Câu hỏi bài tập luật thương mại | Trường Đại học Luật - Đại học Quốc gia Hà Nội

Phân tích các dấu hiệu nhận dạng các hành vi hạn chế cạnh tranh theo quy địnhcủa luật cạnh tranh 2018. Vì sao luật cạnh tranh 2018 lại có sự phân biệt trong việc xử lýcác hành vi hạn chếcạnhtranh? Tài liệu giúp bạn tham khảo và đạt kết quả cao. Mời bạn đọc đón xem!

lOMoARcPSD| 45936918
Câu 1: Phân tích các dấu hiệu nhận dạng các hành vi hạn chế cạnh tranh theo quy định
của luật cạnh tranh 2018. sao luật cạnh tranh 2018 lại sự phân biệt trong việc xử
các hành vi hạn chế cạnh tranh?
Luật cạnh tranh 2018 lại sự phân biệt trong việc xử các hành vi hạn chế cạnh
tranh vì:
- Phạm vi áp dụng: Luật cạnh tranh 2018 thể áp dụng khác nhau đối với
các loại hành vi cạnh tranh. Một số hành vi thể bị coi hạn chế cạnh
tranh trong một ngữ cảnh cụ thể, nhưng không phải tất cả đều bị cấm hoặc
xử một cánh nghiêm khắc nên sự phân biệt trong việc xử các
trường hợp.
- Mức độ nghiêm trọng của hành vi: Luật cạnh tranh 2018 xem xét mức độ
nghiêm trọng của các hành vi hạn chế cạnh tranh để áp dụng biện pháp xử
phù hợp. Các hành vi gây tổn thất nghiêm trọng cho hoạt động kinh
doanh gây thiệt hại cho người tiêu dùng sẽ được coi nghiêm trọng
yêu cầu biện pháp xử mạnh mẽ.
- Bảo vệ lợi ích quốc gia: thể sự can thiệp của chính phủ để bảo vệ lợi
ích quốc gia hoặc các ngành công nghiệp quan trọng. Điều y dẫn đến sự
phân biệt trong việc xử lý các hành vi hạn chế cạnh tranh, với mục tiêu bảo
vệ sự cạnh tranh lành mạnh của quốc gialợi ích của quốc gia.
- Sự can thiệp của c bộ, ngành hoặc quan chính phủ khác nhau: các bộ,
ngành quan chính phủ khác nhau thể tham gia vào việc xử các
hành vi hạn chế cạnh tranh dựa trên lĩnh vực chuyên môn. Luật cạnh tranh
quy định các quan quản như quan cạnh tranh quốc gia hoặc các
quan tương tự quyền giám sát xử c hành vi hạn chế cạnh tranh.
Điều này thể tạo ra sự phân biệt trong cách họ đánh giá xử c
trường hợp hành vi hạn chế cạnh tranh.
- Phân bổ nguồn lực: tuỳ thuộc vào tài nguyên khả năng của quan thực
thi pháp luật, việc xử các hành vi thể phụ thuộc vào sự ưu tiên
quyết định của cơ quan xử lý hành vi hạn chế cạnh tranh trong việc phân bộ
nguồn lực cho các trường hợp cụ thể.
- Mục tiêu của luật cạnh tranh được thiết lập để đảm bảo tính công bằng
khuyến khích cạnh tranh lành mạnh trong nền kinh tế. Nhưng việc xử các
hành vi hạn chế cạnh tranh không phải lúc nào cũng dễ dàng nên sự phân
biệt thể phát sinh từ việc áp dụng các quy định pháp khác nhau trong
các trường hợp.
lOMoARcPSD| 45936918
| 1/2

Preview text:

lOMoAR cPSD| 45936918
Câu 1: Phân tích các dấu hiệu nhận dạng các hành vi hạn chế cạnh tranh theo quy định
của luật cạnh tranh 2018. Vì sao luật cạnh tranh 2018 lại có sự phân biệt trong việc xử lý
các hành vi hạn chế cạnh tranh?
• Luật cạnh tranh 2018 lại có sự phân biệt trong việc xử lý các hành vi hạn chế cạnh tranh vì:
- Phạm vi áp dụng: Luật cạnh tranh 2018 có thể áp dụng khác nhau đối với
các loại hành vi cạnh tranh. Một số hành vi có thể bị coi là hạn chế cạnh
tranh trong một ngữ cảnh cụ thể, nhưng không phải tất cả đều bị cấm hoặc
xử lý một cánh nghiêm khắc nên có sự phân biệt trong việc xử lý các trường hợp.
- Mức độ nghiêm trọng của hành vi: Luật cạnh tranh 2018 xem xét mức độ
nghiêm trọng của các hành vi hạn chế cạnh tranh để áp dụng biện pháp xử
lý phù hợp. Các hành vi gây tổn thất nghiêm trọng cho hoạt động kinh
doanh và gây thiệt hại cho người tiêu dùng sẽ được coi là nghiêm trọng và
yêu cầu biện pháp xử lý mạnh mẽ.
- Bảo vệ lợi ích quốc gia: Có thể có sự can thiệp của chính phủ để bảo vệ lợi
ích quốc gia hoặc các ngành công nghiệp quan trọng. Điều này dẫn đến sự
phân biệt trong việc xử lý các hành vi hạn chế cạnh tranh, với mục tiêu bảo
vệ sự cạnh tranh lành mạnh của quốc gia và lợi ích của quốc gia.
- Sự can thiệp của các bộ, ngành hoặc cơ quan chính phủ khác nhau: các bộ,
ngành và cơ quan chính phủ khác nhau có thể tham gia vào việc xử lý các
hành vi hạn chế cạnh tranh dựa trên lĩnh vực chuyên môn. Luật cạnh tranh
quy định các cơ quan quản lý như cơ quan cạnh tranh quốc gia hoặc các cơ
quan tương tự có quyền giám sát và xử lý các hành vi hạn chế cạnh tranh.
Điều này có thể tạo ra sự phân biệt trong cách họ đánh giá và xử lý các
trường hợp hành vi hạn chế cạnh tranh.
- Phân bổ nguồn lực: tuỳ thuộc vào tài nguyên và khả năng của cơ quan thực
thi pháp luật, việc xử lý các hành vi có thể phụ thuộc vào sự ưu tiên và
quyết định của cơ quan xử lý hành vi hạn chế cạnh tranh trong việc phân bộ
nguồn lực cho các trường hợp cụ thể.
- Mục tiêu của luật cạnh tranh được thiết lập để đảm bảo tính công bằng và
khuyến khích cạnh tranh lành mạnh trong nền kinh tế. Nhưng việc xử lý các
hành vi hạn chế cạnh tranh không phải lúc nào cũng dễ dàng nên sự phân
biệt có thể phát sinh từ việc áp dụng các quy định pháp lý khác nhau trong các trường hợp. lOMoAR cPSD| 45936918