-
Thông tin
-
Hỏi đáp
Tổng quát về lý luận văn học | Đại học Sư phạm Hà Nội
Tổng quát về lý luận văn học | Đại học Sư phạm Hà Nội với những kiến thức và thông tin bổ ích giúp sinh viên tham khảo, ôn luyện và phục vụ nhu cầu học tập của mình cụ thể là có định hướng, ôn tập, nắm vững kiến thức môn học và làm bài tốt trong những bài kiểm tra, bài tiểu luận, bài tập kết thúc học phần, từ đó học tập tốt và có kết quả cao cũng như có thể vận dụng tốt những kiến thức mình đã học vào thực tiễn cuộc sống.
Lý luận Văn học 79 tài liệu
Đại học Sư Phạm Hà Nội 2.1 K tài liệu
Tổng quát về lý luận văn học | Đại học Sư phạm Hà Nội
Tổng quát về lý luận văn học | Đại học Sư phạm Hà Nội với những kiến thức và thông tin bổ ích giúp sinh viên tham khảo, ôn luyện và phục vụ nhu cầu học tập của mình cụ thể là có định hướng, ôn tập, nắm vững kiến thức môn học và làm bài tốt trong những bài kiểm tra, bài tiểu luận, bài tập kết thúc học phần, từ đó học tập tốt và có kết quả cao cũng như có thể vận dụng tốt những kiến thức mình đã học vào thực tiễn cuộc sống.
Môn: Lý luận Văn học 79 tài liệu
Trường: Đại học Sư Phạm Hà Nội 2.1 K tài liệu
Thông tin:
Tác giả:
Preview text:
Page: Mochi’s garret
TỔNGQUÁTMỘTSỐVẤNĐỀLÍLUẬNVĂNHỌC (PHẦNI)
1. Đặctrưngcủavănhọc(sovớicáchìnhtháiýthứcxãhộikhác)
*Văn học muốn khám phá, nhận thức, chiếm lĩnh, lí giải điều gì?
-Tấtcảbìnhdiệnđờisốngđượcnhàvăntáihiệntrongtrạngtháisốngđộng,toàn . vẹn
Còncácngànhkhoahọckhác,nghiêncứuconngườinhư1bảnthểriêngbiệt. Khinhìnđời ,
sống vănhọcluônkhámpháýnghĩatinhthần,ýnghĩathẩmmỹcủa
nó.Conngườikhôngchỉtồntạitrongthếgiớivậtchấtmàcònlàcảthếgiớitinhthần–
1thếgiớicóýnghĩa.
VD:Khoảnh khắc Chí Phèo tỉnh dậy, đến với nhận thức của hắn đầu tiên là ánh sáng,
âm thanh với những ý nghĩa của nó.
=>Vănhọcnuôicảmgiáchamsống trong
ta:Chỉkhinhậnravẻđẹpcủasựsống,ta
mớikhônglàmtổnthươngnó.Đâychínhlàýnghĩanhânvăncủa1tácphẩmvănhọc.
-Chỉconngườimớikhaokhátđượcnhậnthức.
=>Đốitượngtrungtâmcủavănhọclàconngười.Vănhọcquantâmđếnconngười
vớichiềukíchcánhân,cáthể.Cácmônkhoahọcnhưsinhhọcquantâmđếnconngười
như1loài,1loại,thiênvềkhámphátínhquyluậtchungcủa1loài/1loạingười.Vănhọc
nhậnranếuchỉnhậnthứcvềconngườinhưvậythôilàchưađủ.Mọiđịnhnghĩa,mọi
phạmtrùphânloạiconngườitừtrướcđềubịlậtlại,trởnênbấtcậpkhibướcvàovăn học.
-Nhữngloạivậtkhácsinhrađãhoàntoàncốđịnh,làchínhnónhưngconngườithìkhác.
Hìnhnhưtấtcảhiệntượngconngườitrongvănhọcđềukhiếntaphảibănkhoăn,trăn
trở:“Conngườilàgì?”.Vàchỉcóconngườimớitựđặtcâuhỏichomình:“Talàai?”.
Vănhọcđặtconngườitrongnhữnghoàncảnh,tìnhhuốngbuộctaphảilựachọn,phải
quyếtđịnhvàphải trả
giá.Vậynênhiện trượng đẹp trong văn học là con người thất
bại.Chỉvănhọcmớihiểuconngườicónhiềuđaukhổ,lầmlỡ,lạclối.
-Vănhọckhiếntanhậnralàmngườirấtkhổvìtaphảiđốidiệnvớilươngtricủamình,
vìtaphảilựachọntrướcnhữngtìnhhuốngchưatừngcótrongkhuônkhổ,nghĩalàtacô
đơntrongsựlựachọnấynhưngcũngvìvậymàlàmngườilàcả1sựkiêuhãnh.
-Vănhọctrungđạikhámpháconngườiởsựphứctạp.Nhưngkểcảtừ“TruyệnKiều”,
sựphứctạpcủaconngườinằmởtrongsuynghĩanộitâm.Đâychínhlàsựhiệnđạitrong “TruyệnKiều”.
=> Mỗi bước đi của văn học lại càng đi sâu hơn vào khám phá con người cá nhân cá thể.
-Nhữngthảmhọalịchsửdiễnralàvìtacoithườngconngườicánhân,vớitínhđa
dạngcủanhânloại.Nhìnconngườinhưmụctiêucủasựhủydiệtkhiếnngườitakhông
naonúngkhicướpđimộtsinhmệnh.Trừutượnghóaconngườilàxóađibảnsắccon ngườicánhân.
-Vănhọchướngtatrởthànhconngườitựdo,khôngnhưnhữngmônkhoahọckhác
biếntathànhconngườicôngcụ.Vănhọcdạytakhôngphảikhuônkhổlàtấtcả,dạyta
biếtcoitrọngsựlệchthuẫn.
VD: “Chữ người tử tù” – nơi các nhân vật đều “sai pháp luật”. Văn học không tồn tại để
ta phóng đại bản ngã. Văn học khiến ta đối diện với bao u uẩn. Văn học khôn g chiều
chuộng, ve vuốt bản ngã. Văn học nghiệt ngã vì nó khiến ta buộc phải đối diện với sự thật
mà ta sợ và hay thoái thác nhất – sự thật về chính mình.
VD: Khoảnh khác trao duyên, khi Kiều nhận ra chính mình, rằng lí trí không thắng được
tình cảm nơi nàng, bổn phận không an ủi được cảm giác bất hạnh, Kiều không bao giờ
yên ổn. Trước “Truyện Kiều”, văn học miêu tả con người như 1 nhân cách bền vững.
Nhưng Kiều là 1 người bình thường, 1 con người thực thụ.
VD: Hộ - nguồn cơn nỗi khổ của Hộ là anh không còn nhận ra chính mình.
VD: Trương Ba – Nỗi khổ bắt nguồn từ việc “tôi” không còn “là tôi toàn vẹn”. Hạnh
phúc là khi ta dám hi sinh sự sống của mình để đem lại sự sống cho người khác, cũng là
sự sống cho tâm hồn toàn vẹn của mình.
-Vănhọckhámphásựphứctạpcủaconngườikhiconngườikhôngdámngoảnhmặt
vớisựnhậnthứcvềchínhmình.
VD: Lão Hạc – Ánh mắt của con chó khiến lão nhận ra con người lừa 1 con chó cũng thảm hại biết bao.
2. Nộidungcủavănhọc:
-Bứctranhđờisốnghiệnthực:Kểcả1tácphẩmhoangđườngnhấttưởngnhưxarời
hiệnthựcnhấtđềucó1cáilõihiệnthực.
+Bởilẽ:Vănhọclàtấmgươngđinghênhnganggiữađờisốnghaynócònlàtấmgương
phảnchiếuthờiđại.
+Táihiệntrongvănhọccóbóngdángđờisốngnhưngkhôngtrùngkhítvớicuộcđời.
Bởitrongvănhọcgắnliềnvớiquanniệmcủanhàvănvềthếgiới.Vìthế,cùng1đối
tượngnhưngnộidungkhácnhau.
VD:Mùathutrong“Đâymùathutới”khácvới“Tiếngthu”củaLưuTrọngLư.“Tiếng
thu”là1bứctranhtrốngtrảivìthiếuđinhịpthờigianvàlòngngườikhépđóngtrước
nhữngvangđộngcủađời.
=>Vănhọclàhìnhảnhchủquancủathếgiớikháchquan.
-Vănhọccókhảnăngnắmbắtvàthểhiệnđượcnhữngphươngdiệnbảnchấtcủađời sống.
+Ăng-ghen:“TiểuthuyếtcuaBanzacgiúptôihiểuvềxãhộinướcPhápnhiềuhơntấtcả
nhữngsáchkinhtế,chínhtrị,xãhộihọc”.Nhưngnếuchỉdừnglạiởđó,vănhọcsẽ
khôngbằngcácmônKHXHkhác.Vănhọckhôngchỉnóivềnhữngcáiđangcó,đãcó
màcònnóivềcáicóthểcó.Đờisốnglànhữngkhảnăng,nhữngcáiđãcó,đangcókhông
phảilàtấtyếu,bấtdibấtdịch.Khảnăngấychotaniềmtinvàosựsống.
VD:Truyệncổtích“Chửđồngtử”–Phảnánhsựphânhóaxãhộithờiấy.Nhưnggiữa2
ngườitưởngnhưcókhoảngcáchrấtlớnấy,vẫncócơhộivàkhảnăngđểđếnvớinhau,
vượtquamọiranhgiới.Vàcũngbởithếmàlãngmạnlàniềmtunvàonhữngkhảnăng.
VD:“TruyệnKiều”hấpdẫntabởitínhkhảnăngnằmởnhữngsựlựachọncủanhânvật:
TừHảilàngườivượtramọikhuônkhổ.TừHảivàKiềuđềukhôngđánhđồngđối
phươngvớihoàncảnh,môitrường,vượtquamọiđịnhkiến.
=>Nhưvậy,đếnvớivănhọc,tađượctiếpxúcvớiđủmọiloạingười.Rấtnhiềukiệttác
trênthếgiớilấyđềtàilàcôgáiđiếm.Nhưngvănhọcnóivớitarằng,chỉcócáitìnhmới
giúptakhôngđánhđồngconngườivớihoàncảnh.Đâylàđiềukhiếnngườixưalênán
“TruyệnKiều”nhưnglạilà1nétnhânvăntáobạocủaNguyễnDu.
+Kếttruyện:LựachọncủaKiềutrongtácphẩmcủaNguyễnDukhácvớitrongnguyên
gốc“KimVânKiềutruyện”–1cáikếtcóhậukhiKiềuvàVâncunglàvợKimTrọng.
Chọnkhôngnốiduyênlàmộtsựlựachọnkhôngcótiềnlệtrongxãhộicũ,bởiquanniệm
xưachorằng,ngườiphụnữmangthânphậnlệthuộc,khôngcógiátrịtựthân:Kiềuđã
từngxótxachoĐạmTiênvì“thácxuốnglàmmakhôngchồng”.Nghĩalà,Kiềuđãtừng
khôngkhácgìnhữngngườiphụnữkhác.Nhưngđếncuốitruyện,Kiềulại“nổiloạn”,
khiếncácnhàNhophảigiậtmình.Ởđây,nữquyềnnhânvănnơingườiphụnữađược
quyềnkiếntạocuộcđờimình,địnhnghĩalạivềhạnhphúcởđời.
-Vănhọcdùviếttheotràolưu,khuynhhướngnàocũngđềucónhữngkhảnăng:
+thịNởlà1sựbấtcôngcủatạohóa,1sựbấthạnhcủanhângian:vừaxấuvừađầnđộn.
ĐiềukhiếndânlàngnghĩThịvừađầnđộn,vừadởhơilàvìThịkhônglàmtheođám
đông.NhưngchínhconngườiấylạinhìnrõChíPhèo,lạicóphầntrắcẩnvốnđangcạn
kiệtởnhữngđámđông,đểnhậnraChícôđộcvàđángthương.Mấyxurượucóthểkhiến
Chíthànhquỷdữnhưngchỉ1hơicháohànhđãđủkéoChíquaylại.ThịNởkhônghềcó
phépmàunhưngbátcháohànhgiảndị,đờithườngấytựthânnólàmộtthứphépmàu.
=>Ngaycảtrong1tácphẩmbiquancũngcóthểlạcquantheocáchnàođó.
-Vănhọcquantâmđếnconngườicánhânvớitồntạicụthể,riêngtư.Vìthế,nóphát
hiệnranhữnggóckhuất,mảngtối,nhữngphươngdiện,tầmnhìncònphongkínbịrào
cảntrongđờisống.Vănhọccũnggiốngnhư“thằngbécon”trong“Bộquầnáomớicủa
hoàngđế”,dámnóilênsựthật,bấtchấpquyềnlực,kểcảthứquyềnlựcghêgớmnhất–
quyềnlực“ngườitanói”.
VD:Anhthanhniênchọnlốisốngkhácvớinhữngngườitrẻđươngthời.
VD:ÔngHaivẫnyêulàngthathiếtdùchonhữngngườixungquanhcóđồnthổivềlàng
ôngthếnàođichăngnữa.
+Thôngthường,chúngtacứlấyđámđônglàmchuẩnmựcđểđánhgiácuộcsống.Văn
họcthườngđặtđiểmnhìntừnhữngkẻyếuthế,nhỏbétrongxãhộiđểchấtvấnlạiquan
niệmbaolâunay,đểnhìnnhậncuộcsốngmộtcáchcậnnhântìnhhơn:nhìnnhậncon
ngườimộtcáchtoànvẹn,vớinhữnggiớihạnđểtừchốibắtbuộcngườikhácphảigiống
mình,từđóhạcái“tôi”xuống.
=>Vănhọckhôngbaogiờngướcnhìnconngườimàcúixuốngnhìnconngười.
=>Vănhọcgiúptapháttriểncộngđồngvìnókhôngtrấnápconngườicánhân,nótôn
trọngvàpháttriểncánhân,khôngéptoànbộconngườiphảivừakhít1cáikhungnào
đó,từđótrừutượnghóavàquychụpconngười.Conngườicánhânlạiluônsốnghơn
nhữngquanniệmcủaxãhộivềnó.
*Đâulàphươngdiệnquantrọngnhấtcủatínhchủquan?
Mọinhậnthứcvềđờisốngđềubãohòatrongtìnhcảm.Tìnhcảmlàhạtnhâncủavăn học.
-Tìnhcảmtrongvănhọckhôngđốilậpvớitìnhcảmđờithường,nhưngnócũngđòihỏi nhữngyêucầu:
+Thànhthực,nhấtlàthànhthựcvớichínhmình.
“ThơMớithựcraxuấtpháttừkhátkhaođượcthànhthực.”(HoàiThanh)
=>Tácphẩmvănhọccótầmthườngbắtnguồntừnhữngcảmgiáckhôngmấydễchịu,
khôngdễchịulàbởitaphảithànhthậttựsoichiếuchínhmình.
VD:“Thươngvợ”–“Cóchồnghờhữngcũngnhưkhông”.TúXượngtựnhậnthứcmình
khôngphảilàmộtngườichồngchuẩnmực,ôngtựnhậnthứcmìnhlàngườisốngnhờvợ
vàchỉcóvợlàngườilotoanchogánhnặnggiađình.
Haynhư“Ánhtrăng”–ngườichiếnsĩkhivềlạivớithànhthị,vớinhữngánhđiện,cửa
gươngđãquênmấtđivầngtrăngtìnhnghĩacungởlạivớimìnhtrongnhữngđêmngày khángchiến.
Từviệcsoichiếuvàochínhmìnhnhưvậy,cácnhàvănthườngmangtrạngtháihốihận
vàhoangmang.Trạngtháinàyxuấtpháttừsựkhủnghoảngniềmtin.Thiếuniềmtin
khiếnconngườilunglayhơntấtcảloàisinhvậtkhác.Vìchỉconngườimớidungcảmđể
tin.Nếukhôngcóniềmtinthìnhưmộtnềntảngvứngbền,tasẽbịnhữngchaođảocủa
thờithếvùidập.
-Vănchươngluônlànhữngconngườihaynghĩngợi.
VD:NhânvậtcủaNamCaohayNhĩtrong“Bếnquê”hay“HồnTrươngBa”đềukhông
làmgìngoàiviệcsuynghĩ.Cả“Bếnquê”,nóivềnhữngsuynghĩcủaNhĩởnhữngngày
cuốicùncủacuộcđời.Nhĩchiêmnghiệmvềcuộcđờimình,vềnhữngnơianhtừngtớiđể
rồihốihậnrằng:Nhữngthứhàohoa,phùphiếmbênngoàiđãthuhútanhvàdùcótừng
đặtchânđếnnhiềunơithìchođếncuốicùng,chỉcóbãibờbênkiasônglàanhchưatừng
đặtchântới.Bãibờbênkiasốnglàmộtbếnbờbìnhyênvànótượngtrưngchonhững
giátrịtinhthầnvĩnhviễn.
-Tìnhcảmtrongvănchươnglàmộttìnhcảmđãđượcthanhlọc,mangýnghĩathẩmmỹ, ýnghĩanhânvăn.
VD:“Tôiyêuem”(Puskin).Thànhthựcvớichínhmình.Nhưngbàithơcònđẹpởchỗ
conngườitacóthểvượtlêntấtcảnhữngcáicánhânđểcóthểđiềmtĩnhsuytư,dẹpbỏ
vịkỉvìtìnhyêu(trongkhitìnhyêuvốncầnvàbuộcphảicósựvịkỉ)đểtrởthànhtình
cảmvịtha,nénlại,lắnglạinỗibuồnđểchúcphúcchongườiyêu.
+NguyênNgọc:“Khitakhôngcònkhaokhátcáiđẹp,luyếntiếccáicaocả,chúngtasẽ
dễbằnglòngvớinhữngcáitầmthường”.Vănhọcnuôidưỡngsựkhaokhát,luyếntiếc
kia.Cáitầmthườnggiúptaantoànnhưngkhôngcắtđứtsựvậnđộngcủacuộcsống,
khiếncuộcđờibịthoáitrào.
-Vănhọckhônggiúptatốtngaymànuôidưỡngkhảnăngđềkhángcáixấunơita.
VD:Đọc“TruyệnKiều”củaNguyễnDu,tađượctiếpxúcvớirấtnhiềuloạingười.Từ
anhhùng,kĩnữ,kẻănchơichođếnbọnbuônbánngườitànác.Cũngnhờđómànótạo
nênkhảnăngđềphòngtrướcnhữngloạingườixấu.
VD:Trong“Bếnquê”,nhânvậtNhĩcónghĩ:“Nhĩnghĩmộtcáchbuồnbã,conngườita
trênđườngđờithậtkhótránhđượcnhữngcáiđiềuvòngvèohoặcchùngchình”.Cuộc
sốnglàmộtchuỗidàicủanhữngnghịchlí,nhữngđiềuvòngvèo,chùngchình.Triếtlí
trongtruyệnBênquêquảlàsâusắcgợinhiềusuyngẫmvớimỗingườiđọcchúngta.Khi
cònbé,taướcmìnhlớnthậtnhanhđểcóthếđượctựdovềgiờgiấc,cóthểkiếmtiềnnuôi
bảnthânhayphụgiúpgiađình.Nhưngkhibướcrađời,talạixiếtbaonhớvềcáithờithơ
ấu,talạimuốnđượcnhỏlạiđểsốngvôtư,khôngloâutoantính,đểđượcnôđùabênbè
bạn,đượcchechởtrongvòngtaybamẹ.Ởcáituổiđượcbảobọcvàcóchỗdựa,chúngta
luônmuốnmìnhmạnhmẽhơnđểtựđứngvững.Vàrồivàocáituổitaphảimạnhmẽđể
đốidiệnvớiđời,tamớithấycuộcsốngcóthểxôngãmìnhbấtcứlúcnào…Vàcái
nghịchlílớnnhấtđólàchúngtasốngtrongmộtcuộcsốngvớirấtnhiềunghịchlínhưng
chúngtavẫnyêuvàthathiếtvớicuộcsốngnày.