Văn mẫu lớp 7: Viết đoạn văn ghi lại cảm xúc về bài thơ Đồng dao mùa xuân (7 mẫu) | Kết nối tri thức
Văn mẫu lớp 7: Viết đoạn văn ghi lại cảm xúc về bài thơ Đồng dao mùa xuân (7 mẫu) | Kết nối tri thức được trình bày khoa học, chi tiết qua đó giúp các bạn có thể tham khảo để nâng cao trình học văn học của mình với những bài văn mẫu hay và sáng tạo. Các bạn xem và tải về ở bên dưới.
Chủ đề: Bài 2: Khúc nhạc tâm hồn (KNTT)
Môn: Ngữ Văn 7
Sách: Kết nối tri thức
Thông tin:
Tác giả:
Preview text:
Viết đoạn văn ghi lại cảm xúc về bài thơ Đồng dao mùa xuân
Đoạn văn ghi lại cảm xúc về bài thơ Đồng dao mùa xuân - Mẫu 1
“Đồng dao mùa xuân” của Nguyễn Khoa Điềm đem đến cho người đọc nhiều cảm
xúc. Bài thơ giống như một câu chuyện kể về cuộc đời người lính từ lúc mới vào
chiến trường, cho đến những năm tháng chiến tranh ác liệt. Và khi đất nước hòa
bình, người lính ấy đã hy sinh, mãi nằm lại nơi chiến trường không thể trở về quê
hương. Tác giả đã khắc họa hình ảnh người lính đầy chân thực, sống động. Khi
mới vào vào chiến trường, họ là những chàng trai chưa một lần yêu; cà phê chưa
uống; vẫn còn mê thả diều. Tuy tuổi đời còn rất trẻ, vẫn chưa có nhiều trải nghiệm,
tính cách nhân hậu nhưng lại thật dũng cảm, có lí tưởng và giàu lòng yêu nước.
Chiến tranh khốc liệt đã cướp đi mạng sống của họ, nhưng tình cảm mà đồng đội
và nhân dân dành cho họ vẫn còn mãi. Đối với đồng đội, người lính đã trở thành
“ngọn lửa” để “bạn bè mang theo”. Họ luôn cùng sát cánh bên nhau trong mọi
hoàn cảnh. Đối với nhân dân, người lính chính là những bậc anh hùng, đáng
ngưỡng mộ và tự hào. Dù họ đã nằm lại nơi chiến trường, nhưng nhân dân vẫn
luôn nhớ đến, trân trọng. Có thể nói, “Đồng dao mùa xuân” mang ý nghĩa biểu
tượng chính là bài đồng dao về người lính, về sự bất tử của các anh đối với đất nước.
Đoạn văn ghi lại cảm xúc về bài thơ Đồng dao mùa xuân - Mẫu 2
Bài thơ “Đồng dao mùa xuân” của Nguyễn Khoa Điềm viết về người lính đã đem
đến cho tôi nhiều ấn tượng. Từng câu thơ đọc lên giống như một trang nhật kí về
cuộc đời của người lính từ lúc họ mới vào chiến trường, chiến đấu rồi hy sinh. Khi
mới vào chiến trường, họ vẫn còn là những chàng thanh niên hồn nhiên, chưa một
lần yêu, cà phê vẫn chưng uống và còn mê thả diều. Dù vậy, thì tấm lòng nhiệt
huyết cách mạng vẫn cháy trong trái tim của họ. Những năm chiến tranh khốc liệt,
họ chiến đấu và hy sinh, thân xác nằm lại nơi chiến trường, kỉ vật còn lại chỉ là
chiếc ba lô con cóc. Dù đã hi sinh, nhưng đồng đội vẫn nhớ đến họ với niềm
thương cảm, xót xa. Còn với nhân dân, người lính đã trở thành một tượng đài bất
tử, đáng ngưỡng mộ, trân trọng. Với bài thơ này, tác giả đã ngợi ca, bộc lộ lòng
biết ơn những người lính trẻ đã dâng hiến mùa xuân cuộc đời mình kết thành
những mùa xuân vĩnh cửu cho dân tộc, đất nước. Như vậy, “Đồng dao mùa xuân
quả” là một bài thơ giá trị viết về người lính cụ Hồ.
Đoạn văn ghi lại cảm xúc về bài thơ Đồng dao mùa xuân - Mẫu 3
Nguyễn Khoa Điềm với bài “Đồng dao mùa xuân” đã để lại cho em ấn tượng sâu
sắc về hình ảnh người lính. Họ vốn là những con người trẻ tuổi, vẫn còn hồn nhiên
nhưng đã nghe theo tiếng gọi của Tổ quốc để lên đường đi chiến đấu. Cuộc đời
người lính có nhiều gian khổ, thiếu thốn với quân tư trang ít ỏi là ba lô con cóc, với
tấm áo lính màu xanh; phải chịu căn bệnh nguy hiểm là sốt rét rừng nhưng vẫn giữ
vững sự lạc quan, niềm tin vào tương lai. Từ đó chúng ta càng thêm khâm phục
tinh thần, ý chí của những người chiến sĩ. Họ đã ra đi nhưng còn sống mãi trong
lòng đồng đội, nhân dân. Mùa xuân của người lính hay chính là mùa xuân của đất
nước đã trở nên bất tử. Hình ảnh những người anh hùng kiên trung, bất khuất sẽ
mãi in đậm trong tâm trí của mỗi người dân Việt Nam.
Đoạn văn ghi lại cảm xúc về bài thơ Đồng dao mùa xuân - Mẫu 4
Đến trang thơ của Nguyễn Khoa Điềm, tôi cảm thấy ấn tượng với “Đồng dao mùa
xuân”. Tác giả dường như đang kể lại câu chuyện về người lính từ lúc mới vào
chiến trường, những năm tháng chiến tranh khốc liệt và sự ra đi mãi mãi. Khi mới
vào vào chiến trường, họ mới chỉ là những chàng trai còn rất trẻ. Tính cách vẫn
còn hồn nhiên, chưa có nhiều trải nghiệm - chưa một lần yêu; cà phê chưa uống;
vẫn còn mê thả diều. Dù vậy thì với lòng dũng cảm, lí tưởng cao đẹp và giàu lòng
yêu nước, họ đã gia nhập quân ngũ, vào chiến trường. Cuộc đời người lính đầy khó
khăn, tư trang mang theo chỉ là chiếc ba lô con cóc đựng vài vật dụng cần thiết,
cùng với bộ quần áo xanh - màu xanh đặc trưng của người lính. Chiến tranh khốc
liệt đã cướp đi mạng sống của họ, nhưng tình cảm mà đồng đội và nhân dân dành
cho họ vẫn còn mãi. Tuổi thanh xuân của họ đã cống hiến cho đất nước, trở nên bất
tử. Những câu thơ bốn chữ ngắn gọn với cách ngắt nhịp 2/2 đã góp phần giúp nhà
thơ dễ dàng bày tỏ được tấm lòng biết ơn, ghi nhớ của đồng đội và nhân dân. Đó là
niềm cảm phục, tự hào, biết ơn tới những người lính đã hi sinh tuổi xuân và cuộc
đời vì độc lập dân tộc. Như vậy, “Đồng dao mùa xuân” là một bài thơ giàu cảm
xúc, giúp chúng ta thêm hiểu và trân trọng về những người lính hơn.
Đoạn văn ghi lại cảm xúc về bài thơ Đồng dao mùa xuân - Mẫu 5
Bài thơ “Đồng dao mùa xuân” của Nguyễn Khoa Điềm đã giúp tôi hiểu hơn về
hình ảnh người bộ đội cụ Hồ. Nhà thơ đã kể lại câu chuyện về người lính từ lúc
mới vào chiến trường cho đến khi chiến tranh đã qua, họ đã hy sinh. Khi còn trẻ
tuổi, người lính còn hồn nhiên, chưa có nhiều trải nghiệm trong cuộc sống - chưa
một lần yêu, cà phê chưa biết uống. Nhưng họ có một trái tim nhiệt huyết, luôn tin
tưởng vào cách mạng, nên đã nghe theo tiếng gọi của Tổ quốc để lên đường đi
chiến đấu. Cuộc đời của họ đã trải qua nhiều gian khổ, thiếu thốn - hành trang
mang theo chỉ là chiếc ba lô con cóc, với tấm áo lính màu xanh; phải chịu căn bệnh
nguy hiểm là sốt rét rừng nhưng vẫn giữ vững sự lạc quan, niềm tin vào tương lai.
Điều này giúp tôi thêm khâm phục về tinh thần, nghị lực của những người thanh
niên trẻ tuổi, trẻ lòng đó. Và rồi, chiến tranh khốc liệt đã khiến họ ra đi mãi mãi.
Người còn sống vẫn nhớ về họ với tấm lòng trân trọng, yêu mến - đó là đồng đội,
là nhân dân. Mùa xuân của người lính hay chính là mùa xuân của đất nước đã trở
nên bất tử. Bài thơ đã mang đến cho tôi nhiều cảm nhận sâu sắc về một thế hệ con
người đáng tự hào của dân tộc.
Đoạn văn ghi lại cảm xúc về bài thơ Đồng dao mùa xuân - Mẫu 6
“Đồng dao mùa xuân” của Nguyễn Khoa Điềm là một trong những bài thơ mà tôi
cảm thấy yêu thích nhất. Nhà thơ đã khắc họa hình ảnh người lính hiện lên vô cùng
sinh động, chân thực. Họ là những con người trẻ tuổi, vẫn còn hồn nhiên nhưng
nguyện hy sinh tuổi thanh xuân cho Tổ quốc. Cuộc đời người lính nơi chiến trường
hiểm nguy phải trải qua nhiều gian khổ, thiếu thốn với quân tư trang ít ỏi là ba lô
con cóc, với tấm áo lính màu xanh. Không những vậy, họ còn phải chịu căn bệnh
nguy hiểm là sốt rét rừng. Tuy vậy, người lính vẫn giữ vững tinh thần lạc quan,
niềm tin vào tương lai. Đọc những câu thơ, tôi càng thêm cảm phục tinh thần, ý chí
của họ. Ở đoạn cuối, tác giả còn khẳng định rằng dù họ đã hy sinh nhưng còn sống
mãi trong lòng đồng đội, nhân dân. Mùa xuân của người lính hay chính là mùa
xuân của đất nước đã trở nên bất tử. Hình ảnh những người anh hùng kiên trung,
bất khuất đã hy sinh để giành lại độc lập cho nước nhà sẽ mãi in đậm trong tâm trí
của tôi, giúp tôi thêm trân trọng cuộc sống bình yên ngày hôm nay.
Đoạn văn ghi lại cảm xúc về bài thơ Đồng dao mùa xuân - Mẫu 7
Một trong những bài thơ của Nguyễn Khoa Điềm mà tôi cảm thấy ấn tượng nhất là
“Đồng dao mùa xuân”. Đọc bài thơ, tôi như được chứng kiến câu chuyện của
người lính từ khi còn mới vào chiến trường, rồi trải qua những năm tháng chiến
tranh khốc liệt cho đến khi mãi nằm xuống với đất mẹ. Khi mới vào vào chiến
trường, họ mới chỉ là những chàng trai còn rất trẻ. Tính cách vẫn còn hồn nhiên,
chưa có nhiều trải nghiệm - chưa một lần yêu; cà phê chưa uống; vẫn còn mê thả
diều. Nhưng cho dù vậy thì họ vẫn giữa vững được tấm lòng cao đẹp và giàu lòng
yêu nước. Cuộc đời người lính đầy khó khăn, tư trang mang theo chỉ là chiếc ba lô
con cóc đựng vài vật dụng cần thiết, cùng với bộ quần áo xanh - màu xanh đặc
trưng của người lính. Thậm chí, họ còn phải đối mặt với bệnh tật đó là những cơn
sốt rét rừng. Chiến tranh khốc liệt đã cướp đi mạng sống của họ, nhưng tình cảm
mà đồng đội và nhân dân dành cho họ vẫn còn mãi. Bài thơ giúp tôi thêm cảm
phục, tự hào và biết ơn những người lính. Đồng dao mùa xuân quả là một bài thơ
giàu cảm xúc, sâu sắc và ý nghĩa.