinh đến trường.
- Gợi ý mở bài: Các em có thể đặt một câu hỏi gợi mở, nói về một hình ảnh ấn tượng,
hoặc một cảm xúc mạnh mẽ liên quan đến trường học. Ví dụ:
 Bạn có nhớ cảm giác háo hức khi lần đầu tiên bước vào ngôi trường mới không? ,
 Trường học không chỉ là nơi ta đến để học, mà còn là nơi ta tìm thấy những người bạn tri kỷ,
những thầy cô đáng kính...
 Tiếng trống trường vang lên, đánh thức một ngày mới đầy hứng khởi. Cảm giác được ngồi
trong lớp học, cùng bạn bè thảo luận bài, đó là những khoảnh khắc mà em trân trọng nhất.
 Ngôi trường của em như một khu vườn nhỏ, nơi nuôi dưỡng những ước mơ. Ở đó, em đã
tìm thấy những người bạn tri kỷ, những thầy cô như những người cha, người mẹ thứ hai. 2. Thân bài
- Kỷ niệm đáng nhớ với bạn bè:
Chi tiết câu chuyện: Mô tả một tình huống cụ thể, một sự kiện đáng nhớ cùng bạn bè (ví dụ:
cùng nhau vượt qua một bài kiểm tra khó, giúp đỡ bạn bè khi gặp khó khăn, tổ chức những
hoạt động vui chơi... ).
Cảm xúc: Chia sẻ cảm xúc của em khi trải qua những khoảnh khắc đó (vui mừng, tự hào, cảm động... ).
Bài học: Những bài học rút ra được từ tình bạn (sự đoàn kết, sẻ chia, tin tưởng... ).
- Kỷ niệm đáng nhớ với thầy cô:
Chi tiết câu chuyện: Kể về một kỷ niệm đặc biệt với thầy cô (ví dụ: một lời khuyên, một bài
học sâu sắc, một hành động quan tâm... ).
Ảnh hưởng: Thầy cô đã ảnh hưởng đến em như thế nào? (truyền cảm hứng, khơi gợi niềm
đam mê, giúp em trưởng thành... ).
- Kỷ niệm đáng nhớ trong quá trình học tập:
Môn học yêu thích: Chia sẻ về môn học mà em yêu thích nhất và lý do tại sao.
Những khó khăn và thành công: Kể về những khó khăn đã gặp phải và cách em đã vượt qua chúng.
Niềm vui khi đạt được kết quả: Mô tả cảm xúc khi đạt được một thành tích tốt.
- Kỷ niệm đáng nhớ về ngôi trường:
Cơ sở vật chất: Miêu tả những góc nhỏ thân quen của trường (sân trường, thư viện, phòng học... ).
Hoạt động ngoại khóa: Chia sẻ về những hoạt động mà em đã tham gia và những kỷ niệm đáng nhớ.
Hình ảnh ngôi trường trong lòng em: Ngôi trường là gì đối với em? (ngôi nhà thứ hai, nơi nuôi dưỡng ước mơ... ). 3. Kết bài
Tổng kết: Khái quát lại những kỷ niệm đẹp đã chia sẻ.
Ý nghĩa: Nhấn mạnh tầm quan trọng của những kỷ niệm đẹp đối với mỗi học sinh.
Thông điệp: Gửi gắm thông điệp đến các bạn học sinh, thầy cô, phụ huynh và cộng đồng về
việc xây dựng một môi trường học tập hạnh phúc.
Lời kêu gọi: Kêu gọi mọi người cùng nhau chung tay góp sức để tạo ra những kỷ niệm đẹp
cho các thế hệ học sinh.
1. Bài viết về trường học hạnh phúc
Ngoài kia, nắng đã thôi nhỏ giọt trên những tán cây, mùa Thu như sắp sửa nói lời tiễn
biệt. Gió vẫn xôn xao và lòng khắc khoải nỗi nhớ. Tháng 10 này, tôi có một cuộc hẹn với Khối chuyên…
Người ta thường nhắc về thời thanh xuân như những thước phim đẹp nhất của cuộc đời.
Nơi mà nụ cười là “bạn”, còn nỗi buồn chỉ là “vị khách đường xa”. Đó là năm tháng của
những ngây ngô, vụng dại, của những rung động, thổn thức đầu đời, của những khát
khao, đam mê. Đó cũng là năm tháng ta sống hết mình với chính ta, bằng trái tim chân
thành và nhiệt huyết nhất. Năm tháng ấy, tôi hạnh phúc, vì có Trường THPT Khối chuyên..........
Hôm nay, tiết trời se se lạnh, cơn mưa cuối Thu như vỗ về, níu bước chân của một kẻ
đa sầu nán lại Trường. Chân bước đi mà lòng nhẹ bẫng. Bỗng dưng sợ cái ngày mình
phải cất bước rời khỏi nơi đây. Thay vì đã xa rồi mới tiếc, mới thương, mới nhớ, tôi chọn
cho mình một sự nuối tiếc, nhớ nhung hộ tương lai. Đi dọc dãy hành lang quen thuộc,
ngẩn ngơ nhìn những lớp học lặng yên, qua khung cửa sổ của lớp, tôi khẽ mỉm cười nhìn
ngắm “người thương”, nghe kỷ niệm đang rơi trong lòng mình, va vào thành trái tim và
bật lên thành tiếng nấc. Khối chuyên trong tôi đã từng là giọt nước mắt. Nước mắt của
niềm vui khi cầm trên tay Giấy báo trúng tuyển mà cứ ngỡ như đang cầm nắm một giấc
mơ. Nước mắt của những ngày tưởng rằng mình phải từ bỏ vì chẳng thể nào thuyết phục
được bố mẹ để đi xa. Nước mắt của những ngày mưa rơi rả rích mà lòng nhớ nhà vô
hạn. Nước mắt của hạnh phúc khi được ở bên cạnh thầy cô, bạn bè…
Khối chuyên trong tôi - cuốn nhật kí của hạnh phúc, yêu thương - với những cuộc điện
thoại gọi nhau dậy học mỗi sớm mai, là cô bạn thân sáng sớm sẵn sàng phóng xe mười
mấy cây số để giúp bạn chuyển nhà, là những bông hoa, tấm thiệp giấu dưới hộc bàn
của những chàng công tử hiếm hoi lớp chuyên Anh, là những quả ổi, quả xoài chia bốn,
chia năm truyền tay đi khắp cả lớp… Khối chuyên của mỗi sáng Thứ Hai trang nghiêm
trong Lễ Chào cờ với hình ảnh thân thuộc của Thầy Hiệu trưởng cùng giọng nói ấm áp,
truyền cảm, ngập tràn tình yêu thương và những lời dặn dò, nhắc nhở nhẹ nhàng nhưng
sâu sắc. Khối chuyên của những buổi học đầy đam mê mà bạn nào cũng muốn cháy hết
mình, là hình ảnh đầu mỗi tiết học cả lớp đồng loạt đứng dậy với câu nói quen thuộc
“Chúng em chào thầy cô ạ!”… Tôi không thể ngồi đếm hết được kỷ niệm, càng không thể
nào nguôi quên. Ngôn ngữ của trái tim có lẽ là thứ ngôn ngữ phức tạp nhất. Những hình
ảnh cứ sóng đôi hiện lên trước mặt như sợ rằng sẽ bị quên đi.
Tôi đi dọc Sân trường mà ngỡ như đang đi trên “Con phố Tuổi trẻ’, nơi đó có một tòa nhà
mang tên “Niên thiếu”. Rồi sẽ rất nhanh thôi, chỉ vài tháng ngắn ngủi nữa, những hàng
cây này, hàng ghế ấy, lớp học với mái ngói đỏ tươi kia sẽ chỉ còn là kỷ niệm. Khối chuyên
neo đậu trong tôi là hình ảnh Thầy Cô – những sứ giả truyền cảm hứng. Lắm lúc tưởng
chừng như đã gục ngã, bỏ cuộc thì những lời khuyên, động viên của Thầy Cô xuất hiện
như một liều thuốc thần dược. Nhẹ nhàng mà sâu lắng, vừa như lời thủ thỉ của một người
bạn, vừa như lời khuyên răn của một người mẹ, người cha đã nâng bước đứa học trò
nhỏ dại. Mỗi học sinh của Khối chuyên khi đi xa, dừng chân lại nơi “Trạm xe kí ức” chắc
không thể nào quên được những câu nói “bất hủ” đi cùng năm tháng của Thầy Cô, không
thể quên được những hình phạt “vô cùng dễ thương” mỗi lần đi học muộn, không thể
quên được những buổi sáng đi học sớm, chạy lên cầu thang nhà D để nhìn mặt trời mọc,
những buổi chiều nắng đổ vàng trên mái ngói, mấy đứa vật vã mồ hôi cùng nhau tập
luyện, những ngày mưa, nhà xe “vui như trẩy hội”…
Người ta khi lớn lên, mải miết trong vòng xoáy của cuộc đời, có lúc sẽ tìm về miền nhớ
miền thương mà không biết mình đã đánh rơi mất nhịp nào của kí ức. Tôi sợ một ngày
mình phải lớn! Chẳng còn cách nào khác là bắt lấy kỷ niệm, cất trong ngăn kéo của thời
gian, để mỗi lúc buồn, nhớ bè bạn, nhớ Thầy Cô, thì sẽ đem ra nhìn ngắm, mỉm cười
rằng mình đã có quãng thời gian thật đẹp dưới mái trường THPT Chuyên – Mái trường
chắp cánh những ước mơ.
Những ngày tháng 10 này, trên mọi miền đất nước, những học sinh Khối chuyên đều
đang hướng trái tim mình về ngôi trường cấp ba yêu dấu. Tôi bất giác thấy lòng mình
xôn xao kì lạ trước những bức ảnh, những dòng tin. Dường như Khối chuyên đã là một
ngôi nhà, một đại gia đình, không còn đây khoảng cách về lứa tuổi, địa lí, thời gian và cả
không gian. Tháng 10 này là tháng của Khối chuyên!.
Mừng Trường Chuyên tròn 50 tuổi, 50 năm của những nỗ lực, hi sinh, khó khăn, gian
khổ mà đầy vinh quang. Này bạn tôi ơi, hãy làm gì đó cho “tuổi trẻ” của mình, hãy cố
gắng, nỗ lực và cống hiến hết mình cho ngôi nhà thân yêu này, để nối tiếp chặng dường
50 năm đầy vẻ vang. Nhân dịp Kỷ niệm 50 năm thành lập Trường, con xin gửi lời cảm
ơn chân thành và sâu sắc nhất đến những người Thầy, người Cô đã dìu dắt bao thế hệ
học trò trên con đường học vấn gian nan! Cảm ơn những người bạn đã luôn cùng tôi tạo
nên những tháng năm đẹp nhất ở Khối chuyên này!
Cảm ơn nhé Trường THPT Chuyên… – Tình yêu của tôi!
2. Bài dự thi viết Trường học hạnh phúc
Bài viết về trường học hạnh phúc
Trường học chính là ngôi nhà thứ hai của em. Nơi ghi lại những sôi nổi, những hăm hở
của tuổi thơ. Nơi ôm ấp biết bao nhiêu kỉ niệm đẹp về tình thầy trò, tình bạn. Nơi chắp
cánh cho những ước mơ của em bay tới chân trời trí tuệ! Ngôi nhà thứ 2 mà mỗi sáng,
mỗi chiều vang vang tiếng nói tiếng cười, tiếng “i”, “a’ học bài của trẻ, tiếng giảng bài ấm
áp của các thầy cô trong lớp học. Ngôi trường mang tên Trường Tiểu học Khánh Phú yêu thương.
Ấn tượng đầu tiên của bất cứ ai khi đặt chân tới ngôi trường Tiểu học Khánh Phú thân
yêu của em là hàng cây xà cừ vài chục năm tuổi, chứng kiến biết bao thế hệ học trò
trưởng thành. Gốc cây xù xì to lớn, mấy bạn học trò chúng em ôm không xuể. Cành cây
xà cừ như những cánh tay khổng lồ vươn ra xa, đan vào nhau tạo thành chiếc ô xanh
lớn che mát cả sân trường. Ngôi trường của em nằm ngay bên đường quốc lộ 10, thuộc
xã Khánh Phú, huyện Yên khánh, tỉnh Ninh Bình. Cổng trường trang nghiêm quay về
hướng Tây Nam. Sân trường được khoác lên mình màu xanh mát hệt như một khu rừng
già trong truyện cổ tích. Những cây phượng đỏ đứng lặng lẽ ở góc sân trường, lá phượng
li ti đan xen vào nhau từng từng, lớp lớp nhưng không che hết được những ánh nắng
tinh nghịch muốn xuyên qua lớp lớp lá phượng, tạo nên những chấm nắng như những
bông hoa dưới sân trường trông thật vui mắt. Hàng cây bàng đứng trang nghiêm, đều
tăm tắp trước lớp, xoè những chiếc lá to làm thành những chiếc dù lớn như thương yêu,
che chở chúng em. Và ở nơi ấy, mỗi lớp học như một mái ấm yêu thương. Không biết từ
lúc nào em đã yêu và gắn bó với ngôi trường đến thế!
Đã bao lần ngồi ở lớp học nhìn ra sân trường, trong lòng em biết bao xúc động. Chiếc
ghế đá im lìm dưới bóng râm mát của sân trường như chờ đợi, như nhớ thương, như
trông ngóng chúng em trong giờ ra chơi. Em cứ miên man nghĩ về biết bao thế hệ học
trò như em đã từng gắn bó, từng trưởng thành và đã bay vào cuộc sống bao la với biết
bao khát vọng. Phải chăng ở nơi này đây đã có biết bao thầy cô giáo đã gắn bó cả tuổi
thanh xuân của mình bằng tình yêu trẻ thơ để rồi phải chia xa nơi này cùng với bao nỗi
nhớ! Cũng chính ở nơi ngôi trường thân yêu này, những tuổi thơ như em đã được các
thầy cô yêu thương, dạy bảo và đã trưởng thành. Nơi đây mỗi gốc cây, mỗi chiếc lá đều
được ươm niềm hy vọng của thầy cô và mãi mãi xanh màu kỉ niệm.
Trường em đẹp lắm! Mọi người đều nhận thấy như thế. Riêng với em, trường em còn
đẹp một vẻ đẹp thiêng liêng, tất cả đều lấp lánh những kỉ niệm trong trẻo của tuổi thơ.
Viên phấn trắng trên tay cô, tay thầy, lời giảng bài trang nghiêm mà ấm áp đã dẫn đường
cho bao thế hệ nối tiếp nhau cùng trưởng thành để rồi từ nơi này bao thế hệ cùng nhau
đi xây đắp quê hương đất nước. Lời giảng của thầy cô đã in sâu trong tâm trí mỗi thế hệ.
Đấy là những lời nhắc nhở, động viên, tin tưởng, là hành trang cho em bước vào đời.
Em rất yêu trường, yêu lớp nơi có bạn bè và thầy cô giáo.
3. Viết đoạn văn về trường học hạnh phúc
Trong mỗi cuộc đời, có biết bao kỉ niệm đẹp về tình cảm gia đình và tình hạn, những kỷ
niệm ấy thật thiêng liêng cao đẹp biết bao. Nhưng ấn tượng sâu nặng nhất đối với tôi là
những kỷ niệm hồi học ở trường tiểu học. Ngôi trường của tôi ở nông thôn nên không có
nét đẹp gì đặc biệt. Nhưng nó đã mang lại cho tôi kỷ niệm ngọt ngào khi lần đầu bước
vào trường: cô giáo dạy tôi nắn nót từng chữ, đôi tay của cô nắm chặt tay tôi để rèn chữ,
bàn tay cô ấm áp làm sao và cô lại còn tập cho chúng tôi múa hát, giọng cô trong trẻo
làm sao. Thời gian trôi qua mau, kỷ niệm lại càng có nhiều với mái trường này. Tôi còn
nhớ mãi những kỷ niệm đẹp lúc ra chơi, cùng các bạn chơi đủ các trò, nào là: chơi đuổi
bắt, nhảy dây, chơi cầu nhưng ấn tượng sâu nhất đối với tôi đó là trò chơi bịt mắt bắt dê.
Hôm ấy vào giờ ra chơi, Lan rủ các bạn trong lớp cùng nhau chơi. Đông quá các bạn
phải oẳn tù tì xem ai bắt, cuối cùng là Nam bắt. Lan dùng khăn quàng của mình để bịt
mắt Nam lại, các bạn chạy xoay vòng cậu ta, lúc này bạn ấy không thấy gì cả, chỉ tóm
bừa nên chúng tôi chạy tán loạn. Bỗng dưng dính một người, Nam sờ từ đầu cho đến
tóc và khẳng định là Nga. Nam bỏ khăn ra nhìn, hóa ra đó là bạn lớp khác. Lúc này hai
người đều đỏ mặt còn các hạn cùng chơi thì bật cười. Bỗng dưng có một tiếng nói to.
Cho tôi chơi với! Đó chính là Thành, người bạn hay đùa nhất của lớp tôi. Bạn ấy từ trong
lớp chạy ra và xung phong bắt. Lan dùng khăn bịt mắt Thành lại, các bạn bắt đầu trốn,
Thành đứng giữa sân nhìn qua nhìn lại chẳng thấy gì cả, nhưng hình như bạn ấy đang
nghe tiếng bước chân của Hiền. Hiền thấy thế liền chạy qua cột cờ và dừng chân lại,
đứng né một bên. Thành nhào tới bắt, ai ngờ Thành bắt dính cột cờ, cả lớp cười lăn lộn,
Thành cũng ôm mặt cười. Tiếng trống tùng tùng báo hiệu giờ vào học, thế là giờ ra chơi
đã hết, vào lớp các bạn đều dùng tập, sách để quạt cho mát. Đó là một kỷ niệm sâu sắc
nhất với tôi dưới mái trường này.
Viết đoạn văn về trường học hạnh phúc
4. Mẫu bài thi viết về trường học hạnh phúc
Thời gian cứ lặng lẽ trôi để lại cho con người ta nhiều dư âm vang vọng. Hạ đã về với
những cơn mưa đầu mùa chợt đến, chợt đi. Trên tán cây phía xa kia, sắc tím bằng lăng
cùng sắc đỏ hoa phượng đã bừng dậy, rực rỡ, ấm nồng cả góc sân trường thân quen.
Nó khắc lên trái tim chúng tôi những kí ức khó phai. Để rồi lúc quay đầu nhìn lại, bất tri
bất giác đã trải qua gần ba năm rồi, kể từ cái ngày đầu tiên tôi bước vào cấp ba.
Nhớ ngày nào "chân ướt chân ráo" bước vào trường, tôi làm sao quên được cái cảm
giác bồi hồi, ngỡ ngàng xen lẫn lo sợ trước sự rộng lớn của ngôi trường cấp ba này. Tôi
vẫn ghi lại trong tim mình hình ảnh những người bạn xa lạ khi chúng tôi mới làm quen.
Tôi chợt xao xuyến khi nhớ về giây phút ấy. Giây phút từ xa lạ hóa thân quen.
Cùng với bốn mùa lặng trôi, cùng với những cảm xúc lạ kì chẳng biết gọi tên, THPT Tiên
Lữ đã cùng tôi bước đi trên con đường thanh xuân rực rỡ. Đó có thể là những cành
phượng vĩ đỏ rực nhuộm thắm con tim học trò, khoảng sân trường ngập nắng và gió, ríu rít tiếng chim non.
Tôi yêu tha thiết mọi khoảnh khắc tươi đẹp của mái trường THPT Tiên Lữ thân thương.
Tôi yêu cây bằng lăng, cây phượng vĩ luôn nở hoa vào lúc giao mùa từ xuân sang hạ, nó
như tô điểm thêm cho ngôi trường thêm lung linh rực rỡ. Tôi yêu những giờ ra chơi khi
tất cả học sinh ào ra sân tập thể dục như đàn ong vỡ tổ, bạn nào bạn nấy háo hức tập
vui vẻ, nở nụ cười thật rạng rỡ và cả những buổi lễ mít tinh, khai giảng. Tôi cũng yêu lắm
sân trường này, mỗi khoảng đất, mỗi bồn hoa rực rỡ sắc mầu, mỗi chiếc ghế đá, …, đều
in dấu kỉ niệm đẹp về những lần chơi đùa, tán chuyện rôm rả với lũ bạn. Nhớ lắm những
kỉ niệm buồn vui, những lúc sát cánh bên nhau, những lúc vượt qua khó khăn trong học
tập. Tôi nhớ cả những lần hội thao ở trường, hò reo đến khản giọng, nhớ từng cái siết
tay mừng vui chiến thắng.
Ngày lại ngày trôi qua, mỗi ngày đến lớp là một ngày tôi được nhận thêm yêu thương từ
những điều tưởng chừng như giản đơn trong ngôi nhà ấy. Tôi nhận ra đằng sau vẻ ngoài
nghiêm nghị của cô giáo chủ nhiệm là một trái tim ấm nồng, là một nụ cười hiền như ông
bụt, là niềm mong mỏi chúng tôi có thể đạt được những kết quả thật cao trong các kì thi.
Hình ảnh thầy cô tận tụy, hết lòng yêu thương học trò sẽ mãi luôn in sâu trong kí ức thanh
xuân của chúng tôi. Tôi làm sao quên được giờ Sử với những bài giảng tựa như những
câu chuyện thần thoại li kì của cô Mai Thanh, giờ Văn với những cung bậc cảm xúc thăng
hoa qua giọng nói trầm ấm của cô Vũ Uyển, giờ Tiếng Anh của cô Hồng Thanh với những
bài giảng đầy lí thú. Giờ Địa lí vô cùng hấp dẫn bởi sự hài hước, dí dỏm của thầy Phan
Quý. Mỗi tiết học của thầy, chúng tôi như được đi trải nghiệm vòng quanh thế giới. Hay
là giờ Toán của cô Doãn Hoa với những công thức tưởng chừng như phức tạp nhưng lại rất lôi cuốn…
Tôi cũng sẽ mãi khắc ghi những món quà mà bản thân được ưu ái nhận từ nơi này, một
mái nhà gắn bó hơn mười tiếng mỗi ngày, sự quan tâm tận tụy của thầy cô, những kĩ
năng xã hội qua các hoạt động ngoại khóa và hơn thế nữa là sự ấm áp, chân thành trong
việc đối nhân xử thế. Những món quà giản dị từ những người bạn thân thiết, món quà
mà cô giáo chủ nhiệm đã dành cho tất cả chúng tôi. Đó như một kho báu vô giá mà chúng
tôi có được ở mái nhà thân thương này.
Ba năm đồng hành ở mái trường này, đối với tôi, cấp ba ở Tiên Lữ là bản nhạc trong veo
nhất mà chúng tôi từng nghe. Tiếng trống vào lớp, tan giờ. Tiếng cô giáo giảng bài, tiếng
thầy dạy dỗ. Tiếng chúng bạn ríu rít tụm năm tụm bảy. Tiếng lật sách, tiếng bút thước gõ
lên canh cách. Tất cả những âm thanh ấy đều là thanh xuân. Và ở đó chúng tôi là những nốt nhạc hòa vào nhau.
THPT Tiên Lữ thân thương ơi! Xin cho tôi được nói lời cảm ơn vì tất cả! Cảm ơn vì trong
những năm tháng thanh xuân tươi đẹp nhất này đã để chúng tôi gặp nhau, 46 con người
với 46 tính cách khác nhau nhưng luôn cùng nhau cố gắng vì một mục tiêu chung. Thanh
xuân của chúng tôi vì gặp được nhau mà trở lên thật tươi đẹp và tràn đầy niềm vui, hạnh
phúc. Chúng tôi cùng khóc, cùng cười, cùng cố gắng, cùng học tập và vui chơi. Có đôi
lúc chúng tôi tranh luận, giận hờn rồi lại làm lành... Và tôi thật sự muốn nói với những
người bạn của mình rằng: “Mình cảm thấy thật may mắn khi gặp được các cậu, được
đồng hành cùng các cậu trên một hành trình dài như vậy. Cảm ơn vì đã để mình được
làm bạn của các cậu, được là một phần của A1. Thời gian được ở bên các cậu mình thật
sự rất vui và hạnh phúc! Hạ đến thật rồi, mang theo những chùm hoa phượng nở đỏ rực.
Chỉ còn một thời gian ngắn ngủi nữa là chúng mình sẽ chia xa, mình thật sự không muốn
như vậy chút nào. Mình vẫn sẽ nhớ mãi các cậu, nhớ tất cả những khoảnh khắc vui tươi
của chúng ta. Cảm ơn vì tất cả, vì mọi điều tốt đẹp mà chúng mình đã dành tặng cho nhau!”. Bài viết
về ngôi trường hạnh phúc
5. Bài dự thi Trường học hạnh phúc
Trong cuộc sống mỗi người ai cũng có những kỷ niệm khó quên trong đời. Với em cũng
vậy, gần bốn năm cắp sách đến trường em cũng có bao nhiêu kỷ niệm vui buồn. Và kỷ
niệm đáng nhớ nhất trong em có lẽ là kỷ niệm về cô giáo chủ nhiệm năm em học lớp ba.
Gia đình em vốn không mấy khá giả, nhà lại đông anh em. Bố mẹ em không phải công
nhân viên chức mà chỉ quanh năm làm ruộng và làm thuê nên cuộc sống vất vả và đủ ăn
là may măn rồi. Em là anh cả trong gia đình, sau em còn có ba người em nhỏ nữa. Năm
em học lớp ba, đó cũng là khoảng thời gian khó khăn nhất, bố em mắc bệnh nan y khó
chữa, gia đình đã bán tài sản, vay mượn khắp nơi để chạy chữa, em đã quyết định nghỉ
học vì đến kỳ nộp tiền học mà gia đình không có.
Cô giáo chủ nhiệm em lúc đó tên Lan. Cô Lan là một cô giáo hiền lành, yêu nghề và rất
quan tâm đến đời sống cũng như học tập của học sinh chúng em. Hai ngày liền không
thấy em tới lớp, cô đã hỏi thăm bạn bè và tìm đến nhà em để thăm hỏi. Cô đã động viên
gia đình rất nhiều và mong muốn em tiếp tục đến lớp. Cô nói em là một học sinh giỏi của
lớp, nếu nghỉ học thì thật tiếc quá. Cô cũng nói mong muốn em học tập để có một tương
lai tốt đẹp và có cơ hội để giúp đỡ gia đình. Lúc đó em chỉ nghĩ trước mắt nên vẫn nhất
định nghỉ học. Rồi một tuần trôi qua cô lại tới nhà động viên. Cô nói đã thong báo trường
hợp của em lên nhà trường và địa phương để xem xét cho em được đi học mà không
phải đóng học phí. Em vui mừng lắm vì trước giờ em rất muốn đi học như các bạn cùng
trang lứa. Và rồi sau hơn một tuần nghỉ học em lại được tiêp tục tới trường. Con đường
tới trường dường như đẹp hơn mỗi ngày. Em tung tăng bước đi với niềm hân hoan vô
cùng. Mỗi ngày sau buổi học, cô Lan lại dành them thời gian để giảng lại cho em những
bài cũ mà em nghỉ tuần trước đó. Cô ân cần , nhiệt tình giảng dạy để em không bị mất
kiến thức. Cuối năm đó em đạt danh hiệu học sinh giỏi toàn diện và danh hiệu học sinh
nghèo vượt khó. Em rất cảm động và hạnh phúc về những gì cô Lan đã dành cho em.
Đó là kỷ niệm đáng nhớ nhất của em về thầy cô và có lẽ sẽ mãi mãi in đậm trong trái tim
em với một lòng biết ơn sâu sắc. Em sẽ mãi nhớ về cô và luôn thầm hứa học tập tốt để
trở thành một người giáo viên giỏi giang và tận tụy với nghề như cô.
6. Viết về những kỷ niệm sâu sắc về mái trường, thầy cô và bè bạn
Bài dự thi viết Trường học hạnh phúc
Bài dự thi Trường học hạnh phúc tiểu học
Bài dự thi Trường học hạnh phúc của em Bùi Bảo An – Lớp 4A4, Trường Tiểu học Đông
Thái, quận Tây Hồ, Hà Nội:

Trường học hạnh phúc là những đứa trẻ vui vẻ khi đến trường, vui vẻ khi thầy cô bước
vào lớp,... Trường học hạnh phúc là nơi khiến cả cô và trò đều cảm thấy "muốn đến".
Năm học vừa qua thật sự khó khăn đối với em, khi em trai mới sinh của em không may
bị mắc bệnh tim bẩm sinh, em bé bị suy tim. Cha mẹ em phải túc trực hàng tháng trời
trong bệnh viện để chăm sóc em bé, dành lại sự sống cho bé. Cả gia đình em đều rất lo
lắng cho bé, chính vì vậy việc học cũng như tâm trạng của em bị ảnh hưởng khá nhiều
do bố mẹ không thể kèm cặp cho em được. Rất may, cô chủ nhiệm của em đã nắm bắt
kịp thời, quan tâm sâu sát đối với em. Khiến em có chỗ dựa tinh thần vững chắc ở trên
lớp, an tâm khi tới trường học
Không những vậy, cô còn quan tâm tới những bạn có hoàn cảnh khó khăn, cách nói
chuyện khéo léo của cô đã thuyết phục nhiều phụ huynh khác đồng cảm chung tay giúp
đỡ bạn học sinh đó. Từ những thùng sữa, sách vở, giày dép cho bạn để bạn vững tâm trong việc học.
Cô không chỉ là người thầy mà còn gần gũi như người mẹ hiền của chúng em. Trong mỗi
bài giảng cô khéo léo lồng ghép những video những đoạn nhạc để chúng em hiểu thật hay về bài học.
Sau mỗi giờ học căng thẳng cô lại tổ chức những cuộc thi, những trò chơi vui nhộn, giúp
chúng em vui vẻ hơn, hoạt bát hơn...
Bài dự thi Trường học hạnh phúc THCS
Bài dự thi Trường học hạnh phúc của em Lương Ngọc Bảo Trang - học sinh lớp 8A7, trường
THCS Thịnh Liệt (quận Hoàng Mai, Hà Nội).

Khác với mọi năm, thay vì phá cỗ Trung thu với bánh nướng, bánh dẻo, cốm xanh cùng
những chiếc đèn lồng rực rỡ xanh, đỏ... đề huề như mọi năm thì cô Ngọc cùng chúng tôi
quyết định sẽ chỉ mỗi bạn mang một món đồ có sẵn cùng nhau tạo nên mâm cỗ nhỏ và
dùng số tiền tổ chức để mua một ít sách vở tặng cho các bạn nhỏ người Mông ở trên
Yên Bái. Có bạn còn đề nghị dùng phấn trắng tiết kiệm lại để mang số phấn mà nhà
trường phát năm nay tặng lại hết cho trường học trên vùng cao - nơi mà chúng tôi chưa
từng biết đến. Dù mục tiêu là vô định nhưng tinh thần “lá lành đùm lá rách” lại vô cùng
kiên định. Rồi chúng tôi chẳng ai bảo ai, mỗi đứa đều mang thêm đồ dùng học tập, quần
áo cũ, sách báo và cả đồ khô để có thể góp một chút sức lực giúp đỡ đồng bào chịu quá
nhiều những mất mát do thiên tai gây nên.
Dù tôi hay những người bạn khác đều không góp mặt trên chuyến đi hay được nhìn thấy
những con người mà bản thân sẽ giúp đỡ, không được trực tiếp trao tận tay những món
quà này cho họ, không được nhìn thấy nụ cười ấm áp nở trên khuôn mặt phúc hậu, chân
thành của họ,... nhưng chỉ cần làm được việc tốt thôi chắc cũng đủ để cảm nhận được
cái ấm áp của tình người rồi. Cũng đủ để cảm nhận được những giá trị tích cực, lạc quan của cuộc sống.
Hạnh phúc là cho đi và nhận lại những điều tốt đẹp, những giá trị giàu tình người cũng
như sự tích cực trong cuộc sống. Và là một học sinh của Trường THCS Thịnh Liệt, tôi
thật sự tự hào về mái trường của bản thân bởi mái trường ấy không chỉ là nơi dạy ta
những kiến thức trong sách giáo khoa mà còn dạy ta về những điều tốt đẹp, giá trị của tình yêu thương...
Bài dự thi Trường học hạnh phúc THPT
Người ta thường nói: "Cấp 3 là quãng thời gian khó quên nhất. Là bài Văn viết mãi không
xong, là đề Toán khó đến phát khóc, là cậu bạn dễ thương lớp bên cạnh, là cuộc sống
sinh hoạt với ba điểm thẳng hàng: Nhà, trường, chỗ học thêm. Đó là quãng thời gian
buồn tẻ nhưng cũng phong phú nhất trong đời.”
Có lẽ, đối với vô số người, mái trường cấp 3 là nơi chứa đựng những giây phút mà ta
được đắm mình trong cái không khí đầy vui vẻ và trong sáng, là nơi cất giữ những kỉ
niệm khó phai nhoà, là nơi gói gọn những khoảnh khắc tươi đẹp nhất trong cuộc đời.
Trước đây, khi còn bé thơ, tôi thường nghe mẹ nói với tôi những lời như vậy, và trong
cái tò mò, ngạc nhiên còn xen lẫn những sự hoài nghi. Lúc ấy, tôi chỉ thấy rằng cuộc đời
con người dài thế, khi ta trưởng thành, những bức tranh kỉ niệm thời học sinh cũng sẽ
nhanh chóng mờ nhạt mà thôi. Thế nhưng, khi tôi sắp phải nói lời tạm biệt với ngôi trường
mình gắn bó suốt 3 năm qua, tôi mới hiểu được một điều, thời gian vô tình có thể cuốn
trôi năm tháng thanh xuân của ta, nhưng nó vĩnh viễn cũng không thể xoá đi câu chuyện
niên thiếu trong tâm trí mỗi người, và đó sẽ là khoảng kí ức xinh đẹp nhất khi ta hồi tưởng
lại cuộc đời. Tôi không biết tuổi thanh xuân của mình khi nào thì kết thúc. Có thể là sau
khi lấy chồng, sinh con hay là khi mà con người ta trải qua một độ tuổi đủ lớn để bước
qua thanh xuân, nhưng mỗi khi nhớ về mái trường, tôi chắc chắn đó sẽ là cả một bầu trời
kí ức gắn với bao con người: thầy cô, bạn bè. Chúng ta có biết bao nhiêu người ta cần
biết ơn, và một trong những vị ấy chính là thầy cô. Con người ta có vô vàn những điều
khiến mình hạnh phúc, và một trong những hạnh phúc lớn nhất đời này là tình bạn. Hãy
nhớ rằng, trường học chính là nơi ta được cảm nhận rõ nhất cả hai điều này.
Một buổi sáng sớm năm ấy, tiết trời mát mẻ mang theo cơn gió thu nhè nhẹ mơn man
trên cánh hoa ban tím, mang theo ánh nắng dịu dàng, trong trẻo, là lúc đánh dấu ngày
đầu tiên tôi bước chân vào ngôi trường THPT Chuyên Đại Học Vinh, và cũng là lần đầu
tiên tôi được gặp giáo viên chủ nhiệm của tôi: Lê Khánh Hưng. Thấm thoắt 3 năm trôi
qua, nhờ có thầy mà những cô cậu học sinh ngây ngô thuở ban đầu của tập thể 12A1
chúng tôi đã trưởng thành hơn rất nhiều. Các bạn biết không, có một nghề bụi phấn bám
đầy tay, có một nghề cao quý nhất trong các nghề cao quý, ấy là nghề giáo.
Chẳng biết ai đã yêu quý gọi những người thầy giáo, cô giáo là những người chèo đò
thầm lặng mà sao cao đẹp quá để cả một đời người lái đò đưa những chuyến đò sang
sông cập bến bờ tri thức bằng nhiệt huyết của một tấm lòng. Dưới mái ấm thân thương
này, tất cả học sinh lớp tôi được khám phá thế giới diệu kì của tri thức nhân loại với tất
cả lòng say mê. Bằng ngọn lửa nhiệt huyết và lòng yêu thương, thầy đã giảng giải cho
chúng tôi bao điều hay lẽ phải, giúp chúng tôi tiếp cận và lĩnh hội tri thức, khơi dậy trong
chúng tôi những khát vọng khôn cùng.
Tiếng giảng bài của thầy giáo vang lên
Nghe ấm áp như lòng của mẹ
Tiếng giảng bài đi suốt cùng tuổi trẻ
Ấm vàng trên muôn chặng đường dài
Đi suốt đời vẫn vẳng mãi bên tai.
Tiếng giảng bài của thầy giáo vang lên
Cả lớp lặng im nghe tim mình rạo rực
Thầy vẽ riêng cho từng người từng hướng
Một con đường cho mơ ước bay xa.
Hơn nữa, cuộc đời mỗi người sẽ có những người bạn khác nhau, nhưng có lẽ, tình bạn
hồn nhiên, trong sáng, ấm áp nhất là những người bạn thời cấp 3 của chúng ta. Khi
trưởng thành rồi, ta sẽ nhớ xiết bao chúng ta của năm đó, hối hả chạy tới lớp khi nghe
tiếng chuông báo, ngủ gà ngủ gật vì bài giảng nhàm chán, hò hét ầm ĩ khi được nghỉ đột
xuất, hay phải thức ôn thi đến sáng chỉ bởi vì lúc trước không học bài. Những năm mà
tôi và bạn đều không có gì, chỉ có thời gian vừa dài vừa rộng. Ngày hôm nay ta còn chưa
biết thật sự trân trọng tình bạn, vẫn còn giận hờn, cãi vã, nhưng để rồi sau này khi ngoảnh
lại, ta bất chợt nhận ra những người ta nhớ nhất lại là họ, những người mà ngày xưa
mình rất không thích. Mỗi ngày lên lớp, ta chỉ mong sao hết tiết học thật nhanh, nhưng
lại không biết rằng, sau này ta sẽ tiếc ngẩn ngơ vì đã không chắt chiu từng giây phút ở
bên nhau thật lâu hơn nữa. Và giờ đây, tôi chỉ muốn nói với các bạn tôi rằng: Các bạn
ơi, mình yêu các bạn nhiều lắm. Có thể chúng ta chỉ còn vài tháng nữa để gặp nhau,
nhưng nhất định chúng ta sẽ còn rất nhiều năm sau này để giữ chặt tình bạn của chúng
ta. Tập thể lớp 12A1, dù thế nào thì chúng ta vẫn mãi là anh em, là người nhà của nhau, nhé!
(Hoàng Lê Bảo Trân - Chi đoàn 12A1)
7. Học sinh cần làm gì để xây dựng trường học hạnh phúc?
Để xây dựng trường học hạnh phúc, học sinh có thể thực hiện một số hành động cụ thể
nhằm tạo ra môi trường tích cực và thân thiện. Dưới đây là những điều học sinh cần làm:
1. Tham gia tích cực vào các hoạt động tập thể
Học sinh nên tham gia vào các hoạt động ngoại khóa, câu lạc bộ và sự kiện của trường.
Điều này không chỉ giúp xây dựng tình bạn mà còn tạo ra không khí vui vẻ, gắn kết giữa
các bạn học sinh với nhau.
2. Tôn trọng và hỗ trợ lẫn nhau
Tôn trọng ý kiến và cảm xúc của bạn bè, giáo viên. Học sinh nên lắng nghe và hỗ trợ
nhau trong học tập cũng như trong cuộc sống hàng ngày. Việc tạo ra một môi trường
thân thiện và hỗ trợ sẽ giúp mọi người cảm thấy an toàn và hạnh phúc hơn.
3. Góp phần xây dựng môi trường học tập tích cực
Học sinh cần giữ gìn vệ sinh lớp học và khuôn viên trường, đồng thời tham gia vào các
hoạt động bảo vệ môi trường. Một không gian sạch sẽ và an toàn sẽ góp phần tạo ra
cảm giác thoải mái cho mọi người.
4. Phát triển kỹ năng mềm
Học sinh nên chú trọng phát triển các kỹ năng mềm như giao tiếp, làm việc nhóm... Những
kỹ năng này không chỉ giúp ích trong học tập mà còn trong việc xây dựng các mối quan
hệ tốt đẹp với bạn bè và giáo viên.
5. Chia sẻ và thể hiện cảm xúc
Học sinh nên thoải mái chia sẻ cảm xúc của mình, cả niềm vui lẫn nỗi buồn. Việc này
giúp tạo ra sự kết nối và thấu hiểu lẫn nhau giữa các bạn học sinh và giáo viên, từ đó
xây dựng một môi trường học tập hòa đồng và thân thiện.
6. Khuyến khích và khen ngợi lẫn nhau
Học sinh có thể khuyến khích và khen ngợi những nỗ lực của bạn bè. Những lời khen
chân thành sẽ tạo động lực cho mọi người phấn đấu hơn trong học tập và cuộc sống.
>>> Việc xây dựng trường học hạnh phúc không chỉ là trách nhiệm của giáo viên và nhà trường
mà còn cần sự tham gia tích cực từ phía học sinh. Khi mỗi cá nhân đều góp sức, môi trường học
tập sẽ trở nên vui vẻ, an toàn và hạnh phúc hơn cho tất cả mọi người.

8. Thể lệ cuộc thi viết Trường học hạnh phúc 2024 ĐỐI TƯỢNG THAM GIA
- Hạng mục thi viết: Học sinh < 18 tuổi.
- Cuộc thi tổ chức trên cơ sở tự nguyện và không thu phí tham gia.
THỜI GIAN TỔ CHỨC (Lịch trình cuộc thi)
- Hạng mục thi viết dành cho học sinh
+ Thời gian nhận bài dự thi viết: đến hết ngày 20/10/2024.
+ Địa chỉ nộp bài dự thi: Tạp chí Trẻ em Việt Nam, Phòng 804 tầng 8, tòa nhà Tuấn Hạnh
Building, số 82 ngõ 116, phố Nhân Hòa, phường Nhân Chính, quận Thanh Xuân, Hà Nội.
(Ms. Nhung, SĐT: 0816.221166). Ngoài bì thư ghi rõ: Bài tham dự cuộc thi viết “Trường
học hạnh phúc” năm 2024.
- Hạng mục bình chọn Trường học hạnh phúc dành cho các trường
+ Thời gian nhận hồ sơ đăng ký bình chọn: Đến hết ngày 10/10/2024.
+ Thời gian bình chọn Online “Trường học hạnh phúc” 2024: đến hết ngày 10/10/2024.
- Lễ trao giải và vinh danh “Trường học hạnh phúc”: Dự kiến tháng 11/2024.
Kết quả thông báo trên Cổng Thông tin điện tử Sở Giáo dục và Đào tạo Hà Nội, Tạp chí
điện tử Trẻ em Việt Nam: https://treemvietnam.net.vn và Fanpage Tạp chí Trẻ em Việt
Nam https://www.facebook.com/tapchitreemvietnam HÌNH THỨC
+ Thi sinh tham gia gửi về Ban Tổ chức 01 (một) tác phẩm viết tay có độ dài dưới 1.000
chữ (hoặc tối đa 3 trang vở).
+ Thể loại viết: Tản văn, thư, tường thuật, thơ,... NỘI DUNG
- Hạng mục thi viết dành cho học sinh:
Chia sẻ kỷ niệm đáng nhớ xung quanh mối quan hệ bạn bè, thầy cô, trong học tập, môn
học, ngôi trường em đang học..., mang lại niềm hạnh phúc, bài học ý nghĩa sâu sắc cho
học sinh, giúp học sinh có động lực, niềm vui đến trường. Đặc biệt bài viết có giá trị, ý
nghĩa lan tỏa, truyền cảm hứng đến các bạn học sinh, cộng đồng, xã hội.
- Hạng mục bình chọn Trường học hạnh phúc dành cho các trường:
Có 8 Hạng mục bình chọn gồm:
+ Trường học an toàn và thân thiện cho trẻ em
+ Trường học có không gian học tập và vui chơi xanh
+ Trường học có giáo viên thân thiện
+ Trường học có phương pháp dạy học hấp dẫn
+ Trường học có nhiều hoạt động ngoại khóa
+ Trường học quan tâm sức khỏe và dinh dưỡng
+ Học sinh được sáng tạo
+ Khối lượng học tập hợp lý GIẢI THƯỞNG
(Cơ cấu giải thưởng có thể thay đổi tuỳ vào tình hình thực tế).
- Giải Top bài viết ấn tượng: 1.000.000 đồng + Quà tặng + Giấy chứng
- Giải Triển vọng: Giấy chứng nhận Online.
- Các Giải khác: Quà tặng + Giấy chứng nhận.
- Tất cả thí sinh tham gia, điền đầy đủ thông tin đều được cấp giấy chứng tham gia Online
(Tải về từ từ chuyên trang cuộc https://treemvietnam.net.vn/truong-hoc-hanh-phuc từ ngày 01/11/2024).
- Bài viết tiêu biểu sẽ được đăng tải trên Cổng Thông tin điện tử Sở Giáo dục và Đào tạo
Hà Nội và chuyên mục “Trẻ em nói” của Tạp chí điện tử Trẻ em Việt Nam.