



















Preview text:
B n ạ đang nghe ti u ể thuy t ế TH N Ầ ĐIÊU Đ I Ạ HI P Ệ , tác gi :
ả KIM DUNG, ngư i ờ d c ị h PHAN CẢNH TRUNG, Hi u ệ đính văn b n
ả : Lê Trung, HƯ N Ơ G HOA xu t ấ b n ả năm 1964,
người đọc: QU C Ố TH N Ị H. B n
ả thu thanh đư c ợ phát đ c ộ quy n ề trên kênh H M Ẻ RADIO. HỒ ỒI TH I THỨ Ứ NH NH T Ấ Ng Ngườ ười d i dị ị khách trên b khách trên bờ ờ hồ Giang Nam, m t ộ dải đ t ấ h u ữ tình g m ồ nhi u ề th ng ắ c nh ả mà x a ư nay khách giang hồ đã t ng ừ l u ư gót, không m t ộ ai không quy n ế luy n. ế B n ố mùa đ u ề có hoa n : ở Xuân có thuỳ li u xinh ễ t i, h ươ ạ có anh đào tr ng ắ xoá. Nh t là ấ vào đ u ầ thu, trong h sen ồ không ngớt nh ng ữ ti ng ế hát véo von cũ nh ng ữ thân nhân quý t c. ộ H ọ tiêu khi n ể b ng ằ thú
chèo ghe hái sen trông rất thanh l ch. ị
Năm đó, vào thời Nam-T ng, ố tr n ấ Lăng h , ồ phía B c ắ trai thanh gái l ch ị du ngo n ạ r t ấ nhi u. ề M t ộ hôm, vào c n ậ t t ế Trung thu, d i ướ hồ sen có m t ộ chi c ế ghe nh ỏ ch ở năm ng i ườ thiếu nữ lơ l n ử g trên dòng n c ướ như m t ặ g ng. ươ Năm thi u ế n ữ y ấ có ba ng i ườ tu i ổ suýt soát nhau. H v ọ a hái sen v ừ a c ừ t ti ấ ng hát: ế Sen xa h , sen khô nhu ồ úa ỵ H không sen nh ồ d ư i l ả a đìu hiu ụ Tình đ i m ờ y k ấ ẻ biết yêu Gi a
ữ lúc đó thì hai cô bé kia tu i ổ m i ớ lên chín, ch a ư hi u ể gì tình t ứ c a ủ câu hát đó, và
cũng không cần để ý, đ a tay ch ư m ỉ t ông lão ng ộ i ồ h ở s ồ en c i n ườ c n ứ . ở M t cô bé nói: ộ
- Kìa, đ n hôm nay ông lão ế v n còn ng ẫ i đó. ồ Th t ậ vậy, m t ộ ông lão đ u ầ râu m c ố x ch, ế qu n ầ áo tả t i, ơ tóc dài và d ng ự ng c, ượ choàng m t ộ chi c
ế áo dài cũ rách nát, th ng ủ nhi u ch ề , ỗ phía d i ướ là m t ộ t m ấ xiêm c a ủ phụ nữ và có thêu h ồ đi p ệ (b m) ướ trong tr ng ạ thái say s a ư và l i ơ l . ả Lão ng i ồ đó đã ba hôm nay, tay c m ầ chi c ế tr ng ố con con cho tr ẻ em ch i ơ t t ế Trung thu, th nh ỉ tho ng ả lại gõ một h i ồ vào mặt tr ng, ố m t
ắ đăm chiêu nhìn vào t n ậ chân tr i ờ x ạ Không ai hi u ể lão đ n ế từ đâu c . ả M i ọ người nhìn lão nh m ư t ộ ng i ườ điên hay m t ộ k ẻ m t ấ trí. Hai cô
bé trên thuyền là hai chị em h , ọ h n ơ nhau ch a ư đ y ầ n a ử tu i. ổ Cô l n ớ tên Trình Anh, tính n t ế đoan trang d u ị dàng, tâm h n ồ ch a đ ứ ng đ ự y tình th ầ ng, ươ u m ỷ . Còn cô nh ị ỏ là L c ụ Vô Song, trái v i ớ chị nàng r t ấ ranh mãnh, li n ế tho ng ắ và ho t ạ bát. B i ở v y ậ , tuy hai chị em nhưng m i ng ỗ i m ườ t tâm t ộ khác nhau. ư Trong lúc m i ọ ng i
ườ đang chú ý nhìn lão già kỳ dị thì L c ụ Vô Song nh y ả d ng ự trên thuy n, ch ề mi ỏ ng v ệ ề phía ông già nói:
- Các chị ơi, ông lão điên kia ng i đó đã ba ngày ồ , ch c ông ta đói l ắ m. ắ Trình Anh b m nh ấ vào v ẹ ai L c ụ Vô Song b o: ả - y Ấ chết, biết có ph i ng ả
ười ta điên hay không. Nói kh ch ẽ n ứ u ông ta nghe đ ế c thì ượ khốn. L c Vô Song v ụ n l ẫ ớn tiếng: - N u ế không điên sao m c ặ t m ấ xiêm phụ n , ữ ng i ồ đó đánh tr ng ố làm gì? Lão càng gi n chúng ta càng đ ậ ược xem vui m t. ắ D t ứ lời L c ụ Vô Song phá lên c i ườ r i ồ cúi xu ng ố m t ặ hồ ng t ắ m t ộ gư ng ơ sen ném về phía ông lão. Trình Anh v i đ ộ a tay c ư n l ả i: ạ - Hi n mu ề i đ ộ ng đùa th ừ , t ế i nghi ộ p ng ệ ư i ta. ờ Nh ng ư không kịp, chi c ế thuy n ề cách b ờ h n ơ trăm th c, ướ th ế mà m c ặ dù L c ụ Vô Song còn nh ỏ tu i
ổ nàng đã ném chiếc gư ng ơ sen trúng ngay đ u
ầ ông lão. Lão già kỳ d v ị n ẫ
ngồi điềm nhiên đánh tr n ố g, m t ắ v n ẫ h ng ướ về phía tr i ờ xa. Đ i ợ cho chi c ế r i ơ đ n, ế lão nhe răng đ p l ớ ấy nhai ng u nghi ấ n. ế Ba người thi u ế nữ l n ớ tu i ổ th y ấ lão không h ề bóc gì c , nhai ả ng u nghi ấ n ế c a ủ xác l n ẫ vỏ l y ấ làm ng c ạ nhiên l m ắ l m. ắ L c ụ Vô Song l y ấ làm thú v ,ị nh t ặ ti p ế m t ộ chi c ế gương ném đ n. ế Ông lão ch a ư nhai xong chi c ế g ng ươ tr c ướ đ a ư đ u ầ ra h ng. ứ Chi c ế g ng ươ sen rơi vào mé đ u ầ lão và n m ằ đ y ấ . Năm cô thi u ế nữ phá lên c i ườ m t ộ l t ượ bảo nhau: - Th t là lý thú. ậ L c Vô ụ Song lại ném ti p. Và c ế m ứ i ỗ l n chi ầ c ế g ng s ươ en bay vèo đ n, ông ế lão lè l i ưỡ ra làm cho chi c ế g ng ươ sen bay tung lên r i ồ đ a ư đ u ầ ra h ng ứ l y ấ . G ng ươ sen ch ng ồ
chất lên đầu lão như nh ng ữ chiếc cổ tháp r t ấ ngo n ạ m c. ụ Ch ỉm t ộ lúc, chi c ế c ổ tháp đó được xây r t ấ cao, g n ầ đ n ế đ t ọ cây th y ủ li u. ễ L c ụ Vô Song th y ấ thế không ném gương sen n a, bào m ữ i ng ọ i: ườ - Chúng ta chèo thuy n ề vào b đ ờ n g ế n ông ầ y xe ấ m sao. Trình Anh nói:
- Không nên, bi t đâu ông ế y ấ đang gi n chúng ta. ậ L c Vô Song nói: ụ - Tiểu muội xem ông y ấ không có ý gi n ậ chúng ta đâu. Nh ng ư n u ế ông y ấ có gi n ậ thì làm gì chúng ta đ c mà s ượ . ợ Trong lúc năm cô thi u ế nữ đang bàn cãi v i
ớ nhau thì lão già kỳ dị l c ắ đ u ầ cho t ng ừ
cánh sen rơi vào mồm. Và c th ứ nai cho g ế n h ầ t chi ế c c ế tháp trên đ ổ u lão. ầ Trình Anh th y th ấ th ế ương tâm, bàn v i ba t ớ hi u n ế l ữ n cho thuy ớ n vào b ề r ờ i t ồ mình ự
bước lên dâng cho ông lão m t chung trà ngon và nói: ộ - Lão ăn sen nh th ư ch ế c khát n ắ c l ướ m. ắ
Ông lão không nói gì cả, tiếp l y chung trà và u ấ ng m ố t h ộ i. ơ Trình Anh l i
ạ tự tay mình lôi vài chi c ế g ng ươ sen, l y ấ h t ạ đ a ư vào m m ồ ông lão. H i ơ trà l n ẫ với vị h ng ươ sen khi n ế ông lão c m ả th y ấ ng t ọ ngào. Và đôi m t ắ hoang v ng ắ đang theo đu i ổ m t ộ bóng hình nào n ở i ơ chân tr i ờ d ng ườ nh ư d u ị l i, ạ ông ta li c ế nhìn
Trình Anh chậm rãi và g t đ ậ ầu tỏ ý cảm n ơ . Nh ng
ư lạ thay, trong lúc ông ta g t ậ đ u ầ xu ng ố mà nh ng ữ chi c ế g ng ươ sen trên đ u ầ
không r i. Ngay sau đó bên b ơ h ờ l ồ i có ti ạ ng ế kêu c a m ủ t con chó. T ộ rình Anh quay l i ạ ch th ỉ y m ấ t đám tr ộ con, đ ẻ a c ứ m g ầ ậy, đ a c ứ m đá đang đu ầ i theo m ổ t con ộ chó ghẻ ch y
ạ xuống cây cầu. Con v t ậ ghẻ kh n ố n n ạ đó đã t ng ừ bị b n ọ trẻ ngh ch ị ng m ợ kia đuổi đánh m y ấ l n
ầ vì nó là con chó hoang vô ch . ủ Trình Anh đ ng ộ lòng th ng ươ nên m i l ỗ ần g p con chó ặ ấy nàng vội vã l y th ấ c ăn đem cho. ứ
Đang bị đuổi đánh, b ng
ỗ thấy ân nhân mình, con chó li n ề lao đ u ầ đ n ế bên Trình Anh có ý cầu c u. ứ Trình Anh nói v i b ớ ầy tr : ẻ
- Thôi! Các em chớ đánh đ p ậ nó t i ộ nghi p. ệ Nó là m t ộ con v t ậ b nh ệ ho n, ạ vô ch , ủ đáng th ng h ươ i. ạ B n tr ọ
ẻ thấy Trình Anh là gái, l i ạ không l n ớ h n t ơ i nó là bao ụ nên sì s không nghe l ọ i. ờ M t đ
ộ ứa trong bọn trẻ, vẻ mặt đanh ác nh t ấ xông ra nói:
- Chúng ta đánh chó can gì đ n mày ế mà can thi p. Hãy ệ đ ng dang ứ ra k o ẻ liên l y ụ đ n ế thân. L c Vô Song đ ụ ng bên ch ứ , th ị y th ấ ng bé h ằ n láo bèn b ỗ c t ướ i nói: ớ
- Tao bảo chúng bay không đ c tàn nh ượ n v ẫ i con v ớ t này ậ . Lục Vô Song ch a ư d t ứ l i, ờ th ng ằ bé đã nh y ả ch m ồ t i, ớ đ a ư tay thoi vào m t. ặ L c ụ Vô Song né v i ộ sang m t ộ bên làm cho th ng ằ bé m t ấ thăng b ng ằ té nh i ủ v ề phía tr c. ướ Thừa th , ế cô ta tung chân đ p
ạ mạnh vào vai làm cho h n ắ c m ắ đ u ầ xu ng, ố m t ặ va phải mô đất, gãy m t ấ hai chi c ế răng c a. ử Thích chí, L c ụ Vô Song đ ng ứ v ỗ tay c i. ườ
Trong lúc đó Trình Anh th y ấ th ng ươ tâm v i ộ đỡ th ng ằ bé d y ậ , lau các v t ế máu trên m t và v ặ ỗ về: - Thôi! Em đ ng khóc! Ch ừ t ỉ i em tánh hung hăng! E ạ m có đau l m không? ắ Nàng v a ừ nói v a rút chi ừ c ế khăn ra lau nh ng v ữ t máu. Nh ế ng th ư ng bé không l ằ y th ấ ế làm lành, đ a tay xô m ư nh T ạ rình Anh ra và nguy n r ề a: ủ - Tao không c n ầ chúng bay an i
ủ tao. Chúng bay là lũ không cha không m , ẹ thua gì con chó gh vô ch ẻ kia. ủ L c ụ Vô Song t c ứ gi n ậ b c ướ t i, ớ toan đ m ấ vào m t ặ h n ắ ta m t ộ thoi n a ữ nh ng ư Trình Anh ngăn lại: - Nó đã b th ị ng, hi ươ ền mu i đ ộ ng gi ừ n n ậ a! ữ Thằng bé trố m t ắ nhìn L c ụ Vô Song chòng ch c, ọ nh ng ư nó v a ừ b ịđ p ạ , li u ệ không đủ s c ch ứ ng c ố ự li n xua lũ tr ề ẻ bỏ chạy, v a ch ừ y v ạ a ch ừ i r ử a đ ủ l ủ i. Qua đ ờ n gi ế a c ữ u, ầ
lũ trẻ nhặt đá ném vào chị em Trình Anh t i ớ t p. ấ Chị em Trình Anh bi t ế võ ngh ệ nên tránh né lanh l , ẹ chỉ tội nghi p ệ ba cô thi u ế n ữ l n ớ tu i ổ bị g ch ạ ngói r i trúng ơ ng i ườ la ôi ối.
Bây giờ ông lão cùng đ ng ứ bên c nh
ạ chị em Trình Anh và cũng bị g ch ạ ngói ném trúng, nh ng ư ông ta v n ẫ đi m ề nhiên không h
ề né tránh, và cũng không h ề t ỏ ra đau đ n g ớ ì cả. B n ọ trẻ cho kỳ l , ạ t p trung ậ c g ả ch ạ ngói m t ộ lư t ợ ném ông lão nh ng ư ông ta v n ẫ nh
ư thường. Chúng càng thích thú, càng c ố g ng ném ắ g ch ạ đá nhi u ề h n. L ơ c ụ Vô Song b c ự t c
ứ trước cử chỉ trêu ng i
ươ đó, cô ta hét lên m t ộ ti ng, ế toan nh y ả phóc qua c u đ ầ
ể cùng với bầy tr ăn thua m ẻ t ộ tr n. Nh ậ ng ông lão đã k ư p th ị i c ờ n l ả i. ạ Ông ta đ ng ứ án ngữ trước m t ặ chị em Trình Anh, g c ụ đ u ầ cho cho hai cánh sen r t ớ xu ng, ố dùng l i ưỡ đ a ư vào mồm nhai ng u ấ nghi n. ế Nh ng ư l n ầ này ông ta không nu t, ố búng mi ng
ệ phun vào đám trẻ con. Xác g ng ươ sen bay v t ụ đ n ế trúng vào đ a ứ nào cũng tỏ ra đau đ n, ớ ù té bỏ ch y ạ . L c ụ Vô Song thích thú c i. ườ Đ ng ồ th i ờ cô ta cũng ngạc nhiên t h ự i: ỏ - Xác g ng sen ươ
nhẹ nh bông, ông lão làm s ư ao phun ra xa đ c. Mà ượ v t nh ậ nh ẹ th ư ế
dẫu có trúng thì làm thế nào đau đ n đ ớ c. ượ
Cả chị em Trình Anh cũng đ ng ồ kinh ng c ạ và nghĩ nh ư th . ế Th y
ấ bâỳ trẻ rên r ỉch y ạ tr n h ố t, ông lão kỳ d ế ng ị a m ử t lên tr ặ i nói: ờ - Theo ta chăng? Nói xong ông ta r o b ả c v ướ h ề ng Tây ướ , L c Vô Song c ụ m tay T ầ rình Anh nói:
- Chị ơi, chúng ta theo ông lão này xem th ! ử Trình Anh còn trù tr ch ừ a quy ư t. Ba ế cô thiếu n l ữ n tu ớ i c ổ n l ả i: ạ - Thôi, chớ nên đi ch i ơ xa, hãy trở về s m ớ là h n. ơ Dì và d ng ượ bi t ế đ c ượ sẽ r y ầ la không ít. L c Vô Song th ụ y T ấ rình Anh do d , n ự m ch ắ t tay nói: ặ - N u ch ế không đi thì em đi m ị t mình. ộ Từ bé đ n
ế giờ, chị em Trình Anh lúc nào đi ch i
ơ đâu cũng có nhau, ch ng ẳ l ẽ Trình Anh để cho L c ụ Vô Song đi m t ộ mình. Bi t ế không c n ả tr ở đ c ượ ý đ nh ị c a ủ em, Trình Anh miễn c ng
ưỡ bước theo. Ba cô thi u n ế l ữ n v ớ a ừ ái ng i v ạ a s ừ ợ s t đ ệ ng ứ n i b ơ h ờ kêu ồ
réo. Bóng ông già quái d và ch ị em T ị rình Anh khu t d ấ n trong bãi dâu xanh. ầ Đi đ c
ượ một lúc, ông già quay đ u ầ l i
ạ thấy chị em Trình Anh l o ẽ đ o ẽ theo sau mình, ông lão li n dnag tay k ề p m ẹ i ng ỗ i vào m ườ i nách, phi thân vùn v ỗ t nh ụ bay ư .
Chị em Trình Anh nghe gió t t ạ vào tai ù ù, và nh ng ữ r ng cây ặ bên đ ng l ườ t ướ vun vút,
còn chân ông lão hình nh không ch ư m đ ấ t. ấ Thật v y!
ậ lão già kỳ dị đó đã dùng thu t ậ khinh công b ng
ồ ch ịem Trình Anh đi v i ớ t c ố độ phi th ng ườ cho đ n ế n i ỗ L c
ụ Vô Song là cô gái ranh mãnh, b o ạ d n ạ nh t ấ cũng có
cảm giác sợ sợ. Cô ta la l n: ớ - Thôi thôi! xin lão tr ng
ượ hãy buông chị em tôi ra. Tôi không mu n ố theo lão tr ng ượ nữa. Mặc k , lão già nh ệ không đ ư ể ý lời nói c a L ủ
c Vô Song, lão càng gia tăng t ụ c đ ố . ộ
Bị ông lão làm trái ý, L c ụ Vô Song c n ắ m nh ạ vào cánh tay c a ủ lão m y ấ cái. Lão già hình nh ư đã quá hi u ể tính n t ế c a ủ L c ụ Vô Song nên v n xem ẫ nh không, ư ch ng h ẳ ề tỏ ý gi n d ậ . T
ữ rái lại, Lục Vô Song cảm th y cánh tay ông lão nh ấ ư s t đá, hàm răng nàng ắ
vừa cắn vào đã tê bu t, đau th ố ấu tận tâm can. Qua m t ộ lúc dùng thu t ậ phi hành, ông lão d ng
ừ chân buông chị em Trình Anh gi a ữ m t bãi tha ma, tr ộ ước mặt chân tr i xa th ờ m ẳ Trình Anh lo lắng ôn t n ồ th a: ư - Ông i, Xin ông cho c ơ h em tôi tr ị v ở k ề o t ẻ i. Chúng tôi không mu ố n ố đây n ở a. ữ ông lão nhìn chòng ch c ọ vào m t ặ Trình Anh không nói n a ử l i. ờ Cái nhìn c a ủ ông ch a ứ đựng m t ộ n i ỗ bu n ồ thê lương, m ả đ m ạ làm sao, khi n ế cho Trình Anh, m t ộ cô gái m i ớ lên chín cũng c m nh ả n đ ậ c. ượ Trình Anh phút ch c ố đ ng lòng tr ộ c ắ n ẩ th y th ấ ng h ươ i ạ vô cùng, và cô l i ạ còn th y ấ n i ỗ bu n ồ đó g i ợ vào tâm kh m ả mình m t ộ bi th m, ả thi t ế tha. Cô ta th th ỏ : ẻ - Này ông i! ơ Tôi th y ông bu ấ n l ồ m! ắ
Ông cần tìm ch n khuyây kho ố , v ả y ậ ông đ a hai ư
chị em chúng tôi trở về bờ hồ. Từ nay cứ m i ỗ chi u ề chị em chúng tôi s ẽ đ n ế đó làm
vui cho ông và hái sen bóc h t cho ông ăn nhé! ạ L i
ờ nói thật thà của cô bé lên chín làm ông lão th y ấ c m ả đ ng ộ r ng ư r ng ư n c ướ m t. ắ
Ông ta hé răng nói nh than: ư - Đúng vậy! Đã b n m ố i nă ươ m qua không bi t ai đ ế vui bu ể n ồ cùng lão! Rồi sự đau đ n ớ trong lòng lão v a ừ xu t ấ hi n ệ trên nét m t ặ phút ch c ố b ng ỗ thay đ i. ổ Lão tr nên gi ở ận d , hung ác, hét l ữ n: ớ
- Hà nguyên Quân, Hà nguyên Quân là gì c a ủ mày? Lão ch p ụ l y ấ Trình Anh, m t ộ tay n m v ắ ai, m t tay n ộ ắm l ng x ư c lên quay m ố t vòng ng ộ c ượ lên tr i ờ . Lão v a quay v ừ
a hét: - Hà nguyên Quân, Hà ng ừ uyên Quân! Trình Anh khi p ế vía mu n ố la lên nh ng ư không ra ti ng. ế Vài gi t ọ n c m ướ t r ắ m ơ r m ớ lăn trên đôi gò má cô bé. Ông lão lại rít lên:
- Mày khóc ử Mày khóc ử Thì ra đã 40 năm nay mày v n ẫ th ! ế Vì sao mày không tr n ố
theo ta? Mày chê ta x u xí? Mày ấ khóc! Mày th ng h ươ i ta? ạ Qua m t lúc lão d ộ ng tay nhìn t ừ n m ậ t T ặ rình Anh. Trình Anh khi p s ế ợ r t rè: ụ
- Không, không! Tôi không khóc! Tôi không khóc!
Lào già cười chua chát nói: - , ừ Ta đâu x ng ứ đáng nh n ậ giọt n c ướ m t ặ c a ủ em! Em không bao gi ờ có th ể b ố thí cho ta một giọt n c m ướ
ắt. Thế thì ta còn s ng trên đ ố i này đ ờ làm gì. ể D t ứ l i ông lão xô m ờ nh ạ Trình Anh ra và g ng l ắ y s ấ c bình s ứ inh c a ủ hai tay, lão lao vào tấm bia xanh bên c nh. ạ Tấm bia b ng ằ đá xanh chôn ch t ặ d i ướ đ t, ấ b ịs c ứ m nh ạ c a ủ
lão bật tung lên. Còn ông lão cũng n m sóng s ằ t bên t ượ m bia đá n ấ ng ặ h n ngàn cân. ơ L c Vô Song h ụ ốt hoảng, kêu th t thanh: ấ
- Chị ơi, chúng ta đi tr n ố mau! Cô bé vừa nói và b c ướ t i ớ n m ắ tay Trình Anh kéo ch y ạ . Trình Anh ch y ạ theo L c ụ Vô Song đ c ượ m y b ấ c, ướ quay lại th y
ấ ông lão máu me lai láng, n m ng ằ t ấ l m nên không ị n b ỡ ỏ đi, nói v i L ớ c Vô Song: ụ - Hình nh ông ư y ch ấ t m ế t. Chúng ta tr ấ l ở i xem sao! ạ L c Vô Song nói: ụ - N u lão ch ế
ết tất thành qu , chúng ta đ ỷ n g ế n nguy hi ầ m. ể Trình Anh nghĩ th m: ầ "Ch c
ắ ông này có m t dĩ vãng ộ quá đau th ng nên m ươ i li ớ u ề thân như vậy". Nh ng ư để cho lão ch t
ế lòng cô bé thấy không an. Trình Anh nói v i ớ L c ụ Vô Song: - Đ ng đ ừ ông ta ch ể t ế tội nghi p. Ch ệ đ ị nh ch ị c ông ta ắ lúc t nh d ỉ y s ậ không hung d ẽ ữ
và điên dại nh lúc nãy đâu. ư L c ụ Vô Song nghe l i ờ ch .ị Hai chị em n m ắ tay l n ầ b c ướ đ n ế g n. ầ Máu t i ươ v n ẫ còn ph t
ụ ra, nhuộm đỏ cả mặt mày và râu tóc ông lão. Trình Anh th th ỏ g ẻ i: ọ - Ông i! ông có đau l ơ m không? ắ Ông lão rên lên m t ộ ti ng, ế ti ng ế rên ch a ứ đ y ầ u t ấ h n. ậ Trình Anh b o ạ d n, ạ b c ướ đ n ế l y ấ chi c ế khăn lau máu trên m t ặ cho ông lão. Nh ng ư máu ra nhi u quá, ề chi c ế khăn cô
bé ướt đẫm mà máu c ph ứ t mãi nh ụ x ư i. ố Trình Anh th ở dài, ng m ẫ nghĩ m t ộ lúc r i ồ hé răng c n vào ắ v t áo, ạ xé ra m t ộ mi ng c ế t ộ n i v ơ t th ế ương cho ông lão. L c Vô Song th ụ y th ấ nói: ế
- Chị ơi, chị xé áo như thế lúc về nhà gia gia trông th y ấ chúng ta không kh i ỏ bị quở m ng. ắ Trình Anh bu n bã đáp: ồ - Gia gia lúc nào ch ng ẳ r y ầ m ng ắ chúng tạ Vi c
ệ ch ịlàm chị sẽ ch u ị cho gia gia tr ng ừ phạt. Vết th ng ươ ông lão đ c ượ rịt l i ạ máu c m ầ không ch y ả n a.
ữ Và ông lão từ từ h i ồ t nh, ỉ nói kh qua h ẽ i th ơ : ở - Em lại đến c u ta ứ
ử Không không, em đ ng làm th ừ ! ế Vì sao em không đ ta ch ể t cho ế an thân. Th y ông lão t ấ nh l ỉ ại Trình Anh m ng r ừ h ỡ i: ỏ - Ông còn đau lắm không? Ông lão l c đ ắ u nói: ầ - Ta đau l m, T ắ
a đau đã 40 năm nay. Ta không đau đ ở u mà đau ầ lòng, em ở i. ơ
Trình Anh lấy làm lạ, ngơ ngác t h ự i: ỏ - T i sao ông ạ lão ch m đ ạ u vào bia m ầ l ộ i không đau ạ đ ở u mà ầ đau lòng? Th ở t quái ậ g ! ở
Nhưng Trình Anh, cô bé lên chín làm sao hi u ể n i ổ cái đau bu n ồ dĩ vãng c a ủ con ng i ườ s ng y ố ếm thế ấỵ Cô bé c ứ tri n
ề miên suy nghĩ và lau v t ế th ng ươ ông lão cho đ n ế lúc d u ị h n. ẳ Bây giờ
ông lão hé mắt nhìn Trình Anh, cái nhìn nh nu ư i ti ố c, đau th ế ng. Ông ta rên r ươ :ỉ - Em nhất đ nh ị không cùng ta h i ộ ng ? ộ Chúng ta đành ph i
ả chia ly mãi mãi chứ còn bi t làm sao? T ế r c khi ly bi ướ t em có th ệ t ể ng cho ta vài gi ặ t n ọ c m ướ t chăng? ắ Giọng rên rỉ như h ng
ướ về dĩ vãng và quá bi ai khi n ế cho Trình Anh ch nh ạ lòng nghĩ đến ki p ế phong trần, su t ố đ i ờ chỉ tha thi t ế c u ầ kh n ẩ m t ộ tình th ng. ươ Nh ng ư tình th ng nào đã làm cho ông lã ươ o đau đ n điên cu ớ ng đ ồ n th ế . Th ế t t ậ i nghi ộ p! ệ
Đột nhiên Trình Anh rơm r m ớ nước m t. ắ Gi t ọ n c ướ m t ắ trong v t ắ nh ư hai gi t ọ s ng ươ t t ừ lăn trên gò má cô. ừ
Ông lão trông thấy rú lên m t ti ộ ng, đôi m ế t xoe tròn, h ắ i th ơ h ở n h ổ n: ể - Em đã vì ta mà r i ơ l ! ệ Ôi chao! nh ng gi ữ t n ọ c m ướ t đ ắ m ầ m làm sao! ấ Lão ôm ch m
ầ Trình Anh vào lòng mà n c ứ n . ở Sự xúc đ ng ộ kích thích vào lòng m t ộ em bé măng tơ, bé nh .
ỏ Trình Anh quên cả sự th t ậ tr c ướ m t. ắ Cô bé cũng ôm ch m ầ l y ấ ông lão khóc s t m ướ ư t nh ớ hai k ư yêu nhau t ẻ thu ừ nào. ở L c ụ Vô Song đ ng ứ nhìn c nh ả t ng ượ quái dị m t ộ lúc r i ồ không thể nh n ị c i ườ đ c ượ cô bé b t lên ti ậ ếng cười thích thú. Tiếng c i ườ có vẻ ch ế nhạo tr c ướ c nh ả th ng
ươ tâm, khiến ông lão b ng ừ t nh, ỉ xô Trình Anh ra đ ng ph ừ ắt dậy, quắc m t nhìn L ắ c Vô Song hét: ụ - À ra mi! Mi v a ừ th ng ươ h i ta, ạ l i ạ v a ừ ch nh ế o ạ t ạ Đ c, ta ượ s ẽ cho mi g p ặ kh ổ su t ố đời. Nhưng, v a
ừ dứt lời, lão già l i t ạ v ỏ ẻ suy nghĩ. Đôi m t lão ắ đăm đăm nhìn L c ụ Vô Song
rồi quay lại nhìn Trình Anh nói:
- Không! Không! Em không ph i
ả là nó. Thế ra Hà Nguyên Quân là gì c a ủ các em? T i ạ sao các em lại gi ng nó th ố ? ế
Hai chị em Trình Anh nhỏ tuổi, song từ di n ệ m o ạ đ n ế tính tình khác bi t ệ nhau Trình Anh có n c ướ da trắng m n
ị nõn nà, có thân hình cân đ i, ố tính n t ế ôn hoà; ng c ượ l i ạ L c ụ Vô Song có n c ướ da ngâm ngâm màu đ , ỏ ng i ườ cao m nh ả kh nh, ả tánh l i ạ li n ế tho ng, ng ắ ạo nghễ.
L c Vô Song nghe lão già nói, x ụ en vào đáp:
- Chúng tôi nào có gi ng ai đâu. Sao ông l ố i b ạ o gi ả ng m ố t ng ộ i khác. ườ Lão già tr ng ừ m t
ắ nhìn cả hai chị em cô bé, r i ồ b t ấ th n ầ l y ấ tay đ m ấ vào đ u ầ nh ư cố tìm ra m t hình ộ nh nào trong ký ả c. Ông ta nói: ứ - Thôi r i! T ồ a lo n ạ óc r i! ồ Này ti u di ể ệt, có ph i cháu h ả L ọ c không? ụ L c Vô Song ng ụ c nhiên đáp: ạ - Chính tôi họ L c. Nh ụ ng vì sao ông l ư i bi ạ t? ế Lão già không đáp h i ti ỏ p: ế - Tổ ph c ụ a ủ tiểu diệt là L c T ụ ri n Nguyên ph ể i chăng? ả L c Vô Song g ụ t đ ậ u: ầ - Đúng vậy. Ông lão trầm ngâm m t ộ lúc trong yên l ng. B ặ ng ỗ ông ta v i ớ ta b ng ồ x c T ố rình Anh lên không, nhìn vào mặt h i: ỏ - Còn ti u di ể t này h ệ gì? và g ọ ọi L c T ụ ri n Nguyên là gì? ể L n này T ầ rình Anh không s s ợ t n ệ a b ữ o d ạ n đáp: ạ - Tôi h T
ọ rình, tên Anh. Ngoại tôi họ L c nên m ụ tôi h ẹ L ọ c. ụ
Ông lão cười khanh khách nói: - Thôi đúng r i! L ồ c T
ụ ri n Nguyên và Nguyên Quân sinh đ ể ng m ặ t tr ộ ai m t gái. ộ Đo n ông quay v ạ ề phía L c Vô Song nói ti ụ p: ế - Con trai của L c ụ Tri n
ể Nguyên và Nguyên Quân chính là cha L c ụ ti u ể di t ệ đ y ấ Còn con gái c a ủ hai ng i ườ này là m ẹ c a ủ Trình ti u ể di t
ệ đâỵ Do đó mà hai cháu đ u ề gi ng ố Nguyên Quân. M t ộ cháu thì gi ng ố cái dáng yêu ki u, ề m t ộ cháu thì gi ng ố cái li n ế thoắng, ngang ngạnh. Trình Anh ch ng h ẳ
ề biết bà ngoại mình tên Hà Nguyên Quân. T
ừ bé đến giờ cô ta ch ỉbi t ế bà ngo i ạ là bà ngo i mà ạ thôi. Còn L c ụ Vô Song cũng th , ế ch ng bi ẳ ết đ n danh tánh c ế a bà n ủ i mình. ộ
Nghe ông lão nói, hai chị em đinh ninh r ng ằ con ng i ườ kỳ dị đó h n ẳ có liên quan gì đến dòng họ mình tr c ướ đây. B y ấ giờ ông lão th ả Trình Anh xu ng ố đ t, ấ ông ta ôn t n ồ nói v i hai cô bé: ớ
- Các cháu hãy dắt ta đ n thăm L ế c T ụ ri n Nguyên nhé? ể Trình Anh th a ư :
- Ông ngoại cháu không còn đây n a. ữ