lOMoARcPSD| 59691467
II. Chủ trương của Đảng trong những năm 1936 – 1939.
2 Cuộc vận động dân chủ 1936-1939
2.1 Điều kiện lịch sử chủ trương của Đảng Vể
tình hình thế giới:
Chủ nghĩa phát xít xuất hiện và nguy cơ chiến tranh thế giới
phương Tây, Cuộc khủng hoảng kinh tế 1929-2933 các nước bản chủ nghĩa
làm cho mâu thuẫn nội tại của chủ nghĩa tư bản ngày càng gay gắt, chủ nghĩa phát xít xuất
hiện và thắng thế ở một số nơi.
Bọn phát xít Đức đứng lên chống nền chuyên chính vô sản, trong khi đó miền Bắc
Trung Quốc để tiến công Liên Xô. Mới một năm đã có hơn 100 vụ khiêu khích ơ biên
giới Liên Xô do quân đọi Nhật – Mãn gây ra. Chủ nghĩa phát xít đang chuẩn bị cuộc chiến
tranh mới, đang nhúng tay vào tất cả các ớc bản chủ nghĩa. Tập đoàn phát xít Đức,
Nhật, Ý liên kết với nhau thành khôi ”trục”, ráo riết chuẩn bị chiến tranh, chia lại thế giới
và chống lại Quốc tế Cộng sản.
Nguy chủ nghĩa phát xít chiến tranh thế giới đe dọa nghiêm trọng nền hòa bình
và an ninh quốc tế. Hàng triệu thợ thuyền ở Pháp, Tây Ban Nha, Mỹ, v.v đã từng đứng lên
đánh bại sự bàng trướng của chủ nghĩa phát xít.
Đại hội VII của Quốc tế Cộng sản (7-1935)
Tại kỳ đại hội VII của Quốc tế Cộng sản đại hội đã xác định ẻ thù nguy hiểm trước
mắt của giai cấp sản nhân dân lao động chủ nghĩa phát xít. Nhiệm vụ trước mắt:
đấu tranh chống chủ nghĩa phát xít, chống chiến tranh, bảo vệ dân chủ và hòa bình.
Nhiệm vụ của các nước thuộc địa, nữa thuộc địa cũng được xác định ràng như
sau: lập mặt trận thống nhất chống đế quốc có tầm quan trọng đặc biệt trong công cuộc giải
phóng dân tộc.
Phong trào đấu tranh chống phát xít trên thế giới
Các đảng cộng sản trên thế giới ra sức thành lập mặt trận nhân dân rộng rãi chống
phát xít, chiến tranh. Những cuộc trang bạo động Áo tháng 2-1934, lập chính quyền
Xôviết Tây Ban Nha tháng 10-1934, c cuộc tranh đấu lưu huyết Pháp các xứ
khác, những cuộc tổng đình công ở Mỹ, đình công ở Anh, ở Nhật, ở Ba Lan,Tàu, ở Ý, ở
lOMoARcPSD| 59691467
Đức, Bỉ, v.v., cuộc vận động mặt trận hợp nhất chống phát xít, chống khủng bố trắng, chống
đế quốc chiến tranh các xứ bản: Pháp, Ý, Tây Ban Nha, Áo, Anh, Mỹ, v.v., bao hàm
chẳng những quần chúng theo cộng sản chủ nghĩa, còn kéo được một phần lớn trong
đám quần chúng của Đảng Xã hội dân chủ và tiểu tư sản.
Tại Pháp, mặt trận nhân dân Pháp giành thắng lợi nắm quyền trong chính phủ
Pháp. Chính phủ Leon Blum được Đảng Cộng sản Pháp ủng hộ lên cầm quyền đã thi hành
một loạt chính sách tiến bộ đối với các nước thuộc địa. Ở Đông Dương buộc phải nhượng
bộ và nới lỏng một số quyền tự do cho dân chủ, đặc tù chính trị. Chính điều này đã tạo
ra không khí chính trị thuận lợi cho cuộc đấu tranh của nhân dân Việt Nam.
Về tình hình trong nước:
Cuộc khủng hoảng kinh tế thế giới tác động sâu sắc đến đời sống của giai cấp, tầng
lớp trong hội. Kinh tế Đông Dương phụ thuộc vào nền kinh tế Pháp, một bộ
phận kinh tế thế giới, nên xứ Đông Dương cũng bị lội cuốn vào cuộc thế giới kinh tế khủng
hoảng. Hàng trăm nhà máy, mỏ, công ty bị đóng cửa những sản nghiệp còn đứng vững tuy
bóc lột công nhân tàn nhẫn hơn trước, nhưng rút cục lại, phần nhiều sản nghiệp cũng không
bỏ túi được một số tiền thặng giá trị cao bằng hồi thời kinh tế phồn thịnh. Lực lượng
cầm quyền phản động ở Đông Dương ra sức vét, bóc lột, khủng bố, đàn áp phong trào
đấu tranh của nhân dân Việt Nam.
Vì thế mọi giai cấp, tầng lớp trong xã hội đều mong muốn có những cải cách về dân
chủ điều này đã dấn đế việc hề thống lại tổ chức Đảng và cơ sở cách mạng của quần chúng.
Hội nghị lần thứ hai của Ban chấp hành trung ương Đảng (7-1936)
Chủ trương đấu tranh giành quyền dân chủ dân sinh (7-1936)
Ban chấp hành Trung ương xác định, cách mạng Đông Dương vẫn là “cách mạng tư
sản dân quyền - phản đế điền địa - lập chính quyền của công nông bằng hình thức
viết, để dự bị điều kiện đi tới cách mạng hội chủ nghĩa. Hiện tại về cả chính trị tổ
chức chưa tới trình độ trực tiếp chống đế quốc Pháp, lập chính quyền công nông, giải quyết
vấn đề điền địa cho ng dân, Yêu cầu bức thiết trước mắt bây giờ giành quyền tự do,
dân chủ và cải thiện đời sống cho nhân dân. Vì vậy, Đảng phải nắm lấy những yêu cầu này
để phát động quần chúng đấu tranh, tạo tiền đề đưa cách mạng tiến lên bước cao hơn sau
này.
lOMoARcPSD| 59691467
Tháng 7-1936 của Hội nghị Ban chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Đông Dương
do Hồng Phong chủ trì Thượng Hải dựa trên nghị quyết đại hội 7 của Quốc tế Cộng
Sản, hội nghị dựa trên những luận điểm bản Nghị quyết Đại hội lần thứ VII Quốc tế
Cộng sản, căn cứ vào tình hình cụ thể của cách mạng Việt Nam để định hướng ra đường
lối và phương pháp đấu tranh trong thời kỳ mới.
Nhiệm vụ:
Hội nghị chỉnhiệm vụ chiến lược của cách mạng dân tộc dân chủ ở Đông Dương
là chống đế quốc và phong kiến.
Nhưng để phù hợp với tình hình mới, Đảng xác định mục tiêu trực tiếp, trước mắt
đấu tranh chống chế độ phản động thuộc địa, chống phát xít và chiến tranh, đòi tự do dân
chủ, cơm áo và hoà bình. Kẻ thù trước mắt của nhân dân Đông Dương lúc này là bọn phản
động thuộc địa và bè lũ tay sai của chúng.
Lực lượng tham gia: Đông đảo, không phân biệt thành phần, giai cấp: công nhân,
nông dân, tiểu sản, sản dân tộc, trung, tiểu địa chủ tạo nên đội quân chiến tranh hùng
hậu.
Trong giai đoạn này có rất nhiều phòng trào đấu tranh tiêu biểu Phong
trào Đông Dương đại hội:
Năm 1936, Đảng vận động tổ chức nhân dân thảo ra bản dân nguyện gửi tới phái
đoàn chính phủ Pháp.
Các ủy ban hành đọng thành lập khắp nơi, phát truyền đơn, ra báo, mít tinh, thảo
luận dân chủ, dân sinh...
Tháng 09/1936 Pháp giải tán y ban hành động, cấm hội họp, tịch thu các báo. Qua
phong trào, đông đảo quần chúng được giác ngộ, đoàn kết đấu tranh đòi quyền sống. Đảng
thu được một số kinh nghiệm về phát động và lãnh đạo đấu tranh công khai, hợp pháp
Phong trào đón Gô-đa: Năm 1937, lợi dụng sự kiện đón Gô-đa và toàn quyền mới của Đông
Dương, Đảng tổ chức quần chúng mít tinh, biểu dương lực lượng đưa ra yêu sách về dân sinh,
dân chủ.
1937- 1939: Nhiều cuộc mít tinh, biểu tình đòi quyền sống tiếp tục diễn ra, nhân
ngày Quốc tế lao động 1/5/1938, lần đầu tiên nhiều cuộc mít tinh tổ chức công khai
Nội, Sài Gòn đông đảo quần chúng tham gia. Đấu tranh nghị trường: Hình thức đấu
lOMoARcPSD| 59691467
tranh mới của Đảng. Đảng đưa người của Mặt trận Dân Chủ Đông Dương ra ứng của vào
Viện dân biểu Bắc kỳ, Trung kỳ, Hội đồng quản hạt Nam kỳ... Mục tiêu: Mở rộng lực lượng
Mặt trận dân chủ và vạch trần chính sách phản động của thực dân, tay sai, bênh vực quyền
lợi của nhân dân. Đấu tranh trên lĩnh vực báo chí:
Từ 1937 báo chí công khai của Đảng bằng tiếng Việt: Tin tức, Đời nay, Phổ thông,
Dân chúng..., bằng tiếng Pháp: Lao động, Tranh đấu... trở thành mũi xung kích của cuộc
vận động dân chủ, dân sinh.
Nhiều sách chính trị - luận xuất bản công khai hoặc được đưa từ Pháp về, nhiều
tác phẩm văn học hiện thực phê phán ra đời như: Bước đường cùng, Tắt đèn, Số đỏ, Thơ
cách mạng, kịch Đời cô Lựu...
Cuối 1937, Đảng phát động phong trào truyền chữ Quốc ngữ giúp quần chúng
đọc được sách báo, nâng cao sự hiểu biết về chính trị và cách mạng.
Cuộc đấu tranh trên lĩnh vực báo chí đã thu kết quả to lớn về văn hóa –tư tưởng,
đông đảo các tầng lớp nhân dân được giác ngộ về con đường cách mạng.
1.1 Nhận xét:
Những quyết định của Hội nghị Ban Chấp hành Trung ương tháng 7/1936 đánh dấu
bước trưởng thành mới của Đảng trong việc chỉ đạo chiến lược sách lược cách mạng,
vận dụng sáng tạo đường lối của Quốc Tế Cộng Sản và tạo điều kiện cụ thể của các dân tộc
Đông Dương trong bối cảnh bấy giờ. Đảng nhận thức đầy đủ hơn vvị trí chiến lược các
công tác mật trận, chủ trương linh hoạt để tập hợp lực lượng một cách rộng rãi, lôi cuốn
mọi lực lượng. Đảng đã quy định ra mục tiêu cụ thể của từng thời kỳ cách mạng trước mắt
phù hợp với những diễn biến tình hình mới.
Về nhiệm vụ: Phù hợp với tinh thần trong ơng lĩnh chính trị đầu tiên của Đảng
(Hồ Chí Minh soạn thảo), khắc phục được hạn chế trong Luận cương chính trị 10/1030.
Quần chúng được tổ chức, giác ngộ rèn luyện qua thực tiễn đấu tranh, trở thành
lực lượng chính trị hùng hậu của cách mạng.
Đội ngũ cán bộ, đảng viên có sự phát triển về số lượng và trưởng thành.
Đảng thêm trưởng thành một bước về chỉ đạo chiến lược và tích lũy thêm nhiều kinh
nghiệm quay báu.
lOMoARcPSD| 59691467
2. Chung quanh về vấn đề chính sách mới (10-1936)
2.1 Nội dung
Chung quanh về vấn đề chính sách mới, về chiến lược của Quốc tế Cộng Sản không
có sự thay đổi còn chiến sách thì tùy thuộc: “Chiến lược của Quốc tế Cộng sản là đánh đổ
chế độ tư bản, lập vô sản chuyên chính theo hình thức Xô viết, là thời kỳ qua cầu để đi tới
xã hội cộng sản. Đó là chiến lược không thay đổi, còn chiến sách thì tuỳ theo tình hình và
lực lượng giai cấp thay đổi sửa đổi luôn.Chủ trương nay được đổi lại làm mặt trận
thống nhất từ dưới lên trên cùng với lại thợ thuyền cách mạng. Mục tiêu của Quốc tế Cộng
sản bao giờ cũng lấy sự thống nhất giai cấp thợ thuyền theo nền tảng giai cấp đấu tranh làm
cần thiết.
Nay Quốc tế Cộng sản chủ trương Đảng hội hợp nhất với Đảng Cộng sản chỉ
buộc theo 5 điều kiện:
1)Phải độc lập hoàn toàn không nương dựa vào giai cấp bản và hoàn toàn phải
đánh tan cuộc đồng minh của Đảng Xã hội với giai cấp tư sản;
2) Phải trước hết thực hiện sự hành động thống nhất;
3) Phải thừa nhận dùng thủ đoạn cách mạng, đánh
đổ nền thống trị của tư bản, lập vô sản chuyên chính theo hình thức Xô viết;
4) Trong lúc đế quốc chiến tranh không được giúp đỡ bản bản xứ; 5)
Phải lấy nền dân chủ tập trung làm cơ sở tổ chức ở trong đảng".
Về chiến ợc của Đảng Cộng sản Đông Dương đối với đế quốc phải làm cách
mạng sản dân quyềnphản đế điền địa lập chính quyền của công nông bằng hình thức
viết, để đi đến mục đích này tùy thuộc vào từng khu vực: Đảng Cộng sản Đông
Dương sửa đổi chiến sách của mình theo đúng điều kiện xứ Đông Dương như vấn đề lập
mặt trận nhân dân phản đế, vấn đề đối với Chính phủ tả phái Pháp, vấn đề sửa đổi cách
tổ chức quần chúng.
Về chiến ch Đảng căn cứ vào trình độ và lực lượng giai cấp trong nhất định hiện
thời, phân tích rõ ràng kẻ địch và đồng minh, đồng thời không tuyên chiến kịch liệt với các
hạng địch nhân trong một lúc nhất định: “Chiến sách của Đảng là nhận ai kẻ địch nhân
nguy hiểm nhất trong lúc hiện thời nhất định sẽ tập trung ngọn lửa vào đó đánh.Nhiệm
vụ mặt trận nhân dân chống phát xít chưa phải là nhiệm vụ trực tiếp đánh đổ chế độ tư bản,
lOMoARcPSD| 59691467
lập vô sản chuyên chính, mà chỉ là “vũ khí sắc bén của giai cấp thợ thuyền và quần chúng
lao động để dễ dàng phòng ngự, để dự bị lực lượng chống phát xít chủ nghĩa, chống giai
cấp địch nhân, chống chiến tranh.”
Trong cuộc dân tộc giải phóng Đảng ra nêu quan điểm: chọn địch nhân chính, nguy
hiểm nhất, để tập trung lực lượng của một n tộc đánh cho được toàn thắng. Nhiệm
vụ cách mạng sản dân quyền ở Đông ơng đuổi đế quốc Pháp ra khỏi xứ, tẩy sạch
tàn tích phong kiến, Đông Dương hoàn toàn độc lập và với lý luận giải phóng dân tộc của
Nguyễn Ái Quốc: “Phong trào đấu tranh đòi tự do, dân chủ cơm áo, hòa bình”
Chủ trương mới của Đảng hoạt động tổ chức theo lối công khai bán công
khai và hoạt động theo cách liên lạc bí mật với công khai.
Về phương pháp tuyên truyền, nhiệm vụ của Đảng Cộng sản ở đó không những phải
thâu phục đa số thợ thuyền, mà còn cần phải thâu phục quảng đại quần chúng nông dân và
tiểu tư sản ở thành thị. Đồng thời thâu phục hết các lớp trong nhân dân.
Phần lực lượng cách mạng đã kêu gọi được đông đảo quần chúng nhân dân, không
phân biệt thành phần, giai cấp hay các đoàn thể chính trị và tín ngưỡng tôn giáo khác nhau,
bao gồm: công nhân, nhân dân, tiểu sản, sản n tộc, trung, tiểu địa chủ tạo nên
đội quân chính trị hùng hậu để cùng nhau đòi lại những điều dân chủ đơn sơ.
Phạm vi giải quyết vấn đề dân tộc được mở rộng qui mô rộng rãi nhiều nơi, chủ yếu
thành thị với hình thức đấu tranh đa dạng và lôi kéo được đông đảo quần chúng tham gia,
với nhiệm vụ mục tiêu được đề ra phù hợp với tình hình mới đối với cả chống phong kiến
đế quốc trên toàn mặt trận Đông Dương. Với nhiệm vụ trước mắt chống lại chế độ
phản động thuộc địa, phát xít và chiến tranh sau đó là xóa bỏ tàn tích phong kiến và trả lại
tự do, dân chủ cho nhân dân cả nước.
lOMoARcPSD| 59691467
2.2 Nhận xét
Về chính sách mới tháng 10-1936 được đề ra kịp thời mặt trận thống nhất cả dưới
lẫn trên để không mất quần chúng nhân dân còn lôi kéo them lực lượng cách mạng đông
đảo. Họ đã hiểu rằng chính sách giai cấp hợp tác của Đảng Xã hội nhiều lần thất bại đã
làm cho hàng ngũ của vô sản bị chia rẽ, lực lượng của sản giai cấp yếu đuối không thể
ngăn cản phát xít lên cầm quyền.
Cuộc cách mạng giải phóng dân tộc không nhất định phải kết chặt với cuộc cách
mạng điền địa. Nghĩa không thể nói rằng: muốn đánh đổ đế quốc cần phải phát triển cách
mạng điền địa, muốn giải quyết vấn đề điền địa thì cần phải đánh đổ đế quốc. Lý thuyết ấy
có chỗ không xác đáng. Nếu phát triển cuộc đấu tranh chia đất mà ngăn trở cuộc tranh đấu
phản đế thì phải lựa chọn vấn đề nào quan trọng hơn giải quyết trước. Nghĩa chọn
địch nhân (kẻ thù) chính, nguy hiểm nhất để tập trung lực lượng của một dân tộc mà đánh
cho được toàn thắng”.
Thống nhất đảng không cần nhiều điều kiện như trước, ảnh hưởng và tư tưởng cải
lương đã yếu đi trong hàng ngũ cộng sản, nay ảnh hưởng xã hội dân chủ đã triệt cạn trong
hàng ngũ cộng sản, các chi bộ của Quốc tế Cộng sản phần nhiều đã Bôn vích hoá; nội
bộ của Đảng Cộng sản thống nhất không bao gibằng, lực lượng mạnh mẽ thành một chính
đảng mạnh nhất trong thế giới; sau nữa trong hàng ngũ của Đảng hội ngày càng tả
khuynh, tán thành dùng võ trang bạo động cướp chính quyền, tán thành cần phải có vô sản
chuyên chính.
Đảng đã phân tích ràng giữa đồng mình kẻ thù, đồng thời không tuyên chiến
kịch liệt để tập trung quân đánh vào kẻ địch nguy hiểm nhất một thời điểm nhất định. Xét
về tranh đấu quần chúng và lực lượng cách mạng đã được nâng lên trình độ cao nhưng xét
về chính trị và tổ chức chưa tới trình độ trực tiếp đánh đổ đế quốc Pháp.
Chính sách của Đảng Cộng sản Đông Dương chỉ chống đế quốc Pháp. Vậy cho nên
lúc tranh đấu đòi những điều yêu cầu ấy, không những chúng ta chtrương mật thiết với
vô sản Pháp và đội tiền phong của họ và của quần chúng lao động ở Pháp là kẻ đồng minh
trung thực, vĩnh viễn, mà chúng ta còn cả quyết liên lạc với các phái khác, các cá nhân
chi bộ của Mặt trận nhân dân Pháp Đông Dương, để thực hiện những điều yêu cầu của
nhân dân Đông Dương, để chống lại với bọn tây thuộc địa phản động, bọn chân tay phát
xít ở Đông Dương.
lOMoARcPSD| 59691467
Về phần văn kiện, Trung ương Đảng đã nêu cao tinh thần đấu tranh thẳng thắn
phê phán những quan điểm chưa đúng bước đầu khắc phục những hạn chế trong Luận
cương chính trị của Đảng Cộng sản Đông Dương tháng 10-1930.
Ngoài ra, Đảng cũng đã vận động quần chúng nhân dân trên quy mô rộng lớn cùng
tham gia với những hình thức đấu tranh phong phú.
TIỂU KẾT (1936-1939)
Về chủ trương đấu tranh đòi quyền dân chủ dân sinh 7/1936, nhận thức mới của
Đảng về mối quan hệ giữa nhiệm vụ dân tộc và dân chủ.
Đảng nêu một quan điểm mới: “Cuộc cách mạng dân giải phóng không nhất thiết
phải kết hợp chặt với cuộc cách mạng điền địa. Nghĩa là, không thể nói rằng: muốn đánh
đổ đế quốc cần phải phát triển cách mạng điền địa, muốn giải quyết vấn đề điền địa thì phải
đánh đổ đế quốc. Lý thuyết ấy có chỗ không xác đáng”
Tuỳ hoàn cảnh hiện thực bắt buộc, nếu nhiệm vụ chống đế quốc cần kíp cho lúc
hiện thời, vấn đề điền địa tuy quan trọng nhưng chưa phải trực tiếp bắt buộc, thì thể
trước hết tập trung đánh đổ đế quốc, rồi sau giải quyết vấn đề điền địa
Nhưng cũng khi vấn đề điền địa phản đế liên tiếp giải quyết, vấn đề này phụ
thuộc vào vấn đề kia
Đây là nhận thức mới, phức hợp với tinh thần trong Cương lĩnh cách mạng đầu tiên
của Đảng, bước đầu khắc phục hạn chế của Luận cương chính trị tháng 10-1930
Về chủ trương của Đảng tháng 10-1936, chiến lược của Quốc tế Cộng Sản không
sự thay đổi, giữ vững chiến ợc đánh đổ chế độ bản, lập sản chuyên chính theo
hình thức Xô viết, là thời kỳ qua cầu để đi tới xã hội cộng sản còn chiến sách tùy thuộc vào
tình hình lực lượng giai cấp để thay đổi một cách phù hợp. Cũng như được đổi lại làm
mặt trận thống nhất từ ới lên trên thay chỉ dưới như chủ trương trước luôn đặt
sự thống nhất giai cấp thợ thuyền theo nền tảng giai cấp đấu tranh làm cần thiết.
Nay Quốc tế Cộng sản chủ trương Đảng hội hợp nhất với Đảng Cộng sản chỉ
buộc theo 5 điều kiện thay 21 điều kiện như trước. rằng lúc trước ảnh ởng
tưởng cải lương còn mạnh trong hàng ngũ cộng sản, nay ảnh hưởng xã hội dân chủ đã triệt
can trong hàng ngũ cộng sản, các chi bộ của Quốc tế Cộng sản phần nhiều đã Bôn sơ vích
hoá. Bởi vậy thống nhất đảng không phải theo nhiều điều kiện như trước.
lOMoARcPSD| 59691467
Chiến lược của Đảng Cộng sản Đông ơng phải làm cách mạng sản dân
quyền - phản đế điền địa - lập chính quyền của công nông bằng hình thức viết, để
dự bị điều kiện đi tới cách mạng xã hội chủ nghĩa, đó là mục đích cuối cùng của cuộc cách
mạng trong giai đoạn này. Mà theo đó căn cứ theo chiến sách mới của Quốc tế Cộng sản.
Đảng căn cứ vào trình độ lực lượng giai cấp trong nhất định hiện thời, đã phân
tích ràng giữa đồng mình kẻ thù, đồng thời không tuyên chiến kịch liệt để tập trung
quân đánh vào kẻ địch nguy hiểm nhất một thời điểm nhất định. Tranh đấu quần chúng và
lực ợng cách mạng đã được nâng lên trình độ cao song về chính trị tổ chức chưa tới
trình độ trực tiếp đánh đổ đế quốc Pháp.
Chính sách của Đảng Cộng sản Đông Dương không phải chống người Pháp,
chỉ chống đế quốc Pháp. Vậy cho nên chúng ta chủ trương mật thiết với sản Pháp đội
tiền phong của họ và của quần chúng lao động ở Pháp và còn cả quyết liên lạc với các phái
khác, các cá nhân và chi bộ của Mặt trận nhân dân Pháp ở Đông Dương.
Trong cuộc dân tộc giải phóng Đảng ra nêu quan điểm, nêu cao tinh thần đấu tranh
và thẳng thắn phê phán những quan điểm chưa đúng. Từng bước Đảng bắt đầu khắc phục
những hạn chế trong Luận cương chính trị của Đảng Cộng sản Đông Dương tháng 10-
1930.
Chủ trương mới của Đảng hoạt động tổ chức theo lối công khai bán công
khai và hoạt động theo cách liên lạc bí mật với công khai.
Tuyên truyền và vận động quần chúng rộng rãi thâu phục đa số thợ thuyền, đại quần
chúng nông dân, tiểu tư sản ở thành thị và toàn bộ các lớp trong nhân dân.
So với Luận cương chính trị của Đảng Cộng sản Đông Dương tháng 101930, chủ
trương từ năm 1936-1639 đã khắc phục được phần lớn những hạn chế đưa ra một số
nhiệm vụ chiến lược hay thay đổi lực lượng cách mạng phạm vi giải quyết vấn đề dân
tộc phù hợp hơn với hoàn cảnh thế giới. Về phần mặt trận thống nhất đã làm từ dưới lên
trên thay chỉ dưới như trước. Điều kiện hợp nhất đã được lượt bớt so với trước
những ảnh hưởng cải lương không còn nhiều như trước. Đảng đã đề ra mục tiêu tiên quyết
đúng đắn hơn thẳng thắn phê phán quan điểm đường lối cũ. Phương pháp đấu tranh
phong phú hơn hoạt động tổ chức một cách công khai bán công khai. Ngoài ra lực
lượng cách mạng đã được nâng lên trình độ cao mới với đông đảo quần chúng nhân dân
lOMoARcPSD| 59691467
không phân biệt thành phần, giai cấp hay tính ngưỡng, Phạm vi vấn đề dân tộc đã được
thực hiện trên quy rộng lớn mạnh mẽ, đặc biệt thành thị. Chiến sách mới của
Đảng chiến sách theo điều kiện hiện thực xứ Đông Dương, theo kinh nghiệm tranh đấu
của Đảng, học kinh nghiệm của Quốc tế Cộng sản và kinh nghiệm của cuộc vận động cộng
sản thế giới, không phải đem kinh nghiệm xứ này sang xứ khác một cách như máy. Tuy
vậy, chiến sách mới n cái nền tảng cho phương hướng hành động phát triển công
tác của Đảng trong việc lập Mặt trận nhân dân phản đế ở Đông Dương.

Preview text:

lOMoAR cPSD| 59691467
II. Chủ trương của Đảng trong những năm 1936 – 1939.
2 Cuộc vận động dân chủ 1936-1939
2.1 Điều kiện lịch sử và chủ trương của Đảng Vể
tình hình thế giới:
Chủ nghĩa phát xít xuất hiện và nguy cơ chiến tranh thế giới
Ở phương Tây, Cuộc khủng hoảng kinh tế 1929-2933 ở các nước tư bản chủ nghĩa
làm cho mâu thuẫn nội tại của chủ nghĩa tư bản ngày càng gay gắt, chủ nghĩa phát xít xuất
hiện và thắng thế ở một số nơi.
Bọn phát xít Đức đứng lên chống nền chuyên chính vô sản, trong khi đó ở miền Bắc
Trung Quốc để tiến công Liên Xô. Mới một năm mà đã có hơn 100 vụ khiêu khích ơ biên
giới Liên Xô do quân đọi Nhật – Mãn gây ra. Chủ nghĩa phát xít đang chuẩn bị cuộc chiến
tranh mới, đang nhúng tay vào tất cả các nước tư bản chủ nghĩa. Tập đoàn phát xít Đức,
Nhật, Ý liên kết với nhau thành khôi ”trục”, ráo riết chuẩn bị chiến tranh, chia lại thế giới
và chống lại Quốc tế Cộng sản.
Nguy cơ chủ nghĩa phát xít và chiến tranh thế giới đe dọa nghiêm trọng nền hòa bình
và an ninh quốc tế. Hàng triệu thợ thuyền ở Pháp, Tây Ban Nha, Mỹ, v.v đã từng đứng lên
đánh bại sự bàng trướng của chủ nghĩa phát xít.
Đại hội VII của Quốc tế Cộng sản (7-1935)
Tại kỳ đại hội VII của Quốc tế Cộng sản đại hội đã xác định ẻ thù nguy hiểm trước
mắt của giai cấp vô sản và nhân dân lao động là chủ nghĩa phát xít. Nhiệm vụ trước mắt:
đấu tranh chống chủ nghĩa phát xít, chống chiến tranh, bảo vệ dân chủ và hòa bình.
Nhiệm vụ của các nước thuộc địa, nữa thuộc địa cũng được xác định rõ ràng như
sau: lập mặt trận thống nhất chống đế quốc có tầm quan trọng đặc biệt trong công cuộc giải phóng dân tộc.
Phong trào đấu tranh chống phát xít trên thế giới
Các đảng cộng sản trên thế giới ra sức thành lập mặt trận nhân dân rộng rãi chống
phát xít, chiến tranh. Những cuộc võ trang bạo động ở Áo tháng 2-1934, lập chính quyền
Xôviết ở Tây Ban Nha tháng 10-1934, các cuộc tranh đấu lưu huyết ở Pháp và ở các xứ
khác, những cuộc tổng đình công ở Mỹ, đình công ở Anh, ở Nhật, ở Ba Lan, ở Tàu, ở Ý, ở lOMoAR cPSD| 59691467
Đức, Bỉ, v.v., cuộc vận động mặt trận hợp nhất chống phát xít, chống khủng bố trắng, chống
đế quốc chiến tranh ở các xứ tư bản: Pháp, Ý, Tây Ban Nha, Áo, Anh, Mỹ, v.v., bao hàm
chẳng những quần chúng theo cộng sản chủ nghĩa, mà còn kéo được một phần lớn trong
đám quần chúng của Đảng Xã hội dân chủ và tiểu tư sản.
Tại Pháp, mặt trận nhân dân Pháp giành thắng lợi và nắm quyền trong chính phủ
Pháp. Chính phủ Leon Blum được Đảng Cộng sản Pháp ủng hộ lên cầm quyền đã thi hành
một loạt chính sách tiến bộ đối với các nước thuộc địa. Ở Đông Dương buộc phải nhượng
bộ và nới lỏng một số quyền tự do cho dân chủ, đặc xá tù chính trị. Chính điều này đã tạo
ra không khí chính trị thuận lợi cho cuộc đấu tranh của nhân dân Việt Nam.
Về tình hình trong nước:
Cuộc khủng hoảng kinh tế thế giới tác động sâu sắc đến đời sống của giai cấp, tầng
lớp trong xã hội. Kinh tế Đông Dương là phụ thuộc vào nền kinh tế Pháp, nó là một bộ
phận kinh tế thế giới, nên xứ Đông Dương cũng bị lội cuốn vào cuộc thế giới kinh tế khủng
hoảng. Hàng trăm nhà máy, mỏ, công ty bị đóng cửa những sản nghiệp còn đứng vững tuy
bóc lột công nhân tàn nhẫn hơn trước, nhưng rút cục lại, phần nhiều sản nghiệp cũng không
bỏ túi được một số tiền thặng dư giá trị cao bằng hồi thời kinh tế phồn thịnh. Lực lượng
cầm quyền phản động ở Đông Dương ra sức vơ vét, bóc lột, khủng bố, đàn áp phong trào
đấu tranh của nhân dân Việt Nam.
Vì thế mọi giai cấp, tầng lớp trong xã hội đều mong muốn có những cải cách về dân
chủ điều này đã dấn đế việc hề thống lại tổ chức Đảng và cơ sở cách mạng của quần chúng.
Hội nghị lần thứ hai của Ban chấp hành trung ương Đảng (7-1936)
Chủ trương đấu tranh giành quyền dân chủ dân sinh (7-1936)
Ban chấp hành Trung ương xác định, cách mạng Đông Dương vẫn là “cách mạng tư
sản dân quyền - phản đế và điền địa - lập chính quyền của công nông bằng hình thức Xô
viết, để dự bị điều kiện đi tới cách mạng xã hội chủ nghĩa. Hiện tại về cả chính trị và tổ
chức chưa tới trình độ trực tiếp chống đế quốc Pháp, lập chính quyền công nông, giải quyết
vấn đề điền địa cho nông dân, Yêu cầu bức thiết trước mắt bây giờ là giành quyền tự do,
dân chủ và cải thiện đời sống cho nhân dân. Vì vậy, Đảng phải nắm lấy những yêu cầu này
để phát động quần chúng đấu tranh, tạo tiền đề đưa cách mạng tiến lên bước cao hơn sau này. lOMoAR cPSD| 59691467
Tháng 7-1936 của Hội nghị Ban chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Đông Dương
do Lê Hồng Phong chủ trì ở Thượng Hải dựa trên nghị quyết đại hội 7 của Quốc tế Cộng
Sản, hội nghị dựa trên những luận điểm cơ bản Nghị quyết Đại hội lần thứ VII Quốc tế
Cộng sản, căn cứ vào tình hình cụ thể của cách mạng Việt Nam để định hướng ra đường
lối và phương pháp đấu tranh trong thời kỳ mới. Nhiệm vụ:
Hội nghị chỉ rõ nhiệm vụ chiến lược của cách mạng dân tộc dân chủ ở Đông Dương
là chống đế quốc và phong kiến.
Nhưng để phù hợp với tình hình mới, Đảng xác định mục tiêu trực tiếp, trước mắt
là đấu tranh chống chế độ phản động thuộc địa, chống phát xít và chiến tranh, đòi tự do dân
chủ, cơm áo và hoà bình. Kẻ thù trước mắt của nhân dân Đông Dương lúc này là bọn phản
động thuộc địa và bè lũ tay sai của chúng.
Lực lượng tham gia: Đông đảo, không phân biệt thành phần, giai cấp: công nhân,
nông dân, tiểu tư sản, tư sản dân tộc, trung, tiểu địa chủ tạo nên đội quân chiến tranh hùng hậu.
Trong giai đoạn này có rất nhiều phòng trào đấu tranh tiêu biểu Phong
trào Đông Dương đại hội:
Năm 1936, Đảng vận động và tổ chức nhân dân thảo ra bản dân nguyện gửi tới phái đoàn chính phủ Pháp.
Các ủy ban hành đọng thành lập khắp nơi, phát truyền đơn, ra báo, mít tinh, thảo
luận dân chủ, dân sinh...
Tháng 09/1936 Pháp giải tán Ủy ban hành động, cấm hội họp, tịch thu các báo. Qua
phong trào, đông đảo quần chúng được giác ngộ, đoàn kết đấu tranh đòi quyền sống. Đảng
thu được một số kinh nghiệm về phát động và lãnh đạo đấu tranh công khai, hợp pháp
Phong trào đón Gô-đa: Năm 1937, lợi dụng sự kiện đón Gô-đa và toàn quyền mới của Đông
Dương, Đảng tổ chức quần chúng mít tinh, biểu dương lực lượng đưa ra yêu sách về dân sinh, dân chủ.
1937- 1939: Nhiều cuộc mít tinh, biểu tình đòi quyền sống tiếp tục diễn ra, nhân
ngày Quốc tế lao động 1/5/1938, lần đầu tiên nhiều cuộc mít tinh tổ chức công khai ở Hà
Nội, Sài Gòn có đông đảo quần chúng tham gia. Đấu tranh nghị trường: Hình thức đấu lOMoAR cPSD| 59691467
tranh mới của Đảng. Đảng đưa người của Mặt trận Dân Chủ Đông Dương ra ứng của vào
Viện dân biểu Bắc kỳ, Trung kỳ, Hội đồng quản hạt Nam kỳ... Mục tiêu: Mở rộng lực lượng
Mặt trận dân chủ và vạch trần chính sách phản động của thực dân, tay sai, bênh vực quyền
lợi của nhân dân. Đấu tranh trên lĩnh vực báo chí:
Từ 1937 báo chí công khai của Đảng bằng tiếng Việt: Tin tức, Đời nay, Phổ thông,
Dân chúng..., bằng tiếng Pháp: Lao động, Tranh đấu... trở thành mũi xung kích của cuộc
vận động dân chủ, dân sinh.
Nhiều sách chính trị - lý luận xuất bản công khai hoặc được đưa từ Pháp về, nhiều
tác phẩm văn học hiện thực phê phán ra đời như: Bước đường cùng, Tắt đèn, Số đỏ, Thơ
cách mạng, kịch Đời cô Lựu...
Cuối 1937, Đảng phát động phong trào truyền bá chữ Quốc ngữ giúp quần chúng
đọc được sách báo, nâng cao sự hiểu biết về chính trị và cách mạng.
Cuộc đấu tranh trên lĩnh vực báo chí đã thu kết quả to lớn về văn hóa –tư tưởng,
đông đảo các tầng lớp nhân dân được giác ngộ về con đường cách mạng. 1.1 Nhận xét:
Những quyết định của Hội nghị Ban Chấp hành Trung ương tháng 7/1936 đánh dấu
bước trưởng thành mới của Đảng trong việc chỉ đạo chiến lược và sách lược cách mạng,
vận dụng sáng tạo đường lối của Quốc Tế Cộng Sản và tạo điều kiện cụ thể của các dân tộc
Đông Dương trong bối cảnh bấy giờ. Đảng nhận thức đầy đủ hơn về vị trí chiến lược các
công tác mật trận, chủ trương linh hoạt để tập hợp lực lượng một cách rộng rãi, lôi cuốn
mọi lực lượng. Đảng đã quy định ra mục tiêu cụ thể của từng thời kỳ cách mạng trước mắt
phù hợp với những diễn biến tình hình mới.
Về nhiệm vụ: Phù hợp với tinh thần trong Cương lĩnh chính trị đầu tiên của Đảng
(Hồ Chí Minh soạn thảo), khắc phục được hạn chế trong Luận cương chính trị 10/1030.
Quần chúng được tổ chức, giác ngộ và rèn luyện qua thực tiễn đấu tranh, trở thành
lực lượng chính trị hùng hậu của cách mạng.
Đội ngũ cán bộ, đảng viên có sự phát triển về số lượng và trưởng thành.
Đảng thêm trưởng thành một bước về chỉ đạo chiến lược và tích lũy thêm nhiều kinh nghiệm quay báu. lOMoAR cPSD| 59691467
2. Chung quanh về vấn đề chính sách mới (10-1936) 2.1 Nội dung
Chung quanh về vấn đề chính sách mới, về chiến lược của Quốc tế Cộng Sản không
có sự thay đổi còn chiến sách thì tùy thuộc: “Chiến lược của Quốc tế Cộng sản là đánh đổ
chế độ tư bản, lập vô sản chuyên chính theo hình thức Xô viết, là thời kỳ qua cầu để đi tới
xã hội cộng sản. Đó là chiến lược không thay đổi, còn chiến sách thì tuỳ theo tình hình và
lực lượng giai cấp thay đổi mà sửa đổi luôn.” Chủ trương nay được đổi lại làm mặt trận
thống nhất từ dưới lên trên cùng với lại thợ thuyền cách mạng. Mục tiêu của Quốc tế Cộng
sản bao giờ cũng lấy sự thống nhất giai cấp thợ thuyền theo nền tảng giai cấp đấu tranh làm cần thiết.
Nay Quốc tế Cộng sản chủ trương Đảng Xã hội hợp nhất với Đảng Cộng sản chỉ buộc theo 5 điều kiện:
1)Phải độc lập hoàn toàn không nương dựa vào giai cấp tư bản và hoàn toàn phải
đánh tan cuộc đồng minh của Đảng Xã hội với giai cấp tư sản;
2) Phải trước hết thực hiện sự hành động thống nhất;
3) Phải thừa nhận dùng thủ đoạn cách mạng, đánh
đổ nền thống trị của tư bản, lập vô sản chuyên chính theo hình thức Xô viết;
4) Trong lúc đế quốc chiến tranh không được giúp đỡ tư bản bản xứ; 5)
Phải lấy nền dân chủ tập trung làm cơ sở tổ chức ở trong đảng".
Về chiến lược của Đảng Cộng sản Đông Dương đối với đế quốc là phải làm cách
mạng tư sản dân quyền – phản đế điền địa – lập chính quyền của công nông bằng hình thức
Xô viết, để đi đến mục đích này là tùy thuộc vào từng khu vực: Đảng Cộng sản Đông
Dương sửa đổi chiến sách của mình theo đúng điều kiện xứ Đông Dương như vấn đề lập
mặt trận nhân dân phản đế, vấn đề đối với Chính phủ tả phái ở Pháp, vấn đề sửa đổi cách tổ chức quần chúng.
Về chiến sách Đảng căn cứ vào trình độ và lực lượng giai cấp trong nhất định hiện
thời, phân tích rõ ràng kẻ địch và đồng minh, đồng thời không tuyên chiến kịch liệt với các
hạng địch nhân trong một lúc nhất định: “Chiến sách của Đảng là nhận rõ ai là kẻ địch nhân
nguy hiểm nhất trong lúc hiện thời nhất định sẽ tập trung ngọn lửa vào đó mà đánh.” Nhiệm
vụ mặt trận nhân dân chống phát xít chưa phải là nhiệm vụ trực tiếp đánh đổ chế độ tư bản, lOMoAR cPSD| 59691467
lập vô sản chuyên chính, mà chỉ là “vũ khí sắc bén của giai cấp thợ thuyền và quần chúng
lao động để dễ dàng phòng ngự, để dự bị lực lượng chống phát xít chủ nghĩa, chống giai
cấp địch nhân, chống chiến tranh.”
Trong cuộc dân tộc giải phóng Đảng ra nêu quan điểm: chọn địch nhân chính, nguy
hiểm nhất, để tập trung lực lượng của một dân tộc mà đánh cho được toàn thắng. Nhiệm
vụ cách mạng tư sản dân quyền ở Đông Dương là đuổi đế quốc Pháp ra khỏi xứ, tẩy sạch
tàn tích phong kiến, Đông Dương hoàn toàn độc lập và với lý luận giải phóng dân tộc của
Nguyễn Ái Quốc: “Phong trào đấu tranh đòi tự do, dân chủ cơm áo, hòa bình”
Chủ trương mới của Đảng là hoạt động và tổ chức theo lối công khai và bán công
khai và hoạt động theo cách liên lạc bí mật với công khai.
Về phương pháp tuyên truyền, nhiệm vụ của Đảng Cộng sản ở đó không những phải
thâu phục đa số thợ thuyền, mà còn cần phải thâu phục quảng đại quần chúng nông dân và
tiểu tư sản ở thành thị. Đồng thời thâu phục hết các lớp trong nhân dân.
Phần lực lượng cách mạng đã kêu gọi được đông đảo quần chúng nhân dân, không
phân biệt thành phần, giai cấp hay các đoàn thể chính trị và tín ngưỡng tôn giáo khác nhau,
bao gồm: công nhân, nhân dân, tiểu tư sản, tư sản dân tộc, trung, tiểu địa chủ và tạo nên
đội quân chính trị hùng hậu để cùng nhau đòi lại những điều dân chủ đơn sơ.
Phạm vi giải quyết vấn đề dân tộc được mở rộng qui mô rộng rãi nhiều nơi, chủ yếu
ở thành thị với hình thức đấu tranh đa dạng và lôi kéo được đông đảo quần chúng tham gia,
với nhiệm vụ mục tiêu được đề ra phù hợp với tình hình mới đối với cả chống phong kiến
và đế quốc trên toàn mặt trận Đông Dương. Với nhiệm vụ trước mắt là chống lại chế độ
phản động thuộc địa, phát xít và chiến tranh sau đó là xóa bỏ tàn tích phong kiến và trả lại
tự do, dân chủ cho nhân dân cả nước. lOMoAR cPSD| 59691467 2.2 Nhận xét
Về chính sách mới tháng 10-1936 được đề ra kịp thời mặt trận thống nhất cả dưới
lẫn trên để không mất quần chúng nhân dân mà còn lôi kéo them lực lượng cách mạng đông
đảo. Họ đã hiểu rằng vì chính sách giai cấp hợp tác của Đảng Xã hội nhiều lần thất bại đã
làm cho hàng ngũ của vô sản bị chia rẽ, lực lượng của vô sản giai cấp yếu đuối không thể
ngăn cản phát xít lên cầm quyền.
Cuộc cách mạng giải phóng dân tộc không nhất định phải kết chặt với cuộc cách
mạng điền địa. Nghĩa là không thể nói rằng: muốn đánh đổ đế quốc cần phải phát triển cách
mạng điền địa, muốn giải quyết vấn đề điền địa thì cần phải đánh đổ đế quốc. Lý thuyết ấy
có chỗ không xác đáng. Nếu phát triển cuộc đấu tranh chia đất mà ngăn trở cuộc tranh đấu
phản đế thì phải lựa chọn vấn đề nào quan trọng hơn mà giải quyết trước. Nghĩa là chọn
địch nhân (kẻ thù) chính, nguy hiểm nhất để tập trung lực lượng của một dân tộc mà đánh
cho được toàn thắng”.
Thống nhất đảng không cần nhiều điều kiện như trước, vì ảnh hưởng và tư tưởng cải
lương đã yếu đi trong hàng ngũ cộng sản, nay ảnh hưởng xã hội dân chủ đã triệt cạn trong
hàng ngũ cộng sản, các chi bộ của Quốc tế Cộng sản phần nhiều đã Bôn sơ vích hoá; nội
bộ của Đảng Cộng sản thống nhất không bao giờ bằng, lực lượng mạnh mẽ thành một chính
đảng mạnh nhất trong thế giới; sau nữa trong hàng ngũ của Đảng Xã hội ngày càng tả
khuynh, tán thành dùng võ trang bạo động cướp chính quyền, tán thành cần phải có vô sản chuyên chính.
Đảng đã phân tích rõ ràng giữa đồng mình và kẻ thù, đồng thời không tuyên chiến
kịch liệt để tập trung quân đánh vào kẻ địch nguy hiểm nhất một thời điểm nhất định. Xét
về tranh đấu quần chúng và lực lượng cách mạng đã được nâng lên trình độ cao nhưng xét
về chính trị và tổ chức chưa tới trình độ trực tiếp đánh đổ đế quốc Pháp.
Chính sách của Đảng Cộng sản Đông Dương chỉ chống đế quốc Pháp. Vậy cho nên
lúc tranh đấu đòi những điều yêu cầu ấy, không những chúng ta chủ trương mật thiết với
vô sản Pháp và đội tiền phong của họ và của quần chúng lao động ở Pháp là kẻ đồng minh
trung thực, vĩnh viễn, mà chúng ta còn cả quyết liên lạc với các phái khác, các cá nhân và
chi bộ của Mặt trận nhân dân Pháp ở Đông Dương, để thực hiện những điều yêu cầu của
nhân dân Đông Dương, để chống lại với bọn tây thuộc địa phản động, bọn chân tay phát xít ở Đông Dương. lOMoAR cPSD| 59691467
Về phần văn kiện, Trung ương Đảng đã nêu cao tinh thần đấu tranh và thẳng thắn
phê phán những quan điểm chưa đúng và bước đầu khắc phục những hạn chế trong Luận
cương chính trị của Đảng Cộng sản Đông Dương tháng 10-1930.
Ngoài ra, Đảng cũng đã vận động quần chúng nhân dân trên quy mô rộng lớn cùng
tham gia với những hình thức đấu tranh phong phú.
TIỂU KẾT (1936-1939)
Về chủ trương đấu tranh đòi quyền dân chủ dân sinh 7/1936, nhận thức mới của
Đảng về mối quan hệ giữa nhiệm vụ dân tộc và dân chủ.
Đảng nêu một quan điểm mới: “Cuộc cách mạng dân giải phóng không nhất thiết
phải kết hợp chặt với cuộc cách mạng điền địa. Nghĩa là, không thể nói rằng: muốn đánh
đổ đế quốc cần phải phát triển cách mạng điền địa, muốn giải quyết vấn đề điền địa thì phải
đánh đổ đế quốc. Lý thuyết ấy có chỗ không xác đáng”
Tuỳ hoàn cảnh hiện thực bắt buộc, nếu nhiệm vụ chống đế quốc là cần kíp cho lúc
hiện thời, vấn đề điền địa tuy quan trọng nhưng chưa phải trực tiếp bắt buộc, thì có thể
trước hết tập trung đánh đổ đế quốc, rồi sau giải quyết vấn đề điền địa
Nhưng cũng có khi vấn đề điền địa và phản đế liên tiếp giải quyết, vấn đề này phụ thuộc vào vấn đề kia
Đây là nhận thức mới, phức hợp với tinh thần trong Cương lĩnh cách mạng đầu tiên
của Đảng, bước đầu khắc phục hạn chế của Luận cương chính trị tháng 10-1930
Về chủ trương của Đảng tháng 10-1936, chiến lược của Quốc tế Cộng Sản không
có sự thay đổi, giữ vững chiến lược đánh đổ chế độ tư bản, lập vô sản chuyên chính theo
hình thức Xô viết, là thời kỳ qua cầu để đi tới xã hội cộng sản còn chiến sách tùy thuộc vào
tình hình và lực lượng giai cấp để thay đổi một cách phù hợp. Cũng như được đổi lại làm
mặt trận thống nhất từ dưới lên trên thay vì chỉ có dưới như chủ trương trước và luôn đặt
sự thống nhất giai cấp thợ thuyền theo nền tảng giai cấp đấu tranh làm cần thiết.
Nay Quốc tế Cộng sản chủ trương Đảng Xã hội hợp nhất với Đảng Cộng sản chỉ
buộc theo 5 điều kiện thay vì 21 điều kiện như trước. Vì rằng lúc trước ảnh hưởng và tư
tưởng cải lương còn mạnh trong hàng ngũ cộng sản, nay ảnh hưởng xã hội dân chủ đã triệt
can trong hàng ngũ cộng sản, các chi bộ của Quốc tế Cộng sản phần nhiều đã Bôn sơ vích
hoá. Bởi vậy thống nhất đảng không phải theo nhiều điều kiện như trước. lOMoAR cPSD| 59691467
Chiến lược của Đảng Cộng sản Đông Dương là phải làm cách mạng tư sản dân
quyền - phản đế và điền địa - lập chính quyền của công nông bằng hình thức Xô viết, để
dự bị điều kiện đi tới cách mạng xã hội chủ nghĩa, đó là mục đích cuối cùng của cuộc cách
mạng trong giai đoạn này. Mà theo đó căn cứ theo chiến sách mới của Quốc tế Cộng sản.
Đảng căn cứ vào trình độ và lực lượng giai cấp trong nhất định hiện thời, đã phân
tích rõ ràng giữa đồng mình và kẻ thù, đồng thời không tuyên chiến kịch liệt để tập trung
quân đánh vào kẻ địch nguy hiểm nhất một thời điểm nhất định. Tranh đấu quần chúng và
lực lượng cách mạng đã được nâng lên trình độ cao song về chính trị và tổ chức chưa tới
trình độ trực tiếp đánh đổ đế quốc Pháp.
Chính sách của Đảng Cộng sản Đông Dương không phải là chống người Pháp, mà
chỉ chống đế quốc Pháp. Vậy cho nên chúng ta chủ trương mật thiết với vô sản Pháp và đội
tiền phong của họ và của quần chúng lao động ở Pháp và còn cả quyết liên lạc với các phái
khác, các cá nhân và chi bộ của Mặt trận nhân dân Pháp ở Đông Dương.
Trong cuộc dân tộc giải phóng Đảng ra nêu quan điểm, nêu cao tinh thần đấu tranh
và thẳng thắn phê phán những quan điểm chưa đúng. Từng bước Đảng bắt đầu khắc phục
những hạn chế trong Luận cương chính trị của Đảng Cộng sản Đông Dương tháng 10- 1930.
Chủ trương mới của Đảng là hoạt động và tổ chức theo lối công khai và bán công
khai và hoạt động theo cách liên lạc bí mật với công khai.
Tuyên truyền và vận động quần chúng rộng rãi thâu phục đa số thợ thuyền, đại quần
chúng nông dân, tiểu tư sản ở thành thị và toàn bộ các lớp trong nhân dân.
So với Luận cương chính trị của Đảng Cộng sản Đông Dương tháng 101930, chủ
trương từ năm 1936-1639 đã khắc phục được phần lớn những hạn chế và đưa ra một số
nhiệm vụ chiến lược hay thay đổi lực lượng cách mạng và phạm vi giải quyết vấn đề dân
tộc phù hợp hơn với hoàn cảnh thế giới. Về phần mặt trận thống nhất đã làm từ dưới lên
trên thay vì chỉ ở dưới như trước. Điều kiện hợp nhất đã được lượt bớt so với trước vì
những ảnh hưởng cải lương không còn nhiều như trước. Đảng đã đề ra mục tiêu tiên quyết
đúng đắn hơn và thẳng thắn phê phán quan điểm đường lối cũ. Phương pháp đấu tranh
phong phú hơn và hoạt động tổ chức một cách công khai và bán công khai. Ngoài ra lực
lượng cách mạng đã được nâng lên trình độ cao mới với đông đảo quần chúng nhân dân lOMoAR cPSD| 59691467
không phân biệt thành phần, giai cấp hay tính ngưỡng, Phạm vi vấn đề dân tộc đã được
thực hiện trên quy mô rộng lớn và mạnh mẽ, đặc biệt là ở thành thị. Chiến sách mới của
Đảng là chiến sách theo điều kiện hiện thực ở xứ Đông Dương, theo kinh nghiệm tranh đấu
của Đảng, học kinh nghiệm của Quốc tế Cộng sản và kinh nghiệm của cuộc vận động cộng
sản thế giới, không phải đem kinh nghiệm xứ này sang xứ khác một cách như máy. Tuy
vậy, chiến sách mới còn là cái nền tảng cho phương hướng hành động và phát triển công
tác của Đảng trong việc lập Mặt trận nhân dân phản đế ở Đông Dương.