- Cách mạng giải phóng dân tộc muốn giành thắng lợi
triệt để phải đi theo con đường cách mạng vô sản
+ Cách mạng Tháng Mười Nga thành công (năm 1917)
đã ảnh hưởng sâu sắc tới Hồ Chí Minh trong việc lựa
chọn con đường cứu nước, giải phóng dân tộc. Khi
nghiên cứu thành quả cách mạng tháng Mười Nga do V.I
Lênin lãnh đạo, Hồ Chí Minh rút ra kết luận quan trọng:
“Trong thế giới bây giờ chỉ có cách mệnh Nga là đã
thành công, và thành công đến nơi, nghĩa là dân chúng
được hưởng cái hạnh phúc tự do, bình đẳng thật, không
phải tự do và bình đẳng giả dối như đế quốc chủ nghĩa
Pháp khoe khoang bên An Nam... Nói tóm lại là phải
theo chủ nghĩa Mã Khắc Tư và Lênin”.
+ Năm 1920, sau khi đọc bản Sơ thảo lần thứ nhất những
luận cương về vấn đề dân tộc và vấn đề thuộc địa của
Lênin, Hồ Chí Minh tìm thấy ở đó con đường cứu nước,
giải phóng dân tộc: con đường cách mạng vô sản, như
sau này Người khẳng định: “Muốn cứu nước và giải
phóng dân tộc không có con đường nào khác con đường
cách mạng vô sản”. Đây là con đường cách mạng triệt để
nhất phù hợp với yêu cầu của cách mạng Việt Nam và xu
thế phát triển của thời đại.
Con đường cách mạng đó được Hồ Chí Minh thể hiện
trên những nội dung sau:
+Giải phóng dân tộc gắn với giải phóng giai cấp, trong
đó giải phóng dân tộc là trước hết, trên hết.
+Độc lập dân tộc gắn liền với chủ nghĩa xã hội. Trong
Chánh cương vắn tắt của Đảng năm 1930, Hồ Chí Minh
đã ghi rõ phương hướng chiến lược cách mạng Việt
Nam: làm tư sản dân quyền cách mạng và thổ địa cách
mạng để đi tới xã hội cộng sản.
Cách mạng giải phóng dân tộc, trong điều kiện của Việt Nam, muốn
thắng lợi phải do Đảng Cộng sản lãnh đạo
Hồ Chí Minh khẳng định: “Trước hết phải có Đảng cách mạng,
để trong thì vận động và tổ chức dân chúng, ngoài thì liên lạc
với dân tộc bị áp bức và vô sản giai cấp mọi nơi. Đảng có vững
cách mạng mới thành công, cũng như người cầm lái có vững
thuyền mới chạy.” Theo Người, Đảng Cộng Sản Việt Nam là
Đảng của giai cấp công nhân, của nhân dân lao động và của dân
tộc Việt Nam. Đảng là nhân tố hàng đầu đảm bảo cho mọi thắng
lợi của cách mạng.
Sau khi ra đời, với kim chỉ nam là học thuyết Mác – Lênin, với
mục đích là tận tâm tận lực phục vụ và trung thành với lợi ích
của dân tộc, Đảng đã lãnh đạo nhân dân ta đấu tranh qua 3 cao
trào cách mạng: 1930-1931, 1936-1939, 1939-1945. Với đường
lối chính trị đúng đắn, tổ chức chặt chẽ, Đảng lãnh đạo nhân dân
ta giành chính quyền trong cách mạng tháng Tám, và đây cũng
là thời điểm Đảng trở thành Đảng cầm quyền. Đảng với vai trò
là lãnh đạo nhân dân đấu tranh giành chính quyền và xây dựng
đất nước. Vai trò này đã được thực hiện trong thực tiễn lịch sử
chứng minh không một tổ chức nào có thể thay thế được. Kết
hợp lý luận Mác Lênin về Đảng Cộng sản với thực tiễn cách
mạng Việt Nam. Hồ Chí Minh đã vận dụng và phát triển sáng
tạo chủ nghĩa Mác Lênin trên một loạt vấn đề về cách mạng giải
phóng dân tộc, xây dựng nên một lý luận cách mạng giải phóng
dân tộc. Lý luận đó không chỉ được truyền bá trong phong trào
công nhân, mà cả trong phong trào yêu nước, giải quyết vấn đề
đường lối cứu nước gắn liền với sự chuẩn bị những điều kiện về
tư tưởng chính trị và tổ chức cho sự ra đời một chính đảng cách
mạng ở Việt Nam, sáng lập và rèn luyện Đảng Cộng sản Việt
Nam.
Hồ Chí Minh đã xây dựng được một Đảng cách mạng tiên
phong phù hợp với thực tiễn Việt Nam, gắn bó với nhân dân, với
dân tộc, một lòng một dạ phụng sự Tổ quốc, phục vụ nhân dân,
được dân tộc thừa nhận là đội tiên phong của mình.
Ngay từ khi mới ra đời, Đảng do Hồ Chí Minh sáng lập đã quy
tụ được lực lượng và sức mạnh của toàn bộ giai cấp công nhân
và cả dân tộc Việt Nam. Đó là một đặc điểm, đồng thời là một
ưu điểm của Đảng. Nhờ đó, ngay từ khi mới ra đời. Đảng đã
nắm ngọn cờ lãnh đạo duy nhất đối với cách mạng Việt Nam và
trở thành nhân tố hàng đầu bảo đảm cho mọi thắng lợi của cách
mạng.
Đảng Cộng Sản Việt Nam đại diện và đại biểu cho lợi ích của
dân tộc, hoạt động của Đảng là nhằm đem lại lợi ích cho toàn
thể dân tộc ta. Theo Hồ Chí Minh: “Ngoài lợi ích của Tổ quốc
và nhân dân, Đảng ta không có lợi ích nào khác” Đảng luôn
phấn đấu để đem lại độc lập tự do cho đất nước cho nhân dân,
và lãnh đạo xây dựng phát triển một xã hội chủ nghĩa tốt đẹp.
Đảng vừa là người lãnh đạo vừa là người đầy tớ trung thành của
nhân dân. Tuy Nhà nước là của dân, do dân và vì dân nhưng
cũng không thể thiếu sự lãnh đạo, dẫn dắt của Đảng Cộng Sản
Việt Nam được. Chính vì vậy Đảng phải lựa chọn con đường
cách mạng, xây dựng đường lối chiến lược đúng đắn, phù hợp
với cách mạng giải phóng đất nước ta.
Cách mạng Việt Nam thuộc phạm trù cách mạng vô sản. Điều
đó quyết định vai trò lãnh đạo cách mạng tất yếu thuộc về giai
cấp công nhân mà đội tiên phong của nó là Đảng Cộng sản Việt
Nam. Lực lượng tiến hành cách mạng giải phóng dân tộc là toàn
dân Việt Nam yêu nước mà nòng cốt là khối liên minh công –
nông – trí thức. Những nhân tố này lại quy định tính tất yếu dẫn
đến phương hướng phát triển lên chủ nghĩa xã hội của cách
mạng giải phóng dân tộc. Rõ ràng định hướng đi lên chủ nghĩa
xã hội của cách mạng dân tộc dân chủ nhân dân ở Việt Nam
được chi phối và chế định bởi các nhân tố bên trong của cuộc
cách mạng đó.
Theo quan điểm của Hồ Chí Minh thì Đảng lãnh đạo là yếu tố
quyết định hàng đầu cho mọi thắng lợi của cách mạng giải
phóng dân tộc ta. Nên Đảng phải giữ vững và ngày càng nâng
cao vai trò, đổi mới để phù hợp với con đường hiện tại của đất
nước ta để đem lại một đất nước phồn vinh và tươi đẹp, nhân
dân có một cuộc sống ấm no hạnh phúc.
Cách mạng giải phóng dân tộc phải dựa trên lực lượng đại đoàn kết toàn
dân tộc, lấy liên minh công - nông làm nền tảng
- Kế thừa tư tưởng: “cách mạng là sự nghiệp của quần chúng
toàn dân; quần chúng nhân dân là chủ thể sáng tạo ra lịch sử”
của các nhà lí luận kinh điển của chủ nghĩa Mác – Lênin, Người
khẳng định: “cách mệnh là việc chung cả dân chúng chứ không
phải việc một hai người”. Vậy nên phải tập hợp và đoàn kết toàn
dân thì cách mạng mới thành công.
-Năm 1930 trong “Sách lược vắn tắt của Đảng”, HCM xác định
lực lượng cách mạng bao gồm toàn dân. Khi thực dân Pháp tiến
hành xâm lược VN lần thứ 2, HCM thiết tha kêu gọi mọi người
không phân biệt giai cấp, tầng lớp, dân tộc, tôn giáo, đảng phái,
…đoàn kết đấu tranh chống kẻ thù chung của dân tộc (Lời kêu
gọi toàn quốc kháng chiến 12/1946).
Trong khi xác định lực lượng cách mạng là toàn dân, HCM luu
ý rằng không được quên: “công nông là chủ cách mệnh…là gốc
cách mệnh”. VD:
+Tổng khởi nghĩa tháng 8/1945: cuộc tổng tiến công của toàn
dân tộc, trên cơ sở khối liên minh công – nông. Từ đó cho thấy
phát huy sức mạnh tổng hợp của cả dân tộc là một nguyên nhân
quan trọng làm nên thắng lợi. Cuộc khởi nghĩa chống giặc Minh
của Hồ Quý Ly: Do không được lòng dân, khi quân Minh sang
xâm lược nước ta, Hồ Qúy Ly đã không tập hợp được lực lượng
toàn dân đánh giặc, bố con Hồ Qúy Ly bị bắt, nhà Hồ sụp đổ.

Preview text:

- Cách mạng giải phóng dân tộc muốn giành thắng lợi
triệt để phải đi theo con đường cách mạng vô sản
+ Cách mạng Tháng Mười Nga thành công (năm 1917)
đã ảnh hưởng sâu sắc tới Hồ Chí Minh trong việc lựa
chọn con đường cứu nước, giải phóng dân tộc. Khi
nghiên cứu thành quả cách mạng tháng Mười Nga do V.I
Lênin lãnh đạo, Hồ Chí Minh rút ra kết luận quan trọng:
“Trong thế giới bây giờ chỉ có cách mệnh Nga là đã
thành công, và thành công đến nơi, nghĩa là dân chúng
được hưởng cái hạnh phúc tự do, bình đẳng thật, không
phải tự do và bình đẳng giả dối như đế quốc chủ nghĩa
Pháp khoe khoang bên An Nam... Nói tóm lại là phải
theo chủ nghĩa Mã Khắc Tư và Lênin”.
+ Năm 1920, sau khi đọc bản Sơ thảo lần thứ nhất những
luận cương về vấn đề dân tộc và vấn đề thuộc địa của
Lênin, Hồ Chí Minh tìm thấy ở đó con đường cứu nước,
giải phóng dân tộc: con đường cách mạng vô sản, như
sau này Người khẳng định: “Muốn cứu nước và giải
phóng dân tộc không có con đường nào khác con đường
cách mạng vô sản”. Đây là con đường cách mạng triệt để
nhất phù hợp với yêu cầu của cách mạng Việt Nam và xu
thế phát triển của thời đại.
Con đường cách mạng đó được Hồ Chí Minh thể hiện trên những nội dung sau:
+Giải phóng dân tộc gắn với giải phóng giai cấp, trong
đó giải phóng dân tộc là trước hết, trên hết.
+Độc lập dân tộc gắn liền với chủ nghĩa xã hội. Trong
Chánh cương vắn tắt của Đảng năm 1930, Hồ Chí Minh
đã ghi rõ phương hướng chiến lược cách mạng Việt
Nam: làm tư sản dân quyền cách mạng và thổ địa cách
mạng để đi tới xã hội cộng sản.
Cách mạng giải phóng dân tộc, trong điều kiện của Việt Nam, muốn
thắng lợi phải do Đảng Cộng sản lãnh đạo
Hồ Chí Minh khẳng định: “Trước hết phải có Đảng cách mạng,
để trong thì vận động và tổ chức dân chúng, ngoài thì liên lạc
với dân tộc bị áp bức và vô sản giai cấp mọi nơi. Đảng có vững
cách mạng mới thành công, cũng như người cầm lái có vững
thuyền mới chạy.” Theo Người, Đảng Cộng Sản Việt Nam là
Đảng của giai cấp công nhân, của nhân dân lao động và của dân
tộc Việt Nam. Đảng là nhân tố hàng đầu đảm bảo cho mọi thắng lợi của cách mạng.
Sau khi ra đời, với kim chỉ nam là học thuyết Mác – Lênin, với
mục đích là tận tâm tận lực phục vụ và trung thành với lợi ích
của dân tộc, Đảng đã lãnh đạo nhân dân ta đấu tranh qua 3 cao
trào cách mạng: 1930-1931, 1936-1939, 1939-1945. Với đường
lối chính trị đúng đắn, tổ chức chặt chẽ, Đảng lãnh đạo nhân dân
ta giành chính quyền trong cách mạng tháng Tám, và đây cũng
là thời điểm Đảng trở thành Đảng cầm quyền. Đảng với vai trò
là lãnh đạo nhân dân đấu tranh giành chính quyền và xây dựng
đất nước. Vai trò này đã được thực hiện trong thực tiễn lịch sử
chứng minh không một tổ chức nào có thể thay thế được. Kết
hợp lý luận Mác Lênin về Đảng Cộng sản với thực tiễn cách
mạng Việt Nam. Hồ Chí Minh đã vận dụng và phát triển sáng
tạo chủ nghĩa Mác Lênin trên một loạt vấn đề về cách mạng giải
phóng dân tộc, xây dựng nên một lý luận cách mạng giải phóng
dân tộc. Lý luận đó không chỉ được truyền bá trong phong trào
công nhân, mà cả trong phong trào yêu nước, giải quyết vấn đề
đường lối cứu nước gắn liền với sự chuẩn bị những điều kiện về
tư tưởng chính trị và tổ chức cho sự ra đời một chính đảng cách
mạng ở Việt Nam, sáng lập và rèn luyện Đảng Cộng sản Việt Nam.
Hồ Chí Minh đã xây dựng được một Đảng cách mạng tiên
phong phù hợp với thực tiễn Việt Nam, gắn bó với nhân dân, với
dân tộc, một lòng một dạ phụng sự Tổ quốc, phục vụ nhân dân,
được dân tộc thừa nhận là đội tiên phong của mình.
Ngay từ khi mới ra đời, Đảng do Hồ Chí Minh sáng lập đã quy
tụ được lực lượng và sức mạnh của toàn bộ giai cấp công nhân
và cả dân tộc Việt Nam. Đó là một đặc điểm, đồng thời là một
ưu điểm của Đảng. Nhờ đó, ngay từ khi mới ra đời. Đảng đã
nắm ngọn cờ lãnh đạo duy nhất đối với cách mạng Việt Nam và
trở thành nhân tố hàng đầu bảo đảm cho mọi thắng lợi của cách mạng.
Đảng Cộng Sản Việt Nam đại diện và đại biểu cho lợi ích của
dân tộc, hoạt động của Đảng là nhằm đem lại lợi ích cho toàn
thể dân tộc ta. Theo Hồ Chí Minh: “Ngoài lợi ích của Tổ quốc
và nhân dân, Đảng ta không có lợi ích nào khác” Đảng luôn
phấn đấu để đem lại độc lập tự do cho đất nước cho nhân dân,
và lãnh đạo xây dựng phát triển một xã hội chủ nghĩa tốt đẹp.
Đảng vừa là người lãnh đạo vừa là người đầy tớ trung thành của
nhân dân. Tuy Nhà nước là của dân, do dân và vì dân nhưng
cũng không thể thiếu sự lãnh đạo, dẫn dắt của Đảng Cộng Sản
Việt Nam được. Chính vì vậy Đảng phải lựa chọn con đường
cách mạng, xây dựng đường lối chiến lược đúng đắn, phù hợp
với cách mạng giải phóng đất nước ta.
Cách mạng Việt Nam thuộc phạm trù cách mạng vô sản. Điều
đó quyết định vai trò lãnh đạo cách mạng tất yếu thuộc về giai
cấp công nhân mà đội tiên phong của nó là Đảng Cộng sản Việt
Nam. Lực lượng tiến hành cách mạng giải phóng dân tộc là toàn
dân Việt Nam yêu nước mà nòng cốt là khối liên minh công –
nông – trí thức. Những nhân tố này lại quy định tính tất yếu dẫn
đến phương hướng phát triển lên chủ nghĩa xã hội của cách
mạng giải phóng dân tộc. Rõ ràng định hướng đi lên chủ nghĩa
xã hội của cách mạng dân tộc dân chủ nhân dân ở Việt Nam
được chi phối và chế định bởi các nhân tố bên trong của cuộc cách mạng đó.
Theo quan điểm của Hồ Chí Minh thì Đảng lãnh đạo là yếu tố
quyết định hàng đầu cho mọi thắng lợi của cách mạng giải
phóng dân tộc ta. Nên Đảng phải giữ vững và ngày càng nâng
cao vai trò, đổi mới để phù hợp với con đường hiện tại của đất
nước ta để đem lại một đất nước phồn vinh và tươi đẹp, nhân
dân có một cuộc sống ấm no hạnh phúc.
Cách mạng giải phóng dân tộc phải dựa trên lực lượng đại đoàn kết toàn
dân tộc, lấy liên minh công - nông làm nền tảng
- Kế thừa tư tưởng: “cách mạng là sự nghiệp của quần chúng
toàn dân; quần chúng nhân dân là chủ thể sáng tạo ra lịch sử”
của các nhà lí luận kinh điển của chủ nghĩa Mác – Lênin, Người
khẳng định: “cách mệnh là việc chung cả dân chúng chứ không
phải việc một hai người”. Vậy nên phải tập hợp và đoàn kết toàn
dân thì cách mạng mới thành công.
-Năm 1930 trong “Sách lược vắn tắt của Đảng”, HCM xác định
lực lượng cách mạng bao gồm toàn dân. Khi thực dân Pháp tiến
hành xâm lược VN lần thứ 2, HCM thiết tha kêu gọi mọi người
không phân biệt giai cấp, tầng lớp, dân tộc, tôn giáo, đảng phái,
…đoàn kết đấu tranh chống kẻ thù chung của dân tộc (Lời kêu
gọi toàn quốc kháng chiến 12/1946).
Trong khi xác định lực lượng cách mạng là toàn dân, HCM luu
ý rằng không được quên: “công nông là chủ cách mệnh…là gốc cách mệnh”. VD:
+Tổng khởi nghĩa tháng 8/1945: cuộc tổng tiến công của toàn
dân tộc, trên cơ sở khối liên minh công – nông. Từ đó cho thấy
phát huy sức mạnh tổng hợp của cả dân tộc là một nguyên nhân
quan trọng làm nên thắng lợi. Cuộc khởi nghĩa chống giặc Minh
của Hồ Quý Ly: Do không được lòng dân, khi quân Minh sang
xâm lược nước ta, Hồ Qúy Ly đã không tập hợp được lực lượng
toàn dân đánh giặc, bố con Hồ Qúy Ly bị bắt, nhà Hồ sụp đổ.