Phân biệt duy tâm và tôn giáo; tôn giáo và mê tín dị đoan | Bài tập môn triết học Mác -Lênin Trường Đại học sư phạm kỹ thuật TP Hồ Chí Minh
*Duy tâm và tôn giáo: Giống nhau: cả chủ nghĩa duy tâm và tôn giáo coi tinh thần là cái có trước, quyết định vật chất. Tinh thần được coi là tối cao và quyết định mọi sự vật trong thế giới. Cả hai tin vào sự tồn tạo của một thế giới siêu hình, là thế giới không thể nhìn thấy được. Tài liệu giúp bạn tham khảo, ôn tập và đạt kết quả cao. Mời bạn đọc đón xem!
Môn: Triết học Mác - Lenin (LLCT130105)
Trường: Đại học Sư phạm Kỹ thuật Thành phố Hồ Chí Minh
Thông tin:
Tác giả:
Preview text:
Câu 1: Phân biệt duy tâm và tôn giáo; tôn giáo và mê tín dị đoan:
*Duy tâm và tôn giáo: Giống nhau:
- Cảchủnghĩaduytâmvàtôngiáocoitinhthầnlàcáicótrước,quyếtđịnhvậtchất.Tinh
thầnđượccoilàtốicaovàquyếtđịnhmọisựvậttrongthếgiới.
- Cảhaitinvàosựtồntạicủamộtthếgiớisiêuhình,làthếgiớikhôngthểnhìnthấybằng
mắtthườngnhưnglạicóảnhhưởnglớnđếnthếgiớivậtchất. Khác nhau:
- Chủnghĩaduytâmcoitinhthầnlàbảnchấtcủathếgiớivàvậtchấtchỉlàhiệntượngcủa
tinhthần.Tinhthầntồntạitrướcvàảnhhưởngđếnsựtồntạicủavậtchất.
- Tôngiáocũngcoitinhthầnlàtốicaovàquyếtđịnhmọisựvậttrongthếgiới,nhưng
thườngliênquanđếncáckháiniệmnhư“thiênđàng”,“địangục”,hay“thếgiớitinh thần”.
*Tôn giáo và mê tín dị đoan: Tôn Giáo Mê tín dị đoan Mụcđích
Thực hiện nhu cầu của đời Kiếmtiềntrênniềmtincựcđoancủa
sốngtinhthầnvàthếgiớitâm mọingười,trụclợicánhân linh Hoạtđộng
Có tổ chức, rõ ràng, thống Riêng lẻ,có thể hoạtđộng cá nhân, nhất
hoặc chuyên nghiệp hơn thì có hội nhóm…
Cơsởtổchức,thờtụ Đình, miếu, Chùa, Nhà thờ, Lợidụngmộtkhônggiannàođócủa
Thánhđường,Nhànguyện,… những cơ sở thờ tự tín ngưỡng dân
gian để hành nghề hoặc ngay tại tư gia. Thờigiansinhhoạt
Sinh hoạt định kì, thường Hoạtđộngkhôngđịnhkì
xuyên, có tổ chức lịch riêng
và nhiều ngày lễ lớn được
NhàNướccôngnhận. Sựhợppháp
Được Nhà Nước, pháp luật, BịNhàNướcnghiêmcấmvàxãhội
xãhộithừanhậnvàbảovệ
lênán,gâyranhiềutranhcãi.
Cảtôngiáovàmêtíndịđoanđềuliênquanđếnniềmtinvàocáchiệntượngsiêunhiên,
khôngthểthấybằngmắtthường.Cảhaicóảnhhưởngđếnđờisốngtâmlinhcủaconngười.
Tuynhiên,tôngiáolàmộthìnhthứctínngưỡngcóhệthốngtổchức,cógiáolívànhững
hìnhthứclễnghi.Tôngiáothườngcógiáochủ,giáolý,giáoluậtvàtínđồ.Hoạtđộngtôngiáo
liênquanđếnviệctruyềnbátôngiáo,sinhhoạttôngiáovàquảnlýtổchứccủatôngiáo.
Mêtíndịđoanlàtinmộtcáchmùquáng,khôngcócơsởkhoahọc,dẫnđếnhậuquảxấu
chocánhânvàcộngđồng.Ngườihoạtđộngtronglĩnhvựcnàythườngchỉlàmviệcvớikhách hàngkhicótiền.
Tôngiáohướngconngườiđếntínhthiện,cótácdụngđiềuchỉnhhànhviứngxửvàgiải
quyếtmốiquanhệtronggiađìnhdựatrêngiáolýtôngiáo.Mêtíndịđoankhôngcócơsởkhoa
học,dẫnđếnhậuquảxấuchocánhânvàcộngđồng. Câu 2:
Nhiềungườichorằngtìnhyêuxuấtpháttừvậtchất,baogồmnhucầusinhhọc,điềukiệnvật
chất,vàsựhấpdẫnngoạihình.Quanđiểmkháclạikhẳngđịnhýthứcđóngvaitròchủđạo,với
nhữngyếutốnhưtâmhồn,tínhcách,cảmxúc,sựđồngđiệuvàhysinh.
Thựctế,cảvậtchấtvàýthứcđềuđónggópvàosựhìnhthànhvàpháttriểncủatìnhyêu.Vẻ
đẹpbênngoàicóthểthuhútsựchúýbanđầu,nhưngsựkếtnốivềtâmhồn,tínhcách,vàgiátrị
mớilànềntảngchomộtmốiquanhệlâudài.Tìnhyêuđíchthựccầnđikèmvớisựhysinh,
quantâmvàchămsócchongườimìnhyêuthươngmàkhôngvụlợi.
Mứcđộảnhhưởngcủamỗiyếutốcóthểkhácnhautùythuộcvàotừngcánhân,hoàncảnhvà
giaiđoạncủamốiquanhệ.Vănhóavàxãhộicũngđóngvaitròquantrọngtrongviệcđịnhhình
quanniệmvềtìnhyêuvàhônnhân.
Hiểurõbảnthânvàmốiquanhệcủamìnhlàđiềuquantrọngđểvunđắpvàgìngiữtìnhyêu
mộtcáchbềnvững.Tìnhyêulàmộthệthốngphứctạpbaogồmnhiềuyếutốđanxenlẫnnhau,
khôngthểrạchròiphânbiệtnguồngốctừvậtchấthayýthức. Câu 3:
Lậptrườngtriếthọcđượcđềcậptrongcâunói"Vẻđẹpkhôngnằmởđôimáhồngcủangười
thiếunữmàởtrongmắtcủakẻsitình"làchủ nghĩa duy tâm chủ quan. Lýdo:
Câu nói này khẳng định rằngvẻ đẹp không phải là một thuộc tính khách quancủa sự
vật,màphụthuộcvàoquanđiểmvàcảmnhậncủachủthể.
Mắtcủakẻsitìnhlàẩndụchocáchnhìnnhậncủaconngười,chịuảnhhưởngbởitìnhcảm,
cảmxúc,vàkinhnghiệmcánhân.
Dođó,vẻđẹpkhôngchỉxuấtpháttừđặcđiểmngoạihình,màcònđượctạorabởitìnhyêu,sự
trântrọngvàmếnmộcủangườisitình. Giảithích:
Chủnghĩaduytâmchủquanchorằngýthứcquyếtđịnhvậtchất,haynóicáchkhác,thếgiới
chỉtồntạitrongtâmtríconngười.
Theoquanđiểmnày,vẻđẹpkhôngphảilàmộtđặctínhcốhữucủađốitượng,màlàsảnphẩm
củaquátrìnhnhậnthứcchủquan.
Cảmxúcvàtìnhyêuđóngvaitròquantrọngtrongviệchìnhthànhnênnhậnthứcvềvẻđẹp. Vídụ:
Mộtngườiphụnữcóthểkhôngđượcđánhgiácaovềnhansắcbởingườikhác,nhưnglạivô
cùngxinhđẹptrongmắtngườiyêucủacôấy.
Mộtbứctranhbìnhthườngcóthểtrởnênlộnglẫyvàýnghĩakhiđượcngắmnhìnbởingườicó tâmhồnnghệsĩ. Kếtluận:
Câunói"Vẻđẹpkhôngnằmởđôimáhồngcủangườithiếunữmàởtrongmắtcủakẻsitình"
thểhiệnquanđiểmchủnghĩaduytâmchủquanvềbảnchấtcủavẻđẹp. Vẻ đẹp không chỉ
xuất phát từ đặc điểm khách quan, mà còn được tạo ra bởi tình cảm và cách nhìn nhận của con người. Lưuý:
Câunóinàykhôngphủnhậnvaitròcủanhansắc,màchỉkhẳngđịnhrằngvẻđẹpcònđượctạo
nênbởinhiềuyếutốkhác.
Vẻđẹplàmộtkháiniệmđachiềuvàcóthểđượcthẩmđịnhtheonhiềucáchkhácnhau.