Cơ sở thực tiễn - Khai hóa văn minh môn tư tưởng Hồ Chí Minh| Đại học Kinh Tế Quốc Dân

Đại học Kinh tế Quốc dân với những kiến thức và thông tin bổ ích giúp các bạn định hướng và họp tập dễ dàng hơn. Mời bạn đọc đón xem. Chúc bạn ôn luyện thật tốt và đạt điểm cao trong kì thi sắp tới

Phần chữ line vàng là phần cần cho vào ppt + pics về nó.
1. Đặt vấn đề
CóthểnhậnthấyrằngmặcdùViệtNamchưatrảiquachủnghĩatưbảnnhưngbảnchấtcủanó
đãđượcthểhiệnđầyđủthôngquacácchínhsáchkhaithácthuộcđịacủangườiPhápđốivới
ViệtNamvàchínhvìđiềuđónênVNmớichọnbỏquatbcnvàtiếnthẳngpháttriểnlênxhcn.
Phảichăng,đócóphảisự“khaihóavănminh”?
2.Nội dung
1. Chính trị
TừcuộcĐạicáchmạngPháp1789,Phápđã
thủtiêuchếđộphongkiếnápdụngchếđộmới
tiếnbộhơn,nhưngsaukhixâmchiếmVNthì
“vănminh”củaPháplạiđượcthểhiệnbằng
cáchduytrìchếđộphongkiếnđểlàmtaysai
chongườithốngtrị?
Khôngnhữngthế,thựcdânPhápcònthi
hànhởViệtNam
o Chínhsáchphânbiệtđốixửgiữa
ngườidatrắngvàngườibảnđịa
o Chínhsách“chiađểtrị”,hòng“làmnguội
đượctìnhđoànkết,nghĩađồngbàotrong
lòngngườiAnNamvàtạoranhữngmối
xungkhắcgiữaanhemruộtthịtvới
nhau”.
o Thựchiện“chếđộlínhtìnhnguyện”
đẩyhàngchụcvạnngườidânViệt
Namphảibỏmạngnơiđấtkhách
quêngười,trởthànhngườiđóng
“thuếmáu”chochúng,
o nếucóngườichốngđốihaytrốnlínhthìchínhquyềnthựcdânsẽhànhhạ,tra
tấnnhững
ngườitrong
giađìnhhọ
chođếnkhihọ
buộcphải
nhận“tình
nguyện“tham
giaquânđội.
Trongtácphẩm“BảnánchếđộthựcdânPháp”(năm1925),HồChíMinhviết:“Về hành chính
và pháp lý: cả một vực thẳm cách biệt người Âu với người bản xứ. Người Âu hưởng mọi tự do
và ngự trị như người chủ tuyệt đối; còn người bản xứ thì bị bịt mõm và bị buộc dây dắt đi, chỉ có
quyền phải phục tùng, không được kêu ca, vì nếu anh ta dám phản đối thì anh ta liền bị tuyên
bố là kẻ phản nghịch hoặc là một tên cách mạng, và bị đối xử đúng với tội trạng ấy”
Phảichăng,sự“khaihóavănminh”đượcthểhiệnởphươngchâm:“Đối với cái giống
nòi Annamít ấy, chỉ có một cách tốt để cai trị nó - đó là ách thống trị bằng sức mạnh.
2.Kinh tế
Các“nhàkhaiphá“đãthểhiệnsự“văn
minh“củahọqua2cuộckhaithácthuộc
địalầnlượtlàvào(1897-1914)và(1919
-1929),đúnglàchođếntậnngàyhôm
naychúngtavẫnsửdụngnhữnghệ
thốnggiaothông(đườngsắt,đường
thủy,cảngbiển,...)dothựcdânPhápxây
dựngnhưngđikèmvớiđólàsựphụcvụ
chonhucầucủagiớithựcdân,chứ
khôngxâydựngcuộcsốngchongườidân
nơinày.Thựcchất,nó là để nhằm vơ vét
tài nguyên, khoáng sản, làm giàu cho
chính quốc, làm khánh kiệt tài nguyên của
đất nước.
Đángnóihơnlà,chínhquyềnthuộc
địađãápdụngchínhsáchđộcquyền,khuyếnkhíchtiêu
thụrượu,thuốcphiện.Đểtừđó,trêntinhthầnkhuyến
khíchmàchúngépbuộcngườidânsửdụngthuốc
phiện.ChếđộđóđãlàmhạigiốngnòiVNnhưnglạiđemlạinguồnthulớnchonhững
tênthựcdân.
Cùngvớiđó,thựcdânPhápcònthựchiệnchếđộchovaynặnglãi,sưucao,thuế
nặng,vớinhiềuloạithuế,chỉtính“từ năm 1890 đến năm 1896, thuế trực thu tăng gấp
đôi; từ năm 1896 đến năm 1898 lại tăng lên gấp rưỡi”.
ChủtịchHồChíMinhđãlênánnhữngchínhsáchkinhtếthờikỳchếđộthựcdân:“Về kinh tế -
Chúng bóc lột dân ta đến tận xương tủy, khiến cho dân nghèo nàn, thiếu thốn, nước ta xơ xác,
tiêu điều. Chúng cướp không ruộng đất, rừng mỏ, nguyên liệu… Chúng đặt ra hàng trăm thứ
thuế vô lý, làm cho dân ta, nhất là dân cày và dân buôn trở nên bần cùng. Chúng không cho
các nhà tư sản ta được giầu lên. Chúng bóc lột công nhân ta một cách vô cùng tàn nhẫn”.Đó
phảichănglàsựkhaihóavănminhcủathựcdânPhápởViệtNam?
3.Văn hóa - xã hội
ThựcdânPhápđãthểhiệnsự“khaihóa”bằng
“chínhsáchngudân”đểtrị.TuyngườiPhápcó
mởmộtsốtrườngdạychữ,dạynghề,nhưng
khôngphảivìmụctiêunângcaodântrí,mà
chủyếunhằmđàotạoramộtđộingũngười
Việtcóthểgiúpviệcđắclựcchoviệckhaithác,
bóclộtvàduytrìlâudàinềnthốngtrịthuộcđịacủamình.
Khôngnhữngthế,việcgiảngdạyđượcthựchiệnbằngtiếng
Phápvàchươngtrìnhmangtínhnhồisọ,nôdịchvàngudân,
làmsailệchlịchsửdântộcViệtNam,nghiênghẳnvềtuyên
truyềnchonềnvănhóaPháp,hàmơnđốivới“côngkhaihóa”
củachủnghĩathựcdânvàdođósẵnlòngphụctùngPháp,
biếnhọthànhnhữngkẻmấtgốc,quênđinguồngốcdântộc
vàlịchsửnướcmình.
Khôngchỉvậy,thựcdânPhápcòntăngcườngkiểmsoátcác
ấnphẩm,nhấtlàbáochí,Họ“cấmhọcsinhđọctácphẩm
củaHuygô,RútxôvàMôngtexkiơ”,vìlosợtưtưởngcủacác
nhàkhaisángsẽtácđộngđếnthanhniên.
Đicùngvớichínhsáchngudân,thựcdânPháptăngcườngthực
hiệnchínhsáchđầuđộc,trụylạcđốivớingườidân,nhấtlàđốivới
thanhniên;nạncờbạc,mạidâm,mêtín,thóihư,tậtxấu,…được
chínhquyềncáccấpdungtúng,chopháttriển,trởthànhungnhọt,
gâynhứcnhốitrongxãhộiViệtNam,v.v.
4.Kết luận
Thựcchất“côngcuộckhaihóavănminh”củachủnghĩathựcdânchínhlà“cônglao”
quayngượcbánhxelịchsửtiếnhóa.Dođó,nềnkinhtếViệtNamthờithựcdânthựctế
vẫnlàmộtnềnkinhtếlạchậu,quèquặtvàđểlạidichứnglâudàiđốivớisựpháttriển
kinhtế-xãhộiViệtNamsaunày.
Vìnhữnghậuquảdosựchènép,bóclộttànbạocủathựcdânPhápnênđiềutiên
quyếtkhixâydựngđấtnướcsaukhithoátkhỏiáchthốngtrịlàxâydựnglạiđấtnước
vànângcaochấtlượngcuộcsốngcủangườidân.Đồngthời,việcchuyểnđổitừtưbản
chủnghĩasangxãhộichủnghĩacóthểlàmộtquátrìnhdài,phứctạpvàcóthểgâyra
sựkhôngổnđịnhtrongtươngquanxãhộivàkinhtế,ngoàira,việcápdụngtưbảnchủ
nghĩacóthểtạorasựtậptrungquámứcvàomụctiêukinhtếvàlợiíchcánhân,bỏ
quacácmụctiêuxãhộiquantrọngnhưgiáodục,ytế,nhàởvàgiảmbấtbìnhđẳng.
ChínhvìthếmàVNmớichọnbỏquatbcnvàtiếnthẳngpháttriểnlênxhcn
| 1/4

Preview text:

Phần chữ line vàng là phần cần cho vào ppt + pics về nó. 1.
Đặt vấn đề
CóthểnhậnthấyrằngmặcdùViệtNamchưatrảiquachủnghĩatưbảnnhưngbảnchấtcủanó
đãđượcthểhiệnđầyđủthôngquacácchínhsáchkhaithácthuộcđịacủangườiPhápđốivới
ViệtNamvàchínhvìđiềuđónênVNmớichọnbỏquatbcnvàtiếnthẳngpháttriểnlênxhcn.
Phảichăng,đócóphảisự“khaihóavănminh”?
2.Nội dung 1. Chính trị
TừcuộcĐạicáchmạngPháp1789,Phápđã
thủtiêuchếđộphongkiếnápdụngchếđộmới
tiếnbộhơn,nhưngsaukhixâmchiếmVNthì
“vănminh”củaPháplạiđượcthểhiệnbằng
cáchduytrìchếđộphongkiếnđểlàmtaysai
chongườithốngtrị? 
Khôngnhữngthế,thựcdânPhápcònthi hànhởViệtNam o
Chínhsáchphânbiệtđốixửgiữa
ngườidatrắngvàngườibảnđịa o
Chínhsách“chiađểtrị”,hòng“làmnguội
đượctìnhđoànkết,nghĩađồngbàotrong
lòngngườiAnNamvàtạoranhữngmối
xungkhắcgiữaanhemruộtthịtvới nhau”. o
Thựchiện“chếđộlínhtìnhnguyện”
đẩyhàngchụcvạnngườidânViệt
Namphảibỏmạngnơiđấtkhách
quêngười,trởthànhngườiđóng
“thuếmáu”chochúng, o
nếucóngườichốngđốihaytrốnlínhthìchínhquyềnthựcdânsẽhànhhạ,tra tấnnhững ngườitrong giađìnhhọ chođếnkhihọ buộcphải nhận“tình nguyện“tham giaquânđội.
Trongtácphẩm“BảnánchếđộthựcdânPháp”(năm1925),HồChíMinhviết:“Về hành chính
và pháp lý: cả một vực thẳm cách biệt người Âu với người bản xứ. Người Âu hưởng mọi tự do
và ngự trị như người chủ tuyệt đối; còn người bản xứ thì bị bịt mõm và bị buộc dây dắt đi, chỉ có

quyền phải phục tùng, không được kêu ca, vì nếu anh ta dám phản đối thì anh ta liền bị tuyên
bố là kẻ phản nghịch hoặc là một tên cách mạng, và bị đối xử đúng với tội trạng ấy”

Phảichăng,sự“khaihóavănminh”đượcthểhiệnởphươngchâm:“Đối với cái giống
nòi Annamít ấy, chỉ có một cách tốt để cai trị nó - đó là ách thống trị bằng sức mạnh.

2.Kinh tế
Các“nhàkhaiphá“đãthểhiệnsự“văn
minh“củahọqua2cuộckhaithácthuộc
địalầnlượtlàvào(1897-1914)và(1919
-1929),đúnglàchođếntậnngàyhôm
naychúngtavẫnsửdụngnhữnghệ
thốnggiaothông(đườngsắt,đường
thủy,cảngbiển,...)dothựcdânPhápxây
dựngnhưngđikèmvớiđólàsựphụcvụ
chonhucầucủagiớithựcdân,chứ
khôngxâydựngcuộcsốngchongườidân
nơinày.Thựcchất,nó là để nhằm vơ vét
tài nguyên, khoáng sản, làm giàu cho
chính quốc, làm khánh kiệt tài nguyên của đất nước.

Đángnóihơnlà,chínhquyềnthuộc
địađãápdụngchínhsáchđộcquyền,khuyếnkhíchtiêu
thụrượu,thuốcphiện.Đểtừđó,trêntinhthầnkhuyến
khíchmàchúngépbuộcngườidânsửdụngthuốc
phiện.ChếđộđóđãlàmhạigiốngnòiVNnhưnglạiđemlạinguồnthulớnchonhững tênthựcdân. 
Cùngvớiđó,thựcdânPhápcònthựchiệnchếđộchovaynặnglãi,sưucao,thuế
nặng,vớinhiềuloạithuế,chỉtính“từ năm 1890 đến năm 1896, thuế trực thu tăng gấp
đôi; từ năm 1896 đến năm 1898 lại tăng lên gấp rưỡi”.

ChủtịchHồChíMinhđãlênánnhữngchínhsáchkinhtếthờikỳchếđộthựcdân:“Về kinh tế -
Chúng bóc lột dân ta đến tận xương tủy, khiến cho dân nghèo nàn, thiếu thốn, nước ta xơ xác,
tiêu điều. Chúng cướp không ruộng đất, rừng mỏ, nguyên liệu… Chúng đặt ra hàng trăm thứ
thuế vô lý, làm cho dân ta, nhất là dân cày và dân buôn trở nên bần cùng. Chúng không cho

các nhà tư sản ta được giầu lên. Chúng bóc lột công nhân ta một cách vô cùng tàn nhẫn”.Đó
phảichănglàsựkhaihóavănminhcủathựcdânPhápởViệtNam?
3.Văn hóa - xã hội
ThựcdânPhápđãthểhiệnsự“khaihóa”bằng
“chínhsáchngudân”đểtrị.TuyngườiPhápcó
mởmộtsốtrườngdạychữ,dạynghề,nhưng
khôngphảivìmụctiêunângcaodântrí,mà
chủyếunhằmđàotạoramộtđộingũngười
Việtcóthểgiúpviệcđắclựcchoviệckhaithác,
bóclộtvàduytrìlâudàinềnthốngtrịthuộcđịacủamình. 
Khôngnhữngthế,việcgiảngdạyđượcthựchiệnbằngtiếng
Phápvàchươngtrìnhmangtínhnhồisọ,nôdịchvàngudân,
làmsailệchlịchsửdântộcViệtNam,nghiênghẳnvềtuyên
truyềnchonềnvănhóaPháp,hàmơnđốivới“côngkhaihóa”
củachủnghĩathựcdânvàdođósẵnlòngphụctùngPháp,
biếnhọthànhnhữngkẻmấtgốc,quênđinguồngốcdântộc
vàlịchsửnướcmình. 
Khôngchỉvậy,thựcdânPhápcòntăngcườngkiểmsoátcác
ấnphẩm,nhấtlàbáochí,Họ“cấmhọcsinhđọctácphẩm
củaHuygô,RútxôvàMôngtexkiơ”,vìlosợtưtưởngcủacác
nhàkhaisángsẽtácđộngđếnthanhniên. 
Đicùngvớichínhsáchngudân,thựcdânPháptăngcườngthực
hiệnchínhsáchđầuđộc,trụylạcđốivớingườidân,nhấtlàđốivới
thanhniên;nạncờbạc,mạidâm,mêtín,thóihư,tậtxấu,…được
chínhquyềncáccấpdungtúng,chopháttriển,trởthànhungnhọt,
gâynhứcnhốitrongxãhộiViệtNam,v.v.
4.Kết luận
Thựcchất“côngcuộckhaihóavănminh”củachủnghĩathựcdânchínhlà“cônglao”
quayngượcbánhxelịchsửtiếnhóa.Dođó,nềnkinhtếViệtNamthờithựcdânthựctế
vẫnlàmộtnềnkinhtếlạchậu,quèquặtvàđểlạidichứnglâudàiđốivớisựpháttriển
kinhtế-xãhộiViệtNamsaunày.
Vìnhữnghậuquảdosựchènép,bóclộttànbạocủathựcdânPhápnênđiềutiên
quyếtkhixâydựngđấtnướcsaukhithoátkhỏiáchthốngtrịlàxâydựnglạiđấtnước
vànângcaochấtlượngcuộcsốngcủangườidân.Đồngthời,việcchuyểnđổitừtưbản
chủnghĩasangxãhộichủnghĩacóthểlàmộtquátrìnhdài,phứctạpvàcóthểgâyra
sựkhôngổnđịnhtrongtươngquanxãhộivàkinhtế,ngoàira,việcápdụngtưbảnchủ
nghĩacóthểtạorasựtậptrungquámứcvàomụctiêukinhtếvàlợiíchcánhân,bỏ
quacácmụctiêuxãhộiquantrọngnhưgiáodục,ytế,nhàởvàgiảmbấtbìnhđẳng.
ChínhvìthếmàVNmớichọnbỏquatbcnvàtiếnthẳngpháttriểnlênxhcn