Chính sách của Đảng, Nhà nước Việt Nam đối với tín ngưỡng, tôn giáo hiện nay| Tài liệu môn Chủ nghĩa xã hội khoa học

Quan điểm, chính sách tôn giáo của Đảng và Nhà nước Việt Nam bao gồm những nội dung cơ bản sau:- Tín ngưỡng, tôn giáo là nhu cầu tinh thần của một bộ phận nhân dân, đang và sẽ tồn tại cùng dân tộc trong quá trình xây dựng chủ nghĩa xã hội ở nước ta. Trong thực tế, tín ngưỡng, tôn giáo đóng vai trò quan trọng trong đời sống tinh thần và văn hóa của người dân Việt Nam. Tài liệu giúp bạn tham khảo, ôn tập và đạt kết quả cao. Mời bạn đọc đón xem!

2.2. Chính sách của Đảng, Nhà nước Việt Nam đối với tín ngưỡng,
tôn giáo hiện nay
Quan điểm, chính sách tôn giáo của Đảng và Nhà nước Việt Nam bao
gồm những nội dung cơ bản sau:
- Tín ngưỡng, tôn giáo là nhu cầu tinh thần của một bộ phận nhân
dân, đang và sẽ tồn tại cùng dân tộc trong quá trình xây dựng chủ
nghĩa xã hội ở nước ta
Trong thực tế, tín ngưỡng, tôn giáo đóng vai trò quan trọng trong đời
sống tinh thần và văn hóa của người dân Việt Nam. Việc thực hành
tôn giáo và các hoạt động tín ngưỡng đã và đang đóng góp tích cực
vào việc duy trì và phát triển các giá trị văn hóa, truyền thống và đạo
đức của dân tộc, đồng thời giúp nâng cao đời sống tinh thần và củng
cố lòng yêu nước, đoàn kết, hòa bình trong xã hội.
Để tôn trọng và đáp ứng nhu cầu tín ngưỡng, tôn giáo của người dân,
Đảng và Nhà nước Việt Nam đã và đang tạo điều kiện thuận lợi cho
các tổ chức tôn giáo hoạt động, đồng thời đảm bảo tự do tín ngưỡng,
tôn giáo của mỗi cá nhân và cộng đồng.
Tuy nhiên, các hoạt động tôn giáo và tín ngưỡng phải tuân thủ pháp
luật, tôn trọng đạo đức, văn hóa và quy định của Nhà nước để đảm
bảo an ninh, trật tự xã hội và phát triển bền vững của đất nước.
- Đảng, Nhà nước thực hiện nhất quán chính sách đại đoàn kết dân
tộc.
Chính sách này nhấn mạnh sự đoàn kết, hòa bình, đồng thuận giữa
các dân tộc, nhằm tạo ra một môi trường thuận lợi để các dân tộc cùng
phát triển và tiến bộ.
Đảng và Nhà nước đã đưa ra nhiều chính sách, biện pháp hỗ trợ các
dân tộc thiểu số và vùng khó khăn, đồng thời xây dựng và thúc đẩy
các hoạt động văn hóa, giáo dục, thể thao, du lịch, kinh tế, xã hội
nhằm phát triển và nâng cao đời sống của các dân tộc.
Ngoài ra, Nhà nước còn tạo điều kiện thuận lợi để các dân tộc có thể
giữ và phát triển văn hóa, tôn giáo, ngôn ngữ riêng của mình. Các đại
biểu của các dân tộc thiểu số cũng được đại diện trong các cơ quan
đại biểu nhân dân để tham gia vào quá trình ra quyết định, đóng góp ý
kiến về các vấn đề quan trọng của đất nước.
Tất cả những điều trên cho thấy, việc thực hiện nhất quán chính sách
đại đoàn kết dân tộc là rất cần thiết và quan trọng để đảm bảo sự đoàn
kết, hòa bình, ổn định và phát triển của đất nước Việt Nam.
- Nội dung cốt lõi của công tác tôn giáo là công tác vận động quần
chúng.
Bao gồm việc giới thiệu, truyền bá, tuyên truyền, giáo dục và hướng
dẫn về tôn giáo đến cộng đồng nhằm tạo điều kiện cho những người
muốn tìm hiểu và theo đuổi tôn giáo có thể tiếp cận và hiểu rõ hơn về
tôn giáo mà mình quan tâm.
Còn có vai trò quan trọng trong việc thúc đẩy sự đoàn kết, hòa giải
giữa các tôn giáo và giữa tôn giáo với xã hội. Đồng thời, công tác này
cũng giúp người dân hiểu và chấp nhận các giá trị đạo đức, nhân văn
của tôn giáo, đóng góp vào việc tạo lập một xã hội tốt đẹp hơn.
Tuy nhiên, công tác vận động quần chúng trong công tác tôn giáo cần
phải được thực hiện một cách chính đáng, đúng pháp luật và không
gây ra bất kỳ phiền toái, ảnh hưởng xấu đến quyền lợi, tôn giáo và
quyền tự do tín ngưỡng của người dân.
- Công tác tôn giáo là trách nhiệm của cả hệ thống chính trị.
Công tác tôn giáo không chỉ đơn thuần là nhiệm vụ của các tổ chức
tôn giáo mà còn là một nhiệm vụ của các cơ quan nhà nước, Đảng,
các tổ chức chính trị - xã hội và tất cả các tầng lớp nhân dân. Hệ
thống chính trị cần phải thực hiện một số công tác cơ bản như đảm
bảo quyền tự do tín ngưỡng và đạo đức của người dân, giám sát các
hoạt động tôn giáo, đảm bảo sự tôn trọng và bình đẳng giữa các tôn
giáo, hỗ trợ các tổ chức tôn giáo trong hoạt động vì phúc lợi xã hội và
phát triển kinh tế.
Ngoài ra, các cơ quan nhà nước, Đảng và các tổ chức chính trị - xã
hội cũng cần thực hiện công tác vận động quần chúng về tôn giáo, tạo
điều kiện cho người dân tìm hiểu và học tập về tôn giáo, tăng cường
sự đoàn kết giữa các tôn giáo và với xã hội, đồng thời giải quyết các
vấn đề liên quan đến tôn giáo trong xã hội một cách công bằng và
đúng pháp luật.
- Vấn đề theo đạo và truyền đạo.
"Theo đạo" đề cập đến việc một người tin vào một tôn giáo cụ thể và
hành đạo theo các quy tắc, nguyên tắc, giáo lý của tôn giáo đó.
"Truyền đạo" đề cập đến hoạt động truyền bá, phổ biến và giáo dục về
một tôn giáo cụ thể đến với người khác, nhằm mở rộng phạm vi tín đồ
của tôn giáo đó.
Vấn đề theo đạo và truyền đạo là một chủ đề nhạy cảm và đa dạng, có
thể gặp phải nhiều tranh cãi và xung đột.
Để giải quyết các vấn đề liên quan đến theo đạo và truyền đạo, cần có
sự hợp tác và đối thoại giữa các tôn giáo, giữa tôn giáo và nhà nước,
đồng thời cần phải tôn trọng và bảo vệ quyền tự do tín ngưỡng của
người dân.
2.3. Đấu tranh phòng chống âm mưu chống phá tôn giáo của các thế
lực thù địch ở Việt Nam hiện nay
Việc đấu tranh phòng chống âm mưu chống phá tôn giáo của các thế
lực thù địch là một nhiệm vụ quan trọng, đòi hỏi sự đoàn kết, hợp tác
và nỗ lực của toàn thể xã hội.
2.3.1.Âm mưu lợi dụng vấn đề tôn giáo chống phá của các thế lực
thù địch
Các thế lực thù địch có thể lợi dụng vấn đề tôn giáo để thực hiện các
hoạt động chống phá nhằm gây mất ổn định, làm rối loạn đời sống tôn
giáo của người dân và tìm cách can thiệp vào chính trị, kinh tế, xã hội
của Việt Nam.
Các thế lực đội lốt tôn giáo như Tin Lành Đềga, Hà Mòn ở Tây
Nguyên,...
Một số hình thức hoạt động chống phá của các thế lực thù địch liên
quan đến tôn giáo có thể gồm:
- Lợi dụng vấn đề tôn giáo để gây chia rẽ, mâu thuẫn giữa các tôn
giáo, hoặc giữa tôn giáo và Nhà nước.
Vấn đề tôn giáo là một vấn đề nhạy cảm, đặc biệt là trong các xã hội
đa tôn giáo như Việt Nam.
Những tổ chức thù địch có thể sử dụng các vấn đề nhạy cảm này để
tạo ra những mối mâu thuẫn giữa các tôn giáo hoặc giữa tôn giáo và
Nhà nước.
Ví dụ, các thế lực thù địch có thể lợi dụng các tranh cãi về tôn giáo,
giáo phái, thời gian lễ hội, quyền lực và tài sản để gây chia rẽ, phân
biệt, tạo ra mối đe dọa đối với sự ổn định của đất nước và sự đoàn kết
dân tộc.
Bên cạnh đó, các tổ chức thù địch cũng có thể tìm cách tiếp cận và chi
phối những người lãnh đạo tôn giáo để thực hiện các hoạt động đối
lập với Nhà nước, gây ảnh hưởng đến an ninh, trật tự, và sự ổn định
của đất nước.
- Lợi dụng vấn đề tôn giáo để tuyên truyền, kích động các tín đồ với
mục đích làm mất ổn định, tạo ra các cuộc biểu tình, phản đối chính
quyền, gây gổ, hỗn loạn trong xã hội.
Bằng cách này, các thế lực thù địch có thể tạo ra một bối cảnh xã hội
bất ổn, gây rối loạn trật tự, tạo ra áp lực lên chính quyền và tạo cơ hội
để các thế lực này can thiệp, tận dụng để thực hiện các hoạt động xâm
nhập, gây hại tới lợi ích của đất nước.
Các thế lực thù địch có thể lợi dụng các tôn giáo để kích động, tuyên
truyền những ý kiến sai lệch, gây mâu thuẫn giữa các tôn giáo với
nhau, hoặc giữa tôn giáo và chính quyền, tạo ra sự phân chia trong xã
hội.
Điều này có thể gây ra các tình huống khó kiểm soát, đẩy các tín đồ
vào thế bị động, dẫn đến các cuộc biểu tình, phản đối chính quyền
hoặc các hành động không hợp pháp khác.
- Thực hiện các hoạt động nhắm vào các tôn giáo, nhằm phá hoại
hoạt động của các giáo phái, giáo hội, tổ chức tôn giáo và tìm cách
lôi kéo các tín đồ vào các hoạt động nguy hiểm.
Họ có thể sử dụng các phương tiện tuyên truyền, chiêu bài, hoặc tiếp
cận trực tiếp với các tín đồ để lôi kéo họ vào các hoạt động nguy
hiểm, như các cuộc biểu tình, phản đối, các cuộc tấn công hoặc các
hoạt động khủng bố.
Việc này không chỉ gây tổn hại cho các tôn giáo, giáo phái và giáo hội
mà còn ảnh hưởng xấu đến sự ổn định và an ninh của xã hội, tạo ra
mối đe dọa cho quốc gia.
- Sử dụng các phương tiện thông tin đại chúng để tung tin sai lệch,
đưa tin giả hoặc đưa ra những thông tin vô căn cứ nhằm tạo ra các
tin đồn, hoang đường, gây hoang mang, bất ổn trong đời sống tôn
giáo của người dân.
2.3.2.Giải pháp đấu tranh phòng, chống âm mưu của các thế lực thù
địch
Để đấu tranh phòng chống âm mưu của các thế lực thù địch về tôn
giáo ở Việt Nam, chúng ta có thể thực hiện những giải pháp sau đây:
- Tăng cường công tác phổ biến, giáo dục, nâng cao nhận thức của
nhân dân về giá trị tôn giáo trong cuộc sống và sự cần thiết của việc
bảo vệ quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo.
Cụ thể, việc này nâng cao nhận thức của nhân dân về giá trị tôn giáo
và quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo sẽ giúp họ hiểu rõ hơn về ý nghĩa
của các giáo phái, giáo hội, tổ chức tôn giáo, từ đó có thể chủ động
bảo vệ và tham gia vào các hoạt động tôn giáo một cách có ý thức.
Đồng thời, nâng cao nhận thức này cũng giúp người dân có thể phân
biệt được thông tin đúng và sai, tránh bị lừa dối và đánh giá đúng tình
hình, từ đó đề phòng và đấu tranh chống lại các âm mưu xâm phạm
tôn giáo.
Ngoài ra, cần tăng cường sự chuyên môn, nghiêm túc trong công tác
phổ biến, giáo dục về tôn giáo, từ đó giúp người dân có thể hiểu rõ
hơn về các tôn giáo khác nhau, tránh gây chia rẽ, mâu thuẫn giữa các
tôn giáo. Đồng thời, chính quyền cũng cần tạo điều kiện thuận lợi để
các tôn giáo hoạt động, đáp ứng được nhu cầu tâm linh của người dân,
từ đó góp phần vào sự đoàn kết, thống nhất trong xã hội.
- Tăng cường kiểm soát và quản lý tôn giáo, giám sát và xử lý kịp thời
những hoạt động, hành vi vi phạm pháp luật hoặc có hại đến tôn
giáo, xã hội.
Việc này là cần thiết để đảm bảo hoạt động của các tôn giáo diễn ra
đúng truyền thống, không vi phạm pháp luật và không gây hại đến xã
hội. Tuy nhiên, đây là một vấn đề nhạy cảm, cần phải đảm bảo quyền
tự do tín ngưỡng, tôn giáo của người dân. Việc kiểm soát và quản lý
phải được thực hiện một cách minh bạch, công khai, không có bất kỳ
sự phân biệt đối xử nào về tôn giáo, dân tộc.
Việc này cũng phải được thực hiện đúng quy trình, có căn cứ pháp lý,
không có sự lạm dụng quyền lực hay vi phạm quyền tự do của người
dân.
Tổ chức tôn giáo cần thực hiện các biện pháp để quản lý các hoạt
động của mình, đồng thời hướng dẫn, giáo dục tín đồ về trách nhiệm
của mình trong việc bảo vệ tôn giáo, phát triển đạo đức, nền văn hóa
tôn giáo. Cộng đồng tín đồ cần phối hợp, chủ động báo cáo, hỗ trợ
cho các cơ quan chức năng và tổ chức tôn giáo để có thể phát hiện và
xử lý kịp thời những hoạt động vi phạm.
- Thực hiện chính sách đối tác và hỗ trợ cho các tôn giáo, giúp họ
hoạt động hiệu quả và đóng góp tích cực cho sự phát triển của đất
nước.
Đây là giải pháp hữu ích
Bằng cách trên chính phủ có thể giúp tăng cường sự đoàn kết và hòa
bình trong xã hội, tạo ra một môi trường thuận lợi cho sự phát triển
kinh tế và xã hội của đất nước.
Cụ thể, chính phủ có thể cung cấp hỗ trợ tài chính cho các tổ chức tôn
giáo để thực hiện các hoạt động thiện nguyện, các chương trình giáo
dục và đào tạo, các chương trình cứu trợ, các hoạt động bảo vệ môi
trường, và các hoạt động khác nhằm giúp đỡ cộng đồng.
Đồng thời, chính phủ cũng cần thiết lập một hệ thống quản lý và kiểm
soát tôn giáo hiệu quả, bao gồm các quy định pháp luật rõ ràng để
kiểm soát hoạt động của các tôn giáo, đảm bảo rằng các hoạt động của
tôn giáo phù hợp với đạo đức và văn hóa của xã hội, không vi phạm
pháp luật và không gây hại cho xã hội.
- Tăng cường hợp tác quốc tế, phối hợp với các quốc gia, tổ chức
quốc tế trong việc đấu tranh chống lại những âm mưu và hành động
xâm phạm đến tôn giáo, tự do tín ngưỡng.
Đây là giải pháp quan trọng
Hợp tác quốc tế sẽ giúp tăng cường sức mạnh, tài nguyên và kinh
nghiệm trong việc đấu tranh chống lại các thế lực thù địch, đồng thời
giúp nâng cao chất lượng và hiệu quả của công tác phòng chống tội
phạm tôn giáo trên toàn cầu.
Các quốc gia, tổ chức quốc tế có thể hỗ trợ các hoạt động như: cung
cấp thông tin, kinh phí, đào tạo, trao đổi kinh nghiệm, tài liệu, chuyên
gia về công tác phòng chống tội phạm tôn giáo, hỗ trợ về công nghệ
và thiết bị...
Đồng thời, việc tham gia vào các liên minh, tổ chức quốc tế cũng sẽ
giúp đẩy mạnh vai trò và tầm quan trọng của Việt Nam trong cộng
đồng quốc tế, đồng thời nâng cao uy tín và địa vị của Việt Nam trong
mắt thế giới.
- Nâng cao trình độ chuyên môn, kỹ năng và năng lực cho các cơ
quan chức năng và nhân viên trong lĩnh vực tôn giáo, giúp họ nắm
vững chính sách, pháp luật liên quan đến tôn giáo và có thể xử lý kịp
thời các vấn đề phát sinh.
Đây là giải pháp rất quan trọng để đảm bảo việc quản lý, giám sát các
hoạt động tôn giáo được hiệu quả và chính xác hơn.
Nhân viên trong lĩnh vực này cần được đào tạo về các quy định, chính
sách, pháp luật liên quan đến tôn giáo, nắm vững kiến thức về các
giáo phái, giáo hội, tổ chức tôn giáo và những hoạt động của chúng.
Đồng thời, họ cũng cần được trang bị các kỹ năng như tư vấn, giải
quyết mâu thuẫn, đàm phán, xử lý tình huống phức tạp, để có thể đối
phó với các vấn đề phát sinh trong quá trình giám sát và quản lý các
hoạt động tôn giáo.
Trên cơ sở đó, chúng ta có thể hi vọng sẽ đẩy lùi được những âm
mưu, hành động của các thế lực thù địch về tôn giáo, bảo vệ được
quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo và góp phần xây dựng đất nước ngày
càng phát triển, văn minh và giàu mạnh hơn.
2.4. Trách nhiệm của sinh viên trong việc giải quyết vấn đề tôn giáo
-Về nhận thức
Sinh viên có trách nhiệm nâng cao nhận thức về các giá trị tôn giáo và
tôn trọng các tôn giáo khác nhau để hiểu rõ về các giá trị, tín ngưỡng
và thực hành của mỗi tôn giáo. Điều này sẽ giúp chúng ta có cái nhìn
tổng quan và khách quan về các vấn đề liên quan đến tôn giáo, đồng
thời tránh xa những suy nghĩ cực đoan hoặc kích động tôn giáo.
Sinh viên nên đóng góp tích cực vào các hoạt động giao lưu, hội thảo,
chương trình văn hóa liên quan đến các tôn giáo. Ngoài ra, sinh viên
cần tránh tham gia vào các hoạt động phá hoại, kích động tôn giáo
hoặc các hành vi vi phạm pháp luật liên quan đến tôn giáo.
- Về tuyên truyền:
Tuyên truyền về giá trị và ý nghĩa của tôn giáo trong cuộc sống và
góp phần bảo vệ quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của mỗi cá nhân.
Thông tin chính xác, đầy đủ và khách quan về các vấn đề liên quan
đến tôn giáo và đấu tranh chống lại việc lợi dụng thông tin để gây
chia rẻ, phân biệt tôn giáo.
Nâng cao nhận thức và đề cao tinh thần đoàn kết giữa các tôn giáo,
tôn trọng và chấp nhận sự khác biệt về tôn giáo, tín ngưỡng giữa các
cá nhân và cộng đồng.
-Về vận động:
Tham gia vào các hoạt động của các tôn giáo, như tình nguyện, giúp
đỡ người nghèo, hỗ trợ học tập, góp phần vào sự phát triển của cộng
đồng.
Tham gia vào các hoạt động đấu tranh chống lại việc lợi dụng tôn
giáo để gây chia rẻ, phân biệt tôn giáo, đồng thời bảo vệ quyền tự do
tín ngưỡng, tôn giáo của mỗi cá nhân.
Tổ chức các buổi tọa đàm, gặp gỡ giữa các tôn giáo để cùng nhau
thảo luận, chia sẻ về những vấn đề liên quan đến tôn giáo và tìm ra
những giải pháp hợp lý cho các vấn đề đó.
Tóm lại quan trọng nhất vẫn là ý thức của mỗi sinh viên khi liên quan
đến các vấn đề tôn giáo .Tuy nhiên sinh viên cần phải đảm bảo tuân
thủ pháp luật, tránh các hành vi vi phạm pháp luật và có trách nhiệm
đối với những hành động của mình
KẾT LUẬN
Trong thời kỳ quá độ lên chủ nghĩa xã hội, vấn đề tôn giáo đã trở
thành một vấn đề nhạy cảm và phức tạp. Việc thực hiện chính sách về
tôn giáo là một thách thức lớn đối với các chính quyền cách mạng.
Trong quá trình quá độ lên chủ nghĩa xã hội, các chính quyền cách
mạng đã phải đối mặt với nhiều vấn đề liên quan đến tôn giáo, bao
gồm việc giải quyết tranh chấp giữa các tôn giáo, bảo vệ quyền tự do
tín ngưỡng, xây dựng mối quan hệ tốt đẹp giữa tôn giáo và dân tộc, và
đấu tranh chống lại các hoạt động vi phạm pháp luật hoặc có hại đến
tôn giáo, xã hội.
Ở Việt Nam hiện nay, chính sách tôn giáo của nhà nước được thể hiện
rõ trong hiến pháp và các văn bản pháp luật liên quan. Nhà nước tôn
trọng và bảo vệ quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của công dân, đồng
thời đảm bảo an ninh, trật tự và sự ổn định chính trị, tránh gây mất
đoàn kết dân tộc và xã hội.
Tuy nhiên, vẫn còn tồn tại những vấn đề liên quan đến tôn giáo như
các hoạt động vi phạm pháp luật, gây hậu quả đến xã hội, tình trạng
các tôn giáo bất hòa, đối lập, gây ra mâu thuẫn, xung đột trong xã hội.
Do đó, cần có sự chú ý và giám sát chặt chẽ từ cơ quan chức năng,
đồng thời tăng cường tuyên truyền, giáo dục, nâng cao nhận thức của
người dân về giá trị tôn giáo trong cuộc sống và sự cần thiết của việc
bảo vệ quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo.
Ngoài ra, việc tăng cường hợp tác quốc tế trong lĩnh vực tôn giáo
cũng là một yếu tố quan trọng để đấu tranh chống lại những âm mưu
và hành động xâm phạm đến tôn giáo, tự do tín ngưỡng, đồng thời hỗ
trợ cho các tôn giáo hoạt động hiệu quả và đóng góp tích cực cho sự
phát triển của đất nước.
Sinh viên là những người trẻ tuổi có vị trí quan trọng trong xã hội và
có trách nhiệm đối với việc bảo vệ và phát triển tôn giáo.
Việc đóng góp trách nhiệm của chính bản thân vào việc bảo vệ và
phát triển tôn giáo trong xã hội cũng là một điều nên làm của mỗi sinh
viên. Qua đó ta sẽ có một góc nhìn sâu sắc hơn về tôn giáo của nước
nhà đa dạng và phong phú, cùng nhận thức được vai trò và ý nghĩa
của tôn giáo trong đời sống con người cũng như sự phát triển của đất
nước. Từ đó, chúng ta có thể thấu hiểu hơn về sự đa dạng và đa chiều
của tôn giáo và tránh xa tư tưởng kẻ thù, phân biệt chủng tộc, tôn giáo
trong xã hội.
| 1/9

Preview text:

2.2. Chính sách của Đảng, Nhà nước Việt Nam đối với tín ngưỡng, tôn giáo hiện nay
Quan điểm, chính sách tôn giáo của Đảng và Nhà nước Việt Nam bao
gồm những nội dung cơ bản sau:
- Tín ngưỡng, tôn giáo là nhu cầu tinh thần của một bộ phận nhân
dân, đang và sẽ tồn tại cùng dân tộc trong quá trình xây dựng chủ
nghĩa xã hội ở nước ta
Trong thực tế, tín ngưỡng, tôn giáo đóng vai trò quan trọng trong đời
sống tinh thần và văn hóa của người dân Việt Nam. Việc thực hành
tôn giáo và các hoạt động tín ngưỡng đã và đang đóng góp tích cực
vào việc duy trì và phát triển các giá trị văn hóa, truyền thống và đạo
đức của dân tộc, đồng thời giúp nâng cao đời sống tinh thần và củng
cố lòng yêu nước, đoàn kết, hòa bình trong xã hội.
Để tôn trọng và đáp ứng nhu cầu tín ngưỡng, tôn giáo của người dân,
Đảng và Nhà nước Việt Nam đã và đang tạo điều kiện thuận lợi cho
các tổ chức tôn giáo hoạt động, đồng thời đảm bảo tự do tín ngưỡng,
tôn giáo của mỗi cá nhân và cộng đồng.
Tuy nhiên, các hoạt động tôn giáo và tín ngưỡng phải tuân thủ pháp
luật, tôn trọng đạo đức, văn hóa và quy định của Nhà nước để đảm
bảo an ninh, trật tự xã hội và phát triển bền vững của đất nước.
- Đảng, Nhà nước thực hiện nhất quán chính sách đại đoàn kết dân tộc.
Chính sách này nhấn mạnh sự đoàn kết, hòa bình, đồng thuận giữa
các dân tộc, nhằm tạo ra một môi trường thuận lợi để các dân tộc cùng
phát triển và tiến bộ.
Đảng và Nhà nước đã đưa ra nhiều chính sách, biện pháp hỗ trợ các
dân tộc thiểu số và vùng khó khăn, đồng thời xây dựng và thúc đẩy
các hoạt động văn hóa, giáo dục, thể thao, du lịch, kinh tế, xã hội
nhằm phát triển và nâng cao đời sống của các dân tộc.
Ngoài ra, Nhà nước còn tạo điều kiện thuận lợi để các dân tộc có thể
giữ và phát triển văn hóa, tôn giáo, ngôn ngữ riêng của mình. Các đại
biểu của các dân tộc thiểu số cũng được đại diện trong các cơ quan
đại biểu nhân dân để tham gia vào quá trình ra quyết định, đóng góp ý
kiến về các vấn đề quan trọng của đất nước.
Tất cả những điều trên cho thấy, việc thực hiện nhất quán chính sách
đại đoàn kết dân tộc là rất cần thiết và quan trọng để đảm bảo sự đoàn
kết, hòa bình, ổn định và phát triển của đất nước Việt Nam.
- Nội dung cốt lõi của công tác tôn giáo là công tác vận động quần chúng.
Bao gồm việc giới thiệu, truyền bá, tuyên truyền, giáo dục và hướng
dẫn về tôn giáo đến cộng đồng nhằm tạo điều kiện cho những người
muốn tìm hiểu và theo đuổi tôn giáo có thể tiếp cận và hiểu rõ hơn về
tôn giáo mà mình quan tâm.
Còn có vai trò quan trọng trong việc thúc đẩy sự đoàn kết, hòa giải
giữa các tôn giáo và giữa tôn giáo với xã hội. Đồng thời, công tác này
cũng giúp người dân hiểu và chấp nhận các giá trị đạo đức, nhân văn
của tôn giáo, đóng góp vào việc tạo lập một xã hội tốt đẹp hơn.
Tuy nhiên, công tác vận động quần chúng trong công tác tôn giáo cần
phải được thực hiện một cách chính đáng, đúng pháp luật và không
gây ra bất kỳ phiền toái, ảnh hưởng xấu đến quyền lợi, tôn giáo và
quyền tự do tín ngưỡng của người dân.
- Công tác tôn giáo là trách nhiệm của cả hệ thống chính trị.
Công tác tôn giáo không chỉ đơn thuần là nhiệm vụ của các tổ chức
tôn giáo mà còn là một nhiệm vụ của các cơ quan nhà nước, Đảng,
các tổ chức chính trị - xã hội và tất cả các tầng lớp nhân dân. Hệ
thống chính trị cần phải thực hiện một số công tác cơ bản như đảm
bảo quyền tự do tín ngưỡng và đạo đức của người dân, giám sát các
hoạt động tôn giáo, đảm bảo sự tôn trọng và bình đẳng giữa các tôn
giáo, hỗ trợ các tổ chức tôn giáo trong hoạt động vì phúc lợi xã hội và phát triển kinh tế.
Ngoài ra, các cơ quan nhà nước, Đảng và các tổ chức chính trị - xã
hội cũng cần thực hiện công tác vận động quần chúng về tôn giáo, tạo
điều kiện cho người dân tìm hiểu và học tập về tôn giáo, tăng cường
sự đoàn kết giữa các tôn giáo và với xã hội, đồng thời giải quyết các
vấn đề liên quan đến tôn giáo trong xã hội một cách công bằng và đúng pháp luật.
- Vấn đề theo đạo và truyền đạo.
"Theo đạo" đề cập đến việc một người tin vào một tôn giáo cụ thể và
hành đạo theo các quy tắc, nguyên tắc, giáo lý của tôn giáo đó.
"Truyền đạo" đề cập đến hoạt động truyền bá, phổ biến và giáo dục về
một tôn giáo cụ thể đến với người khác, nhằm mở rộng phạm vi tín đồ của tôn giáo đó.
Vấn đề theo đạo và truyền đạo là một chủ đề nhạy cảm và đa dạng, có
thể gặp phải nhiều tranh cãi và xung đột.
Để giải quyết các vấn đề liên quan đến theo đạo và truyền đạo, cần có
sự hợp tác và đối thoại giữa các tôn giáo, giữa tôn giáo và nhà nước,
đồng thời cần phải tôn trọng và bảo vệ quyền tự do tín ngưỡng của người dân.
2.3. Đấu tranh phòng chống âm mưu chống phá tôn giáo của các thế
lực thù địch ở Việt Nam hiện nay
Việc đấu tranh phòng chống âm mưu chống phá tôn giáo của các thế
lực thù địch là một nhiệm vụ quan trọng, đòi hỏi sự đoàn kết, hợp tác
và nỗ lực của toàn thể xã hội.
2.3.1.Âm mưu lợi dụng vấn đề tôn giáo chống phá của các thế lực thù địch
Các thế lực thù địch có thể lợi dụng vấn đề tôn giáo để thực hiện các
hoạt động chống phá nhằm gây mất ổn định, làm rối loạn đời sống tôn
giáo của người dân và tìm cách can thiệp vào chính trị, kinh tế, xã hội của Việt Nam.
Các thế lực đội lốt tôn giáo như Tin Lành Đềga, Hà Mòn ở Tây Nguyên,...
Một số hình thức hoạt động chống phá của các thế lực thù địch liên
quan đến tôn giáo có thể gồm:
- Lợi dụng vấn đề tôn giáo để gây chia rẽ, mâu thuẫn giữa các tôn
giáo, hoặc giữa tôn giáo và Nhà nước.
Vấn đề tôn giáo là một vấn đề nhạy cảm, đặc biệt là trong các xã hội
đa tôn giáo như Việt Nam.
Những tổ chức thù địch có thể sử dụng các vấn đề nhạy cảm này để
tạo ra những mối mâu thuẫn giữa các tôn giáo hoặc giữa tôn giáo và Nhà nước.
Ví dụ, các thế lực thù địch có thể lợi dụng các tranh cãi về tôn giáo,
giáo phái, thời gian lễ hội, quyền lực và tài sản để gây chia rẽ, phân
biệt, tạo ra mối đe dọa đối với sự ổn định của đất nước và sự đoàn kết dân tộc.
Bên cạnh đó, các tổ chức thù địch cũng có thể tìm cách tiếp cận và chi
phối những người lãnh đạo tôn giáo để thực hiện các hoạt động đối
lập với Nhà nước, gây ảnh hưởng đến an ninh, trật tự, và sự ổn định của đất nước.
- Lợi dụng vấn đề tôn giáo để tuyên truyền, kích động các tín đồ với
mục đích làm mất ổn định, tạo ra các cuộc biểu tình, phản đối chính
quyền, gây gổ, hỗn loạn trong xã hội.

Bằng cách này, các thế lực thù địch có thể tạo ra một bối cảnh xã hội
bất ổn, gây rối loạn trật tự, tạo ra áp lực lên chính quyền và tạo cơ hội
để các thế lực này can thiệp, tận dụng để thực hiện các hoạt động xâm
nhập, gây hại tới lợi ích của đất nước.
Các thế lực thù địch có thể lợi dụng các tôn giáo để kích động, tuyên
truyền những ý kiến sai lệch, gây mâu thuẫn giữa các tôn giáo với
nhau, hoặc giữa tôn giáo và chính quyền, tạo ra sự phân chia trong xã hội.
Điều này có thể gây ra các tình huống khó kiểm soát, đẩy các tín đồ
vào thế bị động, dẫn đến các cuộc biểu tình, phản đối chính quyền
hoặc các hành động không hợp pháp khác.
- Thực hiện các hoạt động nhắm vào các tôn giáo, nhằm phá hoại
hoạt động của các giáo phái, giáo hội, tổ chức tôn giáo và tìm cách
lôi kéo các tín đồ vào các hoạt động nguy hiểm.
Họ có thể sử dụng các phương tiện tuyên truyền, chiêu bài, hoặc tiếp
cận trực tiếp với các tín đồ để lôi kéo họ vào các hoạt động nguy
hiểm, như các cuộc biểu tình, phản đối, các cuộc tấn công hoặc các hoạt động khủng bố.
Việc này không chỉ gây tổn hại cho các tôn giáo, giáo phái và giáo hội
mà còn ảnh hưởng xấu đến sự ổn định và an ninh của xã hội, tạo ra
mối đe dọa cho quốc gia.
- Sử dụng các phương tiện thông tin đại chúng để tung tin sai lệch,
đưa tin giả hoặc đưa ra những thông tin vô căn cứ nhằm tạo ra các
tin đồn, hoang đường, gây hoang mang, bất ổn trong đời sống tôn giáo của người dân.

2.3.2.Giải pháp đấu tranh phòng, chống âm mưu của các thế lực thù địch
Để đấu tranh phòng chống âm mưu của các thế lực thù địch về tôn
giáo ở Việt Nam, chúng ta có thể thực hiện những giải pháp sau đây:
- Tăng cường công tác phổ biến, giáo dục, nâng cao nhận thức của
nhân dân về giá trị tôn giáo trong cuộc sống và sự cần thiết của việc
bảo vệ quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo.
Cụ thể, việc này nâng cao nhận thức của nhân dân về giá trị tôn giáo
và quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo sẽ giúp họ hiểu rõ hơn về ý nghĩa
của các giáo phái, giáo hội, tổ chức tôn giáo, từ đó có thể chủ động
bảo vệ và tham gia vào các hoạt động tôn giáo một cách có ý thức.
Đồng thời, nâng cao nhận thức này cũng giúp người dân có thể phân
biệt được thông tin đúng và sai, tránh bị lừa dối và đánh giá đúng tình
hình, từ đó đề phòng và đấu tranh chống lại các âm mưu xâm phạm tôn giáo.
Ngoài ra, cần tăng cường sự chuyên môn, nghiêm túc trong công tác
phổ biến, giáo dục về tôn giáo, từ đó giúp người dân có thể hiểu rõ
hơn về các tôn giáo khác nhau, tránh gây chia rẽ, mâu thuẫn giữa các
tôn giáo. Đồng thời, chính quyền cũng cần tạo điều kiện thuận lợi để
các tôn giáo hoạt động, đáp ứng được nhu cầu tâm linh của người dân,
từ đó góp phần vào sự đoàn kết, thống nhất trong xã hội.
- Tăng cường kiểm soát và quản lý tôn giáo, giám sát và xử lý kịp thời
những hoạt động, hành vi vi phạm pháp luật hoặc có hại đến tôn giáo, xã hội.
Việc này là cần thiết để đảm bảo hoạt động của các tôn giáo diễn ra
đúng truyền thống, không vi phạm pháp luật và không gây hại đến xã
hội. Tuy nhiên, đây là một vấn đề nhạy cảm, cần phải đảm bảo quyền
tự do tín ngưỡng, tôn giáo của người dân. Việc kiểm soát và quản lý
phải được thực hiện một cách minh bạch, công khai, không có bất kỳ
sự phân biệt đối xử nào về tôn giáo, dân tộc.
Việc này cũng phải được thực hiện đúng quy trình, có căn cứ pháp lý,
không có sự lạm dụng quyền lực hay vi phạm quyền tự do của người dân.
Tổ chức tôn giáo cần thực hiện các biện pháp để quản lý các hoạt
động của mình, đồng thời hướng dẫn, giáo dục tín đồ về trách nhiệm
của mình trong việc bảo vệ tôn giáo, phát triển đạo đức, nền văn hóa
tôn giáo. Cộng đồng tín đồ cần phối hợp, chủ động báo cáo, hỗ trợ
cho các cơ quan chức năng và tổ chức tôn giáo để có thể phát hiện và
xử lý kịp thời những hoạt động vi phạm.
- Thực hiện chính sách đối tác và hỗ trợ cho các tôn giáo, giúp họ
hoạt động hiệu quả và đóng góp tích cực cho sự phát triển của đất nước.
Đây là giải pháp hữu ích
Bằng cách trên chính phủ có thể giúp tăng cường sự đoàn kết và hòa
bình trong xã hội, tạo ra một môi trường thuận lợi cho sự phát triển
kinh tế và xã hội của đất nước.
Cụ thể, chính phủ có thể cung cấp hỗ trợ tài chính cho các tổ chức tôn
giáo để thực hiện các hoạt động thiện nguyện, các chương trình giáo
dục và đào tạo, các chương trình cứu trợ, các hoạt động bảo vệ môi
trường, và các hoạt động khác nhằm giúp đỡ cộng đồng.
Đồng thời, chính phủ cũng cần thiết lập một hệ thống quản lý và kiểm
soát tôn giáo hiệu quả, bao gồm các quy định pháp luật rõ ràng để
kiểm soát hoạt động của các tôn giáo, đảm bảo rằng các hoạt động của
tôn giáo phù hợp với đạo đức và văn hóa của xã hội, không vi phạm
pháp luật và không gây hại cho xã hội.
- Tăng cường hợp tác quốc tế, phối hợp với các quốc gia, tổ chức
quốc tế trong việc đấu tranh chống lại những âm mưu và hành động
xâm phạm đến tôn giáo, tự do tín ngưỡng.
Đây là giải pháp quan trọng
Hợp tác quốc tế sẽ giúp tăng cường sức mạnh, tài nguyên và kinh
nghiệm trong việc đấu tranh chống lại các thế lực thù địch, đồng thời
giúp nâng cao chất lượng và hiệu quả của công tác phòng chống tội
phạm tôn giáo trên toàn cầu.
Các quốc gia, tổ chức quốc tế có thể hỗ trợ các hoạt động như: cung
cấp thông tin, kinh phí, đào tạo, trao đổi kinh nghiệm, tài liệu, chuyên
gia về công tác phòng chống tội phạm tôn giáo, hỗ trợ về công nghệ và thiết bị...
Đồng thời, việc tham gia vào các liên minh, tổ chức quốc tế cũng sẽ
giúp đẩy mạnh vai trò và tầm quan trọng của Việt Nam trong cộng
đồng quốc tế, đồng thời nâng cao uy tín và địa vị của Việt Nam trong mắt thế giới.
- Nâng cao trình độ chuyên môn, kỹ năng và năng lực cho các cơ
quan chức năng và nhân viên trong lĩnh vực tôn giáo, giúp họ nắm
vững chính sách, pháp luật liên quan đến tôn giáo và có thể xử lý kịp
thời các vấn đề phát sinh.
Đây là giải pháp rất quan trọng để đảm bảo việc quản lý, giám sát các
hoạt động tôn giáo được hiệu quả và chính xác hơn.
Nhân viên trong lĩnh vực này cần được đào tạo về các quy định, chính
sách, pháp luật liên quan đến tôn giáo, nắm vững kiến thức về các
giáo phái, giáo hội, tổ chức tôn giáo và những hoạt động của chúng.
Đồng thời, họ cũng cần được trang bị các kỹ năng như tư vấn, giải
quyết mâu thuẫn, đàm phán, xử lý tình huống phức tạp, để có thể đối
phó với các vấn đề phát sinh trong quá trình giám sát và quản lý các hoạt động tôn giáo.
Trên cơ sở đó, chúng ta có thể hi vọng sẽ đẩy lùi được những âm
mưu, hành động của các thế lực thù địch về tôn giáo, bảo vệ được
quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo và góp phần xây dựng đất nước ngày
càng phát triển, văn minh và giàu mạnh hơn.
2.4. Trách nhiệm của sinh viên trong việc giải quyết vấn đề tôn giáo -Về nhận thức
Sinh viên có trách nhiệm nâng cao nhận thức về các giá trị tôn giáo và
tôn trọng các tôn giáo khác nhau để hiểu rõ về các giá trị, tín ngưỡng
và thực hành của mỗi tôn giáo. Điều này sẽ giúp chúng ta có cái nhìn
tổng quan và khách quan về các vấn đề liên quan đến tôn giáo, đồng
thời tránh xa những suy nghĩ cực đoan hoặc kích động tôn giáo.
Sinh viên nên đóng góp tích cực vào các hoạt động giao lưu, hội thảo,
chương trình văn hóa liên quan đến các tôn giáo. Ngoài ra, sinh viên
cần tránh tham gia vào các hoạt động phá hoại, kích động tôn giáo
hoặc các hành vi vi phạm pháp luật liên quan đến tôn giáo. - Về tuyên truyền:
Tuyên truyền về giá trị và ý nghĩa của tôn giáo trong cuộc sống và
góp phần bảo vệ quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của mỗi cá nhân.
Thông tin chính xác, đầy đủ và khách quan về các vấn đề liên quan
đến tôn giáo và đấu tranh chống lại việc lợi dụng thông tin để gây
chia rẻ, phân biệt tôn giáo.
Nâng cao nhận thức và đề cao tinh thần đoàn kết giữa các tôn giáo,
tôn trọng và chấp nhận sự khác biệt về tôn giáo, tín ngưỡng giữa các cá nhân và cộng đồng. -Về vận động:
Tham gia vào các hoạt động của các tôn giáo, như tình nguyện, giúp
đỡ người nghèo, hỗ trợ học tập, góp phần vào sự phát triển của cộng đồng.
Tham gia vào các hoạt động đấu tranh chống lại việc lợi dụng tôn
giáo để gây chia rẻ, phân biệt tôn giáo, đồng thời bảo vệ quyền tự do
tín ngưỡng, tôn giáo của mỗi cá nhân.
Tổ chức các buổi tọa đàm, gặp gỡ giữa các tôn giáo để cùng nhau
thảo luận, chia sẻ về những vấn đề liên quan đến tôn giáo và tìm ra
những giải pháp hợp lý cho các vấn đề đó.
Tóm lại quan trọng nhất vẫn là ý thức của mỗi sinh viên khi liên quan
đến các vấn đề tôn giáo .Tuy nhiên sinh viên cần phải đảm bảo tuân
thủ pháp luật, tránh các hành vi vi phạm pháp luật và có trách nhiệm
đối với những hành động của mình KẾT LUẬN
Trong thời kỳ quá độ lên chủ nghĩa xã hội, vấn đề tôn giáo đã trở
thành một vấn đề nhạy cảm và phức tạp. Việc thực hiện chính sách về
tôn giáo là một thách thức lớn đối với các chính quyền cách mạng.
Trong quá trình quá độ lên chủ nghĩa xã hội, các chính quyền cách
mạng đã phải đối mặt với nhiều vấn đề liên quan đến tôn giáo, bao
gồm việc giải quyết tranh chấp giữa các tôn giáo, bảo vệ quyền tự do
tín ngưỡng, xây dựng mối quan hệ tốt đẹp giữa tôn giáo và dân tộc, và
đấu tranh chống lại các hoạt động vi phạm pháp luật hoặc có hại đến tôn giáo, xã hội.
Ở Việt Nam hiện nay, chính sách tôn giáo của nhà nước được thể hiện
rõ trong hiến pháp và các văn bản pháp luật liên quan. Nhà nước tôn
trọng và bảo vệ quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của công dân, đồng
thời đảm bảo an ninh, trật tự và sự ổn định chính trị, tránh gây mất
đoàn kết dân tộc và xã hội.
Tuy nhiên, vẫn còn tồn tại những vấn đề liên quan đến tôn giáo như
các hoạt động vi phạm pháp luật, gây hậu quả đến xã hội, tình trạng
các tôn giáo bất hòa, đối lập, gây ra mâu thuẫn, xung đột trong xã hội.
Do đó, cần có sự chú ý và giám sát chặt chẽ từ cơ quan chức năng,
đồng thời tăng cường tuyên truyền, giáo dục, nâng cao nhận thức của
người dân về giá trị tôn giáo trong cuộc sống và sự cần thiết của việc
bảo vệ quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo.
Ngoài ra, việc tăng cường hợp tác quốc tế trong lĩnh vực tôn giáo
cũng là một yếu tố quan trọng để đấu tranh chống lại những âm mưu
và hành động xâm phạm đến tôn giáo, tự do tín ngưỡng, đồng thời hỗ
trợ cho các tôn giáo hoạt động hiệu quả và đóng góp tích cực cho sự
phát triển của đất nước.
Sinh viên là những người trẻ tuổi có vị trí quan trọng trong xã hội và
có trách nhiệm đối với việc bảo vệ và phát triển tôn giáo.
Việc đóng góp trách nhiệm của chính bản thân vào việc bảo vệ và
phát triển tôn giáo trong xã hội cũng là một điều nên làm của mỗi sinh
viên. Qua đó ta sẽ có một góc nhìn sâu sắc hơn về tôn giáo của nước
nhà đa dạng và phong phú, cùng nhận thức được vai trò và ý nghĩa
của tôn giáo trong đời sống con người cũng như sự phát triển của đất
nước. Từ đó, chúng ta có thể thấu hiểu hơn về sự đa dạng và đa chiều
của tôn giáo và tránh xa tư tưởng kẻ thù, phân biệt chủng tộc, tôn giáo trong xã hội.