Kể về trải nghiệm đáng nhớ - Kinh tế chính trị Mác Lênin | Trường Đại học Thủ đô Hà Nội

Thời gian trôi nhanh quá, mới đó mà em đã lên lớp 6 rồi. Lên cấp 2 em cũng đã có những người bạn mới cho riêng mình nhưng em không hề quên Hân - cô bạn thân luôn bên em trong những năm tháng cấp 1 ngây ngô ấy. Em với Hân có rất nhiều trải nghiệm thú vị với nhau, đó đều là những kỷ niệm đẹp giữa hai đứa. Tài liệu được sưu tầm giúp bạn tham khảo, ôn tập và đạt kết quả cao trong kì thi sắp tới. Mời bạn đọc đón xem !

Trường:

Đại học Thủ đô Hà Nội 603 tài liệu

Thông tin:
2 trang 2 tháng trước

Bình luận

Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để gửi bình luận.

Kể về trải nghiệm đáng nhớ - Kinh tế chính trị Mác Lênin | Trường Đại học Thủ đô Hà Nội

Thời gian trôi nhanh quá, mới đó mà em đã lên lớp 6 rồi. Lên cấp 2 em cũng đã có những người bạn mới cho riêng mình nhưng em không hề quên Hân - cô bạn thân luôn bên em trong những năm tháng cấp 1 ngây ngô ấy. Em với Hân có rất nhiều trải nghiệm thú vị với nhau, đó đều là những kỷ niệm đẹp giữa hai đứa. Tài liệu được sưu tầm giúp bạn tham khảo, ôn tập và đạt kết quả cao trong kì thi sắp tới. Mời bạn đọc đón xem !

45 23 lượt tải Tải xuống
lOMoARcPSD|46342985
lOMoARcPSD|46342985
Đề bài: Kể về một trải nghiệm đáng nhớ
Bài làm
Thời gian trôi nhanh quá, mới đó em đã lên lớp 6 rồi. Lên cấp 2 em cũng đã
những người bạn mới cho riêng mình nhưng em không hề quên Hân - bạn thân
luôn bên em trong những năm tháng cấp 1 ngây ngô ấy. Em với Hân rất nhiều
trải nghiệm thú vị với nhau, đó đều là những kỷ niệm đẹp giữa hai đứa.
Hân là một cô bé rất xinh, mắt to tròn, da trắng cùng hai chiếc răng thỏ khi cười lên
trông thật ngộ nghĩnh. Hân luôn tự ti về hai chiếc răng ấy của mình nhưng đối với
em, Hân đáng yêu lắm! Hân còn rất thông minh chăm chỉ, bài tập về nhà bài
nào khó, Hân đều làm được hết. Đặc biệt, Hân vẽ đẹp lắm! Bạn còn từng vẽ tặng
em bức chân dung nhân dịp sinh nhật 8 tuổi, Bức chân dung ấy được em nhờ mẹ
lồng khung và đặt ngay ngắn trên bàn học, để mỗi khi nhìn thấy nó, em đều nhớ về
cô bé xin xắn với hai chiếc răng thỏ đáng yêu.
ấy còn một người cực kỳ tốt bụng! Em chưa thấy Hân từ chối giúp đỡ ai
bao giờ. Các bạn biết Hân học giỏi, thường nhờ Hân giảng bài cho, Hân không nề
chỉ bài cho mọi người rất nhiệt tình. lần tan học, em còn thấy Hân lén
cho những mèo hoang quanh trường ăn cây xúc xích quà chiều được phát.
Thỉnh thoảng, em còn thấy bạn giúp đỡ bác bán hàng rong quanh trường thu dọn
đồ đạc. Hân luôn làm em xúc động bởi tấm lòng thiện lương của bạn.
Giỏi giang, tốt bụng thế nhưng Hân lại kiểu người cùng hướng nội ít
nói. Ngoại trừ những lúc giảng bài cho các bạn, em chưa bao giờ thấy Hân tham
gia vào cuộc chơi hay những câu chuyện nào với các bạn trong lớp, ra chơi Hân
cũng chỉ ngồi một chỗ làm bài tập hoặc vẽ vời. Còn em lại một đứa nhỏ ham
vui, đến giờ nghỉ lao ra ngoài chơi với chúng bạn, nên ban đầu, em Hân như
hai đường thẳng song song, chẳng nói chuyện với nhau bao giờ. Nhưng rồi, vào
một chiều mùa đông lớp 2, một sự việc đã bắt đầu cho tình bạn của em Hân
khiến em nhớ mãi.
Hôm đó đến lượt em phải trực nhật, lúc đi giặt khăn lau bảng, gió thổi mạnh khiến
cửa nhà vệ sinh đóng sập lại, kẹt cứng không mở đượcem thì đang bên trong.
Khi ấy em hoảng loạn lắm, nhà vệ sinh thì tối, lạnh, gió lại còn rít nữa, em bắt đầu
khóc lóc, gào thét mong ai đó đến giúp mình. Trong lúc hoảng sợ ấy, em nghe
giọng nói nhẹ nhàng bên ngoài: “Ngân à, đừng sợ nhé, Hân đã gọi bác bảo vệ
đến giúp rồi, bác ấy đang tìm đồ để mở cửa cho cậu đấy”. Em nín khóc, run run hỏi
bạn: “Cảm ơn cậu nhé! Mà Hân chưa về hả”. Hân bảo rằng bạn đang định về rồi,
lOMoARcPSD|46342985
nhưng nghe tiếng em khóc phải lại xem chuyện gì. Đáng ra, sau khi gọi bác bảo
vệ, Hân hoàn toàn thể đi về, cũng muộn rồi. Nhưng không, Hân đã khiến em
cùng xúc động khi nói: “Nín đi nhớ, Hân bên ngoài nói chuyện với Ngân
được không?” thế bọn em nói đủ chuyện trên trời, dưới đất trong khi đợi bác
bảo vệ. Đây lần đầu tiên em thấy Hân nói nhiều đến thế, hóa ra Hân cũng
khiếu hài hước ra phết! cũng thật bất ngờ, Hân em nhiều sở thích chung
lắm nên nói chuyện rất hợp cạ. Cuối cùng thì bác bảo vệ cũng tới và mở cửa ra cho
em, vừa ra ngoài, em đã ôm chầm lấy Hân em không biết cảm ơn Hân sao cho
đủ. Hân lúc đấy trưởng thành ghê gớm, còn vuốt tóc em bảo: “Ngoan nào” khiến
em phìời quên đi nỗi sợ ban nãy. Chiều hôm ấy thật lạnh nhưng em lại cảm
thấy cùng ấm áp trước tình cảm của Hân. đó cách một tình bạn đẹp bắt
đầu.
Từ khi chơi với nhau, được Hân giúp đỡ, thành tích học tập của em tiến bộ rệt,
em còn một người bạn luôn luôn lắng nghe đủ các câu chuyện của mình,
Hân ấy à, chơi với em toàn được em kéo đi chơi với các bạn nên Hân cũng dần trở
nên hòa đồng, hoạt bát đúng như lứa tuổi của mình. Chúng cùng nhau học tập,
cùng nhau vui chơi, cùng nhau tiến bộ - những tháng ngày đó những tháng ngày
tươi đẹp của tuổi học trò.
Người ta thường nói, những trải nghiệm thưởu còn đi học những kỷ niệm đẹp
nhất, trong sáng nhất, thuần khiết nhất khó quên nhất. Quả đúng như thế! Em
với Hân được làm bạn với nhau trong những tháng ngày ngây ngô của cuộc đời, tr
thành một phần trong ký ức của nhau là điềucùng may mắn. Em mong tình bạn
của chúng em sẽ mãi trong sáng bền lâu, tuy giờ không còn được học cùng bạn,
nhưng em sẽ không bao giờ quên người bạn tuyệt vời như Hân, không bao giờ
quên trải nghiệm vào mùa đông lạnh giá ấy đã để chúng em được làm bạn với
nhau.
| 1/2

Preview text:

lOMoARcPSD|46342985 lOMoARcPSD|46342985
Đề bài: Kể về một trải nghiệm đáng nhớ Bài làm
Thời gian trôi nhanh quá, mới đó mà em đã lên lớp 6 rồi. Lên cấp 2 em cũng đã có
những người bạn mới cho riêng mình nhưng em không hề quên Hân - cô bạn thân
luôn bên em trong những năm tháng cấp 1 ngây ngô ấy. Em với Hân có rất nhiều
trải nghiệm thú vị với nhau, đó đều là những kỷ niệm đẹp giữa hai đứa.
Hân là một cô bé rất xinh, mắt to tròn, da trắng cùng hai chiếc răng thỏ khi cười lên
trông thật ngộ nghĩnh. Hân luôn tự ti về hai chiếc răng ấy của mình nhưng đối với
em, Hân đáng yêu lắm! Hân còn rất thông minh và chăm chỉ, bài tập về nhà có bài
nào khó, Hân đều làm được hết. Đặc biệt, Hân vẽ đẹp lắm! Bạn còn từng vẽ tặng
em bức chân dung nhân dịp sinh nhật 8 tuổi, Bức chân dung ấy được em nhờ mẹ
lồng khung và đặt ngay ngắn trên bàn học, để mỗi khi nhìn thấy nó, em đều nhớ về
cô bé xin xắn với hai chiếc răng thỏ đáng yêu.
Cô bé ấy còn là một người cực kỳ tốt bụng! Em chưa thấy Hân từ chối giúp đỡ ai
bao giờ. Các bạn biết Hân học giỏi, thường nhờ Hân giảng bài cho, Hân không nề
hà mà chỉ bài cho mọi người rất nhiệt tình. Có lần tan học, em còn thấy Hân lén
cho những bé mèo hoang quanh trường ăn cây xúc xích quà chiều được phát.
Thỉnh thoảng, em còn thấy bạn giúp đỡ bác bán hàng rong quanh trường thu dọn
đồ đạc. Hân luôn làm em xúc động bởi tấm lòng thiện lương của bạn.
Giỏi giang, tốt bụng là thế nhưng Hân lại là kiểu người vô cùng hướng nội và ít
nói. Ngoại trừ những lúc giảng bài cho các bạn, em chưa bao giờ thấy Hân tham
gia vào cuộc chơi hay những câu chuyện nào với các bạn trong lớp, ra chơi Hân
cũng chỉ ngồi một chỗ làm bài tập hoặc vẽ vời. Còn em lại là một đứa nhỏ ham
vui, đến giờ nghỉ là lao ra ngoài chơi với chúng bạn, nên ban đầu, em và Hân như
hai đường thẳng song song, chẳng nói chuyện với nhau bao giờ. Nhưng rồi, vào
một chiều mùa đông lớp 2, một sự việc đã bắt đầu cho tình bạn của em và Hân khiến em nhớ mãi.
Hôm đó đến lượt em phải trực nhật, lúc đi giặt khăn lau bảng, gió thổi mạnh khiến
cửa nhà vệ sinh đóng sập lại, kẹt cứng không mở được và em thì đang ở bên trong.
Khi ấy em hoảng loạn lắm, nhà vệ sinh thì tối, lạnh, gió lại còn rít nữa, em bắt đầu
khóc lóc, gào thét mong có ai đó đến giúp mình. Trong lúc hoảng sợ ấy, em nghe
có giọng nói nhẹ nhàng bên ngoài: “Ngân à, đừng sợ nhé, Hân đã gọi bác bảo vệ
đến giúp rồi, bác ấy đang tìm đồ để mở cửa cho cậu đấy”. Em nín khóc, run run hỏi
bạn: “Cảm ơn cậu nhé! Mà Hân chưa về hả”. Hân bảo rằng bạn đang định về rồi, lOMoARcPSD|46342985
nhưng nghe tiếng em khóc phải lại xem có chuyện gì. Đáng ra, sau khi gọi bác bảo
vệ, Hân hoàn toàn có thể đi về, vì cũng muộn rồi. Nhưng không, Hân đã khiến em
vô cùng xúc động khi nói: “Nín đi nhớ, Hân ở bên ngoài nói chuyện với Ngân
được không?” Và thế là bọn em nói đủ chuyện trên trời, dưới đất trong khi đợi bác
bảo vệ. Đây là lần đầu tiên em thấy Hân nói nhiều đến thế, hóa ra Hân cũng có
khiếu hài hước ra phết! Và cũng thật bất ngờ, Hân và em có nhiều sở thích chung
lắm nên nói chuyện rất hợp cạ. Cuối cùng thì bác bảo vệ cũng tới và mở cửa ra cho
em, vừa ra ngoài, em đã ôm chầm lấy Hân vì em không biết cảm ơn Hân sao cho
đủ. Hân lúc đấy trưởng thành ghê gớm, còn vuốt tóc em bảo: “Ngoan nào” khiến
em phì cười và quên đi nỗi sợ ban nãy. Chiều hôm ấy thật lạnh nhưng em lại cảm
thấy vô cùng ấm áp trước tình cảm của Hân. Và đó là cách một tình bạn đẹp bắt đầu.
Từ khi chơi với nhau, được Hân giúp đỡ, thành tích học tập của em tiến bộ rõ rệt,
em còn có một người bạn luôn luôn lắng nghe đủ các câu chuyện của mình, mà
Hân ấy à, chơi với em toàn được em kéo đi chơi với các bạn nên Hân cũng dần trở
nên hòa đồng, hoạt bát đúng như lứa tuổi của mình. Chúng cùng nhau học tập,
cùng nhau vui chơi, cùng nhau tiến bộ - những tháng ngày đó là những tháng ngày
tươi đẹp của tuổi học trò.
Người ta thường nói, những trải nghiệm thưởu còn đi học là những kỷ niệm đẹp
nhất, trong sáng nhất, thuần khiết nhất và khó quên nhất. Quả đúng như thế! Em
với Hân được làm bạn với nhau trong những tháng ngày ngây ngô của cuộc đời, trở
thành một phần trong ký ức của nhau là điều vô cùng may mắn. Em mong tình bạn
của chúng em sẽ mãi trong sáng và bền lâu, tuy giờ không còn được học cùng bạn,
nhưng em sẽ không bao giờ quên người bạn tuyệt vời như Hân, không bao giờ
quên trải nghiệm vào mùa đông lạnh giá ấy đã để chúng em được làm bạn với nhau.