Top 7 cách tu dưỡng để trở nên xuất chúng hơn người theo cách của cổ nhân | Trường Đại học Sư phạm Hà Nội

Top 7 cách tu dưỡng để trở nên xuất chúng hơn người theo cách của cổ nhân | Trường Đại học Sư phạm Hà Nội với những kiến thức và thông tin bổ ích giúp sinh viên tham khảo, ôn luyện và phục vụ nhu cầu học tập của mình cụ thể là có định hướng, ôn tập, nắm vững kiến thức môn học và làm bài tốt trong những bài kiểm tra, bài tiểu luận, bài tập kết thúc học phần, từ đó học tập tốt và có kết quả cao cũng như có thể vận dụng tốt những kiến thức mình đã học vào thực tiễn cuộc sống.

7 cách tu dưỡng để trở nên xuất chúng hơn người theo cách
của cổ nhân
1. Quân tử muốn tu thân, trước tiên phải tu tâm
Mộttrongnhữngcáchdưỡngtâmcủacổnhânđólàmuốnlàm
quântửthìphảitutâmcủachínhmìnhtrướctiên.Khôngcầncố
gắnghômưa,gọigióhaylàmviệcđaotobúalớnnàođómới
đượcđánhgiácaomàtâmantịnhmớilàđiềuđángđượcưutiên
chomộtbậcquântử.
Tutâmtừýnghĩ,lờinóichotớihànhđộngmớithựcsựlàviệc
cầnlàmtrướctiên.Thửxemmìnhđãnghĩđúngchưa,nóinăng
cóchừngmựcchưa,cólàmtổnthươngaikhông,hànhđộngcó
bịhấptấp,gâyhạichongườikháckhông...
Dưỡngtâmlàviệccầnlàmhàngngày,kiểmsoátbảnthântránh
xanhữngviệcxấu,từđótâmhồnsẽnhẹnhõm,luôncảmthấy
thoảimáidễchịu,ngườixungquanhcũngcảmnhậnđượcnăng
lượngtốtđẹpấy.
Quântửbiếttutâmnênsốngngaythẳng,khôngtranhgiành
quyềnchức,sốngthanhđạm,chẳngcầndùngthủđoạnđểbon
chenvớiđời,nếukhôngđượcgiàucóthìvẫnsốngvui,sốngtao
nhã.
Bấtluậncuộcsốngcủahọcóthuậnbuồmxuôigióhaykhông,
dùgiàuhaynghèo,địavịcaohaythấp,họđềucóthểlàmcho
tâmhồnluôntựtại.
2. Thiên hạ khắp nơi là của cải, một phần lao động, một
phần cơm
Trênthếgiannàycủacảisẵncókhắpnơi,nếutìmcáchthìchắc
chắnaicũngsẽcóthểtrởnêngiàucó,khôngcógìlàkhôngthể
cả.
Thếnhưngcổnhânđãnhắcnhởrằng:"Mộtphầnlaođộng,một
phầncơm".Điềunàycónghĩalàlaođộngbaonhiêuthìchỉnên
hưởngbấynhiêumàthôi.Nghĩalàcôngsứcmìnhnhưthếnào
chỉhưởngtươngứng,tránhtâmlýthamlam,cốgắngvơvét
phầnnhiềuvềmình.
Mộtngườikhôngchúýviệcdưỡngtâmthườngcóxuhướng
làmmộtnhưngmuốnđòiăn10phầncơm,nhưthếlàthamlam,
phávỡsựcânbằngvốncó.Mộtkhilòngthamtrỗidậythìche
mờđilýtrí,họnhấtđịnhsẽtìmmọicáchđểthuvéncủacảivề
chomình.Nhữngngườinàybấtchấpthủđoạn,sẵnsàngluồn
cúi,mưulợiđểbùđắpvàophầnlaođộngcònthiếu.
Ngượclại,ngườingaythẳngthậtthà,khôngđầucơtrụclợithì
khôngphảilosợ,luồncúi,tựtinvàonănglựccủamình,không
phảicầucạnhai.Cónhưthếmớitựtinngẩngcaođầuđốimặt
bấtcứhoàncảnhnào.
Đoạntrừđượclòngthamcủamìnhdùlàtiềnbạc,tìnhcảmhay
chứcvụthìlòngtaắtsẽanyên.VídụnhưĐàoUyênMinh
“quantrườngkhôngsuônsẻ,chẳngbằngquyẩnđiềnviên,vẫn
cóthểháihoacúcdướihàngràophíađông,nhànnhãnhìnnúi
phíanam”.
3. Bất kính với người đáng kính sẽ chiêu mời tai họa
Cổnhândạyđiềunênkínhnểlàđểrănchúngtasốngkhiêm
nhường,hiếuđạo,biếtngười,biếtmình.Nếukhôngthìsẽdễ
rướchọavàothân.
KhổngTửnói:“Quântửcó3điềusợ:sợmệnhTrời,sợđại
nhân,sợlờicủaThánhnhân”.Ýnghĩalà,conngườiphảibiết
kínhsợThượngThiên,thuậntheoThiênmệnh,biếtkínhsợ
ngườicóphẩmhạnhcao,địavịcao,biếtkínhsợlờidạycủa
Thánhnhân.
Mộtkẻtựmãn,xemthườngngườikhác,khôngcólòngkínhsợ,
thìsẽmấtđinềntảngđạođứctốithiểulàmngười,việcxấunào
cũngdámlàm.
Trongđónhấtđịnhphảihiếukínhchamẹlàđiềuđặcbiệtlưu
tâm.Ngườixưathườngnói,giađìnhnhưmộtgốccâyvớiông
bàlàrễ,chamẹlàcành,concháulàhoatrái.Muốnhoatráinảy
nởthìnhấtđịnhphảichămbóncẩnthậntừgốcrễ.
Gốcrễkhôngchămsócthìsớmhaymuộncâycốisẽhéomòn
vàchếtđi.Dođó,làmngườiphảiluônkhắcghivềđạohiếu.
Ởnhàkhônghiếuthuậnvớichamẹ,ởđơnvịkhôngphụctùng
lãnhđạo,ởxãhộikhônghiểutônkínhhiềntài.Ngườinhưthếắt
sẽgặptaihọahungdữnguyhiểm,xãhộinhưthếắtsẽchẳng
vănminh,quốcgiavàdântộcnhưthế,ắtsẽlạchậu.
4. Tiểu công bất thưởng, tắc đại công bất lập; tiểu oán bất xá
tắc đại oán tất sinh
Câunàycónghĩalàcônglaonhỏkhôngthưởng,thìsẽkhông
gâydựngđượccônglaolớn;Oánhậnnhỏmàkhôngthathứ,thì
oánhậnlớnsẽnảysinh.
Thưởngvàphạtlàmộtvấnđềkhôngnênxemnhẹvìnếuthưởng
phạtkhôngphânđịnh,thìmọisựmậpmờ,khôngaibiếtnêntập
trungvàođiềugìhaytránhxađiềugì.
Nếucônglaonhỏmàkhôngthưởng,thìcũngsẽmấtđiđộnglực
gâydựngcônglaolớn.
Nếulỗilầmnhỏkhôngphạtthìrấtcóthểlầnsausẽnảysinhlỗi
lầmlớn.Dođóphảicăncứvàoquyềnhạnvàvịtrícủacấpdưới
màsuyxétthướcđo,mứcđộthưởngvàphạt.
Đâykhôngchỉlàcáchđểdùngngườimàcònlàcáchđểquảnlý
bảnthânmình.Vídụnhưtađangnỗlựcmộtviệcgìđó,nếuđã
tạoramộtthànhcôngnhỏthìcũngnênănmừng,lấyđộnglực
đểtatiếptụccốgắng,nếukhôngtacảmthấyđuốisức,thiếu
tinhthầnvàsựnhiệthuyếtnênnguycơbỏcuộcrấtnhanh.
Ngoàira,làmngườicầnđộlượng,dùnglễkhoanthứchongười.
Nênhiểurằngchẳngailàkhôngphạmsailầm,tabỏquacho
ngườicũnglàđểthathứchobảnthânmình.ĐừngnhưTrương
Phitínhtìnhnóngnảy,ngườicólỗinhỏ,lạixửphạtnặng,đểrồi
bịthuộchạđâmchết.Đóchínhlàmốihọahoạncủa“oánhận
nhỏkhôngthathứ,ắtsẽnảysinhoánhậnlớn”.
5. Không thể cùng con ếch ngồi trong đáy giếng luận bàn về
biển cả
Câuđầyđủ:"Khôngthểcùngconếchngồitrongđáygiếngluận
bànvềbiểncả;khôngthểcùngcôntrùngmùahèbànluậnvề
băngtuyết;khôngthểcùnganhhọctròchốnthônquêhẻolánh
bànluậnvềđạolý.”
Tạmhiểunghĩađencủacâunóinàyđólà:Loàiếchkhôngthể
sốngởbiểnchonênnókhônghềcótrảinghiệmvềnơinàyđể
mà"bànluận".Tươngtự,loàicôntrùngchỉsốngtrongthờigian
ngắntrongmùaHè,khôngcócơhộisốngtớimùaĐôngnên
chúngkhôngthểhiểucảmgiáclạnhgiá.Mộtanhhọctròởvùng
quêsẽkhôngđủhiểubiếtđểluậnbànvềđạolývìnhữnggìanh
tahiểuchỉởtronglàngquêcủamình.
Nghĩabóngcâunóinàyđólàmuốnnhắcnhởchúngtachớnên
bìnhluận,đánhgiáhayvộivàngnhậnxét,kếtluậnđiềugìmà
bảnthânchưabiết,chưacókinhnghiệmtrảiqua.Chodùđólà
lýthuyếtđượcđọcthôithìcũngkhôngthểsosánhbằngtrải
nghiệmchânthực.Vậynên,ngườitacầnphảicómộttâmthái
rộngmởđốivớitrithức.
Sốngtrênđờinàynênnhớrằngkhôngphảichuyệngìmìnhcũng
biết,cũngtỏtường,dođóphảigiữtháiđộkhiêmtốn.Chỉcókẻ
dạidộtmớithíchnóidai,nóidài,thànhranóidại.
Mộttrongnhữngcáchdưỡngtâmcủacổnhânđólàluôngiữ
tháiđộhọchỏi,tránhviệcnóinhiều,nếucầncũngcóthểtránh
giaoduvớinhữngkẻ"nhiềuchuyện"nhưngkhôngthựcsựhiểu
sựđờilạithíchđôico.
Đúngnhưtrong“TháiCănĐàm”cónói:“Cuộcđờigiảmmột
phầnthìsiêuxuấtmộtphận,nhưgiảmgiaoduthìtránhđược
hỗnloạn,ngônngữđơngiảnthìítlỗilầm,suynghĩgiảmthìtinh
thầnkhônghaotổn”.
Điềuđócónghĩalànếubạncóthểgiảmbớtmộtsốnhữnggiao
thiệpkhôngcầnthiết,bạncũngsẽgiảmbớtđượcmộtsốrối
loạn.
6. Đấu gạo dưỡng ân, gánh gạo dưỡng thù
Câunàycónghĩalàkhitachoaiđómộtđấugạongườinàysẽtỏ
lòngbiếtơn,thếnhưngnếutiếptụcchonhiềuhơn,sốlượngnày
đượcướctínhlàmộtgánhgạothìhọlạinuôidưỡngtrongđósự
hậnthù.Vìsaolạinhưvậy?
Mộtngườithườngxuyênđượcnhậnđồnhờvàolòngtốtngười
khácbanđầuhọsẽtrântrọngvớisựgiúpđỡnày.Thếnhưng
mộtkhigiúphọquánhiềusẽtạochongườitacảmgiácrằngđó
làviệcđươngnhiên,ỉlại.Họnổilòngthamlamnêncứmuốn
đượcnhiềuhơnnữa,khôngbiếtbaonhiêuchođủ,bắtđầuhọso
sánh,nuôidưỡnglòngđốkỵcùngsựhậnthùlúcnàokhônghay.
Thếnênkhibạnmuốnbốthíchoaicũngphảicógiớihạn,
nguyêntắcnhấtđịnhnếukhôngviệctốtcũngcóthểtrởthành
mốihọabấtcứlúcnào.
7. Vụ thiện sách giả, vô ác sự; vô viễn lự giả, hữu cận ưu
Câutrêncónghĩamộtngườilàmviệccókếhoạch,mưulượcsẽ
hạnchếđượcnhữnghiểmnguy,saisót.Ngượclại,nhữngai
khôngmưutínhsâusuynghĩxa,thìmốilohoạnnạnsẽđến
ngaytrướcmắt.
Mộtngườigiỏimưutính,kếhoạch,nhấtđịnhlàngườisuynghĩ
kínkẽ,bảnthânluônởthếchủđộng,gặpchuyệncũngcóthể
hóanguythànhan.Nhữngngườithànhcôngcũnglàngườicó
tầmnhìnxatrôngrộng,làmbấtkỳviệcgìcũnggiỏitínhtoán,
hoạchđịnh.
Làmgìcũngphảicótầmnhìndàihạn,đừngvìcáilợitrướcmắt
màhạingười,làmviệcáchayquáthamlam,...kẻosaunàyhọa
đếnthìhốihậncũngkhôngkịp.
Dođó,nênhọccáchdưỡngtâmcủacổnhânđểsớmbiếtsuy
tínhchotươnglạithìmớicóthểđạtđượcthànhcônglớnvàbền
vữnghơn.Tráilại,thìsẽvìcáinhỏmàmấtcáilớn.
Dưỡng tâm không gì tốt bằng ít ham muốn
Có một người trẻ tuổi đến bên bờ hồ, thấy dưới nước có thỏi
vàng lấp lánh. Anh ta rất vui mừng liền nhảy xuống nước để
mò vàng. Nhưng mặc dù ra sức lặn xuống mò không biết bao
nhiêu lần, anh ta vẫn không mò được.
Cuốicùngsứccùnglựckiệt,khắpngườiướtsũng,bùnđấtbẩn
thỉu,anhtabènlênbờngồinghỉ.Khôngngờ,mặtnướcmộtlúc
saulạiphẳnglặng,thoivànglạihiệnranơiđáynước.Anhta
nghĩ,thỏivàngdướinướcrốtcuộclàởđâu?Rõràngmìnhnhìn
thấy,tạisaokhôngđược?Thếrồianhtalạinhảyxuống
nướcvàng.Vẫníchnhưtrước,chẳngđược,nhưng
anhtakhôngchịutừbỏ.
Lúcđóchaanhtađến,thấycontraitoànthânướtđẫm,bẩnthỉu
đầybùnđất,bènhỏi:“Xảyrachuyệngìvậy?”Ngườicontrảlời:
“Rõràngconthấythỏivàngdướinước,nhưngkhôngbiếtbao
nhiêulầnrồiconlặnxuốngmòmàvẫnkhôngmòđược”.Người
chanhìnmặtnướcphẳnglặng,rồingẩngđầunhìnlêncây,nói:
“Conxem,thỏivàngkhôngởdướinướcmànóởtrêncây”.
Conngườiaiaicũngtruycầuhạnhphúc,nênaiaicũngbônba,
lănlộntranhgiànhthắngthua,đượcmất,chìmnổiphiêudạt
trongdanh-lợi-tình-thù.Aiaicũngthấyhạnhphúchiểnhiện
ngaytrướcmặt,dốcsứctiếntới,laovào,giànhgiật.Nhưng
chínhlúctưởngđãtómđượchạnhphúctrongtaythìhạnhphúc
lạitanbiếnđinhưảoảnh.
Cuộcđờiluôntồntạinhữngđiềutráingược,đốilập,cóđượcthì
ắtsẽcómất,cóthắngthìắtsẽcóthua,cókhỏethìắtsẽcóyếu,
cótrẻthìắtsẽcógià,cóđẹpthìắtsẽcóxấu,cóvinhthìắtsẽcó
nhục,phúcthìắtsẽhọa.Đóchínhcáitươngsinh
tươngkhắc.LãoTửviếttrong“Đạođứckinh”rằng:“Họahề
phúcchisởỷ;phúchề,họachisởphục”,nghĩa“Họachỗ
dựacủaphúc,phúclànơiẩnnáucủamốihọađangrìnhrập”.
Dođó,nếuđitìmhạnhphúctừnhữngvinhhoaphúquý,danh
vọngquyềnthế,haytiềntài,sắcđẹp…thìquảthậtnguyhiểm.
Đắcđượcđãkhó,giữđượccàngkhóhơn,theolẽtươngsinh
tươngkhắc,thìcuốicùngnhữngthứchúngtavấtvảtranh
đấu,bônbangượcxuôi,laotâmkhổtứđượccũngsẽmất.
Khisứccùnglựckiệt,tuổigiàkhôhéo,mớithấymọithứtrống
rỗng,giốngnhưanhchàngnhảyxuốngnướcvàngvậy,như
“DãtràngxecátbiểnĐông,nhọcnhằnchẳngnêncôngcán
gì”.
Nhưngnếuchúngtasuynghĩlại,quaylại,thìhạnhphúctrong
tầmtay.Phậtgiagiảng,“Hồiđầuthịngạn”(quaylạibờ),
giốngnhưanhchàngvàngkia,nếungẩngđầulênthìthấy
thoivàngthựctrêncâysoibóngxuốngđáynước.Hạnhphúc
đíchthựctrongtâmchúngta,phảnánhrathếgiớibên
ngoàiquanhữnghìnhảnhlấplánhcủacôngdanhlợilộc.Chúng
tacứmảimiếtchạytheocáibónghưảođó,khácnàoanhchàng
kiacứnhảyxuốngnướcmòvàng.
LãoTửnói:“Họamạcđạiưbấttritúc.Cữumạcđạiưdụcđắc.
Cốtritúcchitúc,thườngtúchĩ”,nghĩalà:“Khônghọanàolớn
bằngkhôngbiếtđủ.Khônghạinàolớnbằngmuốnđượccủa.
Chonênbiếtchomìnhđủ,thờiluônluônđủ”.Ngườibiết
đủ,ngườicónộitâmyêntĩnh,lúcnàocũngthấyhàilòngvới
bảnthân,khôngngoạivậtnàonhưdanhvọng,tiềntài,nữsắc,
tìnhthếnhânthểđộngđếnhọđược,dođóluônluônan
nhiên,tựtại,tườnghòa.Đólàhạnhphúcchânthực,đíchthực.
PhậtHoàngTrầnNhânTôngcũngdạy:Giatrunghữubảohưu
tầmmịch/Đốicảnhtâmmạcvấnthiền.Nghĩalà:Củabáu
trongnhàthôitìmkiếm/Đốicảnhvôtâmchớhỏithiền.
Hạnhphúcsẵntrongtâmmỗingười,đâucầnlănlộnngược
xuôi.Tìmvềcáitâmmình,bỏđicáchammuốn,dụcvọng,danh
lợi,khẩukhí,đượcmất,thắngthua,thìchúngtatìmlạiđược
khobáucủachínhmình.Phậttínhxuấthiện,nhưánhvàngkim
chóilọi,lúcđó,chúngtacóđượchạnhphúcđíchthực.
Bướcđiđầutiêntrởvềvớicáitâmcủamình,trởvềvớibảntính
thiệnlương,làgiảmdầncáchammuốn,dụcvọng.Nhogiacũng
dạy“Dưỡngtâmmạcthiệnưquảdục”(Dưỡngtâmkhônggìtốt
bằngíthammuốn).
Vạnsựkhởiđầunan,ớcđiđầutiên,giảmhammuốndục
vọng,làbướcđikhókhănnhất.Nhưnghànhtrìnhvạndặmcũng
bắtđầubằngbướcđiđầutiênnày.Nào,chúngtahãycùng
bước,bướcđibướcđầutiêntrênhànhtrìnhvạndặmtìmvềvới
cáitâmchânthậtcủamình,vềvớihạnhphúcđíchthực.
Rènluyện,tudưỡngtheolờidạycủangườiđitrướcgiúpchúng
tatránhgặphọa,tránhmắcphảisailầmđángtiếc,tránhgặp
phiềnphứcchốnthịphi.Làmngườisốngởđời,biếtlúcnàonên
ngẩngđầukhinàonêncúi,biếtđưaraquyếtđịnhđúnglúc,biết
cónhữngcuộchẹnkhôngnênmãiđứngchờ.Mỗingườicóphúc
phậnkhácnhau,mưucầuhaytranhgiànhhơnthuacũngvôích.
Nếulànhữngthứcủamình,ngườikháckhótranhgiành,nếu
khôngphảicủamình,cầumongcũngkhôngđược.Điềuduy
nhấtchúngtacóthểcốgắngđóchínhlàtutâmdưỡngtính,tạo
dựnguyđứcchobảnthân.Trongtâmluôngiữđiềuthanhtịnh,
tậnhưởngkiếpsốngthanhtao,manglạihạnhphúcchongười,
chínhmìnhcũngthấyniềmvui.
Conngườisốngđượclànhờbiếtnươngtựavàonhautrongtổng
hòacácmốiquanhệ.Dođónếucóthểgiúpđỡngườikháccũng
manglạihội,niềmvuichomìnhmình.Hãynhớ,nếubạn
dànhchongườikhácmộtlốithoátcũnglúcbạnđãchomình
mộtlốiđiSốnghãybiếtchođi,gieonhữnghạtmầmtốt,đừng
chờđếnkhigiàucómớigiúpđỡngười.Khbạnbiếtchođitứclà
bạngiàucó.
Trongcuộcsống,bạnsẽthấynhữngngườiluôntrànngập
niềmvui,sựlạcquan,sốngtíchcựcnhưngcónhữngngườiluôn
khổsở,phiềnmuộn.Ngườitahạnhphúchaykhổđaukhông
phảidosốphậnsắpđặtmàlàdochínhbảnthânhọlựachọn.
| 1/12

Preview text:

7 cách tu dưỡng để trở nên xuất chúng hơn người theo cách của cổ nhân
1. Quân tử muốn tu thân, trước tiên phải tu tâm
Mộttrongnhữngcáchdưỡngtâmcủacổnhânđólàmuốnlàm
quântửthìphảitutâmcủachínhmìnhtrướctiên.Khôngcầncố
gắnghômưa,gọigióhaylàmviệcđaotobúalớnnàođómới
đượcđánhgiácaomàtâmantịnhmớilàđiềuđángđượcưutiên
chomộtbậcquântử.
Tutâmtừýnghĩ,lờinóichotớihànhđộngmớithựcsựlàviệc
cầnlàmtrướctiên.Thửxemmìnhđãnghĩđúngchưa,nóinăng
cóchừngmựcchưa,cólàmtổnthươngaikhông,hànhđộngcó
bịhấptấp,gâyhạichongườikháckhông...
Dưỡngtâmlàviệccầnlàmhàngngày,kiểmsoátbảnthântránh
xanhữngviệcxấu,từđótâmhồnsẽnhẹnhõm,luôncảmthấy
thoảimáidễchịu,ngườixungquanhcũngcảmnhậnđượcnăng
lượngtốtđẹpấy. 
Quântửbiếttutâmnênsốngngaythẳng,khôngtranhgiành
quyềnchức,sốngthanhđạm,chẳngcầndùngthủđoạnđểbon
chenvớiđời,nếukhôngđượcgiàucóthìvẫnsốngvui,sốngtao nhã.
Bấtluậncuộcsốngcủahọcóthuậnbuồmxuôigióhaykhông,
dùgiàuhaynghèo,địavịcaohaythấp,họđềucóthểlàmcho
tâmhồnluôntựtại.  
2. Thiên hạ khắp nơi là của cải, một phần lao động, một phần cơm
Trênthếgiannàycủacảisẵncókhắpnơi,nếutìmcáchthìchắc
chắnaicũngsẽcóthểtrởnêngiàucó,khôngcógìlàkhôngthể cả.
Thếnhưngcổnhânđãnhắcnhởrằng:"Mộtphầnlaođộng,một
phầncơm".Điềunàycónghĩalàlaođộngbaonhiêuthìchỉnên
hưởngbấynhiêumàthôi.Nghĩalàcôngsứcmìnhnhưthếnào
chỉhưởngtươngứng,tránhtâmlýthamlam,cốgắngvơvét
phầnnhiềuvềmình.
Mộtngườikhôngchúýviệcdưỡngtâmthườngcóxuhướng
làmmộtnhưngmuốnđòiăn10phầncơm,nhưthếlàthamlam,
phávỡsựcânbằngvốncó.Mộtkhilòngthamtrỗidậythìche
mờđilýtrí,họnhấtđịnhsẽtìmmọicáchđểthuvéncủacảivề
chomình.Nhữngngườinàybấtchấpthủđoạn,sẵnsàngluồn
cúi,mưulợiđểbùđắpvàophầnlaođộngcònthiếu. 
Ngượclại,ngườingaythẳngthậtthà,khôngđầucơtrụclợithì
khôngphảilosợ,luồncúi,tựtinvàonănglựccủamình,không
phảicầucạnhai.Cónhưthếmớitựtinngẩngcaođầuđốimặt
bấtcứhoàncảnhnào.
Đoạntrừđượclòngthamcủamìnhdùlàtiềnbạc,tìnhcảmhay
chứcvụthìlòngtaắtsẽanyên.VídụnhưĐàoUyênMinh
“quantrườngkhôngsuônsẻ,chẳngbằngquyẩnđiềnviên,vẫn
cóthểháihoacúcdướihàngràophíađông,nhànnhãnhìnnúi phíanam”. 
3. Bất kính với người đáng kính sẽ chiêu mời tai họa
Cổnhândạyđiềunênkínhnểlàđểrănchúngtasốngkhiêm
nhường,hiếuđạo,biếtngười,biếtmình.Nếukhôngthìsẽdễ
rướchọavàothân.
KhổngTửnói:“Quântửcó3điềusợ:sợmệnhTrời,sợđại
nhân,sợlờicủaThánhnhân”.Ýnghĩalà,conngườiphảibiết
kínhsợThượngThiên,thuậntheoThiênmệnh,biếtkínhsợ
ngườicóphẩmhạnhcao,địavịcao,biếtkínhsợlờidạycủa Thánhnhân. 
Mộtkẻtựmãn,xemthườngngườikhác,khôngcólòngkínhsợ,
thìsẽmấtđinềntảngđạođứctốithiểulàmngười,việcxấunào cũngdámlàm.
Trongđónhấtđịnhphảihiếukínhchamẹlàđiềuđặcbiệtlưu
tâm.Ngườixưathườngnói,giađìnhnhưmộtgốccâyvớiông
bàlàrễ,chamẹlàcành,concháulàhoatrái.Muốnhoatráinảy
nởthìnhấtđịnhphảichămbóncẩnthậntừgốcrễ. 
Gốcrễkhôngchămsócthìsớmhaymuộncâycốisẽhéomòn
vàchếtđi.Dođó,làmngườiphảiluônkhắcghivềđạohiếu.
Ởnhàkhônghiếuthuậnvớichamẹ,ởđơnvịkhôngphụctùng
lãnhđạo,ởxãhộikhônghiểutônkínhhiềntài.Ngườinhưthếắt
sẽgặptaihọahungdữnguyhiểm,xãhộinhưthếắtsẽchẳng
vănminh,quốcgiavàdântộcnhưthế,ắtsẽlạchậu.
4. Tiểu công bất thưởng, tắc đại công bất lập; tiểu oán bất xá tắc đại oán tất sinh
Câunàycónghĩalàcônglaonhỏkhôngthưởng,thìsẽkhông
gâydựngđượccônglaolớn;Oánhậnnhỏmàkhôngthathứ,thì
oánhậnlớnsẽnảysinh. 
Thưởngvàphạtlàmộtvấnđềkhôngnênxemnhẹvìnếuthưởng
phạtkhôngphânđịnh,thìmọisựmậpmờ,khôngaibiếtnêntập
trungvàođiềugìhaytránhxađiềugì.
Nếucônglaonhỏmàkhôngthưởng,thìcũngsẽmấtđiđộnglực
gâydựngcônglaolớn.
Nếulỗilầmnhỏkhôngphạtthìrấtcóthểlầnsausẽnảysinhlỗi
lầmlớn.Dođóphảicăncứvàoquyềnhạnvàvịtrícủacấpdưới
màsuyxétthướcđo,mứcđộthưởngvàphạt.
Đâykhôngchỉlàcáchđểdùngngườimàcònlàcáchđểquảnlý
bảnthânmình.Vídụnhưtađangnỗlựcmộtviệcgìđó,nếuđã
tạoramộtthànhcôngnhỏthìcũngnênănmừng,lấyđộnglực
đểtatiếptụccốgắng,nếukhôngtacảmthấyđuốisức,thiếu
tinhthầnvàsựnhiệthuyếtnênnguycơbỏcuộcrấtnhanh.
Ngoàira,làmngườicầnđộlượng,dùnglễkhoanthứchongười.
Nênhiểurằngchẳngailàkhôngphạmsailầm,tabỏquacho
ngườicũnglàđểthathứchobảnthânmình.ĐừngnhưTrương
Phitínhtìnhnóngnảy,ngườicólỗinhỏ,lạixửphạtnặng,đểrồi
bịthuộchạđâmchết.Đóchínhlàmốihọahoạncủa“oánhận
nhỏkhôngthathứ,ắtsẽnảysinhoánhậnlớn”. 
5. Không thể cùng con ếch ngồi trong đáy giếng luận bàn về biển cả
Câuđầyđủ:"Khôngthểcùngconếchngồitrongđáygiếngluận
bànvềbiểncả;khôngthểcùngcôntrùngmùahèbànluậnvề
băngtuyết;khôngthểcùnganhhọctròchốnthônquêhẻolánh
bànluậnvềđạolý.”
Tạmhiểunghĩađencủacâunóinàyđólà:Loàiếchkhôngthể
sốngởbiểnchonênnókhônghềcótrảinghiệmvềnơinàyđể
mà"bànluận".Tươngtự,loàicôntrùngchỉsốngtrongthờigian
ngắntrongmùaHè,khôngcócơhộisốngtớimùaĐôngnên
chúngkhôngthểhiểucảmgiáclạnhgiá.Mộtanhhọctròởvùng
quêsẽkhôngđủhiểubiếtđểluậnbànvềđạolývìnhữnggìanh
tahiểuchỉởtronglàngquêcủamình. 
Nghĩabóngcâunóinàyđólàmuốnnhắcnhởchúngtachớnên
bìnhluận,đánhgiáhayvộivàngnhậnxét,kếtluậnđiềugìmà
bảnthânchưabiết,chưacókinhnghiệmtrảiqua.Chodùđólà
lýthuyếtđượcđọcthôithìcũngkhôngthểsosánhbằngtrải
nghiệmchânthực.Vậynên,ngườitacầnphảicómộttâmthái
rộngmởđốivớitrithức. 
Sốngtrênđờinàynênnhớrằngkhôngphảichuyệngìmìnhcũng
biết,cũngtỏtường,dođóphảigiữtháiđộkhiêmtốn.Chỉcókẻ
dạidộtmớithíchnóidai,nóidài,thànhranóidại.
Mộttrongnhữngcáchdưỡngtâmcủacổnhânđólàluôngiữ
tháiđộhọchỏi,tránhviệcnóinhiều,nếucầncũngcóthểtránh
giaoduvớinhữngkẻ"nhiềuchuyện"nhưngkhôngthựcsựhiểu
sựđờilạithíchđôico. 
Đúngnhưtrong“TháiCănĐàm”cónói:“Cuộcđờigiảmmột
phầnthìsiêuxuấtmộtphận,nhưgiảmgiaoduthìtránhđược
hỗnloạn,ngônngữđơngiảnthìítlỗilầm,suynghĩgiảmthìtinh
thầnkhônghaotổn”. 
Điềuđócónghĩalànếubạncóthểgiảmbớtmộtsốnhữnggiao
thiệpkhôngcầnthiết,bạncũngsẽgiảmbớtđượcmộtsốrối loạn.
6. Đấu gạo dưỡng ân, gánh gạo dưỡng thù
Câunàycónghĩalàkhitachoaiđómộtđấugạongườinàysẽtỏ
lòngbiếtơn,thếnhưngnếutiếptụcchonhiềuhơn,sốlượngnày
đượcướctínhlàmộtgánhgạothìhọlạinuôidưỡngtrongđósự
hậnthù.Vìsaolạinhưvậy?
Mộtngườithườngxuyênđượcnhậnđồnhờvàolòngtốtngười
khácbanđầuhọsẽtrântrọngvớisựgiúpđỡnày.Thếnhưng
mộtkhigiúphọquánhiềusẽtạochongườitacảmgiácrằngđó
làviệcđươngnhiên,ỉlại.Họnổilòngthamlamnêncứmuốn
đượcnhiềuhơnnữa,khôngbiếtbaonhiêuchođủ,bắtđầuhọso
sánh,nuôidưỡnglòngđốkỵcùngsựhậnthùlúcnàokhônghay.
Thếnênkhibạnmuốnbốthíchoaicũngphảicógiớihạn,
nguyêntắcnhấtđịnhnếukhôngviệctốtcũngcóthểtrởthành
mốihọabấtcứlúcnào.
7. Vụ thiện sách giả, vô ác sự; vô viễn lự giả, hữu cận ưu
Câutrêncónghĩamộtngườilàmviệccókếhoạch,mưulượcsẽ
hạnchếđượcnhữnghiểmnguy,saisót.Ngượclại,nhữngai
khôngmưutínhsâusuynghĩxa,thìmốilohoạnnạnsẽđến ngaytrướcmắt. 
Mộtngườigiỏimưutính,kếhoạch,nhấtđịnhlàngườisuynghĩ
kínkẽ,bảnthânluônởthếchủđộng,gặpchuyệncũngcóthể
hóanguythànhan.Nhữngngườithànhcôngcũnglàngườicó
tầmnhìnxatrôngrộng,làmbấtkỳviệcgìcũnggiỏitínhtoán, hoạchđịnh. 
Làmgìcũngphảicótầmnhìndàihạn,đừngvìcáilợitrướcmắt
màhạingười,làmviệcáchayquáthamlam,...kẻosaunàyhọa
đếnthìhốihậncũngkhôngkịp.
Dođó,nênhọccáchdưỡngtâmcủacổnhânđểsớmbiếtsuy
tínhchotươnglạithìmớicóthểđạtđượcthànhcônglớnvàbền
vữnghơn.Tráilại,thìsẽvìcáinhỏmàmấtcáilớn.
Dưỡng tâm không gì tốt bằng ít ham muốn
Có một người trẻ tuổi đến bên bờ hồ, thấy dưới nước có thỏi
vàng lấp lánh. Anh ta rất vui mừng liền nhảy xuống nước để
mò vàng. Nhưng mặc dù ra sức lặn xuống mò không biết bao
nhiêu lần, anh ta vẫn không mò được.

Cuốicùngsứccùnglựckiệt,khắpngườiướtsũng,bùnđấtbẩn
thỉu,anhtabènlênbờngồinghỉ.Khôngngờ,mặtnướcmộtlúc
saulạiphẳnglặng,thoivànglạihiệnranơiđáynước.Anhta
nghĩ,thỏivàngdướinướcrốtcuộclàởđâu?Rõràngmìnhnhìn
thấy,tạisaomòkhôngđược?Thếrồianhtalạinhảyxuống
nướcmòvàng.Vẫnvôíchnhưtrước,chẳngmòđược,nhưng
anhtakhôngchịutừbỏ.
Lúcđóchaanhtađến,thấycontraitoànthânướtđẫm,bẩnthỉu
đầybùnđất,bènhỏi:“Xảyrachuyệngìvậy?”Ngườicontrảlời:
“Rõràngconthấythỏivàngdướinước,nhưngkhôngbiếtbao
nhiêulầnrồiconlặnxuốngmòmàvẫnkhôngmòđược”.Người
chanhìnmặtnướcphẳnglặng,rồingẩngđầunhìnlêncây,nói:
“Conxem,thỏivàngkhôngởdướinướcmànóởtrêncây”.
Conngườiaiaicũngtruycầuhạnhphúc,nênaiaicũngbônba,
lănlộntranhgiànhthắngthua,đượcmất,chìmnổiphiêudạt
trongdanh-lợi-tình-thù.Aiaicũngthấyhạnhphúchiểnhiện
ngaytrướcmặt,dốcsứctiếntới,laovào,giànhgiật.Nhưng
chínhlúctưởngđãtómđượchạnhphúctrongtaythìhạnhphúc
lạitanbiếnđinhưảoảnh.
Cuộcđờiluôntồntạinhữngđiềutráingược,đốilập,cóđượcthì
ắtsẽcómất,cóthắngthìắtsẽcóthua,cókhỏethìắtsẽcóyếu,
cótrẻthìắtsẽcógià,cóđẹpthìắtsẽcóxấu,cóvinhthìắtsẽcó
nhục,cóphúcthìắtsẽcóhọa.Đóchínhlàcáilýtươngsinh
tươngkhắc.LãoTửviếttrong“Đạođứckinh”rằng:“Họahề
phúcchisởỷ;phúchề,họachisởphục”,nghĩalà“Họalàchỗ
dựacủaphúc,phúclànơiẩnnáucủamốihọađangrìnhrập”.
Dođó,nếuđitìmhạnhphúctừnhữngvinhhoaphúquý,danh
vọngquyềnthế,haytiềntài,sắcđẹp…thìquảthậtnguyhiểm.
Đắcđượcđãkhó,giữđượccàngkhóhơn,vàtheolẽtươngsinh
tươngkhắc,thìcuốicùngnhữngthứmàchúngtavấtvảtranh
đấu,bônbangượcxuôi,laotâmkhổtứcóđượccũngsẽmất.
Khisứccùnglựckiệt,tuổigiàkhôhéo,mớithấymọithứtrống
rỗng,giốngnhưanhchàngnhảyxuốngnướcmòvàngvậy,như
“DãtràngxecátbiểnĐông,nhọcnhằnmàchẳngnêncôngcán gì”.
Nhưngnếuchúngtasuynghĩlại,quaylại,thìhạnhphúctrong
tầmtay.Phậtgiagiảng,“Hồiđầuthịngạn”(quaylạilàbờ),
giốngnhưanhchàngmòvàngkia,nếungẩngđầulênthìthấy
thoivàngthựcởtrêncâysoibóngxuốngđáynước.Hạnhphúc
đíchthựclàởtrongtâmchúngta,nóphảnánhrathếgiớibên
ngoàiquanhữnghìnhảnhlấplánhcủacôngdanhlợilộc.Chúng
tacứmảimiếtchạytheocáibónghưảođó,khácnàoanhchàng
kiacứnhảyxuốngnướcmòvàng.
LãoTửnói:“Họamạcđạiưbấttritúc.Cữumạcđạiưdụcđắc.
Cốtritúcchitúc,thườngtúchĩ”,nghĩalà:“Khônghọanàolớn
bằngkhôngbiếtđủ.Khônghạinàolớnbằngmuốnđượccủa.
Chonênbiếtchomìnhlàcóđủ,thờiluônluônđủ”.Ngườibiết
đủ,làngườicónộitâmyêntĩnh,lúcnàocũngthấyhàilòngvới
bảnthân,khôngngoạivậtnàonhưdanhvọng,tiềntài,nữsắc,
tìnhthếnhâncóthểđộngđếnhọđược,dođóluônluônan
nhiên,tựtại,tườnghòa.Đólàhạnhphúcchânthực,đíchthực.
PhậtHoàngTrầnNhânTôngcũngdạy:Giatrunghữubảohưu
tầmmịch/Đốicảnhvôtâmmạcvấnthiền.Nghĩalà:Củabáu
trongnhàthôitìmkiếm/Đốicảnhvôtâmchớhỏithiền.
Hạnhphúccósẵntrongtâmmỗingười,đâucầnlănlộnngược
xuôi.Tìmvềcáitâmmình,bỏđicáchammuốn,dụcvọng,danh
lợi,khẩukhí,đượcmất,thắngthua,thìchúngtatìmlạiđược
khobáucủachínhmình.Phậttínhxuấthiện,nhưánhvàngkim
chóilọi,lúcđó,chúngtacóđượchạnhphúcđíchthực.
Bướcđiđầutiêntrởvềvớicáitâmcủamình,trởvềvớibảntính
thiệnlương,làgiảmdầncáchammuốn,dụcvọng.Nhogiacũng
dạy“Dưỡngtâmmạcthiệnưquảdục”(Dưỡngtâmkhônggìtốt bằngíthammuốn).
Vạnsựkhởiđầunan,bướcđiđầutiên,giảmhammuốndục
vọng,làbướcđikhókhănnhất.Nhưnghànhtrìnhvạndặmcũng
bắtđầubằngbướcđiđầutiênnày.Nào,chúngtahãycùng
bước,bướcđibướcđầutiêntrênhànhtrìnhvạndặmtìmvềvới
cáitâmchânthậtcủamình,vềvớihạnhphúcđíchthực.
Rènluyện,tudưỡngtheolờidạycủangườiđitrướcgiúpchúng
tatránhgặphọa,tránhmắcphảisailầmđángtiếc,tránhgặp
phiềnphứcchốnthịphi.Làmngườisốngởđời,biếtlúcnàonên
ngẩngđầukhinàonêncúi,biếtđưaraquyếtđịnhđúnglúc,biết
cónhữngcuộchẹnkhôngnênmãiđứngchờ.Mỗingườicóphúc
phậnkhácnhau,mưucầuhaytranhgiànhhơnthuacũngvôích.
Nếulànhữngthứcủamình,ngườikháckhótranhgiành,nếu
khôngphảicủamình,cầumongcũngkhôngcóđược.Điềuduy
nhấtchúngtacóthểcốgắngđóchínhlàtutâmdưỡngtính,tạo
dựnguyđứcchobảnthân.Trongtâmluôngiữđiềuthanhtịnh,
tậnhưởngkiếpsốngthanhtao,manglạihạnhphúcchongười,
chínhmìnhcũngthấyniềmvui.
Conngườisốngđượclànhờbiếtnươngtựavàonhautrongtổng
hòacácmốiquanhệ.Dođónếucóthểgiúpđỡngườikháccũng
làmanglạicơhội,niềmvuichomìnhmình.Hãynhớ,nếubạn
dànhchongườikhácmộtlốithoátcũnglàlúcbạnđãchomình
mộtlốiđiSốnghãybiếtchođi,gieonhữnghạtmầmtốt,đừng
chờđếnkhigiàucómớigiúpđỡngười.Khbạnbiếtchođitứclà bạngiàucó.
Trongcuộcsống,bạnsẽthấycónhữngngườiluôntrànngập
niềmvui,sựlạcquan,sốngtíchcựcnhưngcónhữngngườiluôn
khổsở,phiềnmuộn.Ngườitahạnhphúchaykhổđaukhông
phảidosốphậnsắpđặtmàlàdochínhbảnthânhọlựachọn.