Cặp phạm trù nguyên nhân kết quả và vận dụng để phân tích vấn đề tự học của sinh viên Việt Nam ngày nay | Tiểu luận môn Triết học Mác - Lênin

Chủ nghĩa duy vật biện chứng được biết đến chính là hình thức cơ bản thứ ba
của chủ nghĩa duy vật, do C.Mác và Ph.Ăngghen xây dựng vào những năm 40 của thế kỷ XIX, sau đó được V.I.Lênin phát triển. Tài liệu giúp bạn tham khảo, ôn tập và đạt kết quả cao. Mời bạn đọc đón xem!

Thông tin:
4 trang 8 tháng trước

Bình luận

Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để gửi bình luận.

Cặp phạm trù nguyên nhân kết quả và vận dụng để phân tích vấn đề tự học của sinh viên Việt Nam ngày nay | Tiểu luận môn Triết học Mác - Lênin

Chủ nghĩa duy vật biện chứng được biết đến chính là hình thức cơ bản thứ ba
của chủ nghĩa duy vật, do C.Mác và Ph.Ăngghen xây dựng vào những năm 40 của thế kỷ XIX, sau đó được V.I.Lênin phát triển. Tài liệu giúp bạn tham khảo, ôn tập và đạt kết quả cao. Mời bạn đọc đón xem!

65 33 lượt tải Tải xuống
LỜI MỞ ĐẦU
1.Lý do chọn đề tài
Chủnghĩaduyvậtbiệnchứngđượcbiếtđếnchínhlàhìnhthứcbảnthứba
củachủnghĩaduyvật,doC.MácvàPh.Ăngghenxâydựngvàonhữngnăm40của
thếkỷXIX,sauđóđượcV.I.Lêninpháttriển.Chủnghĩaduyvậtbiệnchứngngay
từkhimớiđượcrađờiđãcóvaitròquantrọngvàgiúpcóthểkhắcphụcđượchạn
chếcủachủnghĩaduyvậtchấtphácthờicổđại,chủnghĩaduyvậtsiêuhìnhvàchủ
nghĩaduyvậtbiệnchứngđỉnhcaotrongsựpháttriểncủachủnghĩaduyvật.
Theoquanđiểmcủachủnghĩaduyvậtbiệnchứng,nguyênnhânvàkếtquảcómối
liênhệqualại.Trongngữcảnhcủachủnghĩaduyvậtbiệnchứng,việcnghiêncứu
cặpphạmtrùnguyênnhânkếtquảcủatựhọccủasinhviêntạiViệtNamhiệnnay
cóthểmanglạinhữngđầuraquantrọngvềsựpháttriểncủahội.Việcnghiên
cứuđềtàinàygiúpchúngtahiểurõhơnvềtầmquantrọngcủatựhọctrongxãhội
ngàynayvànhữnghiệntrạngđangtồntạitrongvấnđềtựhọctheoquanđiểmduy
vậtbiệnchứngđồngthờichúngtasẽnghiêncứunhữngcámdỗxoayquanhviệctự
họccủasinhviênngàynay.Cóthểnói:Tựhọcchínhyếutốquantrọnghàng
đầuđốivớinềngiáodụccủamỗiquốcgianóichungmỗinhânnóiriêng.
Hiểurõvaitròcủatựhọctronghọctậpvàlàchiếnlượcđểpháttriểngiáodục
làvấnđềrấtcầnthiếtđểcủngcốkiếnthứcchosinhviênngàynay.
Ngoàiratacũngnghiêncứuvềtầmquantrọngvàvaitròcủavấnđềtựhọc
dựatrênlýluậncặpphạmtrùnguyênnhânkếtquả.Sinhviênhiệnnayđã,đangvà
sẽluônnắmgiữmộtvaitròlớntrongcôngcuộcpháttriểnxãhộiởViệtNamvàđể
thểđónggópcũngnhưtheokịpxuhướngcủahộingàynaythìsinhviên
buộcphảiluôncóýthứctựhọcphảinắmvữngnhữngnguyênlýcơbảncủachủ
nghĩaduyvậtbiệnchứngđểthểpháttriểnViệtNamkhôngnhữngcầnnắm
chắcnhữngnguyênlýcơbảncũngcầnkhuyếnkhíchsinhviêntìmhiểuthêm
nângcaoýthứchamhọc:’HỌC,HỌCNỮA,HỌCMÃI”.Khôngchỉlýthuyếtmà
chúngtacầnđộngviêncỗvũsinhviênpháttriểnkhảnăngsángtạocũngnhưkhả
năngphântíchsuyluậncủabảnthân.Đồngthờinêntạođiềukiệnchosinhnâng
caokiếnthứcbằngtựhọc.Bằngcáchnghiêncứuvềvaitròcủatựhọcđốivớisinh
viêntrongbốicảnhcủachủnghĩaduyvậtbiệnchứng,chúngtathểđưara
nhữngnhậnthứcmớivàđónggópvàoviệchiểurõhơnvềquátrìnhpháttriểnxã
hộiViệtNam.Vìvậy,nhómemchọnvấnđề: Cặp phạm trù nguyên nhân kết
quả vận dụng để phân tích vấn đề tự học của sinh viên Việt Nam ngày nay
làmđềtàitiểuluậncủamình.
2. Mục tiêu và nhiệm vụ của đề tài
Mụctiêucủabàitiểuluậnnàytìmhiểucặpphạmtrùnguyênnhân-kếtquả
vàvậndụngđểphântíchvấnđềtựhọctrongsinhviênViệtNamhiệnnay
Đểđạtđượcmụctiêunày,tiểuluậntậptrungvàocácnhiệmvụsau:
-PhântíchlýluậnTriếthọcMác-Lêninvềcặpphạmtrùnguyênnhân–kết
quả
-Trìnhbàyvềcặpphạmtrùnguyênnhânkếtquảcủavấnđềtựhọc,phân
tíchtầmquantrọngcủatựhọcđốivớisinhviêntrongsựpháttriểncủađất
nướcnóichungvàsinhviênnóiriêng,từđóđưaramộtsốgiảiphápcụthể
nhằmnângcaotựhọccủasinhviênhiệnnay
1.2. ( TÍNH TẤT YẾU VÀ TÍNH PHỔ BIẾN)
TÍNH CHẤT CỦA MỐI QUAN HỆ NHÂN QUẢ( TÍNH TẤT YẾU VÀ TÍNH
PHỔ BIẾN)
Tính phổ biến:Chúngtacóthểnhậnthấymốiliênhệnhânquảtồntạiởkhắp
mọinơi,trongtựnhiên,hộitrongcảtưduycủaconngười.Mọisựvật,
hiệntượngtrongtựnhiênvàtrongxãhộiđềucónguyênnhânnhấtđịnhgâyra.
Khôngcóhiệntượngnàokhôngcónguyênnhân,chỉcóđiềulànguyênnhânđó
đãđượcnhậnthứchaychưamàthôi.Khôngnênđồngnhấtvấnđềnhậnthức
củaconngườivềmốiliênhệnhânquảvớivấnđềtồntạicủamốiliênhệđó
tronghiệnthực.
Vídụmốiliênhệnhân–quảđượcthểhiệntrongtrườnghợpkhitrờimưa,độ
ẩmcao,làmchochuồnchuồnkhôngbayđượclêncao.Ngượclại,nếutrời
nắng,độẩmthấpđãtạođiềukiệnchochuồnchuồnbaycaohơn.
Tính tất yếu:Cùngmộtnguyênnhânnhấtđịnh,trongnhữngđiềukiệngiống
nhausẽgâyrakếtquảnhưnhau.Tuynhiêntrongthựctếkhôngthểcósựvật
nàotồntạitrongnhữngđiềukiện,hoàncảnhhoàntoàngiốngnhau.Dovậytính
tấtyếucủamốiliênhệnhânquảtrênthựctếphảiđượchiểulà:Nguyênnhân
tácđộngtrongnhữngđiềukiệnvàhoàncảnhcàngítkhácnhaubaonhiêuthì
kếtquảdochúnggâyracànggiốngnhaubấynhiêu.
Vídụ:Cómộtcâunóirằng:“Cầncùbùthôngminh”thànhtíchkếtquảđiđôi
vớisựnỗlực,sựnỗlựccủaainhiềuhơnsẽnhậnđượcnhiềutráingọthơn
ngượclạingườikhôngcósựnỗlựcsẽchỉnhậnđượckếtquảđúngnhưnhững
gìbảnthânđãbỏra.
1.3. ( Ý CUỐI CÙNG)
SỰ TRAO ĐỔI VỊ TRÍ CỦA NGUYÊN NHÂN VÀ KẾT QUẢ
Quanniệmcủaduyvậtbiệnchứngvềmốiquanhệnhânquảkhôngcứngnhắc,
tĩnhlại.Trongquátrìnhvậnđộng,pháttriển,nguyênnhânthểchuyểnhóa
thànhkếtquả.Cáimàởthờiđiểmhoặctrongmốiquanhệnàylànguyênnhânthì
ởthờiđiểmhoặctrongmốiquanhệkháclạikếtquả;cònkếtquảlạitrởthành
nguyênnhân,nhưngđãtrongcácmốiquanhệkhác,thànhnguyênnhânloại
khác:nguyênnhânsinhrakếtquả,kếtquảcũngtácđộnglạinguyênnhân–chúng
cũngnằmtrongsựtươngtácbiệnchứng.Trongkhilàhiệntượngtíchcực,nguyên
nhântácđộnglênhiệntượngkhácthụđộngchuyểnthànhtíchcực.Kếtquảkhông
thểnguyênnhâncủachínhnguyênnhângâyranó.Nhưngnếubấtcứsựvật,
hiệntượngnàocũngcónguyênnhâncủanóthìcũngkhôngcónghĩalàmỗisựvật,
hiệntượngchỉdomộtnguyênnhânsinhra.Trênthựctế,mộtkếtquảthểdo
nhiềunguyênnhânsinhra,dovậysựphânloạinguyênnhânthànhnguyênnhân
chủyếu,nguyênnhânthứyếu,nguyênnhânbêntrong,nguyênnhânbênngoài...
đốivớimộtkếtquảvừamangýnghĩalýluận,vừamangýnghĩathựctiễnsâusắc.
Trongnhữngquanhệxácđịnh,kếtquảdonguyênnhânsinhra,nhưngsaukhixuất
hiện,kếtquảlạicóảnhhưởngtrởlạiđốivớinguyênnhân.Sựảnhhưởngđócóthể
diễnratheohaihướng:
Hướngtíchcực,tứclàthúcđẩysựhoạtđộngcủanguyênnhân
Hướngtiêucực,tứccảntrởsựhoạtđộngcủanguyênnhân.
Nguyênnhânkếtquảthểhoánđổichonhautạoranhữnghệquảkhác
nhaulàtiêucựchaytíchcực.Chúngtồntạivàvôhình,nguyênnhânvàkếtquả
kếtnốivớinhau,cùngtạonênsựphứctạpvàsựthayđổikhôngngừngtrong
thếgiớixungquanhta.
Engelskhẳngđịnh:Nguyên nhân kết quả những biểu tượng ý nghĩa
nguyên nhân kết quả khi nào được áp dụng vào một trường hợp riêng biệt,
nhưng khi ta xét trường hợp riêng biệt ấy trong mối liên hệ chung của nó với toàn
bộ thế giới, thì nguyên nhân hội tụ lại quyện vào nhau trong biểu tượng về sự
tác động qua lại phổ biến trong đó nguyên nhân và kết quả luôn đổi chỗ cho nhau:
cái ở đây hay bây giờ là nguyên nhân, thì ở chỗ khác hay lúc khác lại trở thành kết
quả và ngược lại
Vìvậy,Ph.Ăng–ghennóirằng,nguyênnhânvàkếtquảlànhưngkháiniệmchỉ
cóýnghĩalànguyênnhânvàkếtquảkhiđượcápdụngvàomộttrườnghợpriêng
biệtnhấtđịnh.Haynóicáchkhác,mộthiệntượngnàođấyđượccoinguyên
nhânhaykếtquảbaogiờcũngởtrongmộtquanhệxácđịnhcụthể.
TÀI LIỆU THAM KHẢO
1. BộGiáodụcđàotạo(2021),GiáotrìnhTriếthọcMác–Lênin,Nxb.
Chínhtrịquốcgiasựthật,HàNội,trang216–217.
2. BộGiáodụcđàotạo,GiáotrìnhTriếthọcMác–Lênin,trườngĐại
học Duy Tân, trang 105 107.
https://kmacle.duytan.edu.vn/uploads/75770b9b-cdbf-4038-90e2-
f25e1f4426fe_triethocmaclenin.pdf
| 1/4

Preview text:

LỜI MỞ ĐẦU
1.
Lý do chọn đề tài
Chủnghĩaduyvậtbiệnchứngđượcbiếtđếnchínhlàhìnhthứccơbảnthứba
củachủnghĩaduyvật,doC.MácvàPh.Ăngghenxâydựngvàonhữngnăm40của
thếkỷXIX,sauđóđượcV.I.Lêninpháttriển.Chủnghĩaduyvậtbiệnchứngngay
từkhimớiđượcrađờiđãcóvaitròquantrọngvàgiúpcóthểkhắcphụcđượchạn
chếcủachủnghĩaduyvậtchấtphácthờicổđại,chủnghĩaduyvậtsiêuhìnhvàchủ
nghĩaduyvậtbiệnchứnglàđỉnhcaotrongsựpháttriểncủachủnghĩaduyvật.
Theoquanđiểmcủachủnghĩaduyvậtbiệnchứng,nguyênnhânvàkếtquảcómối
liênhệqualại.Trongngữcảnhcủachủnghĩaduyvậtbiệnchứng,việcnghiêncứu
cặpphạmtrùnguyênnhânkếtquảcủatựhọccủasinhviêntạiViệtNamhiệnnay
cóthểmanglạinhữngđầuraquantrọngvềsựpháttriểncủaxãhội.Việcnghiên
cứuđềtàinàygiúpchúngtahiểurõhơnvềtầmquantrọngcủatựhọctrongxãhội
ngàynayvànhữnghiệntrạngđangtồntạitrongvấnđềtựhọctheoquanđiểmduy
vậtbiệnchứngđồngthờichúngtasẽnghiêncứunhữngcámdỗxoayquanhviệctự
họccủasinhviênngàynay.Cóthểnói:Tựhọcchínhlàyếutốquantrọnghàng
đầuđốivớinềngiáodụccủamỗiquốcgianóichungvàmỗicánhânnóiriêng.
Hiểurõvaitròcủatựhọctronghọctậpvàlàchiếnlượcđểpháttriểngiáodụcvà
làvấnđềrấtcầnthiếtđểcủngcốkiếnthứcchosinhviênngàynay.
Ngoàiratacũngnghiêncứuvềtầmquantrọngvàvaitròcủavấnđềtựhọc
dựatrênlýluậncặpphạmtrùnguyênnhânkếtquả.Sinhviênhiệnnayđã,đangvà
sẽluônnắmgiữmộtvaitròlớntrongcôngcuộcpháttriểnxãhộiởViệtNamvàđể
cóthểđónggópcũngnhưtheokịpxuhướngcủaxãhộingàynaythìsinhviên
buộcphảiluôncóýthứctựhọcphảinắmvữngnhữngnguyênlýcơbảncủachủ
nghĩaduyvậtbiệnchứngđểcóthểpháttriểnViệtNamkhôngnhữngcầnnắm
chắcnhữngnguyênlýcơbảnmàcũngcầnkhuyếnkhíchsinhviêntìmhiểuthêm
nângcaoýthứchamhọc:’HỌC,HỌCNỮA,HỌCMÃI”.Khôngchỉlýthuyếtmà
chúngtacầnđộngviêncỗvũsinhviênpháttriểnkhảnăngsángtạocũngnhưkhả
năngphântíchsuyluậncủabảnthân.Đồngthờinêntạođiềukiệnchosinhnâng
caokiếnthứcbằngtựhọc.Bằngcáchnghiêncứuvềvaitròcủatựhọcđốivớisinh
viêntrongbốicảnhcủachủnghĩaduyvậtbiệnchứng,chúngtacóthểđưara
nhữngnhậnthứcmớivàđónggópvàoviệchiểurõhơnvềquátrìnhpháttriểnxã
hộiởViệtNam.Vìvậy,nhómemchọnvấnđề: Cặp phạm trù nguyên nhân kết
quả và vận dụng để phân tích vấn đề tự học của sinh viên Việt Nam ngày nay
làmđềtàitiểuluậncủamình.
2. Mục tiêu và nhiệm vụ của đề tài
Mụctiêucủabàitiểuluậnnàylàtìmhiểucặpphạmtrùnguyênnhân-kếtquả
vàvậndụngđểphântíchvấnđềtựhọctrongsinhviênViệtNamhiệnnay
Đểđạtđượcmụctiêunày,tiểuluậntậptrungvàocácnhiệmvụsau:
-PhântíchlýluậnTriếthọcMác-Lêninvềcặpphạmtrùnguyênnhân–kết quả
-Trìnhbàyvềcặpphạmtrùnguyênnhânkếtquảcủavấnđềtựhọc,phân
tíchtầmquantrọngcủatựhọcđốivớisinhviêntrongsựpháttriểncủađất
nướcnóichungvàsinhviênnóiriêng,từđóđưaramộtsốgiảiphápcụthể
nhằmnângcaotựhọccủasinhviênhiệnnay
1.2. ( TÍNH TẤT YẾU VÀ TÍNH PHỔ BIẾN)
TÍNH CHẤT CỦA MỐI QUAN HỆ NHÂN QUẢ( TÍNH TẤT YẾU VÀ TÍNH PHỔ BIẾN)
Tính phổ biến:Chúngtacóthểnhậnthấymốiliênhệnhânquảtồntạiởkhắp
mọinơi,trongtựnhiên,xãhộivàtrongcảtưduycủaconngười.Mọisựvật,
hiệntượngtrongtựnhiênvàtrongxãhộiđềucónguyênnhânnhấtđịnhgâyra.
Khôngcóhiệntượngnàokhôngcónguyênnhân,chỉcóđiềulànguyênnhânđó
đãđượcnhậnthứchaychưamàthôi.Khôngnênđồngnhấtvấnđềnhậnthức
củaconngườivềmốiliênhệnhânquảvớivấnđềtồntạicủamốiliênhệđó tronghiệnthực.
Vídụmốiliênhệnhân–quảđượcthểhiệntrongtrườnghợpkhitrờimưa,độ
ẩmcao,làmchochuồnchuồnkhôngbayđượclêncao.Ngượclại,nếutrời
nắng,độẩmthấpđãtạođiềukiệnchochuồnchuồnbaycaohơn. 
Tính tất yếu:Cùngmộtnguyênnhânnhấtđịnh,trongnhữngđiềukiệngiống
nhausẽgâyrakếtquảnhưnhau.Tuynhiêntrongthựctếkhôngthểcósựvật
nàotồntạitrongnhữngđiềukiện,hoàncảnhhoàntoàngiốngnhau.Dovậytính
tấtyếucủamốiliênhệnhânquảtrênthựctếphảiđượchiểulà:Nguyênnhân
tácđộngtrongnhữngđiềukiệnvàhoàncảnhcàngítkhácnhaubaonhiêuthì
kếtquảdochúnggâyracànggiốngnhaubấynhiêu.
Vídụ:Cómộtcâunóirằng:“Cầncùbùthôngminh”thànhtíchkếtquảđiđôi
vớisựnỗlực,sựnỗlựccủaainhiềuhơnsẽnhậnđượcnhiềutráingọthơnvà
ngượclạingườikhôngcósựnỗlựcsẽchỉnhậnđượckếtquảđúngnhưnhững
gìbảnthânđãbỏra. 1.3. ( Ý CUỐI CÙNG)
SỰ TRAO ĐỔI VỊ TRÍ CỦA NGUYÊN NHÂN VÀ KẾT QUẢ
Quanniệmcủaduyvậtbiệnchứngvềmốiquanhệnhânquảkhôngcứngnhắc,
tĩnhlại.Trongquátrìnhvậnđộng,pháttriển,nguyênnhâncóthểchuyểnhóa
thànhkếtquả.Cáimàởthờiđiểmhoặctrongmốiquanhệnàylànguyênnhânthì
ởthờiđiểmhoặctrongmốiquanhệkháclạilàkếtquả;cònkếtquảlạitrởthành
nguyênnhân,nhưngđãởtrongcácmốiquanhệkhác,thànhnguyênnhânloại
khác:nguyênnhânsinhrakếtquả,kếtquảcũngtácđộnglạinguyênnhân–chúng
cũngnằmtrongsựtươngtácbiệnchứng.Trongkhilàhiệntượngtíchcực,nguyên
nhântácđộnglênhiệntượngkhácthụđộngchuyểnthànhtíchcực.Kếtquảkhông
thểlànguyênnhâncủachínhnguyênnhângâyranó.Nhưngnếubấtcứsựvật,
hiệntượngnàocũngcónguyênnhâncủanóthìcũngkhôngcónghĩalàmỗisựvật,
hiệntượngchỉdomộtnguyênnhânsinhra.Trênthựctế,mộtkếtquảcóthểdo
nhiềunguyênnhânsinhra,dovậysựphânloạinguyênnhânthànhnguyênnhân
chủyếu,nguyênnhânthứyếu,nguyênnhânbêntrong,nguyênnhânbênngoài...
đốivớimộtkếtquảvừamangýnghĩalýluận,vừamangýnghĩathựctiễnsâusắc.
Trongnhữngquanhệxácđịnh,kếtquảdonguyênnhânsinhra,nhưngsaukhixuất
hiện,kếtquảlạicóảnhhưởngtrởlạiđốivớinguyênnhân.Sựảnhhưởngđócóthể
diễnratheohaihướng: 
Hướngtíchcực,tứclàthúcđẩysựhoạtđộngcủanguyênnhân 
Hướngtiêucực,tứccảntrởsựhoạtđộngcủanguyênnhân.
Nguyênnhânvàkếtquảcóthểhoánđổichonhautạoranhữnghệquảkhác
nhaulàtiêucựchaytíchcực.Chúngtồntạivàvôhình,nguyênnhânvàkếtquả
kếtnốivớinhau,cùngtạonênsựphứctạpvàsựthayđổikhôngngừngtrong
thếgiớixungquanhta.
Engelskhẳngđịnh:Nguyên nhân và kết quả là những biểu tượng có ý nghĩa là
nguyên nhân và kết quả khi nào được áp dụng vào một trường hợp riêng biệt,
nhưng khi ta xét trường hợp riêng biệt ấy trong mối liên hệ chung của nó với toàn
bộ thế giới, thì nguyên nhân hội tụ lại và quyện vào nhau trong biểu tượng về sự
tác động qua lại phổ biến trong đó nguyên nhân và kết quả luôn đổi chỗ cho nhau:
cái ở đây hay bây giờ là nguyên nhân, thì ở chỗ khác hay lúc khác lại trở thành kết quả và ngược lại

Vìvậy,Ph.Ăng–ghennóirằng,nguyênnhânvàkếtquảlànhưngkháiniệmchỉ
cóýnghĩalànguyênnhânvàkếtquảkhiđượcápdụngvàomộttrườnghợpriêng
biệtnhấtđịnh.Haynóicáchkhác,mộthiệntượngnàođấyđượccoilànguyên
nhânhaykếtquảbaogiờcũngởtrongmộtquanhệxácđịnhcụthể. TÀI LIỆU THAM KHẢO
1. BộGiáodụcvàđàotạo(2021),GiáotrìnhTriếthọcMác–Lênin,Nxb.
Chínhtrịquốcgiasựthật,HàNội,trang216–217.
2. BộGiáodụcvàđàotạo,GiáotrìnhTriếthọcMác–Lênin,trườngĐại học  Duy  Tân,  trang  105  –  107.
https://kmacle.duytan.edu.vn/uploads/75770b9b-cdbf-4038-90e2-
f25e1f4426fe_triethocmaclenin.pdf