Giáo trình ôn tập có bài tập - Căn bản kinh tế vi mô | Trường Đại Học Duy Tân

Để tính GDP danh nghĩa, chúng ta có thể sử dụng phương pháp chi tiêu (Expenditure Approach). Theo phương pháp này, GDP được tính bằng tổng giá trị của mọi hàng hóa và dịch vụ cuối cùng được sản xuất trong một quốc gia trong một khoảng thời giannhất định. Tài liệu giúp bạn tham khảo, ôn tập và đạt kết quả cao. Mời bạn đọc đón xem!

Môn:
Trường:

Đại học Duy Tân 1.8 K tài liệu

Thông tin:
25 trang 4 tháng trước

Bình luận

Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để gửi bình luận.

Giáo trình ôn tập có bài tập - Căn bản kinh tế vi mô | Trường Đại Học Duy Tân

Để tính GDP danh nghĩa, chúng ta có thể sử dụng phương pháp chi tiêu (Expenditure Approach). Theo phương pháp này, GDP được tính bằng tổng giá trị của mọi hàng hóa và dịch vụ cuối cùng được sản xuất trong một quốc gia trong một khoảng thời giannhất định. Tài liệu giúp bạn tham khảo, ôn tập và đạt kết quả cao. Mời bạn đọc đón xem!

31 16 lượt tải Tải xuống
Dùng thông tin sau trả lời câu 30 và 31:
Cho số liệu có được trên lãnh thổ 1 quốc gia như sau:
+ Chi mua hh-dv của chính phủ G 240 + Thuế ròng T 120
+ Khấu hao De 240 + Xuất khẩu ròng hh-dv NX 80
+ Tổng đầu tư tư nhân I 400 + Chi tiêu của hộ gia đình C 640
+ Thuế thu nhập cá nhân Td 140 + Tiền lãi ròng i 100
Câu 30.GDP danh nghĩa là:
a) 1.120 b) 1.290 c) 1.280 d) 1.360
Câu 31.Sản phẩm quốc nội ròng (NDP) là:
a) 1.120 b) 1.280 c) 1.290 d) 1.360
Để tính GDP danh nghĩa, chúng ta có thể sử dụng phương pháp chi tiêu (Expenditure Approach). Theo phương pháp này, GDP
được tính bằng tổng giá trị của mọi hàng hóa và dịch vụ cuối cùng được sản xuất trong một quốc gia trong một khoảng thời gian
nhất định. GDP danh nghĩa có thể được tính bằng công thức sau: GDP=C+I+G+NX=C+I+G+X-IM (IM: nhập khẩu)
Trong đó: C là chi tiêu của hộ gia đình. I là tổng đầu tư tư nhân. G là chi mua hàng hóa và dịch vụ của chính phủ. NX là thặng
dư thương mại (xuất khẩu ròng).
Để tính Sản phẩm quốc nội ròng (NDP), chúng ta sẽ sử dụng công thức sau: NDP=C+I+G+NX−De=GDP-De
Câu 32.Căn cứ vào số liệu có được trên lãnh thổ 1 quốc gia như sau thì Thu nhập quốc dân (NI) là:
+ Tiền lương w 1.000 + Khấu hao De 400 + Tiền thuê đất R 240
+ Thu nhập yếu tố ròng từ nước ngoài NFFI 400 + Tiền trả lãi i 160
+ Thuế gián thu Ti 200 + Lợi nhuận trước thuế Pr 520
a) 2.250 b) 2.320 c) 2.500 d) 2.520
Để tính Thu nhập quốc dân (NI), chúng ta sẽ sử dụng công thức sau: NI= W+R+NFFI+i+Pr−Ti−De
Câu 33.Giả sử trong nền kinh tế có 3 đơn vị sản xuất là A (lúa mì), B (bột mì) và C (bánh mì).
Giá trị xuất lượng của A là 500, trong đó A bán cho B làm nguyên liệu là 450 và lưu kho là 50.
Giá trị xuất lượng của B là 700, trong đó B bán cho C làm nguyên liệu là 600 và lưu kho là 100.
C sản xuất ra bánh mì và bán cho người tiêu dùng là 800.
GDP của nền kinh tế là: a) 800 b) 950 c) 2000 d) Số khác
Để tính GDP của nền kinh tế, có thể sử dụng phương pháp chi tiêu hoặc phương pháp sản xuất. Trong trường hợp này sẽ sử
dụng phương pháp sản xuất. GDP (tính theo phương pháp sản xuất) được tính bằng tổng giá trị gia tăng của tất cả các loại hàng
hóa và dịch vụ sản xuất trong nền kinh tế. Cụ thể, GDP = giá trị sản xuất của tất cả các hàng hóa và dịch vụ.cuối cùng
Trong trường hợp này, giá trị sản xuất cuối cùng của mỗi loại hàng hóa là:
(lúa mì): (lưu kho) = 50
(bột mì): (lưu kho) = 100
(bánh mì): 800
Do đó, GDP của nền kinh tế là tổng của các giá trị sản xuất cuối cùng: GDP=50+100+800=950
* Đẳng thức S+T+Z=I+G+X thường được sử dụng để mô tả cân bằng tài khoản tổng cầu và tổng cung trong một nền kinh tế,
dựa trên nguyên lý bảo toàn của tài nguyên. Cụ thể:
+ S là tiết kiệm của hộ gia đình.
+ T là thuế.
+ Z là biến động tài sản không mong muốn của hộ gia đình (ví dụ: thất nghiệp, thiên tai).
+ I là đầu tư.
+ G là chi tiêu của chính phủ.
+ X là xuất khẩu.
Ý nghĩa của đẳng thức này là tổng tiết kiệm của hộ gia đình (S) cộng với tổng thuế (T) và biến động tài sản không mong muốn
(Z) bằng tổng đầu tư (I) cộng với chi tiêu của chính phủ (G) và xuất khẩu (X). Điều này ngụ ý rằng trong một nền kinh tế cân
bằng, tổng nguồn cung (tiết kiệm và thu nhập từ thuế) phải bằng tổng nguồn cầu (đầu tư, chi tiêu của chính phủ và xuất khẩu).
CHƯƠNG 2 :
* GDP danh nghĩa = Tổng đầu tư + Tiền lương + Tiền trả lãi + Thuế đất + Thuế lợi tức + Thuế doanh thu + Thuế tiêu thụ đặc
biệt + Thu nhập yếu tố ròng từ nước ngoài
* GNP danh nghĩa = GDP danh nghĩa + Thu nhập yếu tố ròng từ nước ngoài
* NNP (sản phẩm quốc dân ròng) = GNP – Khấu hao
| 1/25

Preview text:

Dùng thông tin sau trả lời câu 30 và 31:
Cho số liệu có được trên lãnh thổ 1 quốc gia như sau:
+ Chi mua hh-dv của chính phủ G 240 + Thuế ròng T 120
+ Khấu hao De 240 + Xuất khẩu ròng hh-dv NX 80
+ Tổng đầu tư tư nhân I 400 + Chi tiêu của hộ gia đình C 640
+ Thuế thu nhập cá nhân Td 140 + Tiền lãi ròng i 100 Câu 30.GDP danh nghĩa là:
a) 1.120 b) 1.290 c) 1.280 d) 1.360
Câu 31.Sản phẩm quốc nội ròng (NDP) là:
a) 1.120 b) 1.280 c) 1.290 d) 1.360
Để tính GDP danh nghĩa, chúng ta có thể sử dụng phương pháp chi tiêu (Expenditure Approach). Theo phương pháp này, GDP
được tính bằng tổng giá trị của mọi hàng hóa và dịch vụ cuối cùng được sản xuất trong một quốc gia trong một khoảng thời gian
nhất định. GDP danh nghĩa có thể được tính bằng công thức sau: GDP=C+I+G+NX=C+I+G+X-IM (IM: nhập khẩu)
Trong đó: C là chi tiêu của hộ gia đình. I là tổng đầu tư tư nhân. G là chi mua hàng hóa và dịch vụ của chính phủ. NX là thặng
dư thương mại (xuất khẩu ròng).
Để tính Sản phẩm quốc nội ròng (NDP), chúng ta sẽ sử dụng công thức sau: NDP=C+I+G+NX−De=GDP-De
Câu 32.Căn cứ vào số liệu có được trên lãnh thổ 1 quốc gia như sau thì Thu nhập quốc dân (NI) là:
+ Tiền lương w 1.000 + Khấu hao De 400 + Tiền thuê đất R 240
+ Thu nhập yếu tố ròng từ nước ngoài NFFI 400 + Tiền trả lãi i 160
+ Thuế gián thu Ti 200 + Lợi nhuận trước thuế Pr 520
a) 2.250 b) 2.320 c) 2.500 d) 2.520
Để tính Thu nhập quốc dân (NI), chúng ta sẽ sử dụng công thức sau: NI= W+R+NFFI+i+Pr−Ti−De
Câu 33.Giả sử trong nền kinh tế có 3 đơn vị sản xuất là A (lúa mì), B (bột mì) và C (bánh mì).
 Giá trị xuất lượng của A là 500, trong đó A bán cho B làm nguyên liệu là 450 và lưu kho là 50.
 Giá trị xuất lượng của B là 700, trong đó B bán cho C làm nguyên liệu là 600 và lưu kho là 100.
 C sản xuất ra bánh mì và bán cho người tiêu dùng là 800.
GDP của nền kinh tế là: a) 800 b) 950 c) 2000 d) Số khác
Để tính GDP của nền kinh tế, có thể sử dụng phương pháp chi tiêu hoặc phương pháp sản xuất. Trong trường hợp này sẽ sử
dụng phương pháp sản xuất. GDP (tính theo phương pháp sản xuất) được tính bằng tổng giá trị gia tăng của tất cả các loại hàng
hóa và dịch vụ sản xuất trong nền kinh tế. Cụ thể, GDP = giá trị sản xuất cuối cùng của tất cả các hàng hóa và dịch vụ.
Trong trường hợp này, giá trị sản xuất cuối cùng của mỗi loại hàng hóa là: (lúa mì): (lưu kho) = 50 (bột mì): (lưu kho) = 100 (bánh mì): 800
Do đó, GDP của nền kinh tế là tổng của các giá trị sản xuất cuối cùng: GDP=50+100+800=950
* Đẳng thức S+T+Z=I+G+X thường được sử dụng để mô tả cân bằng tài khoản tổng cầu và tổng cung trong một nền kinh tế,
dựa trên nguyên lý bảo toàn của tài nguyên. Cụ thể:
+ S là tiết kiệm của hộ gia đình. + T là thuế.
+ Z là biến động tài sản không mong muốn của hộ gia đình (ví dụ: thất nghiệp, thiên tai). + I là đầu tư.
+ G là chi tiêu của chính phủ. + X là xuất khẩu.
Ý nghĩa của đẳng thức này là tổng tiết kiệm của hộ gia đình (S) cộng với tổng thuế (T) và biến động tài sản không mong muốn
(Z) bằng tổng đầu tư (I) cộng với chi tiêu của chính phủ (G) và xuất khẩu (X). Điều này ngụ ý rằng trong một nền kinh tế cân
bằng, tổng nguồn cung (tiết kiệm và thu nhập từ thuế) phải bằng tổng nguồn cầu (đầu tư, chi tiêu của chính phủ và xuất khẩu). CHƯƠNG 2 :
* GDP danh nghĩa = Tổng đầu tư + Tiền lương + Tiền trả lãi + Thuế đất + Thuế lợi tức + Thuế doanh thu + Thuế tiêu thụ đặc
biệt + Thu nhập yếu tố ròng từ nước ngoài
* GNP danh nghĩa = GDP danh nghĩa + Thu nhập yếu tố ròng từ nước ngoài
* NNP (sản phẩm quốc dân ròng) = GNP – Khấu hao