Bài tập tình huống luật thương mại quốc tế | Trường Đại học Luật - Đại học Quốc gia Hà Nội
Một chủ vườn nho người Áo (người mua) chuyên về việc trồng và kinh doanh các sản phẩm liên quan đến nho. Công ty Đức (người bán) là nhà cung cấp sáp nho, sản phẩm ngăn chặn sự khô héo và hạn chế khỏi nguy cơ bị nhiễm trùng. Bên mua và bên bán đã thiết lập mối quan hệ buôn bán được nhiều năm và đồng thời người mua cũng đang sở hữu và điều hành một vườn nho. Tài liệu giúp bạn tham khảo và đạt kết quả cao. Mời bạn đọc đón xem!
Môn: Luật Thương mại quốc tế (65TMQT)
Trường: Trường Đại học Luật, Đại học Quốc gia Hà Nội
Thông tin:
Tác giả:
Preview text:
Tóm tắt vụ tranh chấp
Một chủ vườn nho người Áo (người mua) chuyên về việc trồng và kinh
doanh các sản phẩm liên quan đến nho. Công ty Đức (người bán) là nhà cung cấp
sáp nho, sản phẩm ngăn chặn sự khô héo và hạn chế khỏi nguy cơ bị nhiễm trùng.
Bên mua và bên bán đã thiết lập mối quan hệ buôn bán được nhiều năm và đồng
thời người mua cũng đang sở hữu và điều hành một vườn nho. Nguyên đơn trong
quá trình ghép, có sử dụng một loại sáp đặc biệt để dây leo không bị khô và giảm
nguy cơ nhiễm trùng. Bị đơn đã mua sáp từ công ty F[...] W[] Nhà sản xuất sáp là công ty S[...]-Werke GmbH.
Trong một lá thư ngày 18/1/1994, bên mua yêu cầu bên bán như những năm
trước đó, chào giá khoảng 5000kg sáp nho đen. Ngày 21/2/1994, bên bán đã đề
nghị với bên mua mức giá 5,43 DM/kg. Ngày 31/1/1994, mức giá tương tự đã được bên mua chấp thuận.
Tuy nhiên, loại sáp được giao cho bên mua sau đó là loại sáp mới được phát
triển bởi S.Werke theo yêu cầu của bên bán. Bên bán chưa thực sự nhận hàng cũng
như chưa tiến hành kiểm tra hàng hoá trước khi giao cho người mua. Việc giao
hàng được diễn ra trực tiếp từ bên sản xuất là S.Werke theo yêu cầu của người bán
thông qua bên vận chuyển là F.W.
Bên mua đã sử dụng một phần sáp cho việc xử lý vườn nho của mình và bán
một phần sáp nho trong vườn của mình cho một số vườn nho khác cũng như cung
cấp cho khách hàng những cây nho đã được xử lý trước đó.
Ngày 16/6/1994, bên mua đã có bức thư gửi đến bên bán thông báo về việc
sáp bị lỗi và phàn nàn về thiệt hại lớn đối với những cây nho đã được xử lý bằng
loại sáp này. Trong vụ kiện này, người mua yêu cầu người bán bồi thường thiệt hại
với số tiền là 14.146.348,40. Bên bán từ chối bồi thường thiệt hại cho bên mua với
lí do những thiệt hại mà bên bán bị bên mua cáo buộc là gio sương giá (tê cóng) và
lập luận rằng nđó là lí do được miễn trách nhiệm pháp lý với tư cách là người trung
gian theo quy định tại ART.79 CISG vì nguyên nhân gây ra thiệt hại nằm ngoài tầm kiểm soát.
Sau khi nhận phán quyết của tòa án khu vực cấp cao, bị đơn đã kháng cáo
khi tòa án khu vực cấp cao không đề cập đến có quyết định có áp dụng điều 79
CISG hay không và tìm cách khôi phục phán quyết của tòa án khu vực.
Tóm tắt lập luận
Nguyên đơn: bên mua tại Áo
Người mua đã nộp đơn kháng cáo kết luận rằng sáp nho đen do bị đơn cung
cấp cho nguyên đơn vào năm 1994 bị khiếm khuyết và khẳng định thêm rằng bị
đơn không chịu trách nhiệm pháp lý về những thiệt hại sáp nho gây ra vì nó chỉ
mang tính chất trung gian và do tính chất ngoài hợp đồng của sáp nho là nằm ngoài
phạm vi ảnh hưởng của họ (Điều 79 CISG).
Những lập luận trên của nguyên đơn đã bị bác bỏ:
Do Tòa phúc thẩm đã chỉ ra không có nghi ngờ gì về mối liên hệ nhân quả
giữa sáp nho được sử dụng và thiệt hại xảy ra ở vườn ươm nho non. Luận điểm
của chuyên gia “việc sử dụng sáp bán đã gây thiệt hại cho cây trồng của nguyên
đơn trên cơ sở thử nghiệm đồng ruộng với việc parafin hóa tổng cộng 500 cây nho,
dẫn đến những cây được xử lý bằng sáp được đề cập bị hư hỏng nghiêm trọng”
điều này trái ngược với quan điểm của đơn kháng cáo.
Tòa phúc thẩm đã chỉ ra một cách đúng đắn rằng bị cáo phải cung cấp sáp
phù hợp để xử lý cây nho theo Điều 35 Đoạn 2 Thư a CISG, nhưng sáp nho đen do
bị cáo cung cấp vào năm 1994 yêu cầu cả hai bên đều biết và giả định. do họ thực
hiện không đáp ứng được yêu cầu trên thực tế và do đó không phù hợp với hợp
đồng theo nghĩa của Điều 35 CISG.
Việc miễn trừ theo Điều 79 CISG là không thể, điều mà tòa phúc thẩm đã
thừa nhận một cách đúng đắn, bởi vì trong mọi trường hợp, khiếm khuyết của sáp
nho không nằm ngoài phạm vi ảnh hưởng của bị đơn. Do đó, bị đơn phải chịu trách
nhiệm về hậu quả của việc giao hàng ngoài hợp đồng.
Theo Điều 79 CISG, người bán chỉ có thể được miễn trừ hậu quả về chất
lượng hàng hóa ngoài hợp đồng nếu điều này không còn thuộc phạm vi ảnh hưởng
của người bán nữa. Vì, như được trình bày, người bán chịu rủi ro mua sắm, ngay cả
khi nguyên nhân gây ra khiếm khuyết của hàng hóa nằm ở nhà cung cấp, người bán
chỉ có thể tự miễn tội theo Điều 79 Đoạn 1 hoặc 2 CISG nếu khiếm khuyết đó xảy
ra. là do hoàn cảnh nằm ngoài phạm vi ảnh hưởng của chính họ và của từng nhà
cung cấp phụ. Trong phạm vi đề cập đến thực tế là công ty sản xuất đã sử dụng một
chất cơ bản không phù hợp, có thể được lấy từ Hungary, để sản xuất sáp nho được
cung cấp vào năm 1994, thì điều này không liên quan đến Điều 79 CISG, vì nó nằm
trong phạm vi ảnh hưởng của công ty sản xuất và do đó, liên quan đến nguyên đơn,
cũng như bị đơn sẽ phải trả lời về khiếm khuyết trong sản xuất.
Bị đơn: bên bán tại Đức
Đã nộp đơn khiếu nại rằng Tòa phúc thẩm đã không xem xét liệu nguyên
đơn có chịu trách nhiệm chung về các thiệt hại theo điều 77 CISG hay không và ở mức độ nào.
Bị đơn đã chỉ trích Tòa phúc thẩm không giải quyết lập luận của bị đơn rằng
nguyên đơn đã sử dụng sáp vào mục đích như đã nói, đó là xử lý những cây nho
non được trồng, mặc dù sáp nho chỉ được cung cấp để sàng lọc cây nho và cũng
được nguyên đơn yêu cầu cho mục đích này.
Tòa phúc thẩm đã có lời giải thích:
Vì vẫn cần phải có thêm những phát hiện thực tế nên phán quyết kháng cáo
phải được hủy bỏ và vấn đề sẽ được chuyển trở lại tòa phúc thẩm để xét xử và đưa
ra quyết định khác. Phớt lờ lập luận của bị đơn rằng nguyên đơn vẫn tiếp tục sử
dụng loại sáp được đề cập ngay cả sau khi cô ấy biết về nó vào thời điểm mà chỉ có
hơn một nửa số cây nho được xử lý cho vườn ươm khỏi những khiếm khuyết của
nó. Nếu không có bảo lưu tương ứng, tòa phúc thẩm sẽ bị ngăn cản, theo Mục 318
ZPO, tính đến trách nhiệm chung được khẳng định của nguyên đơn đối với những
thiệt hại trong quá trình tranh chấp pháp lý tiếp theo.
Nếu nguyên đơn đã sử dụng sáp nho được giao cho mình vào mục đích sử
dụng không đúng mục đích theo thỏa thuận hợp đồng thì bị đơn không phải chịu
trách nhiệm pháp lý về những thiệt hại do việc đó gây ra. Khi đó sẽ không có mối
liên hệ nhân quả giữa việc vi phạm nghĩa vụ quy định tại Điều 35 CISG và thiệt hại
xảy ra ở các vườn ươm non. Tòa án khu vực cấp cao lẽ ra phải đưa ra quyết định rõ
ràng về trách nhiệm pháp lý của bị cáo đối với những thiệt hại do việc sử dụng sáp
được cung cấp trên vườn ươm non, hoặc nếu không ít nhất phải đưa ra bảo lưu
tương ứng trong bản án.
Cơ quan tài phán (Toà án tối cao Đức):
Trách nhiệm của bị cáo không bị hủy bỏ theo Điều 79 CISG. Nguyên đơn có
quyền được bồi thường thiệt hại vật chất gây ra cho nguyên đơn vào năm 1994 do
việc giao sáp nho bị lỗi. Tòa phúc thẩm biện minh đúng đắn cho quyết định của
mình khi nói rằng chuyên gia đã xác định mà không có bất kỳ sự bảo lưu nào rằng,
dựa trên các thí nghiệm và phân tích được trình bày, không có nghi ngờ gì về mối
liên hệ nhân quả giữa sáp nho được sử dụng và thiệt hại xảy ra ở cánh đồng non trẻ của vườn ươm nho.
Tòa phúc thẩm chỉ ra bị cáo phải cung cấp sáp phù hợp để xử lý cây nho theo
Điều 35 Đoạn 2 Điểm a của CISG, nhưng sáp nho đen do bị cáo giao năm 1994
trên thực tế là không đáp ứng các yêu cầu mà cả hai bên đã biết và thừa nhận và do
đó không phù hợp với hợp đồng theo nghĩa của Điều 35 CISG.
Việc miễn trừ theo Điều 79 CISG là không thể, Phúc thẩm cho rằng điều 20,
khiếm khuyết của sáp nho không nằm ngoài tầm kiểm soát của bị cáo. Do đó, bị
đơn phải chịu trách nhiệm về hậu quả của việc giao hàng ngoài hợp đồng. Tòa phúc
thẩm đã không xem xét liệu người mua có thất bại nào trong việc giảm nhẹ tổn thất
hay không nên. Tòa án tối cao đã hủy bỏ phán quyết và trả lại vụ việc cho tòa phúc
thẩm.Cơ quan này lưu ý rằng, do một bên không giảm nhẹ trách nhiệm có thể dẫn
đến việc loại trừ toàn bộ trách nhiệm pháp lý của bên kia, trong trường hợp như
vậy, luật pháp Đức sẽ yêu cầu vấn đề được xem xét cùng với quyết định dựa trên
cơ sở thực tế chứ không phải theo quy định. Tóm lại bên bán không được miên trừ
theo Điều 79(1) và Điều 79(2). Bị đơn phải bồi thường thiệt hại cho bên mua.