Văn mẫu lớp 7: Phân tích đặc điểm nhân vật thầy Đuy-sen trong Người thầy đầu tiên | Kết nối tri thức
Văn mẫu lớp 7: Phân tích đặc điểm nhân vật thầy Đuy-sen trong Người thầy đầu tiên | Kết nối tri thức được trình bày khoa học, chi tiết qua đó giúp các bạn có thể tham khảo để nâng cao trình học văn học của mình với những bài văn mẫu hay và sáng tạo. Các bạn xem và tải về ở bên dưới.
Chủ đề: Bài 3: Cội nguồn yêu thương (KNTT)
Môn: Ngữ Văn 7
Sách: Kết nối tri thức
Thông tin:
Tác giả:
Preview text:
Phân tích nhân vật thầy Đuy-sen trong Người thầy đầu tiên
Phân tích nhân vật thầy Đuy-sen - Mẫu 1
Ai-tơ-ma-tốp là nhà văn người Cư-rơ-gư-dơ-xtan. Một trong những tác phẩm xuất
sắc của ông là “Người thầy đầu tiên”. Nổi bật trong truyện là nhân vật thầy giáo Đuy-sen.
Qua lời kể của nhân vật “tôi”, thầy Đuy-sen hiện lên là một con người nhiệt huyết,
trách nhiệm với công việc. Chính thầy Đuy-sen là người đã biến một vùng đất
hoang tàn thành trường học. Khi An-tư-nai và các bạn nhỏ đến trường với sự tò mò
“xem thử thầy giáo đang làm gì” thì thấy thầy “từ trong cửa bước ra, người bê bết
đất”. Thầy Đuy-sen “mỉm cười, niềm nở” quệt mồ hôi trên mặt, rồi ôn tồn hỏi: “Đi
đâu về thế, các em gái”. Trước các “vị khách” nhỏ tuổi, thầy hiền hậu nói: “Các em
ghé vào đây xem là hay lắm, các em chả sẽ học tập ở đây là gì? Còn trường của các
em thì có thể nói là đã xong đến nơi rồi...?”
Thầy Đuy-sen còn là một người giàu lòng yêu thương, luôn thấu hiểu trái tim trẻ
thơ. Ở lần gặp gỡ đầu tiên, thầy đã khơi dậy trong lòng các em nhỏ người miền núi
niềm khao khát được đi học. Khi biết hoàn cảnh của An-tư-nai, thầy đã an ủi một
cách thật chân thành: “An-tư-nai, cái tên hay quá, mà em thì chắc là ngoan lắm
phải không?”. Câu nói ấy cùng với nụ cười hiền hậu của Đuy-sen đã khiến cho cô
gái dân tộc thiểu số bé nhỏ, bất hạnh “thấy lòng ấm hẳn lại”. Cũng chính thầy Đuy-
sen đã khơi dậy khao khát được đi học của An-tư-nai.
Không chỉ là người trực tiếp giảng dạy, thầy Đuy-sen còn luôn quan tâm đến cuộc
sống của học sinh. Mỗi khi đi học, các em học sinh đều phải lội qua một con suối.
Đến mùa đông, nước băng lạnh buốt khiến các em không thể lội qua được nữa. Để
giúp học sinh có thể đến lớp, thầy Đuy-sen đã bế các em qua suối, lưng thì cõng,
tay thì bế để các em nhỏ có thể an toàn tới trường học. Ngay cả khi bọn nhà giàu
ngu xuẩn, bộ mặt láo xược lên mặt chế giễu, cười cợt, thầy vẫn lạc quan kể chuyện
vui cho học sinh quên đi mọi sự. Những lúc rảnh rỗi, thầy còn lấy đá và những
tảng đất cỏ đắp thành các ụ nhỏ trên lòng suốt để bước qua cho khỏi bị ướt chân.
Khi An-tư-nai bị ngã ở suối, thầy đỡ An-tư-nai lên lên bờ, lót chiếc áo choàng cho
An-tư-nai ngồi, còn mình thì vẫn tiếp tục công việc. Đối với An-tư-nai, thầy Đuy-
sen giống như một người thân, thậm chí cô bé con mong muốn thầy trở thành anh trai của mình.
Như vậy, nhân vật thầy Đuy-sen hiện lên trong văn bản “Người thầy đầu tiên” là
một con người một con người đáng ngưỡng mộ và yêu mến.
Phân tích nhân vật thầy Đuy-sen - Mẫu 2
Người thầy đầu tiên là một tác phẩm nổi tiếng của Ai-tơ-ma-tốp. Trong đó, nhân
vật thầy Đuy-sen được nhà văn khắc họa hiện lên đầy chân thực và sinh động.
Nhân vật “tôi” nhận được bức thư của dân làng mời về dự lễ khánh thành ngôi
trường mới do nông trường xây dựng. Trong số những người được mờ có cả bà
viện sĩ Xu-lai-ma-nô-va. Sau khi trở về Mát-xcơ-va, nhân vật tôi đã nhận được thư
của bà viện sĩ. Trong thư, bà kể về tuổi thơ bất hạnh và về người thầy đầu tiên của
mình. An-tư-nai mồ côi cha mẹ từ nhỏ. Cô phải sống với chú thím, thiếu thốn cả về
vật chất lẫn tình cảm. Thầy Đuy-sen đã giúp đỡ để An-tư-nai có thể đi học.
Trong kí ức của An-tư-nai, thầy Đuy-sen là một người có tấm lòng nhân hậu, bao
dung và giàu tình yêu thương. Thầy là người đã giúp các em học sinh có một ngôi
trường để đến học. Chính thầy cũng đã khơi dậy khao khát được đi học của các em:
“Các em ghé vào đây xem là hay lắm, các em chả sẽ học tập ở đây là gì? Còn
trường của các em thì có thể nói là đã xong đến nơi rồi...?”; Thầy còn an ủi khi biết
được hoàn cảnh của An-tư-nai: “An-tư-nai, cái tên hay quá, mà em thì chắc là
ngoan lắm phải không?”. Khi thấy học sinh phải lội qua suối giữa mùa đông lạnh
giá, thầy đã bế hoặc cõng các em qua suối. Học sinh trong làng đều rất yêu mến
thầy Đuy-sen. Riêng An-tư-nai lại thầm ước có một người anh trai như thầy. Câu
chuyện của bà viện sĩ Xu-lai-ma-nô-va đã thôi thúc nhân vật tôi vẽ một bức tranh
về “Người thầy đầu tiên”.
Dưới lời kể của “tôi”, thầy Đuy-sen hiện lên là một người hết lòng vì học trò. Khi
thấy học trò phải mang những bao ki-giắc, thầy đã động viên, an ủi. Lời nói quan
tâm ấy như xua đi bao mệt nhọc cùng sự giá lạnh của trời đông. Trước hành động
của bọn nhà giàu sống trên núi, thầy Đuy-sen không hề tỏ ra tức giận, mà thầy lại
“nghĩ ra một câu chuyện vui nào đó khiến lũ chúng tôi phá lên cười, quên mất mọi
sự”. Sau mỗi buổi học, thầy còn cố gắng kiếm đủ gỗ để làm một chiếc cầu bắc qua
dòng suối dưới chân đồi. Nhận ra phương án này không khả thi, thầy Đuy-sen lại
tiếp tục lấy đá cùng những tảng đất cỏ đắp thành các ụ nhỏ trên lòng suối, giúp học
trò đi lại không bị ướt chân. Thầy làm tất thảy mọi việc với mong muốn học trò sẽ
luôn an toàn trên con đường tới trường. Có thể thấy, tất cả những lời nói, hành
động đã minh chứng cho tấm lòng nhân hậu, trái tim cao cả của thầy Đuy-sen.
Tóm lại, nhân vật thầy giáo Đuy-sen hiện lên với những phẩm chất tốt đẹp của một
người giáo viên. Điều đó càng khiến mỗi người thêm yêu mến và cảm phục nhân vật này.
Phân tích nhân vật thầy Đuy-sen - Mẫu 3
Tác phẩm xuất sắc của ông là “Người thầy đầu tiên”Ai-tơ-ma-tốp gửi gắm bài học
giá trị. Nổi bật trong truyện là nhân vật thầy giáo Đuy-sen.
Thầy Đuy-sen được tác giả khắc họa chủ yếu qua hành động, lời nói. Thầy là một
con người nhiệt huyết, trách nhiệm với công việc. Nhờ có thầy, một vùng đất
hoang tàn thành trường học. Hình ảnh thầy Đuy-sen hiện lên hết sức chân thực.
Khi An-tư-nai và các bạn nhỏ đến trường với sự tò mò “xem thử thầy giáo đang
làm gì” thì thấy thầy “từ trong cửa bước ra, người bê bết đất”. Thầy Đuy-sen “mỉm
cười, niềm nở” quệt mồ hôi trên mặt, rồi ôn tồn hỏi: “Đi đâu về thế, các em gái”.
Trước các “vị khách” nhỏ tuổi, thầy hiền hậu nói: “Các em ghé vào đây xem là hay
lắm, các em chả sẽ học tập ở đây là gì? Còn trường của các em thì có thể nói là đã
xong đến nơi rồi...?”.
Thầy đã khơi dậy trong lòng các em nhỏ người miền núi niềm khao khát được đi
học. Hay như lúc biết hoàn cảnh của An-tư-nai, thầy đã an ủi một cách thật chân
thành: “An-tư-nai, cái tên hay quá, mà em thì chắc là ngoan lắm phải không?”. Câu
nói ấy cùng với nụ cười hiền hậu của Đuy-sen đã khiến cho cô gái dân tộc thiểu số
bé nhỏ, bất hạnh “thấy lòng ấm hẳn lại”. Những chi tiết nhỏ nhưng góp phần khắc
họa tính cách của nhân vật này.
Đặc biệt chú ý đến hành động của thầy Đuy-sen khi mùa đông đến. Mỗi khi đi học,
các em học sinh đều phải lội qua một con suối. Mùa đông, nước suối đóng băng,
lạnh buốt khiến các em không thể lội qua được nữa. Để giúp học sinh có thể đến
lớp, thầy Đuy-sen đã bế các em qua suối, lưng thì cõng, tay thì bế để các em nhỏ
có thể an toàn tới trường học. Ngay cả khi bọn nhà giàu ngu xuẩn, bộ mặt láo xược
lên mặt chế giễu, cười cợt, thầy vẫn lạc quan kể chuyện vui cho học sinh quên đi
mọi sự. Những lúc rảnh rỗi, thầy còn lấy đá và những tảng đất cỏ đắp thành các ụ
nhỏ trên lòng suốt để bước qua cho khỏi bị ướt chân. Khi An-tư-nai bị ngã ở suối,
thầy đỡ cô bé lên lên bờ và lót chiếc áo choàng cho An-tư-nai ngồi, còn mình thì
vẫn tiếp tục công việc.
Qua phân tích trên, nhân vật thầy Đuy-sen hiện lên là thật đáng trân trọng và
ngưỡng mộ. Thầy chính là điểm tựa tinh thần cho những đứa trẻ ở làng Ku-ku-rêu.
Phân tích nhân vật thầy Đuy-sen - Mẫu 4
Người thầy đầu tiên là một trong những tác phẩm hay của Ai-tơ-ma-tốp. Trong đó,
nhân vật thầy Đuy-sen được khắc họa vô cùng chân thực.
Thầy Đuy-sen được khắc họa chủ yếu qua hành động, lời nói.
Thầy hiện lên là một người có tấm lòng nhân hậu, bao dung và giàu tình yêu
thương. Thầy đã giúp học sinh trong làng có một ngôi trường để đến học. Thầy đã
khơi dậy khao khát được đi học của các em: “Các em ghé vào đây xem là hay lắm,
các em chả sẽ học tập ở đây là gì? Còn trường của các em thì có thể nói là đã xong
đến nơi rồi...?”. Vào mùa đông lạnh giá, khi thấy học sinh phải lội qua suối, thầy
đã bế hoặc cõng các em qua suối. Sau mỗi buổi học, thầy còn cố gắng kiếm đủ gỗ
để làm một chiếc cầu bắc qua dòng suối dưới chân đồi. Nhận ra phương án này
không khả thi, thầy Đuy-sen lại tiếp tục lấy đá cùng những tảng đất cỏ đắp thành
các ụ nhỏ trên lòng suối, giúp học trò đi lại không bị ướt chân.
Đặc biệt, thầy Đuy-sen hiện lên qua cảm nhận của nhân vật An-tư-nai. Mồ côi cha
mẹ, An-tư-nai phải sống với chú thím, bị thiếu thốn cả về vật chất lẫn tình cảm.
Thầy Đuy-sen đã giúp đỡ để An-tư-nai có thể đi học. Trong kí ức của An-tư-nai,
thầy Đuy-sen là một người có tấm lòng nhân hậu, bao dung và giàu tình yêu
thương. Thầy đã an ủi khi biết được hoàn cảnh của An-tư-nai: “An-tư-nai, cái tên
hay quá, mà em thì chắc là ngoan lắm phải không?”. Khi An-tư-nai bị ngã ở suối,
thầy đã đỡ cô bé lên lên bờ, lót chiếc áo choàng cho cô bé ngồi, còn mình thì vẫn
tiếp tục công việc. Cũng nhờ có thầy Đuy-sen mà An-tư-nai đã cố gắng học hành
và trở thành một viện sĩ.
Thầy Đuy-sen còn trở thành tấm gương cho học trò về cách sống lạc quan, tự trọng.
Trước hành động của bọn nhà giàu sống trên núi, thầy Đuy-sen không hề tỏ ra tức
giận, mà thầy lại “nghĩ ra một câu chuyện vui nào đó khiến lũ chúng tôi phá lên
cười, quên mất mọi sự”. Thầy tìm cách để thấu hiểu, giúp đỡ học sinh nhiều hơn.
Có thể thấy, tất cả những lời nói, hành động đã minh chứng cho tấm lòng nhân hậu,
trái tim cao cả của thầy Đuy-sen.
Như vậy, thầy Đuy-sen là một nhân vật có những phẩm chất tốt đẹp. Quan nhân
vật này, tác giả cũng gửi gắm đến bạn đọc những bài học giá trị.
Phân tích nhân vật thầy Đuy-sen - Mẫu 5
Văn bản Người thầy đầu tiên được trích trong tác phẩm cùng tên của nhà văn Ai-
tơ-ma-tốp. Khi đọc, tôi đặc biệt ấn tượng với nhân vật thầy giáo Đuy-sen.
Nội dung của văn bản là lời của nhân vật tôi kể về việc nhận được bức thư của dân
làng mời về dự lễ khánh thành ngôi trường mới do nông trường xây dựng. Sau khi
trở về Mát-xcơ-va, nhân vật tôi đã nhận được thư của bà viện sĩ Xu-lai-ma-nô-va.
Trong thư, bà kể về tuổi thơ bất hạnh và về người thầy đầu tiên của mình - thầy Đuy-sen.
Thầy Đuy-sen chủ yếu được khắc họa qua hành động, lời nói để làm nổi bật lên
tính cách. Thầy có tấm lòng nhân hậu, bao dung và giàu tình yêu thương. Thầy đã
giúp các em học sinh có một ngôi trường để đến học. Chính thầy cũng đã khơi dậy
khao khát được đi học của các em: “Các em ghé vào đây xem là hay lắm, các em
chả sẽ học tập ở đây là gì? Còn trường của các em thì có thể nói là đã xong đến nơi rồi...?”.
Thầy coi học sinh giống như người thân và hết lòng quan tâm. Điều đó thể hiện
qua câu chuyện của An-tư-nai. Khi biết được hoàn cảnh của An-tư-nai, thầy đã nhẹ
nhàng an ủi: “An-tư-nai, cái tên hay quá, mà em thì chắc là ngoan lắm phải
không?”. Vào mùa đông lạnh giá, học sinh phải đi qua một con suối mới đến được
trường học. Nước suối lạnh giá khiến các em cảm thấy khó khăn. Thầy Đuy-sen đã
bế hoặc cõng các em qua suối. Sau mỗi buổi học, thầy còn cố gắng kiếm đủ gỗ để
làm một chiếc cầu bắc qua dòng suối dưới chân đồi. Nhận ra phương án này không
khả thi, thầy Đuy-sen lại tiếp tục lấy đá cùng những tảng đất cỏ đắp thành các ụ
nhỏ trên lòng suối, giúp học trò đi lại không bị ướt chân.
Nhân vật thầy giáo Đuy-sen được khắc họa với những phẩm chất tốt đẹp. Từ đó,
chúng ta cảm thấy vô cùng yêu mến và trân trọng nhân vật này.