







Preview text:
lOMoAR cPSD| 61601779
Tư tưởng của Chủ tịch Hồ Chí Minh về thanh niên luôn đặt thanh niên vào
vị trí then chốt của cách mạng và tương lai dân tộc. Người khẳng định: “Thanh
niên là bộ phận của dân tộc. Dân tộc bị nô lệ thì thanh niên cũng bị nô lệ. Dân tộc
được giải phóng thì thanh niên mới được tự do”, đồng thời yêu cầu thanh niên
phải “hăng hái tham gia cuộc đấu tranh của dân tộc, phải phụng sự Tổ Quốc,
phụng sự nhân dân, làm cho dân giàu, nước mạnh”. Những nhận định trên cho
thấy Hồ Chí Minh sớm nhận thức đầy đủ về vai trò to lớn của thanh niên đối với
sự nghiệp cách mạng. Trong suốt cuộc đời hoạt động, Người không chỉ khơi dậy
tinh thần cách mạng trong thanh niên mà còn trực tiếp dẫn dắt, hướng dẫn họ tham
gia công cuộc giành độc lập và xây dựng đất nước. Tư tưởng Hồ Chí Minh về
thanh niên vừa mang tính lý luận sâu sắc, vừa rất thực tiễn – là cơ sở lý luận để
Đảng Cộng sản Việt Nam và toàn xã hội tiếp tục kế thừa, phát triển phong trào
thanh niên trong thời đại mới.
Quan điểm và tư tưởng của Hồ Chí Minh về thanh niên Việt Nam qua
các thời kỳ 1. Vị trí, vai trò của thanh niên trong sự nghiệp cách mạng
Hồ Chí Minh đánh giá thanh niên là “lực lượng to lớn, xung kích của cách
mạng” và “mùa xuân của xã hội”. Ngay từ thời kỳ tiền khởi nghĩa, Người đã khẳng
định: “Thanh niên là người chủ tương lai của nước nhà. Thật vậy, nước nhà thịnh
hay suy, yếu hay mạnh, một phần lớn là do các thanh niên”. Tư tưởng này được
Người lặp lại nhiều lần, ví dụ trong bức thư gửi thiếu niên nhi đồng nhân Tết
Nguyên đán 1946, Bác viết: “Một năm khởi đầu là mùa xuân. Một đời người khởi
đầu từ tuổi trẻ. Tuổi trẻ là mùa xuân của xã hội”. Quan niệm này minh chứng cho
niềm tin sâu sắc của Hồ Chí Minh vào vai trò quyết định của thế hệ trẻ đối với vận mệnh dân tộc.
Trên thực tế, Người đã đưa thanh niên vào trung tâm mọi phong trào cách
mạng. Từ phong trào Việt Nam Thanh niên Cách mạng đồng chí Hội (1925) đến
tổ chức Đoàn Thanh niên Cộng sản đầu năm 1931, Hồ Chí Minh luôn tạo mọi
điều kiện để thanh niên được giác ngộ lý tưởng và luyện tập năng lực cách mạng.
Theo nhận định của các tài liệu Đảng, nhờ đó phong trào Đoàn lan rộng khắp ba
miền Bắc – Trung – Nam, thu hút hàng nghìn thanh niên nhiệt huyết tham gia cứu
nước. Đáng chú ý, tại Đại hội Trung ương Đảng lần thứ III (năm 1961) đã chính
thức lấy ngày 26/3/1931 làm “Ngày thành lập Đoàn”, ghi nhận công lao “Chủ tịch
Hồ Chí Minh – Người đã sáng lập và rèn luyện tổ chức Đoàn”. Điều này khẳng
định trách nhiệm trực tiếp của Người trong việc xây dựng tổ chức thanh niên và
lôi cuốn thanh niên tham gia cách mạng.
Những quan điểm nêu trên cho thấy Hồ Chí Minh không chỉ coi thanh niên
là “bộ phận của dân tộc” mà còn là lực lượng chủ đạo, “đội ngũ kế cận của cách
mạng”. Thanh niên được xem là cầu nối giữa các thế hệ: “Thanh niên là người lOMoAR cPSD| 61601779
tiếp sức cách mạng cho thế hệ già, đồng thời là người phụ trách, dìu dắt thế hệ
thanh niên tương lai”. Do vậy, cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc cần tập trung
giáo dục, vận động thanh niên. Hồ Chí Minh từng cảnh báo rằng nếu thế hệ học
sinh, sinh viên không được giác ngộ, thiếu nghị lực thì “dân tộc có nguy cơ diệt
vong” (trích trong bài “Gửi thanh niên Việt Nam”, 1939). Như vậy, trong tư tưởng
Hồ Chí Minh, vận mệnh đất nước gắn liền với sự phát triển và sớm trưởng thành của thanh niên.
2. Quan điểm giáo dục và bồi dưỡng thanh niên
Tiếp cận thanh niên như một đội quân cách mạng, Hồ Chí Minh rất chú
trọng đến công tác giáo dục, đào tạo và bồi dưỡng thế hệ trẻ. Tư tưởng “vì lợi ích
mười năm phải trồng cây, vì lợi ích trăm năm phải trồng người” của Người trở
thành phương châm giáo dục lâu dài cho dân tộc. Bác khẳng định: “Bồi dưỡng thế
hệ cách mạng cho đời sau là một việc rất quan trọng và cần thiết”. Để hiện thực
hóa mục tiêu đó, Bác căn dặn Đảng và Nhà nước phải chăm lo đặc biệt cho giáo
dục thanh niên. Cụ thể, Hồ Chí Minh đòi hỏi giáo dục phải toàn diện, kết hợp cả
“hồng” và “chuyên”. Theo Người, giáo dục thanh niên cần “chú trọng đủ các mặt:
đạo đức cách mạng, giác ngộ xã hội chủ nghĩa, văn hóa, kỹ thuật, lao động và sản xuất”.
Đạo đức cách mạng là nền tảng được Hồ Chí Minh đặc biệt coi trọng. Người
dạy rằng thanh niên phải “luôn luôn trau dồi đạo đức cách mạng… vì đạo đức
cách mạng là cái gốc, cái nền tảng để hoàn thành nhiệm vụ cách mạng; không có
đạo đức cách mạng thì dù tài giỏi mấy cũng không lãnh đạo được nhân dân”.
Thanh niên theo Bác không được ham danh lợi cá nhân, mà phải trung thành với
lý tưởng, hết lòng hết sức phục vụ lợi ích chung của giai cấp, của nhân dân. Cụ
thể, những phẩm chất cơ bản mà Người yêu cầu thanh niên rèn luyện là “trung,
dũng, cần, kiệm, khiêm tốn”, một lòng một dạ phục vụ lợi ích chung của giai cấp,
của công nhân, đồng thời phải “đoàn kết thân ái”, luôn “nói ít, làm nhiều”. Mọi tư
tưởng cá nhân, chủ nghĩa cá nhân tiêu cực đều phải được “đánh thắng và tiêu diệt” trong thanh niên.
Song song với giáo dục đạo đức, Hồ Chí Minh quan niệm trình độ chuyên
môn, tri thức cũng rất quan trọng. Người yêu cầu “mỗi đoàn viên, thanh niên phải
tự giác rèn luyện, không ngừng học tập, gương mẫu xung phong trong mọi công
việc”. Ngoài học ở trường và sách vở, Bác nhấn mạnh thanh niên phải “học lẫn
nhau và học ở nhân dân”. Bất kỳ môi trường học hỏi nào cũng quý giá: “ở nơi nào
cũng có thể học, làm việc gì cũng phải học”, “Học ở trường, học ở sách vở, học
lẫn nhau và học ở nhân dân”. Hồ Chí Minh thậm chí ví von: “Ngọc càng mài càng
sáng, vàng càng luyện càng trong” để khích lệ thanh niên tự rèn luyện không ngừng. lOMoAR cPSD| 61601779
Như vậy, tư tưởng giáo dục của Hồ Chí Minh rất toàn diện: không chỉ đào
tạo kỹ năng, kiến thức mà đặc biệt chú trọng bồi đắp lý tưởng, phẩm chất, đạo đức
cách mạng. Ông kết hợp hài hòa giữa rèn luyện tư duy, năng lực lao động với tu
dưỡng đạo đức. Việc giáo dục không chỉ ở nhà trường, mà là “trách nhiệm của
toàn xã hội”, từ gia đình, nhà trường đến phong trào Đoàn, Hội. Trong đó, Bác
dành niềm tin vào vai trò của Đoàn Thanh niên là “cánh tay đắc lực của Đảng”
trong công tác giáo dục và tổ chức thanh niên. Mô hình giáo dục và bồi dưỡng
thanh niên theo tư tưởng Hồ Chí Minh đã trở thành nền tảng cho công tác đào tạo,
tập hợp thanh niên ở Việt Nam suốt nhiều thập kỷ qua.
Sự tương tác giữa Hồ Chí Minh và thế hệ trẻ trong lịch sử cách mạng Việt Nam
Trong lịch sử cách mạng Việt Nam, mối quan hệ giữa Hồ Chí Minh và thanh
niên là sự gắn bó mật thiết cả về tư tưởng lẫn hành động. Trước hết, Hồ Chí Minh
truyền cảm hứng cho thanh niên qua nhiều văn bản, bài nói chuyện, thư từ. Từ
những năm 1920, Người viết báo, viết sách kêu gọi thanh niên giác ngộ cách
mạng. Một ví dụ tiêu biểu là bài báo “Gửi thanh niên Việt Nam” (1939) – trong
đó Người cảnh báo thanh niên nếu không dấn thân cách mạng thì “dân tộc có nguy
cơ diệt vong”. Sau khi về nước (1941), Chủ tịch Hồ Chí Minh đã trực tiếp gặp gỡ,
tuyên truyền trong giới trẻ. Năm 1946, Người đã gửi Thư khen ngợi và động viên
học sinh, sinh viên nhân dịp khai giảng đầu tiên của nước Việt Nam Dân chủ Cộng
hòa, với lời nhắn nhủ đoàn viên thanh niên phải “hăng hái cách mạng” và “yêu Tổ
quốc, yêu nhân dân” như ưu tiên hàng đầu.
Bác nói chuyện với thanh niên – Ảnh: Internet
Về mặt tổ chức, Hồ Chí Minh dành sự ưu ái đặc biệt cho phong trào thanh
niên. Sau khi Đảng ra đời (1930), Người đã vận động và chỉ đạo thành lập nhiều
tổ chức Đoàn cơ sở. Trong Đại hội Đảng lần thứ II (1935) và lần thứ VII (1955),
Đảng đã giao trách nhiệm cho các ủy viên phụ trách công tác Đoàn nhằm phát
triển mạnh mẽ phong trào thanh niên. Sự quan tâm đó được thể hiện rõ nhất qua
việc Người được coi là “sáng lập và rèn luyện” Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ lOMoAR cPSD| 61601779
Chí Minh. Cuối năm 1962, tại Hội nghị cán bộ Đoàn toàn miền Bắc, Hồ Chí Minh
đã đến thăm và phát biểu, căn dặn thế hệ trẻ phải “luôn luôn rèn luyện đạo đức
cách mạng”. Trong nhiều bài nói chuyện với đoàn viên thanh niên, Bác biểu dương
tinh thần xung kích và khuyến khích thanh niên tích cực học tập, lao động, tình
nguyện “đi bất cứ nơi nào cần mình, làm bất cứ việc gì khó khăn” – tinh thần được
gói gọn trong câu bất hủ: “Đâu cần thanh niên có, đâu khó có thanh niên”.
Ngoài ra, Hồ Chí Minh còn trực tiếp trao gửi niềm tin vào thanh niên qua
Di chúc để lại. Người viết trong Di chúc: “Đoàn viên và thanh niên ta nói chung
là tốt, mọi việc đều hăng hái xung phong, không ngại khó khăn, có chí tiến thủ.
Đảng cần phải chăm lo giáo dục đạo đức cách mạng cho họ… Bồi dưỡng thế hệ
cách mạng cho đời sau là một việc rất quan trọng và rất cần thiết”. Lời dặn này
không chỉ nói lên niềm tin của Bác đối với thanh niên mà còn trở thành định hướng
cho công tác Đoàn và xây dựng lớp thanh niên mới sau này. Như vậy, Hồ Chí
Minh không những viết nhiều về thanh niên mà còn liên tục tương tác, chỉ đạo
trực tiếp đối với thanh niên ở mọi miền đất nước – thể hiện qua các buổi nói
chuyện, thăm hỏi và đặc biệt qua Di chúc lịch sử.
Nhìn chung, suốt cuộc đời hoạt động cách mạng, Hồ Chí Minh đã trở thành
người truyền lửa, người thầy, người cha già dân tộc đối với thế hệ trẻ. Phong cách
giản dị, gần gũi của Người – như những kỉ niệm về Bác Binh, Bác mang “túi nâu”
đến thăm thanh niên ở nhà máy, đến gặp trẻ em – đều để lại ấn tượng tốt đẹp,
khiến thế hệ thanh niên ngày ấy kính phục và noi theo. Tinh thần đó được Đảng
và Đoàn tiếp tục phát huy, khi phong trào “Cháu ngoan Bác Hồ” trở thành một
truyền thống thiêng liêng của thiếu nhi, thanh niên Việt Nam. Những buổi gặp gỡ,
các phong trào thi đua do Bác phát động đã hình thành nên một truyền thống quan
hệ gắn kết giữa lãnh tụ dân tộc và người trẻ, từ đó thiết lập các chuẩn mực hành
vi, tinh thần lý tưởng thanh niên Việt Nam trên chặng đường cách mạng.
Những bài học và lời răn dạy Hồ Chí Minh để lại cho thanh niên
Hồ Chí Minh đã để lại cho thanh niên Việt Nam nhiều bài học quý giá và
lời răn dạy sắc bén, tổng hợp kinh nghiệm cách mạng qua các thập kỷ. Có thể kể
ra một số nội dung chính:
• Luôn giữ vững lý tưởng và đạo đức cách mạng: Bác căn dặn thanh niên
phải “luôn luôn rèn luyện đạo đức cách mạng” và xem đó là gốc của mọi
thành công. Thanh niên phải noi gương anh hùng cách mạng, dũng cảm đấu
tranh chống lại cái xấu, cái trái với quyền lợi dân tộc. Bác cũng nhắc nhở
thế hệ trẻ “điều gì trái với quyền lợi của Tổ quốc, của nhân dân thì kiên
quyết chống lại; điều gì phải thì kiên quyết làm cho bằng được, dù là việc
nhỏ”. Nghĩa là thanh niên phải có tinh thần đấu tranh mạnh mẽ và ý thức
trách nhiệm cao trước vận mệnh đất nước. lOMoAR cPSD| 61601779
• Phấn đấu học tập, rèn luyện liên tục: Bác nhiều lần nhắc đến tinh thần “sống
là còn phải học”. Người khuyến khích thanh niên tự học ở sách vở, ở trường
lớp, học lẫn nhau và học ở nhân dân. Người khẳng định mỗi thanh niên cần
“tự giác rèn luyện, không ngừng học tập, gương mẫu xung phong” trong
mọi công việc. Lời dạy này nhằm nhấn mạnh rằng dù ở thời chiến hay thời
bình, tri thức, kỹ năng vẫn luôn là “cần câu cơm” và là lực lượng sức mạnh
để thanh niên thể hiện vai trò chủ nhân tương lai.
• Tinh thần dũng cảm, sẵn sàng nhận nhiệm vụ khó khăn: Qua những buổi
nói chuyện và các lời dạy của mình, Hồ Chí Minh mong muốn thanh niên
phải có lòng dũng cảm và nhiệt huyết: “Đâu cần thanh niên có, đâu khó có
thanh niên”. Thanh niên được xác định là lực lượng xung kích trong mọi
nhiệm vụ của Đảng, từ sản xuất, chiến đấu đến khoa học – kỹ thuật. Bác
khuyên thanh niên không được “sợ khó, sợ khổ”, phải nhìn nhận những
gian khổ, thiếu thốn là cơ hội rèn luyện bản lĩnh. Tinh thần này cũng được
thể hiện qua lời Bác dạy thanh niên “chiến đấu, hy sinh để giữ gìn độc lập,
tự do, để làm cho dân giàu, nước mạnh” (trong các bài nói chuyện và Di chúc).
• Đoàn kết, khiêm tốn và cần kiệm: Hồ Chí Minh dạy thanh niên phải “trung,
dũng, cần, kiệm, khiêm tốn, một lòng một dạ phục vụ lợi ích chung của giai
cấp, của nhân dân”. Thanh niên phải tránh thái độ kiêu ngạo, đua tranh cá
nhân, thay vào đó luôn đoàn kết chặt chẽ, khiêm nhường học hỏi và lao
động cần mẫn. Bác đặc biệt quan tâm và phê phán “chủ nghĩa cá nhân”
trong thanh niên, coi đó là mầm mống của sự tha hóa. Những yêu cầu về
tinh thần tự giác, trung thực, nói ít làm nhiều đã trở thành nội dung đạo đức
cốt lõi mà thanh niên Việt Nam noi theo.
• Học làm gương cho nhau: Hồ Chí Minh cho rằng “một tấm gương sáng còn
có giá trị hơn 100 lần bài diễn văn tuyên truyền”. Vì vậy, Người luôn đề
cao vai trò của những gương điển hình trong thanh niên. Bác khuyến khích
thanh niên nêu gương “người tốt, việc tốt”, và mượn hình ảnh “điểm tựa
tinh thần” để chỉ cha mẹ, thầy cô, những anh chị đi trước. Lời dạy này nhấn
mạnh tầm quan trọng của việc tuyên truyền qua hành động mẫu mực và xây
dựng những tấm gương tiêu biểu để vận động thanh niên noi theo.
Những lời dạy trên được Hồ Chí Minh lặp đi lặp lại qua nhiều văn kiện,
nhiều năm tháng: từ các bài nói chuyện trước thanh niên (như tại Hội nghị Đoàn
năm 1962), đến Di chúc của Người. Chúng đã trở thành kim chỉ nam cho từng thế
hệ thanh niên Việt Nam, giúp thanh niên nhận thức rõ trách nhiệm của mình:
phải kế tục xứng đáng sự nghiệp cách mạng của Đảng và các thế hệ đi trước. lOMoAR cPSD| 61601779
Kinh nghiệm và định hướng phát triển thanh niên Việt Nam theo tư
tưởng Hồ Chí Minh
Kinh nghiệm cách mạng và tư tưởng của Hồ Chí Minh vẫn giữ nguyên giá
trị trong công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Theo đó, việc phát triển thanh
niên Việt Nam cần được thực hiện đồng bộ trên các phương diện sau:
• Tập hợp thanh niên trong tổ chức Đoàn: Tư tưởng Hồ Chí Minh đặt cơ cấu
Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh làm “cánh tay đắc lực” của Đảng
trong công tác thanh niên. Do đó, Đảng và Đoàn luôn xác định xây dựng tổ
chức Đoàn vững mạnh là nhiệm vụ then chốt. Kinh nghiệm này đòi hỏi
Đoàn phải tập hợp đông đảo thanh niên, làm nòng cốt trong các phong trào
hành động, đồng thời thường xuyên củng cố nội bộ để thống nhất ý chí và
hành động. Định hướng hiện nay vẫn tiếp tục khẳng định thanh niên phải
được “giáo dục trong môi trường Đoàn TNCS”, là lực lượng dự bị của
Đảng, như Bác Hồ từng nhấn mạnh: “Đoàn TNCS phải là một lực lượng
chính trị hùng hậu xung quanh Đảng… thực hiện những chủ trương, đường
lối, chính sách của Đảng”.
• Giáo dục toàn diện và gắn lý thuyết với thực tiễn: Học tập tư tưởng Hồ Chí
Minh, hiện nay công tác giáo dục thanh niên tiếp tục nhấn mạnh mô hình
“hồng – chuyên” mà Người đề ra. Thanh niên Việt Nam phải vừa có bản
lĩnh tư tưởng – chính trị vững vàng (“hồng”), vừa có kiến thức, kỹ năng
chuyên môn cao (“chuyên”). Đồng thời, phải thực hành lý tưởng đó trong
các phong trào thực tiễn: lao động sản xuất, công tác tình nguyện, nghiên
cứu khoa học… như câu nói của Người: “Giáo dục thanh niên phải liên hệ
chặt chẽ với những cuộc đấu tranh xã hội”. Kinh nghiệm lịch sử cho thấy
thanh niên dễ tiếp thu bài học sâu sắc nhất khi được thực hành, được rèn
luyện trong những nhiệm vụ cụ thể, do vậy thời gian qua Đoàn chú trọng
phát động các phong trào như “Thanh niên lập nghiệp”, “Tình nguyện mùa
hè xanh”, “Tiếp sức mùa thi”…, vừa giúp thanh niên cống hiến, vừa rèn luyện phẩm chất.
• Phát huy vai trò gương mẫu và tạo môi trường lành mạnh: Theo Hồ Chí
Minh, thanh niên nên được tác động bằng việc nêu gương người tốt việc
tốt. Do đó, Đảng, Nhà nước và các tổ chức xã hội phải tích cực xây dựng
môi trường văn hóa lành mạnh, tôn vinh những thanh niên tiên tiến (học
giỏi, lao động giỏi, tích cực tham gia cộng đồng). Điều này phù hợp với lời
Bác dạy: “một tấm gương sáng có giá trị hơn 100 lần bài diễn văn tuyên
truyền”. Ví dụ, tổ chức Giải thưởng “Sao Tháng Giêng” hay phong trào
“Thanh niên tiên tiến làm theo lời Bác” chính là cách cụ thể hóa lời dạy của Người. lOMoAR cPSD| 61601779
• Liên tục chăm lo và đầu tư phát triển: Theo tinh thần Di chúc và nhiều bài
nói chuyện khác, Hồ Chí Minh luôn coi đào tạo, bồi dưỡng thanh niên là
“lợi ích trăm năm của dân tộc”. Kinh nghiệm rút ra là việc chăm lo cho
thanh niên phải liên tục, lâu dài: từ cải thiện điều kiện học tập, mở rộng cơ
hội học nghề, đến tạo điều kiện phát triển tài năng và nghề nghiệp. Các
Nghị quyết của Đảng hiện nay (Nghị quyết 45-NQ/TW về tiếp tục xây dựng
và phát huy vai trò của đội ngũ trí thức đáp ứng yêu cầu phát triển đất nước
nhanh và bền vững trong giai đoạn mới, Nghị quyết 25-NQ/TW về tăng
cường sự lãnh đạo của Đảng đối với công tác thanh niên thời kỳ đẩy mạnh
công nghiệp hoá, hiện đại hoá,...) đều khẳng định lấy tư tưởng Hồ Chí Minh
làm định hướng, chỉ đạo việc phát huy vai trò thanh niên trong công nghiệp
hóa, hiện đại hóa đất nước.
Tóm lại, định hướng phát triển thanh niên theo tư tưởng Hồ Chí Minh là
phải tiếp tục xem thanh niên là lực lượng chủ lực, vừa truyền thụ tư tưởng, vừa
tạo cơ hội để thanh niên cống hiến và trưởng thành. Bác Hồ đã truyền dạy rõ:
thanh niên “phải chuẩn bị làm người chủ nước nhà” và phải “chuẩn bị cho những
ngày sắp tới” qua việc học tập và rèn luyện không ngừng. Các chủ trương, chính
sách về thanh niên ngày nay đều xuất phát từ tầm nhìn đó: xây dựng đội ngũ thanh
niên vừa có đạo đức cách mạng, vừa có trình độ chuyên môn vững, xứng đáng
“chiến sĩ tuyệt đối trung thành với sự nghiệp cách mạng của Đảng” như lời dạy của Người. Kết luận
Tư tưởng Hồ Chí Minh về thế hệ trẻ Việt Nam là một hệ thống quan điểm
toàn diện, bao quát cả vị trí, vai trò lẫn cách thức giáo dục, rèn luyện thanh niên.
Trải qua nhiều giai đoạn lịch sử, những lời dạy của Người vẫn nguyên giá trị định
hướng cho giáo dục thanh niên và phát triển phong trào Đoàn. Dựa vào tinh thần
đó, Đảng và Nhà nước ta đã không ngừng hoàn thiện chính sách, tổ chức các
phong trào thanh niên, coi đây là nhiệm vụ chiến lược lâu dài. Đối với mỗi thanh
niên Việt Nam, việc học tập và làm theo tư tưởng Hồ Chí Minh không chỉ đơn
thuần là học kiến thức, mà còn là rèn luyện lý tưởng, đạo đức và hành động gương
mẫu. Khi toàn xã hội thực hiện nghiêm lời dạy của Người – “trồng người”, chăm
sóc giáo dục lớp trẻ – thì chắc chắn thế hệ trẻ sẽ xứng đáng với lời tin yêu của Bác
và là lực lượng tiên phong đưa nước ta phát triển ngày càng hùng cường. lOMoAR cPSD| 61601779 (sách – NXB Thanh niên)