-
Thông tin
-
Hỏi đáp
Nêu cảm xúc sau khi đọc một trong các bài thơ Những cánh buồm, Mây và sóng, Mẹ và quả | Văn mẫu lớp 7 Cánh diều
Để giúp học sinh có thêm ý tưởng cho bài viết của mình, giới thiệu tài liệu Bài văn mẫu lớp 7: Nêu cảm xúc sau khi đọc một trong các bài thơ Những cánh buồm, Mây và sóng, Mẹ và quả.
Bài 7: Thơ (CD) 23 tài liệu
Ngữ Văn 7 1.4 K tài liệu
Nêu cảm xúc sau khi đọc một trong các bài thơ Những cánh buồm, Mây và sóng, Mẹ và quả | Văn mẫu lớp 7 Cánh diều
Để giúp học sinh có thêm ý tưởng cho bài viết của mình, giới thiệu tài liệu Bài văn mẫu lớp 7: Nêu cảm xúc sau khi đọc một trong các bài thơ Những cánh buồm, Mây và sóng, Mẹ và quả.
Chủ đề: Bài 7: Thơ (CD) 23 tài liệu
Môn: Ngữ Văn 7 1.4 K tài liệu
Sách: Cánh diều
Thông tin:
Tác giả:
Tài liệu khác của Ngữ Văn 7
Preview text:
Văn mẫu lớp 7
Cảm xúc về bài thơ Những cánh buồm, Mây và sóng, Mẹ và quả
Đề bài: Hãy viết đoạn văn nêu cảm xúc của em sau khi đọc một trong các bài thơ:
Những cánh buồm (Hoàng Trung Thông), Mây và sóng (Ta-go), Mẹ và quả
(Nguyễn Khoa Điềm).
Dàn ý cảm xúc về bài thơ Những cánh buồm, Mây và sóng, Mẹ và quả 1. Mở đoạn
Nêu cảm nghĩ chung về bài thơ.
Dẫn ra khổ thơ, đoạn thơ có nghệ thuật đặc sắc mang đến cho em nhiều cảm xúc. 2. Thân đoạn
Nêu cảm xúc về nội dung và nghệ thuật của bài thơ.
Điều gì khiến em cảm thấy ấn tượng nhất? 3. Kết đoạn
Khái quát lại suy nghĩ của bản thân về yếu tố mang lại cảm xúc ấy.
Cảm xúc về bài thơ - Những cánh buồm Mẫu số 1
Khi tìm hiểu về thơ của Hoàng Trung Thông, tôi đặc biệt yêu thích bài thơ Những
cánh buồm. Mở đầu bài thơ, tác giả đã khắc họa một không gian rộng lớn của biển
cả, có bãi cát trải dài cùng ánh mặt trời rực rỡ. Trong nền thiên nhiên đó, con người
xuất hiện trở thành trung tâm của bức tranh. Hình ảnh cha và con bước đi trên cát
gợi ra tình cảm yêu thương, gắn bó. Người cha bỗng trở nên già dặn hơn qua hình
ảnh bóng “dài lênh khênh”. Còn đứa con lại thật dễ thương, bé bỏng qua hình ảnh
bóng “tròn chắc nịch”. Hai hình ảnh đối lập gợi ra sự khác biệt giữa hai thế hệ.
Những câu thơ tiếp viết về cuộc trò chuyện của con với cha. Đứa trẻ nào cũng có
trí tò mò, nên khi nhìn về phía xa, đứa con đã hỏi xem ở đó có gì. Người cha trả lời
rằng ở đó có “cây, cửa, nhà” và là nơi cha chưa đi đến. Điều này đã khơi gợi mong
muốn được khám phá của đứa con. Vì vậy, đứa con đã đề nghị cha hãy mượn cho
mình “cánh buồm trắng” - để có thể khám phá và chinh phục vùng mất đất mới.
Lời của con đã khiến cho cha gặp lại bản thân khi còn trẻ cũng đã từng mơ ước
như vậy. Có lẽ đứa trẻ nào cũng đã từng mơ ước, khao khát được khám phá thế
giới rộng lớn này. Tóm lại, bài thơ “Những cánh buồm” của Hoàng Trung Thông
đã gửi gắm nhiều thông điệp giá trị, ý nghĩa. Mẫu số 2
“Những cánh buồm” là bài thơ mà tôi cảm thấy yêu thích nhất. Trong những câu
thơ mở đầu, Hoàng Trung Thông đã khắc họa một không gian khoáng đãng của
biển cả, với ánh mắt trời rực rỡ. Hình ảnh người cha và đứa con bước đi trên cát
cho thấy sự gắn bó, gần gũi. Cha bỗng trở nên già dặn hơn, tuổi đời như trải dài
trong chiếc bóng dài lênh khênh. Còn đứa con thì lại trở nên thật bé bỏng, đáng yêu
trong chiếc bóng tròn chắc nịch. Hình ảnh đối lập của bóng cha và bóng con thật
ngộ nghĩnh, dễ thương càng khắc sâu thêm sự khác biệt của hai thế hệ cha - con.
Khi nhìn về phía chân trời, đứa trẻ đã hỏi cha răng ở đó có những gì. Câu trả lời
của người cha đã khơi gợi trí tò mò của đứa trẻ về một thế giới mà ngay cả người
lớn như cha của mình vẫn chưa hề đi đến. Điều đó làm con khao khát được khám
phá, vì vậy mà con đã mong muốn cha mượn một cánh buồm “trắng” để con đi.
Người con muốn đi khắp nơi, muốn chinh phục thế giới rộng lớn ngoài kia. Và cha
đã bắt gặp chính mình trong ước muốn của con. Vậy là, giờ đây, ước mơ chưa thể
thực hiện của cha sẽ được gửi gắm nơi con. “Những cánh buồm” được đánh giá là
một trong những tác phẩm hay về ngôn từ, âm hưởng và có sức gợi cảm.
Cảm xúc về bài thơ - Mây và sóng Mẫu số 1
Bài thơ “Mây và sóng” của Ta-go đã gợi ra cho người đọc cảm nhận sâu sắc về
tình mẫu tử. Với hình thức là một bài thơ, nhưng giàu tính tự sự giúp cho bài thơ
giống như một câu chuyện kể. Nhân vật trữ tình trong bài là em bé đã được mời
gọi đến thế giới kỳ diệu ở “trên mây” và “trong sóng”. Với sự hiếu kỳ của một đứa
trẻ, em đã cất tiếng hỏi: “Nhưng làm thế nào mình lên đó được?”, “Nhưng làm thế
nào mình ra ngoài đó được?”. Sau khi nghe câu trả lời, em bé chợt nhớ đến mẹ vẫn
đang đợi mình ở nhà và từ chối: “Làm sao có thể rời mẹ mà đến được?”, “Làm sao
có thể rời mẹ mà đi được?”. Chẳng có niềm hạnh phúc nào bằng được ở bên cạnh
mẹ mặc dù thế giới ngoài kia nhiều hấp dẫn. Để rồi, em bé đã sáng tạo ra những trò
chơi còn thú vị hơn của những người “trên mây” và “trong sóng”. Trong trò chơi
đó, em sẽ là mây, là sóng tinh nghịch nô đùa; còn mẹ sẽ là vầng trăng, là bờ biển
dịu hiền, ôm ấp và che chở vào lòng. Như vậy, bài thơ đã mang lại những cảm xúc
thật đẹp đẽ cho người đọc. Mẫu số 2
R. Ta-go là một nhà thơ nổi tiếng người Ấn Độ. Một trong những tác phẩm của
ông mà tôi cảm thấy yêu thích nhất là Mây và sóng. Em bé đang kể lại cho mẹ
nghe về cuộc trò chuyện của mình với người “trên mây” và “trong sóng”. Lời kể
của em bé thật hồn nhiên, ngây thơ làm sao: “Mẹ ơi, trên mây có người gọi con”,
“Trong sóng có người gọi con”. Lời mời gọi khiến cho em bé vô cùng tô mò và
mong muốn được khám phá thế giới đó: “Nhưng làm thế nào mình lên đó được?”,
“Nhưng làm thế nào mình ra ngoài đó được?”. Mặc dù thế giới của người “trên
mây” hay “trong sóng” vô cùng thú vị, hấp dẫn nhưng khi nghe câu trả lời em bé
đã kiên quyết từ chối. Bởi vì em “Làm sao có thể rời mẹ mà đến được?”, “Làm sao
có thể rời mẹ mà đi được?”. Câu hỏi cho thấy sự gắn bó, yêu thương dành cho
người mẹ. Trong mọi hoàn cảnh, em bé đều nhớ đến mẹ, mong muốn được ở bên
cạnh mẹ. Vì vậy, em đã nghĩ ra một trò chơi có thể chơi cùng mẹ. Trò chơi sẽ giúp
em được ở bên cạnh mẹ, không phải rời xa. Trong trò chơi đó, em sẽ là mây, là
sóng tinh nghịch nô đùa; còn mẹ sẽ là vầng trăng, là bờ biển dịu hiền, ôm ấp và che
chở vào lòng. Những hình ảnh hiện lên đẹp đẽ, gửi gắm cảm xúc yêu thương chân
thành. Bài thơ được viết theo kiểu thơ tự sự, không bị ràng buộc bởi luật thơ, cách
gieo vần. Âm điệu nhịp nhàng, hình ảnh giàu tính biểu tượng, ngôn ngữ cô đọng đã
góp phần khiến cho bài thơ giàu cảm xúc hơn. “Mây và sóng” đã giúp người đọc
cảm nhận được tình cảm mẫu tử chân thành, giản dị mà đẹp đẽ đến chừng nào.
Cảm xúc về bài thơ - Mẹ và quả Mẫu số 1
Bài thơ “Mẹ và quả” của Nguyễn Khoa Điềm đã đem đến nhiều cảm xúc cho
người đọc. Bài thơ là lời của người con, nói về công lao chăm sóc, nuôi dưỡng của
người mẹ thật lớn lao, vĩ đại. Người mẹ trong bài hiện lên với vẻ đẹp tần tảo, đảm
đang. Mẹ đã chăm sóc, vun trồng cho cây bầu, trái bí thật cẩn thận. Để rồi chúng
được lớn lên nhờ sự vất vả lặng thầm của người mẹ biết bao năm tháng. Cũng
giống như những đứa con được mẹ nuôi dưỡng, chăm sóc và yêu thương. Hình ảnh
“Chúng mang dáng giọt mồ hôi mặn/Rỏ xuống lòng thầm lặng mẹ tôi” đã giúp
người đọc hình dung rõ hơn về nỗi vất vả, nhọc nhằn của mẹ. Ở hai dòng thơ cuối,
nhà thơ “hoảng sợ” khi nghĩ mình vẫn còn là “một thứ quả non xanh” - đó là sự lo
lắng khi bản thân còn chưa trưởng thành khi để mẹ vẫn phải lo lắng. Tác giả cũng
sợ rằng không thể báo đáp công ơn sinh thành, dưỡng dục của mẹ. Như vậy, bài
thơ thể hiện được tấm lòng hiếu thảo, cũng như giàu tình yêu thương của người con dành cho mẹ. Mẫu số 2
Sau khi đọc xong bài thơ “Mẹ và quả” của nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm, em cảm
thấy vô cùng xúc động. Nội dung của bài thơ nói về tình mẫu tử - một tình cảm
thiêng liêng và đẹp đẽ trong cuộc sống. Những câu thơ ngắn gọn nhưng lại giàu
cảm xúc. Bài thơ chính là lời của người con, nói về công lao chăm sóc, nuôi dưỡng
của mẹ. Hình ảnh người mẹ được hiện lên với vẻ đẹp tần tảo, đảm đang. Mẹ đã
chăm sóc, vun trồng cho cây bầu, trái bí thật cẩn thận, để chúng có thể lớn lên đơn
hoa kết trái. Cũng giống như những đứa con được mẹ nuôi dưỡng, chăm sóc và yêu
thương. Câu thơ “Chúng mang dáng giọt mồ hôi mặn/Rỏ xuống lòng thầm lặng mẹ
tôi” đọc lên gợi cho em sự xúc động, nghẹn ngào về nỗi vất vả, nhọc nhằn của mẹ.
Bài thơ kết lại với hai câu thơ cuối đã bộc lộ sự “hoảng sợ” khi nghĩ mình vẫn còn
là “một thứ quả non xanh”. Em có thể hiểu được đó là nỗi niềm lo lắng, băn khoăn
khi bản thân còn chưa trưởng thành khi để mẹ vẫn phải lo lắng. Nhân vật người
con trong bài thơ cũng sợ rằng không thể báo đáp được công ơn sinh thành, dưỡng
dục của mẹ. “Mẹ và quả” là một bài thơ thật giản dị, nhưng chan chứa tình cảm.