Luật tố tụng dân sự Hàn Quốc - | Đại học Nội Vụ Hà Nội

Điều 1 (Lý tưởng về tố tụng dân sự và nguyên tắc thiện chí)(1) Tòa án phải nỗ lực để các thủ tục tố tụng diễn ra công bằng,nhanh chóng và tiết kiệm.(2) Các bên liên quan và người tham gia tốtụng phải thực hiện việc tranh tụng một cáchthiện chí.Tài liệu giúp bạn tham khảo ôn tập và đạt kết quả cao. Mời bạn đọc đón xem

lOMoARcPSD| 45764710
1
LUẬT TỐ TỤNG DÂN SỰ HÀN QUỐC
Được sửa đi toàn bộ bởi Đạo luật số 6626, ngày 26 tháng 1 năm 2002
Được sửa đi bởi Đạo luật số 7428, ngày 31 tháng 3 năm 2005
Đạo luật số 7427, ngày 31 tháng 3 năm 2005
Đạo luật số 7849, ngày 21 tháng 2 năm 2006
Đạo luật số 8438, ngày 17 tháng 5 năm 2007
Đạo luật số 8499, ngày 13 tháng 7 năm 2007
Đạo luật số 9171, ngày 26 tháng 12 năm 2008
Đạo luật số 10373, ngày 23 tháng 7 năm 2010
Đạo luật số 10629, ngày 19 tháng 5 năm 2011
Đạo luật số 10859, ngày 18 tháng 7 năm 2011
Đạo luật số 12587, ngày 20 tháng 5 năm 2014
Đạo luật số 12882, ngày 30 tháng 12 năm 2014
Đạo luật số 13521, ngày 1 tháng 12 năm 2015
Đạo luật số 13952, ngày 3 tháng 2 năm 2016
Đạo luật số 14103, ngày 29 tháng 3 năm 2016
PHẦN I NHỮNG QUY ĐỊNH CHUNG
Điều 1 (Lý tưởng về tố tụng dân sự và nguyên tắc thiện chí)
(1) Tòa án phải nỗ lực để các thủ tục tố tụng diễn ra công bằng, nhanh chóng và tiết kiệm.
(2) Các bên liên quan người tham gia tố tụng phải thực hiện việc tranh tụng một cáchthiện
chí.
CHƯƠNG I TÒA ÁN
MỤC 1 Thẩm quyền
Điều 2 (Diễn đàn chung)
lOMoARcPSD| 45764710
2
Vụ kiện thuộc thẩm quyền giải quyết của Toà án nơi có diễn đàn chung của bị đơn.
Điều 3 (Diễn đàn chung của Người)
Diễn đàn chung của một người sẽ được xác định theo nơi cư trú của anh ấy / cô ấy: Với điều
kiện, Nếu người đó không nơi trú tại Hàn Quốc hoặc nơi trú của anh y / y
không được biết, thì sẽ được xác định theo nơi trú của anh ấy / ấy, và nếu nơi
trú không cố định hoặc không xác định thì căn cứ vào nơi cư trú cuối cùng của người đó để
xác định.
Điều 4 (Diễn đàn chung của Đại sứ hoặc Bộ trưởng, v.v.)
Trong trường hợp một đại sứ, một btrưởng và các công dân khác của Hàn Quốc được miễn
thi hành quyền tài phán nước ngoài không diễn đàn chung theo Điều 3, thì diễn đàn chung
của họ sẽ là nơi đặt trụ sở của Tòa án Tối cao.
Điều 5 (Diễn đàn chung của pháp nhân, v.v.)
(1) Diễn đàn chung của một pháp nhân hoặc bất kỳ hiệp hội hoặc tổ chức nào khác sẽ
đượcxác định theo địa điểm đặt trụ sở chính hoặc địa điểm kinh doanh, và trong trường hợp
không tồn tại văn phòng địa điểm kinh doanh, sẽ được xác định theo nơi trú của
người chịu trách nhiệm chính về nhiệm vụ của mình.
(2) Trong trường hợp các quy định của đoạn (1) được áp dụng cho một pháp nhân
nướcngoài và bất kỳ hiệp hội hoặc tổ chức nước ngoài nào khác, các diễn đàn chung của họ
sẽ được xác định theo văn phòng, địa điểm kinh doanh hoặc nơi cư trú của những người phụ
trách nhiệm vụ của họ, tại Hàn Quốc.
Điều 6 (Diễn đàn chung của Nhà nước)
Diễn đàn chung của Nhà nước sẽ là trụ sở của cơ quan chính phủ, cơ quan đại diện cho Nhà
nước trong vụ kiện tụng có liên quan, hoặc của Tòa án Tối cao.
Điều 7 (Diễn đàn đặc biệt của nơi làm việc)
Việc khởi kiện người làm việc liên tục tại trụ sở, địa điểm kinh doanh thể khởi kiện ra
Tòa án có thẩm quyền nơi có trụ sở, địa điểm kinh doanh đó.
Điều 8 (Diễn đàn đặc biệt về nơi cư trú hoặc nơi thực hiện nghĩa vụ)
Vụ kiện về quyền tài sản thể khởi kiện ra Tòa án thẩm quyền giải quyết nơi trú
hoặc nơi thực hiện nghĩa vụ.
lOMoARcPSD| 45764710
3
Điều 9 (Diễn đàn Đặc biệt về Địa điểm Thanh toán Hối phiếu hoặc Séc)
Một vụ kiện liên quan đến hóa đơn hoặc séc có thể được đưa ra tòa án ở nơi thanh toán.
Điều 10 (Diễn đàn đặc biệt dành cho thủy thủ, quân nhân hoặc quan chức nghĩa vụ
quân sự)
(1) Một vụ kiện liên quan đến quyền tài sản chống lại một thủy thủ thể được đưa ra
tòaán ở nơi đăng ký tàu.
(2) Một vụ kiện liên quan đến quyền tài sản đối với quân nhân hoặc quan chức thực
hiệnnghĩa vụ quân sự thể được đưa ra tòa án nơi đóng quân hoặc nơi đăng tàu
quân sự.
Điều 11 (Diễn đàn đặc biệt về vị trí của tài sản)
Một vụ kiện liên quan đến quyền tài sản chống lại một người không nơi trú tại Hàn
Quốc hoặc chống lại một người không rõ nơi cư trú, có thể được đưa ra tòa án ở nơi có đối
tượng của yêu cầu bồi thường hoặc của bảo đảm, hoặc bất kỳ tài sản nào có thể tịch thu được
của bị cáo.
Điều 12 (Diễn đàn đặc biệt về địa điểm của n phòng hoặc địa điểm kinh doanh) Một
vụ kiện liên quan đến công việc của văn phòng hoặc địa điểm kinh doanh chống lại người
giữ văn phòng hoặc địa điểm kinh doanh đó thể được đưa ra tòa án đặt tại nơi văn
phòng hoặc địa điểm kinh doanh đó.
Điều 13 (Diễn đàn đặc biệt về nơi đăng ký tàu)
Một vụ kiện liên quan đến con tàu hoặc hành trình chống lại chủ tàu hoặc bất kỳ người nào
khác sử dụng con tàu có thể được đưa ra tòa án đặt tại nơi đăng ký của con tàu.
Điều 14 (Diễn đàn đặc biệt về vị trí của tàu)
Một vụ kiện liên quan đến yêu cầu về tàu biển và các yêu cầu khác về bảo đảm trên tàu biển
có thể được đưa ra tòa án ở nơi có tàu biển.
So sánh thẩm quyền của Tòa án để giải quyết tranh chấp dân sự, thương mại của hai trong
số các hệ thống pháp luật quốc gia: Hàn Trung – Nhật (32)
- Về cấu trúc chung của hệ thống Tòa án
lOMoARcPSD| 45764710
4
+ Hệ thống tư pháp Hàn Quốc có tồn tài tòa Hiến pháp - là tòa án đặc biệt và là tòa án duy
nhất và tối cao nhất trong việc xem xét các vấn đề liên quan đến Hiến pháp. Tòa Hiến pháp
có vị thế ngang với tòa tối cao trong hệ thống tư pháp Hàn Quốc.
pháp Hàn Quốc bao gồm 7 loại tòa án (Tòa án tối cao, Tòa án cấp cao, Tòa án địa phương
(Tòa án quận), Tòa án sáng chế, Tòa án gia đình, Tòa án hành chính và Tòa phá sản) và Hệ
thống tòa án Hàn Quốc được chia thành ba cấp xét xử chính là xét xử sơ thẩm, xét xử phúc
thẩm và xét xử chung thẩm
Các tòa thực hiện chức năng riêng biệt cùng cấp độ với Tòa địa phương là Tòa hành chính,
Tòa gia đình và Tòa phá sản. Tòa án địa phương và Tòa án gia đình có thể thành lập Tòa án
chi nhánh, Tòa án thành phố và Văn phòng đăng nếu cần htrợ thêm. Ngoài ra, ở Hàn
Quốc còn có các tòa án quân sự thuộc tư pháp quân sự sẽ tương ứng với cấp tòa địa phương
ở Hàn Quốc
+ Hệ thống Tòa án Trung Quốc được chia thành 4 cấp:
Tán nhân dân tối cao của Trung Quốc có trách nhiệm giám sát việc thi hành công và
thực hiện các chức năng xét xử phúc thẩm ng như xét xử sơ thẩm các vụ án có tầm ảnh
hưởng trong phạm vi quốc gia hoặc các vụ án khác theo quy định của pháp luật thuộc thẩm
quyền (căn cứ theo khoản 2 Điều 21 Luật Tố tụng dân sự Trung Quốc). Điều 16 Luật Tổ
chức Tòa án Nhân dân Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa còn quy định thêm về thẩm quyền
khác của Tòa án nhân dân Tối cao như: xét xử các trường hợp kháng cáo, kháng nghị; c
vụ án tái thẩm theo thủ tục giám đốc thẩm; …
Tòa án Nhân dân Cấp cao nói chung được thành lập tại cấp tỉnh, khu vực tự trị hoặc thành
phố trực thuộc trung ương (như Bắc Kinh, Thượng Hải, Trùng Khánh, Thiên Tân) (Điều 20
Luật tổ chức tòa án). Cũng giống như Tòa án Nhân dân Tối cao, Tòa án Nhân dân Cấp cao
đóng vai trò vừa a án cấp phúc thẩm vừa tòa án cấp thẩm thẩm quyền xét xử
trong một số trường hợp tương đối hạn chế.
Tòa án Nhân dân cấp trung được thành lập tại các quận thuộc tỉnh hoặc khu tự trị, các thành
phố trực thuộc trung ương và tại các thành phố thuộc tỉnh, khu tự trị hoặc tại các quận tự trị
(Điều 22 Luật tổ chức tòa án). Tòa án Nhân dân trung cấp thẩm quyền xét xử thẩm
trong một số vụ án, bao gồm các vụ án được Tòa án cấp sở chuyển lên; các vụ án bị
kháng cáo, kháng nghị; hoặc các vụ án liên quan đến chthể người nước ngoài, Các
tòa án này cũng thẩm quyền xét xử đối với một số vụ án nhất định về sở hữu trí tuệ, về
thuế xuất-nhập khẩu, các vụ án hành chính, ...
lOMoARcPSD| 45764710
5
Tòa án Nhân dân cấp sở được thành lập tại các thị xã hoặc thành phố, thị xã tự trị và quận
thuộc thành phố (Điều 24 Luật Tổ chức tòa án). Tòa án Nhân dân cấp cơ sở xét xử các vụ
án theo trình tự sơ thẩm cũng như các tranh chấp dân sự và các tội tiểu hình không đòi hỏi
phải mở phiên tòa xét xử chính thức. Không những vậy, cấp tòa án này cũng hướng dẫn về
nghiệp vụ cho Ban hòa giải nhân dân.
Điều 15 (Diễn đàn đặc biệt dành cho nhân viên công ty, v.v.)
(1) Một vụ kiện của một công ty hoặc bất kỳ hiệp hội nào khác chống lại nhân viên
củamình, hoặc bởi một nhân viên chống lại một nhân viên khác thđược đưa ra tòa án
thay cho diễn đàn chung của công ty hoặc hiệp hội đó, nếu vụ kiện đó do nguyên nhân
đến trình độ của một nhân viên như vậy.
(2) Các quy định của đoạn (1) sẽ áp dụng với những sửa đổi phù hợp đối với vụ kiện
củahiệp hội hoặc tổ chức chống lại viên chức của họ hoặc vụ kiện của công ty chống lại
người quảng bá hoặc thanh tra viên của họ.
Điều 16 (Diễn đàn đặc biệt dành cho nhân viên công ty, v.v.)
Một vụ kiện của chủ nợ của một công ty hoặc bất kỳ hiệp hội nào khác chống lại nhân viên
của công ty đó có thể được đưa ra tòa án như được đề cập trong Điều 15, nếu vụ kiện đó
do trình độ của nhân viên đó.
Điều 17 (Diễn đàn đặc biệt dành cho nhân viên công ty, v.v.)
Các quy định của Điều 15 và 16 sẽ áp dụng với những sửa đổi phù hợp đối với vụ kiện của
một công ty hoặc hiệp hội hoặc tổ chức khác, hoặc nhân viên của họ hoặc chủ nợ của hiệp
hội chống lại người từng là nhân viên, cán bộ, người quảng bá hoặc thanh tra của họ, và đối
với một vụ kiện của một nhân viên cũ chống lại một nhân viên hiện tại của họ.
Điều 18 (Diễn đàn đặc biệt cho Locus Delicti)
(1) Một vụ kiện liên quan đến tra tấn có thể được đưa ra tòa thay cho một hành động.
(2) Vụ kiện đòi bồi thường thiệt hại do đâm va tàu thuyền hoặc bất kỳ tai nạn nào khác cóthể
được đưa ra tòa án nơi tàu thuyền hoặc máy bay liên quan đến tai nạn đến lần đầu tiên.
Điều 19 (Diễn đàn đặc biệt về cứu hộ)
Vụ kiện về việc cứu hộ có thể được khởi kiện tại Toà án nơi thực hiện việc cứu hộ hoặc nơi
con tàu được cứu hộ cập cảng lần đầu tiên.
lOMoARcPSD| 45764710
6
Điều 20 (Diễn đàn đặc biệt về vị trí của bất động sản)
Vụ kiện liên quan đến bất động sản có thể được đưa ra Toà án nơi có bất động sản.
Điều 21 (Diễn đàn đặc biệt để đăng ký hoặc đăng ký)
Một vụ kiện liên quan đến đăng hoặc đăng thể được đưa ra tòa án thẩm quyền
đối với địa điểm của cơ quan công phụ trách đăng ký hoặc đăng ký đó.
Điều 22 (Diễn đàn đặc biệt về thừa kế, thừa kế, v.v.)
Một vụ kiện liên quan đến tài sản thừa kế, tài sản thừa kế và các hành vi khác có hiệu lực do
người chết thể được đưa ra tòa án nơi diễn đàn chung của người chết được đặt vào thời
điểm việc thừa kế đó bắt đầu.
Điều 23 (Diễn đàn đặc biệt về thừa kế, thừa kế, v.v.)
Vụ kiện về yêu cầu thừa kế và trách nhiệm pháp khác đối với tài sản thừa kế không phù
hợp với Điều 22, nếu toàn bộ hoặc một phần tài sản thừa kế nằm trong khu vực tài phán của
tòa án theo Điều 22, có thể được đưa ra tòa án đó.
Điều 24 (Diễn đàn đặc biệt về quyền sở hữu trí tuệ, v.v.)
(1) Một vụ kiện liên quan đến quyền sở hữu trí tuệ, không bao gồm quyền sáng chế, quyền
mẫu hữu ích, quyền thiết kế, quyền nhãn hiệu quyền giống cây trồng (sau đây gọi
“quyền sáng chế, v.v.”), hoặc một giao dịch quốc tế có thể được đưa ra tới tòa án quận trong
khu vực tài phán của tòa án cấp caothẩm quyền đối với vị trí của tòa án có thẩm quyền
theo Điều 2 đến Điều 23: Với điều kiện, Tòa án quận trong khu vực tài phán của Tòa án cấp
cao Seoul sẽ được giới hạn ở Quận trung tâm Seoul Tòa án. <Được sửa đổi bởi
Đạo luật số 10629, ngày 19 tháng 5 năm 2011; Đạo luật số 13521, ngày 1 tháng 12 năm 2015> (2)
Một vụ kiện liên quan đến quyền sở hữu trí tuệ, chẳng hạn như quyền bằng sáng chế, sẽ
thuộc thẩm quyền độc quyền của tòa án quận trong khu vực tài phán của tòa án cấp cao
thẩm quyền đối với vị trí của tòa án có thẩm quyền theo Điều 2 đến 23: Với điều kiện, rằng
tòa án quận trong khu vực tài phán của Tòa án cấp cao Seoul sẽ chỉ giới hạn ở Tòa án quận
trung tâm Seoul. <Mới được bổ sung bởi Đạo luật số 13521, ngày 1 tháng 12 năm 2015> (3) Bất
kể khoản (2), một bên thể khởi kiện liên quan đến quyền sở hữu trí tuệ, chẳng hạn n
quyền bằng sáng chế, lên Tòa án quận trung tâm Seoul. <Mới được bổ sung bởi Đạo luật số
13521, ngày 1 tháng 12 năm 2015>
lOMoARcPSD| 45764710
7
Điều 25 (Diễn đàn tương quan)
(1) Trường hợp nhiều khiếu kiện liên kết với nhau trong một vụ kiện, thì thể đưa
vụkiện ra tòa án thẩm quyền xét xử một trong c khiếu kiện đó theo các quy định từ
Điều 2 đến Điều 24 .
(2) Các quy định của đoạn (1) sẽ được áp dụng với những sửa đổi phợp khi quyền
hoặcnghĩa vụ trở thành đối tượng của một vụ kiện là chung cho nhiều người, hoặc khi nhiều
người này trở thành các bên của vụ kiện với cách là đồng phạm do cùng một thực tế. hoặc
nguyên nhân pháp lý.
Điều 26 (Tính giá trị đối tượng khởi kiện)
(1) Trong trường hợp bất kỳ khu vực tài phán nào được xác định bằng giá trị của đối
tượngcủa vụ kiện trong Đạo luật tổ chức tòa án, giá trị đó sẽ được xác định bằng cách tính
toán trên cơ sở lợi ích mà vụ kiện đưa ra.
(2) Trường hợp giá trị theo khoản (1) không thể tính được, giá trị đó sẽ được điều
chỉnhbởi các quy định của Đạo luật về con dấu đính kèm cho tố tụng dân sự, v.v.
Điều 27 (Giá trị của đối tượng khởi kiện trong trường hợp liên kết yêu cầu bồi thường)
(1) Trường hợp có nhiều yêu cầu cùng tham gia trong một vụ kiện thì giá trị đối tượng của
vụ kiện đó được xác định bằng tổng giá trị của nhiều yêu cầu đó.
(2) Trường hợp yêu cầu về số tiền thu được, yêu cầu bồi thường thiệt hại, phạt vi phạm hợp
đồng, chi phí đối tượng phát sinh của vụ kiện thì những giá trị đó không tính vào giá tr
đối tượng khởi kiện.
Điều 28 (Chỉ định thẩm quyền)
(1) Trong bất kỳ trường hợp nào sau đây, tòa án cấp trên trực tiếp chung cho các tòa ánliên
quan sẽ xác định tòa án có thẩm quyền theo phán quyết của mình, theo yêu cầu của các
tòa án liên quan hoặc các bên liên quan:
1. Khi tòa án có thẩm quyền không thể thực hiện quyền tài phán của mình một cáchhợp
pháp hoặc trên thực tế;
2. Khi khu vực tài phán của tòa án không rõ ràng.
(2) Phán quyết theo khoản (1) sẽ không bị kháng cáo.
lOMoARcPSD| 45764710
8
Điều 29 (Thẩm quyền theo Thỏa thuận)
(1) Các bên trong vụ kiện thể thỏa thuận quyết định tòa án thẩm quyền xét x
sơthẩm.
(2) Thỏa thuận nêu tại khoản (1) chhiệu lực khi được lập thành văn bản đối với
vụkiện dựa trên quan hệ pháp luật cụ thể.
Điều 30 (Thẩm quyền xét xử)
Nếu bị đơn bào chữa về nội dung của vụ án mà không đưa ra quyết định hoãn lại đối với bất
kỳ sự thiếu thẩm quyền nào trước tòa án cấp sơ thẩm, hoặc đưa ra tuyên bố trong ngày chuẩn
bị cho việc bào chữa, thì tòa án nói trên sẽ có thẩm quyền xét xử.
Điều 31 (Loại trừ theo thẩm quyền độc quyền)
Các quy định của Điều 2, 7 đến 25, 29 và 30 sẽ không áp dụng cho các vụ kiện đã được xác
định quyền tài phán độc quyền.
Điều 32 (Điều tra chính thức về thẩm quyền)
Tòa án có thể điều tra mặc nhiên các vấn đề liên quan đến quyền tài phán.
Như vậy, cấu trúc chung của 2 hệ thống tòa án có sự khác biệt cơ bản: (46)
Thứ nhất, Hàn Quốc có Tòa án Hiến pháp thực hiện chức năng bảo hiến tầm quan trọng
và hiệu lực tối thượng của hiến pháp.
Thứ hai, về cơ cấu phân cấp tòa án giữa 2 hệ thống có sự khác biệt. Tòa án Hàn Quốc chia
thành ba cấp là Tòa án tối cao, Tòa cấp cao và Tòa địa phương. Còn ở Trung Quốc lại được
phân thành bốn cấp là Tòa tối cao, Tòa cấp cao, Tòa trung cấp Tòa sở (trong đó Tòa
cấp cao, Tòa trung cấp và Tòa cơ sở được gọi chung là tòa địa phương).
Thứ ba, về thẩm quyền xét xử tố tụng giữa các cấp tòa của hai quốc gia này cũng có
những điểm khác biệt nổi bật. Đối với tòa tối cao, Hàn Quốc tòa tối cao thẩm quyền
xét xử phúc thẩm cuối cùng không thẩm quyền xét xử thẩm các vụ án dân sự
hình sự. Còn ở Trung Quốc, tòa tối cao ngoài vai trò chủ yếu là xét xử phúc thẩm ra thì còn
có thẩm quyền xét xử sơ thẩm các vụ án theo quy định của pháp luật thuộc thẩm quyền xét
xử của mình và các vụ án Tòa án cho rằng mình cần trực tiếp xét xử, ... Nhưng mặt khác,
tòa tối cao Hàn Quốc lại có những thẩm quyền xét xử độc quyền khác mà không có ở tòa tối
cao Trung Quốc như xem xét tính hợp lệ của cuộc bầu cử tổng thống hoặc thành viên quốc
hội.
lOMoARcPSD| 45764710
9
Thứ tư, về hệ thống tòa án chuyên trách, hai quốc gia này có hệ thống tòa án chuyên trách
khác biệt nhau và cách phân bố tòa án chuyên trách trong hệ thống tư pháp cũng khác nhau
Điều 33 (Thời điểm trở thành tiêu chuẩn cho quyền tài phán)
Thẩm quyền của Toà án được xác định theo tiêu chuẩn thời điểm khởi kiện.
Điều 34 (Chuyển giao do thiếu thẩm quyền hoặc theo quyết định)
(1) Trường hợp tòa án thấy rằng toàn bộ hoặc một phần vụ kiện không thuộc thẩm
quyềncủa mình thì chuyển vụ kiện đó theo phán quyết của mình cho tòa án có thẩm quyền.
(2) Một thẩm phán duy nhất của một tòa án cấp quận thể, nếu anh ấy/cô ấy cho
phùhợp ngay cả khi vụ kiện thuộc thẩm quyền của mình, chuyển toàn bộ hoặc một phần vụ
kiện cho hội đồng xét xử đồng cấp của cùng một tòa án cấp quận, hoặc officio hoặc theo
quyết định của nó theo yêu cầu của các bên liên quan.
(3) Hội đồng tập th của tòa án quận thể, nếu xét thấy phù hợp ngay cả khi vụ
kiệnkhông thuộc thẩm quyền của mình, cân nhắc và xét xử toàn bộ hoặc một phần vụ kiện
đó, mặc nhiên hoặc theo yêu cầu của các bên liên quan.
(4) Các quy định của đoạn (2) (3) sẽ không áp dụng cho một vụ kiện đã được xác
địnhquyền tài phán độc quyền.
Điều 35 (Chuyển giao để tránh thiệt hại hoặc chậm trễ)
Tòa án thể, nếu xét thấy cần thiết để tránh bất kỳ thiệt hại đáng kể hoặc chậm trễ nào
ngay cả khi vụ kiện thuộc thẩm quyền của mình, chuyển toàn bộ hoặc một phần vụ kiện đó
cho tòa án có thẩm quyền khác, mặc nhiên hoặc theo phán quyết của tòa án đó theo yêu cầu
của các bên liên quan: Với điều kiện: , Điều tương tự sẽ không áp dụng đối với các trường
hợp kiện tụng mà quyền tài phán độc quyền đã được xác định.
Điều 36 (Chuyển nhượng Vụ kiện về Quyền sở hữu trí tuệ, v.v.)
(1) Khi khởi kiện một vụ kiện về quyền sở hữu trí tungoài quyền sáng chế, v.v. hoặc
mộtgiao dịch quốc tế, tòa án có thể chuyển toàn bộ hoặc một phần vụ kiện đó cho tòa án có
thẩm quyền theo Điều 24(1), hoặc officio hoặc theo phán quyết của nó theo yêu cầu của bên
liên quan: Với điều kiện, Điều đó gây ra bất kỳ sự chậm trễ đáng kể nào trong quá trình tố
tụng, điều tương tự sẽ không được áp dụng. <Được sửa đổi bởi Đạo luật số 10629, ngày 19 tháng
5 năm 2011; Đạo luật số 13521, ngày 1 tháng 12 năm 2015>
lOMoARcPSD| 45764710
10
(2) Đoạn (1) sẽ không áp dụng cho một vụ kiện đã được xác định quyền tài phán
độcquyền. <Được sửa đổi bởi Đạo luật số 13521, ngày 1 tháng 12 năm 2015>
(3) Tòa án thẩm quyền xét xử vụ kiện về quyền sở hữu trí tuệ, chẳng hạn như
quyềnsáng chế, theo Điều 24 (2) hoặc (3) có thể chuyển toàn bộ hoặc một phần vụ kiện đó
cho tòa án quận theo Điều 2 thông qua 23, mặc nhiên hoặc theo quyết định của nó theo yêu
cầu của bên liên quan, khi cần thiết để tránh bất kỳ thiệt hại hoặc chậm trễ đáng kể nào.
<Mới được bổ sung bởi Đạo luật số 13521, ngày 1 tháng 12 năm 2015>
Điều 37 (Xử lý khẩn cấp sau khi có phán quyết chuyển nhượng cuối cùng)
Ngay cả sau khi phán quyết chuyển vụ án đã trở thành phán quyết cuối cùng và có tính quyết
định, tòa án có thể, khi có bất kỳ tình huống sắp xảy ra nào, đưa ra quyết định cần thiết hoặc
mặc nhiên hoặc theo yêu cầu của các bên liên quan: Với điều kiện, Rằng điều tương tự sẽ
không áp dụng sau khi hồ sơ của họ đã được chuyển giao.
Điều 38 (Hiệu lực của phán quyết chuyển nhượng)
(1) Tòa án nhận chuyển vụ kiện phải tuân theo quyết định chuyển giao.
(2) Tòa án đã nhận chuyển vụ án không được chuyển lại vụ án cho tòa án khác.
Điều 39 (Kháng cáo ngay lập tức)
Kháng cáo ngay lập tức có thể được đưa ra chống lại phán quyết chuyển nhượng và từ chối
yêu cầu chuyển nhượng.
Điều 40 (Hiệu lực chuyển giao)
(1) Khi phán quyết về việc chuyển nhượng đã trở thành quyết định cuối cùng, vụ kiện
sẽđược coi là đã được giải quyết ngay từ đầu trước tòa án nhận chuyển nhượng.
(2) Trong các trường hợp của khoản (1), một quan chức tòa án cấp , quan chức tòa án
cấp V, chánh văn phòng hoặc lục sự cấp cao của tòa án đưa ra quyết định chuyển giao (sau
đây gọi là "quan chức hành chính cấp dưới, v.v. của tòa án”) phải đính kèm bản sao xác thực
của quyết định đó vào hồ sơ vụ án và chuyển cho tòa án nhận chuyển giao đó.
MỤC 2 Loại trừ, Thách thức và Né tránh Thẩm phán, v.v.
Điều 41 (Nguyên nhân loại trừ)
Một thẩm phán sẽ bị loại khỏi việc thực hiện nhiệm vụ của mình nếu họ thuộc bất kỳ trường
hợp nào trong các tiểu đoạn sau: <Được sửa đổi bởi Đạo luật số 7427, ngày 31 tháng 3 năm 2005>
lOMoARcPSD| 45764710
11
1. Khi Thẩm phán, vhoặc chồng hoặc vhoặc chồng trước của họ trở thành đương
sựcủa vụ án hoặc liên quan với đương sự với cách đồng nợ, đồng nợ, người
có trách nhiệm chuộc lại;
2. Khi một thẩm phán đang hoặc đã từng có quan hệ họ hàng với một bên trong vụ án;
3. Khi Thẩm phán đã làm chứng hoặc giám định vụ án;
4. Khi một thẩm phán đã, hoặc trở thành, luật sư cho một bên trong một vụ án;
5. Khi một thẩm phán đã tham gia xét xử cấp sơ thẩm đối với vụ án phúc thẩm: Với
điều kiện, Điều đó sẽ không áp dụng nếu người đó đã thực hiện nhiệm vụ của mình
theo sự ủy thác của một tòa án khác.
Điều 42 (Phán quyết loại trừ)
Tòa án, khi có bất kỳ lý do nào để loại trừ, sẽ đưa ra phán quyết về việc loại trừ, mặc nhiên
hoặc theo yêu cầu của các bên liên quan.
Điều 43 (Quyền phản đối của các bên)
(1) Khi có bất kỳ trường hợp nào khó có thể mong đợi một phiên tòa xét xử công bằng
bởimột thẩm phán, bất kỳ bên liên quan nào cũng có thể phản đối anh ta.
(2) Trong trường hợp bất kỳ bên nào đã bào chữa cho giá trị của một vụ việc hoặc đưa
ratuyên bố trong ngày chuẩn bcho việc bào chữa, trong khi họ nhận thức được sự tồn tại
của các lý do để phản đối một thẩm phán, họ sẽ không phản đối thẩm phán đó.
Điều 44 (Phương thức Kiến nghị Loại trừ hoặc Thách thức)
(1) Kiến nghị loại trừ hoặc thách thức một thẩm phán trong hội đồng cấp tập đoàn sẽ
đượcgửi tới hội đồng cấp tập đoàn nói trên bằng cách làm rõ các lý do của việc đó, và kiến
nghị loại trừ hoặc thách thức một thẩm phán được ủy nhiệm, thẩm phán được ủy thác hoặc
thẩm phán duy nhất sẽ được được thực hiện cho thẩm phán nói trên bằng cách làm rõ như
vậy.
(2) do loại trừ hoặc thách thức phương pháp chứng minh điều đó sẽ được trình
bàybằng văn bản trong vòng ba ngày kể từ ngày nộp đơn kiến nghị.
Điều 45 (Từ chối, v.v. Kiến nghị Loại trừ hoặc Thách thức)
(1) Trong trường hợp ràng kiến nghloại trừ hoặc thách thức vi phạm các quy
địnhcủa Điều 44 hoặc nhằm mục đích trì hoãn vụ kiện, tòa án hoặc thẩm phán nhận được
kiến nghị đó sẽ bác bỏ kiến nghị đó bằng một phán quyết.
lOMoARcPSD| 45764710
12
(2) Bất kỳ thẩm phán nào bị kiến nghị loại trừ hoặc thách thức đã được đưa ra, ngoại
trừcác trường hợp thuộc khoản (1), phải nhanh chóng trình bày ý kiến của mình bằng văn
bản về kiến nghị loại trừ hoặc thách thức.
Điều 46 (Phán quyết về Kiến nghị Loại trừ hoặc Thách thức)
(1) Phán quyết về kiến nghị loại trừ hoặc thách thức sẽ được đưa ra bằng phán quyết
củahội đồng tập thể của một tòa án thuộc về thẩm phán, người mà kiến nghị đó đã được đệ
trình.
(2) Bất kỳ thẩm phán nào đã đưa ra kiến nghị loại trừ hoặc thách thức sẽ không tham
giavào phán quyết theo đoạn (1): Với điều kiện, Rằng anh ấy/cô ấy thể phát biểu ý kiến
của mình.
(3) Trong trường hợp tòa án nơi thẩm phán phụ trách, người đã nộp đơn yêu cầu loại
trừhoặc thách thức, không thể thành lập hội đồng xét xử tập thể, thì tòa án cấp trên trực tiếp
sẽ quyết định về việc đó.
Như vậy, cấu trúc chung của 2 hệ thống tòa án có sự khác biệt cơ bản: (50)
Thứ nhất, Hàn Quốc có Tòa án Hiến pháp thực hiện chức năng bảo hiến tầm quan trọng
và hiệu lực tối thượng của hiến pháp.
Thứ hai, về cơ cấu phân cấp tòa án giữa 2 hệ thống có sự khác biệt. Tòa án Hàn Quốc chia
thành ba cấp là Tòa án tối cao, Tòa cấp cao và Tòa địa phương. Còn ở Trung Quốc lại được
phân thành bốn cấp là Tòa tối cao, Tòa cấp cao, Tòa trung cấp Tòa sở (trong đó Tòa
cấp cao, Tòa trung cấp và Tòa cơ sở được gọi chung là tòa địa phương).
Thứ ba, về thẩm quyền xét xử tố tụng giữa các cấp tòa của hai quốc gia này cũng
có những điểm khác biệt nổi bật. Đối với tòa tối cao, ở Hàn Quốc tòa tối cao có thẩm quyền
xét xử phúc thẩm cuối cùng không thẩm quyền xét xử thẩm các vụ án dân sự
hình sự. Còn ở Trung Quốc, tòa tối cao ngoài vai trò chủ yếu là xét xử phúc thẩm ra thì còn
có thẩm quyền xét xử sơ thẩm các vụ án theo quy định của pháp luật thuộc thẩm quyền xét
xử của mình và các vụ án Tòa án cho rằng mình cần trực tiếp xét xử, ... Nhưng mặt khác,
tòa tối cao Hàn Quốc lại có những thẩm quyền xét xử độc quyền khác mà không có ở tòa tối
cao Trung Quốc như xem xét tính hợp lệ của cuộc bầu cử tổng thống hoặc thành viên quốc
hội.
Thứ tư, về hệ thống tòa án chuyên trách, hai quốc gia này có hệ thống tòa án chuyên trách
khác biệt nhau và cách phân bố tòa án chuyên trách trong hệ thống tư pháp cũng khác nhau
lOMoARcPSD| 45764710
13
Điều 47 (Kháng cáo)
(1) Phán quyết cho rằng kiến nghị loại trừ hoặc thách thức sở chính đáng sẽ
khôngbị kháng cáo.
(2) Kháng cáo ngay lập tức thể được đưa ra đối với phán quyết bác bỏ theo Điều
45(1),hoặc chống lại phán quyết cho rằng kiến nghị loại trừ hoặc thách thức là vô căn cứ.
(3) Không kháng cáo ngay quyết định bác bỏ theo Điều 45(1) sẽ hiệu lực đình chỉ
thihành.
Điều 48 (Đình chỉ tố tụng)
Một tòa án, nơi một kiến nghị loại trừ hoặc thách thức đã được nộp, đình chỉ các thủ tục tố
tụng cho đến khi phán quyết về kiến nghị đó trở thành cuối cùng và kết luận: Với điều kiện,
Điều tương tự sẽ không áp dụng trong các trường hợp bác bỏ kiến nghị loại trừ hoặc thách
thức, bản án của bản án cuối cùng, và những hành động như vậy có thể đòi hỏi sự khẩn cấp.
Điều 49 (Tránh mặt Thẩm phán)
Khi có bất kỳ căn cứ nào thuộc Điều 41 hoặc 43, thẩm phán thể vắng mặt với sự cho phép
của tòa án có quyền giám sát.
Điều 50 (Loại trừ, Thách thức và Né tránh Cán bộ Hành chính Cấp dưới, v.v. của Tòa
án)
(1) Các quy định của Mục này sẽ áp dụng với những sửa đổi phù hợp đối với viên
chứchành chính cấp dưới, v.v. của tòa án.
(2) Phán quyết về việc loại trừ hoặc thách thức viên chức hành chính cấp dưới, v.v. của
tòaán theo đoạn (1) sẽ được đưa ra bằng phán quyết của a án nơi viên chức đó thuộc về,
v.v.
-Thẩm quyền của các Tòa án trong các vụ việc dân sự - thương mại (62) +
Thẩm quyền sơ thẩm:
Tại Hàn Quốc, thẩm quyền xét xthẩm đối với các vụ án dân sự thuộc vtòa án địa
phương (Điều 34 Luật tổ chức tòa25), hoặc tòa án gia đình (Điều 40 Luật tổ chức a án),
hoặc tòa án hành chính (khoản 4 Điều 40 Luật tổ chức tòa án). Bên cạnh đó, thẩm quyền xét
xử sơ thẩm đối với các vụ việc về bằng phát minh sáng chế chỉ thuộc về Tòa án Bằng Phát
minh Sáng chế (khoản 4 Điều 28 Luật tổ chức tòa án).
Trong khi đó, thẩm quyền sơ thẩm của tòa án Trung Quốc được chia thành:
lOMoARcPSD| 45764710
14
- Tòa án Nhân dân Tối cao: thẩm quyền xét xử thẩm đối với vụ việc được quy
địnhkhoản 1 Điều 16 Luật tổ chức tòa án. Tất cả các bản án dân sự do Tòa án Nhân dân Tối
cao tuyên xử có hiệu lực pháp luật tối cao, không bị kháng cáo, kháng nghị (Điều 155 Luật
Tố tụng Dân sự Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa năm 1991 sửa đổi năm 2018).
- Tòa án Nhân dân Cấp cao thẩm quyền xét xử thẩm đối với các vụ việc liên
quanđến vấn đề dân sự và thương mại dựa trên hai tiêu chí chính là (i) giá trị của vụ kiện và
(ii) việc có hay không có yếu tố nước ngoài trong vụ kiện, ngoài ra cấp tòa này còn có thẩm
quyền xét xthẩm đối với những vụ án dân sự thẩm được các a án cấp dưới trực
tiếp chuyển lên, hay những vụ án dân sự sơ thẩm do Tòa án Nhân dân Tối cao chỉ định căn
cứ Điều 21 Luật tổ chức tòa án nhân dân Trung Quốc năm 1979, sửa đổi năm 2018.
- Tòa án Nhân dân trung cấp có thẩm quyền xét xử sơ thẩm đối với các vụ việc được
quyđịnh tại Điều 18 Bộ luật tố tụng dân sự Trung Quốc năm 2018. bao gồm các vụ việc lớn
liên quan đến nước ngoài; các vụ việc có ảnh hưởng đáng kể trong khu vực tài phán; các v
án dân sự sơ thẩm được các tòa án cấp dưới trực tiếp chuyển lên; hay những vụ án sơ thẩm
dân sự do Tòa án Nhân dân cấp trên chỉ định.
- Tán nhân dân cấp sở thẩm quyền xét xcác vụ án theo trình tự thẩm
thuộcthẩm quyền của mình, ngoại trừ các trường hợp khác được Luật quy định (Điều 18
Luật TTDS Trung Quốc).
tại Hàn Quốc, thẩm quyền xét xử sơ thẩm chủ yếu thuộc về các tòa án cấp dưới, Tòa án
Nhân dân Tối cao không xét xcác vụ án dân sự thẩm. Trong khi đó, tại Trung Quốc,
thẩm quyền xét xử sơ thẩm thuộc về tất cả các cấp tòa.
+ Thẩm quyền xét xử phúc thẩm:
Trung Quốc Hàn Quốc sự tương đồng giữa nhiệm vụ chức năng của Tòa án cấp
trên trong giai đoạn xét xử phúc thẩm. tòa án cấp trên tại Trung Quốc và Hàn Quốc có thẩm
quyền xét xử lại nếu thỏa mãn một số điều kiện nhất định. có trách nhiệm giám sát công tác
xét xử của toà án cấp dưới bằng nhiều hình thức, trong đó nổi bật nhất thực hiện xét xử
phúc thẩm bản án, phán quyết tòa án cấp dưới ban hành. Vấn đề này được quy định tại
Điều 390 đến Điều 392 Bộ luật tố tụng dân sự Hàn Quốc và Điều 175 Bộ luật ttụng dân
sự Trung Quốc.
lOMoARcPSD| 45764710
15
CHƯƠNG II CÁC BÊN
MỤC 1 Năng lực Đảng viên và Năng lực Tố tụng
Điều 51 (Nguyên tắc về tư cách thành viên Đảng và tư cách tố tụng, v.v.)
Trừ khi được quy định khác trong Đạo luật này, tư cách là một bên, năng lực kiện tụng, việc
cấp phép cần thiết để đại diện theo pháp luật để kiện tụng cho những người không
năng lực kiện tụng sẽ được điều chỉnh bởi Đạo luật dân sự và các quy định khác. Hành vi.
Điều 52 (Tư cách thành viên trong các trường hợp có hiệp hội khác, v.v. ngoài pháp
nhân)
Hiệp hội hoặc tổ chức khác ngoài pháp nhân có thể, nếu có đại diện hoặc quản trị viên, trở
thành một bên trong vụ kiện nhân danh hiệp hội hoặc tổ chức đó.
Điều 53 (Bên được chỉ định)
(1) Nhiều người có lợi ích chung có thể, nếu họ không thuộc các quy định của Điều 52,
chỉđịnh một hoặc nhiều người trong số họ đóng vai trò là một bên hoặc các bên của toàn bộ
người, hoặc thay đổi sự chỉ định đó.
(2) Khi người đóng vai trò một bên đã bị thay đổi theo các quy định của đoạn (1)
saukhi vụ kiện đang chờ tòa án, bên trước sẽ được coi là đã rút khỏi vụ kiện một cách xứng
đáng.
Điều 54 (Mất năng lực của bên bởi một số bên được chỉ định)
Trường hợp có người chết hoặc mất năng lực hành vi trong số nhiều bên được chỉ định theo
Điều 53 thì những người còn lại tiến hành tố tụng thay cho những người đó.
Điều 55 (Năng lực tố tụng của người bị hạn chế năng lực hành vi dân sự)
(1) Trẻ vị thành niên hoặc người lớn được giám hộ chỉ thể tiến hành tố tụng thông
quangười đại diện hợp pháp của mình: Với điều kiện, Điều tương tự sẽ không áp dụng trong
bất kỳ trường hợp nào sau đây:
1. Người chưa thành niên có khả năng độc lập thực hiện hành vi pháp lý;
2. Trường hợp một người dưới sự giám hộ của người lớn thể thực hiện c hành
vipháp lý không thể thay đổi theo Điều 10 (2) của Đạo luật Dân sự.
lOMoARcPSD| 45764710
16
(2) Người dưới quyền giám hộ giới hạn chỉ thể tiến hành kiện tụng thông qua
ngườigiám hộ có giới hạn của họ có quyền đại diện nếu các hành vi đó phải được sự đồng ý
của người giám hộ có giới hạn.
Điều 56 (Quy định đặc biệt về tranh tụng của đại diện hợp pháp)
(1) Khi người giám hộ của trẻ vị thành niên, người giám hộ trưởng thành quyền
đạidiện hoặc người giám hộ hạn chế có quyền đại diện tiến hành kiện tụng liên quan đến vụ
kiện hoặc kháng cáo do bên kia đệ trình, người đó không cần phải có được bất kỳ ủy quyền
đặc biệt nào từ người giám sát giám hộ của mình.
(2) Người đại diện hợp pháp theo đoạn (1) phải xin phép đặc biệt từ người giám sát
quyềngiám hộ của mình để thực hiện việc rút đơn kiện, thỏa hiệp, từ bỏ hoặc công nhận yêu
sách hoặc ly khai theo Điều 80: Với điều kiện, rằng khi anh ấy/cô ấy không có người giám
sát giám hộ, anh ấy/cô ấy sẽ phải xin phép đặc biệt như vậy từ một tòa án gia đình.
Điều 57 (Quy định đặc biệt về năng lực tố tụng của người nước ngoài)
Trường hợp người nước ngoài có năng lực tố tụng theo luật pháp của Hàn Quốc, anh ấy/cô
ấy sẽ được coi là có năng lực tố tụng, ngay cả khi anh ấy/cô ấy không năng lực đó theo
luật pháp của nước sở tại.
Điều 58 (Chứng nhận thẩm quyền, v.v. của đại diện pháp lý)
(1) Thực tế là có thẩm quyền đại diện pháp lý, hoặc có được ủy quyền cho vụ kiện tụng, sẽ
được chứng thực bằng văn bản. Điều tương tự cũng được áp dụng đối với các trường hợp
chỉ định hoặc thay đổi một bên theo quy định tại Điều 53. (2) Các tài liệu theo khoản (1) sẽ
được đính kèm với hồ sơ vụ việc.
Điều 59 (Biện pháp khắc phục khiếm khuyết về năng lực tố tụng, v.v.)
Trong trường hợp có bất kỳ khiếm khuyết nào trong việc cấp năng lực tố tụng, thẩm quyền
đại diện pháp hoặc ủy quyền cần thiết cho việc kiện tụng, tòa án sẽ ra lệnh, với một
khoảng thời gian cố định, yêu cầu sửa chữa và nếu có bất klo ngại nào về việc gây ra chậm
sửa chữa, tòa án có thể cho phép đương sự hoặc người đại diện hợp pháp trước khi sửa chữa
tạm thời tiến hành tố tụng.
Điều 60 (Khiếm khuyết về năng lực tố tụng, v.v. và việc phê chuẩn chúng)
Sau bất kỳ vụ kiện tụng nào được tiến hành bởi một người khiếm khuyết trong việc cấp
năng lực tố tụng, thẩm quyền đại diện pháp lý hoặc ủy quyền cần thiết cho vụ kiện tụng, nếu
lOMoARcPSD| 45764710
17
bên sửa đổi hoặc đại diện pháp phê chuẩn chúng, vụ kiện tụng đó sẽ hiệu lực hồi tố
vào thời điểm khi chúng đã được tiến hành.
Điều 61 (Ứng dụng Mutatis Mutandis cho các bên được chỉ định)
Các quy định của Điều 59 60 sẽ được áp dụng với những sửa đổi phù hợp khi bên theo
Điều 53 tiến hành vụ kiện.
Điều 62 (Đại diện đặc biệt cho những người có năng lực hạn chế)
(1) Trường hợp trẻ vị thành niên, người được giám hộ hạn chế hoặc người được giám
hộ làngười lớn là một bên, người thân, bên quan tâm (bao gồm cả người có ý định tiến hành
kiện tụng chống lại trẻ vị thành niên, người được giám hộ hạn chế hoặc người dưới sự giám
hộ của người lớn), người giám hộ đã thành niên không quyền đại diện, người giám hộ
hạn chế không quyền đại diện, người đứng đầu chính quyền địa phương hoặc công tố
viên có thnộp đơn yêu cầu tòa án chỉ định người đại diện đặc biệt bằng cách minh oan rằng
tồn tại mối lo ngại về thiệt hại thể xảy ra do sự chậm trễ trong các thủ tục tố tụng,
trong bất kỳ trường hợp nào sau đây:
1. Đương sự không người đại diện theo pháp luật hoặc người đại diện theo pháp
luậtkhông có quyền đại diện cho mình trong tố tụng;
2. Trường hợp người đại diện theo pháp luật không thể thực hiện được quyền đại diệncủa
mình do trở ngại thực tế hoặc pháp lý;
3. Khi quá trình tố tụng bị cản trở nghiêm trọng do người đại diện theo pháp luật
khôngtrung thực hoặc thiếu kinh nghiệm trong việc thực hiện quyền đại diện của
mình.
(2) Tòa án có thể mặc nhiên chỉ định, thay thế hoặc bãi nhiệm một đại diện đặc biệt khi
xétthấy cần thiết trong thời gian chờ xử lý vụ kiện.
(3) Người đại diện đặc biệt có quyền như người giám hộ có quyền đại diện. Quyền hạn
củangười đại diện theo pháp luật sẽ bị đình chỉ trong phạm vi người đại diện đặc biệt
quyền đại diện.
(4) Việc bổ nhiệm, thay thế hoặc bãi nhiệm đại diện đặc biệt sẽ được thực hiện theo
phánquyết của tòa án và phán quyết đó sẽ được tống đạt cho đại diện đặc biệt.
(5) Thù lao cho một đại diện đặc biệt và chi phí cho việc bổ nhiệm và kiện tụng của anh
ấy/ cô ấy sẽ được bao gồm trong các chi phí của vụ kiện.
lOMoARcPSD| 45764710
18
Điều 62-2 (Bổ nhiệm, v.v. các Đại diện đặc biệt cho những người không có năng lực tâm
thần)
(1) Trong trường hợp cần thiết để tiến hành kiện tụng chống lại hoặc bởi một người
khôngcó năng lực tâm thần, Điều 62 sẽ áp dụng những sửa đổi phù hợp đối với việc bổ
nhiệm, v.v. một đại diện đặc biệt: Với điều kiện, Điều này sẽ không ngăn cản một người
giám hộ cụ thể hoặc người giám hộ tự nguyện thực hiện một yêu cầu bổ nhiệm một đại diện
đặc biệt.
(2) Khi một đại diện đặc biệt theo đoạn (1) thực hiện việc rút đơn kiện, thỏa hiệp, từ
bỏhoặc công nhận yêu cầu bồi thường, hoặc ly khai theo Điều 80, tòa án có thể quyết định
không cho phép hành động đó trong vòng 14 ngày kể từ ngày đó. hành động được thực hiện
nếu nó được coi rõ ràng trái với lợi ích của người ủy thác. Không khiếu nại có thể được
thực hiện chống lại quyết định như vậy.
---(73)
Tuy nhiên ở hai hệ thống tòa này cũng có sự khác biệt cơ bản:
(i) Luật Tố tụng dân sự Hàn Quốc ghi nhận tại Luật số 18396 sửa đổi một phần ngày
17/8/2021 quy định trong trường hợp khi đương sự kháng cáo đối với phán quyết cuối
cùng của tòa án cấp sơ thẩm thì việc xét xử trước khi có phán quyết cuối cùng phải tuân
theo phán quyết của Tòa án cấp phúc thẩm.
(ii) Hệ thống pháp luật Trung Quốc ghi nhận thẩm quyền xét xử của tòa án cấp phúc
thẩm đối với một kháng cáo khi đương sự không đồng ý với bản án sơ thẩm của T
án nhân dân địa phương thì có quyền kháng cáo lên Toà án nhân dân cấp trên trong
thời hạn 15 ngày kể từ ngày tống đạt bản án (điều 171 Luật tố tụng dân sự công hòa
nhân dâ Trung Hoa). Tuy nhiên sự khác biệt nằm ở tổ chức hệ thống Tòa án của hệ
thống pháp luật Trung Quốc khiến cho kháng cáo đối với quyết định của Tòa án cấp
thẩm thuộc thẩm quyền của Tòa án cấp thẩm thứ hai theo pháp luật Trung
Quốc chứ không hoàn toàn thuộc thẩm quyền của Tòa án cấp phúc thẩm giống như
pháp luật Hàn Quốc.
(iii) Tòa án cấp phúc thẩm Trung Quốc đề cao việc giải quyết vụ án có kháng cáo thông
qua việc hoà giải giữa các bên theo quy định chi tiết tại Điều 179 Bộ luật tố tụng
dân sự Trung Quốc. Trong khi đó, việc xét xử lại của Tòa án Hàn Quốc lại ít linh
hoạt hơn, quá trình phúc thẩm sẽ được thực hiện theo một quy trình, thủ tục luật
định trừ một số trường hợp đặc biệt.
lOMoARcPSD| 45764710
19
(iv) Tòa án tối cao Trung Quốc chỉ giám sát công tác xét xử của các tòa án chuyên trách
trong đó có Tòa án sở hữu trí tuệ. Ngược lại, bản án do Tòa án phát minh sáng chế
của Hàn Quốc ban hành sẽ được xét xử phúc thẩm tại Tòa án tối cao
+ Thẩm quyền xét xử chung thẩm (giám đốc thẩm)
Về cơ bản, tòa án Tối cao Hàn Quốc và tòa án Nhân dân Tối cao Trung Quốc có thẩm quyền
chung với các kháng nghị cuối cùng đối với phán quyết của Tòa cấp dưới (ngoại trừ ngoại
lệ thẩm quyền của tòa án Hàn Quốc), kháng nghị một quyết định hay một yêu cầu của Tòa
cấp dưới (Điều 14 Luật tổ chức tòa án Hàn Quốc 2014) đối với những vụ việc dân sự -
thương mại nói chung.
Hai điểm khác biệt cơ bản của hai hệ thống tòa án này là:
Thứ nhất, Ở Hàn Quốc thì tòa án Tối cao sẽ chỉ có thẩm quyền xét xử phúc thẩm các vụ việc
đã được xét xử bởi các Tòa cấp dưới (khoản 2 Điều 101 Hiến phápHàn Quốc). Trong khi
đó, tòa án Nhân dân Tối cao Trung Quốc sẽ có thẩm quyền xét xử phúc thẩm đối với những
vụ việc mà có tầm ảnh hưởng lớn trên toàn quốc và những vụ việc mà tòa án Nhân dân Tối
cao nhận thấy nên thuộc thẩm quyền của mình (Điều 21, Luật Tố tụng dân sự Trung Quốc).
Thứ hai, Căn cứ khiếu nại lên tòa án Nhân dân Tối cao Trung Quốc bao gồm kháng nghị,
kháng cáo của Viện Kiểm sát hoặc các đương sự, hoặc Ủy ban thường vụ Đại hội đại biểu
nhân dân toàn quốc; các trường hợp tái thẩm được đệ trình theo thủ tục giám sát phiên tòa
(Điều 16 Luật Tổ chức tòa án Nhân dân). Trong khi đó, tại Hàn Quốc căn cứ để kháng cáo,
kháng nghị chỉ bao gồm việc các đương sự nhận thấy sự vi phạm về luật trong quá trình
nghị án của Tòa cấp dưới.
Điều 63 (Thông báo chấm dứt thẩm quyền đại diện theo pháp luật)
(1) Trường hợp thẩm quyền đại diện pháp bị chấm dứt trong khi các thủ tục kiện
tụngđang được tiến hành, hiệu lực của việc chấm dứt đó sẽ không bị cáo buộc trừ khi người
ủy quyền hoặc người đại diện của họ thông báo cho bên kia về việc chấm dứt đó: Với điều
kiện, Điều đó sau khi tòa án nhận thức được thực tế về việc chấm dứt thẩm quyền đại diện
pháp lý đó, người đại diện pháp lý có liên quan sẽ không tiến hành bất kỳ vụ kiện tụng nào
theo Điều 56 (2).
(2) Các quy định của khoản (1) sẽ được áp dụng với những sửa đổi phù hợp khi các
bênthay đổi theo quy định của Điều 53.
lOMoARcPSD| 45764710
20
Điều 64 (Tư cách đại diện của các tổ chức, chẳng hạn như Pháp nhân, v.v.)
Các quy định liên quan đến đại diện theo pháp luật và đại diện theo pháp luật trong Đạo luật
này sẽ áp dụng với những sửa đổi phù hợp đối với đại diện của một pháp nhân, hoặc người
đại diện hoặc người quản lý theo Điều 52.
MỤC 2 Đồng tranh tụng
Điều 65 (Điều kiện đồng tố tụng)
Trong trường hợp quyền hoặc trách nhiệm hình thành đối tượng của vkiện chung của
nhiều người hoặc phát sinh do cùng một nguyên nhân thực tế hoặc pháp lý thì nhiều người
này có thể tham gia vụ kiện với tư cách là đồng phạm. Điều tương tự cũng sẽ được áp dụng
khi các quyền hoặc nghĩa vụ hình thành đối tượng của một vụ kiện cùng một loại hoặc
được tạo ra bởi cùng một loại nguyên nhân thực tế hoặc pháp lý.
Điều 66 (Tư cách của những người đồng tố tụng thông thường)
Việc kiện tụng của một trongc đồng sự kiện, hoặc của đương sự chống lại họ và những
vấn đề liên quan đến một trong các đồng sự kiện không ảnh hưởng đến các đồng sự kiện
khác.
Điều 67 (Các quy định đặc biệt về đồng tố tụng không thể thiếu)
(1) Trong trường hợp đồng tố tụng c đối tượng của vụ kiện đó được quyết định
thốngnhất cho tất cả các đồng phạm, thì việc tranh tụng của bất kỳ ai trong số họ sẽ chỉ
hiệu lực vì lợi ích của tất cả các đồng phạm đó.
(2) Trong vụ đồng tố tụng theo khoản (1), vụ kiện tụng của bên đối tác chống lại một
trongcác đồng phạm sẽ có hiệu lực đối với tất cả họ.
(3) Trong việc đồng tố tụng theo khoản (1), khi bất kỳ do làm gián đoạn hoặc
đìnhchỉ thủ tục tố tụng của một trong các đồng sự kiện, việc gián đoạn hoặc đình chỉ đó sẽ
có hiệu lực đối với tất cả các đồng sự.
Điều 68 (Bổ sung những người đồng phạm không thể thay thế)
(1) Trong trường hợp một số đồng phạm theo Điều 67(1) bị bỏ sót, tòa án có thể cho phépbổ
sung nguyên đơn hoặc bị đơn theo phán quyết của mình, theo yêu cầu của nguyên đơn,
không muộn hơn thời điểm kết thúc việc bào chữa ở lần đầu tiên. ví dụ: Với điều kiện là
việc bổ sung nguyên đơn chỉ có thể được phép khi có sự đồng ý từ người được thêm vào.
| 1/42

Preview text:

lOMoAR cPSD| 45764710
LUẬT TỐ TỤNG DÂN SỰ HÀN QUỐC
Được sửa đổi toàn bộ bởi Đạo luật số 6626, ngày 26 tháng 1 năm 2002
Được sửa đổi bởi Đạo luật số 7428, ngày 31 tháng 3 năm 2005
Đạo luật số 7427, ngày 31 tháng 3 năm 2005
Đạo luật số 7849, ngày 21 tháng 2 năm 2006
Đạo luật số 8438, ngày 17 tháng 5 năm 2007
Đạo luật số 8499, ngày 13 tháng 7 năm 2007
Đạo luật số 9171, ngày 26 tháng 12 năm 2008
Đạo luật số 10373, ngày 23 tháng 7 năm 2010
Đạo luật số 10629, ngày 19 tháng 5 năm 2011
Đạo luật số 10859, ngày 18 tháng 7 năm 2011
Đạo luật số 12587, ngày 20 tháng 5 năm 2014
Đạo luật số 12882, ngày 30 tháng 12 năm 2014
Đạo luật số 13521, ngày 1 tháng 12 năm 2015
Đạo luật số 13952, ngày 3 tháng 2 năm 2016
Đạo luật số 14103, ngày 29 tháng 3 năm 2016
PHẦN I NHỮNG QUY ĐỊNH CHUNG
Điều 1 (Lý tưởng về tố tụng dân sự và nguyên tắc thiện chí)
(1) Tòa án phải nỗ lực để các thủ tục tố tụng diễn ra công bằng, nhanh chóng và tiết kiệm.
(2) Các bên liên quan và người tham gia tố tụng phải thực hiện việc tranh tụng một cáchthiện chí. CHƯƠNG I TÒA ÁN MỤC 1 Thẩm quyền
Điều 2 (Diễn đàn chung) 1 lOMoAR cPSD| 45764710
Vụ kiện thuộc thẩm quyền giải quyết của Toà án nơi có diễn đàn chung của bị đơn.
Điều 3 (Diễn đàn chung của Người)
Diễn đàn chung của một người sẽ được xác định theo nơi cư trú của anh ấy / cô ấy: Với điều
kiện, Nếu người đó không có nơi cư trú tại Hàn Quốc hoặc nơi cư trú của anh ấy / cô ấy
không được biết, thì nó sẽ được xác định theo nơi cư trú của anh ấy / cô ấy, và nếu nơi cư
trú không cố định hoặc không xác định thì căn cứ vào nơi cư trú cuối cùng của người đó để xác định.
Điều 4 (Diễn đàn chung của Đại sứ hoặc Bộ trưởng, v.v.)
Trong trường hợp một đại sứ, một bộ trưởng và các công dân khác của Hàn Quốc được miễn
thi hành quyền tài phán nước ngoài không có diễn đàn chung theo Điều 3, thì diễn đàn chung
của họ sẽ là nơi đặt trụ sở của Tòa án Tối cao.
Điều 5 (Diễn đàn chung của pháp nhân, v.v.) (1)
Diễn đàn chung của một pháp nhân hoặc bất kỳ hiệp hội hoặc tổ chức nào khác sẽ
đượcxác định theo địa điểm đặt trụ sở chính hoặc địa điểm kinh doanh, và trong trường hợp
không tồn tại văn phòng và địa điểm kinh doanh, nó sẽ được xác định theo nơi cư trú của
người chịu trách nhiệm chính về nhiệm vụ của mình. (2)
Trong trường hợp các quy định của đoạn (1) được áp dụng cho một pháp nhân
nướcngoài và bất kỳ hiệp hội hoặc tổ chức nước ngoài nào khác, các diễn đàn chung của họ
sẽ được xác định theo văn phòng, địa điểm kinh doanh hoặc nơi cư trú của những người phụ
trách nhiệm vụ của họ, tại Hàn Quốc.
Điều 6 (Diễn đàn chung của Nhà nước)
Diễn đàn chung của Nhà nước sẽ là trụ sở của cơ quan chính phủ, cơ quan đại diện cho Nhà
nước trong vụ kiện tụng có liên quan, hoặc của Tòa án Tối cao.
Điều 7 (Diễn đàn đặc biệt của nơi làm việc)
Việc khởi kiện người làm việc liên tục tại trụ sở, địa điểm kinh doanh có thể khởi kiện ra
Tòa án có thẩm quyền nơi có trụ sở, địa điểm kinh doanh đó.
Điều 8 (Diễn đàn đặc biệt về nơi cư trú hoặc nơi thực hiện nghĩa vụ)
Vụ kiện về quyền tài sản có thể khởi kiện ra Tòa án có thẩm quyền giải quyết nơi cư trú
hoặc nơi thực hiện nghĩa vụ. 2 lOMoAR cPSD| 45764710
Điều 9 (Diễn đàn Đặc biệt về Địa điểm Thanh toán Hối phiếu hoặc Séc)
Một vụ kiện liên quan đến hóa đơn hoặc séc có thể được đưa ra tòa án ở nơi thanh toán.
Điều 10 (Diễn đàn đặc biệt dành cho thủy thủ, quân nhân hoặc quan chức nghĩa vụ quân sự) (1)
Một vụ kiện liên quan đến quyền tài sản chống lại một thủy thủ có thể được đưa ra
tòaán ở nơi đăng ký tàu. (2)
Một vụ kiện liên quan đến quyền tài sản đối với quân nhân hoặc quan chức thực
hiệnnghĩa vụ quân sự có thể được đưa ra tòa án ở nơi đóng quân hoặc ở nơi đăng ký tàu quân sự.
Điều 11 (Diễn đàn đặc biệt về vị trí của tài sản)
Một vụ kiện liên quan đến quyền tài sản chống lại một người không có nơi cư trú tại Hàn
Quốc hoặc chống lại một người không rõ nơi cư trú, có thể được đưa ra tòa án ở nơi có đối
tượng của yêu cầu bồi thường hoặc của bảo đảm, hoặc bất kỳ tài sản nào có thể tịch thu được của bị cáo.
Điều 12 (Diễn đàn đặc biệt về địa điểm của văn phòng hoặc địa điểm kinh doanh) Một
vụ kiện liên quan đến công việc của văn phòng hoặc địa điểm kinh doanh chống lại người
giữ văn phòng hoặc địa điểm kinh doanh đó có thể được đưa ra tòa án đặt tại nơi có văn
phòng hoặc địa điểm kinh doanh đó.
Điều 13 (Diễn đàn đặc biệt về nơi đăng ký tàu)
Một vụ kiện liên quan đến con tàu hoặc hành trình chống lại chủ tàu hoặc bất kỳ người nào
khác sử dụng con tàu có thể được đưa ra tòa án đặt tại nơi đăng ký của con tàu.
Điều 14 (Diễn đàn đặc biệt về vị trí của tàu)
Một vụ kiện liên quan đến yêu cầu về tàu biển và các yêu cầu khác về bảo đảm trên tàu biển
có thể được đưa ra tòa án ở nơi có tàu biển.
So sánh thẩm quyền của Tòa án để giải quyết tranh chấp dân sự, thương mại của hai trong
số các hệ thống pháp luật quốc gia: Hàn – Trung – Nhật (32) -
Về cấu trúc chung của hệ thống Tòa án 3 lOMoAR cPSD| 45764710
+ Hệ thống tư pháp Hàn Quốc có tồn tài tòa Hiến pháp - là tòa án đặc biệt và là tòa án duy
nhất và tối cao nhất trong việc xem xét các vấn đề liên quan đến Hiến pháp. Tòa Hiến pháp
có vị thế ngang với tòa tối cao trong hệ thống tư pháp Hàn Quốc.
Tư pháp Hàn Quốc bao gồm 7 loại tòa án (Tòa án tối cao, Tòa án cấp cao, Tòa án địa phương
(Tòa án quận), Tòa án sáng chế, Tòa án gia đình, Tòa án hành chính và Tòa phá sản) và Hệ
thống tòa án Hàn Quốc được chia thành ba cấp xét xử chính là xét xử sơ thẩm, xét xử phúc
thẩm và xét xử chung thẩm
Các tòa thực hiện chức năng riêng biệt cùng cấp độ với Tòa địa phương là Tòa hành chính,
Tòa gia đình và Tòa phá sản. Tòa án địa phương và Tòa án gia đình có thể thành lập Tòa án
chi nhánh, Tòa án thành phố và Văn phòng đăng ký nếu cần hỗ trợ thêm. Ngoài ra, ở Hàn
Quốc còn có các tòa án quân sự thuộc tư pháp quân sự sẽ tương ứng với cấp tòa địa phương ở Hàn Quốc
+ Hệ thống Tòa án Trung Quốc được chia thành 4 cấp:
Toà án nhân dân tối cao của Trung Quốc có trách nhiệm giám sát việc thi hành công lý và
thực hiện các chức năng xét xử phúc thẩm cũng như xét xử sơ thẩm các vụ án có tầm ảnh
hưởng trong phạm vi quốc gia hoặc các vụ án khác theo quy định của pháp luật thuộc thẩm
quyền (căn cứ theo khoản 2 Điều 21 Luật Tố tụng dân sự Trung Quốc). Điều 16 Luật Tổ
chức Tòa án Nhân dân Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa còn quy định thêm về thẩm quyền
khác của Tòa án nhân dân Tối cao như: xét xử các trường hợp kháng cáo, kháng nghị; các
vụ án tái thẩm theo thủ tục giám đốc thẩm; …
Tòa án Nhân dân Cấp cao nói chung được thành lập tại cấp tỉnh, khu vực tự trị hoặc thành
phố trực thuộc trung ương (như Bắc Kinh, Thượng Hải, Trùng Khánh, Thiên Tân) (Điều 20
Luật tổ chức tòa án). Cũng giống như Tòa án Nhân dân Tối cao, Tòa án Nhân dân Cấp cao
đóng vai trò vừa là tòa án cấp phúc thẩm vừa là tòa án cấp sơ thẩm có thẩm quyền xét xử
trong một số trường hợp tương đối hạn chế.
Tòa án Nhân dân cấp trung được thành lập tại các quận thuộc tỉnh hoặc khu tự trị, các thành
phố trực thuộc trung ương và tại các thành phố thuộc tỉnh, khu tự trị hoặc tại các quận tự trị
(Điều 22 Luật tổ chức tòa án). Tòa án Nhân dân trung cấp có thẩm quyền xét xử sơ thẩm
trong một số vụ án, bao gồm các vụ án được Tòa án cấp cơ sở chuyển lên; các vụ án bị
kháng cáo, kháng nghị; hoặc các vụ án liên quan đến chủ thể là người nước ngoài, … Các
tòa án này cũng có thẩm quyền xét xử đối với một số vụ án nhất định về sở hữu trí tuệ, về
thuế xuất-nhập khẩu, các vụ án hành chính, ... 4 lOMoAR cPSD| 45764710
Tòa án Nhân dân cấp cơ sở được thành lập tại các thị xã hoặc thành phố, thị xã tự trị và quận
thuộc thành phố (Điều 24 Luật Tổ chức tòa án). Tòa án Nhân dân cấp cơ sở xét xử các vụ
án theo trình tự sơ thẩm cũng như các tranh chấp dân sự và các tội tiểu hình không đòi hỏi
phải mở phiên tòa xét xử chính thức. Không những vậy, cấp tòa án này cũng hướng dẫn về
nghiệp vụ cho Ban hòa giải nhân dân.
Điều 15 (Diễn đàn đặc biệt dành cho nhân viên công ty, v.v.) (1)
Một vụ kiện của một công ty hoặc bất kỳ hiệp hội nào khác chống lại nhân viên
củamình, hoặc bởi một nhân viên chống lại một nhân viên khác có thể được đưa ra tòa án
thay cho diễn đàn chung của công ty hoặc hiệp hội đó, nếu vụ kiện đó là do nguyên nhân
đến trình độ của một nhân viên như vậy. (2)
Các quy định của đoạn (1) sẽ áp dụng với những sửa đổi phù hợp đối với vụ kiện
củahiệp hội hoặc tổ chức chống lại viên chức của họ hoặc vụ kiện của công ty chống lại
người quảng bá hoặc thanh tra viên của họ.
Điều 16 (Diễn đàn đặc biệt dành cho nhân viên công ty, v.v.)
Một vụ kiện của chủ nợ của một công ty hoặc bất kỳ hiệp hội nào khác chống lại nhân viên
của công ty đó có thể được đưa ra tòa án như được đề cập trong Điều 15, nếu vụ kiện đó là
do trình độ của nhân viên đó.
Điều 17 (Diễn đàn đặc biệt dành cho nhân viên công ty, v.v.)
Các quy định của Điều 15 và 16 sẽ áp dụng với những sửa đổi phù hợp đối với vụ kiện của
một công ty hoặc hiệp hội hoặc tổ chức khác, hoặc nhân viên của họ hoặc chủ nợ của hiệp
hội chống lại người từng là nhân viên, cán bộ, người quảng bá hoặc thanh tra của họ, và đối
với một vụ kiện của một nhân viên cũ chống lại một nhân viên hiện tại của họ.
Điều 18 (Diễn đàn đặc biệt cho Locus Delicti)
(1) Một vụ kiện liên quan đến tra tấn có thể được đưa ra tòa thay cho một hành động.
(2) Vụ kiện đòi bồi thường thiệt hại do đâm va tàu thuyền hoặc bất kỳ tai nạn nào khác cóthể
được đưa ra tòa án nơi tàu thuyền hoặc máy bay liên quan đến tai nạn đến lần đầu tiên.
Điều 19 (Diễn đàn đặc biệt về cứu hộ)
Vụ kiện về việc cứu hộ có thể được khởi kiện tại Toà án nơi thực hiện việc cứu hộ hoặc nơi
con tàu được cứu hộ cập cảng lần đầu tiên. 5 lOMoAR cPSD| 45764710
Điều 20 (Diễn đàn đặc biệt về vị trí của bất động sản)
Vụ kiện liên quan đến bất động sản có thể được đưa ra Toà án nơi có bất động sản.
Điều 21 (Diễn đàn đặc biệt để đăng ký hoặc đăng ký)
Một vụ kiện liên quan đến đăng ký hoặc đăng ký có thể được đưa ra tòa án có thẩm quyền
đối với địa điểm của cơ quan công phụ trách đăng ký hoặc đăng ký đó.
Điều 22 (Diễn đàn đặc biệt về thừa kế, thừa kế, v.v.)
Một vụ kiện liên quan đến tài sản thừa kế, tài sản thừa kế và các hành vi khác có hiệu lực do
người chết có thể được đưa ra tòa án nơi diễn đàn chung của người chết được đặt vào thời
điểm việc thừa kế đó bắt đầu.
Điều 23 (Diễn đàn đặc biệt về thừa kế, thừa kế, v.v.)
Vụ kiện về yêu cầu thừa kế và trách nhiệm pháp lý khác đối với tài sản thừa kế không phù
hợp với Điều 22, nếu toàn bộ hoặc một phần tài sản thừa kế nằm trong khu vực tài phán của
tòa án theo Điều 22, có thể được đưa ra tòa án đó.
Điều 24 (Diễn đàn đặc biệt về quyền sở hữu trí tuệ, v.v.)
(1) Một vụ kiện liên quan đến quyền sở hữu trí tuệ, không bao gồm quyền sáng chế, quyền
mẫu hữu ích, quyền thiết kế, quyền nhãn hiệu và quyền giống cây trồng (sau đây gọi là
“quyền sáng chế, v.v.”), hoặc một giao dịch quốc tế có thể được đưa ra tới tòa án quận trong
khu vực tài phán của tòa án cấp cao có thẩm quyền đối với vị trí của tòa án có thẩm quyền
theo Điều 2 đến Điều 23: Với điều kiện, Tòa án quận trong khu vực tài phán của Tòa án cấp
cao Seoul sẽ được giới hạn ở Quận trung tâm Seoul Tòa án. <Được sửa đổi bởi
Đạo luật số 10629, ngày 19 tháng 5 năm 2011; Đạo luật số 13521, ngày 1 tháng 12 năm 2015> (2)
Một vụ kiện liên quan đến quyền sở hữu trí tuệ, chẳng hạn như quyền bằng sáng chế, sẽ
thuộc thẩm quyền độc quyền của tòa án quận trong khu vực tài phán của tòa án cấp cao có
thẩm quyền đối với vị trí của tòa án có thẩm quyền theo Điều 2 đến 23: Với điều kiện, rằng
tòa án quận trong khu vực tài phán của Tòa án cấp cao Seoul sẽ chỉ giới hạn ở Tòa án quận
trung tâm Seoul. (3) Bất
kể khoản (2), một bên có thể khởi kiện liên quan đến quyền sở hữu trí tuệ, chẳng hạn như
quyền bằng sáng chế, lên Tòa án quận trung tâm Seoul.
13521, ngày 1 tháng 12 năm 2015> 6 lOMoAR cPSD| 45764710
Điều 25 (Diễn đàn tương quan) (1)
Trường hợp nhiều khiếu kiện liên kết với nhau trong một vụ kiện, thì có thể đưa
vụkiện ra tòa án có thẩm quyền xét xử một trong các khiếu kiện đó theo các quy định từ Điều 2 đến Điều 24 . (2)
Các quy định của đoạn (1) sẽ được áp dụng với những sửa đổi phù hợp khi quyền
hoặcnghĩa vụ trở thành đối tượng của một vụ kiện là chung cho nhiều người, hoặc khi nhiều
người này trở thành các bên của vụ kiện với tư cách là đồng phạm do cùng một thực tế. hoặc nguyên nhân pháp lý.
Điều 26 (Tính giá trị đối tượng khởi kiện) (1)
Trong trường hợp bất kỳ khu vực tài phán nào được xác định bằng giá trị của đối
tượngcủa vụ kiện trong Đạo luật tổ chức tòa án, giá trị đó sẽ được xác định bằng cách tính
toán trên cơ sở lợi ích mà vụ kiện đưa ra. (2)
Trường hợp giá trị theo khoản (1) không thể tính được, giá trị đó sẽ được điều
chỉnhbởi các quy định của Đạo luật về con dấu đính kèm cho tố tụng dân sự, v.v.
Điều 27 (Giá trị của đối tượng khởi kiện trong trường hợp liên kết yêu cầu bồi thường)
(1) Trường hợp có nhiều yêu cầu cùng tham gia trong một vụ kiện thì giá trị đối tượng của
vụ kiện đó được xác định bằng tổng giá trị của nhiều yêu cầu đó.
(2) Trường hợp yêu cầu về số tiền thu được, yêu cầu bồi thường thiệt hại, phạt vi phạm hợp
đồng, chi phí là đối tượng phát sinh của vụ kiện thì những giá trị đó không tính vào giá trị
đối tượng khởi kiện.
Điều 28 (Chỉ định thẩm quyền)
(1) Trong bất kỳ trường hợp nào sau đây, tòa án cấp trên trực tiếp chung cho các tòa ánliên
quan sẽ xác định tòa án có thẩm quyền theo phán quyết của mình, theo yêu cầu của các
tòa án liên quan hoặc các bên liên quan:
1. Khi tòa án có thẩm quyền không thể thực hiện quyền tài phán của mình một cáchhợp
pháp hoặc trên thực tế;
2. Khi khu vực tài phán của tòa án không rõ ràng.
(2) Phán quyết theo khoản (1) sẽ không bị kháng cáo. 7 lOMoAR cPSD| 45764710
Điều 29 (Thẩm quyền theo Thỏa thuận) (1)
Các bên trong vụ kiện có thể thỏa thuận quyết định tòa án có thẩm quyền xét xử sơthẩm. (2)
Thỏa thuận nêu tại khoản (1) chỉ có hiệu lực khi được lập thành văn bản đối với
vụkiện dựa trên quan hệ pháp luật cụ thể.
Điều 30 (Thẩm quyền xét xử)
Nếu bị đơn bào chữa về nội dung của vụ án mà không đưa ra quyết định hoãn lại đối với bất
kỳ sự thiếu thẩm quyền nào trước tòa án cấp sơ thẩm, hoặc đưa ra tuyên bố trong ngày chuẩn
bị cho việc bào chữa, thì tòa án nói trên sẽ có thẩm quyền xét xử.
Điều 31 (Loại trừ theo thẩm quyền độc quyền)
Các quy định của Điều 2, 7 đến 25, 29 và 30 sẽ không áp dụng cho các vụ kiện đã được xác
định quyền tài phán độc quyền.
Điều 32 (Điều tra chính thức về thẩm quyền)
Tòa án có thể điều tra mặc nhiên các vấn đề liên quan đến quyền tài phán.
Như vậy, cấu trúc chung của 2 hệ thống tòa án có sự khác biệt cơ bản: (46)
Thứ nhất, Hàn Quốc có Tòa án Hiến pháp thực hiện chức năng bảo hiến  tầm quan trọng
và hiệu lực tối thượng của hiến pháp.
Thứ hai, về cơ cấu phân cấp tòa án giữa 2 hệ thống có sự khác biệt. Tòa án Hàn Quốc chia
thành ba cấp là Tòa án tối cao, Tòa cấp cao và Tòa địa phương. Còn ở Trung Quốc lại được
phân thành bốn cấp là Tòa tối cao, Tòa cấp cao, Tòa trung cấp và Tòa cơ sở (trong đó Tòa
cấp cao, Tòa trung cấp và Tòa cơ sở được gọi chung là tòa địa phương).
Thứ ba, về thẩm quyền xét xử tố tụng giữa các cấp tòa của hai quốc gia này cũng có
những điểm khác biệt nổi bật. Đối với tòa tối cao, ở Hàn Quốc tòa tối cao có thẩm quyền
xét xử phúc thẩm cuối cùng và không có thẩm quyền xét xử sơ thẩm các vụ án dân sự và
hình sự. Còn ở Trung Quốc, tòa tối cao ngoài vai trò chủ yếu là xét xử phúc thẩm ra thì còn
có thẩm quyền xét xử sơ thẩm các vụ án theo quy định của pháp luật thuộc thẩm quyền xét
xử của mình và các vụ án mà Tòa án cho rằng mình cần trực tiếp xét xử, ... Nhưng mặt khác,
tòa tối cao Hàn Quốc lại có những thẩm quyền xét xử độc quyền khác mà không có ở tòa tối
cao Trung Quốc như xem xét tính hợp lệ của cuộc bầu cử tổng thống hoặc thành viên quốc hội. 8 lOMoAR cPSD| 45764710
Thứ tư, về hệ thống tòa án chuyên trách, hai quốc gia này có hệ thống tòa án chuyên trách
khác biệt nhau và cách phân bố tòa án chuyên trách trong hệ thống tư pháp cũng khác nhau
Điều 33 (Thời điểm trở thành tiêu chuẩn cho quyền tài phán)
Thẩm quyền của Toà án được xác định theo tiêu chuẩn thời điểm khởi kiện.
Điều 34 (Chuyển giao do thiếu thẩm quyền hoặc theo quyết định) (1)
Trường hợp tòa án thấy rằng toàn bộ hoặc một phần vụ kiện không thuộc thẩm
quyềncủa mình thì chuyển vụ kiện đó theo phán quyết của mình cho tòa án có thẩm quyền. (2)
Một thẩm phán duy nhất của một tòa án cấp quận có thể, nếu anh ấy/cô ấy cho là
phùhợp ngay cả khi vụ kiện thuộc thẩm quyền của mình, chuyển toàn bộ hoặc một phần vụ
kiện cho hội đồng xét xử đồng cấp của cùng một tòa án cấp quận, hoặc officio hoặc theo
quyết định của nó theo yêu cầu của các bên liên quan. (3)
Hội đồng tập thể của tòa án quận có thể, nếu xét thấy phù hợp ngay cả khi vụ
kiệnkhông thuộc thẩm quyền của mình, cân nhắc và xét xử toàn bộ hoặc một phần vụ kiện
đó, mặc nhiên hoặc theo yêu cầu của các bên liên quan. (4)
Các quy định của đoạn (2) và (3) sẽ không áp dụng cho một vụ kiện đã được xác
địnhquyền tài phán độc quyền.
Điều 35 (Chuyển giao để tránh thiệt hại hoặc chậm trễ)
Tòa án có thể, nếu xét thấy cần thiết để tránh bất kỳ thiệt hại đáng kể hoặc chậm trễ nào
ngay cả khi vụ kiện thuộc thẩm quyền của mình, chuyển toàn bộ hoặc một phần vụ kiện đó
cho tòa án có thẩm quyền khác, mặc nhiên hoặc theo phán quyết của tòa án đó theo yêu cầu
của các bên liên quan: Với điều kiện: , Điều tương tự sẽ không áp dụng đối với các trường
hợp kiện tụng mà quyền tài phán độc quyền đã được xác định.
Điều 36 (Chuyển nhượng Vụ kiện về Quyền sở hữu trí tuệ, v.v.) (1)
Khi khởi kiện một vụ kiện về quyền sở hữu trí tuệ ngoài quyền sáng chế, v.v. hoặc
mộtgiao dịch quốc tế, tòa án có thể chuyển toàn bộ hoặc một phần vụ kiện đó cho tòa án có
thẩm quyền theo Điều 24(1), hoặc officio hoặc theo phán quyết của nó theo yêu cầu của bên
liên quan: Với điều kiện, Điều đó gây ra bất kỳ sự chậm trễ đáng kể nào trong quá trình tố
tụng, điều tương tự sẽ không được áp dụng. <Được sửa đổi bởi Đạo luật số 10629, ngày 19 tháng
5 năm 2011; Đạo luật số 13521, ngày 1 tháng 12 năm 2015> 9 lOMoAR cPSD| 45764710 (2)
Đoạn (1) sẽ không áp dụng cho một vụ kiện đã được xác định quyền tài phán
độcquyền. <Được sửa đổi bởi Đạo luật số 13521, ngày 1 tháng 12 năm 2015> (3)
Tòa án có thẩm quyền xét xử vụ kiện về quyền sở hữu trí tuệ, chẳng hạn như
quyềnsáng chế, theo Điều 24 (2) hoặc (3) có thể chuyển toàn bộ hoặc một phần vụ kiện đó
cho tòa án quận theo Điều 2 thông qua 23, mặc nhiên hoặc theo quyết định của nó theo yêu
cầu của bên liên quan, khi cần thiết để tránh bất kỳ thiệt hại hoặc chậm trễ đáng kể nào.
Điều 37 (Xử lý khẩn cấp sau khi có phán quyết chuyển nhượng cuối cùng)
Ngay cả sau khi phán quyết chuyển vụ án đã trở thành phán quyết cuối cùng và có tính quyết
định, tòa án có thể, khi có bất kỳ tình huống sắp xảy ra nào, đưa ra quyết định cần thiết hoặc
mặc nhiên hoặc theo yêu cầu của các bên liên quan: Với điều kiện, Rằng điều tương tự sẽ
không áp dụng sau khi hồ sơ của họ đã được chuyển giao.
Điều 38 (Hiệu lực của phán quyết chuyển nhượng)
(1) Tòa án nhận chuyển vụ kiện phải tuân theo quyết định chuyển giao.
(2) Tòa án đã nhận chuyển vụ án không được chuyển lại vụ án cho tòa án khác.
Điều 39 (Kháng cáo ngay lập tức)
Kháng cáo ngay lập tức có thể được đưa ra chống lại phán quyết chuyển nhượng và từ chối
yêu cầu chuyển nhượng.
Điều 40 (Hiệu lực chuyển giao) (1)
Khi phán quyết về việc chuyển nhượng đã trở thành quyết định cuối cùng, vụ kiện
sẽđược coi là đã được giải quyết ngay từ đầu trước tòa án nhận chuyển nhượng. (2)
Trong các trường hợp của khoản (1), một quan chức tòa án cấp Ⅳ, quan chức tòa án
cấp V, chánh văn phòng hoặc lục sự cấp cao của tòa án đưa ra quyết định chuyển giao (sau
đây gọi là "quan chức hành chính cấp dưới, v.v. của tòa án”) phải đính kèm bản sao xác thực
của quyết định đó vào hồ sơ vụ án và chuyển cho tòa án nhận chuyển giao đó.
MỤC 2 Loại trừ, Thách thức và Né tránh Thẩm phán, v.v.
Điều 41 (Nguyên nhân loại trừ)
Một thẩm phán sẽ bị loại khỏi việc thực hiện nhiệm vụ của mình nếu họ thuộc bất kỳ trường
hợp nào trong các tiểu đoạn sau: <Được sửa đổi bởi Đạo luật số 7427, ngày 31 tháng 3 năm 2005> 10 lOMoAR cPSD| 45764710
1. Khi Thẩm phán, vợ hoặc chồng hoặc vợ hoặc chồng trước của họ trở thành đương
sựcủa vụ án hoặc có liên quan với đương sự với tư cách là đồng nợ, đồng nợ, người
có trách nhiệm chuộc lại;
2. Khi một thẩm phán đang hoặc đã từng có quan hệ họ hàng với một bên trong vụ án;
3. Khi Thẩm phán đã làm chứng hoặc giám định vụ án;
4. Khi một thẩm phán đã, hoặc trở thành, luật sư cho một bên trong một vụ án;
5. Khi một thẩm phán đã tham gia xét xử cấp sơ thẩm đối với vụ án phúc thẩm: Với
điều kiện, Điều đó sẽ không áp dụng nếu người đó đã thực hiện nhiệm vụ của mình
theo sự ủy thác của một tòa án khác.
Điều 42 (Phán quyết loại trừ)
Tòa án, khi có bất kỳ lý do nào để loại trừ, sẽ đưa ra phán quyết về việc loại trừ, mặc nhiên
hoặc theo yêu cầu của các bên liên quan.
Điều 43 (Quyền phản đối của các bên) (1)
Khi có bất kỳ trường hợp nào khó có thể mong đợi một phiên tòa xét xử công bằng
bởimột thẩm phán, bất kỳ bên liên quan nào cũng có thể phản đối anh ta. (2)
Trong trường hợp bất kỳ bên nào đã bào chữa cho giá trị của một vụ việc hoặc đưa
ratuyên bố trong ngày chuẩn bị cho việc bào chữa, trong khi họ nhận thức được sự tồn tại
của các lý do để phản đối một thẩm phán, họ sẽ không phản đối thẩm phán đó.
Điều 44 (Phương thức Kiến nghị Loại trừ hoặc Thách thức) (1)
Kiến nghị loại trừ hoặc thách thức một thẩm phán trong hội đồng cấp tập đoàn sẽ
đượcgửi tới hội đồng cấp tập đoàn nói trên bằng cách làm rõ các lý do của việc đó, và kiến
nghị loại trừ hoặc thách thức một thẩm phán được ủy nhiệm, thẩm phán được ủy thác hoặc
thẩm phán duy nhất sẽ được được thực hiện cho thẩm phán nói trên bằng cách làm rõ như vậy. (2)
Lý do loại trừ hoặc thách thức và phương pháp chứng minh điều đó sẽ được trình
bàybằng văn bản trong vòng ba ngày kể từ ngày nộp đơn kiến nghị.
Điều 45 (Từ chối, v.v. Kiến nghị Loại trừ hoặc Thách thức) (1)
Trong trường hợp rõ ràng là kiến nghị loại trừ hoặc thách thức vi phạm các quy
địnhcủa Điều 44 hoặc nhằm mục đích trì hoãn vụ kiện, tòa án hoặc thẩm phán nhận được
kiến nghị đó sẽ bác bỏ kiến nghị đó bằng một phán quyết. 11 lOMoAR cPSD| 45764710 (2)
Bất kỳ thẩm phán nào bị kiến nghị loại trừ hoặc thách thức đã được đưa ra, ngoại
trừcác trường hợp thuộc khoản (1), phải nhanh chóng trình bày ý kiến của mình bằng văn
bản về kiến nghị loại trừ hoặc thách thức.
Điều 46 (Phán quyết về Kiến nghị Loại trừ hoặc Thách thức) (1)
Phán quyết về kiến nghị loại trừ hoặc thách thức sẽ được đưa ra bằng phán quyết
củahội đồng tập thể của một tòa án thuộc về thẩm phán, người mà kiến nghị đó đã được đệ trình. (2)
Bất kỳ thẩm phán nào đã đưa ra kiến nghị loại trừ hoặc thách thức sẽ không tham
giavào phán quyết theo đoạn (1): Với điều kiện, Rằng anh ấy/cô ấy có thể phát biểu ý kiến của mình. (3)
Trong trường hợp tòa án nơi thẩm phán phụ trách, người đã nộp đơn yêu cầu loại
trừhoặc thách thức, không thể thành lập hội đồng xét xử tập thể, thì tòa án cấp trên trực tiếp
sẽ quyết định về việc đó.
Như vậy, cấu trúc chung của 2 hệ thống tòa án có sự khác biệt cơ bản: (50)
Thứ nhất, Hàn Quốc có Tòa án Hiến pháp thực hiện chức năng bảo hiến  tầm quan trọng
và hiệu lực tối thượng của hiến pháp.
Thứ hai, về cơ cấu phân cấp tòa án giữa 2 hệ thống có sự khác biệt. Tòa án Hàn Quốc chia
thành ba cấp là Tòa án tối cao, Tòa cấp cao và Tòa địa phương. Còn ở Trung Quốc lại được
phân thành bốn cấp là Tòa tối cao, Tòa cấp cao, Tòa trung cấp và Tòa cơ sở (trong đó Tòa
cấp cao, Tòa trung cấp và Tòa cơ sở được gọi chung là tòa địa phương).
Thứ ba, về thẩm quyền xét xử tố tụng giữa các cấp tòa của hai quốc gia này cũng
có những điểm khác biệt nổi bật. Đối với tòa tối cao, ở Hàn Quốc tòa tối cao có thẩm quyền
xét xử phúc thẩm cuối cùng và không có thẩm quyền xét xử sơ thẩm các vụ án dân sự và
hình sự. Còn ở Trung Quốc, tòa tối cao ngoài vai trò chủ yếu là xét xử phúc thẩm ra thì còn
có thẩm quyền xét xử sơ thẩm các vụ án theo quy định của pháp luật thuộc thẩm quyền xét
xử của mình và các vụ án mà Tòa án cho rằng mình cần trực tiếp xét xử, ... Nhưng mặt khác,
tòa tối cao Hàn Quốc lại có những thẩm quyền xét xử độc quyền khác mà không có ở tòa tối
cao Trung Quốc như xem xét tính hợp lệ của cuộc bầu cử tổng thống hoặc thành viên quốc hội.
Thứ tư, về hệ thống tòa án chuyên trách, hai quốc gia này có hệ thống tòa án chuyên trách
khác biệt nhau và cách phân bố tòa án chuyên trách trong hệ thống tư pháp cũng khác nhau 12 lOMoAR cPSD| 45764710
Điều 47 (Kháng cáo) (1)
Phán quyết cho rằng kiến nghị loại trừ hoặc thách thức là có cơ sở chính đáng sẽ khôngbị kháng cáo. (2)
Kháng cáo ngay lập tức có thể được đưa ra đối với phán quyết bác bỏ theo Điều
45(1),hoặc chống lại phán quyết cho rằng kiến nghị loại trừ hoặc thách thức là vô căn cứ. (3)
Không kháng cáo ngay quyết định bác bỏ theo Điều 45(1) sẽ có hiệu lực đình chỉ thihành.
Điều 48 (Đình chỉ tố tụng)
Một tòa án, nơi một kiến nghị loại trừ hoặc thách thức đã được nộp, đình chỉ các thủ tục tố
tụng cho đến khi phán quyết về kiến nghị đó trở thành cuối cùng và kết luận: Với điều kiện,
Điều tương tự sẽ không áp dụng trong các trường hợp bác bỏ kiến nghị loại trừ hoặc thách
thức, bản án của bản án cuối cùng, và những hành động như vậy có thể đòi hỏi sự khẩn cấp.
Điều 49 (Tránh mặt Thẩm phán)
Khi có bất kỳ căn cứ nào thuộc Điều 41 hoặc 43, thẩm phán có thể vắng mặt với sự cho phép
của tòa án có quyền giám sát.
Điều 50 (Loại trừ, Thách thức và Né tránh Cán bộ Hành chính Cấp dưới, v.v. của Tòa án) (1)
Các quy định của Mục này sẽ áp dụng với những sửa đổi phù hợp đối với viên
chứchành chính cấp dưới, v.v. của tòa án. (2)
Phán quyết về việc loại trừ hoặc thách thức viên chức hành chính cấp dưới, v.v. của
tòaán theo đoạn (1) sẽ được đưa ra bằng phán quyết của tòa án nơi viên chức đó thuộc về, v.v.
-Thẩm quyền của các Tòa án trong các vụ việc dân sự - thương mại (62) + Thẩm quyền sơ thẩm:
Tại Hàn Quốc, thẩm quyền xét xử sơ thẩm đối với các vụ án dân sự thuộc về tòa án địa
phương (Điều 34 Luật tổ chức tòa25), hoặc tòa án gia đình (Điều 40 Luật tổ chức tòa án),
hoặc tòa án hành chính (khoản 4 Điều 40 Luật tổ chức tòa án). Bên cạnh đó, thẩm quyền xét
xử sơ thẩm đối với các vụ việc về bằng phát minh sáng chế chỉ thuộc về Tòa án Bằng Phát
minh Sáng chế (khoản 4 Điều 28 Luật tổ chức tòa án).
Trong khi đó, thẩm quyền sơ thẩm của tòa án Trung Quốc được chia thành: 13 lOMoAR cPSD| 45764710 -
Tòa án Nhân dân Tối cao: thẩm quyền xét xử sơ thẩm đối với vụ việc được quy
địnhkhoản 1 Điều 16 Luật tổ chức tòa án. Tất cả các bản án dân sự do Tòa án Nhân dân Tối
cao tuyên xử có hiệu lực pháp luật tối cao, không bị kháng cáo, kháng nghị (Điều 155 Luật
Tố tụng Dân sự Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa năm 1991 sửa đổi năm 2018). -
Tòa án Nhân dân Cấp cao có thẩm quyền xét xử sơ thẩm đối với các vụ việc liên
quanđến vấn đề dân sự và thương mại dựa trên hai tiêu chí chính là (i) giá trị của vụ kiện và
(ii) việc có hay không có yếu tố nước ngoài trong vụ kiện, ngoài ra cấp tòa này còn có thẩm
quyền xét xử sơ thẩm đối với những vụ án dân sự sơ thẩm được các tòa án cấp dưới trực
tiếp chuyển lên, hay những vụ án dân sự sơ thẩm do Tòa án Nhân dân Tối cao chỉ định căn
cứ Điều 21 Luật tổ chức tòa án nhân dân Trung Quốc năm 1979, sửa đổi năm 2018. -
Tòa án Nhân dân trung cấp có thẩm quyền xét xử sơ thẩm đối với các vụ việc được
quyđịnh tại Điều 18 Bộ luật tố tụng dân sự Trung Quốc năm 2018. bao gồm các vụ việc lớn
liên quan đến nước ngoài; các vụ việc có ảnh hưởng đáng kể trong khu vực tài phán; các vụ
án dân sự sơ thẩm được các tòa án cấp dưới trực tiếp chuyển lên; hay những vụ án sơ thẩm
dân sự do Tòa án Nhân dân cấp trên chỉ định. -
Toà án nhân dân cấp cơ sở có thẩm quyền xét xử các vụ án theo trình tự sơ thẩm
thuộcthẩm quyền của mình, ngoại trừ các trường hợp khác được Luật quy định (Điều 18 Luật TTDS Trung Quốc).
 tại Hàn Quốc, thẩm quyền xét xử sơ thẩm chủ yếu thuộc về các tòa án cấp dưới, Tòa án
Nhân dân Tối cao không xét xử các vụ án dân sự sơ thẩm. Trong khi đó, tại Trung Quốc,
thẩm quyền xét xử sơ thẩm thuộc về tất cả các cấp tòa.
+ Thẩm quyền xét xử phúc thẩm:
Trung Quốc và Hàn Quốc có sự tương đồng giữa nhiệm vụ và chức năng của Tòa án cấp
trên trong giai đoạn xét xử phúc thẩm. tòa án cấp trên tại Trung Quốc và Hàn Quốc có thẩm
quyền xét xử lại nếu thỏa mãn một số điều kiện nhất định. có trách nhiệm giám sát công tác
xét xử của toà án cấp dưới bằng nhiều hình thức, trong đó nổi bật nhất là thực hiện xét xử
phúc thẩm bản án, phán quyết mà tòa án cấp dưới ban hành. Vấn đề này được quy định tại
Điều 390 đến Điều 392 Bộ luật tố tụng dân sự Hàn Quốc và Điều 175 Bộ luật tố tụng dân sự Trung Quốc. 14 lOMoAR cPSD| 45764710 CHƯƠNG II CÁC BÊN
MỤC 1 Năng lực Đảng viên và Năng lực Tố tụng
Điều 51 (Nguyên tắc về tư cách thành viên Đảng và tư cách tố tụng, v.v.)
Trừ khi được quy định khác trong Đạo luật này, tư cách là một bên, năng lực kiện tụng, việc
cấp phép cần thiết để đại diện theo pháp luật và để kiện tụng cho những người không có
năng lực kiện tụng sẽ được điều chỉnh bởi Đạo luật dân sự và các quy định khác. Hành vi.
Điều 52 (Tư cách thành viên trong các trường hợp có hiệp hội khác, v.v. ngoài pháp nhân)
Hiệp hội hoặc tổ chức khác ngoài pháp nhân có thể, nếu có đại diện hoặc quản trị viên, trở
thành một bên trong vụ kiện nhân danh hiệp hội hoặc tổ chức đó.
Điều 53 (Bên được chỉ định) (1)
Nhiều người có lợi ích chung có thể, nếu họ không thuộc các quy định của Điều 52,
chỉđịnh một hoặc nhiều người trong số họ đóng vai trò là một bên hoặc các bên của toàn bộ
người, hoặc thay đổi sự chỉ định đó. (2)
Khi người đóng vai trò là một bên đã bị thay đổi theo các quy định của đoạn (1)
saukhi vụ kiện đang chờ tòa án, bên trước sẽ được coi là đã rút khỏi vụ kiện một cách xứng đáng.
Điều 54 (Mất năng lực của bên bởi một số bên được chỉ định)
Trường hợp có người chết hoặc mất năng lực hành vi trong số nhiều bên được chỉ định theo
Điều 53 thì những người còn lại tiến hành tố tụng thay cho những người đó.
Điều 55 (Năng lực tố tụng của người bị hạn chế năng lực hành vi dân sự) (1)
Trẻ vị thành niên hoặc người lớn được giám hộ chỉ có thể tiến hành tố tụng thông
quangười đại diện hợp pháp của mình: Với điều kiện, Điều tương tự sẽ không áp dụng trong
bất kỳ trường hợp nào sau đây:
1. Người chưa thành niên có khả năng độc lập thực hiện hành vi pháp lý;
2. Trường hợp một người dưới sự giám hộ của người lớn có thể thực hiện các hành
vipháp lý không thể thay đổi theo Điều 10 (2) của Đạo luật Dân sự. 15 lOMoAR cPSD| 45764710 (2)
Người dưới quyền giám hộ có giới hạn chỉ có thể tiến hành kiện tụng thông qua
ngườigiám hộ có giới hạn của họ có quyền đại diện nếu các hành vi đó phải được sự đồng ý
của người giám hộ có giới hạn.
Điều 56 (Quy định đặc biệt về tranh tụng của đại diện hợp pháp) (1)
Khi người giám hộ của trẻ vị thành niên, người giám hộ trưởng thành có quyền
đạidiện hoặc người giám hộ hạn chế có quyền đại diện tiến hành kiện tụng liên quan đến vụ
kiện hoặc kháng cáo do bên kia đệ trình, người đó không cần phải có được bất kỳ ủy quyền
đặc biệt nào từ người giám sát giám hộ của mình. (2)
Người đại diện hợp pháp theo đoạn (1) phải xin phép đặc biệt từ người giám sát
quyềngiám hộ của mình để thực hiện việc rút đơn kiện, thỏa hiệp, từ bỏ hoặc công nhận yêu
sách hoặc ly khai theo Điều 80: Với điều kiện, rằng khi anh ấy/cô ấy không có người giám
sát giám hộ, anh ấy/cô ấy sẽ phải xin phép đặc biệt như vậy từ một tòa án gia đình.
Điều 57 (Quy định đặc biệt về năng lực tố tụng của người nước ngoài)
Trường hợp người nước ngoài có năng lực tố tụng theo luật pháp của Hàn Quốc, anh ấy/cô
ấy sẽ được coi là có năng lực tố tụng, ngay cả khi anh ấy/cô ấy không có năng lực đó theo
luật pháp của nước sở tại.
Điều 58 (Chứng nhận thẩm quyền, v.v. của đại diện pháp lý)
(1) Thực tế là có thẩm quyền đại diện pháp lý, hoặc có được ủy quyền cho vụ kiện tụng, sẽ
được chứng thực bằng văn bản. Điều tương tự cũng được áp dụng đối với các trường hợp
chỉ định hoặc thay đổi một bên theo quy định tại Điều 53. (2) Các tài liệu theo khoản (1) sẽ
được đính kèm với hồ sơ vụ việc.
Điều 59 (Biện pháp khắc phục khiếm khuyết về năng lực tố tụng, v.v.)
Trong trường hợp có bất kỳ khiếm khuyết nào trong việc cấp năng lực tố tụng, thẩm quyền
đại diện pháp lý hoặc ủy quyền cần thiết cho việc kiện tụng, tòa án sẽ ra lệnh, với một
khoảng thời gian cố định, yêu cầu sửa chữa và nếu có bất kỳ lo ngại nào về việc gây ra chậm
sửa chữa, tòa án có thể cho phép đương sự hoặc người đại diện hợp pháp trước khi sửa chữa
tạm thời tiến hành tố tụng.
Điều 60 (Khiếm khuyết về năng lực tố tụng, v.v. và việc phê chuẩn chúng)
Sau bất kỳ vụ kiện tụng nào được tiến hành bởi một người có khiếm khuyết trong việc cấp
năng lực tố tụng, thẩm quyền đại diện pháp lý hoặc ủy quyền cần thiết cho vụ kiện tụng, nếu 16 lOMoAR cPSD| 45764710
bên sửa đổi hoặc đại diện pháp lý phê chuẩn chúng, vụ kiện tụng đó sẽ có hiệu lực hồi tố
vào thời điểm khi chúng đã được tiến hành.
Điều 61 (Ứng dụng Mutatis Mutandis cho các bên được chỉ định)
Các quy định của Điều 59 và 60 sẽ được áp dụng với những sửa đổi phù hợp khi bên theo
Điều 53 tiến hành vụ kiện.
Điều 62 (Đại diện đặc biệt cho những người có năng lực hạn chế) (1)
Trường hợp trẻ vị thành niên, người được giám hộ hạn chế hoặc người được giám
hộ làngười lớn là một bên, người thân, bên quan tâm (bao gồm cả người có ý định tiến hành
kiện tụng chống lại trẻ vị thành niên, người được giám hộ hạn chế hoặc người dưới sự giám
hộ của người lớn), người giám hộ đã thành niên không có quyền đại diện, người giám hộ
hạn chế không có quyền đại diện, người đứng đầu chính quyền địa phương hoặc công tố
viên có thể nộp đơn yêu cầu tòa án chỉ định người đại diện đặc biệt bằng cách minh oan rằng
có tồn tại mối lo ngại về thiệt hại có thể xảy ra do sự chậm trễ trong các thủ tục tố tụng,
trong bất kỳ trường hợp nào sau đây:
1. Đương sự không có người đại diện theo pháp luật hoặc người đại diện theo pháp
luậtkhông có quyền đại diện cho mình trong tố tụng;
2. Trường hợp người đại diện theo pháp luật không thể thực hiện được quyền đại diệncủa
mình do trở ngại thực tế hoặc pháp lý;
3. Khi quá trình tố tụng bị cản trở nghiêm trọng do người đại diện theo pháp luật
khôngtrung thực hoặc thiếu kinh nghiệm trong việc thực hiện quyền đại diện của mình. (2)
Tòa án có thể mặc nhiên chỉ định, thay thế hoặc bãi nhiệm một đại diện đặc biệt khi
xétthấy cần thiết trong thời gian chờ xử lý vụ kiện. (3)
Người đại diện đặc biệt có quyền như người giám hộ có quyền đại diện. Quyền hạn
củangười đại diện theo pháp luật sẽ bị đình chỉ trong phạm vi người đại diện đặc biệt có quyền đại diện. (4)
Việc bổ nhiệm, thay thế hoặc bãi nhiệm đại diện đặc biệt sẽ được thực hiện theo
phánquyết của tòa án và phán quyết đó sẽ được tống đạt cho đại diện đặc biệt. (5)
Thù lao cho một đại diện đặc biệt và chi phí cho việc bổ nhiệm và kiện tụng của anh
ấy/ cô ấy sẽ được bao gồm trong các chi phí của vụ kiện. 17 lOMoAR cPSD| 45764710
Điều 62-2 (Bổ nhiệm, v.v. các Đại diện đặc biệt cho những người không có năng lực tâm thần) (1)
Trong trường hợp cần thiết để tiến hành kiện tụng chống lại hoặc bởi một người
khôngcó năng lực tâm thần, Điều 62 sẽ áp dụng những sửa đổi phù hợp đối với việc bổ
nhiệm, v.v. một đại diện đặc biệt: Với điều kiện, Điều này sẽ không ngăn cản một người
giám hộ cụ thể hoặc người giám hộ tự nguyện thực hiện một yêu cầu bổ nhiệm một đại diện đặc biệt. (2)
Khi một đại diện đặc biệt theo đoạn (1) thực hiện việc rút đơn kiện, thỏa hiệp, từ
bỏhoặc công nhận yêu cầu bồi thường, hoặc ly khai theo Điều 80, tòa án có thể quyết định
không cho phép hành động đó trong vòng 14 ngày kể từ ngày đó. hành động được thực hiện
nếu nó được coi là rõ ràng trái với lợi ích của người ủy thác. Không có khiếu nại có thể được
thực hiện chống lại quyết định như vậy. ---(73)
Tuy nhiên ở hai hệ thống tòa này cũng có sự khác biệt cơ bản: (i)
Luật Tố tụng dân sự Hàn Quốc ghi nhận tại Luật số 18396 sửa đổi một phần ngày
17/8/2021 quy định trong trường hợp khi đương sự kháng cáo đối với phán quyết cuối
cùng của tòa án cấp sơ thẩm thì việc xét xử trước khi có phán quyết cuối cùng phải tuân
theo phán quyết của Tòa án cấp phúc thẩm. (ii)
Hệ thống pháp luật Trung Quốc ghi nhận thẩm quyền xét xử của tòa án cấp phúc
thẩm đối với một kháng cáo khi đương sự không đồng ý với bản án sơ thẩm của Toà
án nhân dân địa phương thì có quyền kháng cáo lên Toà án nhân dân cấp trên trong
thời hạn 15 ngày kể từ ngày tống đạt bản án (điều 171 Luật tố tụng dân sự công hòa
nhân dâ Trung Hoa). Tuy nhiên sự khác biệt nằm ở tổ chức hệ thống Tòa án của hệ
thống pháp luật Trung Quốc khiến cho kháng cáo đối với quyết định của Tòa án cấp
sơ thẩm thuộc thẩm quyền của Tòa án cấp sơ thẩm thứ hai theo pháp luật Trung
Quốc chứ không hoàn toàn thuộc thẩm quyền của Tòa án cấp phúc thẩm giống như pháp luật Hàn Quốc. (iii)
Tòa án cấp phúc thẩm Trung Quốc đề cao việc giải quyết vụ án có kháng cáo thông
qua việc hoà giải giữa các bên theo quy định chi tiết tại Điều 179 Bộ luật tố tụng
dân sự Trung Quốc. Trong khi đó, việc xét xử lại của Tòa án Hàn Quốc lại ít linh
hoạt hơn, quá trình phúc thẩm sẽ được thực hiện theo một quy trình, thủ tục luật
định trừ một số trường hợp đặc biệt. 18 lOMoAR cPSD| 45764710 (iv)
Tòa án tối cao Trung Quốc chỉ giám sát công tác xét xử của các tòa án chuyên trách
trong đó có Tòa án sở hữu trí tuệ. Ngược lại, bản án do Tòa án phát minh sáng chế
của Hàn Quốc ban hành sẽ được xét xử phúc thẩm tại Tòa án tối cao
+ Thẩm quyền xét xử chung thẩm (giám đốc thẩm)
Về cơ bản, tòa án Tối cao Hàn Quốc và tòa án Nhân dân Tối cao Trung Quốc có thẩm quyền
chung với các kháng nghị cuối cùng đối với phán quyết của Tòa cấp dưới (ngoại trừ ngoại
lệ thẩm quyền của tòa án Hàn Quốc), kháng nghị một quyết định hay một yêu cầu của Tòa
cấp dưới (Điều 14 Luật tổ chức tòa án Hàn Quốc 2014) đối với những vụ việc dân sự - thương mại nói chung.
Hai điểm khác biệt cơ bản của hai hệ thống tòa án này là:
Thứ nhất, Ở Hàn Quốc thì tòa án Tối cao sẽ chỉ có thẩm quyền xét xử phúc thẩm các vụ việc
đã được xét xử bởi các Tòa cấp dưới (khoản 2 Điều 101 Hiến phápHàn Quốc). Trong khi
đó, tòa án Nhân dân Tối cao Trung Quốc sẽ có thẩm quyền xét xử phúc thẩm đối với những
vụ việc mà có tầm ảnh hưởng lớn trên toàn quốc và những vụ việc mà tòa án Nhân dân Tối
cao nhận thấy nên thuộc thẩm quyền của mình (Điều 21, Luật Tố tụng dân sự Trung Quốc).
Thứ hai, Căn cứ khiếu nại lên tòa án Nhân dân Tối cao Trung Quốc bao gồm kháng nghị,
kháng cáo của Viện Kiểm sát hoặc các đương sự, hoặc Ủy ban thường vụ Đại hội đại biểu
nhân dân toàn quốc; các trường hợp tái thẩm được đệ trình theo thủ tục giám sát phiên tòa
(Điều 16 Luật Tổ chức tòa án Nhân dân). Trong khi đó, tại Hàn Quốc căn cứ để kháng cáo,
kháng nghị chỉ bao gồm việc các đương sự nhận thấy sự vi phạm về luật trong quá trình
nghị án của Tòa cấp dưới.
Điều 63 (Thông báo chấm dứt thẩm quyền đại diện theo pháp luật) (1)
Trường hợp thẩm quyền đại diện pháp lý bị chấm dứt trong khi các thủ tục kiện
tụngđang được tiến hành, hiệu lực của việc chấm dứt đó sẽ không bị cáo buộc trừ khi người
ủy quyền hoặc người đại diện của họ thông báo cho bên kia về việc chấm dứt đó: Với điều
kiện, Điều đó sau khi tòa án nhận thức được thực tế về việc chấm dứt thẩm quyền đại diện
pháp lý đó, người đại diện pháp lý có liên quan sẽ không tiến hành bất kỳ vụ kiện tụng nào theo Điều 56 (2). (2)
Các quy định của khoản (1) sẽ được áp dụng với những sửa đổi phù hợp khi các
bênthay đổi theo quy định của Điều 53. 19 lOMoAR cPSD| 45764710
Điều 64 (Tư cách đại diện của các tổ chức, chẳng hạn như Pháp nhân, v.v.)
Các quy định liên quan đến đại diện theo pháp luật và đại diện theo pháp luật trong Đạo luật
này sẽ áp dụng với những sửa đổi phù hợp đối với đại diện của một pháp nhân, hoặc người
đại diện hoặc người quản lý theo Điều 52.
MỤC 2 Đồng tranh tụng
Điều 65 (Điều kiện đồng tố tụng)
Trong trường hợp quyền hoặc trách nhiệm hình thành đối tượng của vụ kiện là chung của
nhiều người hoặc phát sinh do cùng một nguyên nhân thực tế hoặc pháp lý thì nhiều người
này có thể tham gia vụ kiện với tư cách là đồng phạm. Điều tương tự cũng sẽ được áp dụng
khi các quyền hoặc nghĩa vụ hình thành đối tượng của một vụ kiện là cùng một loại hoặc
được tạo ra bởi cùng một loại nguyên nhân thực tế hoặc pháp lý.
Điều 66 (Tư cách của những người đồng tố tụng thông thường)
Việc kiện tụng của một trong các đồng sự kiện, hoặc của đương sự chống lại họ và những
vấn đề liên quan đến một trong các đồng sự kiện không ảnh hưởng đến các đồng sự kiện khác.
Điều 67 (Các quy định đặc biệt về đồng tố tụng không thể thiếu) (1)
Trong trường hợp đồng tố tụng mà các đối tượng của vụ kiện đó được quyết định
thốngnhất cho tất cả các đồng phạm, thì việc tranh tụng của bất kỳ ai trong số họ sẽ chỉ có
hiệu lực vì lợi ích của tất cả các đồng phạm đó. (2)
Trong vụ đồng tố tụng theo khoản (1), vụ kiện tụng của bên đối tác chống lại một
trongcác đồng phạm sẽ có hiệu lực đối với tất cả họ. (3)
Trong việc đồng tố tụng theo khoản (1), khi có bất kỳ lý do gì làm gián đoạn hoặc
đìnhchỉ thủ tục tố tụng của một trong các đồng sự kiện, việc gián đoạn hoặc đình chỉ đó sẽ
có hiệu lực đối với tất cả các đồng sự.
Điều 68 (Bổ sung những người đồng phạm không thể thay thế)
(1) Trong trường hợp một số đồng phạm theo Điều 67(1) bị bỏ sót, tòa án có thể cho phépbổ
sung nguyên đơn hoặc bị đơn theo phán quyết của mình, theo yêu cầu của nguyên đơn,
không muộn hơn thời điểm kết thúc việc bào chữa ở lần đầu tiên. ví dụ: Với điều kiện là
việc bổ sung nguyên đơn chỉ có thể được phép khi có sự đồng ý từ người được thêm vào. 20