Nêu cảm nghĩ về một chi tiết em thấy ấn tượng nhất trong truyện Con hổ có nghĩa | Văn mẫu 7 Kết nối tri thức
Nêu cảm nghĩ về một chi tiết em thấy ấn tượng nhất trong truyện Con hổ có nghĩa | Văn mẫu 7 Kết nối tri thức được trình bày khoa học, chi tiết qua đó giúp các bạn có thể tham khảo để nâng cao trình học văn học của mình với những bài văn mẫu hay và sáng tạo. Các bạn xem và tải về ở bên dưới.
Chủ đề: Bài 6: Bài học cuộc sống (KNTT)
Môn: Ngữ Văn 7
Sách: Kết nối tri thức
Thông tin:
Tác giả:
Preview text:
Đề bài: Nêu cảm nghĩ về một chi tiết em thấy ấn tượng nhất trong truyện.
Cảm nghĩ về một chi tiết trong Con hổ có nghĩa - Mẫu 1
Chi tiết em cảm thấy ấn tượng nhất là về con hổ trong câu chuyện bác tiều phu.
Khi bác tiều phu mất, còn hổ đến trước mộ, dụi đầu vào quan tài, gầm gừ, gào lớn.
Điều đó thể hiện tình cảm của con hổ dành cho bác tiều phu, cũng như tấm lòng
trọng ân nghĩa, thủy chung mà đến loài vật cũng có. Đúng là chi tiết nhỏ nhưng làm nên giá trị lớn.
Cảm nghĩ về một chi tiết trong Con hổ có nghĩa - Mẫu 2
Trong truyện “Con hổ có nghĩa”, tôi cảm thấy ấn tượng nhất với chi tiết hổ đực
tiễn bà ra khỏi rừng sâu nguy hiểm và tặng bà một cục bạc. Nhờ có số bạc này, bà
đỡ Trần đã vượt qua một năm mất mùa đói kém. Với chi tiết này, chúng ta có thể
thấy được con hổ trong truyện rất trọng tình nghĩa. Nó biết ơn bà đỡ Trần đã giúp
đỡ đẻ cho hổ cái, vì vậy đã trả ơn cho bà. Qua đây, chúng ta nhận ra rằng loài vật
cũng giống như con người, sống có lòng biết ơn. Đây cũng là lời nhắc nhở cho con
người bài học về lòng biết ơn. Chi tiết nhỏ nhưng lại giàu thật giàu ý nghĩa.
Cảm nghĩ về một chi tiết trong Con hổ có nghĩa - Mẫu 3
Khi đọc truyện Con hổ có nghĩa, tôi cảm thấy ấn tượng nhất với chi tiết hổ đực
cầm tay bà nhìn hổ cái, nhỏ nước mắt. Chi tiết này gợi cho người đọc cảm nhận về
con hổ trong truyện cũng giống như con người. Nó cầm tay bà đỡ Trần như muốn
cầu xin sự giúp đỡ. Còn giọt nước mắt cho thấy sự thương xót của hổ đực dành cho
hổ cái. Cũng nhờ vậy, bà đỡ Trần mới nhận ra và giúp đỡ đẻ cho hổ cái. Có thể
thấy rằng đây là một chi tiết thú vị, mang giá trị.
Cảm nghĩ về một chi tiết trong Con hổ có nghĩa - Mẫu 4
Trong truyện Con hổ có nghĩa, tôi ấn tượng với chi tiết nhiều năm sau, khi bác tiều
phu qua đời, con hổ đã đến trước mộ của bác đi quanh quan tài vài vòng rồi bỏ đi.
Về sau, mỗi dịp đến ngày giỗ của bác tiều phu, con hổ lại đưa hươu, lợn đến để ở
ngoài cửa, mấy chục năm liền. Chi tiết này thể hiện tình cảm của con hổ dành cho
bác tiều phu, cũng như tấm lòng trọng ân nghĩa, thủy chung của con hổ nói riêng,
cũng như loài vật nói chung. Chúng cũng biết trả ơn khi mang ơn, biết sống có
tình nghĩa. Đây cũng là lời nhắc nhở dành cho mỗi người.
Tóm tắt truyện Con hổ có nghĩa Mẫu số 1
Một đêm nọ, hổ cái sắp sinh con nhưng lại bị khó sinh. Hổ đực liền chạy đến nhà
bà đỡ Trần để nhờ giúp đỡ. Ban đầu, bà đỡ Trần sợ chết khiếp và ngất đi. Khi tỉnh
dậy, thấy hổ dùng một chân ôm lấy bà chạy như bay, hễ gặp bụi rậm gai góc thì
dùng chân trước rẽ lối chạy vào rừng sâu. Hổ đực luôn bảo vệ bà đỡ Trần khỏi
những nguy hiểm trong rừng. Khi đến nơi, bà đỡ Trần nhìn thấy một con hổ cái
đang lăn lộn, cào đất; bà cho là hổ định ăn thịt mình thì run sợ không dám nhúc
nhích. Lúc sau, hổ đực cầm tay bà nhìn hổ cái, nhỏ nước mắt. Bà nhìn kỹ bụng hổ
cái thì thấy động đậy, biết là hổ sắp sinh đẻ. Sẵn có thuốc, bà liền hòa với nước
suốt cho uống, lại xoa bóp bụng hổ.
Người kiếm củi ở huyện Lạng Giang đang bổ củi ở sườn núi thấy dưới thung lũng
phía xa, cây cỏ lay động không ngới mới vác búa đến xem. Thấy một con hổ trắng,
cúi đầu cào bới đất, nhảy lên vật xuống thỉnh thoảng lấy chân móc họng, mở miệng
nhe răng, máu me, nhớt dãi trào ra. Nhìn kỹ thì thấy khúc xương mắc ngang họng.
Bác tiều uống rượu say mạnh bạo tiến đến bảo hổ: “Cổ họng người đau lắm đúng
không, đừng cắn ta, ta sẽ lấy xương cho”. Hổ nằm xuống, há miệng và nhìn bác
tiều cầu cứu. Bác tiều thò tay vào lấy xương khỏi cổ họng. Mẫu số 2
Huyện Đông Triều có bà đỡ Trần. Một đêm, bà nghe tiếng gõ cửa, mở cửa nhìn ra
không thấy ai. Đột nhiên, một con hổ lao tới cõng bà đi. Ban đầu, bà rất sợ hãi. Khi
tới nơi, hổ đực cầm tay bà và nhìn hổ cái, nhỏ nước mắt. Đoán hổ cái sắp sinh, bà
liền giúp đỡ. Xong, hổ đực tặng bà một cục bạc và tiễn bà về nhà. Năm ấy mất mùa
đói kém, bà nhờ số bạc mà sống được.
Huyện Lạng Giang có người tiều phu đang kiếm củi ở chân núi. Từ xa thấy cây cỏ
lay động không ngớt mới vác búa đến xem. Thì ra một con hổ trắng đang bị mắc
xương, bác liền giúp nó gỡ chiếc xương ra giúp hổ. Hôm sau, bác tiều thức dậy đi
ra cửa thì thấy một con nai chết nằm ở đó. Khi bác tiều phu mất, con hổ ngày nào
bỗng xuất hiện trước mộ nhảy nhót. Mọi người bỏ chạy. Từ xa họ nhìn thấy con hổ
dụi đầu vào quan tài, gầm lên, chạy vài vòng quanh quan tài rồi đi.