Hình thức là phạm trù dùng để chỉ phương thức tồn tại và phát triển của sự
vật, hiện tượng đó , là hệ thống các mối liên hệ tương đối bền vững giữa các yếu tố
của nó.
Mối quan hệ biện chứng giữa nội dung và hình thức
Thứ nhất: Nội dung và hình thức là hai phương diện cấu thành nên mỗi sự vật,
hiện tượng: không có sự vật, hiện tượng nào tồn tại mà chỉ có nội dung mà không
có hình thức nhất định. Như vậy, các yếu tố vừa góp phần tạo nên nội dung, vừa
tham gia vào các mối liên hệ tạo nên hình thức. Do đó, nội dung và hình thức
không bao giờ tách nhau được.V
椃 Ā
dụ: Nội dung của một cơ thể con người bao
gồm tất cả những bộ phận, yếu tố tạo nên cơ thể cùng tất cả những quá trình lý,
hóa, sinh vật... diễn ra trong con người. Hình thức của một cơ thể động vật là trình
tự sắp xếp, liên kết của bộ phận, các tế bào... tương đối bền vững của cơ thể.
Thứ hai: Cùng một nội dung nhưng có thể có những phương thức kết hợp
khác nhau; ngược lại, các nội dung khác nhau nhưng có thể có sự đồng dạng về
phương thức kết hợp giữa chúng. V
椃 Ā
dụ: Một số doanh nghiệp có thể tương
đồng nhau về số lượng vốn nhưng lại có thể có những phương thức sản xuất, kinh
doanh ít nhiều khác nhau; ngược lại, cùng một phương thức sản xuất, kinh doanh
nhưng lại có thể thích hợp với các doanh nghiệp có số lượng vốn ít nhiều khác
nhau..
Thứ ba:
+ Nội dung giữ vai trò quyết định đối với hình thức. V
椃 Ā
dụ: Nội dung giai
cấp của nhà nước tư sản bao giờ cũng quyết định hình thức nhà nước tư sản phù
hợp với nó như có hình thức cộng hòa dân chủ: cộng hòa tổng thống (Hoa Kì và
một số nước Mỹ Latinh) và cộng hòa đại nghị (phổ biến ở châu Âu như CHLB
Đức, Cộng hòa Italia...)...
+ Sự biến đổi và phát triển của sự vật bao giờ cũng bắt đầu từ sự biến đổi,
phát triển của nội dung, hình thức biến đổi nhưng bao giờ cũng chậm hơn. Ví dụ,
trong bối cảnh trọng tâm phải thực hiện nội dung CNH, HĐH đòi hỏi phải tổ chức
lại toàn bộ nền sản xuất xã hội, sắp xếp cơ cấu kinh tế thống nhất, chỉ có một cơ
cấu kinh tế thống nhất đó mới đáp ứng được sự phát triển mới của nội dung
Thứ tư: Hình thức có tính độc lập tương đối và tác động trở lại nội dung. Hình
thức phù hợp với nội dung thì sẽ thúc đẩy nội dung phát triển và ngược lại. V
椃 Ā
dụ: Trong các hình thái kinh tế - xã hội có giai cấp đối kháng, lúc đầu quan hệ sản
xuất phù hợp với trình độ phát triển của LLSX, là hình thức phát triển của nó.
Nhưng về sau, khi LLSX phát triển lên thì QHSX không còn phù hợp nữa và bắt
đầu kìm hãm