




Preview text:
“Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con”
Nhắc đến mẹ, ta không khỏi rưng rưng xúc động. Xúc động bởi nghĩ đến người
sinh thành ta, xúc động vì nghĩ đến công ơn sinh thành dưỡng dục của mẹ. Tình
cảm mẫu tử là tình cảm thiêng liêng, cao cả trong cuộc đời mỗi người.
“Mẫu” chính là mẹ và “tử” có nghĩa là con. Bởi vậy, tình mẫu tử chính là sự
quan tâm, sự săn sóc và yêu thương vô hạn của người mẹ dành cho con. Vì
cuộc sống an nhiên của người con mà mẹ chấp nhận hi sinh vô điều kiện. Sự
thành công và hạnh phúc của con chính là niềm mong ước lớn lao của người
mẹ. Cũng bởi thế mà tình mẹ được ví von như biển Thái Bình dạt dào, như
dòng suối hiền bao la chảy mãi…
Từ xưa, đã có không biết bao nhiêu tác phẩm thơ ca nhạc họa nói về tình mẫu
tử. Và tình mẫu tử ấy sẽ mãi là nguồn cảm hứng bất tận. Dường như không có
giấy bút nào, màu sắc đường nét nào, thanh âm nào đủ để diễn tả cảm xúc
cũng như công lao to lớn mẹ dành cho ta. Mẹ chính là món quà tuyệt vời nhất
mà thượng đế đã ban tặng cho ta.
Con người sống trong xã hội luôn bị ràng buộc bởi các mối quan hệ. Nhưng
trong đó mối quan hệ đẹp nhất, ý nghĩa nhất chính là mối quan hệ giữa cha mẹ
và con cái. Nếu cha thường được gợi nhớ đến những hình ảnh có phần cứng
nhắc và nghiêm khắc thì hình ảnh người mẹ thường được nhớ đến với những
hình ảnh thân thương nhất hiền dịu nhất. Có lẽ trong cuộc đời này mẹ là người
gắn bó với chúng ta trong cuộc đời này nhất. Chín tháng cưu mang ta từ khi ta
chưa nên dáng nên hình. Rồi đến khi mẹ phải chịu bao nhiêu đau đớn để mang
ta đến thới giới này một cách bình yên nhất. Nhìn thấy gương mặt trẻ thơ của
ta là mọi đau đớn đều tan biến đi. Công lao sinh thành đã đáng quý thì công lao
dưỡng dục còn đáng quý hơn.
Những ngày thơ bé ta lớn lên trong vòng tay của mẹ, dòng sữa của mẹ tắm mát
cuộc đời ta khi ta khôn lớn, rời xa vòng tay của mẹ nhưng mẹ vẫn luôn lo lắng
dõi theo từng bước ta đi. Mẹ đã quan tâm chăm sóc cho ta từng miếng ăn giấc
ngủ. Những khi ta ốm đau, mẹ đã thao thức vì ta. Khi ta vấp ngã thì mẹ là người
chìa bàn tay ra nâng đỡ. Con cái có thể lãng quên cha mẹ nhưng cha mẹ không
bao giờ lãng quên hay bỏ rơi chúng ta, bởi “nước mắt có bao giờ chảy ngược”…
Đối với cha mẹ, con cái luôn là ưu tiên hàng đầu. Mẹ có thể hi sinh tất cả thời
gian, tuổi trẻ, sức lực, tâm trí để lo cho con cái. Và tình yêu thương của mẹ
dành cho con cái không chỉ dừng lại ở việc mà sẽ theo con đến hết cuộc đời.
Hình ảnh người mẹ thường gắn liền với công việc nội trợ. Những tưởng chuyện
bếp núc nhà cửa rất bình thường không có gì đáng trân trọng. Nhưng thực chất
những công việc nội trợ ấy lại không hề nhàn hạ. Để hoàn thành những công
việc có phần tay chân ấy không chỉ mất thời gian mà còn là sức lực. Những công
việc nhỏ tủn mủn ấy lại ngốn cả thời gian. Mẹ không lúc nào ngơi tay hết lo bữa
sáng đến đi chợ nấu ăn rồi lại dọn dẹp rồi lại nấu ăn, cứ như thế… Có bao giờ
bạn từng hỏi, những người mẹ ở nhà nếu được lựa chọn họ không làm việc nội
trợ, họ sẽ làm gì? Ai mà chẳng có ước mơ, có những đam mê mong muốn được
thực hiện, có những đỉnh cao đang chờ chinh phục, những miền đất xa lạ chờ
khám phá. Mẹ chúng ta cũng thế cũng có những ước. Ai cũng muốn được tự do
thỏa thích làm điều mình muốn mà không bị ràng buộc. Mẹ chúng ta cũng thế.
Nhưng điều khác biệt là mẹ đã xếp lại những ước mơ, những khát khao ấy vào
sâu trong trái tim để có thể lo lắng cho con tốt nhất. Những công việc nhỏ như
may một cái cúc áo, giặt lại đôi giày đã lấm lem của con, chải mái tóc rối,.. tuy
nhỏ nhưng chứa đầy tình cảm của mẹ dành cho con.
Mẹ dành hết cả thời gian cuộc đời để có thể chăm sóc chúng ta nhưng chúng ta
lại không thể dừng thời gian một ngày chỉ để ở bên cạnh mẹ sớm hôm. Có thể
trong chúng ta sẽ có lúc mẹ hiện lên có phần lòa xòa, luộm thuộm, lôi thôi
nhưng đó không phải là điều mẹ muốn mà đơn giản vì mẹ không có thời gian
dành riêng cho bản thân. Nếu quỹ thời gian của mọi người sẽ được phân bổ cho
từng công việc thì thời gian của mẹ hai mươi bốn giờ mẹ đều dành cho ta, đều
dành cho gia đình này. Những nỗi niềm riêng những bộn bề của riêng mẹ, mẹ
lại ôm hết vào người không thể sẻ chia. Vì mẹ không muốn mình trở thành
gánh nặng cho con cái. Đừng nghĩ vòng tiếp xúc của mẹ chỉ quẩn quanh trong
bếp nên chẳng có điều gì cần lo toan, không phải đối mặt với những sóng gió
bên ngoài. Mẹ cũng có rất nhiều nỗi lo. Đừng cho rằng nỗi lo của mẹ không
đáng và không cần để tâm nhưng tất cả mọi nỗi lo ấy mẹ dành cho gia đình bé
nhỏ của mình. Gia đình nhỏ nhưng đối với mẹ là cả một thế giới lớn…
Mẹ còn hiện lên trong ký ức của mỗi người có phần là một người kỳ quặc luôn
tiết kiệm, đối với mẹ mọi thứ đều mắc mỏ. Nhưng bạn biết không mẹ tiết kiệm
chắt chiu từng đồng chỉ vì muốn mua thêm tý thịt cho bữa cơm nhà, muốn
thêm cái áo mới cho con cái. Mẹ chưa từng nghĩ đến bản thân. Một chiếc áo
mới có lẽ với mẹ là quá xa xỉ nhưng mẹ sẵn sàng chi trả nhiều hơn để con có
thể học trong một môi trường tốt hơn. Có đôi lúc mẹ hay cáu giận hay càm ràm
nhiều hơn so với cha. Nhưng điều đó cũng xuất phát từ sự quan tâm của mẹ
dành cho gia đình mà thôi.
Tình mẫu tử là một tình cảm thiêng liêng cao quý nhất trên đời. Bởi lẽ không có
ai có thể vì bạn mà hi sinh vô điều kiện đến thế. Hi sinh tuổi xuân, hi sinh ước và
thậm chí hi sinh cả bản thân mình cho con. Như người mẹ trong câu chuyện
“Người mẹ”, bà sẵn sàng hy sinh đôi mắt, hi sinh mấu thịt chịu mọi đau đớn để
có thể giành lại đứa con của mình từ tay thần chết… Không có ai trên đời này có
thể yêu thương ta, nhìn ta với ánh mắt trìu mến như cách mẹ yêu thương, cách
mẹ nhìn ta. Có thể nói, đứa con chính là yếu tố chi phối tâm trạng của mẹ nhiều
nhất. Mọi vui buồn của mẹ cũng chỉ xoay quanh con. Mẹ vui khi thấy con khôn
lớn lên người. Mẹ buồn lo lắng khi thấy con vấp ngã, xa rời dần vòng tay của
mẹ. Tình yêu thương của mẹ sẽ là động lực nâng đỡ con vượt qua mọi khó
khăn… Cuộc sống ngoài kia dẫu có nhiều cám dỗ, khiến con bị lạc bước, khiến
con mệt mỏi. Lúc ấy, mẹ chính là ánh sáng soi đường nâng đỡ bước chân con.
Mẹ cũng là người cho chúng ta thêm động lực. Chính điều đó đã cho chúng ta
điểm tựa tinh thần để có thể chiến đấu chống lại mọi điều xấu xa trong cuộc đời.
Ngoài kia, cuộc sống chảy trôi quá nhanh con người cũng vì vậy mà mải miết và
bị cuốn theo vòng xoáy lợi danh, tiền tài vật chất, tự bao giờ mà chúng ta không
hề hay biết? Có bao giờ bạn muốn dừng lại? Có bao giờ bạn thấy cuộc sống thật
bế tắc quẩn quanh không thoát ra được? Có bao giờ bạn thấy cô đơn lạc lõng
giữa thế giới rộng lớn này? Nếu có, hãy sống chậm lại một chút quay về bên
vòng tay mẹ. Đó mãi mãi là vòng tay bình yên nhất, ấm áp nhất trong cuộc sống này.
Tình mẹ thiêng liêng là thế nhưng xung quanh ta vẫn có nhiều câu chuyện đáng
buồn. Khi thơ dại, ta đã từng làm phiền mẹ hàng chục lần chỉ với một câu hỏi
lặp đi lặp lại nhưng mẹ vẫn sẵn sàng trả lời. Khi thơ dại, ta từng đùa nghịch làm
vỡ đồ đạc nhưng mẹ tuy có la mắng nhưng vẫn dọn dẹp từng mảnh thủy tinh
vỡ xuống sàn vì sợ ta vấp phải. Ngày xưa ta biết ơn điều đó và hối lỗi vô ngần.
Thế nhưng khi khôn lớn một chút, ta lại thấy mẹ thật phiền phức. Bởi có thể vì
những khó khăn, chật vật trong đời sống thường ngày mà mẹ suốt ngày la
mắng, suốt ngày than vãn cuộc đời bất hạnh. Từng có lúc, ta thấy mẹ không còn
đẹp đẽ như xưa mà ngày thật phiền phức. Rồi có những hành động những lời
nói làm mẹ buồn lòng mà ta lại không áy náy… Điều ấy thật đáng buồn và đáng
chê trách. Một lời nói ngỗ ngược, một hành động bất kính không chỉ cho thấy
ta là kẻ bất hiếu mà nó còn là nhát dao đâm thẳng vào trái tim mẹ.
Cha mẹ thực chất không cần ta báo đáp, họ chỉ cần ta sống khỏe mạnh an nhiên
là đủ. Nhưng nhiều người lại không ý thức được điều đó. Khoảng cách giữa cha
mẹ và con cái ngày càng xa, đặc biệt là trong cuộc sống hiện tại… Cha mẹ lao
vào vòng xoáy cuộc sống còn con cái thì lại lao vào thiết lập các mối quan hệ ảo
trên các trang mạng xã hội. Họ không còn dành thời gian cho nhau. Không biết
tự bao giờ gia đình không còn là ưu tiên hàng đầu của chúng ta… Ta kiếm tiền
để xây đắp gia đình, nhưng rồi chính mục đích ấy lại khiến cuộc sống mưu sinh
đẩy ta dần xa gia đình hơn. Bên cạnh đó, có những đứa con khi trưởng thành
nhưng lại không báo hiếu cha mẹ. Họ xem việc báo hiếu ấy là một gánh nặng và
đưa cha mẹ mình vào viện dưỡng lão. Thay vì những suy nghĩ chăm sóc và báo
hiếu mẹ cha thì lại tống khứ “cái rắc rối không gỡ ra được” ấy vào những nơi
“cô đơn đến tận cùng”.
Đó là những câu chuyện buồn trong thế giới hiện đại. Con người đang dần xa
rời nhau, họ sống hưởng thụ ích kỷ chỉ quan tâm cho riêng mình mà quên mất
những giá trị cốt lõi, quên đi tình mẫu tử thiêng liêng dường nào, quên đi cần
phải báo hiếu mẹ cha… Điều đầu tiên khi nói về tình mẫu tử mà bạn có thể làm
được đó là hãy ghi nhớ công ơn to lớn những tình cảm mà mẹ dành cho ta. Cất
giữ những ký ức ấy vào ngăn kéo của trái tim. Để những khi ta thấy gia đình
mệt mỏi không như xưa hay khi xảy ra mâu thuẫn tranh cãi với mẹ thì hãy nhớ
lại những kỷ niệm ngọt ngào ấy. Nó sẽ giúp bạn có thể hành động đúng đắn.
Nhiều người có thể im lặng cúi đầu ngoài xã hội chấp nhận mọi cay đắng nhưng
khi về đến nhà họ lại đổ hết những bực dọc trong lòng lên trái tim cha mẹ bằng
những lời chua xót. Có lẽ chính vì càng thân thuộc nên ta càng cho tình yêu đó
là một thứ mặc nhiên ta được nhận mà quên mất đi rằng ta cũng phải học cách
cho đi. Thời gian có hạn nên hãy cố gắng yêu thương trân trọng ngay từ giây
phút hiện tại đừng để mất đi rồi mới hối tiếc, cũng đã muộn rồi.
Báo hiếu không cần nhà cao cửa rộng xe sang, với mẹ cách báo hiếu tốt nhất
chính là sống nên người. Một lời nói quan tâm hỏi thăm sức khỏe, một cuộc
điện thoại về nhà, một đóa hoa nhỏ tặng mẹ bấy nhiêu đó thôi cũng đủ làm mẹ
vui rồi. Quan trọng nhất chính là dành thời gian của bản thân cho gia đình. Bỏ
lỡ một cuộc dạo phố, một chuyến du lịch có thể tìm lại được nhưng bỏ lỡ một
người thì có thể mãi mãi cũng không tìm lại được.
Cuộc đời ngoài kia dẫu có bao bão táp phong ba, dù cho bao lần ta mệt mỏi gục
ngã trước những biến cố của cuộc đời thì tình mẫu tử thiêng liêng mãi còn đó,
cũng như mẹ sẽ mãi bên ta… Thật hạnh phúc cho những ai còn mẹ, được mẹ
chở che và yêu thương. Đó chính là tình cảm vô giá, là món quà tinh thần kì
diệu mà mỗi người có được từ cuộc sống này. Hãy dành nhiều thời gian bên gia
đình khi cha mẹ còn trên cuộc đời, để mỗi khi ngoảnh lại, ta sẽ không phải hối
hận vì đã sống “quá vội”….
Cảm nhận về tình mẫu tử ngày nay
- Có thể đi từ mời lời ca, lời thơ hay câu văn mang ý nghĩa về tình mẫu tử thiêng liêng.
- Trình bày vấn đề trong bài viết: nghị luận xã hội về tình mẫu tử.
Thân bài suy nghĩ của em về tình mẫu tử thiêng liêng
- Trình bày, giải thích về khái niệm tình mẫu tử là gì?.
- Nêu biểu hiện về tình cảm thiêng liêng này, cảm nhận về tình mẫu tử.
- Nhấn mạnh ý nghĩa cùng vai trò của tình mẫu tử lớn lao trong cuộc sống.
- Lên án sự vô tâm, thờ ơ của đại bộ phận giới trẻ ngày nay với mẹ cha.
- Trình bày bài học rút ra khi nghị luận về tình mẫu tử thiêng liêng.
Kết bài nghị luận về tình mẫu tử trong xã hội ngày nay
- Khẳng định vị trí lớn lao cùng tầm quan trọng của tình mẫu tử, vai trò của người mẹ trong cuộc sống.
- Bày tỏ cảm nhận về tình mẫu tử với mỗi người cũng như khi nghị luận về tình mẫu tử thiêng liêng.